12:38 AM 01/01/2017

Thơ   •   Thứ bảy, 20/11/2021, 00:39 AM

Cái năm trước với năm nay Hẹn nhau, rồi lại chia tay, giao thừa Đất trời thườn thượt cơn mưa Nhưng, lòng đã thấy nắng mùa xuân lên Niềm vui chả có tuổi tên Một năm mới, nhú từ đêm sang ngày Một vòng rượu, một vòng tay Đã nghe rõ, trái đất này rung r

Nội dung bài thơ: 12:38 AM 01/01/2017

Cái năm trước với năm nay

Hẹn nhau, rồi lại chia tay, giao thừa

Đất trời thườn thượt cơn mưa

Nhưng, lòng đã thấy nắng mùa xuân lên

Niềm vui chả có tuổi tên

Một năm mới, nhú từ đêm sang ngày

Một vòng rượu, một vòng tay

Đã nghe rõ, trái đất này rung rinh

Duyên duyên nợ nợ tình tình

Cơn mưa cứ trút, chúng mình cứ yêu

Đời trao một nụ hôn liều

Để cho năm trước dắt dìu năm nay.


Bài thơ 12:38 AM 01/01/2017 của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ

Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Thái hư lảo đảo

Thơ   •   20.11.2021
Dừng lại ngọn đồi túi nilon căng rượu kéo gốc túi dài thành vòi rượu lăn vào vỏ chanh leo quý & thương chi lạ những cái kéo dài ra em kéo mùa xuân mái tóc quê hương kéo nỗi buồn dòng sông hoàng hôn kéo bóng cây ngã quỵ xuống con mương già sương m

Tự nhiên

Thơ   •   20.11.2021
Ngồi nhìn trái mít đung đưa Thấy đời nặng trịch như chưa nhẹ nhàng Tự nhiên anh nghĩ vội vàng Cũng may còn chút dịu dàng nơi em.

Tôi nằm xuống một đêm trong ngôi làng cổ

Thơ   •   21.11.2021
từng chum vại vo tròn thân xác ngợp thầm mùi đất ngàn năm đêm nay vựt dậy nghe sóng khuya Ô Lâu tôi vo tròn thân xác sờ trái tim còn ấm đất bùn châu Ô châu Rí mà sợ những cái khuôn những sản phẩm gốm được tạo thành từ [cái khuôn bàn tay] của người th

Ngó ngang mùa cũ

Thơ   •   21.11.2021
Từ bữa nớ, em về, không lại nữa Vườn hoang vu, khế rụng suốt đêm ngày Rồi sau đó, nghe tin em có chửa Với một người, yêu chưa hết đắm say Và mải miết, dòng đời trôi vô hậu Em biệt tăm, biệt tích ở nơi mô Tôi cũng đã trở thành người ở đậu Trên nẻo buồ

Căn phòng trọ

Thơ   •   20.11.2021
Căn phòng trọ rung lên những tiếng rên của những cặp tình nhân cuộc đời còn nhiều khuyến cáo.

Thấy lạnh trong hồn

Thơ   •   20.11.2021
sáng lạnh trong hồn mưa phùn bám lông mi mây tháng giêng buồn như màu tóc nhuộm của em ta xoè bàn tay nhìn guốc gân sấp ngửa nghe bắc nam xuôi ngược lộn qua đèo nghe ngõ an hiên lá rụng nghe đình làng kim long chuông héo nghe đền lê văn duyệt mù tăm

Đất trời còn mưa gió nhiều

Thơ   •   20.11.2021
Đất trời còn mưa gió nhiều như nỗi bất công.

Bệnh

Thơ   •   20.11.2021
Con chim viêm họng kêu trời Con ve sổ mũi làm rơi giọt buồn Con người sống chẳng ra tuồng Con ma đã nhập vào trong con người.

Cõi lặng

Thơ   •   20.11.2021
Em về gấp nửa câu kinh Nằm nghe nguyệt rụng ướt tinh cầu buồn Cúi đầu lá ngậm hơi chuông Đêm mênh mông lặng, giọt sương rùng mình.

Ai cũng có công

Thơ   •   21.11.2021
Bàn chải bảo: - Răng trắng tinh Là nhờ công trạng của mình tôi thôi. Kem rằng: - Anh nói sai rồi! Có anh, mà chẳng có tôi, cũng thừa. Hàm răng điềm đạm vội thưa: - Nhờ hai anh, tôi bốn mùa trắng thơm Xin đừng cãi cọ thiệt hơn Xét công lao, ấy vẫn cò

Cối đá cũ ở góc vườn

Thơ   •   21.11.2021
Quá lâu, người nhớ ta chi nữa Bụi chuối, chuồng trâu, ta ở đây Một góc đời trôi, thôi, cứ rứa! Sá chi nắng dạn với mưa dày Một thời bao cấp, bao mài giũa Lên xác thân này, rựa với dao Gạo trắng, riêng lòng ta hiểu rõ Nhịp chày đã đớn lại càng đau Ba

Bốn mùa

Thơ   •   20.11.2021
Mùa thu nằm nhớ mùa hè Mùa đông cảm lạnh nằm đè mùa thu Tình yêu biến dạng hình thù Một hôm ngóc dậy thù lù: mùa xuân.

Lấp

Thơ   •   20.11.2021
Đêm qua nằm ngủ nhe răng Thấy em từ cõi vĩnh hằng ghé thăm Vô tư đổi thế, anh nằm Em đem vô lượng nghìn năm lấp đầy.

Ngày hè nhắm mắt

Thơ   •   21.11.2021
Nắng đâm trước mặt Nắng thọc sau lưng Một ngày đã tắt Từng ngày dửng dưng Xương co, khớp nhức Mắt sâu mỏi mòn Nỗi đau thường trực Trong hồn nước non Con chim gầy hót Máu loang mỏ chiều Âm thanh đắng đót Đời sầu bao nhiêu! Nghe mùi sách cũ Như mùi l

Delete

Thơ   •   20.11.2021
Tóc em mềm khói nghĩa trang Mắt sâu huyệt mộ, môi hoang hoải chiều Phấn son hạ khoán tình yêu Vô thường khấn nguyện ba chiều sát na.

Mù mê

Thơ   •   20.11.2021
vứt hết không để lại gì cái bản lề nám lom lem ngày cuối vò cái khuôn mặt đớn hèn lại cho vào túi rác mơ hồ chim bay cố xứ hả hê mùa toát lạnh chiêm bao vứt hết bộn bề thân xác vướng cành khô gãy trên mái đầu những thực tại đang chết dòng chữ không c

Bên ngoài và bên trong

Thơ   •   20.11.2021
Bên ngoài và bên trong tôi đứng bên ngoài nhìn bên trong câu thơ.

Tiếng ve trên cây gòn bên sông Hương

Thơ   •   21.11.2021
Tôi chụp hình một tiếng ve Tiếng ve vô não và về với tôi Chỉ còn đây, bức ảnh thôi Tôi nhìn, vẫn thấy đúng hồi mình nghe.

Mùi bể dâu

Thơ   •   20.11.2021
Trưa, đem chó chết đi chôn Nhẹ tay, kéo vội linh hồn nắng lên Tôi nghe cỏ khóc rất hiền Thấy đa đoan chảy triền miên đất trời Chập chờn trong gió, bướm bơi Hồn thu ảm đạm trong lời hoa đau Mây đen phủ kín trên đầu Đã nghe mùi của bể dâu rất nồng.

Cơn lũ đã qua

Thơ   •   20.11.2021
Cơn lũ đã qua bùn non ở lại nắng làm nứt ra những mảnh buồn.

Ngõ trưa

Thơ   •   21.11.2021
Im lìm là cái ngõ trưa Nắng rơi nhè nhẹ như vừa chạm hương Lay lay khẽ khóm bông hường Cái con bươm bướm vẽ đường vòng vo Im lìm nắng cởi cái mo Cây cau không chịu giả đò đứng yên Có đám mây rất rất hiền Đứng ngay trước ngõ chẳng thèm nói năng Im lì

Sẽ không bao giờ thấy những giọt máu trong đêm tối mịt

Thơ   •   21.11.2021
Sẽ không bao giờ thấy những giọt máu trong đêm tối mịt chỉ nghe những âm thanh mang màu đỏ trong tiếng rên lịm dần.

Ngó lại

Thơ   •   21.11.2021
Tiễn đưa nhang khói về trời Nhẹ tênh trôi giữa cõi đời phù du Lợi danh trong đám mây mù Chiều nay theo gió thiên thu đi rồi Dòng sông không muốn, mà trôi Đục trong rồi cũng về xuôi một dòng Dối gian ai đếm ai đong Biển xanh có hiểu được lòng bể dâu T

Kỳ đài sừng sững

Thơ   •   20.11.2021
Kỳ đài sừng sững những lá cờ thay sắc gió nói lời rêu.

Bông lúa nặng hạt

Thơ   •   20.11.2021
Bông lúa nặng hạt gió mưa đêm qua chuỗi buồn nằm sát đất.

Đã nhốt trong nhau niềm đau

Thơ   •   20.11.2021
buốt lạnh sạt lở miền nhiệt đới của những ngày không nhau trên tao nôi con mắt người thương đỏ khét ghim triền dâm bụt khúc nhạc dài cày xới nỗi đau thọp thẹp mây bay ảo tượng quấn khăn tang vào ngày giọt mưa đứng dỗ mặt trời dòng sông ngồi dỗ lãng q

Tự nhiên vợ gọi

Thơ   •   21.11.2021
Tự nhiên vợ gọi. Hết hồn! Câu thơ trượt té. Vui buồn lăn quay Thằng tôi đang ở trên mây Đi tìm câu bát giữa ngày nắng hanh Tự nhiên vợ gọi: Này anh! Giọng quen quen. Vẫn giật mình! Mới đau! Quay sang vợ. Mặt mày chau: - Em làm rớt mất một câu bát rồ

Em yêu cao nguyên

Thơ   •   21.11.2021
Em ở cao nguyên Mênh mông đồi núi Trong veo con suối Trong ngần tiếng chim Em ở cao nguyên Trà xanh biêng biếc Cà phê trĩu cành Bốn mùa tươi xanh Em yêu cao nguyên Tình yêu của núi Yêu từng tiếng chim Yêu từng con suối Em yêu cao nguyên Âm vang ngày

Khe Ráy

Thơ   •   20.11.2021
những tia nắng đã chết lâu rồi chốn đây chỉ có gió hăng hắc mùi cỏ rã rời chỉ có tiếng bầy ong đói mật reo than trên lùm dây leo mòn mỏi những buổi chiều âm u kéo dài thành những buổi sáng trọc tròi dòng nước bao năm vẫn rỉ ra dòng huyết lệ đỏ ngầu v

Cái chết & sự thật

Thơ   •   20.11.2021
Hàng ngàn sợi khói nhang chờn vờn tiếp nối không chắp vá được kiếp người hàng trăm chiếc vòng hoa không tôn vinh được một cốt cách hàng chục điếu văn chia buồn chưa hiểu được lòng người cuộn trong chiếc áo quan cái tên khắc trên bia chưa ph

Đêm tắc kè đọc Tr. Sơn

Thơ   •   20.11.2021
tắc kè tắc kè tắc kè ai oán rót máu trên mái tôn ngôi nhà hoang đêm tân thành thủng nát nhói đau như câu thơ vượt biên không thành như tiếng khóc chào đời côn đảo như những mùa xuân bị cầm tù rục rã hốc mắt tắc kè tắc kè tắc kè đoản khúc đoạn trường

Giấc ngủ trưa hè

Thơ   •   21.11.2021
À ơi! giấc ngủ trưa hè Ngủ ngoan con nhé! Tiếng ve lịm rồi Ao trưa đàn vịt nghỉ bơi Lim dim ngủ dưới gốc sồi già nua À ơi! giấc ngủ ban trưa Bình yên nghe gió gọi mùa nồm rong Cha còn đốt rạ ngoài đồng Nắng gay gắt, hoá thành dòng mồ hôi À ơ

Ti vi

Thơ   •   20.11.2021
Ngồi một chỗ trong nhà Mà chuyện gì cũng biết Không đi học bao giờ Mà nói năng rất tuyệt Tay ăng ten nhiều ngón Xoè ra giơ lên trời Tìm âm thanh, màu sắc Mang về từ khắp nơi Biết bao nhiêu hình ảnh Về vũ trụ, con người Biết bao nhiêu điều lạ Cũng ma

Em cào xác mình bằng lưỡi cuốc đớn đau

Thơ   •   21.11.2021
Thành phố chiều nay cởi trần hong nắng những bóng cây khiêu vũ cùng gió em tiễn sợi tóc vàng xuống dòng đời ngày cũ rời tay em mọc nhánh mắt buồn ôi quê hương có nơi nào buồn hơn thế em phiêu du mùa cưới khóc cho đầy một chuyến bay mùa đông mọc lũ mù

Con rắn bò dưới chân

Thơ   •   20.11.2021
Tôi bước ra túp lều hoang đầy cỏ mùi chuột chết xông mũi con rắn lửa trườn qua đống rác ngún khói chiếc giường không vạt chỏng chơ giữa gian nhà rỗng tôi ghé mắt nhìn quá khứ làng quê đâu đó không thấy một bóng người đằng sau bụi chuối ba lùn.

Yêu là nhớ nhớ quên quên

Thơ   •   20.11.2021
Kể từ im bặt lòng nhau Nỗi thương khắc khoải, nỗi đau nhọc nhằn Yêu trăm năm, gặp một lần Trao nhau ánh mắt lặng thầm, mà yêu Hai ta đâu dám nói nhiều Chỉ vu vơ mấy câu Kiều, vậy thôi Mà sao như nắng mặt trời Hằng đêm thiêu đốt những lời thơ xanh? Rư

Ngợp tình

Thơ   •   20.11.2021
Từ ánh mắt đa tình rực lửa Tôi nhìn nàng bằng tia nụ hôn Nhiệt cuồng động khuấy Nhiệt cuồng Adam Chiếc cầu thang rung lên từng nhịp hồng hoang nhỏ giọt Ánh neon ảo mờ nhục cảm Tôi khắc đời em trên đỉnh ngực trần non ngát Tôi đánh dấu trên trán bướng

Mưa dồn xuống làng

Thơ   •   21.11.2021
Mưa dồn dập, đổ xuống làng Bờ tre, bụi chuối lại càng te tua Ễnh ương hát giọng quê mùa Bơi đùa trong đống nước thừa dâng cao Vườn nhà, chừ đã thành ao Rau xanh chừ cũng đã xàu thành dưa Vô tư, trời cứ đổ mưa Tội bầy kiến đói, bơi chưa tới bờ.

Mưu sinh

Thơ   •   20.11.2021
những băng vệ sinh nhầy nhụa những ve chai bao ni lông thức ăn thừa mứa những giấy những và những xác chết xen lẫn những rác rưởi vô hồn bốc mùi quen thuộc thành phố người dân ngang qua quăng cái nhìn bịt mũi chị lao công không cần khẩu trang cái mù

Gửi người của hôm nay

Thơ   •   21.11.2021
ừ thì hôm nay mừng lắm mừng chi lạ dòng sông chảy ngược vẫn xuôi anh đã chết những câu thơ thẳng nằm yên trong huyệt mộ có lẽ mùa tàn không ai quật mộ anh cứ nằm yên xương thịt anh hun xanh cỏ tranh những mầm thơ biếc

Xuân về khua sóng Vu Gia

Thơ   •   20.11.2021
Rất êm ả một buổi chiều xuân ấm Nắng ngọn tre trĩu xuống tóc hồn nhiên Xanh biếc bãi dâu hiền say mơn mởn Lạc sai hoa, vàng đất cánh hoa nghiêng Những cụ già che chiếc ô cũ kỹ Tay vân vê điếu thuốc lá to đùng Những đôi má đỏ bừng hương thiếu nữ Chạm

Nói gì? Im lặng thì hơn

Thơ   •   21.11.2021
Cắn nát sợi tóc vàng trong khuya nỗi buồn không bao giờ nát như em nghĩ kết thúc một câu nói dở dang anh đã về nằm trong ngôi mộ cũ rất gọn gàng những bài thơ những câu thơ những tứ thơ anh đã ép chặt thành quan tài bốn dài hai ngắn chiếc quan tài nh

Những chiếc bánh bị giết chết

Thơ   •   21.11.2021
họ đã xé một cách tàn nhẫn lớp áo và hàm răng dữ tợn đã cắn sứt làm đôi chiếc bánh họ nhai bằng hàm răng khát máu những chiếc bánh đã bị giết đột ngột và tức tưởi chocolate máu đặc sữa não bột xương vỡ chỉ là thức ăn thôi ư? chỉ là nhu cầu thôi ư? s

Trước mộ

Thơ   •   20.11.2021
Bao đêm ngồi trước mộ mình Tiếng gà gáy bất thình lình trong sương Rì rầm cùng với khói hương Câu kinh vô lượng, nắm xương vô hình.

Gối

Thơ   •   21.11.2021
Gối đầu lên đầu gối em Thấy ngày lí lắc, thấy đêm gật gù Một giây gối cả thiên thu Em cong môi, thổi sương mù vào môi.

Giọt sương sẽ tan dần trên cành

Thơ   •   20.11.2021
Giọt sương sẽ tan dần trên cành gió động giọt vui thấm cỏ.

Thì hai đứa động viên nhau

Thơ   •   21.11.2021
Một đêm hai đứa thở bằng nhau Tát nửa vầng trăng, chẳng có gàu Vẫn động viên nhau đừng lỗi nhịp Giọt càn khôn rụng xuống mau mau.

Chạy ngược từ ngã ba Ái Nghĩa

Thơ   •   20.11.2021
Nhói đau phía trời chiều Thượng Đức bủn rủn phù sa bão lũ ùa về mưa cắn nát lòn bon non tháng mùa tuổi trôi dạt Ba Khe chạy về phía đại ngàn run rẩy mơ hồ cá Bàu Quyền mơ hồ cam Am Thông tôi thức nhận khuôn mặt phi trường trên tiền đồn đổ nát mọc nê

Máu đêm

Thơ   •   20.11.2021
Trời ơi! Đêm lạnh ghê hồn Máu xanh xưa cũ về cồn tha ma Đèn chong chừ đã khuya tà Mù sương cõng vội giang hà qua đây Rượu lưng chừng nhịp khói mây Gà phun một tiếng gáy gầy vào khuya Gió cô hồn thổi. Ơ kìa! Đêm là biển máu đầm đìa không gian.

Buổi sáng và những hột mưa đen

Thơ   •   21.11.2021
câu chuyện lòng như cánh hoa rã nát thời gian cho chúng ta những phút giây tức tưởi em hãy cắn nát vai anh một lần nữa hãy cấu cào để biết những giọt máu cuối cùng còn chảy anh ngậm tiếng chim bi ai vào tận đáy lòng hãy giữ một chút hơi cho ấm linh h

Mùa đông nhạt nhoà

Thơ   •   21.11.2021
Đã nghe cơn mưa khóc Thấm ướt ngọn đèn khuya Rụng thêm vài sợi tóc Trên gối sầu cách chia Cô đơn xây mộ vắng Bằng hơi thở rã rời Đêm đen và máu trắng Quẫy mình trong cánh dơi Lặng im nghe thân xác Tan dần theo khói nhang Ta tìm trong mất mát Những vế

Vô tình

Thơ   •   21.11.2021
Thức dậy ta quên bẵng mình đã chết đêm qua ta bắt đầu sống lại cho ngày mới những kem bàn chải khăn lau mặt chào ta buổi sáng mà ta không một lời cảm ơ

Thắp lên một nén nhang thơm

Thơ   •   21.11.2021
Thắp lên một nén nhang thơm mà nghĩ về cái chết của mình như nén nhang bén lửa và tự thiêu.

Ngôi mộ nước

Thơ   •   21.11.2021
thương về miền trung Thành tựu của những trận xả lũ là biến nhân dân chui rúc trong ngôi mộ nước khổng lồ bùn non sẽ lấp đầy họng đói lũ trẻ con không còn đồng phục đến trường những con người như thân cây chuối gãy ngang lưng những con người chưa b

Tình ca trên dây phơi căng gió

Thơ   •   21.11.2021
ngày hát tình ca trên dây phơi căng gió ta bước xuống dòng sông biệt lộ gặp em cong lúm đồng tiền mùa hoang dại xoáy trên miền trinh tiết em về hái chùm ái ân ta mắc võng si tình trên gác nhớ từng hạt bụi đưa ta về khuấy nhịp luân hồi hai đầu tử sinh

Ở đời

Thơ   •   21.11.2021
Ở đời nhiều cái khác xa Cái mà khác nhất vẫn là vân tay Ở đời có cánh thì bay Sao em Kotex nhấc hoài chả lên Ở đời nhớ lắm thành quên Muốn quên, nhớ lại hiện lên rõ ràng Ở đời chồng chất dối gian Xin đừng thắc mắc đến màng trinh em Ở đời máu chảy về

Lá thư

Thơ   •   20.11.2021
Rất bình thường như mặt trời gọi sáng Hoa nở môi thơm góc phố mờ sương Sẽ chờ đợi lá thư từ phương xa sắp đến Nắng ban mai ngầm ngập những con đường Rất bình thường khi em nghĩ về anh Một người đàn ông cho em nhiều ước mơ và hạnh phúc Trái tim anh ch

Giấc mơ mùa đông

Thơ   •   20.11.2021
trong vòng tay ấm của đêm trinh ngút ngàn hương thạch thảo dắt dìu nụ hôn chạm tiếng dương cầm mùa đông làm bằng những cơn mưa huyền ảo anh nghe bài thánh ca vang lên từ đêm thật thiêng liêng những ý thơ đan chồng trên tay anh và tay em mùa đi thậ

Gọi mùa (II)

Thơ   •   21.11.2021
Anh dắt mùa yêu qua phố xanh Nghe muôn lời gió hát trên cành Bờ môi nắng mới thơm Nguyên Đán Tuổi mộng trăng tròn  ấm Giáng Sinh Nguyện ước tươi hoài cung luyến ái Cầu mong đẹp mãi nụ duyên tình Nụ hôn đắm đuối trong khao khát Mở lối thơ về biê

Nói rất nhỏ nhẹ với người con gái

Thơ   •   20.11.2021
Anh ngồi thở rất khiêm nhường Vòng tay, anh ngó vô thường lăn đi Tình yêu như viện kẹo bi Ngậm hay không ngậm, thì tuỳ em thôi.

Cháy vào mắt xanh

Thơ   •   20.11.2021
cháy vào mắt xanh màu hoa đỏ trái tim học trò

Nắng trúc

Thơ   •   21.11.2021
Lời gió hay lời trúc Tơ nắng hay tơ lòng Bướm vàng hay hoa cúc Có ta hay là không?

Cơn cớ gì?

Thơ   •   20.11.2021
Vừa nghe nắng khét trên cành Cam Lâm cát dỗi, Cam Ranh gió hờn Một ngày không thể dài hơn Con tim bỏng rát bởi cơn cớ gì?

Đêm buồn sờ cái gót chân

Thơ   •   21.11.2021
Đêm buồn sờ cái gót chân gót dày, da đã mấy lần bong ra mới hay, cũng một lớp da khi dày trúc trúc, khi ra mỏng mềm Gót buồn trách buổi trăng lên nhắc mình nhớ thuở tuổi em vào rằm bờ tre dấu mối duyên thầm bước chân rón rén gai đâm hẹn hò Rồi hôm

Khi anh thức giấc

Thơ   •   20.11.2021
Anh ở nơi không có ngôi nhà do mình tạo nên anh đang nghĩ về ngày tháng cũ với ngôi mộ cổ trước sân sáng trưa chiều tối có tiếng rao dạo anh biết ngày mai dĩ vãng lặp lại tầm thường thật tồi tệ anh lạc vào giấc ngủ sợi tóc không biết nói nhưng biế

Thói quen

Thơ   •   20.11.2021
Bình thường chẳng biết ra răng Nhưng khi uống rượu, nhớ thằng bạn xưa Mở phone buông chuyện búi xua Nói huyên thuyên, vẫn thấy chưa đã thèm.

Ngày đầu tiên tháng sáu

Thơ   •   21.11.2021
Ngày đầu tiên tháng sáu Xinh như là giọt mưa Xinh như là giọt nắng Chim ca vang gọi mùa Ngày đầu tiên tháng sáu Đẹp như là bông hoa Đẹp như vầng nắng ấm Dòng sông xanh hiền hoà Ngày đầu tiên tháng sáu Niềm vui xoay địa cầu Cùng nối vòng tay lớn Ơi bạ

Ngôi mộ lặng thinh

Thơ   •   20.11.2021
Ngôi mộ lặng thinh cơn gió đập đầu vào tấm bia ướp xác mình bằng mùi nhang khói.

Thương nhau cho miếng quýt chua

Thơ   •   20.11.2021
Thương nhau cho miếng quýt chua Xin anh chỉ ngậm cho vừa lòng em “Của chua ai thấy cũng thèm” Anh không tin, thử một phen xem nào!   Thói đời ưa chuộng ngọt ngào Mấy ai thích thú cái màu chua cay? Em thì vụng cả đôi tay Chọn mua… nhầm đúng quả

Những hột máu khô vận hành trên bờ huệ niệm

Thơ   •   21.11.2021
Nhiều lúc ít nhất là lúc này cảm giấc mất trí nhớ hoàn toàn ổn định tôi hỏi mùa đông hàng ngàn câu câu trả lời toàn lá rụng từ cuộc chiến đẫm máu nhất để lại nguyên vẹn những xác chết trong trí não đứa trẻ sơ sinh với không gian chật hẹp con chuồn ch

Cởi và trói trong màu đêm huyền mặc

Thơ   •   21.11.2021
Trong sa mạc của trời đêm ánh sáng đôi môi thiên hà tung biến hoạt kích thân thể được cởi trói suối nguồn luyến thúc tất cả ngân lên xúc cảm sóng gió mơn mây lỏng sương tràn mầu nhiệm trong vòng tay của người ngực loang huyết mạch đâm chồi ý tưởng m

Một chiều nắng xế miền Trung

Thơ   •   20.11.2021
hai cánh tay tự kéo dài ra với lấy bầu trời sắp đuối có chạm được không một sợi gió? một chòm mây phù hư đang rã thành những hàm răng trắng bệch buổi chiều lạnh toát mồ hôi đoàn người câm lặng bước đi những đôi mắt đói đã cạn cằn nước mắt họ bới tìm

Đi học mầm non

Thơ   •   21.11.2021
Đến trường mầm non Có nhiều bạn mới Bé học thật ngoan Hoan hô bé giỏi!

Những lẵng hoa rực rỡ

Thơ   •   21.11.2021
Những lẵng hoa rực rỡ tươi rói trong những thước phim tài liệu bên cạnh những nụ cười đã hoá thành rác sau buổi lễ hội.

Thí điểm hay trò chơi

Thơ   •   21.11.2021
bạn nhắn cho tôi ít nhất là ba tin nhắn có nội dung giống nhau chỉ khác nhau số điện thoại bạn cần thay đổi cũng bình thường thôi, phải không? sự thay đổi này rất cần thiết khi bạn cần thiết thay đổi với tôi cũng vậy làm tôi nghĩ về sự thay đổi xoành

Vầng trăng viễn phố

Thơ   •   20.11.2021
Kể từ tóc gội bờ môi Vầng  trăng viễn phố theo người qua sông Mùa xuân trong mắt chưa chồng Nhẹ như hương sắc hoa hồng nguyên sơ Này em hờn dỗi ngây thơ Ngực rung một thoáng dại khờ, biết không? Vội chi để rớt mùa đông Cho môi héo chút bụi hồng

Những bàn tay

Thơ   •   21.11.2021
Những bàn tay giơ cao biểu quyết không ai biết bàn tay nào thật.

Ngày xuân nâng cốc cùng em

Thơ   •   21.11.2021
Ngày xuân nâng cốc cùng em cái đôi má nõn càng thêm ửng hồng chạm đi! cốc vợ cốc chồng cho tình say khướt ấm nồng men xuân Cho quên hết cái gian truân cho quên hết cái nợ nần em ơi! cho trong trẻo nụ cười tươi cho mình thấy nghĩa cuộc đời đáng yê

Lạc trong khói lửa

Thơ   •   21.11.2021
Tháng Tư máu chảy bầm tâm tưởng Tóc mẹ khô nhàu, khói đạn bay Môi lạnh, mắt sầu chưa ráo hận Ôm con lạc với nước non này!

Đò Cồn

Thơ   •   21.11.2021
Nghe đồn có một đàn cò Sáng nay đậu trắng bến đò Cồn Le Hỏi thăm lá mít lá me Đêm qua sương rụng hắn đè đau không?

Bụi

Thơ   •   20.11.2021
Khói bay những sợi tơ khùng Làm nhoè nhật nguyệt giữa vùng như nhiên Bàn chân rớm giọt máu điên Đầu thai vào đám bụi thiền vô thanh.

Khuya trắng

Thơ   •   21.11.2021
Con có còn nghe sau gốc chuối Tiếng gà lạc mẹ giữa đêm khuya Vầng trăng lở lói bên hiên cũ Sương nấc âm thầm trong khóm tre Bốn chục năm tròn gom nước mắt Ngậm ngùi Mẹ khóc cuộc tang thương Môi khô, máu thấm cau trầu đỏ Tiếng thở nào rơi cũng đoạn tr

Thơr trong mắt của anh đấy

Thơ   •   21.11.2021
Thơ ở trong mắt của anh đấy khi anh nhìn rõ âm thanh.

Mùa hè ở Cù Lao Chàm

Thơ   •   21.11.2021
Trời hay là biển đây? Đều chung màu xanh biếc Nhờ chùm mây trắng bay Thì em mới phân biệt Sóng ở đây tội lắm Cứ reo vui quá chừng Đôi chân chưa muốn tắm Sóng đã ôm sóng mừng Bãi cát dài như lụa Ngỡ nắng vàng ngủ quên Hàng dừa nghiêng tay múa Gọi gió

Rớt

Thơ   •   20.11.2021
Sợi thời gian rớt trên vai Ta đem ta chẻ làm hai mảnh đời Một, ta đem tặng em chơi Một còn lại, ngậm trên môi, đỡ buồn.

Tưởng niệm

Thơ   •   21.11.2021
Em bỏ sót nụ hôn thời thơ dại Trong giấc mơ ngày tháng cũ xa rồi Màu thương nhớ ngọt ngào âm ỉ cháy Cánh phượng nào còn thắp lửa trên môi.

Buổi sáng trong rừng cũ

Thơ   •   20.11.2021
Giọt sương thứ nhứt đã tan Đá thê lương, vọng trên ngàn dưới khe Từng xanh lớp lớp mây che Ngày u ám, đã vội khoe sắc buồn Gió ngang một phát, đi luôn Lá khô vội trở nỗi hờn ghen xưa Hứng hột nắng, bợ hột mưa Cuộc tình được mấy hột thừa ra đâu? Em đ

Chân dung tự hoạ

Thơ   •   21.11.2021
Tôi vẽ mặt tôi bằng bột màu cõi lạ miên trường nỗi buồn cuốn tóc thời gian cọ si mê cùn trơ mộng ảo tôi vẽ mắt tôi bằng giọt trăng ngàn Em đừng đến mà vẹo xiêu bố cục mắt sẽ điêu ngoa, môi sẽ lệch bờ tôi vẽ mặt tôi bằng bàn tay ký ức bạc phếch màu râ

Đêm Vân Ngữ

Thơ   •   20.11.2021
Dòng tóc đêm cuốn Đông vào rét ta mê em ngôn ngữ mềm đã kém 1h sáng ta hét một dòng sông rơi giữa thinh không nhạc dán em vào khuya ta dán đời vào quách ngày khó tháng khó em làm khó ta nụ hôn. đêm Ngữ chết huyền thoại mọc mầm ngày mai em khóc để

Câu nói của đứa bé mồ côi

Thơ   •   20.11.2021
Câu nói của đứa bé mồ côi làm chấn động nhân loại sóng thần lương tâm.

Sỏi

Thơ   •   20.11.2021
Góp một phần đời nhỏ nhoi làm nên cao ốc Và chết một đời trong khối bê tông Sỏi đâu biết qua toà nhà cao ngất Có kẻ trầm trồ đưa con mắt trông

Nhà thơ là con kiến nhỏ

Thơ   •   20.11.2021
Như con kiến nhỏ tôi quan sát trong từng bước chân của tôi từng phút giây thoáng qua những câu thơ cần mẫn tôi tha từng ngày từng ngày chậm chạp về tổ tôi gọi đó là những chứng từ gốc mà tôi có được dĩ nhiên tôi không cần hoá đơn đỏ trong hành trình

Cháo nhuyễn tâm linh

Thơ   •   20.11.2021
Cháo nhuyễn tâm linh lửa cháy màu huyền niệm hơi thở phơi bày nhựa sống.

Đếm

Thơ   •   20.11.2021
Tôi ngồi đếm những ngón tay Thấy đêm bán nước, thấy ngày hại dân Tôi ngồi đếm những ngón chân Thấy máu tươi, thấy mộ phần xới tung Tôi ngồi đếm những anh hùng Thấy nhang khói, trắng lạnh lùng nước non Tôi ngồi đếm những oan hồn Thấy xương lê lết trê

Những giọt xuân

Thơ   •   21.11.2021
Tôi nằm trong rừng già với mùi thơm cỏ khô tịch lặng những tia nắng lọt khe rải trên thân thể trần truồng của tôi những giọt nhựa xuân lấp lánh tinh quái linh thiêng trong hốc đá xanh đang nói lời uy vũ tôi nghe cơn gió nhảy múa với những nụ hôn đa

Khi thành phố biết hôn

Thơ   •   20.11.2021
rung lên bởi niềm hưng phấn khi thành phố biết hôn những nụ hôn cháy bỏng những tuyến xe buýt nhầm lẫn giờ về dẫu tháng ngày lăn trên con đường quen thuộc, cứng nhắc em đã hút sâu trong vòng tay khát, từng giọt thời gian trở mình bằng sự va đập của h

Những tàu lá chuối

Thơ   •   21.11.2021
Những tàu lá chuối ít khi nguyên vẹn miếng lành gói chả miếng rách gói nem.

Tĩnh & động

Thơ   •   20.11.2021
đã rụng ngày hôm qua vào trong xác lá sáng nay tất nhiên sự ngọt ngào của dòng sông đang cuốn ta vào một ban mai nồng nàn những ánh mắt cuộn cháy thiên đường cỏ xanh mặt trời xuyên ngang vòm lá đỏ những tia nắng như sợi tóc em chảy xuống ngực anh đô

Vết sẹo câm

Thơ   •   21.11.2021
Tình yêu như vết sẹo câm Buồn vui chi cũng tím bầm nhớ thương.

Cánh thư anh gửi

Thơ   •   20.11.2021
Rất bình thường như mặt trời gọi sáng Hoa nở môi thơm góc phố mờ sương Em sẽ chờ đợi cánh thư từ phương xa sắp đến Nắng ban mai đã ngập những con đường Rất bình thường khi em nghĩ về anh Một người đàn ông cho em nhiều ước mơ và hạnh phúc Trái tim anh