Buổi sáng đông cứng

Thơ   •   Chủ nhật, 21/11/2021, 14:59 PM

Lũ bắn chim, nhử chim Cướp tiếng ca buổi sớm Một ban mai lặng im Nghe tiếng người, khiếp đởm!

Nội dung bài thơ: Buổi sáng đông cứng

Lũ bắn chim, nhử chim

Cướp tiếng ca buổi sớm

Một ban mai lặng im

Nghe tiếng người, khiếp đởm!


Bài thơ Buổi sáng đông cứng của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ

Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Thấy lạnh trong hồn

Thơ   •   20.11.2021
sáng lạnh trong hồn mưa phùn bám lông mi mây tháng giêng buồn như màu tóc nhuộm của em ta xoè bàn tay nhìn guốc gân sấp ngửa nghe bắc nam xuôi ngược lộn qua đèo nghe ngõ an hiên lá rụng nghe đình làng kim long chuông héo nghe đền lê văn duyệt mù tăm

Kim Long

Thơ   •   21.11.2021
Vườn rất xanh và nắng rất trong em lúng liếng chao nghiêng ánh mắt đường quanh quẩn mà lời em rất thật hương yêu đương hong chín trái đầu cành Nghe trong gió có chút gì lành lạnh của dặt dè, khe khẽ của bàn chân phiên chợ Tết nón nghiêng vành Tôn nữ

Đôi bạn

Thơ   •   21.11.2021
Từ khi sinh ra Đã là đôi bạn Cùng chung một nhà Tình thân sâu nặng Chìa thường đi xa Có khi cả tháng Theo chủ bôn ba Chìa luôn nhớ bạn Khoá thì ở lại Canh cửa, giữ nhà Lòng buồn không nói Nhớ chìa xót xa Nhưng vẫn bình tâm Thường xuyên cảnh giác Ngườ

Bóc một lớp da xù xì trên cây cổ thụ

Thơ   •   20.11.2021
từng giọt máu trong tôi nói với em về sự sống sót của kiếp người trong biển đêm u ám mỗi ngày chúng giục tôi biết hiến dâng và ươm mầm khát vọng như tiếng thở như nhịp tim như tia nhìn không bao giờ ngơi nghỉ tôi vẽ bản đồ cho bình minh tràn đầy nhữ

Áo trắng mùa thu

Thơ   •   21.11.2021
Sáng nay áo trắng em ngang phố ngày đã sang thu tóc cốm về sương trắng hồn ai trong mắt lá bâng khuâng chín mọng một đam mê Anh hái tơ trời trong mắt biếc em nghiêng hương sắc xuống đôi tà mùa thu anh gọi về thương mến cho gió vờn say với lụa là Sáng

Trên hành trình làm người

Thơ   •   21.11.2021
Trong hành trình làm người ít nhất dưới bàn chân của mình một chú kiến đã chết.

Lời của cây nơi hố thẳm

Thơ   •   20.11.2021
vắt ngang qua rừng thẳm & đu mình dọc triền đá dựng ở đây quanh năm không có mặt trời chỉ bao trùm một mùa đông ghẻ lạnh ghê hồn bao nhiêu nước mắt của xứ sở này đã ngấm vào thịt da bỏng rát & tê buốt lũ rêu bám chặt trên lưng những định hướ

Nỗi khuya

Thơ   •   21.11.2021
Lại nằm thức với chiêm bao Tiếng con chó sủa cấu cào bờ phên Lăn tăn ngọn gió qua thềm Hú con chuột cống ăn đêm chưa về Nỗi buồn từa tựa lá tre Mỏng manh thôi, mà cứa tê tái lòng Trót thương cô gái có chồng Nghe con họ khóc mà lòng xót xa Bần thần ng

Lật thớ đất cày trên cánh đồng máu ứ

Thơ   •   20.11.2021
dòng sông vùi bao nhiêu xác chết chưa đắp trên lưng mình hình nấm mộ cũ lắm rồi lối nói lối nghe lối phớt lờ lối chết thực ra đám tang của mùa xuân mùa hạ mùa thu mùa đông cứ chồng chất lên nhau đi ngược lại sự rớt xuống mỗi ngày của từng tờ lịch đã

Bay lên với gió

Thơ   •   21.11.2021
Xé một miếng lá chuối vấn một chiếc kèn nhỏ và thổi hãy tỏ bày với cảm xúc của nắng và gió trên cành tiếng chim làm tổ trong mùi hương hoa lá đốt một điếu thuốc nơi cuối con hẻm hãy giữ một chút ấm áp trên môi giữ cho lòng mình nhẹ nhõm như khói bầ

Cuộc chơi của lửa chưa được sử dụng nhiên liệu máu

Thơ   •   21.11.2021
ta lắc đầu và có cảm giác như bị ruồng bỏ bởi những câu hỏi không đâu vào đâu bởi em chưa chết trong vũng máu linh hồn ta và em sẽ hộc máu cái sự hoà quyện ấy có thể nói rằng là sự dung hợp và thông tường bởi em giãy giụa như mùa thu vàng nũng nịu tr

Khép mở

Thơ   •   20.11.2021
Nến tàn, khép lại đêm nay Cho ta thấy, phía đầu ngày hoang vu Một sương, chết với sa mù Một đôi mắt, ngó thiên thu trở về.

Có đám mây ngoài phố đã bước cùng tôi

Thơ   •   21.11.2021
như người đàn bà ốm nghén tôi nôn tháo thốc nhiều lần sáng nay tôi choáng váng khi chạm giọt nắng cọ quậy chùm hoa mùng tơi cánh cửa vợ chồng trẻ toà nhà bên hé mở tôi lẩm nhẩm đọc tên mình trên bài thơ viết vội đêm qua đã thấy vết nứt tiếng nhạc buồ

Tiếng đồng hồ rụng

Thơ   •   21.11.2021
Ta nhốt ta trong bốn bức tường Đồng hồ, như mọt đục trong xương Mắt liu riu, đã toan bừng giấc Nhang khói hay là ta khói sương? Sách cựa hồn xưa, sách nhói đau Trà khuya nguội ngắt, nước khuya nhàu Ta nghe cổ họng chùng hơi thở Tứ tuyệt buồn, nên chế

Bên ngoài và bên trong

Thơ   •   20.11.2021
Bên ngoài và bên trong tôi đứng bên ngoài nhìn bên trong câu thơ.

Dòng sông kín sương chiều

Thơ   •   20.11.2021
Dòng sông kín sương chiều chú nhái thõng bàn chân mọn ngày gấp khúc vào trăng.

Một mình ngồi nghe mùi nhang rất thơm trong đêm

Thơ   •   20.11.2021
Tôi ngồi ngó khói nhang bay Một sợi mỏng, bốn sợi dày đan xen Phải chăng hồn phách bay lên Một sợi nhớ, chín sợi quên lòng vòng Đất trời có vẻ hơi cong Và tôi, chắc chắn lưu vong lâu rồi Tôi rờ từng đốt xương tôi Càng thêm cảm kích từng hơi thở dài K

Khuya trôi theo bóng

Thơ   •   21.11.2021
Dắt buồn qua mấy ngõ rêu Thấy ta trôi, tựa cánh bèo trong khuya Quách thành ngậm bóng u mê Đã nghe nhang khói theo về cùng ta Còi tàu rét cóng sân ga Âm dương chất nặng một toa kiếp người Khi buồn đã biết lên ngôi Nghĩa là vũ trụ mồ côi ngàn l

Buổi sáng bên hè

Thơ   •   20.11.2021
Khi hơm mưa gió tơi bời Sáng ni trời xửng lên rồi, đã ghê! Chim thì la úm bụi tre Vịt gà xúm lại bên hè, ré um Con trùn chết nghẻo cù đum Bụng giơ trắng bách dưới lùm ớt xiêm.

Dư âm

Thơ   •   20.11.2021
Nhợt nhạt bàn tay sông nhiều ngón gãy bàng bạc sóng chiều tím môi thi thể mùa thu trôi qua nắng cháy dư âm rách tươm tấm áo cời Tôi ghé thăm nỗi nhớ ngập tràn băng qua lối đi già nua vọt vàng cỏ cú con ong mở cánh hư vô bàng hoàng mỏng toanh một lờ

Dời mộ

Thơ   •   20.11.2021
Năm đói em tôi chết bên đống rơm nâu mẹ lăn tràn sân gạch nước mắt bố tôi úp mặt vào tấm phên tre trét phân trâu nỗi đau ghèn khô trên hốc mắt múc... Năm đó hợp tác xã không cho chôn cất dưới chân đồi vì là nơi trong dự án quy hoạch mấy tháng sa

Hè về quê nội

Thơ   •   21.11.2021
Vượt hơn trăm cây số Hết tàu rồi ô tô Em về quê thăm nội Cho thoả nỗi mong chờ Bố dắt em lên đồi Cùng thắp nhang mộ tổ Nhìn xuống cánh đồng vui Diều căng dây trong gió Mẹ hái nhiều sim chín Em hái nhiều tiếng chim Ba hái nhiều kỷ niệm Tuổi thơ cò

Chiếc bỉm hút nước đái con trẻ

Thơ   •   20.11.2021
Chiếc bỉm hút nước đái con trẻ mẹ không nhớ ca dao chỗ ướt mẹ nằm.

Saigon 20h30

Thơ   •   20.11.2021
với Lê Liên Mưa tạnh hôn tạnh mắt chưa tạnh vòng tay chưa tạnh ghế đá chưa ấm vé sài gòn => nha trang bật khóc khoan cắt đại lộ khoảng khắc rối máu lên dập dã bấm phím xem giờ lên xe ô cửa kính cầm tù ánh mắt tin nhắn lộn nhào lòng bàn tay.

Những giọt máu trong buổi chiều mù

Thơ   •   20.11.2021
ba con kiến riện bò ngang cửa sổ mục cái nắng sau bão cũng lạ lẫm như ngày của riêng em trong tháng buổi chiều như cọng rơm khô queo phất phơ những râu gió 14h42 anh nhắn tin cho em qua điện thoại những con chữ là những tia máu bắn xa hơn khoảng cách

Nỗi đau có thấu đất trời?

Thơ   •   20.11.2021
(Viết thay cho người chồng trẻ có vợ mang thai bị lũ cuốn trôi ở Phong Điền, Thừa Thiên Huế) Ai tin trời gào khóc? Ai tin đất kêu than? Người vò đầu bứt tóc Mắt máu tuôn hai hàng! Trời gây nên lũ lụt Cho vợ chồng ly tan Gió mưa càng não nuộ

Tàn cây trụi lá

Thơ   •   21.11.2021
Lá rậm rạp, chắc chi ai dòm ngó Rụng sạch trơn, đôi lúc rứa mà hay Nhánh xương xẩu, trụi trần, như chứng tỏ... Bão cợt, giông đùa, chưa dễ đã lung lay

Ký ức

Thơ   •   20.11.2021
Ký ức mây bay trôi qua xác bia tượng nhịp cầu nối quạnh hiu men say bập bềnh dạ thảo hư vô rất nóng ruột mùa hạ reo thi chập chờn cơn mơ nước mắt viên sỏi chạm môi từ bi lạy tạ khúc vĩ ngâm chết dở năm ngón tay bấu bầm rêu cổ ngun ngút cỏ loang sươ

Chuyến xe cuối năm

Thơ   •   21.11.2021
Em theo ba mẹ về quê Để cùng ông bà đón tết Chuyến xe cuối năm đông ghê! Quà xen với người đông nghịt Mặt ai cũng tươi hớn hở Chuyện trò rôm rả thật vui Có ông khách già tóc trắng Răng rụng hết trơn vẫn cười Có bà gầy như bà nội Răng đen bỏm bẻm nha

Cắn nhau một cá rô đồng

Thơ   •   20.11.2021
bởi con cá rô mà làm anh nhớ cái sần sùi tuổi thơ bởi con cá rô mà làm anh thấy cái mùi bùn quê hương bị chiên xù bởi con cá rô mà anh thấy cái vòm trời chật trong cái đĩa bởi con cá rô mà anh thấy cái con người anh như đám cỏ giữa đồng khô em cắn c

Lời ru mùa thu

Thơ   •   20.11.2021
Thương anh nhiều lắm! à ơi Ngủ đi! em hát mấy lời ru anh À ơi! ngọn tóc còn xanh Nụ cười còn thắm và tình còn yêu Thương anh thương quá là nhiều Lời ru đã khẳm xuống chiều sông trôi Ru anh mấy khúc à ơi Lòng em thắt mấy tao nôi ruột rà Này là một khú

Đẹp

Thơ   •   21.11.2021
mọi định nghĩa về em đều vứt nếu không có một chữ đẹp nhô ra hút vào và ưỡn những đường cong tuyệt thể tôi lục lọi trong giấc mơ mình một sự thật đó là em và em tồn tại trong suốt những tháng ngày tôi có em và tôi tồn tại trên cõi đời này em tồn tạ

Dốc lạnh

Thơ   •   21.11.2021
Mưa rụng, mùa thu đứng gục đầu Lá vàng phiêu hốt, lá xanh đau Ta về, nghe gió cưa sườn núi Nhặt tiếng chim rơi, lạnh thế nào! Căm căm, hồn lạc chiều Ba Bến Cát nổi, đò đi biệt xứ rồi Dốc cũ, chuông chiều hiu hắt vọng Trần gian còn đó áng mây trôi Ha

Cuối năm & cảm giác tồn vong của lão Q

Thơ   •   21.11.2021
1. tửng mưng vác cuốc ra ruộng đào nhúm rau má bới mớ cỏ cú về dầm với lít rượu gạo của đứa con gái rót cho cha bữa hôm trước để dành uống từ từ khi trái gió trở trời cái gối cái lưng nhức mỏi ui cha! cái chưn cụt nửa bàn cái tay cụt nửa cánh tê đ

Lẩn thẩn chiều quê

Thơ   •   21.11.2021
Đường chiều tím ngọn tía tô Lòng đau lá hẹ, tuổi khô đọt hành Nhớ thương rát cả trời xanh Đỏ hai tròng mắt ngó quanh ruộng đồng Một bầy cò trắng như bông Vẽ vào hoài niệm những vòng khăn tang Trâu bò lửng thửng đôi hàng Bước chiều nặng trịch kéo hoà

Dường như

Thơ   •   21.11.2021
Dường như từ xa xăm khúc nhạc trầm vọng lại dường như trong lặng câm đá trở mình đá dậy Dường như ngàn lau trắng bạc dùm mái thời gian dường như ngàn mưa nắng nói hộ lời tim gan Dường như lá vàng rơi nhắc rừng thiêng xào xạc dường như gió bên trờ

Á đù!

Thơ   •   21.11.2021
Thôi, đừng trách móc gì nhau Một ngày sống, nghĩa là đau một ngày Đau như thịt lợn giả cầy Như em, bỏ cuộc chơi này, và đ

Mừng sinh nhật em

Thơ   •   20.11.2021
(Gửi Linh Nhân) Chỉ còn một phút nữa thôi Em ba mươi mốt tuổi đời rồi ư? Thế mà anh cứ vô tư Ngỡ em cứ mãi là như hôm nào Cái ngày ta mới quen nhau Mùa xuân e ấp nép vào tình yêu Bên em sớm cũng như chiều Thời gian khuất lấp vào yêu mất rồi N

Nghiêng nghiêng chiếc lá

Thơ   •   20.11.2021
Tuổi ngồi trên chuyến tàu nhanh Kéo toa mây trắng vòng quanh hư huyền Thấy đêm kéo mặt trời lên Thấy ngày đồng loã với đêm tối mò!

Ký hoạ phố

Thơ   •   20.11.2021
phố chen chúc khu nhà tập thể chen chúc người già em bé nhà sát vách nhưng không hề biết nhau chỉ gặp nhau khi kẻng khua báo giờ đổ rác hiếm hoi những lần họp tổ ông táo ngồi giữ nhà trước cửa kiệt hẻm ngõ ngách sặc mùi khói than đá ong phố sẻ chia k

Bâng khuâng sân trường cũ

Thơ   •   21.11.2021
Bâng khuâng gió chạm sân trường cũ nắng đã thay mùa xanh biếc xanh con bướm ngày xưa không đến nữa nỗi buồn ghế đá cứ vây quanh Kỷ niệm ùa về trong nẻo nhớ mềm như hơi thở của ngày xa mềm như cánh phượng hồng trong vở cứ nhắc ngày xưa... có nghĩa là.

Trong bóng tối

Thơ   •   21.11.2021
Đêm vẫn im lìm, đêm tối thui Người đi, thì cũng đã đi rồi Mà sao dưới đáy sâu mồ cũ Vẫn vọng về đây một tiếng cười?

Điện thoại cho mẹ

Thơ   •   20.11.2021
mẹ tôi đã 76 tuổi mẹ tôi có hai bảy người đàn ông đi dạm trước khi gặp ba tôi bi chừ tóc bạc trắng những răng giả nhưng nụ cười vẫn thật đôi chân cong đã có những thanh inox bên trong thời gian trôi nhanh như một chớp mắt gần hai mươi năm tôi lang th

Thôi đành

Thơ   •   21.11.2021
Cải đã lên ngồng trải bến sông Duyên xưa đành lỗi sợi tơ hồng Cánh chim mòn mỏi nơi phương gió Tóc liễu bơ phờ giữa cõi không Lối mộng người về thôi đã vắng Chợ duyên ai biết có còn đông? Trách chi tình hỡi cho xa xót Giọt lệ thầm rơi quặn đáy lòng!.

Cơn cớ gì?

Thơ   •   20.11.2021
Vừa nghe nắng khét trên cành Cam Lâm cát dỗi, Cam Ranh gió hờn Một ngày không thể dài hơn Con tim bỏng rát bởi cơn cớ gì?

Ngôi mộ cũ

Thơ   •   20.11.2021
Ngôi mộ cũ chùm hoa dẻ vẫn toả thơm khói hương cũ.

12:38 AM 01/01/2017

Thơ   •   20.11.2021
Cái năm trước với năm nay Hẹn nhau, rồi lại chia tay, giao thừa Đất trời thườn thượt cơn mưa Nhưng, lòng đã thấy nắng mùa xuân lên Niềm vui chả có tuổi tên Một năm mới, nhú từ đêm sang ngày Một vòng rượu, một vòng tay Đã nghe rõ, trái đất này rung r

Buổi sáng và những hột mưa đen

Thơ   •   21.11.2021
câu chuyện lòng như cánh hoa rã nát thời gian cho chúng ta những phút giây tức tưởi em hãy cắn nát vai anh một lần nữa hãy cấu cào để biết những giọt máu cuối cùng còn chảy anh ngậm tiếng chim bi ai vào tận đáy lòng hãy giữ một chút hơi cho ấm linh h

Tương tư

Thơ   •   21.11.2021
Mắt gầy ngơ ngác lạc qua sông Bến ấy chiều xưa có nhớ không? Gió gợi nguồn thương, ngùi tấc dạ Mưa đan niềm nhớ, xót tơ lòng Cũng đành dấu kín tình trong mộng Nào dám mơ thầm thuỷ với chung? Con sóng hoàng hôn chừ khuất nẻo Thu ơi! Ai khóc giữa ngà

Trò lười

Thơ   •   20.11.2021
Có cậu học trò lười Suốt ngày không chịu học Cứ mải mê ham chơi Bài không bao giờ thuộc Mặc cô giáo phê bình Mặc bạn bè nhắc nhở Cậu vẫn cứ lặng thinh Không thèm xem bài vở Năm học vụt qua mau Cậu là học trò kém Chờ học lại năm sau Gớm! sao không hổ

Cõng xác

Thơ   •   20.11.2021
bạn tôi đã nằm xuống trong bàn tay của tôi tôi dìu cái chết chưa đông máu rừng thẳm mùa xuân ngưng lại trong tim tôi vác linh hồn xuống dốc đi qua cánh đồng những đám cỏ cong lá tôi nghĩ về trái tim của bạn tôi đang cháy thành than như bầu trời đang

Tĩnh & động

Thơ   •   20.11.2021
đã rụng ngày hôm qua vào trong xác lá sáng nay tất nhiên sự ngọt ngào của dòng sông đang cuốn ta vào một ban mai nồng nàn những ánh mắt cuộn cháy thiên đường cỏ xanh mặt trời xuyên ngang vòm lá đỏ những tia nắng như sợi tóc em chảy xuống ngực anh đô

Không một ánh đèn

Thơ   •   20.11.2021
Không một ánh đèn vẫn nhìn thấy nhau mồn một bởi là tình yêu.

Chiếc mặt nạ

Thơ   •   20.11.2021
sự lạnh lùng phớt lờ cùng cực của nó mãi mãi là của nó không còn ngờ vực nào nữa khi gọi tên nó người ta thầm hiểu đàng sau nó là hàng trăm khuôn mặt thật khôn lường thiện ác khôn lường nó nhảy múa trước công chúng trên sân khấu nó chơi trò cợt giễ

Câu nói của kẻ đang chết

Thơ   •   20.11.2021
cầm tù đôi mắt tôi vụt ra bên ngoài vũ trụ tóc vướng cứa con tim màu biển xanh những cơn khát địa chấn đang lùng sục sự sống trên triền môi nhân bả

Vết đau dai dẳng

Thơ   •   20.11.2021
Băng qua một con đường thép gai rất cũ anh nhặt lên một tiếng thở rất tươi tươi như máu từ bàn chân anh toé ra khi giẫm phải một quá khứ trong giấc mơ nằm nôi anh vẫn thản nhiên cười nhổ một bãi nước miếng đắp vào bẻ một đọt lá dại nhai vội đắp và

Nấc

Thơ   •   20.11.2021
Mùa xuân mọc trên ngọn cây Mùa sát nhân, mọc dưới tay côn đồ Bây giờ cho đến bao giờ Máu tươi hết vấy đỏ tờ khai sinh?

Em non em nước, ta về

Thơ   •   20.11.2021
Ta về cõng núi đi chơi Dắt sông đi dạo giữa trời mang mang Gặp em nước mắt hai hàng Khóc trăng cố xứ, lạy hoàng hôn xưa Ta về đốt cháy cơn mưa Xương muôn năm cũ, còn chưa xuống mồ Giọt chuông chùa, cứng đơ đơ Ngàn năm nhang khói vật vờ đất thiêng Ta

Máu đỏ bên trời

Thơ   •   21.11.2021
Mưa bầm dập đá mù hoang Cơn đau kiếp trước còn loang mắt người Chặt sông róc núi tả tơi Mở lòng, có thấy máu rơi bao mùa? Bụi đời chất đống a dua Bạo tàn giăng bẫy, lọc lừa nhân tâm May còn trên tóc, vầng trăng Soi vào cái chết vĩnh hằng xưa sau Quốc

Tình xa

Thơ   •   20.11.2021
Chỏng chơ buồn rũ mắt người Dòng sông bạc phếch một lời căm căm Nón lơi lỏng ngón tay cầm Đoá tường vi khép lặng thầm... tím môi Hết thời thắm lá mặn vôi Thề xưa ngun ngút một trời thương mong Chim quyên lạc nẻo hoang đồng Tơ hồng nhem nhuốc bụi hồng

Mộng tưởng

Thơ   •   20.11.2021
Tiếng ngàn sau, vọng đó chăng? Đâu đây phảng phất mùi trăng rất hiền Trùng trùng sóng mộng xô nghiêng Càn khôn vấp té giữa miền hư vô.

Trước sau là bụi

Thơ   •   21.11.2021
Đã lạnh buốt đám mây chiều bạc thếch Sương hoàng hôn phủ mịt bóng hoang mồ Đời bi hận kéo thơ vào cõi chết Đàn ngân thầm một khúc máu bơ vơ Ta nằm đại bên góc đời u tối Để nhận diện người là những bóng ma Ngày ẩn hiện, đêm sáng loà móng vuốt Sau nụ c

Phố núi ngày về

Thơ   •   21.11.2021
PleiKu! Pleiku! Anh băng ngược dốc sương mù tìm em Đèn vàng ủ giấc hoa đêm Cho khao khát cũng vàng thêm dã quỳ Lòng vòng con dốc tình si Trăm năm nói những lời gì hỡi thông? Phải chăng phố núi xao lòng Mà hương gió thoảng ngợp nồng dạ lan? Hẹn nha

Khi niềm tin đã mất

Thơ   •   20.11.2021
Khi niềm tin đã mất càng thủng càng vá càng vá càng thủng.

Cõi tạm

Thơ   •   20.11.2021
Gió nghìn năm đã đi đâu Trăng nghìn năm đã chết bao nhiêu lần? Dấu chân, nối tiếp dấu chân Nắng mưa xoá hết, đếch cần hỏi ai.

Mầm động

Thơ   •   20.11.2021
nơi ngực em mặt trời đã ẩn nấp niềm kiêu hãnh sa mạc động dồn lên ánh sáng khai thiên lập địa những ý nghĩ cát phôi thai loã thể sa mạc lý trí phơi ra niềm tin yếu mềm sự sống run rẩy trong mắt dã nhân của sự thật đóng khung bức tường tưởng niệm bà

Chí

Thơ   •   20.11.2021
Đêm qua xỉn rượu quá trời Sáng nay tỉnh lại, bồi hồi xỉn yêu Lơ thơ trưa, lác đác chiều Con chim ríu rít muôn điều ái ân.

Bên góc chùa làng

Thơ   •   21.11.2021
Khum tay ủ gió chùa làng Trên môi biến dạng chưa tàn cuộc mê Nắng loang ướt lá bồ đề Tiếng chuông đột quỵ bên lề hoàng hôn Đã non nửa thế kỷ buồn Kiếp người như tấm bia mòn xanh rêu Lòng như ngói rụng tiêu điều Lặng câm, mà nát trăm chiều ruột gan.

Đã nhốt trong nhau niềm đau

Thơ   •   20.11.2021
buốt lạnh sạt lở miền nhiệt đới của những ngày không nhau trên tao nôi con mắt người thương đỏ khét ghim triền dâm bụt khúc nhạc dài cày xới nỗi đau thọp thẹp mây bay ảo tượng quấn khăn tang vào ngày giọt mưa đứng dỗ mặt trời dòng sông ngồi dỗ lãng q

Chảnh

Thơ   •   20.11.2021
Hai ta hợp tác cuộc tình Đất trời ủng hộ nhiệt thành em ơi! Yêu nhau quyết liệt một đời Tươi dòng máu nóng đất trời hồi sinh.

Con chim sâu bé bỏng réo gọi bình minh

Thơ   •   20.11.2021
Con chim sâu bé bỏng réo gọi bình minh đã chết từ lâu trong họng súng của những thằng du côn chuyên vác súng chì tôi đang nghe mồn một tiếng kêu của nó.

Nghe mùi khoai nướng

Thơ   •   20.11.2021
Chiều ngang qua trước cổng trường Nghe mùi khoai nướng, mà thương khoai lùi Nhớ hồi nhỏ, lỡ ham vui Lùi khoai, để cháy đen thui, tiếc hoài.

Trồi

Thơ   •   21.11.2021
Đưa tay ngắt giọt mồ hôi Ngắt xong, giọt khác lại trồi lên ngay Giống y giọt nước mắt cay Quệt xong, nó lại nối dài thêm ra.

Con chuột máy tính

Thơ   •   21.11.2021
Cái đuôi dài ghê Đi bằng lỗ rốn Mèo đến cận kề Cũng không chạy trốn Giúp người mải mê Không nề bận rộn.

Sưởi

Thơ   •   20.11.2021
Gửi cho anh cục than này Anh đem nhuốm chút khói cay sưởi lòng Bao nhiêu cái rét mùa đông Đã tan trong chút than hồng từ em.

Anh thận trọng sắp lại từng hơi thở

Thơ   •   20.11.2021
anh thận trọng sắp lại từng hơi thở nhẹ nhàng để hình dung khuôn mặt em mặn ướt có lẽ hạnh phúc đang sôi lên từng cơn nước mắt mùa đông chạy trốn nơi xứ tuyết khi biết chúng mình cầm tay nhau chưa bao giờ mình đắm trầm trong nhau như thế như hạt đang

Những con số định mệnh

Thơ   •   20.11.2021
em hãy nhớ thật kỹ từng con số như nhớ từng giọt lửa của những ngày trên rừng những bữa cầm hơi bằng sắn lùi số phận của chúng ta ở mùa đói ấy hãy nhớ nghe em như máu thịt chính mình như vết cứa của nụ hôn biết đói đó là những con số ngày tháng năm s

Thí điểm hay trò chơi

Thơ   •   21.11.2021
bạn nhắn cho tôi ít nhất là ba tin nhắn có nội dung giống nhau chỉ khác nhau số điện thoại bạn cần thay đổi cũng bình thường thôi, phải không? sự thay đổi này rất cần thiết khi bạn cần thiết thay đổi với tôi cũng vậy làm tôi nghĩ về sự thay đổi xoành

A Sầu

Thơ   •   20.11.2021
Sườn dốc trầm u truông đèo tịch mịch hố thẳm cây chà đá xé chiều khơi ngày tháng xếp nhàu xó mây bạc thếch lưng chừng hoa mua bẻ mắt hương đời mái núi cũ càng cây khô ủ gió rễ chôn thân mối đụn khối giang hồ lỏng dây cương tráng chí hờn kim cổ gió

Chuyến xe băng đêm lạnh

Thơ   •   20.11.2021
Chuyến xe băng đêm lạnh trong giấc ngủ có hơi ấm người lạ mùa đông về.

Hất một tiếng cười

Thơ   •   20.11.2021
nhặt ta trong từng viên sỏi trần gian bạc phếch ngày bóng tháp ta nuôi máu mình bằng hơi thở kiếp sau ta nuôi tình em bằng những cơn đau bọc nụ cười ta nhớ những khuôn mặt đã tắt bóng con chuồn chuồn đè nặng bóng ta bóng của nụ hôn đè nặng những cuộc

Nhẩm

Thơ   •   21.11.2021
Một bức tường, hai bức tường Hình như là bốn, ta thương bức nào Ta thương cả bốn chứ sao Vì chưng đều nhốt ta vào cõi thơ Một nỗi chờ, hai nỗi chờ Nếu cộng lại, thành giấc mơ vợ chồng Một cõi lòng, hai cõi lòng Nếu không biết nhớ, là không biết buồ

Quay quắt ngả tư

Thơ   •   20.11.2021
Thanh quản đắng huda thơ dấy bọt xuân cây bàng mệt lử nhìn mặt trần gian lấm mây thắt vòng tay phố bàn chân sám hối từng bước rễ cây em cười lát cày ruộng cũ năm ngón bóp mặt trời thuỵ & anh nghe nhiều đôi mắt em nụ cười em ngã tư phố quay quắ

Tin nhắn còn sót trên bàn thờ

Thơ   •   20.11.2021
chấm hết sạch sành sanh không còn gì túi nước mía đã ráo & bầy kiến liếm hết mùi đường sót lại lúc này tôi chết được rồi tôi rất thơm trên giàn thiêu lũ quạ bảo thế buổi chiều chuyển đông nằm ngoài ca từ buổi tối thuộc con hẽm 24 tin nhắn th

Chiều thu rất ngọt

Thơ   •   20.11.2021
Như gió như mưa như mùa thu ùa về bên khung cửa Một giấc xanh làm thức tỉnh buổi chiều xanh Tôi đón nhận những bồi hồi hạnh phúc Một ngày vui, em đã đến chân thành Một ngày vui có nắng đẹp long lanh Trong đôi mắt đôi môi người thiếu nữ Tình vạn dặm m

Ôi đời sao nhạt thế?

Thơ   •   21.11.2021
Sáng đầu năm, cà phê Gặp đôi vợ chồng trẻ Cô vợ ngồi im re Với bụng bầu gần đẻ Anh chồng ngồi chơi game Ngón tay chọt chí choé Cô vợ vẫn ngồi im Với cà phê, lặng lẽ Bàn 2, 3 ồn ào Bàn 9, 10 la ré Khói thuốc cũng xôn xao Nước trà thì cứ té Một giờ đã

Qua dốc mẹ bồng con

Thơ   •   21.11.2021
Ngập ngừng dốc Mẹ Bồng Con gió khe khẽ thoảng, hương ngòn ngọt đưa ngậm ngùi nhớ mẹ ngày xưa bồng con tay mẹ sớm trưa ấm nồng Lời ru dịu sóng dòng sông đưa con về với ruộng đồng ca dao lời ru êm ả ngọt ngào đôi tay mẹ cũng dạt dào nhịp đưa Bồng c

Vào Sài Gòn đi, mình again

Thơ   •   21.11.2021
cho Lê Liên Không thể lấy từng nụ hôn mà đo nỗi nhớ bởi yêu thương như máu và nước mắt giọt máu đợi chờ giọt nước mắt khi mình nghĩ về nhau mà ứa rụng những con đường em đưa anh đi bây chừ đã thành những thước phim trong ngực Sài Gòn trưa nắng bụi Sà

Bóng chiều tà

Thơ   •   21.11.2021
Tiếng hú đổ dồn từ rặng cây mờ xa bên dòng sông xuyên qua ánh nắng chiều uể oải những xác lá tung vãi lên bầu trời làm cho lũ chim ngơ ngác đôi cánh mềm oặt mất phương hướng từng tiếng kêu nặng trĩu chìm nghỉm xuống dòng sông đen thẫm.

Úp mặt vào tường

Thơ   •   20.11.2021
Tối qua chuột quậy đùng đùng Muỗi thi hút máu tưng bừng suốt đêm Trong mơ lục lọi kiếm tìm Một câu kinh mọn có tên đàn bà.

Tôi về giữa phố đêm nay

Thơ   •   20.11.2021
Sương chảy máu dọc con đường Gió về, cứ ngỡ sông Hương chết rồi Còn tôi, chạy với tôi thôi [Ngày mai, chắc chắn trên trời có mây] Tôi về, chạy dưới tàn cây Đèn khuya mắc cỡ trên vai gái già Lên Thiên Mụ, xuống Đông Ba Ngược xuôi, xuôi ngược cũng là

Mầm động

Thơ   •   20.11.2021
nơi ngực em mặt trời đã ẩn nấp niềm kiêu hãnh sa mạc động dồn lên ánh sáng khai thiên lập địa những ý nghĩ cát phôi thai loã thể sa mạc lý trí phơi ra niềm tin yếu mềm sự sống run rẩy trong mắt dã nhân của sự thật đóng khung bức tường tưởng niệm bà

Tiếng em

Thơ   •   21.11.2021
Như tiếng nói của em cũng đủ cho đất trời này trở thành Huế sắp lại những chiếc lá dĩ vãng những hạt mưa bụi những câu hát đó là khuôn mặt đàn bà đang hiện hữu trong câu kinh chiều chậm buồn giọt nước cuối cùng sẫm đục va đập vào bia đá có còn khiế

Vai diễn

Thơ   •   21.11.2021
Thử đóng vai nàng, thử điểm tô Ngùi thương ai đó lỗi đường tơ Mảnh tình day dứt... sầu ra phết Mắt lệ rưng rưng... thảm thấy mồ Cải giới đổi hình thường chủ động Lộn lời uốn giọng há ngây thơ? "Thói quen" nào dễ "thành quy luật" V

Ngồi bệt trên lá thông khô

Thơ   •   20.11.2021
tôi nghe từ đâu đó những bào thai rụng những căn bệnh ung thư đè nặng ban mai những chuyến tàu chở tham vọng lướt qua những tia nhìn họ sắp từng con chữ để tạo nên quyền lực miễn cưỡng những con chim sẻ vù cánh bay lên khi bước chân họ tới gần vì chú

Bản năng khóc

Thơ   •   20.11.2021
Quất thật đau vào sự trở về hèn mọn của chính tôi Sự trở về đã cạn ráo cái nhìn quen thuộc Cõi người đã tạo ra bản năng cái khóc Khóc khi lọt lòng Khóc đòi bú sữa Khóc vì sướng sung khi mẹ mua cho cây kẹo ú Khóc vì tình phụ Khóc tiễn đưa một người lì

Con đường lá me

Thơ   •   21.11.2021
Nghiêng nghiêng buổi chiều chở gió Con đường xanh ngắt vòm me Nghiêng nghiêng rơi từng lá nhỏ Reo vui theo bước em về Nghiêng nghiêng hồn nhiên bím tóc Vương đầy những lá me rơi Không gian nhẹ tênh như gió Mắt em xanh biếc chân trời Nghiêng nghiêng v

Khi hồn tôi lăng và tượng

Thơ   •   21.11.2021
nắng nhạt trên đỉnh Thương Sơn đã cuối đông của mùa ly biệt những chiếc lá biết co lại lặng yên dưới gốc hoàng hôn ướt màu sương tím hàng bia đá khắc vào ký ức của xứ sở những xảo trá và đớn hèn phía hạ lưu cửa biển hả to mồm nuốt những dòng sông khổ

Mệt rồi đổi chỗ cho nhau

Thơ   •   21.11.2021
Đêm qua ta là mộ Sáng nay ta là ma Đời thay ta làm mộ Ta là người của ma.

Mưa nghiêng cánh phượng

Thơ   •   21.11.2021
Đã bảo hẹn em trước cổng trường Sao anh chẳng đến, để buồn vương? Cơn mưa nũng nịu òa mong đợi Cánh phượng dỗi hờn vỡ nhớ thương Ánh mắt ướt nhòe, lem mái phố Con tim nhàu nát, lạnh ven đường Anh ơi! từng ngón tay gầy quá! Hứng giọt mưa lòng đăng đắ