Cởi áo quần ra lại gặp mình
Mở cửa, không mời gió cũng vô Với bao tiếng rít rất mơ hồ Ta nghe tóc rụng qua vai lạnh Để tiếng thở dài cứ nhấp nhô Lại rót mời ta cùng với bóng Buồn chi cơn rượu lúc khuya về? Bài thơ lở dở ta ngâm vội Mời cõi đêm, cùng ta lắng nghe Ta uống cùng ta
Nội dung bài thơ: Cởi áo quần ra lại gặp mình
Mở cửa, không mời gió cũng vô
Với bao tiếng rít rất mơ hồ
Ta nghe tóc rụng qua vai lạnh
Để tiếng thở dài cứ nhấp nhô
Lại rót mời ta cùng với bóng
Buồn chi cơn rượu lúc khuya về?
Bài thơ lở dở ta ngâm vội
Mời cõi đêm, cùng ta lắng nghe
Ta uống cùng ta giọt máu này
Giọt lao đao nhớ, giọt ngà say
Giọt điên cà rỡn trong thương nhớ
Giọt gọi hồn ta dậy giãi bày
Có nỗi buồn như nỗi nhớ em
Như đêm ùa xuống một màu đen
Ta ăn bóng tối bao giờ hết?
Dẫu sáng ngoài trời ta vẫn đêm.
Bài thơ Cởi áo quần ra lại gặp mình của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ
Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Em trả phòng để đi dọc sông hương à
Mặt trời mọc từ những ngón tay đan
Đồng tiền còn sót lại trong túi
Anh nếm mùi buổi sáng bằng đôi mắt em
Thương nhau cho miếng quýt chua
Buổi chiều bên những ngôi mộ hoang
Tôi ở tại nơi không phải là nơi tôi ở