Gió biển
Gió mặn gọi tôi về với biển Như mùa xuân gọi én bay về Hàng thông sóng vỗ. Chao xao xuyến! Tôi đứng mênh mông gió bốn bề. Gió gió! Mặt trời căng ánh đỏ Cánh buồm căng ngực vút ra khơi Mặt nước biển căng đầy sóng vỗ Máu phập phồng căng giữa tim tô
Nội dung bài thơ: Gió biển
Gió mặn gọi tôi về với biển
Như mùa xuân gọi én bay về
Hàng thông sóng vỗ. Chao xao xuyến!
Tôi đứng mênh mông gió bốn bề.
Gió gió! Mặt trời căng ánh đỏ
Cánh buồm căng ngực vút ra khơi
Mặt nước biển căng đầy sóng vỗ
Máu phập phồng căng giữa tim tôi
Bấy lâu bụi phủ trong phòng nhỏ
Lấy cánh quạt trần làm cánh gió
Bây giờ biển thổi gió bao la
Lảo đảo thuyền tim chừng muốn vỡ.
Bấy lâu soi bóng mặt hồ xinh
Chút sóng lăn tăn cũng rợn mình
Bây giờ tám hướng trời tung sóng
Như cuốn người bay thành vệ tinh
Tôi tắm gió, tắm trời, tắm sóng
Biển khơi ơi! Lồng lộng gió đông
Thịt da tôi ngấm đầy gió mặn
Như cánh buồm nâu ngấm gió nồng.
Bài thơ Gió biển của tác giả Nhà thơ Hoàng Trung Thông - Đặc Công, Bút Châm, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Hoàng Trung Thông - Đặc Công, Bút Châm
Nghệ danh: Hoàng Trung Thông
Tên thật: Đặc Công, Bút Châm
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Hoàng Trung Thông - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác