Khúc 3: Thần tốc

Thơ   •   Thứ tư, 03/11/2021, 16:05 PM

Đất nước đổ ra đường Tiềm lực lớn những binh đoàn chiến lược Binh đoàn hướng Đông, binh đoàn hướng Nam, hướng Bắc Lướt qua đồn dân vệ, bảo an Lướt qua các chi khu, căn cứ Biển đang lắc những hồi chuông đoàn tụ Phù sa nào rượi mát súng và xe Quân đi,

Nội dung bài thơ: Khúc 3: Thần tốc

Đất nước đổ ra đường

Tiềm lực lớn những binh đoàn chiến lược

Binh đoàn hướng Đông, binh đoàn hướng Nam, hướng Bắc

Lướt qua đồn dân vệ, bảo an

Lướt qua các chi khu, căn cứ

Biển đang lắc những hồi chuông đoàn tụ

Phù sa nào rượi mát súng và xe

Quân đi, quân đi

Từ đầu Sao Hôm đến cuối Sao Mai

ánh đèn pha chói gắt

Hắt loang dài

Đêm thần tốc

Đo thủy triều chiến dịch

Đường rập ràng

Điệp khúc những bàn chân

Con đường Hồ Chí Minh

Chiến dịch Hồ Chí Minh

Thành phố Hồ Chí Minh

Chiến sĩ vừa đi vừa hỏi

Chiến sĩ vừa đi vừa giục

Chiến sĩ vừa đi vừa hát

Cành ngụy trang qua gió thổi ba miền

Đi lút ngày

Ta bật ánh đèn đêm

Cây cối lướt

Những miền quê vụt hé

Cứ hao hao thôn xóm đã qua rồi

Từng mò mẫm trong đèn gầm xoa mỡ

Chớp bom ma quái đón đường

Bỗng rưng rưng thác đèn chiến dịch thắp mình lên đất nước

Tới đích

Đã sông Hương lững thững phía sau đèo

Hình như lòng bịn rịn

Nhưng không phải chia tay

Trận đánh này không có người ở lại

Thần tốc, thần tốc hơn nữa

Táo bạo, táo bạo hơn nữa

Hành khúc các binh đoàn hất kẻ thù ra biển

Ta nghe

Nhật lệnh - lửa mặt trời

Thiết giáp cuốn say người

Lặng lẽ đặc công vào lót ổ

Giành giật những nhịp cầu

Xe pháo ầm ì vô tận nối nhau đi

áo tân binh xanh đẫm bến phà

Những bà mẹ gặp nhau trong lo toan tầm tã

Tiếng gọi nào nghe rõ

Suốt chiều sâu

Mẹ nén đau

Giấu tờ báo tử

Sáng mai lại tiễn con nhập ngũ

Bốn nghìn năm đất nước mấy khi yên

Nhân dân

Vẫn nguyên vẹn nhân dân

Răng hạt lựu không cam đồng hóa

Đắng chát cũng tìm cánh kiến, cây sim

Mưu trí lấy từ câu chuyện làm ăn

Thành vũ khí theo người đi sứ

Sách bị đốt vẫn còn nguyên tiếng mẹ

Đã bao lần đóng cọc giữ bờ ao

Giặc đến

Người ốm chống giường, chống phản đứng lên

Trẻ con vơ tro, vơ cát đứng lên

Người đang ăn thì cầm lấy đũa

Người đi gặt thủ lấy chuôi liềm

Không quay mặt chẳng bao giờ tiếc máu

Dù cho phải đốt dãy Trường Sơn

Dù cho ăn chay ăn độn

Bíu lấy lá rau như bíu lấy lá buồm

Qua sóng gió hiểm nghèo trăm trận đói

Dù đằng đẵng đợi chờ nhớ thương vời vợi

Lót con dao chung thủy đầu giường

Qua từng đêm làm vốn

Gặp bà con không phải chốn

Gặp bà con mở mặt với bà con

Nhiều mồ hôi thì đêm sẽ ngắn

Cứ bền lòng như pản đóng đinh

Giữ cho được nước mình

Từ vồng khoai, ngọn mướp

Cả những gì chưa biết dưới lòng sông của đất

Chưa đo xong ngoài biển

Cũng rạch ròi trong vạch vẽ ông cha

Nam quốc sơn hà Nam đế cư

Tay ta chỉ và chân ta bước tới

Đất nước mênh mông

Thời cơ khe khắt

Dân tộc kiễng chân giành giật lấy

Đội hình xe tăng dồn xích cho nhau

75 miếng một bên ba xe dồn lấy một

Pháo thủ

Lái xe

Mồ hôi sũng ướt

Đánh và đi

Hai tư thế đứng ngồi

Gạo còn đấy nhưng không sao nấu kịp

Ăn cầm chừng nửa gói lương khô

Uống cầm chừng bình nước má cho

Qua thành phố vội vàng lau mặt lấm

Đồng chí bị thương trên xe

Đồng chí hy sinh trên xe

Chi bộ họp những cánh tay xóc nảy

Đất nước mình, dài rộng của mình đây

Bao nhiêu thành phố đã đi qua

Bao nhiêu cánh đồng, bao nhiêu khuôn mặt

Bao nhiêu cuộc đời gọi ta về kịp

Cúc mọc bờ ao kêu bằng cúc thủy

Cúc sẽ về, xóm Mũi sẽ về ta

Ta sẽ về đùa nhau trên thềm cát

Chạy như điên cho bõ lúc ở rừng

Cho bõ lúc nén cơn ho trinh sát

Ta nói cười cuối biển cũng nghe ta

Ta sẽ uống cho nguôi trăm cơn khát

Từ đôi tay em gái bổ dừa

Sẽ gặp má ta sẽ làm nũng má

Ra vườn hái ổi hát ngu ngơ

Em ơi em, anh không sao viết kịp một dòng thư

Thương nhớ là gì mà anh mang nặng thế

Buồng lái xe tăng nóng bức thế này

Em chẳng đến được đâu, mở cửa lên vẫn nóng

Mở cửa lên là vòm trời cao rộng

Em ở đâu trong thương nhớ của anh

Em ở đâu đất trời không bờ bến

Cổ ta khô sao nắng quá vô tình

Trong cáp nghe trăm tín hiệu vọng về

Anh nghe rõ những vì sao tít tắp

Tiếng bền bỉ xa nào ai tát nước

Tiếng đều đều đâu đang kéo sa

Tiếng giục giã, tiếng cồn cào nóng bỏng

Nhưng không phải tiếng em, không phải tiếng em mà

Gió đâu gió mát sau lưng

Em không phải sau lưng

Em đang ngồi trước mặt

Bởi anh biết, em ơi anh biết

Cuối chặng đường là nỗi nhớ gặp nhau

***

Trên tháp pháo xe tăng ngụy trang trải ngược

Ta lăm lăm hăm hở đứng nhìn

Kẻ thù đổ những dãy bài tuyệt vọng

Chúng nó đang làm lễ gắn sao đôn vài tên lên tướng

Lại vài lời tuyên bố rùm beng

Tử thủ Phan Rang, tử thủ Sài Gòn

Tên tổng thống cắp vàng chuồn và mếu máo

Chúng nó đang đổ xuống Tân Sơn Nhất những hòm đạn tượng trưng

Cũ càng dăm khẩu pháo

Hạm đội Bảy hăm he ngoài biển

Cho nước Mỹ có thời gian

Lấy cớ giết thêm vài vạn lính

Cho nước Mỹ có thời gian

Bỏ vốn lần cuối cùng vơ trẻ con di tản

Bọn CIA thay họ đổi tên treo biển bán hàng

Những tên tư sản hì hục chôn vàng

Vừa chôn vàng vừa thu xếp lưỡi

Cố vấn Hoa Kỳ tranh nhau làm áp phe lần cuối

Vé máy bay tăng tốc leo thang

... Tất cả cần phải có thời gian

Chính phủ đổ thì dựng lên chính phủ

Tổng thống chuồn thì tổng trưởng lên thay

Sư đoàn 18 được tâng bốc tận mây

Vì nó cần đi làm bia Xuân Lộc

***

Xuân Lộc

Tôi gọi những căn nhà trơ trọi hàng hiên

Xiêu vẹo đỡ một hoàng hôn rách rưới

Vạn niên thanh

Tức tưởi

Chết bò lê dưới ghế nhựa ba chân

Ghế hất sấp ấm êm vào lổng chổng

Kẻ thù từ đó hiện ra

Kê thường dân làm bệ bắn

Xuân Lộc

Tôi gọi những cánh rừng cao su

Rừng cao su bật gốc

Chân nhang la liệt đất

Kẻ thù từ đó hiện ra

M.48 bò lên sau bom ngạt dạo đầu

Trăm mảnh đạn đuổi theo người tị nạn

Kẻ thù tàn ác hết những gì chúng có

Những ngày chúng ta gan góc hết mình

Một gốc cao su nửa giờ trước là ta, nửa giờ sau chúng chiếm

Ngày cuối cùng chiến sĩ ta xuất kích chính căn hầm họ xuất kích đầu tiên

Xạ thủ trung liên

Nốt ruồi đen chìm xuống

Lưỡng quyền cao khói súng cao lên

Sau loạt bom vùi

Anh gặp toàn lính mới

Kẻ thù tháo chạy những đâu

Về tới đây chúng không còn chạy nữa

Trước mặt ta là Sài Gòn

Sau lưng chúng cũng là Sài Gòn

Chúng lượm truyền đơn bắn trả ta

Chúng mặc áo cà sa đi chôn mìn định hướng

Chúng phóng M.72 trên nóc nhà thờ

Chỉ huy ta thức khuya

Chỉ huy chúng xài cà phê để thức

Tư lệnh

Lá cờ anh trao cho đơn vị chủ công

Đã qua tay đồng chí thứ ba

Vẫn chưa bay trên nóc nhà thị chính

Cây vật ngang chỉ huy sở tiểu đoàn

Lời anh nghe nghẹn đắng

- Kho đạn ở phía trước

Giếng trong ở phía trước

Chiến công ở phía trước

Sư đoàn bước qua xác giặc mà đi

Đội hình xe tăng - đội hình đột phá

Xích bừa qua bãi bom

Đánh xa bằng đạn phá đạn xuyên

Đánh gần bằng máy gầm lựu đạn

Cần ăng-ten gẫy gập

Đạp vai làm ám hiệu

Tăng ga

Mồ hôi xông nhòe nhoẹt kính tê-sa

Vứt áo đánh trần

Vỏ đạn nhồi thêm cơn nóng dữ

Chiếc xe tăng thành một quả bom hơi

Giặc đổ thêm quân dự bị cuối cùng

Xích sắt cản đường thay dây thép gai

Những tên lính tháo từ Tây Nguyên vỡ

Từ Chu Lai, Bình Định, Khánh Hòa

Chống chèo

Vá víu

Lao vỗ mặt kẻ thù

Một chiếc xe tăng lửa

Cho tôi thăm bảo tàng này tại chỗ

Xin để nguyên đất đá nói cùng ta

Tám chiếc M.48 lật bụng chúc nòng

Thay mọi lời thuyết minh về chiếc T.54 bị cháy

Tháp pháo bong sơn chùm con số không còn

Sắt thép vô danh như cuộc đời chiến sĩ

Có nắm cơm đã cháy thành than

Đen chỉ còn một nửa

Có dấu tay in lõm vào trong

Ngón tay bè của đồng chí lái

Các anh ăn nửa bữa trong ngày

Phần để dành

Làm ta day dứt mãi.


Bài thơ Khúc 3: Thần tốc của tác giả Nhà thơ Hữu Thỉnh - Nguyễn Hữu Thỉnh, Vũ Hữu, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Hữu Thỉnh - Nguyễn Hữu Thỉnh, Vũ Hữu

Nghệ danh: Hữu Thỉnh

Tên thật: Nguyễn Hữu Thỉnh, Vũ Hữu

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Hữu Thỉnh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Hữu Thỉnh, Thơ Hữu Thỉnh, Tập thơ Đường tới thành phố

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Chương 3: Điệp khúc những cây cầu

Đất ru

Thơ   •   26.11.2021
Tôi xin làm cỏ ru anh Trồng cây ơn nghĩa xung quanh hồn người Tôi ru nhẹ bớt mưa rơi Sương tan sơm sớm nắng trời rộ mau Bên bồi bên lở về đâu Bên trong bên đục dài lâu tình đời Có anh trong mỗi buồn vui Trăng treo gọi trẻ mắt người vào thu Có anh tiế

Khúc dạo

Thơ   •   03.11.2021
Tôi là chỗ thất thường của gió Khi người yêu cởi áo trao khăn Tôi là chỗ bước chân đi chậm lại Người thương nhau dù thương chỉ một lần Tôi là chỗ những ngang tàng chịu khuất Nơi con người thuần hóa các dòng sông Tôi là kẻ thù của những gì chia cắt Tô

Khúc 2: Cửa mở

Thơ   •   03.11.2021
Căn hầm đất sặc mùi dây cháy chậm Tôi bước vào gió đến ở cùng tôi Nắng cũng xuống Soi từng dòng nhật ký Tay tôi nâng tâm sự một con người Tôi nhận ra bộc phá viên giỏi toán Những chương trình và nỗi nhớ chen ngang Tôi gặp lại bàn tay hơ lửa Những ngó

Khúc 1: Bàn đạp

Thơ   •   03.11.2021
Lạt chẻ nghiêng đan quạt nan cho mẹ Thổi nắng đi cho mẹ chút thư nhàn Chiếc dây phơi căng chéo góc sân Cây đàn ấy hát bằng màu áo áo cất đi chim ri đến đậu Đàn con từ trong cửa ùa ra Những chiếc lông chim thành huyền thoại bay vù Vun cây ớt đón mùa m

Khúc 3: Thần tốc

Thơ   •   03.11.2021
Đất nước đổ ra đường Tiềm lực lớn những binh đoàn chiến lược Binh đoàn hướng Đông, binh đoàn hướng Nam, hướng Bắc Lướt qua đồn dân vệ, bảo an Lướt qua các chi khu, căn cứ Biển đang lắc những hồi chuông đoàn tụ Phù sa nào rượi mát súng và xe Quân đi,