Lời ru hoà bình

Thơ   •   Thứ năm, 18/11/2021, 01:46 AM

Đêm nay vừa giáng sinh Một sự thật. Ba chàng phiêu lưu từ trong lòng hộp sắt Đã truyền rao: Hoà bình Không ở trên… mà ở chung quanh…! Hãy ngằm nguyên tư thế hưởng yên lành, Hỡi bào-thai-sinh-ba! May mắn cho mi được trở vào bụng Mẹ, Thì nằm yên, nằm y

Nội dung bài thơ: Lời ru hoà bình

Đêm nay vừa giáng sinh

Một sự thật.

Ba chàng phiêu lưu từ trong lòng hộp sắt

Đã truyền rao:

Hoà bình

Không ở trên… mà ở chung quanh…!

Hãy ngằm nguyên tư thế hưởng yên lành,

Hỡi bào-thai-sinh-ba!

May mắn cho mi được trở vào bụng Mẹ,

Thì nằm yên, nằm yên…

Địa-cầu hay Nguyệt-cầu ư? rồi quên!

Và, một điều thôi, hãy nhớ…

Phải nhớ nhé, bào-thai-sinh-ba,

Chỉ một điều duy nhất:

Đừng bao giờ chui ra!

Nhịp võng ru xoay tròn, xoay tròn…

Không ở trên… mà ở chung quanh…

Hãy nằm yên, dàn trải,

Hỡi các chú bé con, ngự-lâm-thời-đại!

Vì chính ta là Nhịp Tồn Sinh,

Lời ru Hoà Bình.


Bài thơ Lời ru hoà bình của tác giả Nhà thơ Vũ Hoàng Chương, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Vũ Hoàng Chương

Nghệ danh: Vũ Hoàng Chương

Tên thật: Vũ Hoàng Chương

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Vũ Hoàng Chương - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Thơ Vũ Hoàng Chương,Tác giả Vũ Hoàng Chương,Vũ Hoàng Chương

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Ngồi quán (1971)

Thiên đường hồng

Thơ   •   18.11.2021
Bỏ hoàng hôn lại đằng sau Máy già nua ngậm chuỗi sầu lê đi… Ôi Thiên-mã, nóng lòng chi? Lồng ra khỏi số Tử-Vi được nào! Ngoài kia tinh tú lên cao Xót xa chăng một vì sao trong này? Sắt rung điệu nhạc khô gầy Con sên-lửa nuốt từng cây số ngàn Gẫm mà

Bặt khoá buồng xuân

Thơ   •   17.11.2021
Hoa quen mặt gió nhiều năm qua, Gió cũng chờ phiên giáp mặt hoa. Tường nắng vách mưa ngày tháng lụn, Tin xuân lại ghé bến Cành Thoa. Phơi phới vườn thơm, gió khát khao; Gió đang sung sức, vườn không rào. Mái Tây đồng loã, gương soi chếch, Cửa hé rồi,

Hỏi ai người khóc

Thơ   •   17.11.2021
Ngọn đèn soi đáy chữ Vàng rung mãi chén thề Hỡi ơi rừng ngôn ngữ Vòng vây giam hoa lê! Ta van tiếng Sở giọng Tề Giẽ ra cho bóng hoa kề hồn trăng. Hai trăm năm vời vợi Đường xa hiện pháp đăng. Trời xưa dìu Tiếng Mới Về cả đêm nay chăng? Gió mây chìm

Kỷ Dậu hồi thanh

Thơ   •   17.11.2021
Kê minh nhật thướng cựu sơn xuyên, Hồi ức Quang Trung vũ hịch truyền. Sơn vĩ sơn đầu hoa giải ngữ, Hòa âm xuân thảo nhiễu bình nguyên.

Ngồi quán

Thơ   •   18.11.2021
Tuổi Hoa ngồi rũ Quán Chùa, Đường ngang dọc những lá bùa rủ rê... Lửa chen hơi gió tạt về Lọt tai xác ướp: Trận Mê Hồn nào? Chỉ e vàng chói cửa vào Cửa ra: núi kiếm rừng đao mịt mờ. Đáy ly từng giọt bơ vơ Theo nhau rụng xuống giấc mơ đen dần. Trông r

Gương đen

Thơ   •   18.11.2021
Gắng chùi giầy cho thật bóng đi em! Nghĩ ngợi gì kia chứ? Lau xong giầy của tôi Em còn những đôi giầy khác nữa. Đừng nghe bất cứ ai cười nói chung quanh! Đừng nghe nhịp quay cuồng ngoài lộ! Cũng đừng nghe tuồng Cải-lương trong máy phóng thanh! Hãy tự

Chữ ký thẳng hàng

Thơ   •   17.11.2021
"Hậu phương mãy hãy đợi xem thư". Anh dặn tôi trong buổi tạ từ. Đâu biết tin anh về quá sớm; Đen ngòm nhật báo góc trang tư."

Mở bút ghi điềm

Thơ   •   18.11.2021
Tin xuân gà gáy rách trời đêm Tuổi nửa trăm vừa nửa chục thêm. Đủ thấy điềm lành hai nửa nước Một nhà trong ấm với ngoài êm.

Xúc động cuối năm

Thơ   •   17.11.2021
Năm ngoài nơi đây nhoẻn miệng cười, Tin sương đồn đại: mặt hoa tươi… Năm nay cuộc Thưởng Văn dừng bước, Chẳng thấy hoa đâu chỉ thấy người. Người đón Nàng Thơ sắp hiện thân, Người khen bút pháp ấy tinh thần, Người trao tên họ, người ghi chép; Người,

Nữ thần hôm qua

Thơ   •   18.11.2021
Em là cô gái cấm cung Giữa đêm đóng hộp giữa nhung mở màn Tính từ phân khối hồng nhan Để lừa ngay cả thời gian vào chuồng Sá chi ngựa vía trâu cuồng Trở bàn tay bắt hay buông mặc tình Bao phen thử lại phương trình Không cho nghiệm số mang hình trá

Một sợi giống nòi

Thơ   •   17.11.2021
Máu loang Đất Mẹ đêm ngày Nhựa thơm còn đọng mình cây Độc-huyền. Bầu khô chợt bốc hơi men Âm thanh từng bậc trèo lên đỉnh Trời. Hành-hương theo Nhạc về nôi Ngàn thu một sợi Giống-nòi vừa rung. Để còn rung tới vô cùng Sợi dây đơn chiếc giữa vùng đa đ

Trong da ngựa

Thơ   •   17.11.2021
Bờm dựng lên, ngơ ngác Toàn thân con ngựa già… Có hồn ai ký thác Cho ngựa bọc trong da? Qua Chợ Cá – xưa là Mả Nguỵ - Hơi bùn tanh lửa quỷ mang mang, Ngựa say chở hồn đi hoang Kéo lê sầu giữa hai càng xe hư. Đường Cây Mai lở lói Những kim ốc rồi ư? S

Đào sâu trang sử

Thơ   •   18.11.2021
Khổ đau tràn bốn cửa Thành Dư ba chợ Bến, hồi thanh xóm Chùa. Ngựa Thời-gian phá trường đua Hí lên cho bước Giao-mùa nhịp theo. Đường Hai-mươi lắng chuông gieo Gối tay thế kỷ nằm theo hút buồn. Dưới kia thác lũ mưa nguồn Lệ hay mạch nước ào tuôn vỡ b

Nghinh hôn

Thơ   •   18.11.2021
Đường đi vào giấc mộng lành Những gai cùng lửa tung hoành đó đây. Lửa kia chàng bảo điềm may Thiếp xin được giữ gai này làm thoa. Dừng xe hoa mở tiệc hoa Đê mê nhịp vũ la đà tóc hương… Bỗng đâu sáng rực đêm trường Vòng sao đã kết thành vương miện rồ

Cũng một đời say

Thơ   •   18.11.2021
Nằm trong bao, đợi tới phiên mình, Cậu ấm nào không áo mới tinh! Thân xác lửa thiêu, tàn trắng xoá, Hương thừa đậm nhạt lấy làm vinh.

Đồng tâm

Thơ   •   18.11.2021
Nhìn sâu vào đáy mắt em Xuyên qua ngàn vạn bức rèm thuỷ tinh. Giấc yêu đương bỗng hiện hình… Giao thoa từng nét lung linh Địa-đàng. Nai tơ dệt bước hồng hoang Suối rung tay ngọc vòng loang tới trời. Cùng hoa chắp cánh giong chơi Bướm đưa vũ khúc về p

Đường về đỉnh giác

Thơ   •   18.11.2021
Đi hết đường Gươm, sẽ hiện ra Đường Tơ cao thấp gió mưa sa... Bên kia rừng biển đường Tu đấy; Vượt dốc Thơ về đỉnh Thích Ca.

Niềm đau tấc cỏ

Thơ   •   18.11.2021
Ôi, Cỏ mang tên Người Đẹp! Nét mày hay nét gươm đây? Còn có sử xanh nào chép Ngoài đôi nét máu xanh này? Nhưng đọc cho tròn huyết tích, Mong gì lũ sóng sông Ô! Dựng lại cho tròn thảm kịch, Mong chi dãy đá bên mồ! Đá loạn khéo bày nên trận, Sóng kêu h

Lời ru hoà bình

Thơ   •   18.11.2021
Đêm nay vừa giáng sinh Một sự thật. Ba chàng phiêu lưu từ trong lòng hộp sắt Đã truyền rao: Hoà bình Không ở trên… mà ở chung quanh…! Hãy ngằm nguyên tư thế hưởng yên lành, Hỡi bào-thai-sinh-ba! May mắn cho mi được trở vào bụng Mẹ, Thì nằm yên, nằm y

Nhạc rỗng không

Thơ   •   17.11.2021
“Lưu Lưu Hồ… Xế Xang Xừ” Chiều dăng mưa, Nhạc lên từ ngón hoa. Trái khổ qua mơ chùm thiên lý Phút thần giao hương vị một giàn          Mơ giường bình khung         

Cung dâu người ngọc

Thơ   •   17.11.2021
Thạch Sanh thời đại – vẫn thơ ngây – Cười chiếc lồng chim vút tới mây... Công chúa bị giam, nàng chớ sợ, Cung dâu ta bắn đại bằng đây!

Thế là

Thơ   •   18.11.2021
Thế là con ác nhả sân bay rồi bổng lên dần Thế là bầy rắn nhổ neo vừa phun nọc độc Thế là đoàn bọ hung sang số lao đi Thế là cánh tay người buông rũ liệt Thế là xong… là hết… Thế là không còn chi… Ôi Chiến-tranh làm biệt ly! Như bọt vỡ trên sông trê

Đá vọng giai nhân

Thơ   •   18.11.2021
Đứng mãi đây chờ cô gái xinh; Hai mươi mấy đợt gió vô tình... Hẳn không đợi đến trà mi nở Người mới vong thân... đá hiện hình!

Vượt nguy

Thơ   •   17.11.2021
Nổi lên, bắp thịt đà-công! Gân căng hết mức tăng bồng đó nghe! Hồn ma, kìa những thuyền bè Từng đau dưới búa trên đe quãng này. Con quái vật lại chiều nay Vươn ra ức triệu cánh tay giết người. Vò ngang vặn ngược tả tơi Đứt tung mạch nước, da trời, lò

Vỡ mộng liêu trai

Thơ   •   18.11.2021
Ma sợ cung vôi chạy vọt lên, Người thơ giữa lúc mở bầu men. Khai Xuân chưa kịp vui cùng khách Đạn rót trời cao đã nổ rền.

Huế cảm

Thơ   •   17.11.2021
Giường thấp giường cao ruồi nhặng bâu Xuân sang đối diện Quỷ-không-đầu Mơ rồng ấp trứng sông Hương tủi Lắng vượn gào con đỉnh Ngự sầu Lăng miếu gần kề lưng chó sói Thịt xương phó mặc vuốt diều hâu Miền Nam câu hỏi trăm năm trước Ai trả lời cho Huế… b

Đời thi nhân

Thơ   •   18.11.2021
Ban mai, cảm hứng đầy không gian Chẳng rõ là men, phấn… hay đàn. Từ chân tóc răng thịt da cùng theo giõi Nắng vào hôn trong máu… hoà tan. Sức đẩy từ đâu dâng lên dìu dặt? Buổi trưa về, xuống tận đáy cô đơn Nằm ruỗi thằng nếp mưu toan, và khép chặt Cử

Giới hạn con người

Thơ   •   18.11.2021
Thịt xa xương máu nhốt hồn oan Như bốn bề vây tấm áo quan. Vượt xuống... vùng lên chăng, Nghiệp dĩ? Đáy Thời gian đó, nắp Không gian!

Nói với em

Thơ   •   17.11.2021
Có ai giúp được gì đâu em! Cha mẹ chúng ta đã về nằm dưới mộ Còn lo rằng không yên; Cho dẫu lá vàng chưa vội rụng Thì sớm khuya sương nắng bồi hồi Cũng chỉ đến cành khô lay lứt thôi. Nước chẳng của ai – như từng đợt con rơi – Vẫn chảy qua cầu… Đâu p

Tiếng đó người đâu

Thơ   •   18.11.2021
Tiếng nói Thi ca miền Tự do" Mười hai năm trước giữa Sài đô Cất lên cao vút, nghe đồng vọng Cả khối băng kia đáy ngọc hồ, Chắc cũng nao nao dòng Bến Hải Cùng ba mươi sáu phố phường xưa. Đêm nay, vẫn tiếng ai sang sảng Trời hỡi, mà sao nghẹn gió

Với Đinh Hùng

Thơ   •   18.11.2021
Bên này chiếu, nửa vời hương; Bạn ta ư, khói nửa giường bên kia? Nhìn sang: gối dựng thành bia, Hồn chưa vượt bóng qua lề chiêm bao! Hay từ ngọc vỡ thu cao Đã năm ba mảnh cõi nào rụng rơi? Thoắt đâu ruột bấc rối bời Đèn khuya cháy giợn tiếng người: H

Không làm nhân chứng

Thơ   •   17.11.2021
Lần cuối cùng Em hẹn gặp Anh, Con đường quen thuộc bỗng vô danh. Đá bưng tai mắt cây bưng mặt, Ai giết đời ai biết lấy mình.

Mối tình đầu

Thơ   •   18.11.2021
Anh là một trong năm mươi Đứa con theo Mẹ ngược vời sông Thao Em xuôi dòng máu người Dao Đổ về đây... mấy tầng cao Ba Vì Đất lành có hợp không ly Mỗi xuân sang, một dậy thì ngát hương Vòng eo Thái, nước da Mường Sớm khuya lòng suối mở gương chứa đầy,

Đá trông chồng

Thơ   •   18.11.2021
Quên hết lời em dặn cũng nên Chẳng ai lên chỉ núi sầu lên. Dài cơn mộng đá xuân không tuổi Nặng khối tình xuân đá có tên. Gươm Cửu Trùng bay tia chớp loáng Chùa Tam Thanh vọng tiếng chuông rền. Mưa tuôn lệ thấm sâu ba ngấn Cả một trời oan đội ở trên.

Đâu mùa thơ mộng

Thơ   •   18.11.2021
Lối mòn xe nát hướng Tây Đông, Mũi đánh hơi chưa gặp cỏ đồng, Chú ngựa kéo lê đời giữa khoảng Mùi tanh Chợ Cá ngát Lăng Ông.

Song ca

Thơ   •   18.11.2021
Trai Sở mòn gối hạc Sân Tần lệ trắng đêm. Dâu Tần xanh kiếp khác Gái Sở lưng ong mềm. Tiếng hát Sở u uất Lầu Tần muôn trượng cao. Bọn tù không ngục thất Nhìn nhau một nghẹn ngào… Các em – tù nước Sở Tự biết mình hơn ai – Ca lên nhé, thương nữ Hai bờ

Một trong hai nửa

Thơ   •   17.11.2021
Mặt tôi bị cắt làm hai mảnh Theo chiều ngang; Tôi nằm đây, còn mũi Nhô lên cao đỉnh núi phập phồng, Hơi thở vào nghe máu chảy muôn sông. Và tôi còn miệng Với đủ cả đầu môi trót lưỡi Để than van gào gọi Qua từng cơn bi phẫn nổi tam bành Át giọng bầy c

Tìm lại chiều cao

Thơ   •   18.11.2021
Hồn hoang ruổi vó ngựa Chuy Vượt trăm vạn ngả biên thuỳ về đây. Người yêu xưa vóc hao gầy Đồng tiền đôi má đong đầy lửa gai. Lầu trăng thắt mấy vòng đai Hào quang Lưu niệm trên ngai đã mờ. Tìm đâu suối Nhạc giòng Thơ Gối thêu quằn quại giấc mơ Sống c

Sầu môi đào

Thơ   •   17.11.2021
Chiều chiều tô lại ngấn son Bờ môi nghe đã chớm mòn chưa em? Xuân nào vẽ đậm trái tim Hồn trai mười sáu chết chìm đường cong Dặt dìu ven biển triền sông Thuyền ai mơ cánh phiêu bồng dừng đây Men theo mềm như cơn say Dốc hồng hoang đổ tháng ngày về đâ

Trước sau gì

Thơ   •   17.11.2021
Trước sau gì đôi vòng tay Cũng buông nhau để ôm đầy nhớ thương Anh buông khối ngọc hoang đường Phút giây ngờ bốc thành hương đa tình Em buông sức sống thần linh Thịt da vừa hiện nguyên hình trẻ trai. Buông tay rụng hết ngày mai Hỡi ơi từ ngón lên v

Hồn đẹp ai thâu

Thơ   •   18.11.2021
Cuốn phim ngày cưới chiếu lên Xa hoa tiệc ngọc pháo rền người xinh... Ngồi xem, chú rể bất bình: Hồn ai đâu? Chỉ có hình bên ta!

Đáng tiếc cho ai

Thơ   •   17.11.2021
Tỉ phú, vương hầu, với mỹ nhân; Thơ hay cũng uổng những câu thần. Bên kia lăng kính Giàu, Sang, Đẹp, Nhận diện làm sao được giả, chân!

Đục trong

Thơ   •   18.11.2021
Chợ Tết, mai lan cúc Đắm mình trong bụi đục Từng phiên nép mặt hoa Thẹn không bằng khóm trúc. Đời đời vẫn kết giao Nguyền lánh xa thế tục Thân sao nghiệp nặng nề Cõi trần mãi chen chúc Nhắn nhủ cùng danh hoa Chớ e hồng tủi lục Giờ đây bạn các em Ruộ

Hạnh phúc nào hơn

Thơ   •   18.11.2021
Chữ lựa vần gieo đắc ý rồi Đèn khêu vừa tỏ nước vừa sôi. Nhựa say trà ngát thơ cao giọng Hỏi Chúa Xuân rằng: ai có ngôi?

Sớm giục đường mây

Thơ   •   17.11.2021
Một… Hai…! Lệnh bất thành văn Nghe rùng rợn đếm từ căn nhà mồ. Bến Hà-mô thuyền neo sương sớm Giấc cỏ hoang lì lợm bấy lâu Thoắt thôi từ đáy khoang sâu Nổi cơn bi phẫn điên đầu cành hông. Quyết băng sông vượt hồ ra biển Ếch nhái kêu tiệc tiễn vang tr

Tình đẹp

Thơ   •   18.11.2021
Đôi ta một lớp một trường Từ năm ngoái năm kia thời gian trôi gấm vóc Bao nhiêu chữ viết hoa đều nở mến thương. Màu mực lá cây xanh tuổi ngọc Màu phấn trắng tinh ngờ phấn thông vàng. Anh nhắc em bài toán khó Em khoe anh bài văn hay Tình-yêu chỉ nói b

Hoặc thoại

Thơ   •   18.11.2021
Bỗng dưng mọc ý hoang đường: Trăng mâm cao, hẳn mười phương cỗ đầy. Trăng lên mâm cỗ tự bày, Rắn ơi, đừng vẽ cho mày thêm chân! Con trâu ăn cỏ đồng gần Là hơn! “Ngưu quỷ Xà thần” ai tin? Hỏi ngay súng đạn bom mình Xem cô gái Việt ưa nhìn đến đâu! Cô

Ba hồi triêu mộ

Thơ   •   17.11.2021
Người-đi-tu-Phật chớ buồn Giữa mùa Con-số-không-hồn tác oai! Tờ a, b… cuốn 1, 2… Giòng bao nhiêu… khoản mấy mươi… rành rành Và… trên án sẵn ghi hình, Thép gang rạch chữ Bất-bình càng sâu. Người-đi-tu-Phật chớ sầu, Mặc cho Con-số khoe mầu nhiệm xuông!

Nhắm mắt đưa chân

Thơ   •   17.11.2021
Kèn rung vặn nát tấm thân tơ Đèn chuyển màu quanh vệt khói mờ... Ai biết rồi đây ngừng nhịp điệu, Xác phàm thương nữ chỉ còn trơ?

Thiếu phụ soi gương

Thơ   •   18.11.2021
Đòi tập thư về em đốt đi Cho thành than nhé mảnh tình si... Lạ thay giòng chữ càng in đậm Mỗi lúc em tô lại nét chì.