Nghiêng nghiêng chiếc lá

Thơ   •   Thứ bảy, 20/11/2021, 16:27 PM

Tuổi ngồi trên chuyến tàu nhanh Kéo toa mây trắng vòng quanh hư huyền Thấy đêm kéo mặt trời lên Thấy ngày đồng loã với đêm tối mò!

Nội dung bài thơ: Nghiêng nghiêng chiếc lá

Tuổi ngồi trên chuyến tàu nhanh

Kéo toa mây trắng vòng quanh hư huyền

Thấy đêm kéo mặt trời lên

Thấy ngày đồng loã với đêm tối mò!


Bài thơ Nghiêng nghiêng chiếc lá của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ

Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nhạt

Thơ   •   20.11.2021
Xin em mặc áo vu quy Đừng bao giờ nhớ đường về ngày xưa. Bao nhiêu nắng, bấy nhiêu mưa Nhạt nhòa như thể là chưa chúng mình.

Bài hát buồn của loài chim tổ rách

Thơ   •   20.11.2021
trong cuống họng của ánh sáng đã có những tia tuyệt vọng đã có sự chấm dứt của những cơn gió chết không hình thù đã có sự trở lại của những khoảng không mọc cánh đã có nước mắt em chảy xuống bờ vai phố chật lội qua một ngày chán chường những tiếng th

Nhớ cái chết của thằng bạn đào vàng năm cũ

Thơ   •   20.11.2021
1. ngày ấy mùa xuân không còn xanh trên lá rừng mi và năm anh em nữa đã chết trong hầm đêm ấy tau và N còn sống sót đêm ấy hai đứa khóc nước mắt và máu nhoà trên đôi tay kiệt sức tau bới đào vô vọng không một nén nhang để gọi hồn mi dậy tau biết m

Mưa trên Đài Bắc

Thơ   •   21.11.2021
Những lọn mưa trượt ngã trên chiếc ô ướt lạnh khói thuốc làm nhoè đôi môi anh cõng mùa đông trên xác gầy băng qua thành phố thành phố không có tiếng còi xe những bước chân biết sắp hàng chờ đợi những chú chó không bao giờ vượt đèn đỏ những chiếc ô đ

Cho ngày sinh nhật 40

Thơ   •   21.11.2021
Chết đi hỡi dòng nước mắt lột tròng những giọt máu bắt đầu rời thân xác này trong mùa biến động đất trời quằn quại trong chiếc còng rỉ sét mặt người nhìn nhau qua hơi thở xám bùn những tiếng thở theo điệu nhạc chiêu hồn chập chờn đàn trâu đi chập chờ

Bóng trưa

Thơ   •   20.11.2021
Cởi trâu thăm lại ruộng xưa Thấy mưa trong rú mới vừa qua khe Gió gầy nhom, thấp lè tè Dắt cụ già, gánh bộn bề lo toan.

Động viên

Thơ   •   21.11.2021
Tôi vẫn cười đùa rất tự nhiên như đứa trẻ trong tôi có bốn mùa trong một ngày tôi biết giấu gió mùa đông lá mùa thu nắng mùa hạ vào lòng để tặng bạn màu xuân nụ cười trên khuôn mặt nhiều nếp nhăn.

Tìm

Thơ   •   20.11.2021
Lục tìm trong thế kỷ sau Niềm yêu hóa thạch, nỗi đau hóa bùn Máu đông đặc phía đầu nguồn Ngữ ngôn run rẩy, ngượng ngùng đóng băng.

Men tình

Thơ   •   21.11.2021
em bảo em uống gần hết chai rượu và em phà hơi men vào mặc mình và em nhớ những lần ta say ta phà rượu vào mặt em giống mà khác

Nhịp thu

Thơ   •   20.11.2021
Vội đi bỏ lại mùa thu vàng hoe tàu chuối Lạnh ngắt bàn tay gió lốc cợt đùa Vườn hạnh ngỡ ngàng bao tiếc nuối Lối mòn rách toạt cơn mưa Bờ giậu kín mở hàng trăm con mắt Trố trân nhìn con gió hút qua Trái vàng trên cành se thắt Đung đưa chạm ánh nắng

Cầu thang

Thơ   •   21.11.2021
Năm tháng mãi khom lưng Giơ xương sườn từng bậc Nối tầng cao tầng thấp Giúp người lên cao tầng.

Vọng phương Nam hành

Thơ   •   20.11.2021
Gửi Đoàn Trung Hữu Người đi hun hút phương Nam hành Chỉ một mình ta với khói xanh Mưa rét Hà Đông nằm nhớ Huế Một ngày như gió cũng mong manh! Thì thôi mây trắng bay về núi Một chén hồ trường ta với ta Hẹn người mai mốt về phương Bắc Ta đãi dư

Trò lười

Thơ   •   20.11.2021
Có cậu học trò lười Suốt ngày không chịu học Cứ mải mê ham chơi Bài không bao giờ thuộc Mặc cô giáo phê bình Mặc bạn bè nhắc nhở Cậu vẫn cứ lặng thinh Không thèm xem bài vở Năm học vụt qua mau Cậu là học trò kém Chờ học lại năm sau Gớm! sao không hổ

Chạy ngược từ ngã ba Ái Nghĩa

Thơ   •   20.11.2021
Nhói đau phía trời chiều Thượng Đức bủn rủn phù sa bão lũ ùa về mưa cắn nát lòn bon non tháng mùa tuổi trôi dạt Ba Khe chạy về phía đại ngàn run rẩy mơ hồ cá Bàu Quyền mơ hồ cam Am Thông tôi thức nhận khuôn mặt phi trường trên tiền đồn đổ nát mọc nê

Mùa hè về rồi

Thơ   •   21.11.2021
Chú ve kêu trên lá non Báo mùa hè đã về đây rồi Trên cao mây xanh ngẩn ngơ Ngắm phượng hồng nở thắm bên trời Tung tăng cái nắng đi chơi Khắp sân trường rộn vang tiếng cười Mùa hè đã về! Em ơi! Vui quá đi thôi! Mùa hè ơi! Mùa thi đã qua rồi Mùa hè ơi!

Những que củi

Thơ   •   21.11.2021
Những que củi chiều nay mẹ nhặt gầy như tay mẹ nhọc nhằn những que củi chiều nay mẹ chặt hình ngón tay xiêu vẹo khô cằn Mẹ chất gọn gàng lên giàn bếp phòng khi gió bấc mưa đông những que củi mỗi ngày thêm nhiều nữa mồ hôi khô, lại cứ chảy thêm dòng N

Cuối năm & cảm giác tồn vong của lão Q

Thơ   •   21.11.2021
1. tửng mưng vác cuốc ra ruộng đào nhúm rau má bới mớ cỏ cú về dầm với lít rượu gạo của đứa con gái rót cho cha bữa hôm trước để dành uống từ từ khi trái gió trở trời cái gối cái lưng nhức mỏi ui cha! cái chưn cụt nửa bàn cái tay cụt nửa cánh tê đ

Những dòng chữ tượng hình trên bia tiến sĩ

Thơ   •   21.11.2021
những dòng chữ tượng hình trên bia tiến sĩ mòn theo bàn tay du khách nắng lunh linh trong mắt ngườ

Nhện hỡi!

Thơ   •   21.11.2021
Có buồn không hở nhện? Thì nhả vào cô đơn Những đường tơ yểu mệnh Rung lên như tiếng đờn.

Chới với 2

Thơ   •   20.11.2021
Chừ, ngồi bó gối, khoanh tay Dòm đêm tróc vảy, ngó ngày nớt da Tay trần, trơ những ngón ma Bấu sương, cào gió rụng, và xé trăng Lù lù mộ hoá thành lăng Màu non nước, rợn màu nhang khói. Mù Miếu đền mèo khóc, chó tru Tương lai chẳng biết hình thù ra

Buổi chiều bên những ngôi mộ hoang

Thơ   •   20.11.2021
Nắng chiều bẻ gãy cành khô Đời trôi qua những nấm mồ không trôi Hoàng hôn ngửng mặt lên trời Nghe con ma khóc trên đồi sát nhân.

Tin nhắn ngày tình yêu

Thơ   •   21.11.2021
Gửi Linh Nhân Tặng em một ngàn nụ hôn Gửi qua tin nhắn… (Anh khôn quá trời!) Mong em thông cảm cho thôi Sôcôla với hồng tươi làm gì? Chúng mình yêu kiểu nhà quê Thương thầm nhớ trộm… rồi về với nhau Mẹ cha sắm sẵn cau trầu Lễ tình yêu thắm mô

Tiễn bạn lên ga Huế

Thơ   •   21.11.2021
Tiễn bạn lên ga Huế và vĩnh viễn không gặp nữa tiếng còi tàu đêm ấy đã chảy trên khoé mắt.

Góc phố câm có cơn mưa điếc

Thơ   •   20.11.2021
Góc phố câm không quên gót chân tôi cơn mưa ập tới tôi nép ngô đồng gió hất tung đời nhành lá tất tả vòng xe xới mưa mưa thấm tôi như em thấm tôi mùi lạ tình ướt sũng niềm đau sau lưng thành có cơn sấm sét trong ngực tôi có nhiều cơn giông phía tr

Cà dái dê

Thơ   •   21.11.2021
Em cà chớn, còn ta thì cà khịa Dự tiệc thơ, hai đứa quậy tưng bừng Ma quỷ bảo: tụi bay, đồ cà giựt Bởi suốt ngày hai đứa nhảy cà tưng.

Nắng quê nghèo

Thơ   •   20.11.2021
Con gà bới nát luống rau Con trâu mẹp nát cái ao sau nhà Nắng từ đất mẹ quê cha Nắng lên từ bãi tha ma đầu làng Nắng về thả cái chang chang Cho mắt đỏ, thắp cục than phận người Nắng đành đoạn rứa nắng ơi! Có nghe nước mắt, mồ hôi cạn dòng? Quê nghè

Mộng ảo

Thơ   •   21.11.2021
Buồn, ta thở, hơi bay mờ mắt kiếng Nhịp tim rung trong vắt tiếng chim kêu Ta mới đó, mới đây, ta ẩn hiện Tà dương rơi, mái úa, chiều ơi chiều! Đường rất thẳm, lá cào tâm trí lạ Gió u huyền se lạnh quấn nhơn gian Sông cuốn áo trôi qua bờ tàn tạ Bóng p

Con rắn bò dưới chân

Thơ   •   20.11.2021
Tôi bước ra túp lều hoang đầy cỏ mùi chuột chết xông mũi con rắn lửa trườn qua đống rác ngún khói chiếc giường không vạt chỏng chơ giữa gian nhà rỗng tôi ghé mắt nhìn quá khứ làng quê đâu đó không thấy một bóng người đằng sau bụi chuối ba lùn.

Gặp em trong cõi...

Thơ   •   21.11.2021
Những nỗi lo vô hình đang mọc cánh trên tầng cao mới Va đập và hoang mang giữa cõi mù lòa Ngày đắng Đêm khê Khuya khét Tìm đâu một lời trong sạch giữa buổi chợ trùng vây hàng dỏm Khói thuốc không thắp lên niềm vui Cũng không đốt cháy được nỗi buồn B

Dòng sông kín sương chiều

Thơ   •   20.11.2021
Dòng sông kín sương chiều chú nhái thõng bàn chân mọn ngày gấp khúc vào trăng.

Con chuột máy tính

Thơ   •   21.11.2021
Cái đuôi dài ghê Đi bằng lỗ rốn Mèo đến cận kề Cũng không chạy trốn Giúp người mải mê Không nề bận rộn.

Ai cũng có công

Thơ   •   21.11.2021
Bàn chải bảo: - Răng trắng tinh Là nhờ công trạng của mình tôi thôi. Kem rằng: - Anh nói sai rồi! Có anh, mà chẳng có tôi, cũng thừa. Hàm răng điềm đạm vội thưa: - Nhờ hai anh, tôi bốn mùa trắng thơm Xin đừng cãi cọ thiệt hơn Xét công lao, ấy vẫn cò

Vô thường màu nắng

Thơ   •   20.11.2021
Tôi về phơi nắng bóng tôi Con tim cụ cựa một hơi thở đều Máu đời nhuộm tiếng chim kêu Cõi bình yên, có ít nhiều hoang mang Người đi, chưa đủ muộn màng Người ở lại, đã dối gian gấp mười Trong vô vàn, kiểu con người Được bao nhiêu, tiếng khóc cười giố

Vỗ về hột bụi

Thơ   •   20.11.2021
Một hôm nằm rục bên trời Ngó mây gặm cỏ trên đồi Huyền Như Suối khe trượt xuống từ từ Tiếng con chim hót hình như đã già Trườn lên, con rắn dò la Lá khô khúm núm những ba bốn lần Giá mà chẳng chút bâng khuâng Thì mây với gió chẳng cần vờn nhau Ngườ

Gần bốn mươi năm

Thơ   •   20.11.2021
gần bốn mươi năm làm người giấc ngủ tôi chết dở sống dở nhiều lần có những mùa xuân tàn tro ngắt lạnh tôi nhen nhúm một giao thừa cho tuổi đoá hoa mai nhũn vàng thương tổn qua một đêm trượt bão gần bốn mươi năm làm người tôi hỏi mình đã là người chưa

Rốt cục cũng là máu thôi

Thơ   •   20.11.2021
vỡ ra một nụ cười héo đọt một thế hệ gieo neo cạm bẫy đời bay trên dây kéo mù máu chảy trong cánh đập rớt bầm lối cỏ ngả nón đong mưa kéo tuột nóc lầu hổn hển máu chảy xuống tay người lật lá gan quàn lá phổi mùa xuân nhánh rụng lá đời mà nghe lời đá

Màu khói cũ

Thơ   •   20.11.2021
Tôi về dòm lúa, ngó dâu Lơ ngơ đạp đống cứt trâu cuối chiều Chim chuyền bụi duối, chim kêu Hoàng hôn xúm lại rất nhiều bóng tre Một mình tôi bước, tôi nghe Tiếng con bìm bịp kéo hè qua thu Mộ xưa đã khác hình thù Mắt tôi ríu lại, ngó bù mắt bay.

Vai diễn

Thơ   •   21.11.2021
Thử đóng vai nàng, thử điểm tô Ngùi thương ai đó lỗi đường tơ Mảnh tình day dứt... sầu ra phết Mắt lệ rưng rưng... thảm thấy mồ Cải giới đổi hình thường chủ động Lộn lời uốn giọng há ngây thơ? "Thói quen" nào dễ "thành quy luật" V

Sự thật của tháng ba

Thơ   •   20.11.2021
sự thật của tháng ba là một cuộc chia tay im lặng như hơi thở sẽ không hỏi vì sao ta không còn yêu nhau những âm giai khép lại bên khung cửa quá khứ nực buồn những hẹn hò như gió mùa đông bắc bóp chết trái tim cuộc tình ngậm xác cà-phê rát lưỡi đã đ

Điên

Thơ   •   20.11.2021
Mười ngón tay, bóp sọ mình Cơn điên khởi phát xé hình hài điên Rượt cái nhớ, đuổi cái quên Ta nằm với đất và rên với mình.

Mưa Quan Âm

Thơ   •   21.11.2021
Bữa hơm ghé lại Trường An Mưa Núi Lở, lạnh ngắt, Quan Âm buồn Gió chiều cũng đứng sựng luôn Quán cà phê Tuyến em còn đợi tôi? Hoàng hôn tím rịm đôi môi Chuông nhà thờ đổ một hồi, rồi ngưng Trời ơi! Thấy nhớ vô cùng Một mình chớ mấy, mà ưng đứng hoà

Ở đời

Thơ   •   21.11.2021
Ở đời nhiều cái khác xa Cái mà khác nhất vẫn là vân tay Ở đời có cánh thì bay Sao em Kotex nhấc hoài chả lên Ở đời nhớ lắm thành quên Muốn quên, nhớ lại hiện lên rõ ràng Ở đời chồng chất dối gian Xin đừng thắc mắc đến màng trinh em Ở đời máu chảy về

Những giọt nước mắt mẹ tôi

Thơ   •   20.11.2021
mẹ tôi vấp phải cái múi nối của con đường bê tông trong làng mẹ tôi đứng dậy không được nữa chân đã gãy mẹ tôi khóc sợ phải đi xe lăn mẹ tôi khóc tự trách mình [bảy mươi tuổi mà còn chống gậy đưa tang một người cháu họ] mẹ tôi khóc trên đường đi bệ

Gặp cô hàng xóm bồng con so

Thơ   •   20.11.2021
Bữa về, qua ngõ mùa đông Thấy em hơi lạ, tay bồng con thơ Vú căng, trượt xuống bất ngờ Giọt thiêng liêng, chảy trên bờ môi non Ngước nhìn lên, em cười giòn Chào tôi, rồi lắc đít con, vỗ về... Bình thường thôi, mà sao nghe Tim mình có cục đá đè lê

Khi anh thức giấc

Thơ   •   20.11.2021
Anh ở nơi không có ngôi nhà do mình tạo nên anh đang nghĩ về ngày tháng cũ với ngôi mộ cổ trước sân sáng trưa chiều tối có tiếng rao dạo anh biết ngày mai dĩ vãng lặp lại tầm thường thật tồi tệ anh lạc vào giấc ngủ sợi tóc không biết nói nhưng biế

Tuổi thơ

Thơ   •   21.11.2021
Ngày tháng đói dài nhằng như thế kỷ Ước chén cơm, mơ tấm áo che thân Tóc đầy chí, chốc mọc dày, tanh nghí Gió mùa đông bấu nát tấm lưng trần Sáng đến lớp, chiều ra đồng, lên rẫy Hốt cứt trâu, đi mót lúa, giữ bò Mồ hôi đỏ, nước mắt vàng, tuôn chảy Tú

Hai ba bốn chín

Thơ   •   20.11.2021
Ngó quanh, trời đất ngủ rồi Còn ta với chiếc bóng ngồi ngó nhau Một thằng chẳng nói một câu Một thằng gõ gõ, lâu lâu hắc xì.

Hãy đọc từ dưới lên trên nhé!

Thơ   •   21.11.2021
Đêm dài như sông dài Đời ngắn như váy ngắn Mùa xuân chưa muốn phai Sao người vào quan tài? Hát lên một khúc say Càng thấy lòng trống vắng Mơ chi một ngày mai Khi ta còn u hoài? Rượu không có then cài Môi ngàn năm cay đắng Vua một lần lên ngai Cũng có

Lật thớ đất cày trên cánh đồng máu ứ

Thơ   •   20.11.2021
dòng sông vùi bao nhiêu xác chết chưa đắp trên lưng mình hình nấm mộ cũ lắm rồi lối nói lối nghe lối phớt lờ lối chết thực ra đám tang của mùa xuân mùa hạ mùa thu mùa đông cứ chồng chất lên nhau đi ngược lại sự rớt xuống mỗi ngày của từng tờ lịch đã

Ngọt ngào

Thơ   •   20.11.2021
Những giọt sữa ban mai tuôn chảy bình minh xuống ngực mùa Tôi đi qua bờ vai thon thả thẳm xanh tiếng thở Vòm lá môi em đung đưa hương vị thanh tân Những lời ru trẻ con báo hiệu lời tỏ tình sắp mở Nắng của sông mươn mướt phù sa Tôi hôn lên màu xanh củ

Một lần tôi nói yêu em

Thơ   •   20.11.2021
Một lần tôi nói yêu em sẽ lặp lại khi mình tìm môi nhau.

Là rứa đó

Thơ   •   21.11.2021
Vô tư, lỏng một chỗ nằm Vầng trăng lu, cũng cà lăm thấy mồ Môi thâm ú ớ bụi bờ Ngậm dăm ba giọt máu, đờ đẫn run Râu ria lởm chởm chổi cùn Thân này, nhập xác dế giun loằng nhoằng Thắp nhang tưởng niệm hai răng Chắp tay lạy, cuộc tình băng hà, buồn! Nử

Mầm động

Thơ   •   20.11.2021
nơi ngực em mặt trời đã ẩn nấp niềm kiêu hãnh sa mạc động dồn lên ánh sáng khai thiên lập địa những ý nghĩ cát phôi thai loã thể sa mạc lý trí phơi ra niềm tin yếu mềm sự sống run rẩy trong mắt dã nhân của sự thật đóng khung bức tường tưởng niệm bà

Giờ ra chơi

Thơ   •   21.11.2021
Trống báo giờ ra chơi Từng đàn chim áo trắng Chân bước khỏi ghế ngồi Ùa ra ngoài sân nắng Chỗ này những bạn gái Chơi nhảy dây nhịp nhàng Tiếng vui cười thoải mái Chao nghiêng cánh lá bàng Đằng kia những bạn trai Đá cầu bay vun vút Dưới nắng hồng ba

Biến tấu hạnh phúc

Thơ   •   20.11.2021
Em đi từng bước cỏ may mùa thu săn lùng bím tóc chênh chao khung trời mắt cay em nghe gió rụng ven hồ xanh ngọc một tình yêu nhẹ như tơ trời đang đính vào không gian những nụ hôn ngọt ngào của nắng em dang tay giữa đời hái cánh bướm tơ non chập chờ

Chấm hết hoặc dừng tại đây

Thơ   •   20.11.2021
Chấm hết hoặc dừng tại đây Hoặc còn nữa… văn chương thường nói thế!

Giấc mơ màu hướng dương

Thơ   •   20.11.2021
Dù không đợi được cả đời Cũng mong có được mấy lời thương yêu Gieo câu lục bát trong chiều Sao nghe bên ấy cũng nhiều đa mang?! Ta chừ quảy gánh bi hoan Về thăm phố cũ muộn màng heo may Hồn như đã trắng màu mây Ngày hoang mang rụng, đêm gầy guộc rơ

Những oan hồn hoá đá

Thơ   •   20.11.2021
chuyện về một lão nông treo cổ chết trên dây oan nghiệt phía bầu trời hoàng hôn đỏ máu ngày chật hơi thở nâu những chuồng bò xây bằng đá núi hình nấm mộ xưa chuyện về một người đàn ông treo cổ chết theo con mình cha đẻ ra con và cha chết theo c

Một ngày cuối tháng tư

Thơ   •   21.11.2021
Cho con ngồi lại một chiều tháng Tư cho con ngồi lại với bao nỗi buồn cho con ngồi lại nghe đời buồn hơn cho con ngồi lại nuốt bao oán hờn ngày phơi xương trắng cấu cào vào thịt da cha còn nằm yên đó nấm mộ xưa chưa già đời con như cỏ sau ngày tóc

Ngó xa xăm lại thấy mình xa xăm

Thơ   •   20.11.2021
Bụi mù giãy giụa sau lưng Biển xanh kéo tuột núi rừng lấp đi Ngàn năm cũng đếch nhớ gì Luân hồi xét lại còn tuỳ thế nhân.

Chuyến xe cuối năm

Thơ   •   21.11.2021
Em theo ba mẹ về quê Để cùng ông bà đón tết Chuyến xe cuối năm đông ghê! Quà xen với người đông nghịt Mặt ai cũng tươi hớn hở Chuyện trò rôm rả thật vui Có ông khách già tóc trắng Răng rụng hết trơn vẫn cười Có bà gầy như bà nội Răng đen bỏm bẻm nha

Buổi trưa trên lăng Tự Đức

Thơ   •   20.11.2021
riêng tặng LT em trượt ngã bên bậc thềm hậu cung buổi trưa đắm nắng cây vả trái xanh không vươn được tán lá che bàn chân em những bức tường rêu đổ nát im lặng đến mê cung em đứng lên theo bàn tay anh em say nắng thật thà đôi môi tím tái và bàn tay lạ

Hạnh phúc xanh

Thơ   •   20.11.2021
Anh mở tung cánh cửa ban mai rạng rỡ nắng hồng ùa vào lấp lánh một sớm bình minh đàn chim vỗ cánh không gian xanh giàn trầu xanh... Anh mở tung cánh cửa sau tiếng gọi ngọt ngào tha thiết tơ trời biêng biếc mắt em xanh và nụ cười anh... có

Gặp hai cái chết đầu năm

Thơ   •   20.11.2021
Sáng ni dậy sớm cho gà ăn có con chuột chết nằm cứng đơ nơi góc chuồng hôm qua trời lạnh quá có thể nó chết đói bầy gà thờ ơ cứ mổ lúa thóc liên hồi chắc chúng nó nghĩ đêm qua con chuột cống uống quá chén con chó cong đít sủa có thể là chiến tích của

Thì thôi gặp gỡ...

Thơ   •   20.11.2021
Thì thôi, lỗi tại cơn mưa Em theo người ấy nên chừa tôi ra Thì thôi, lỗi tại ngã ba Em theo người ấy bỏ xa tôi rồi Bây chừ mưa vẫn còn rơi Cuộc tình xưa cũng rối bời ngã ba Thì thôi, gặp gỡ cũng là Để mà thấm nỗi chia xa vướng lòng.

Chỉ trong đêm tối

Thơ   •   20.11.2021
Chỉ trong đêm tối mới thấy ánh mắt sáng ma quái của lũ mèo bóng tối nuôi dưỡng nó.

Lật thớ đất cày trên cánh đồng máu ứ

Thơ   •   20.11.2021
dòng sông vùi bao nhiêu xác chết chưa đắp trên lưng mình hình nấm mộ cũ lắm rồi lối nói lối nghe lối phớt lờ lối chết thực ra đám tang của mùa xuân mùa hạ mùa thu mùa đông cứ chồng chất lên nhau đi ngược lại sự rớt xuống mỗi ngày của từng tờ lịch đã

Bốn mùa

Thơ   •   20.11.2021
Mùa thu nằm nhớ mùa hè Mùa đông cảm lạnh nằm đè mùa thu Tình yêu biến dạng hình thù Một hôm ngóc dậy thù lù: mùa xuân.

Hay hát đồng dao

Thơ   •   21.11.2021
Hay ưa gặm cỏ Là bò với trâu Hay tắm ao sâu Là con nhà vịt Hay kêu ríu rít Là chú chim non Hay khoe mắt tròn Là anh mèo mướp Hay đi đến lớp Là bạn sáo nâu Hay lặn ao bàu Là anh cá chép Hay rung ria mép Là bác chó nhà Hay hét hay la Là gà mái đẻ Hay đ

May còn tâm sự cùng em

Thơ   •   21.11.2021
Mệt nhoài, thất thểu ngày đi Gió hờ hững rụng, sương trì trệ gieo Đá mòn hốc mắt rong rêu Ngậm câm ngó ngược nắng chiều hom hem May còn tâm sự cùng em Dẫu cho cháy card, mòn sim, cũng là Lời trao xoá nỗi cách xa Yêu thương thổi dạt chúng ta về gần.

Nhớ quê

Thơ   •   21.11.2021
Nặng trĩu trong lòng nỗi nhớ quê Xa xôi, luôn ngóng một phương về Thương cha càng thấm bao mưa nắng Nhớ mẹ thêm mòn bấy giấc mơ Khát giọng hò khoan chùng mái lá Cảm lời chim vịt úa triền đê Quê ơi! Con đã người bạt xứ Dẫu rách hằng mong giữ lấy lề

Cha nằm viện

Thơ   •   20.11.2021
Cha nằm bệnh viện đứa con gái không về thay tã cho cha kịp và người con dâu đã làm việc đó niềm hạnh phúc nhân bốn và nhiều hơn nữa.

Bây chừ em đã hiểu chưa?

Thơ   •   20.11.2021
Cho anh một sớm mưa rơi Dắt tương tư qua phố chơi, rồi về Cái ngày dài đến u mê Xa em một chút là lê thê buồn Bàn tay anh đếm vạn muôn Là muôn vạn nhớ… vẫn còn thừa ra Nhớ thương là cái thật thà Nên sáng nay, cứ la cà theo anh Cho anh từng giọt mưa x

Cũng vừa

Thơ   •   20.11.2021
Ngại chi nắng, lo chi mưa Trời chưa kịp sáng đã trưa trợt rồi Một đời dưỡng lưỡi trong môi Mỉm cười nói một chữ thôi, rồi về...

Mệt quá đi thôi

Thơ   •   20.11.2021
trong thanh quản đắng huda đã nghe thơ dấy bọt mùa xuân cây bàng mệt lử khi nhìn xuống mặt đường trần gian lấm đám mây co thắt cơn đau sà xuống vòng tay phố trong ý nghĩ nghe bàn chân sám hối từng bước rễ cây mệt quá đi thôi em cười như lát cày ruộng

Sâu răng

Thơ   •   21.11.2021
Sâu răng ngậm kẹo ngọt nhức buốt.

Tình ca nỗi nhớ

Thơ   •   21.11.2021
Vạt áo cũ nẻ chân chim rát bỏng gió sém làn hơi trút ngược lưng còng diều vắt vẻo cao xanh không biết lòng trời đất mỏng ước mơ cao có mang hết gió đồng Có những nỗi nhớ mọc lên như sao lấp lánh lập loè không đếm hết bao giờ? có những hạt muối mồ hô

Ký ức

Thơ   •   20.11.2021
Ký ức mây bay trôi qua xác bia tượng nhịp cầu nối quạnh hiu men say bập bềnh dạ thảo hư vô rất nóng ruột mùa hạ reo thi chập chờn cơn mơ nước mắt viên sỏi chạm môi từ bi lạy tạ khúc vĩ ngâm chết dở năm ngón tay bấu bầm rêu cổ ngun ngút cỏ loang sươ

Gọi người môi thắm

Thơ   •   20.11.2021
Nghiêng xuống lòng, một bàn tay Từ xa xôi, nhớ đến ngày không nhau Gió vô hình vẫn làm đau Lá thư hay một lá trầu nhàu khô? Rát chiều mấy ngọn vi lô Găm vào mắt nhớ một bờ lao xao Cõi buồn nào có binh đao Mà muôn vết chém nát nhàu con tim? Ai ngờ tr

Khi bà xã mang bầu

Thơ   •   20.11.2021
Mới gặp nhau, chợt giật mình Rồi ra, lại bất thình lình yêu nhau Chẳng vôi thắm, chẳng cau trầu Mà môi hai đứa đỏ au rồi tề! Nửa là phố, nửa là quê Kết vào nhau, thành lời thề nắng mưa Gặp là thích, ngó là ưa Tình yêu là chuyện ngày xưa ấy mà! Rứa mà

Chân dung tự hoạ

Thơ   •   21.11.2021
Tôi vẽ mặt tôi bằng bột màu cõi lạ miên trường nỗi buồn cuốn tóc thời gian cọ si mê cùn trơ mộng ảo tôi vẽ mắt tôi bằng giọt trăng ngàn Em đừng đến mà vẹo xiêu bố cục mắt sẽ điêu ngoa, môi sẽ lệch bờ tôi vẽ mặt tôi bằng bàn tay ký ức bạc phếch màu râ

Chiếc răng hỏng

Thơ   •   21.11.2021
Rụng thì sắp rụng rồi đây Lung lay thì đã lung lay lâu rồi Xương mòn, tuỷ cạn đấy thôi Còn dây dưa nữa, còn tồi tệ thêm Tái tê ngày, nhức nhối đêm Lắm phen máu chảy ruột mềm mà đau! Cầu trời trốc gốc cho mau Nụ cười trở lại nguyên màu như xưa.

Nụ cười lạ

Thơ   •   20.11.2021
Như cánh rừng ban mai ngậm hương của ngàn loài cỏ lạ nhả ra từng tơ nắng Em cười thật thà như buổi sáng đầy sương non trên vòm lá nõn Cái tinh khiết  được chắt lọc từ ngàn năm dưới lòng giếng sâu trong cổ tích của ngọc Cái hương ngậm đòng rất s

Sự trở về

Thơ   •   20.11.2021
sự trở về trượt trên đường tàu đã mục chừng bấy năm có đi đâu có vui bao nhiêu có hạnh phúc bao nhiêu của những ngày tự do thì trở về cũng ngột ngạt trong bực dọc của những chuỗi ngày lê thê giả dối hỡi cao xanh mùa thu còn chìm nghỉm trong lớp bù

Anh thích trà sữa

Thơ   •   20.11.2021
Anh thích trà sữa tôi thích trà và sữa.

Ngày về nhớ Bùi Giáng

Thơ   •   20.11.2021
… Và em khóc một chiều bên ni bên nớ, mộng xuân khai vụn vỡ cõi thiên bồng, nghe Thu Bồn Vu Gia Hàn giang gọi hồn Hoài Phố, tím bên trời giấc ngủ rêu phong, ngày ngun ngút chân chim hão lộng, dấu di thư hun hút phố trang đài, chân mày cong gót hài mỏ

Về đâu mong manh

Thơ   •   20.11.2021
Đêm qua Huế mưa rất đen tôi biết mình sắp chết âm vọng rên xiết dòng sông trôi mưa chập choạng sấm chớp cơn đau đánh thức tôi dựa bàn phím toóc tách đua mưa chống chọi bệnh bằng ngụm rượu lạt ngày đông   bóng ma kéo tôi hơ ấm xác lá khung

Cởi áo quần ra lại gặp mình

Thơ   •   21.11.2021
Mở cửa, không mời gió cũng vô Với bao tiếng rít rất mơ hồ Ta nghe tóc rụng qua vai lạnh Để tiếng thở dài cứ nhấp nhô Lại rót mời ta cùng với bóng Buồn chi cơn rượu lúc khuya về? Bài thơ lở dở ta ngâm vội Mời cõi đêm, cùng ta lắng nghe Ta uống cùng ta

Nhện ạ! Mi thật giỏi!

Thơ   •   21.11.2021
Nhện ạ! mi thật giỏi! bắt được con ong to hơn mi sự im lặng giả vờ thật khủng khiếp.

Hổng có chi

Thơ   •   20.11.2021
Răng mà đau dữ? Cái đầu? Lấy tay tôi bóp, vẫn đau như thường Mắt tôi ngó xuống phố phường Xe đời một chuyến trên đường vẫn lăn.

Chiều qua xóm cũ

Thơ   •   20.11.2021
Trời bữa ni đã vào thu Ngó mô cũng chộ mây mù hết trơn Con sông có vẻ đục hơn Hàng cây sau bão chỉ còn gốc cây Tôi tha cái xác hao gầy Đi ngang xóm cũ, thương ngày đã qua Vườn quen có một bầy gà Bới lên một mớ rác và hoàng hôn Gió lùa tàu chuối, bụ

Tĩnh & động

Thơ   •   20.11.2021
đã rụng ngày hôm qua vào trong xác lá sáng nay tất nhiên sự ngọt ngào của dòng sông đang cuốn ta vào một ban mai nồng nàn những ánh mắt cuộn cháy thiên đường cỏ xanh mặt trời xuyên ngang vòm lá đỏ những tia nắng như sợi tóc em chảy xuống ngực anh đô

Bản năng khóc

Thơ   •   20.11.2021
Quất thật đau vào sự trở về hèn mọn của chính tôi Sự trở về đã cạn ráo cái nhìn quen thuộc Cõi người đã tạo ra bản năng cái khóc Khóc khi lọt lòng Khóc đòi bú sữa Khóc vì sướng sung khi mẹ mua cho cây kẹo ú Khóc vì tình phụ Khóc tiễn đưa một người lì

Hoạ khúc nhớ

Thơ   •   20.11.2021
co người lại anh nhả ra tiếng ngáp có mùi mạng nhện buồn hơn tiếng thạch sùng buổi chiều Hà Nội mưa như trút vào pho tượng rỗng của tháng ngày xa em cho nát cho tan ra những mảng thạch cao mệt mỏi cây ổi lắc lư chùm lá gầy rạc xác xơ co ro trong mùa

Hoàng hôn có tiếng chim kêu lẻ

Thơ   •   20.11.2021
Chiều nay trời bất tận buồn Tôi nâng tiếng thở đưa chuồn bay lên Một điều nhớ, vạn điều quên Lẫn trong đống khói kề bên góc vườn Cây bòng trụi lá giơ xương Có con rắn lửa vừa trườn qua đây Ráng chiều nuốt một chòm mây Trời xa xa rộng làm cay mắt ngườ

Anh lục tìm em trong màu gió biếc

Thơ   •   20.11.2021
Mai thức dậy ta không thấy mặt trời mặt trời em màu đỏ mặt trời anh màu xanh & nắng mong manh ngày mai không còn xa đừng nghĩ về trăm năm hãy nghĩ về thời gian rất ngắn ngắn như kiếp người không kịp để yêu thương ngày mai vào quá vãng những tham

Thăm làng

Thơ   •   21.11.2021
Xa mấy năm rồi nay trở lại hỏi thăm cụ Võ có còn không? cụ Lương, cụ Nguyễn say thơ lắm bảy tám mươi rồi, viết vẫn hăng Chùa vẫn đông rằm đêm tháng bảy vầng trăng ngần sáng luỹ tre xanh đường làng thay áo bê tông hóa đã khác xưa rồi đôi mái tranh T

Phát hiện của bé

Thơ   •   21.11.2021
(Tặng cháu Suri - Bảo Trâm) Hôm nay bé xem phim Thấy con khủng long chết Với đôi mắt nhắm nghiền Nằm yên, không hay biết Bé đến bên bà nội Chậm rãi bảo: Bà ơi! Cái ngủ và cái chết Là bạn thân đó thô

Đón năm mới hai lẻ tư

Thơ   •   20.11.2021
Không chê tuổi tác bộn bề Rứa là xuân cũng theo về cùng ta Dăm cốc rượu, nửa chén trà Nghe ngoài kia, bắn pháo hoa ầm ầm.

A Sầu

Thơ   •   20.11.2021
Sườn dốc trầm u truông đèo tịch mịch hố thẳm cây chà đá xé chiều khơi ngày tháng xếp nhàu xó mây bạc thếch lưng chừng hoa mua bẻ mắt hương đời mái núi cũ càng cây khô ủ gió rễ chôn thân mối đụn khối giang hồ lỏng dây cương tráng chí hờn kim cổ gió