Tác giả Nguyễn Đình Thi - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Thơ   •   Thứ sáu, 22/10/2021, 17:39 PM

Tác giả Nguyễn Đình Thi - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Nghệ danh: Nguyễn Đình Thi

Tên thật: Nguyễn Đình Thi

Vài nét về cuộc đời và sự nghiệp của tác giả Nguyễn Đình Thi

Nguyễn Đình Thi sinh ngày 20 tháng 12 năm 1924 ở Luang Prabang (Lào); mất ngày 18 tháng 4 năm 2003 tại Hà Nội . Tuy nhiên, nguyên quán của ông là ở làng Vũ Thạch, nay là phố Bà Triệu, phường Tràng Tiền, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội. Cha ông là một viên chức Sở bưu điện Đông Dương, từng sang làm việc ở Lào. Nguyễn Đình Thi có con trai là nhà văn nổi tiếng Nguyễn Đình Chính.

Thuở nhỏ, ông sống cùng gia đình ở Lào. Từ năm 1931, Nguyễn Đình Thi theo gia đình về nước và đi học ở Hà Nội, Hải Phòng và tham gia hoạt động Cách mạng từ lúc 17 tuổi. Từ 1942, ông đã viết hàng loạt sách triết học.

Năm 1943, ông tham gia Hội Văn hoá Cứu quốc (Phụ trách báo Độc lập, tham gia biên soạn tạp chí Tiên phong), là đại biểu tham dự Quốc dân Đại hội Tân Trào và được cử vào Uỷ ban Giải phóng Dân tộc Việt Nam.

Sau Cách mạng tháng Tám (1945), Nguyễn Đình Thi là Tổng Thư ký Hội Văn hoá Cứu quốc; Uỷ viên tiểu ban Dự thảo Hiến pháp và Uỷ viên Ban thường trực Quốc hội (khoá I). Năm 1946, ông là đại biểu Quốc Hội trẻ nhất, làm Uỷ viên Thường Trực Quốc Hội, khoá I.

Trong kháng chiến chống Pháp hoạt động văn hoá phục vụ kháng chiến, Nguyễn Đình Thi đã đầu quân tham gia nhiều chiến dịch và sáng tác văn học. Ông giữ chức Uỷ viên Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam từ năm 1948.

Năm 1955, Nguyễn Đình Thi về công tác tại Hội Văn nghệ Việt Nam và giữ trách nhiệm Tổng Thư ký Hội Văn nghệ (1956-1958. Từ 1958, ông làm Tổng Thư ký Hội Nhà văn Việt Nam các khoá I, II, III. Trước khi mất, ông là Chủ tịch Uỷ ban Toàn quốc Liên hiệp các Hội Văn học-Nghệ thuật Việt Nam, là hội viên sáng lập Hội Nhà văn Việt Nam năm1957.

Nguyễn Đình Thi thuộc thế hệ các nghệ sĩ trưởng thành trong kháng chiến chống Pháp. Ông viết sách khảo luận triết học, viết văn, làm thơ, soạn nhạc, soạn kịch, viết lý luận phê bình. Ông được nhà nước phong tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật đợt I năm 1996.

Năm 1942, nhà thơ Nguyễn Đình Thi đã bắt đầu viết sách triết học khi ông đang còn ngồi trên ghế nhà trường. Các tác phẩm như: Triết học nhập môn, Triết học Nitsơ, Triết học Anhxtanh, Siêu hình học, Triết học Căng...đều được ra đời dưới ngòi bút của Nguyễn Đình Thi.

Thơ Nguyễn Đình Thi mang một diện mạo mới, độc đáo và hiện đại. Bài thơ được xem là tâm đắc nhất của của nhà thơ Nguyễn Đình Thi, đó là bài "Đất nước", đây là một tác phẩm bất hủ của văn học. Sau này, bài thơ "Đất nước" đã được nhạc sỹ Đặng Hữu Phúc phổ thành bản Giao Hưởng - Hợp xướng cùng tên "Đất nước".

Bên cạnh đó, những tác phẩm văn xuôi của Nguyễn Đình Thi là sự phản ánh kịp thời cuộc chiến đấu anh dũng của nhân dân ta trong các cuộc kháng chiến. Các tác phẩm của ông đều mang tính thời sự về các cuộc kháng chiến của dân tộc Việt Nam.

Tiểu thuyết "Xung kích" là tác phẩm văn đầu tiên của Nguyễn Đình Thi. "Xung kích" đã tái hiện sinh động cuộc chiến đấu của một đại đội xung kích trong chiến thắng Trung Du năm 1951. Tác phẩm này đã đạt giải thưởng văn nghệ 1951 - 1952.

Tiểu thuyết được xem là thành công nhất trong lĩnh vực văn xuôi của Nguyễn Đình Thi là tác phẩm "Vỡ bờ". Tác phẩm đã tái hiện bức tranh đa chiều của xã hội Việt Nam từ năm 1939 đến năm 1945.

Không dừng lại ở đó, nhà thơ Nguyễn Đình Thi còn là một ngòi bút phê bình văn học sắc sảo. Tiểu luận "Nhận đường" của ông đã giúp thế hệ văn nghệ sĩ lúc bấy giờ tìm ra con đường đi đúng đắn, đó là "Văn nghệ phụng sự chiến đấu nhưng chính chiến đấu đem đến cho văn nghệ một sức sống mới, sắt lửa mặt trận đang đúc lên văn nghệ mới của chúng ta" ("Nhận đường").

Nhà thơ Nguyễn Đình Thi còn là tác giả của một số vở kịch như: Con nai đen (1961); Hoa và Ngần (1975); Giấc mơ (1983);...

Đặc biệt, với vở kịch "Rừng trúc" được tác giả viết từ năm 1979 đã gây được tiếng vang lớn không chỉ ở trong nước mà cả ở nước ngoài. Năm 1999, vở kịch này được tặng Huy chương Vàng tại Hội diễn sân khấu chuyên nghiệp.

Cùng với đó, Nguyễn Đình Thi còn được biết đến với vai trò là một nhạc sĩ tài hoa. Ông chính là tác giả của nhạc phậm bất hủ "Người Hà Nội". Một sáng tác khác của ông cũng đã đi vào lòng mỗi người dân Việt Nam, đó là ca khúc "Diệt phát xít". Chỉ với 2 ca khúc này thôi, Nguyễn Đình Thi đã hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu nhạc sĩ, danh hiệu cao quý mà người hâm mộ âm nhạc giành cho ông.

Một số tác phẩm tiêu biểu trong sự nghiệp của Nguyễn Đình Thi

Triết luận:

  • Triết học nhập môn
  • Siêu hình học
  • Triết học Kant
  • Triết học Einstein

Truyện, văn xuôi:

  • Vào lửa
  • Mặt trận trên cao
  • Trên sóng thời gian
  • Thu đông năm nay
  • Xung kích
  • Tuyết

Thơ:

  • Việt Nam quê hương ta
  • Sóng reo
  • Người chiến sĩ
  • Trong bụi cát
  • Tia nắng
  • Đất nước

Kịch:

  • Con nai đen
  • Tiếng đàn bà hóa đá
  • Hòn cuội
  • Trương Chi
  • Cái bóng trên trường

 

icon Nhà thơ Nguyễn Đình Thi,Thơ Nguyễn Đình Thi

Tổng hợp

Tác phẩm tiêu biểu của Nguyễn Đình Thi

Một khoảng trời xanh kia

Thơ   •   25.10.2021
Một khoảng trời xanh kia Không phải chuyện đùa Bão điên cuồng muốn dập tắt mọi ánh đèn trong ta Lớp lớp mây đen đùn lên đe doạ Những cơn lốc cuốn bụi rác bay mù Hắt vào chúng ta Có một khoảng trời xanh kia Đâu phải chuyện đùa

Gió thu

Thơ   •   26.10.2021
Năm mươi năm như một bóng mây Gió thu lại thổi suốt đêm dài Vẳng nghe khúc hát người năm ấy Chén rượu bên đèn nước mắt đầy

Nhìn xem

Thơ   •   25.10.2021
Sự sống luôn tự mở đường Qua tất cả Một đốm lửa nhỏ bập bùng Khác cái bóng lửa trong gương Biết nhìn nơi xa Và thấy mỗi vật từ sát gần Cái không mất thường ở trong nước mắt Giọt mồ hôi người đẫm luống xanh

Đêm mưa

Thơ   •   26.10.2021
Đêm mưa hàng cây đứng lặng Phố vẫn loá đèn ầm ào Nước mưa đọng đầy mi mắt Ngoảnh trông lại đã bạc đầu Thoáng đời người tiếng cười khóc Bay vào vô tận sóng reo Anh mơ màng nhìn trên tay Ướt đẫm mưa nhành lan tím

Những chiếc lá

Thơ   •   25.10.2021
Chiều lạnh cóng, vườn cây vắng tanh, gió thổi bay lao xao những chiếc lá rụng trên mặt cỏ Những chiếc lá nâu, đen, rách quăn queo Đâu những ngày xuân, chúng ta xoè biếc đón về ríu rít những đàn chim Những buổi trưa hè, chúng ta um tùm che mát cho ngư

Anh tìm em

Thơ   •   25.10.2021
Một ánh thầm nơi đâu trong anh Qua suốt mấy mươi năm gió thổi Anh vẫn mang theo trong cát bụi Bỗng một ngày nhắc anh tìm em Anh tìm em nơi lạ đất trời Chiều phương Bắc trắng nhoà thành phố Em đây mắt vẫn nhìn bỡ ngỡ Gặp lại anh qua cả một đời Hai chú

Gió bay

Thơ   •   25.10.2021
Rồi hôm nào bỗng gió bay Cái bóng ngoài kia đến đợi Anh giật mình đứng dậy Đến giờ rồi hôm nay Trên tay cốc nhỏ không đầy Uống chúc bạn bè ở lại Anh chắt đời anh chắt mãi Chút ngọt bùi chút đắng cay Người tôi còn nhiều bùn tanh Mặt tôi nhuốm xanh nh

Cách mạng

Thơ   •   25.10.2021
Những gì kia cuộn nhau Trong bao đời bóng đêm Cái ác của kẻ mạnh Cái hèn của kẻ yếu Cái tham của kẻ thừa Cái thèm của kẻ thiếu Dân tộc thù dân tộc Con người sợ con người Không sao chịu nổi Lật hết đi Thử xoay ngược lại Xem thành cái gì Cái hèn của kẻ

Ngõ tối

Thơ   •   25.10.2021
Thêm một lời phóng đi như mũi dao găm tẩm độc Thêm một hòn đá từ trong bụi rậm ném vào gáy người kia Chiều nhập nhoạng dơi bay Hắn rẽ vào ngõ tối cười gằn Nhìn những ngón tay hắn mọc vuốt dà

Chiều vàng

Thơ   •   26.10.2021
Anh đi giữa chiều vàng lầm bụi Mắt dõi xa xăm Bờ suối long lanh ngọc đá Anh vốc tay uống dòng nước trong Đang reo không ngừng không ngừng

Truyền thuyết về chim phượng

Thơ   •   25.10.2021
Con chim kia bay đi đâu Đôi cánh non còn loạng choạng, con chim bay lên Kìa cánh đồng bát ngát những sóng vàng, xuống đây bao nhiêu hạt thóc lành ngon Kìa, bên sông những mái nhà toả khói dưới những hàng cây trĩu quả. Xuống đây vui ấm bao nhiêu bạn b

Núi xưa

Thơ   •   25.10.2021
Ba năm tôi mới về núi cũ Đi giữa ngàn hoa lau trắng bay Rừng già vẫn lối xưa ngập lá Suối nhỏ reo róc rách trong mây Nắng hoe những dải đồi non mịn Những xóm làng mờ biếc dưới xa Ngày nào tất cả lăn trong lửa Chết sống bao phen mỗi mái nhà Tóc đã điể

Không sợ và sợ

Thơ   •   25.10.2021
Không sợ nguy hiểm Sợ không biết nhìn thẳng vào nguy hiểm Không sợ thiếu niềm tin Sợ không nhận ra lẽ phải để tin Không sợ cực khổ Sợ không đủ vững lòng vượt cực khổ Không sợ thiếu bạn nơi chiến trường Sợ không biết tự mình chiến đấ

Nắng phố

Thơ   •   25.10.2021
Gửi theo bạn Thép Mới Còn bao chuyện đang tìm lại Chớp mắt bạn đi không ngờ Nắng thu lại đỏ trong ngõ Mặt hồ loáng ánh gươm xưa

Trong đêm

Thơ   •   25.10.2021
Anh một mình với nỗi nhớ em Bên ánh đèn dầu thức trong đêm Bao nhiêu đêm gió rít gầm Những đêm ầm ầm mưa đổ Hay bốn bề im phắc như đêm nay Anh như chiếc thuyền con trên biển tối Nỗi nhớ em thành ngọn nến trong đầu Anh mang nỗi nhớ em Đi qua cuộc đờ

Từ bên ấy trông về

Thơ   •   25.10.2021
Từ bên ấy trông về Đốm nắng vàng kia Và mỗi lá cỏ Nói với anh bao nhiêu điều Trông về từ bên ấy Những gì anh thu vén bao lâu Những gì anh chăm chăm giành giật Nào mang theo được gì đâu Chỉ những niềm yêu của anh Như mạch nước không ai thấy Mỗi ngày

Sương lạnh

Thơ   •   25.10.2021
Vườn bàng rụng lá đầy mặt đất Sương lạnh bên đường đoá cúc hoang Chầm chậm nước sông trôi lấp loáng Ai một mình đi trong ánh trăng

Giao thừa

Thơ   •   26.10.2021
Tóc anh bạc rồi mắt anh mệt mỏi Anh nhìn gì mãi trong đêm nay Chuông trống rộn ràng giao thừa rồi Anh còn nhìn gì mãi Một trăm năm nào đến kia Bầu trời xôn xao nghìn tiếng nói Bao nhiêu điều lạ chưa ai biết Bay đầy không gian Trong sâu thẳm hồn ngườ

Hoa chua me đất

Thơ   •   25.10.2021
Lâu, may gặp anh, chúng ta đi chơi vui trên đê Anh đăm chiêu: “Sông ở đây nước đục ngầu”. Tôi không dám nói lại. Sông ở đây nhiều phù sa Anh nghiêm nghị: “Còn quá nhiều bóng tối. Lâu nay chúng mình quá lý tưởng” Vâng, hôm qua, hôm nay, các bà mẹ chú

Là một tia nắng

Thơ   •   25.10.2021
Là một tia nắng Và đôi khi một tia chớp Là mũi tên bay Và chiếc lá non kia phất phất trên cành

Áng mây xưa

Thơ   •   26.10.2021
Tháng chạp phương Nam nắng dãi Trông vời đâu áng mây xưa Nơi núi thẳm em nằm lại Chiều cuối năm sương gió mờ

Đôi mắt

Thơ   •   26.10.2021
Mắt em nhìn Nghìn muôn xa cách Trăng soi lặng yên Rừng núi Đêm này Em cười Sao anh gục buồn thế Tóc dài mộng ấm Mùa thu vàng hoe đôi mắt xa Anh ngồi giữa đáy buổi chiều Lúa ào vào mặt Em cười Sao anh gục buồn thế Tự nhiên Trên tay anh mái đầu yêu đã

Sáng nay

Thơ   •   26.10.2021
Núi biếc trong mây nghĩ ngợi Trời đất vô cùng vẫn đây Hoa mai trắng bên sông vẫy Đây ta lại về Đem chút vui nhỏ cho đờ

Sen biếc

Thơ   •   25.10.2021
Nhớ Dương Bích Liên Tôi sợ các thứ quạ bay đến Tôi không muốn ai nhìn vào đời tôi Gió dữ thổi không ngừng Tôi đi mãi vẫn lạ Cái đẹp làm cho mỗi vật không cùng Tôi đã có Những ngày ánh sáng Giữa cái sống cái chết Lắm nỗi gieo neo Và lạnh Chiều đến châ

Mùa thu vàng

Thơ   •   25.10.2021
Nào ai biết việc đời đưa rất lạ Tôi đến một nơi gió núi xôn xao Trong rừng sâu triền miên xa tất cả Như đã về đây từ một thuở nào Tôi đi mãi vào ngàn thông rợp bóng Như đi sang một cõi khác nào rồi Quên hết cả chỉ thấy trời xanh rộng Và mùa thu im lặ

Đêm tháng bảy

Thơ   •   25.10.2021
Như bông hồng tươi đỏ Em cho đời anh buổi sớm không ngờ Trong mây sáng dịu dàng Em như trăng vàng bay đêm thu Anh cầm tay em đặt lên cánh tay anh Đêm tháng bảy muôn chùm sao như những đàn ong

Trở lại Mường Luông

Thơ   •   26.10.2021
Mái nhà cũ đen rêu nói Tôi vẫn nhớ Cậu bé ngã ở đây máu loang ngực áo Núi Chàng nói Tôi vẫn nhìn Nơi xa kia người tôi yêu Núi Nàng nói Tôi vẫn đợi Người tôi yêu nơi xa kia Tượng Phật trên vách đá nói Tôi vẫn gọi Tình thương cho mỗi nhà mỗi ngườ

Hoa không tên

Thơ   •   25.10.2021
Điểm biếc trên vách đá Một đoá hoa Bé nhỏ cười với núi mây lộng gió Đoá hoa không quên Từ rất lâu Từ rất xa Một ngày bỗng nở Đoá hoa không tên Từ rất lâu Từ rất xa

Vượt biển

Thơ   •   25.10.2021
Đến lượt tôi hôm nay vượt biển Thuyền nhỏ, tôi đã soạn sửa nhiều buồm Buổi sáng nắng hồng, tôi kéo lên lá buồm màu biếc, hăng hái ra khơi Thuyền đi thuận gió. Nhưng lòng chưa thoả, tôi kéo lên lá buồm thứ hai Rồi một lá buồm lớn nữa, một lá nữa, tô

Một chút mùa thu

Thơ   •   25.10.2021
Thành phố vẫn ào ào túi bụi Chiều thong thả xuống mênh mông Một chút mùa thu đã đến Ông dắt cháu quanh sân gác nhỏ Nhìn bên trên biển mái nhà Mặt trời trầm ngân đỏ Bay giữa ngàn mây trắng xa

Trời chiều

Thơ   •   25.10.2021
Tôi còn biết nói điều gì nữa Trời đỏ chiều hôm lặng lặng buồn Cánh chim xa vắng nào bay mãi Đường dài còn một khoảng hoàng hôn Dòng sông đã chảy qua bao nẻo Hôm nay trông thấy biển kia rồi Gió cuộn bốn bề cười với sóng Có những gì như muốn gọi tôi Nh

Buổi chiều ấy

Thơ   •   25.10.2021
Buổi chiều ấy mình như hai đứa trẻ Anh dắt tay em chạy giữa mưa Cùng vui quá và cùng run quá Đến nơi chưa từng biết bao giờ Như hai con chim trên mặt biển Bay giữa mênh mông sóng nước mờ Chỉ có mây trời và gió lớn Làm bạn cho ta bay mãi xa Tìm thấy

Xa tất cả

Thơ   •   26.10.2021
Như pho tượng ngủ mơ hồ Em nằm hai mắt nhắm yên Bao nhiêu ranh ác bay đi hết Nét mặt em sao lành hiền Em về nơi xa tất cả

Tiếng chào

Thơ   •   26.10.2021
Đời bao nhiêu bận rộn Nhiều cạm bẫy chông gai Bóng ác muốn tràn ra hung dữ Tôi vẫn đây Đập đập không ngừng Hỡi người có nghe Trái tim người đang đập

Sông Mã xa

Thơ   •   25.10.2021
Viếng Quang Dũng Anh nơi im lặng bên kia Có nhớ sương bay phố hè Gió thổi trắng trời sông Mã Chiều mây dốc núi gọi về