Tác giả Xuân Quỳnh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Thơ   •   Thứ năm, 21/10/2021, 17:02 PM

Tác giả Xuân Quỳnh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Nghệ danh: Xuân Quỳnh

Tên thật: Nguyễn Thị Xuân Quỳnh

Cuộc đời và sự nghiệp của nhà thơ Xuân Quỳnh

Xuân Quỳnh (1942-1988) tên thật là Nguyễn Thị Xuân Quỳnh, vốn là diễn viên múa từ năm 13 tuổi, có thơ đăng báo năm 19 tuổi, trở thành nhà thơ chuyên nghiệp sau khi qua lớp bồi dưỡng những người viết văn trẻ khoá đầu tiên của Hội Nhà Văn Việt Nam (1962-1964).

Xuân Quỳnh được coi là nhà thơ nữ hàng đầu của nửa cuối thế kỷ 20.

Tiểu sử tóm tắt

Trên website Hội Nhà văn Việt Nam, tiểu sử Xuân Quỳnh được vắn tắt như sau:

  • Vào tháng 2/1955, Xuân Quỳnh được tuyển vào Đoàn Văn Công Nhân Dân Trung Ương và đã ở đây bà đã được đào tạo thành một diễn viên múa. Trong sự nghiệp nghề Múa của mình, đã nhiều lần bà được đi biểu diễn ở nước ngoài và được dự đại hội thanh niên sinh viên thế giới vào năm 1962 tại Áo.
  • Từ năm 1963 – 1964, Xuân Quỳnh bắt đầu tham gia vào sự nghiệp văn thơ của mình, bà được học tại trường bồi dưỡng những người viết văn trẻ khóa 1 của Hội Nhà văn Việt Nam. Sau khi học xong bà về làm việc tại Báo Văn Nghệ và báo Phụ nữ Việt Nam.
  • Năm 1967, bà được kết nạp và trở thành ủy viên Ban chấp hành của Hội nhà văn Việt Nam khóa III.
  • Năm 1973, nhà thơ Xuân Quỳnh kết hôn với nhà viết kịch Lưu Quang Vũ. Trước đó, bà đã kết hôn lần đầu với một nhạc công của Đoàn văn công Nhân dân Trung ương và đã ly hôn.
  • Từ năm 1978 cho đến khi qua đời, bà đã làm biên tập viên cho NXB Tác phẩm mới.
  • Nhà thơ Xuân Quỳnh mất 29/08/1988 trong một vụ tai nạn giao thông tại Hải Dương cùng với người chồng là Lưu Quang Vũ và con trai là Lưu Quỳnh Thơ khi đó mới 13 tuổi.
  • Năm 2001, Xuân Quỳnh được nhà nước phong tặng giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật.
  • Năm 2017, Chủ tịch nước ký quyết định truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật cho cố nhà thơ Xuân Quỳnh với 2 tập thơ đó là Lời ru mặt đấtBầu trời trong quả trứng.

Phong cách thơ Xuân Quỳnh

Chủ đề thơ Xuân Quỳnh thường là những vấn đề nội tâm: kỷ niệm tuổi thơ, tình yêu gia đình... Hiện thực xã hội, sự kiện đời sống hiện diện như một bối cảnh cho tâm trạng. Do vậy thơ Xuân Quỳnh hướng nội, mang tâm trạng cá nhân nhưng không là thứ tháp ngà xa rời đời sống. Thơ chị là đời sống đích thực, đời sống của chị trong những năm đất nước còn chia cắt, còn chiến tranh, còn nghèo, còn gian khổ, là những lo toan con cái, cơm nước, cửa nhà của một người phụ nữ, người phụ nữ làm thơ thường ngược xuôi trên mọi ngả đường bom đạn.

Xuân Quỳnh không làm ra thơ, không chế tạo câu chữ mà chị viết như kể lại những gì chị đã sống, đã trải. Nét riêng của Xuân Quỳnh so với thế hệ nhà thơ hiện đại cùng thời chính là ở khía cạnh nội tâm đó. Thơ chị là thơ mang tâm trạng.

Thời ấy nhiều bài thơ thiên về phản ánh sự kiện, cốt để được việc cho đời, còn tâm trạng tác giả thường là tâm trạng chung của xã hội, vui buồn tác giả hoà trong vui buồn chung của công dân. Tâm trạng thơ Xuân Quỳnh là tâm trạng nảy sinh từ đời sống của chính chị, từ hoàn cảnh của riêng chị.

Như "Viết trên đường 20" là bài thơ chiến tranh nhưng lại mang nỗi lòng trăn trở xao xác của một người đang yêu. Có bài bề bộn chi tiết hiện thực như một ký sự. Những năm ấy, đúng là ký sự về đời sống Hà Nội những năm chống Mỹ, nhưng nó không thành ký mà vẫn là thơ do nỗi lòng riêng của tác giả đã tạo nên một mạch trữ tình xâu chuỗi các chi tiết rời rạc của ngày thường lại, tổ chức nó thành kết cấu của bài thơ.

Xuân Quỳnh có tài toả lên các chi tiết ngẫu nhiên quan sát được từ đời sống một từ trường cảm xúc của nội tâm mình, biến các chi tiết đời trở nên thơ, có sức gợi, sức ám ảnh kỳ lạ (Trời trở rét, Không đề, Gió Lào cát trắng, Mùa hoa doi, Hoa cỏ may...)

Thơ Xuân Quỳnh giàu tình cảm, tình cảm sâu và tinh tế nhưng lẩn khuất phía sau tình cảm ấy lại là tư tưởng có tính khái quát, triết lý (Cơn mưa không phải của mình, Đồi đá ong và cây bạch đàn, Chuyện cổ tích về loài người, Những người mẹ không có lỗi...) Đấy là những triết lý nảy sinh từ đời sống, nó có tính thực tiễn, giúp ích thật sự cho người đọc nhận thức và xử lý việc đời, không phải thứ triết lý tư biện, viễn vọng mà chẳng dùng được vào việc gì.

Đề tài, đối với Xuân Quỳnh, không phải là quan trọng. Điều chị quan tâm là chủ đề. Thơ Xuân Quỳnh bao giờ cũng có tứ, chị dùng tứ để bộc lộ chủ đề. Đây là một đóng góp đáng quý của Xuân Quỳnh vì giai đoạn ấy thơ chúng ta rất lỏng về tứ.

Xuân Quỳnh có năng khiếu quan sát. Chị quan sát bằng tất cả giác quan và phong phú trong liên tưởng. Chi tiết vốn quen thuộc trong lời thơ Xuân Quỳnh bỗng trở nên mới lạ, tạo ý vị cho câu thơ: như tiếng mưa trên lá cọ: “Mưa trên cọ bàng hoàng rồi vụt tạnh” ; hay một màu cỏ mùa xuân:

“Cỏ bờ đê rất lạ

Xanh như là chiêm bao”.

Thầy Chu Văn Sơn đã từng nhận xét về thi sĩ Xuân Quỳnh: “Xuân Quỳnh sinh ra để viết thơ tình. Với người phụ nữ ấy thơ ca và tình yêu có lẽ là lý do để tồn tại. Bởi thế mà đọc bài thơ nào của Xuân Quỳnh ta cũng thấy năng lượng tích cực của tình yêu. Xuân Quỳnh yêu mãnh liệt “dữ dội – ồn ào” (Sóng), thậm chí là chủ động để yêu “Em yêu anh, yêu anh như điên” (Thơ viết cho mình và những người con gái khác), đôi khi còn thề thốt “biết yêu anh cả khi chết đi rồi” (Tự hát). Dẫu viết thế là phi lý nhưng cũng khiến người ta phải tin vì nó được viết bởi một trái tim yêu chân thành”. 

Theo Wikipedia,Tháng 2 năm 1955, Xuân Quỳnh được tuyển vào Đoàn Văn công nhân dân Trung ương và được đào tạo thành diễn viên múa. Bà đã nhiều lần đi biểu diễn ở nước ngoài và dự Đại hội thanh niên sinh viên thế giới năm 1959 tại Vienna (Áo).

Từ năm 1962 đến 1964, Xuân Quỳnh học Trường bồi dưỡng những người viết văn trẻ (khoá I) của Hội Nhà văn Việt Nam. Sau khi học xong, làm việc tại báo Văn nghệ, báo Phụ nữ Việt Nam. Xuân Quỳnh là hội viên từ năm 1967, ủy viên Ban chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam khoá III. Năm 1973, Xuân Quỳnh kết hôn với nhà viết kịch, nhà thơ Lưu Quang Vũ, trước đó, Xuân Quỳnh kết hôn lần đầu tiên với một nhạc công của Đoàn Văn công nhân dân Trung ương và đã ly hôn. Từ năm 1978 đến lúc mất, Xuân Quỳnh làm biên tập viên Nhà xuất bản Tác phẩm mới.

Xuân Quỳnh mất ngày 29 tháng 8 năm 1988 trong một vụ tai nạn giao thông tại đầu cầu Phú Lương, thị xã Hải Dương (nay là thành phố), tỉnh Hải Dương, cùng với chồng Lưu Quang Vũ và con trai Lưu Quỳnh Thơ mới 13 tuổi.

Bà được truy tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật năm 2001.

Ngày 30 tháng 3 năm 2017, Chủ tịch nước Trần Đại Quang ký Quyết định số 602 chính thức truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật cho cố nhà thơ Xuân Quỳnh với hai tập thơ là Lời ru trên mặt đất và Bầu trời trong quả trứng.

Trong bài “Nghĩ về Xuân Quỳnh – Con người và nhà thơ” nhà nghiên cứu Lại Nguyên Ân viết: “Hai chục năm nay, thơ Xuân Quỳnh đã đi vào lòng người đọc, trở thành tiếng nói tâm tình về những ngọt bùi cay đắng ở đời, tiếng nói của tình yêu và tình mẫu tử, tiếng nói hồn hậu, dung dị, chứa đựng sự sống đương thời mà cũng in dấu nếp nghĩ nếp cảm của tâm hồn người Việt Nam từ xa xưa".

Chân dung Xuân Quỳnh trong thơ 'Chân dung nhà văn' của Xuân Sách

Mải hái hoa dọc chiến hào

Bỏ quên chòi biếc lúc nào không hay

Thói quen cũng lạ lùng thay

Trồng cây táo lại mọc cây bạch đàn

(Nguồn: Bách khoa Thư viện)

Các tác phẩm của nhà thơ Xuân Quỳnh

Thơ:

  • Tơ tằm - chồi biếc (thơ in chung, NXB Văn học, 1963)
  • Hoa dọc chiến hào (NXB Văn học, 1968)
  • Gió Lào cát trắng (NXB Văn học, 1974)
  • Lời ru trên mặt đất (NXB Tác phẩm mới, 1978)
  • Bầu trời trong quả trứng (thơ thiếu nhi, NXB Kim Đồng, 1982)
  • Sân ga chiều em đi (NXB Văn học, 1984)
  • Tự hát (NXB Tác phẩm mới, 1984)
  • Hoa cỏ may (thơ, 1989, Giải thưởng văn học 1990 của Hội Nhà văn)
  • Truyện Lưu, Nguyễn (truyện thơ, NXB Kim Đồng, 1983)
  • Thơ viết tặng anh (NXB Văn nghệ TP Hồ Chí Minh, 1988)

Các tác phẩm viết cho thiếu nhi

  • Mùa xuân trên cánh đồng (truyện thiếu nhi, 1981)
  • Bầu trời trong quả trứng (thơ văn thiếu nhi, 1982),
  • 32 thơ + 16 vănTruyện Lưu Nguyễn (truyện thơ, 1985)
  • Bến tàu trong thành phố (truyện thiếu nhi, 1984)
  • Vẫn có ông trăng khác (truyện thiếu nhi, 1986)
  • Tuyển tập truyện thiếu nhi (1995)
  • Chú gấu trong vòng đu quay (tập truyện)

Các bài thơ được phổ nhạc

  • Sóng (nhóm sinh viên Đại học Y khoa Phạm Ngọc Thạch (TP HCM) trong năm 4/2017)
  • Thơ tình cuối mùa thu (Phan Huỳnh Điểu)
  • Thuyền và biển (Phan Huỳnh Điểu phổ nhạc 12 câu cuối trong những năm 80)
  • Mẹ của anh (Trịnh Vĩnh Thành)

icon Xuân Quỳnh,Nhà thơ Xuân Quỳnh,Thơ Xuân Quỳnh

Tổng hợp

Tác phẩm tiêu biểu của Xuân Quỳnh

Ngôi nhà ở lại

Thơ   •   22.10.2021
Mùa xuân như con tàu Mang niềm vui của đất Mầm non và lộc cây Ngàn hoa cùng tiếng hát Tàu đi, ngôi nhà em Ở đây cùng với cát Mùa hè như dòng sông Mang trời xanh ra biển Mùa quả cùng đi theo Tiếng chim rồi cũng hết! Riêng ngôi nhà của em Ở đây cùng vớ

Cắt nghĩa

Thơ   •   23.10.2021
Tặng Minh Vũ Thằng em thì hay hỏi Không kể chuyện như anh (Tuy con, má chẳng sinh Con vẫn quen gọi má) - Má ơi ai sinh cá Ai làm ra cái kem Đêm sao lại màu đen Ban ngày sao màu trắng?... - Ban ngày làm bằng nắng Màu xanh làm bằng cây Quả ớt l

Trung du

Thơ   •   22.10.2021
Tiếng ai hát bên kia đồi cọ nắng Hoa lau bay, dốc vắng, khói chiều xanh Nhà ai ở chênh vênh sau bãi sắn Những đồi sơn, đồi trẩu lá rung rinh Hoa sở trắng, sim, mua đầy thung lũng Làng trung du ít ruộng, lắm gò nương Quả dọc chín, quả dứa vàng mật ngọ

Không chịu tắm

Thơ   •   22.10.2021
Trên cành cây Suốt cả ngày Ve rỉ rả Hẳn nóng quá Nên nó kêu Vịt bảo nhau: - Ve lạ thật! Hồ ao sẵn Khó gì đâu Mà cứ kêu Không chịu tắm!

Chờ trăng

Thơ   •   22.10.2021
Đi đâu mồng một ba mươi Để đêm tối quá không ai thấy gì Mồng hai ông vẫn cứ đi Em mong ông lắm ông về đây chơi! Mồng năm em thấy ông cười Chỉ còn cái miệng gầy ơi là gầy Mười một ông đã hơi đầy Có khi ông vắng mấy ngày vì mưa Trời mưa ông có tán ch

Dải băng xanh

Thơ   •   22.10.2021
Lao nhanh, lao nhanh Con tàu như một dải băng xanh Bay qua đường phố Những ánh mắt thân yêu bên cửa nhìn theo Lao nhanh, lao nhanh Dải băng xanh Bay qua làng quê biển lúa Hương đồng ngạt ngào trong gió vương theo Những cô gái đi xây nhà ngói Tóc tạ

Khán giả của tôi

Thơ   •   22.10.2021
Khi tôi cất lên tiếng hát của tôi Những phông màn phía sau thành đồng ruộng Thành dòng sông thành bầu trời thăm thẳm Thành con đường, mái phố thân yêu Thành ban đêm và những buổi chiều Thành màu áo trên những bờ bến lạ... Phía trước tôi là khán giả N

Hậu phương

Thơ   •   22.10.2021
Tháng mười một đoàn con trai ra đi Để lại sau lưng những luống cày mới vỡ Màu đỏ xanh bờ vùng bờ thửa Ngọn gió đông làm má ửng hồng Giữa đường cày con sáo đứng bâng khuâng... Đoàn con gái trở về trong nỗi nhớ Tập vực trâu, vạch tiếp những đường cày R

Con chả biết được đâu

Thơ   •   23.10.2021
Tặng Quỳnh Thơ Mẹ đan tấm áo nhỏ Bây giờ đang mùa xuân Mẹ thêu vào chiếc khăn Cái áo và cái lá Cỏ bờ đê rất lạ Xanh như là chiêm bao Kìa bãi ngô, bãi dâu Thoáng tiếng cười đâu đó Mẹ đi trên hè phố Nghe tiếng con đạp thầm Mẹ nghĩ đến bàn chân Và con đ

Mùa đông nắng ở đâu?

Thơ   •   22.10.2021
- Mùa hè nắng ở nhà ta Mùa đông nắng đi đâu mất? - Nắng ở xung quanh bình tích Ủ nước chè tươi cho bà Bà nhấp một ngụm rồi: “khà” Nắng trong nước chè chan chát Nắng vào quả cam nắng ngọt Trong suốt mùa đông vườn em Nắng lặn vào trong mùi thơm Của tră

Chuyện về những dòng nước

Thơ   •   22.10.2021
Cơn mưa từ trên ngàn Đổ xuống muôn tán lá Lá trút xuống chân rừng Thành ngọn nguồn đoàn tụ Nguồn nghe lời của gió Kể chuyện về biển khơi: Những khao khát khôn nguôi Những nhớ mong không dứt Những đại dương bão táp Những quần đảo cô đơn Ngôi sao biể

Còn lại gì cho mùa xuân?

Thơ   •   23.10.2021
- Cái rét đi về phía núi Là lúc mùa xuân tìm về Nhuộm trên mái tóc của bà Bạc trắng đẹp như màu cước Đem con bướm về giàn mướp Bay trên những cánh hoa vàng Mùa xuân cho những bầy chim Ngàn giọng hót trong như nước Cỏ vừa ngủ quên đêm trước Sáng, bừng

Tiếng gà trưa

Thơ   •   22.10.2021
Trên đường hành quân xa Dừng chân bên xóm nhỏ Tiếng gà ai nhảy ổ: “Cục... cục tác cục ta” Nghe xao động nắng trưa Nghe bàn chân đỡ mỏi Nghe gọi về tuổi thơ Tiếng gà trưa Ổ rơm hồng những trứng Này con gà mái mơ Khắp mình hoa đốm trắng Này con gà má

Nước mắt

Thơ   •   22.10.2021
Trong đại hội liên hoan Thanh niên và Sinh viên thế giới lần thứ 8 tại Hen-sanh-ky, cô gái Mỹ sau khi nghe cô gái Việt Nam nói chuyện về đất nước mình, liền ôm lấy người bạn Việt Nam mà khóc Chị chưa bao giờ khóc Trước kẻ thù và trước những khó khă

Chiều ba mươi

Thơ   •   22.10.2021
Tiếng gạo vo sàn sạt Vịt gà kêu quang quác Hôm nay - chiều ba mươi Quang níu cong đòn gánh Mẹ về chợ kia rồi Nào là măng là miến Nào hoa nào tranh vui Cắm đào lên lọ sứ Ông ngắm ra ngắm vào Trên bàn thờ tiên tổ Khói hương bay ngạt ngào Loay hoay trê

Đêm trăng trên đất Mũi

Thơ   •   22.10.2021
“Anh cùng em đi hết ánh trăng này Một thành phố khác, một bờ bến khác” Thái Bình Dương ào ạt Vỗ ru hoài mũi đất xanh Mũi đất xanh trên biển mông mênh Đang rẽ sóng lao về phía trước Ánh trăng chiếu dãi dầu rừng đước Bao giờ đi hết ánh trăng đây? “Anh

Lòng yêu thủ đô

Thơ   •   22.10.2021
Sau tiếng còi báo động đầu tiên Ta bỗng yêu biết bao nhiêu - thủ đô Hà Nội Yêu cái nắng Ba Đình mỗi mùa thu nắng trải Trên cờ sao trên tóc bạc Bác Hồ Vết sẹo lòng ta - Vết đạn cửa ô Còn nhức nhối mỗi lần ta gặp lại Trên dãy phố Hàng Đào chật chội Yê

Con yêu mẹ

Thơ   •   23.10.2021
- Con yêu mẹ bằng ông trời Rộng lắm không bao giờ hết - Thế thì làm sao con biết Là trời ở những đâu đâu Trời rất rộng lại rất cao Mẹ mong, bao giờ con tới! - Con yêu mẹ bằng Hà Nội Để nhớ mẹ con tìm đi Từ phố này đến phố kia Con sẽ gặp ngay được mẹ

Tặng quà chú hề

Thơ   •   23.10.2021
Trang chỉ là một trong hàng ngàn đứa trẻ đã được xem chú hề xiếc biểu diễn, bởi vậy chú hề làm sao biết được Trang là ai, mà chỉ có Trang là người nhớ tới chú thôi. Sáu tuổi, lần đầu tiên xem xiếc, Trang rất thích những tiết mục của chú hề. Nhất là

Cô Gió mất tên

Thơ   •   23.10.2021
Người ta gọi cô là Gió. Việc của cô là đi lang thang khắp đó đây, lúc chạy nhanh, lúc chạy chậm tuỳ theo thời tiết. Trên mặt sông, mặt biển, cô giúp cho những chiếc thuyền đi nhanh hơn. Cô giúp các loài hoa thụ phấn để kết quả. Cô đưa mây về làm mưa

Hát với con tàu

Thơ   •   22.10.2021
1 Tuổi thơ nào chẳng có Trắng một màu hoa lau Dọc theo những con tàu Chạy về xa tít tắp Nhấp nhô màu đá xám Nằm lặng duới đường ray Nắng trải mùi hương bay Những đầm sen, ruộng lúa... Tuổi thơ nào chẳng có Tiếng gọi những con tàu Núi cao và rừng sâ

Vết đạn trên tường

Thơ   •   22.10.2021
Tất cả như bình yên Như bình yên tất cả Nếu cây sấu bên ngoài không sém lá Chiếc nôi mây không sót lại bên đường Nếu vết đạn kia không khoét trên tường Chỗ nhà đứng nếu sắc trời không bỡ ngỡ Tất cả bình yên Bạch Mai Bờ Hồ tàu điện leng keng Màu hoa p

Lịch mới

Thơ   •   22.10.2021
Lịch mới chưa bóc trang Mùa xuân ngoài cánh cửa Cành cây sương buốt giá Lấm tấm chồi xanh non Mới đó đã hết năm Mang về tờ lịch mới Ai trên đường cũng vội Năm mới cầm trên tay Nhớ những tháng những ngày Việc nhiều, tuần lễ ngắn Thương cây lúa ngoài đ

Mây

Thơ   •   22.10.2021
Thuở bé tôi yêu mây Qua những hình kỳ lạ Đám giống hệt lưỡi trai Óng ánh viền xanh đỏ Rồi mây chuyển hình người Giống mẹ tôi về chợ Đầu đội nón tay vung Tay kia thì cắp rổ Cũng có đám mây đen Giống như hình con ngựa Có cái đuôi mượt dài Xổ bờm tung

Mùa đông nắng ở đâu?

Thơ   •   22.10.2021
- Mùa hè nắng ở nhà ta Mùa đông nắng đi đâu mất? - Nắng ở xung quanh bình tích Ủ nước chè tươi cho bà Bà nhấp một ngụm rồi: “khà” Nắng trong nước chè chan chát Nắng vào quả cam nắng ngọt Trong suốt mùa đông vườn em Nắng lặn vào trong mùi thơm Của tră

Con chả biết được đâu

Thơ   •   22.10.2021
Tặng Quỳnh Thơ Mẹ đan tấm áo nhỏ Bây giờ đang mùa xuân Mẹ thêu vào chiếc khăn Cái áo và cái lá Cỏ bờ đê rất lạ Xanh như là chiêm bao Kìa bãi ngô, bãi dâu Thoáng tiếng cười đâu đó Mẹ đi trên hè phố Nghe tiếng con đạp thầm Mẹ nghĩ đến bàn chân Và con đ

Đi với mùa xuân

Thơ   •   22.10.2021
Em đi qua phố Hàng Đào Mải vui chân bước lạc vào Hàng Ngang Gặp mùa xuân ở Hồ Gươm Trong muôn màu áo trên đường chiều nay Ngẩng lên xanh biếc màu cây Dãy nhà cao, cánh chim bay ngỡ ngàng Hoa từ Hàng Lược tràn sang Đồng Xuân, Hàng Mã, Hàng Đường cũng

Nguồn gốc từ ngữ

Thơ   •   22.10.2021
Trích trong bài thơ dài “Những năm tháng không yên” Tiếng yêu anh nói cùng em Tiếng ngàn năm của những đêm hội chèo Tiếng người xưa nói với nhau Trong câu quan họ “qua cầu gió bay...” “Người về cởi áo lại đây” Để thương để nhớ biết ngày nào quên Nú

Lời ru trên mặt đất

Thơ   •   22.10.2021
Rào rào tiếng những bầy ong Chuyên cần là tiếng cái tằm nhả tơ Mẹ còn đang bận đưa ru Cái hoa bận đỏ cái hồ bận xanh Hạt cây đang bận nảy mầm Con quay quay có một mình ngoài kia Ngủ đi con hãy ngủ đi À ơi... cái ngủ đang về cùng con Từ trong lá cỏ tư

Chiến hào

Thơ   •   22.10.2021
Mặt đất nứt chiến hào Vạch đường ngang lối dọc Nào chỉ riêng nơi nào Khắp trên mình Tổ quốc Ôi chiến hào chiến hào Hằn sâu trên mặt đất Dài như lòng căm thù Vạch những đường bất khuất Ta bước trong chiến hào Mùi đất còn mới mẻ Mà đã thấy thân quen Nh

Đêm trở về

Thơ   •   22.10.2021
Một nhành cây đập khẽ vào cửa sổ Một nhành cây ướt đẫm mưa rào Đêm bên bờ biển, cát và sao Gian nhà trọ, ngọn đèn vàng bé nhỏ Đêm đầu tiên tôi trở về quê cũ Chưa thấy mặt người thân, chưa gặp được xóm làng Chỉ ánh sao, mùi cỏ cháy hun thuyền Một nhà

Bến tàu trong thành phố

Thơ   •   23.10.2021
Sau những buổi học về, Hưng thường chỉ quanh quẩn ở nhà. Một phần vì mẹ sợ Hưng ra đường lỡ đánh bạn với đứa hư, một phần chính vì Hưng cũng ít đòi đi chơi kia. Bọn bạn chín mười tuổi, cùng lứa tuổi với Hưng, thường thích đi chơi đá bóng, đào dế ngoà

Mùa xuân trên cánh đồng

Thơ   •   23.10.2021
Mùa xuân đã về trên cánh đồng. Bên kia đồi, tiếp với đồng, là rừng cây. Hoa cánh kiến nở vàng trên rừng, hoa sở và hoa kim anh trắng xoá. Những bầy ong từ rừng bay xuống đồng, như những đám mây mỏng lấp lánh. Trên đồng, cỏ ống cao lêu đêu đong đưa tr

Thành phố quê anh

Thơ   •   22.10.2021
Mỗi người có một quê Ngày dại thơ để ở Tuổi niên thiếu để yêu Và lớn lên để nhớ Anh thường kể em nghe Về một bờ sóng vỗ Một miền biển mặn mòi Nơi con tàu về đỗ Anh thường kể em nghe Về một thành phố gió Một thành phố miền Trung Cát bay đầy cửa sổ Thà

Ông nội và ông ngoại

Thơ   •   23.10.2021
Từ bé đến giờ Minh chỉ biết có ông nội, chưa bao giờ Minh gặp ông ngoại cả. Ông ngoại ở xa lắm, đâu như tận Sài Gòn kia. “Nội là trong, ngoại là ngoài” – Có lần bà Viện hàng xóm giảng giải cho Minh như thế. – Ông nội đẻ ra bố, còn ông ngoại đẻ ra mẹ.

Tháng năm

Thơ   •   23.10.2021
Giấc ngủ vừa chợp qua Nắng đã về trước cửa Đêm ngắn: phút gần nhau Ngày dài như nỗi nhớ Nước sôi ngầu bọt thau Luộc mình con cá nhỏ Con cua chín vàng mai Ẩn vào trong cụm lúa Cỏ dại không người che Rã rời mang sắc úa... Nhưng hãy nghe hãy nghe Trê

Mưa

Thơ   •   22.10.2021
Trời mưa từng trận ào ào Cành quế không rụng, cành đào không phai Trong mưa thấp thoáng hai người Một khung nón nhỏ che đôi mái đầ

Tập tầm vông

Thơ   •   22.10.2021
Tập tầm vông Tay nào không? Tay nào có? Tay cầm hạt đỗ Tay cầm nụ hoa Đố bạn đoán ra Nắm tay nào có... *** Nếu là hạt đỗ Tay nắm chặt mà Nếu cầm nụ hoa Chắc là nắm nhẹ Nếu cầm mẩu giẻ Nắm xẹp như không Nắm tay mà phồng Táo nằm trong đó Hai tay chẳng

Một năm

Thơ   •   22.10.2021
Đứa trẻ mới sinh đã bắt đầu tập bước Từ ba mươi tháng tư - trận chiến thắng cuối cùng Có những người yêu đã thành chồng vợ Những ngôi nhà xoá bãi đất hoang Trên nấm mồ người chiến sĩ hy sinh Cỏ đã mọc, nhưng còn đây nỗi nhớ Nhà các anh dưới vùng lá c

Sóng

Thơ   •   22.10.2021
Dữ dội và dịu êm Ồn ào và lặng lẽ Sông không hiểu nổi mình Sóng tìm ra tận bể Ôi con sóng ngày xưa Và ngày sau vẫn thế Nỗi khát vọng tình yêu Bồi hồi trong ngực trẻ Trước muôn trùng sóng bể Em nghĩ về anh, em Em nghĩ về biển lớn Từ nơi nào sóng lên?

Bình Trị Thiên

Thơ   •   22.10.2021
"Ai đã qua đèo Ngang, đã sang Ba Rền..." Câu hát cũ Bình Trị Thiên khói lửa Miền biển mặn miền dương xanh Trong vắt những dòng sông Miền gió cát Dải đất hẹp nối hai đầu đất nước Như đôi vai quen gánh nặng bao đời Bông lúa nhỏ, củ khoai gầy

Mái phố

Thơ   •   22.10.2021
Yêu thương là lòng anh Bao dung là mái phố Sinh ở đây thuở nhỏ Lớn lên tôi đi xa Trời khi nắng khi mưa Lại nhớ về mái phố Ơi cái màu ngói cổ Màu áo mẹ gian lao Những nét thấp đường cao Tình yêu không bình lặng! “Mái buồn nghe sấu rụng” Cảm ơn người l

Cây trên đường

Thơ   •   22.10.2021
Nhớ năm xưa trên một con tàu Đi cùng cha. Tôi nhìn qua cửa sổ Một chiếc cây bên đường tất tả Như một người hành khất chạy mưa giông Cây xa rồi, tôi vẫn ngoái trông - Cha ơi cha, cây sợ tàu nó chạy? - Ôi con tôi dại thơ chưa hiểu nổi Cây đâu sợ tàu mà

Mẹ của anh

Thơ   •   23.10.2021
Phải đâu mẹ của riêng anh Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi Mẹ tuy không đẻ, không nuôi Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong Ngày xưa má mẹ cũng hồng Bên anh, mẹ thức lo từng cơn đau Bây giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen Đâu con dốc nắng

Mẹ và con

Thơ   •   23.10.2021
Viết cho Tuấn Anh - Mẹ ơi, bông hoa kia Là của ai hở mẹ? Cái màu xanh trên cửa Kia nữa là của ai? - Của con đấy con ơi Đều của con tất cả Cái màu xanh trên cửa Cái bông hoa cuối vườn Ông mặt trời chiều hôm Tiếng chim kêu buổi sáng Cái mặt ao lặng lặ

Một ngày đi

Thơ   •   22.10.2021
Tôi nằm dưỡng bệnh,                                 lắng ngày đi Ánh mặt trời rực rỡ chiế

Tháng ba viết cho chị

Thơ   •   22.10.2021
Tết năm nay rét muộn Cuối xuân còn nhiều hoa Ở Sài Gòn tháng ba Chắc bây giờ đang ấm Em nghĩ về miền nắng Nơi em vừa đi qua Em đang ở tháng ba Nhớ chị nhiều đến thế! Áo chị thường mặc đó Chị để lại cho em Cái xô nhựa, chậu men Mỗi khi dùng, nhớ chị T

Những cây dứa dại

Thơ   •   22.10.2021
Ở đảo này cũng như những đảo xa Dứa dại mọc men theo bờ cát Thân nó tròn, vỏ xù xì màu đất bạc Xoắn xuýt vào nhau như những khúc trăn to Lá xoè dài cạnh sắc như lưỡi cưa Không hiểu vì sao người ta không chặt nó *** Cây hoa sim còn gợi màu thương nhớ

Hậu Giang

Thơ   •   22.10.2021
Dòng sông từ tuổi thơ Từ trong bài hát cũ Từ những năm máu lửa Tôi lại gặp bây giờ Bạn bè tôi vừa qua Ai còn và ai mất Thương tấm áo bà ba Tấm khăn rằn phơ phất Những bà má Hậu Giang Tiễn con đi đánh giặc Chở che hầm bí mật Bao năm ròng ven sông Gió

Em có đem gì theo đâu

Thơ   •   23.10.2021
Em có đem gì theo đâu Em để lại cho anh tất cả Thành phố tuổi thơ gạch vĩa hè đã cũ Thành phố tuổi thanh niên hầm hố mới đào Còi báo động len vào từng ngõ nhỏ Phút lặng im trên các nóc nhà cao Người thủ đô gặp nhau ít hỏi chào Nhưng ai đó cũng đều q

Bao giờ ngâu nở hoa

Thơ   •   23.10.2021
“Nắp đàn khoá sợi dây vẫn hát: Bao giờ ngâu nở hoa...” L.Q.V. Những bông hoa nho nhỏ Chỉ có chút hương đầm Ẩn vào trong kẽ lá Như mối tình lặng câm Vượt qua tháng qua năm Vượt qua đồi qua suối Bỗng gặp một mùi hương Như lời yêu thầm gọi Như ánh đèn c

Trưa hè

Thơ   •   22.10.2021
"... Con cò bay lả bay la..." Bà ru cháu buổi trưa Nhỏ dần trong tiếng võng Dòng sông trôi phẳng lặng Ngọn gió thổi hiu hiu Nắng xanh vườn chuối tiêu Thoảng mùi hương hoa lý Ngủ đi, ngủ đi bé Mẹ cấy hợp tác về Bắt con cá rô trê Mang về ch

Bài hát về cây

Thơ   •   22.10.2021
Cây thông là cây của đồi Cây nhãn của bãi đất bồi triền sông Bờ ao thường mọc cây sung Cây xoan trước ngõ, cây hồng rìa sân Cây chanh là cây của vườn Làm bạn với đường là sấu, là me Em yêu lắm: cái cây tre Quạt ru em những đêm hè nóng rang Trường em

Sân ga chiều em đi

Thơ   •   23.10.2021
Sân ga chiều em đi Mênh mang màu nắng nhạt Bụi bay đầy ba lô Bụi cay xè con mắt Sân ga chiều em đi Gạch dưới chân im lặng Bóng anh in thành tàu Tóc anh xoà ngang trán Sân ga chiều em đi Bàn tay da diết nắm Vừa thoáng tiếng còi tàu Lòng đã Nam đã Bắc

Cô giáo của em

Thơ   •   23.10.2021
Trông cô cũng giống mọi người Mà cô biết nhiều lắm đấy! Tất cả chỉ là tờ giấy Cô gấp thành hoa, thành chim Những tiếng nói thường của em Cô hát thành ra bài hát Cô múa mềm như là nước Chỉ bằng bước chân bàn tay Em nóng, cô cởi áo ngay Rét, cô đắp chă

Bàn tay em

Thơ   •   23.10.2021
Gia tài em chỉ có bàn tay Em trao tặng cho anh từ ngày ấy Những năm tháng cùng nhau anh chỉ thấy Quá khứ dài là mái tóc em đen Vui, buồn trong tiếng nói, nụ cười em Qua gương mặt anh hiểu điều lo lắng Qua ánh mắt anh hiểu điều mong ngóng Anh nghĩ gì

Gửi người xa vùng dâu

Thơ   •   22.10.2021
Người rời làng ra đi Mấy mươi năm không về Có nhớ bờ sông Nhuệ Xanh một vùng dâu quê Nhớ La Cả, La Khê Những làng the, làng lụa Đũi mỡ gà Đại Mỗ Pháo Bình Đà giòn giã ngày xuân Chợ Cầu Đơ mồng năm Chợ hàng tơ ngày sáu Bến đò hoa gạo Trắng vành nón mỏ

Tự hát

Thơ   •   23.10.2021
Chả dại gì em ước nó bằng vàng Trái tim em, anh đã từng biết đấy Anh là người coi thường của cải Nên nếu cần anh bán nó đi ngay Em cũng không mong nó giống mặt trời Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống Lại mình anh với đêm dài câm lặng Mà lòng anh xa cá

Chuyện về những dòng nước

Thơ   •   23.10.2021
Cơn mưa từ trên ngàn Đổ xuống muôn tán lá Lá trút xuống chân rừng Thành ngọn nguồn đoàn tụ Nguồn nghe lời của gió Kể chuyện về biển khơi: Những khao khát khôn nguôi Những nhớ mong không dứt Những đại dương bão táp Những quần đảo cô đơn Ngôi sao biể

Đêm cuối năm

Thơ   •   23.10.2021
Đã mùa hoa cúc vàng Lại một năm sắp hết Thời gian sao trôi nhanh Ngổn ngang nhiều công việc Thế là ba cái tết Hai chúng mình có nhau Dù chưa phải là lâu Nhưng cũng không ngắn ngủi Hạnh phúc tính bằng năm Cây tính bằng mùa trái Dẫu lòng em không quê

Mùa xuân mừng con thêm một tuổi

Thơ   •   23.10.2021
Tặng Tuấn Anh Lại tới mùa xuân rồi Mừng con thêm một tuổi Chiếc khăn đỏ trên vai Mới quàng tươi roi rói Con kể bao chuyện mới Về ngôi trường của con: Cái cửa sổ mới sơn Cái cây bàng đỏ lá Bài toán làm tuy khó Con cũng giải được mà Con biết nhân biế

Không đề (I)

Thơ   •   23.10.2021
Chiều tháng năm nắng ngả thân cây Em trở lại một mình trên lối - nhớ Gió trở lại một mình trên mái phố Khắp một trời phượng đỏ mênh mông Hoa sen hồng mặt nước thì trong Cây tường vi mọc gần cây sấu Trước cây cỏ vô tư em chẳng giấu Nỗi nhớ anh,

Bay cao

Thơ   •   22.10.2021
Ơ anh phi công Anh bay trên trời Anh nghiêng đôi cánh Loáng như gương soi Anh vòng anh liệng Khắp trên bầu trời Trời là của anh Cũng là của em Nên gió là bạn Mây là người quen Anh biết thằng Mỹ Nấp đám mây nào Anh tìm đuổi nó Mãi trên tầng cao Em thí

Chồi biếc

Thơ   •   22.10.2021
Dưới hai hàng cây Tay ấm trong tay Cùng anh sóng bước Nắng đùa mái tóc Chồi biếc trên cây Lá vàng bay bay Như ngàn cánh bướm (Lá vàng rụng xuống Cho đất thêm mầu Có mất đi đâu Nhựa lên chồi biếc) Này anh, em biết Rồi sẽ có ngày Dưới hàng cây

Khúc hát những người anh

Thơ   •   22.10.2021
Hồng Hà ơi ta nhớ mùa thu xưa Bãi cát nghiêng nghiêng Bờ lau bát ngát Đồi cao xào xạc Gió nương chè Những người đi Áo mờ sương phủ Vách dựng ngút ngàn tre nứa Lưng đèo hoa chuối rung rinh Dép lốp mũ nan Súng thô mác nhọn Lô, Thao mây trắng Trập trùng

Tại sao gà con sinh ra?

Thơ   •   23.10.2021
Cục... cục... ta, cục tác Ngày này qua ngày khác Gà mái cứ gọi hoài Mà quả trứng hồng tươi Vẫn nằm nguyên trong ổ Đi kiếm ăn đây đó Rồi trở về ổ rơm Đẻ trứng, lại gọi con Cục... cục... ta cục tác... Cái hoa chanh thức giấc Tàu lá chuối lung lay Cọng

Tiếng gà trưa

Thơ   •   23.10.2021
Trên đường hành quân xa Dừng chân bên xóm nhỏ Tiếng gà ai nhảy ổ: “Cục... cục tác cục ta” Nghe xao động nắng trưa Nghe bàn chân đỡ mỏi Nghe gọi về tuổi thơ Tiếng gà trưa Ổ rơm hồng những trứng Này con gà mái mơ Khắp mình hoa đốm trắng Này con gà má

Tuổi ngựa

Thơ   •   23.10.2021
- Mẹ ơi, con tuổi gì? - Tuổi con là tuổi ngựa Ngựa không yên một chỗ Tuổi con là tuổi đi... - Mẹ ơi con sẽ phi Qua bao nhiêu ngọn gió Gió xanh miền trung du Gió hồng vùng đất đỏ Gió đen hút đại ngàn Mấp mô triền núi đá... Con mang về cho mẹ Ngọn gió

Tuổi ngựa

Thơ   •   22.10.2021
- Mẹ ơi, con tuổi gì? - Tuổi con là tuổi ngựa Ngựa không yên một chỗ Tuổi con là tuổi đi... - Mẹ ơi con sẽ phi Qua bao nhiêu ngọn gió Gió xanh miền trung du Gió hồng vùng đất đỏ Gió đen hút đại ngàn Mấp mô triền núi đá... Con mang về cho mẹ Ngọn gió

Đá Ngũ Hành Sơn

Thơ   •   22.10.2021
Từ thành phố mưa thu Từ bến tàu thép lạnh Qua sông Hàn gió mặn Ta về Ngũ Hành Sơn Biển xa sóng dập dồn Nhấp nhô sườn núi dựng Khói mịt mờ hang thẳm Đá muôn màu lung linh Chập chờn đường vân xanh In ngàn con sóng cũ Đá trắng ngà hoa sứ Ửng hồng như lử

Chuyện con đường sau những năm chống Mỹ

Thơ   •   22.10.2021
Lại trở về với rừng núi của mình Về vị trí - Sau nhiệm kỳ lịch sử Tiếng suối chảy hồn nhiên không bỡ ngỡ Tiếng chim ca như đã có từ lâu Cỏ rậm xanh và cây đã cao Không ai nhận ra con đường ấy nữa Những đoàn người hành quân qua đó Đã trở về nhà máy,

Đêm trăng trên đất Mũi

Thơ   •   23.10.2021
“Anh cùng em đi hết ánh trăng này Một thành phố khác, một bờ bến khác” Thái Bình Dương ào ạt Vỗ ru hoài mũi đất xanh Mũi đất xanh trên biển mông mênh Đang rẽ sóng lao về phía trước Ánh trăng chiếu dãi dầu rừng đước Bao giờ đi hết ánh trăng đây? “Anh

Hát ru chồng những đêm khó ngủ

Thơ   •   23.10.2021
Anh không ngủ được ư anh? Để em mở quạt quấn mành lên cho Lặng sao cái gió mặt hồ Ghét sao cái nóng đầu mùa đã ghê! Đoàn thương binh mới trở về Đánh nhau trước cửa hàng bia lúc chiều Anh không ngủ được anh yêu? Nghe chi con lũ đang chiều nước dâng Ng

Băn khoăn

Thơ   •   22.10.2021
Trang đầu tập thơ Pêtôphi, anh viết: "Anh tặng em một vườn hoa thơ yêu nước Của thi hào cách mạng người Hung Chắc ít ra em cũng hái được vài bông!" Tiếng anh yêu bên tai nhè nhẹ Cảm ơn anh những ý mong đẹp đẽ Hi vọng anh cháy bỏng ước mơ em

Lịch mới

Thơ   •   23.10.2021
Lịch mới chưa bóc trang Mùa xuân ngoài cánh cửa Cành cây sương buốt giá Lấm tấm chồi xanh non Mới đó đã hết năm Mang về tờ lịch mới Ai trên đường cũng vội Năm mới cầm trên tay Nhớ những tháng những ngày Việc nhiều, tuần lễ ngắn Thương cây lúa ngoài đ

Những bước chân

Thơ   •   22.10.2021
Đất Liên Xô từ khi ta chưa đến Lòng đã tương tư sớm tối đi về Như tình yêu - có nghĩa gì xa cách Khi đã yêu rồi mấy núi cũng băng đi Đây Hồng trường những bước chân trang trọng (Bước muôn người thăm mộ Lê-nin) Sao thép Krem-lanh hay sự nghiệp

Tháng năm

Thơ   •   22.10.2021
Giấc ngủ vừa chợp qua Nắng đã về trước cửa Đêm ngắn: phút gần nhau Ngày dài như nỗi nhớ Nước sôi ngầu bọt thau Luộc mình con cá nhỏ Con cua chín vàng mai Ẩn vào trong cụm lúa Cỏ dại không người che Rã rời mang sắc úa... Nhưng hãy nghe hãy nghe Trê

Nghe rét đến, nhớ về Hà Nội

Thơ   •   22.10.2021
Em ở đây giữa nắng mênh mông Mùa trái lạ, điệp trùng bờ bến lạ Đất hoang dã gọi tay người đến vỡ Thép gai còn nham nhở dấu ngày qua Những đoàn người đi lập lại làng quê Bàn tay trắng bắt đầu nhen bếp lửa Trận mưa đầu trên luống cày mới vỡ Hạt lúa đầ

Thành phố quê anh

Thơ   •   23.10.2021
Mỗi người có một quê Ngày dại thơ để ở Tuổi niên thiếu để yêu Và lớn lên để nhớ Anh thường kể em nghe Về một bờ sóng vỗ Một miền biển mặn mòi Nơi con tàu về đỗ Anh thường kể em nghe Về một thành phố gió Một thành phố miền Trung Cát bay đầy cửa sổ Thà

Chờ trăng

Thơ   •   23.10.2021
Đi đâu mồng một ba mươi Để đêm tối quá không ai thấy gì Mồng hai ông vẫn cứ đi Em mong ông lắm ông về đây chơi! Mồng năm em thấy ông cười Chỉ còn cái miệng gầy ơi là gầy Mười một ông đã hơi đầy Có khi ông vắng mấy ngày vì mưa Trời mưa ông có tán ch

Thơ viết tặng anh

Thơ   •   23.10.2021
Tháng mười trời trải nắng hanh Có cô hàng phố phơi chăn trước thềm Gió qua lay động bức rèm Tấm gương trong suốt ánh đèn nê-ông Tôi không có một căn phòng Lang thang suốt những năm ròng tuổi thơ Gia tài là mấy bài thơ Dẫu bao người đọc vẫn chờ đợi a

Cây Hà Nội

Thơ   •   22.10.2021
Người trồng cây cầm súng ra đi Cây ở lại ngóng tin người chiến đấu "Ta trồng phi lao dọc lối sông Hồng Che Hà Nội bình yên trong gió bão... Đường Thanh Niên cây kim phượng ta trồng Bóng đã đủ che người ra mâm pháo... Đường Nguyễn Du giấc ngủ dậy

Cái địa bàn của chú Điền

Thơ   •   23.10.2021
Chú là bộ đội trinh sát Chú đi công tác một mình Địa bàn theo chú chỉ đường Bao năm đã thành bè bạn Giữa bao rừng cây rậm rạp Giữa bao đêm tối sương mù Địa bàn chưa lệch bao giờ Lúc nào cũng đi đúng hướng Cái kim ấy là con mắt Lúng la lúng liếng tìm

Thầy giáo dạy vẽ

Thơ   •   23.10.2021
Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi, thầy dạy chúng tôi cách đây đã mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp 5, mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ… Tuần trước, vào một buổi tối, có hai người bạn cũ đến thăm tôi: Châu – hoạ sĩ – kỹ sư mộ

Khát vọng

Thơ   •   22.10.2021
Ngày còn bé ta mơ trăng tháng tám Giữa đêm rằm bầy cỗ, vui chơi Cùng bạn nhỏ rước đèn múa hát Trống ếch lùng tùng náo nức trăng vui Khi lớn khôn ước mơ càng cháy bỏng Vai kề vai nghe rộn tiếng tim yêu Trải tâm tư dưới trời trăng sáng Cuộc đời ơi, đẹp

Người cô của bé Hương

Thơ   •   23.10.2021
Đấy là người cô mà bé Hương chợt nhớ tới trong một buổi ra chơi, chuyện trò với các bạn. Chả là bạn nào cũng khoe rằng có liên quan với một người tài giỏi nhất trên đời. - Tớ có một người anh lái máy bay, anh ấy rất giỏi. – Bạn Tâm khoe. – Anh ấy bay

Chuồn chuồn báo bão

Thơ   •   23.10.2021
Lại gặp lại cánh chuồn ngày thơ bé Bay đan nhau dệt mảnh nắng cuối cùng Con chuồn ngô hay làm dáng Chao mình soi mặt ao trong Đốt cháy lòng một nét chờ mong Con chuồn đỏ thân ngời như ngọn lửa Con chuồn vằn mang những điều kỳ lạ Với đứa trẻ nào chưa

Thương về ngày trước

Thơ   •   23.10.2021
Bao người yêu đi tiễn đưa nhau Những chuyến xe khuất về biên giới Người yêu tôi trước cũng là bộ đội Ngày lên đường tôi chẳng tiễn chân theo Ngày ấy, nào anh đã có em đâu! Tuổi mười sáu ghi nhiều nhật ký Những làng phố, những tình yêu thơ trẻ Có dòng

Tự hát

Thơ   •   23.10.2021
Chả dại gì em ước nó bằng vàng Trái tim em, anh đã từng biết đấy Anh là người coi thường của cải Nên nếu cần anh bán nó đi ngay Em cũng không mong nó giống mặt trời Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống Lại mình anh với đêm dài câm lặng Mà lòng anh xa cá

Chuyện cổ tích về loài người

Thơ   •   23.10.2021
Trời sinh ra trước nhất Chỉ toàn là trẻ con Trên trái đất trụi trần Không dáng cây ngọn cỏ Mặt trời cũng chưa có Chỉ toàn là bóng đêm Không khí chỉ màu đen Chưa có màu sắc khác *** Mắt trẻ con sáng lắm Nhưng chưa thấy gì đâu! Mặt trời mới nhô cao Ch

Kể chuyện quả

Thơ   •   23.10.2021
- Quả me có vị chua Làm ô mai ngon tuyệt Nắng ở trong quả mít Mùi thơm trong quả mơ Xù xì cái quả na Mà ngọt ơi là ngọt! À, chú có thích nhót Vườn bà cháu rất nhiều Chú ạ, muỗi bao nhiêu Ở trong lòng quả vả Quả sầu riêng rất lạ Người chê, người bả

Cột đèn góc phố

Thơ   •   22.10.2021
Góc phố con cao nhất cột đèn Trong tầm mắt thơ ngây bọn trẻ Những hốc chéo luồn tấm lưng nhỏ bé Chân cột xi măng mài nhẵn đũng quần Những trò chơi: "đuổi bắt, ú tim..." Cột đèn thuộc, và quen từng nét mặt Khi đêm đã về trên mặt đất Giấc ngủ

Vì sao?

Thơ   •   23.10.2021
Vì sao con cóc Nó hay nghiến răng? Vì sao con còng Nó không nhắm mắt? Không có chân có cánh Mà lại gọi: con sông? Không có lá có cành Lại gọi là: ngọn gió? Cái quạt bé như thế Thì gió ở vào đâu? Biển ngày đêm thét gào Sao lại không khản cổ? Con vịt c

Mí trông nhà

Thơ   •   23.10.2021
Này chú mèo mướp Mí có quen đâu Đừng có meo meo Đòi vào đây nhé Chị Mí dặn thế “Lạ, không được vào Chị đi mua rau Mí trông nhà đấy...” Chú kiến đen láy Chạy nhắng lên thôi Ra chỗ khác chơi Không quen đâu nhé Lại còn ngọn gió Ở tận đâu đâu Sao cứ th

Viết cho con ngày chiến thắng

Thơ   •   22.10.2021
Con nhỏ ơi, con xuống đường với mẹ Giữa dòng người rực rỡ cờ hoa Chúng ta chiến thắng rồi, đất nước chúng ta Đã đoàn tụ, đã không còn bóng giặc Không còn tiếng đạn bom trên mặt đất Trời trong xanh như ánh mắt con nhìn Mẹ bồng con đi giữa phố đông Niề

Quê hương

Thơ   •   22.10.2021
"Đoàn quân Việt Nam đi chung lòng cứu quốc..." Bài "Tiến quân ca" hát trong phút giây xa đất nước Xao xuyến trong lòng như tiếng mẹ yêu thương Nhìn mắt bạn bè đều thấy bóng quê hương

Nói cùng anh

Thơ   •   23.10.2021
Em biết đấy là điều đã cũ Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu: Sự gắn bó giữa hai người xa lạ Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi Niềm đau đớn tưởng như vô tận Bỗng có ngày thay thế một niềm v

Trung du

Thơ   •   23.10.2021
Tiếng ai hát bên kia đồi cọ nắng Hoa lau bay, dốc vắng, khói chiều xanh Nhà ai ở chênh vênh sau bãi sắn Những đồi sơn, đồi trẩu lá rung rinh Hoa sở trắng, sim, mua đầy thung lũng Làng trung du ít ruộng, lắm gò nương Quả dọc chín, quả dứa vàng mật ngọ

Thư gửi bố ngoài đảo

Thơ   •   22.10.2021
Bây giờ sắp tết rồi Con viết thư gửi bố Bà bảo đừng nhắc nhiều Kẻo bố mày vấp ngã Con không nhắc nhiều đâu Nhưng mà con vẫn nhớ Nhớ bố con học chăm Con quét nhà giúp mẹ... Bố ơi từ hôm qua Con biết xem đồng hồ Tết con muốn gửi bố Cái bánh chưng cho v

Gửi lại thành phố nắng

Thơ   •   23.10.2021
Kính tặng cha Ngày mai tôi xa rồi Biết bao giờ trở lại Ôi thành phố tôi yêu Dưới một trời nắng dãi! Nắng như màu lửa cháy Xém lòng một vết đau Mai dù đi tới đâu Vẫn mang màu nắng ấy Ngày mai tôi xa rồi Lòng tôi còn ở lại: Một chút tình yêu tôi Như vệ