Ai cười mà xinh thế

Thơ   •   Thứ ba, 16/11/2021, 14:54 PM

ai cười mà xinh thế cho lá úa quên tàn trái sầu đương lơ lửng bay lên trời vỡ tan ai cười mà xinh thế mưa đứng sững lưng trời nắng từ đâu bước lại tựa vào mưa bồi hồi ai cười mà xinh thế cho trái đất yên bình đến Đường Tăng cũng gật ừ, xinh thật là x

Nội dung bài thơ: Ai cười mà xinh thế

ai cười mà xinh thế

cho lá úa quên tàn

trái sầu đương lơ lửng

bay lên trời

vỡ tan

ai cười mà xinh thế

mưa đứng sững lưng trời

nắng từ đâu bước lại

tựa vào mưa bồi hồi

ai cười mà xinh thế

cho trái đất yên bình

đến Đường Tăng cũng gật

ừ, xinh thật là xinh

ai cười mà xinh thế

lão chiến tranh cúi gằm

cô bé và cậu bé

bước tới trường tung tăng


Bài thơ Ai cười mà xinh thế của tác giả Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh

Nghệ danh: Nguyễn Thế Hoàng Linh

Tên thật: Nguyễn Thế Hoàng Linh

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Thế Hoàng Linh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh, Thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh, Tập thơ Dịu

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Dịu

Mãi mãi

Thơ   •   16.11.2021
mãi mãi sẽ là mãi mãi yêu yêu để được yêu dẫu ít nhiều mãi mãi sẽ là yêu mãi mãi dẫu mồ xanh cỏ đá xanh rêu trên những con đường nắng mới xây đi với tình yêu lá bay đầy tình yêu đánh thức tình yêu dậy bao giờ yêu mới hết yêu đây qua những vui buồn nh

Ai cười mà xinh thế

Thơ   •   16.11.2021
ai cười mà xinh thế cho lá úa quên tàn trái sầu đương lơ lửng bay lên trời vỡ tan ai cười mà xinh thế mưa đứng sững lưng trời nắng từ đâu bước lại tựa vào mưa bồi hồi ai cười mà xinh thế cho trái đất yên bình đến Đường Tăng cũng gật ừ, xinh thật là x

Mùa dịu

Thơ   •   16.11.2021
gió dịu cười òa trong vòm cây con ve xớn xác tấm thân gầy nỉ non khẽ cất lời ca cuối rớt như chiếc lá mùa thu bay thiu thiu nắng ngủ trong bàn tay tan tan theo những giấc mơ ngày nắng cũng dịu dàng như là gió gió cũng dịu dàng như là mây và mây dị

Vườn

Thơ   •   16.11.2021
tìm cho tôi một khu vườn nho nhỏ tôi trồng hoa và những luống rau xanh sớm dậy tưới chăm nghe chim hót xem bướm rập rờn bên những cánh mong manh tìm cho tôi một khu vườn nho nhỏ nắng mai phớt hồng hoàng hôn cũng thanh thanh tôi sẽ nằm ườn trên thảo c

Dịu

Thơ   •   16.11.2021
giữa đêm và sáng mùa thu mặt trăng thiu thỉu ru ru mặt trời nhành hoa hôm trước tơi bời hôm nay trào thốt một nhời đắng cay rồi tan trong một bàn tay bàn tay một kẻ ăn chay cuộc đời thế gian bỗng chốc vô lời khi mùa thu cưới có mời tôi không hay là T

Cho mình

Thơ   •   16.11.2021
sự già đời như khựng lại ở đây tôi cảm thấy mình không già thêm nữa sẽ có thêm cảm xúc và có thêm kinh nghiệm nhưng trí não tôi già thế đủ rồi tôi biết tôi không thành kẻ lõi đời tôi đang già hơn họ nhưng khi họ già đi tôi vẫn trẻ tôi tự giam mình để

Luôn luôn

Thơ   •   16.11.2021
ai mặc cho mùa chiếc áo len để đông thon thả những hơi mềm se lạnh ngọt vào theo hơi thở hít hà nghe tim đập thật êm thong thả bên hồ những bước chân sương bay lơ lửng sáng thưa dần áo ấm ngả đầu bên áo ấm ước gì một chút mưa lâm thâm... yên ả nơi nà