Anh và thời gian

Thơ   •   Chủ nhật, 07/11/2021, 15:49 PM

Những hàm răng va nhau                                  như tiếng sỏi   &

Nội dung bài thơ: Anh và thời gian

Những hàm răng va nhau

                                 như tiếng sỏi

                                                  rơi vào hang đá

Buông nhau mà đi

Anh mải mê theo đường chân trời

Bàn tay em đường chỉ rạn

Ám ảnh đuổi em tựa sói hoang băng qua cánh đồng trống trải

Em trốn mình bằng một cái khép mắt

Tiếng sỏi khô khốc trong hang sâu không tận của trí nhớ nhắc em một đêm cốc vũ

... Em chào đời giữa đêm cốc vũ

Mắt đêm nào cũng du mục qua mưa...

Sẽ đến ngày em khép mắt về cõi linh thánh của hư vô, không phải để trốn mình

Em mãi mãi muốn Anh siết chặt

Đừng thách thức em bằng nụ hôn truyện cổ

Em không thể mở mắt bởi tiếng khô khốc từ những hàm răng va nhau qua cái hôn quá vội

Không có chân trời tuyệt đích đâu Anh!

Dù sẽ đến ngày mình không nhận ra mình trong tấm gương phũ phàng hiển hiện thời gian

Vẫn lời thơ lời yêu dâng

Chẳng thể nào khác được - là Anh

Mắt Anh ngủ trong mắt em, diệp lục tình yêu nguyên khiết


Bài thơ Anh và thời gian của tác giả Nhà thơ Vi Thuỳ Linh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Vi Thuỳ Linh

Nghệ danh: Vi Thuỳ Linh

Tên thật: Vi Thuỳ Linh

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Vi Thuỳ Linh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Vi Thùy Linh, Nhà thơ Vi Thùy Linh, Thơ Vi Thùy Linh, Tập thơ Khát

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Khát (1999)

Em - bí mật?

Thơ   •   07.11.2021
Có cô gái tìm đến Anh Khi vui Khi đau khổ Khóc cười Như đàn bà Như đứa trẻ Trong thân hình mảnh khảnh Là cô đơn Khát sống và yếu đuối Lần nào đến, cũng mang theo bí mật Sau - những - gì - nhìn - thấy Là em Em muốn nổ tung khối chữ trong mình Thành lờ

Tỉnh giấc

Thơ   •   07.11.2021
Đêm mở mắt Bên em là mùa đông... Thẳng thốt gió thổi lạc tiếng chim vào khung cửa Căn phòng ngồi đợi Em mong Anh về Giấc mơ đang đi bên trời Cơn gió thắt em với nỗi nhớ Cả đêm cả em cả mùa cùng thức Những thanh âm vẫn lạc giọng gọi Anh Trong đêm, dườ

Lang thang

Thơ   •   07.11.2021
Ta đi bằng những bước chân thu Mùa thổi vàng áo phố Giấc mơ mỏng như heo may bay trong ý nghĩ Lẻ loi buồn               lắng xuống         

Mùa anh

Thơ   •   07.11.2021
Không tấm chăn nào ấm bằng Anh! Không chiếc khăn nào như vòng tay Anh! Em - con thuyền đầy nước... Rằm trung thu, ngày mưa, gió lạnh Nhưng em muốn cùng Anh chờ trăng lên Anh chẳng đến với em Huống hồ trăng....! Em -      &nb

Phác hoạ

Thơ   •   07.11.2021
Ta vẽ Người qua tưởng tượng Những mảnh màu tối sáng Những nét đưa quên nhớ Hiện lên Khuôn mặt Người không cười Ngập ngừng... chân dung Ta đã nhầm ư? Phác hoạ không cần màu sắc Màu đen màu trắng lm lặng như đêm Người Đôi mắt ra sao ánh mắt thế nào Ta

Những người sinh tháng tư

Thơ   •   07.11.2021
Một người đàn ông luống tuổi, bí mật kể rằng: - Tôi yêu một cô gái sinh tháng Tư năm 80 ngày mùng 4... Tôi giật mình! Ngờ ngờ, tôi hỏi: - Thật không? - Cô ấy gọi tôi là Anh, lúc chỉ có tôi Chúng tôi yêu nhau khi nàng 16 tuổi Tôi reo lên: - Hãy cướ

Anh ơi! Mùa đông...

Thơ   •   07.11.2021
Khi lạnh người ta cần nhau Anh biền biệt... Những cô gái thường nuôi tóc dài đến mùa đông (Tóc làm người thêm ấm) Em lỡ cắt tóc ngắn khi thu chưa hết Em sợ nước mắt vùi trong tóc ... Giờ đây Tóc em không đủ dài để vùi nước mắt! Cây sầu đông E

Nửa đêm trò chuyện với cô Hồ

Thơ   •   07.11.2021
Tại sao người ta gọi là Bà Khi muôn đời Hồ Xuân Hương vẫn trẻ! Tôi thích cách sống của cô Hồ Đêm đêm tôi vẫn thường trò chuyện Bằng thơ... Hỡi Hồ Xuân Hương, bây giờ ngày càng nhiều những người cô đơn Những người đàn bà đắp nguyên cả chăn mà vẫn lạnh

Tiếng đêm

Thơ   •   07.11.2021
I. Đêm tấu lên tiếng chó sủa mèo gào mọt nghiến ruỗng những góc tối tiếng rên rỉ khoái lạc tiếng ú ớ của người mê ngủ cả tiếng gì không rõ sưng tấy nơi cổ họng... Có một nàng vừa 18 tuổi đứng trên hoà tấu của đêm ... II. Em đứng trên đỉnh cao nhất củ

Cứ đi đi, Giamilya

Thơ   •   07.11.2021
Chị đi Bỏ lại núi đồi và thảo nguyên Cazăkh Bỏ lại dòng sông Kukurêu Bỏ lại người em Với bức tranh còn dang dở... ... Cứ đi đi, những người đàn bà dám sống mãnh liệt! Cứ đi đi, những Giamilya! Tôi sẽ tiếp tục viết về những người như chị Giamilya! Như

Trắng

Thơ   •   07.11.2021
Chiều êm... dương cầm... Ấm nhẹ như hơi thở Lời gọi trắng                 bay lên Chiều           dương cầm  &nb

Tôi lắng nghe Van Gogh

Thơ   •   07.11.2021
Tôi nghĩ về Van Gogh Những kiệt tác hay chính cuộc đời Ông là ám ảnh Dội từ thế kỷ trước đến bây giờ biết bao giai thoại Còn tôi lắng nghe câu chuyện về số phận từ những bức tranh... - Thôi, đừng làm đau nỗi đau Đừng nức giai điệu cũ! Hoa diên vỹ cò

Bầy chim lửa

Thơ   •   07.11.2021
Chúng mình yêu nhau từ bao giờ Có lẽ từ khi những câu thơ em chảy vào tim Anh Dâng hiến... Hãy để tình yêu tự cất lời, Anh nhé! Nào, lặng im... ... Mái tóc em nằm trên ngực Anh Mỗi sợi tóc là một lời yêu Anh Những câu thơ bay lên như bầy chim khắc kh

Ý nghĩ

Thơ   •   07.11.2021
Khi em gặp Anh, những vì sao nằm ướt át Khi em nhớ Anh, côn trùng dấm dứt khóc Khi em khát Anh, mùa vỡ tiếng gió                       &nbs

Gửi Êxênhin

Thơ   •   07.11.2021
Tôi ngước mắt nhìn những câu thơ Anh như động mạch chạy dọc vòm trời Vòm trời mùa thu màu thiếc Tôi không biết người Anh yêu - xứ sở của riêng Anh - còn đem đến cho Anh cơn mưa màu thiếc Hay chỉ Anh uống bóng mình? Chàng trai Riazan ơi, hãy quên nhữ

Anh còn cho em

Thơ   •   07.11.2021
Một mùa thu ẩm ướt Những ngày mưa áp thấp Trăng cóng trên đỉnh trời Đừng trách em nữa Anh! Em thấy mình lạnh toát Đêm, ngày vỡ trên môi Sao mãi mình chưa gặp? Thôi thì là số phận Thôi thì là cơ duyên Vì sao em yêu Anh? Vì đâu em một mình? ... Đêm mùa

Ở lại

Thơ   •   07.11.2021
Em đã mặc niệm nỗi đau bằng nước mắt thiếu nữ Anh nghẹn lời Anh và em ở hai phía mặt trời                           &nb

Một nửa thế giới

Thơ   •   07.11.2021
Tôi đã từng Đối thoại Với nhiều người đàn bà Chủ nhân của những mảnh đời Lành lặn Chắp vá Sung sướng Nghiệt ngã Tôi cố ghép Những mảnh đời tách rời Bằng thứ “keo” tình thương Nhưng tất cả Không thể thành nguyên vẹn! .............. Họ đi qua Một nửa h

Tự tình

Thơ   •   07.11.2021
Giật phăng áo gió Đẩy bạt bóng tối Anh ru em lời cỏ Anh sưởi em nồng nàn... ...Đan nhau cỏ hát về đời người Soi mình trong mắt Anh, em tìm thấy câu trả lời về Hạnh phúc Nếu không Anh... em sẽ đánh vỡ nụ cười thành nước mắt Em sợ lạc giữa những tia nh

Còn lại

Thơ   •   07.11.2021
Quay lưng về em, Anh đi Để lại mùa đông trong lòng mùa hạ Để lại em - cánh đồng hạn Nứt nẻ và nhợt nhạt Những - vết - chai Không đuổi theo Anh như quả cầu gai trên cát trắng Em không muốn cả đời đuổi theo chiếc bóng Bóng của ảo ảnh làm người ta đánh

Gọi nguồn

Thơ   •   07.11.2021
Đợi Anh Áp mặt vào đêm vào cô đơn mà gọi Không thấy Anh không có Anh Trời lân tinh vỡ vụn Anh ở đâu Mắt Anh ngủ nơi nào Có yêu nhau có thương nhau thì vượt đêm mà về Có nhớ nhau có khát nhau hãy cuộn tung thác nguồn Cuộn lửa tình mà cháy Đốm lửa giữa

Trò chơi ru-bích

Thơ   •   07.11.2021
Tưởng tượng cuộc đời lập thể Xoay chiều không gian Khối vuông hỗn loạn màu sắc Vẳng từ xa lắm Hoan ca - bi khúc hồi hoàn... Bốn phương tám hướng thu về Cuộc đời quay mặt Những vuông màu sáp lại Những vuông màu tựa vai nhau đối thoại Tôi   

Liên tưởng

Thơ   •   07.11.2021
“Đàn ông là lửa, đàn bà là bùi nhùi, Quỷ đi đến và thổi bùng lên.“ (M. Cervantex) Đừng ví em như dòng sông Buồn vui hai bờ bồi - lở Không là sông cũng cuộn hết mình... Em, con chim sũng cánh Xanh xao lướt thướt Mỗi bước đi, những giọt cô đơ

Những câu thơ mang vị mặn

Thơ   •   07.11.2021
Em hằng thức trong câu thơ buồn Em hằng đau trong nhiều đêm không ngủ Em tỏa nhiệt vào thơ bất kể mùa nóng, lạnh Thơ là em hay em là thơ? Em đã hôn những dòng thơ bằng đôi mắt em Chữ chữ xé lòng, ngổn ngang như đàn kiến chạy cơn bão lớn Đàn kiến tha

Không thanh thản

Thơ   •   07.11.2021
Nhiều người nói em sống trước tuổi Cha bảo em, em làm khổ em và sẽ gặp nhiều phiền muộn... .................. Lo âu đánh cắp của em sự thanh thản Em đón nhận, tiên cảm mọi điều bằng linh giác Sự nhạy cảm quá mức làm nặng giọt nước mắt Người ta an ủ

Tảng băng trôi

Thơ   •   07.11.2021
“Những biểu hiện trong thế giới này như một tảng băng trôi, 7 phần chìm, 3 phần nổi” (E. Hemingway) Khi đã thấy nhiều sự đối lập, nghịch lý trên mặt đất này Tôi không còn ngạc nhiên như hồi còn bé Nhưng cảm thấy buồn khi nhiều người coi đó là

Nhà thơ và những đối thoại

Thơ   •   07.11.2021
Đối thoại 1: Với một nhà thơ - Cháu thích làm gì nhất? - Làm thơi - (lắc đầu) Khổ lắm! Đối thoại 2: Với một hoạ sĩ - Nhớ tặng tôi tập thơ của em nhé! - Nhất định rồi. Anh sẽ... - Tôi sẽ đặt lên giá sách ở phòng khách nhà tôi. (!) Đố

Khi em tựa cửa

Thơ   •   07.11.2021
Khi em tựa cửa Là khi em cần Anh Những cú phone làm căn phòng nóng lên Giọng nói dịu dàng Anh len vào em, khiến em cảm thấy mềm đi vì niềm mong Anh chưa thành hiện thực Nhiều lúc Muốn chúng mình rũ bỏ mọi mệt mỏi để đến bên nhau trọn vẹn - con người.

Đôi mắt lửa Puskin

Thơ   •   07.11.2021
Tôi đọc Puskin lần đầu khi chưa đầy 15 tuổi lúc đó tôi cười mình vụng dại. Mười bảy tuổi, Biết đau mối tình đầu Ngả xuống bóng chữ Puskin, tôi khóc Câu thơ đầu tiên của Puskin bắt đầu cuộc hành trình tới Đài nước mắt Hỡi Puskin Người có cuộc đời nố

Bảo tàng và những giá trị

Thơ   •   07.11.2021
Trong các bảo tàng, người xem không được sờ vào hiện vật Nhưng kể cả ở bảo tàng lớn nhất, bảo vật cũng bị đánh cắp Thậm chí có bức tranh trưng bày như kiệt tác lại là bản sao Tôi thấy thế giới này là bảo tàng lớn nhất. ... Trong bảo tàng Thế Giới Nhữ

Anh và thời gian

Thơ   •   07.11.2021
Những hàm răng va nhau                                  như tiếng sỏi   &

Anh

Thơ   •   07.11.2021
Như bút lông miết lên tấm toan căng Chìm trong vũ điệu của tóc Đổ nhịp đặc sánh lên tĩnh vật Hai thân thể hoạ mình... ... Anh cùng em nhớ lại buổi đầu Băng qua những con đường mùa đông, em đến Anh vẽ lên em bằng vẹn nguyên say đắm Chúng mình thập tự

Không đề I

Thơ   •   07.11.2021
Trong giấc mơ Ta mải tìm kiếm Một vầng trăng không bao giờ khuyết Một mùa trăng lênh thênh... Người ơi! Lời gọi vang lên Trên đỉnh cao im lặng Những giọt đêm Hoá thành khuông nhạc Bản Sérénade tung mình... ... Có một con thuyền Trôi giữa dòng trăng L

Lặng lẽ

Thơ   •   07.11.2021
Ta lo âu một ngày Bàn tay nhăn nheo tóc bạc ngã gục Những sợi tóc không thể mọc thêm không bao giờ đen nữa Màu trắng run lên ... Trước mắt người năm tháng nhoà đi Những mơ ước, khát khao không nảy mầm được nữa Chỉ có ám ảnh tràn ký ức ChỈ có hoài niệ

Đầu tiên và cuối cùng

Thơ   •   07.11.2021
Em không muốn mình là cô bé Tha thẩn mãi những cánh đồng tình yêu Níu chân người cỏ hoa ràng rịt... Em ngồi nối những giọt nước mắt Trong suốt và nóng bỏng Miết mải qua em những khoảng lặng Cồn cào từng cơn nhớ... Anh có biết không Ngày ập đêm em nhớ

Người đàn bà choàng khăn màu lửa cháy

Thơ   •   07.11.2021
Giấu mùa đông trong tóc Người đàn bà ấy nhìn em Làn da nắng non Đôi mắt nắng buồn dưới vành khăn màu lửa Sáng sáng, mua về hai bông hồng Lặng lẽ cắm hoa, ngắm hoa một mình Hoa hai bông và gai nhọn sắc Người đàn bà cắn chặt khăn cắn vào tiếng khóc Lẩ

Biển cát

Thơ   •   07.11.2021
Trần mình, tôi lăn vào lòng biển cạn Mặt trời vỡ hàng triệu mảnh bọc thân thể tôi rát bỏng Vùi mình trong cát, vẫy vùng trong cát Và lặn vào khô cháy để nghe sóng tru lên từng hồi không dứt Nghe bằng đôi tai Betthoven Con người đã khóc cạn biển Nghiế

Bóng lấp

Thơ   •   07.11.2021
Người đàn bà xây lưng về hoàng hôn Đáy mắt in quãng đời bão lốc Những dấu chân vẫn thức phía chân trời... Chiều tím lặng bờ vai Con nước cồn cào ập vào ký ức Nắng chập chờn - ray rứt .... Tình yêu xưa ngợp sắc cầu vồng Hạnh phúc ẩn trong chiếc áo tà

Đêm một nửa

Thơ   •   07.11.2021
Từng đôi từng đôi và từng đôi Xe nối nhau nghiến đường, nghiến nếp nhăn cuộc đời bụi băm Những chàng trai ào đến tặng hoa em như tín đồ với đức tin chinh phục Không Anh              &

Người dệt tầm gai

Thơ   •   07.11.2021
Người yêu! Chúng mình ở hai miền Ngày nào em cũng khóc... Anh yêu của em Em yêu Anh cuồng điên Yêu đến tan cả em Ào tung ký ức Tim em rộn lên Em đếm từng ngày Anh đến Ngày dài hơn mùa Em mong mỏi Em (có lúc) như một tội đồ nông nổi ...Em ngh

Tôi

Thơ   •   07.11.2021
Là mùa đầu cánh đồng Mẹ tôi sinh nở Là cơn gió của đại ngàn Cha... Khi bị gọi nhầm tên, Tôi không nói gì. Khi ai đó nói rằng, tôi giống người họ đã gặp – Tôi bỏ đi. Khi cha tôi bảo, sự dữ dội của tôi khiến Người lo sợ Tôi âm thầm khóc. Cha mẹ định q

Nhật thực

Thơ   •   07.11.2021
Cắn giập cuống chiều Bốn bề gió thốc Nắng đen mặt người Đất như ngừng thở Khóc cười mệnh bạc Em vẫn tìm Anh Tìm trong bóng đêm Tìm ngày rát nắng Hơi thở cũng lạnh Mặt trời mặt trời Mặt trời quá xa Anh còn xa hơn Em nhìn bằng tim Anh đừng đi nữa! Ngày

Thơ lá

Thơ   •   07.11.2021
Người đàn bà tóc xanh ngược gió nhặt lá vàng viết lên lá ý thơ chợt đến Mỗi ngày người đàn bà có thêm một chiếc lá cất giữ lá vàng bảo tàng năm tháng Ôi, thời gian! .......... Thanh xuân sắp lìa xa Những chiếc lá xác xơ gân như lông mày quả phụ Ngườ

Sóng

Thơ   •   07.11.2021
Anh là suy nghĩ của em khi mỗi ngày thức dậy Anh là niềm vui nỗi buồn, là những gì trong em đang có Anh là đỉnh cao khát vọng dâng hiến là hơi thở của em... Những cửa sổ mở như bao đôi mắt thăm thẳm bình yên Nơi Anh hoà em, trào giai điệu sóng Cả mùa

Thánh ca

Thơ   •   07.11.2021
Em cần Anh như con chiên cần Cha đạo Một mình Cha với nhà thờ vắng lặng Nhà thờ ấy ở đâu? Ở đâu? Chân trần, ngón bấm mùa đỏ tấy Em tìm nhà thờ vắng người trong đêm của Chúa Cuộc sống là đinh câu Giữa hư - thực Giữa có thể - không thể Em nguyện cầu tr

Một mình tháng tư

Thơ   •   07.11.2021
Con đường rát bỏng em gọi Anh Một mình em với mảng trời bẩm tím ....... Em giữ lại cho mình khoảng sáng Để tìm Anh mỗi khi đêm sập xuống... Lẽ nào... Lẽ nào Anh dồn em vào lặng lẽ Những gì em có đều thuộc về Anh Trong dữ dội, em khao khát bình yên Em

Bập bênh

Thơ   •   07.11.2021
Bay đi nồi buồn ơi! Cánh đêm mềm run rẩy Bập bênh khóc - cười, bập bênh số phận Bập bênh cô đơn Phía bên này là em nhún xuống bật lên Phải chăng vì tiếng cười, con người phải nhún xuống cay đắng Vết thương nhức tấy Những tiếng gọi xây xước cả mùa, từ

Tiếc nuối

Thơ   •   07.11.2021
Sau giấc mơ, Em còn nguyên Cầm giác được Anh ôm rất chặt Em cố thiếp đi Nhưng ký ức thức Bên giường Những bông hoa bắt đầu rơi từng cánh Nhắc em về thời gian... Em cắm một nhành hoa trong bình gốm xù xì Cố giữ hoa cả khi héo sã Cố giữ như một niềm

Nói với anh

Thơ   •   07.11.2021
Em ôm em ngủ mơ Anh Em nhớ Anh nhiều lắm Như chiếc lá trong mưa, em bé bỏng Anh đi biền biệt bao ngày... Quỳ trong đêm, em cởi mình Những cơn gió lao đến bế thốc mùa thu đi Những cánh tay chạm vào... em... run rẩy Không phải tay Anh! Một mình em nức

Đồng dao của đất

Thơ   •   07.11.2021
Tôi ngửi thấy mùi quê hương trong không gian Ngai ngái rạ rơm Nồng hương lúa mới Dọc theo nỗi nhớ Bài đồng dao gọi bước chân về... ... Là lời kể của Bà đau đáu hồn quê Ngày xưa tháng ba ngày tám Những đôi chân lấm bùn vào lam lũ Những đôi vai gánh oằ

Giao cảm

Thơ   •   07.11.2021
Em ngắt vài cọng gió Thả lên dấu thời gian Vừng ơi! - em niệm chú Ước mơ về xênh xang... Cơn mưa chiều gõ móng Rong ruổi về bên trời Lơ thơ một vạt nắng Đang dùng dằng... vỡ đôi... ... Em về bên hoa cỏ Bông cúc xanh ngậm lời Chim chóc cất tiếng cườ

Độc mã

Thơ   •   07.11.2021
Ta cưỡi giấc mơ Con ngựa ô bờm dài Lao qua đồng cỏ Cổ nằm đếm vó Ngửa mặt: thinh không Rồi mùa sẽ đông Dòng sao chảy dọc lối ta phi Những vì sao không chìm giấc thuỵ miên Trên sông chảy hồn hển Độc mã Vượt trước gió Cuốn ánh sáng ràn rạt Đêm không ng

Giao mùa

Thơ   •   07.11.2021
Một mình em với khoảnh khắc nguyên trinh Ngấn ngấn nắng phai màu Nghe tim chiều thắc thỏm Nhịp buồn mang mang... Ballade không tên Đánh thức dương cầm một mình Lạc điệu vỡ trong im lặng Gió gió ngả vào xa vắng Mùa thu đi bạc tóc trời... Người ơi! Về

Điều anh không biết

Thơ   •   07.11.2021
Anh đi rồi Em như lửa héo Vây bủa em, lửa của người khác Nước mắt làm rơi những nụ-cười-một-nửa của em Em cố chôn nỗi buồn để khêu lên niềm vui cho Anh Trước ánh sáng mắt Anh, em gượng cười Đừng thương em, chỉ vì em yếu gày và đa cảm Anh đừng thương

Người đêm khuyết

Thơ   •   07.11.2021
Đội bầu trời sũng nước Ôm trái tim đang ướt Người đêm khuyết Là em Vòng vòng quay hối hả trong mưa Vài đôi trai gái chung áo mưa như ở trong tổ kén Quay lại nhìn em, lũ con mắt lạ lùng xét đoán Sự ngột ngạt mùa hè tan trong lạnh buốt Em nhoà đi... Tr

Với mùa

Thơ   •   07.11.2021
Lá rơi như thuyền nhỏ Chơi vơi giữa dòng đời Và mùa rất thu rồi Trời se nỗi nhớ... Thu mềm hoa cỏ cỏ Lung linh sao thức im Sông chẳng thèm bồi lở Nước ngả - gần nhau thêm... Chuông thả giọt bình yên Trăng dịu dàng hôn tóc Thì thầm qua ánh mắt Đêm trò