Con đường ấy

Thơ   •   Thứ hai, 27/06/2022, 23:51 PM

Con đường không có tận bản đồ Nhưng đừng quên, đừng quên nó

Nội dung bài thơ: Con đường ấy

Con đường không có tận bản đồ
Nhưng đừng quên, đừng quên nó
Dù có đi cả đời qua khói bụi
Nhưng cứ tin hạnh phúc cuối con đường

Với giọng ca mười sáu tuổi sạch trong
Em đã làm tôi thấy con đường ấy
Trong đêm vui cuối chót ở sân trường

Rồi mười mấy năm trời tôi chẳng dừng chân
Trên đường dài-dường như con đường ấy
Những thị xã miền Trung lửa khói
Những cơn mưa như tái đất trời
Tôi dễ dàng họ lại phía sau

Những dốc cao, những lại cheo leo
Sỏi đá hứa với bàn chân miền hạnh phúc
Bên một gốc cây, rung rung trong cơn sốt
Cố thở một hơi sâu, hơi mỉm cười
Với ngôi sao run rẩy hát cuối trời…

Bây giờ buồn vui không giống ngày xưa
Cô gái xưa thành thiếu phụ đẹp
Giờ tôi không khan khờ đau xót
Hai ta đâu còn sướng khổ cùng nhau

Nhưng đừng quên, em đừng có quên
Con đường chẳng có trên bản đồ ấy
Chỉ có trong những hồn nồng cháy
Dẫn đưa những cuộc đời không ngại gian lao

Đừng quên, để khi tôi hát lại bằng thơ
Vẫn như có em tiễn tôi đi tìm hạnh phúc
Và em có nghe lại dễ tràng cười khóc
Như em của thời trong trắng dám yêu tôi.


Bài thơ Con đường ấy của tác giả Anh Chi, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Anh Chi

Nghệ danh: Anh Chi

Tên thật: Lê Văn Sen - Lưu Thuật Anh

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Anh Chi - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Con đường ấy,Con đường không có tận bản đồ,thơ anh chi,nhà thơ anh chi

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Xương rồng khô khan (1995)

Chim cu gáy

Thơ   •   27.06.2022
Lại trở về rồi, chim cu gáy Em vì ta, cổ đeo đủ vòng cườm

Ngẫu cảm Sơn Tây

Thơ   •   27.06.2022
Tường vi nở hồng sau hàng dậu thưa Xe ngựa lăn trên đường đá trắng

Cuộc hẹn hò bên biển đêm

Thơ   •   27.06.2022
Những ngôi sao trở nên quá xa xôi Sóng mệt nhoài với bài ca hoang vắng

Con có mặt trên đời

Thơ   •   27.06.2022
Cha đã làm việc nhiều trưa, nhiều tối Từ cặm cụi là áo mặc, cơm ăn

Xương rồng khô khan

Thơ   •   27.06.2022
Từ phần đất cỗi cằn Cây mọc thành gai góc

Con đường ấy

Thơ   •   27.06.2022
Con đường không có tận bản đồ Nhưng đừng quên, đừng quên nó

Chiều mưa như khói

Thơ   •   27.06.2022
Giữa buổi chiều thực Không gian bụi mờ

Bâng quơ

Thơ   •   27.06.2022
Biển cá dào dạt bâng quơ Cánh buồm chiều nghiêng ngả

Cây buồm

Thơ   •   27.06.2022
Đất đai ríu rít cây vườn Mênh mông biển mặn lấy buồm làm cây

Bên ngoài cửa sổ

Thơ   •   27.06.2022
Ở bên ngoài cửa sổ phòng tôi Gió mùa thu và những tà áo mỏng

Những dòng chữ chảy mãi

Thơ   •   27.06.2022
Tôi cố hình dung một lao tù chật hẹp Còng sắt nghiến tay anh bật máu tươi

Nghĩ về tương lai

Thơ   •   27.06.2022
Như mọi người có vẻ sâu sắc Coi trẻ thơ là tương lai đất nước

Đời cây kim cang

Thơ   •   27.06.2022
Sau bão biển những bờ cây rối bù Chỉ còn kim cũng đứng thẳng

Anh hay thức trọn những đêm

Thơ   •   27.06.2022
Anh hay thức trọn những đêm Căn phòng nhỏ với ngọn đèn đăm đăm

Hoa ngọc trai

Thơ   •   27.06.2022
Từ bao nhiều cay đắng chuyện đời Em nở cho thiên tình sử

Đêm nhiều sao rụng

Thơ   •   27.06.2022
Gió thổi bao la trong đêm Sao trời rụng về những miền xa ngái

Cỏ may

Thơ   •   27.06.2022
Ngày nhủ tôi đi chăn trâu Cỏ may định đầy triền đi cô quạnh

Chiếc bảng học sinh ở Cao Bằng

Thơ   •   27.06.2022
Chiếc bảng như đang cố ngoi lên Cho thoát khỏi im lìm đổ vỡ

Một chấm buồn nhỏ xíu giữa rừng

Thơ   •   27.06.2022
Những ngôi nhà thú rừng thật sơ sài Trưa rừng im ắng quá

Những câu nhẩm lại

Thơ   •   27.06.2022
Có câu hồng ửng tuổi thơ Quả ổi đào vết mỏ chim nho nhỏ

Chiều

Thơ   •   27.06.2022
Em đã xa rồi mình anh với buổi chiều Cánh đồng tự dưng quá rộng