Diễn viên ơi

Thơ   •   Thứ ba, 26/10/2021, 01:03 AM

Bao nhiêu Diễn Viên đi qua nhà tôi Nét mặt nghiêm trang - không nói - không cười Và tôi cũng vờ nghiêm trang hơn họ Mắt không thèm nhìn chiếc lá vừa rơi. Bao nhiêu Diễn Viên đi qua hồn tôi Thành lá, thành hoa, thành khói hết rồi Mà sao Nàng Thơ vẫn c

Nội dung bài thơ: Diễn viên ơi

Bao nhiêu Diễn Viên đi qua nhà tôi

Nét mặt nghiêm trang - không nói - không cười

Và tôi cũng vờ nghiêm trang hơn họ

Mắt không thèm nhìn chiếc lá vừa rơi.

Bao nhiêu Diễn Viên đi qua hồn tôi

Thành lá, thành hoa, thành khói hết rồi

Mà sao Nàng Thơ vẫn chưa trở lại

Dòng sông vẫn chảy, dòng đời vẫn trôi.

Bao nhiêu Diễn Viên đi qua đời tôi

Có người bao la xa tít chân trời

Có người gần gũi cận kề hơi thở

Vừa xa vừa gần như cố trêu ngươi.

Có Diễn Viên nào ở lại cùng tôi

Thành Áo, thành Cơm, thành Nghĩa Con Người

Để tôi trở thành một thằng Thi Sĩ

Suốt đời thành thật gọi Diễn Viên ơi...


Bài thơ Diễn viên ơi của tác giả Nhà thơ Hoàng Nhuận Cầm, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Hoàng Nhuận Cầm

Nghệ danh: Hoàng Nhuận Cầm

Tên thật: Hoàng Nhuận Cầm

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Hoàng Nhuận Cầm - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Nhà thơ Hoàng Nhuận Cầm,Thơ Hoàng Nhuận Cầm,Diễn viên ơi

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến (2007)

Vé trở về

Thơ   •   26.10.2021
Bạn bè mấy đứa nằm trong đất Giờ có còn tương tư. Vết thương chém bè trầm trong máu Bây giờ sắp qua thu. Nắng đã vỡ trên từng mái phố Anh cầm trên tay chiếc vé ô tô Làm sao giữ được mùa thu heo hắt. Đốm đèn đường khi tắt Lụi dần trong thiêng liêng Tì

Hồn ta ba sáu

Thơ   •   26.10.2021
Tặng M.T Hồn ta ba sáu phố phường Hai lần lạc - chín ngả đường không em Thiên thần xin lại gọi tên Mèo trên phố vắng vào đêm Giao thừa Tiếng chuông vang thấu ngàn xưa Con đường nào bạn đã đưa tôi về...

Khoảng râm mát trên chiến trường

Thơ   •   26.10.2021
Bỗng sững lại - nhận ra điều tất yếu Khi loạt đạn găm - ngay giữa ngực mình Lá cờ bay - lặng lẽ buông chiếc bóng Đúng chỗ người chiến sĩ - mới hy sinh.

Gió linh cảm

Thơ   •   26.10.2021
Thôi đành tạm biệt ta đi Xác thân cát bụi từ khi lọt lòng Một vai lệch trĩu long đong Mở hai con mắt mà mong một người Rồi người ấy cũng xa rồi Cuốn theo chiều gió một thời tóc xanh Hồn bay như lá sao đành Mây về nổi bão trên cành mộng mơ Biết nha

Một hy sinh nho nhỏ

Thơ   •   26.10.2021
Tặng tất cả các bà vợ làm thơ Em bảo em vừa làm được bài thơ Khiến tôi vừa mừng, vừa lo, vừa sợ Bắt đầu từ đây, xách làn đi chợ Tôi làm sao mua được...một củ hành??? Em bảo tôi - Trời chưa chắc màu xanh Tôi hoảng hốt, cho rằng em loạn thị Nhưng bình

Ba dấu chấm

Thơ   •   26.10.2021
Lê thê qua trọn kiếp người Ba trăm trăng lẻ vỡ lời thở than Hương cong dấu hỏi tro tàn Đường xa-xa tắp hai bàn chân ai Nuốt chưa xong Cõi Thở Dài Xác thân lật úp lá bài đêm xuân Mất dần mấy tiếng tri âm Nằm nghe ba dấu chấm chầm chậm rơi Mười năm gió

Trong tình em - Hà Nội

Thơ   •   26.10.2021
Chớm thu rồi! Cốm cũng sắp sửa xanh Phượng còn sót một chùm hồng giữa phố Em bé ơi, anh chúc em thi đỗ Sốt ruột làm gì - chiều thứ bảy mà em. Tới tấp nhiều cánh chim Đường Thanh Niên dây đàn lên căng quá Líu cả lưỡi chào bạn bè khắp ngả Đất nước trẻ

Giai điệu lạc quan

Thơ   •   26.10.2021
Ta phải sống như là không thể chết Trái tim yêu như chưa bị bạc tình Dòng thơ viết âm thầm trong bóng tối Mỗi đêm trường toé loé một bình minh Ta phải sống như là không thể chết Mắt lơ mơ như chưa lúc nào nghèo Và đứng hát nghiêm trang bên miệng vực

Thơ màu xanh

Thơ   •   26.10.2021
Thơ tôi viết xin mời em cứ đọc Nhưng mà đừng tin bông huệ ấy là em Bởi có lúc cả một rừng hoa trắng Tôi đã đạp tơi bời, phút cầm súng xông lên. Thơ tôi viết xin mời em cứ đọc Tôi nói thế này, em phải nghĩ thế kia Nếu có lúc tôi nói: “Buồn muốn chết!!

Vào mặt trận lúc mùa ve đang kêu

Thơ   •   26.10.2021
Vào mặt trận lúc mùa ve đang kêu Dẫu hòn bi lăn hết vòng tuổi nhỏ Trong những ba lô kia ai dám bảo là không có Một hai ba giọng hát chú ve kim? Vào mặt trận lúc giọng ve đang kêu Hay tiếng gọi lên đỉnh cao đánh giặc Đây mùa hạ lòng tôi sung sướng nhấ

Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến

Thơ   •   26.10.2021
Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến Chỉ tiếc mùa thu vừa mới đi rồi Còn sót lại trên bàn bông cúc tím Bốn cành tàn, ba cánh sắp sửa rơi Hò hẹn mãi cuối cùng em đã tới Như cánh chim trong mắt của chân trời Ta đã chán lời vu vơ, giả dối Hót lên! dù đau xó

Những câu thơ viết đợi mặt trời

Thơ   •   26.10.2021
Nửa đêm thức không làm sao ngủ lại Đốt lửa lên, chỉ nhớ mặt trời thôi Cơn gió thoảng như bàn tay của bạn, Hơ vội vàng trên ngọn lửa cùng tôi. Nhà tôi nằm bên bờ cát loi thoi Kỷ niệm thổi u u trong vỏ ốc Bạn nhặt vỏ sò bỗng quây quần trong phút chốc Đ

Trở lại những ngày thơ

Thơ   •   26.10.2021
Sau mưa bão vẫn Mùa Xuân Thứ Nhất Vẫn màu mây ngơ ngác thả qua trời Và sau Em cuối cùng - anh trở lại Những Ngày Thơ không cần viết ra lời...

Viết trên lưng ngựa trắng

Thơ   •   26.10.2021
Kính tặng đồng đội đã chiến đấu trên cao điểm Bạch Mã Thư viết cho em trên lưng Ngựa Trắng Khi quân phục anh thuốc súng phủ đầy Lửa rần rật trên lưng Ngựa cháy Không phải là thần thoại đâu em. Quân thù đang như rắn trườn lên Cứ để chúng gần thêm chú

Dưới màu hoa rất đỏ

Thơ   •   26.10.2021
Mùa xuân ấy nói thực là anh đã Xếp ba-lô lặng lẽ để xa nhà Câu thơ cũ có gì không thực nữa Chớp qua hồn như pháo sáng mà thôi. Đừng bao giờ chán nản em ơi Hy vọng sẽ vút lên từ phút ấy Cuối cánh rừng lửa còn dai dẳng cháy Bàn chân đi cho thẳng tới ch

Cho người tri kỷ

Thơ   •   26.10.2021
Vừa làm xong bài thơ Chả có ai để đọc Tôi vượt qua màn mưa Đúng như một thằng ngốc. Cuối cùng tôi ngồi khóc Trong quán bia bên đường Cô bán hàng thấy thương Rót cho cốc trà nóng. Bàn tay tôi lạnh cóng Trái tim thì buốt tê Ngoài trời mưa như trút Chả

Mây cuối trời

Thơ   •   26.10.2021
Tưởng chẳng còn gì để mất Vân ơi Lọ mực đổ trên trái tim tan nát Tình yêu không giống như trong bài hát Mọi sự trở về đều cay đắng như nhau. Cũng chẳng còn ai để hờn oán nữa đâu Bao vết thương cuối cùng rồi cũng khỏi Điều chưa nói, thì ngày kia anh

Người cắt dây thép gai

Thơ   •   26.10.2021
I Dây thép gai con cò không đậu được Nghe tiếng ru hời, sao cò cứ bay xa. Anh cắt chúng đi cho con cò bay lại Trong đêm khuya, tiếng cánh vỗ trên đầu. Thương cây cùng thương đất như nhau. Nên anh khóc khi nhìn cây nhựa chảy. Con sông gãy và nhịp cầ

Em ơi, chín giờ

Thơ   •   26.10.2021
Em ơi, chín giờ - Em hãy đi ra Đứng bên cửa, để cho anh được thấy Đôi mắt nâu, nụ cười kiêu hãnh ấy Có thể chiều nay ta gặp nhau rồi. Em ơi, chín giờ - Em hãy đi ra Đứng bên cửa, để cho anh được thấy Đôi vai im chiếc lá hè run rẩy, Trước cuộc đời ngh

Một mai

Thơ   •   26.10.2021
Một mai chết thật âm thầm Mấy cành cỏ dại khẽ trầm ngâm ru Một mai chết hết hận thù Mắt chầm chậm khép, tay từ từ xuôi Một mai chết thật buồn cười Tóc tôi buông xuống như người ngủ mơ Một mai chết thật tình cờ Thuốc trên tay khói vẫn dờ dật bay... Mộ

Mây rất thờ ơ

Thơ   •   26.10.2021
Trời xanh màu tự thú Tóc em thờ ơ bay Ngày em hai mươi tuổi… Lòng anh cũng vậy thôi Hơn một lần đánh mất Trả cho em nước mắt Lăn ngang ngực đàn bà… Cỏ xanh vừa chấm ngực Hiếm hoi như hạnh phúc Mùa thu ngơ ngác xanh. Bay vụt qua đời anh

Các con là ngọn lửa

Thơ   •   26.10.2021
Tặng Gấu và Cu Mỵ Mồng 7 tháng 2 này Là ngày sinh nhật Bố Chắc gì Mẹ đã nhớ Hai con thì bé thơ. Thôi thì Bố nằm mơ Có rất nhiều hoa tặng Để quên niềm cay đắng Để quên bao tủi hờn Hai đứa đã lớn hơn Bố cũng thêm một tuổi Chỉ vì Bố có lỗi Giao Thừa đà

Tôi không thể nào mang về cho em

Thơ   •   26.10.2021
Tôi không thể nào mang về cho em Trên những đồi biên cương chảy máu Mắt đồng đội sau những ngày chiến đấu Khẩu súng ghì nóng bỏng đất Hoà An. Thương yêu quá! Việt Nam Lựu đạn bay lẫn trong bầy chim sẻ Con đứa lên rừng, đứa lần xuống bể Ngảy đất trờ

Giữa hai hàng lục bát

Thơ   •   26.10.2021
Học trò trong Quảng ra thi Thấy cô gái Huế bỏ đi không đành (Ca dao) Biết nói làm sao bông trang nở Tôi có tuổi mười hai thương nhớ gửi nơi này Biết kể làm sao chong chóng quay Biết hát làm sao hoa phượng đỏ Đáy chân trời sao lên trong nỗi nh

Thư mùa thu

Thơ   •   26.10.2021
Gửi Thịnh Dấu chân chúng mình chắc đã gặp nhau Mùa Thu trong thành phố với rừng sâu Đất nước rộng ta đi nghe súng nổ Những chiến trường nào ai đến trước, đến sau. Như gặp nhau rồi, mà đã gặp nhau đâu Nhìn dòng sông đoán Thịnh đã qua cầu Nhìn đá dựng

Trăng phía ấy

Thơ   •   26.10.2021
Mặc áo màu nước bể Đứng dưới trời mây trôi Rồi một thoáng gặp tôi Ôm cây đàn vỡ nát Rồi một lát gặp em Hai lưng trần dính cát Đi qua vùng sa mạc Âm u như tình yêu Đi qua vùng phì nhiêu Cây xanh như đau khổ Làm sao để tôi nhớ Làm sao để em hay Con tà

Nhớ ngày mai

Thơ   •   26.10.2021
Này em Anh nhớ ngày mai quá Có thể là Con gái sẽ ngủ quên Trên cây đàn, Chúng mình mua quá đắt. Nhưng em đừng đánh thức Giấc mộng Su-man còn đắt hơn nhiều. Ta đã thực vào đời bằng nước mắt Để con ta mơ mộng ngủ bên đàn Ta đã đi như mèo trên phố vắng

Giữa đường phố rộng dài...

Thơ   •   26.10.2021
Chiếc xe đạp con con giữa đường phố rộng dài Đồng nghĩa với nụ cười, đồng nghĩa với ban mai Và những giấc chiêm bao trở lại Trong bạt ngàn gió tím cánh lưu ly. Giữa bãi biển ra đi Trăm con sóng dội về Em vẫn viết những bài thơ trên cát ướt Cả buổi tr

Trái tim bên hàng rào

Thơ   •   26.10.2021
Những hàng rào khốn khổ trên môi Ngăn không cho anh tới được chân trời Đám mây thiên thần ngoài tầm tay với Không lẽ ta lang thang cho chấm hết cuộc đời. Anh sợ mùa Xuân, sợ tất cả mọi người Lấy trang giấy úp mặt vào bóng tối Rồi bóng tối anh cũng kh

Sông Thương tóc dài

Thơ   •   26.10.2021
Mai đành xa sông Thương tóc dài Vạn Kiếp tình yêu xin gửi lại Xuân ơi xuân… lẽ nào im lặng mãi Hạ chưa về nhưng nắng đã Côn Sơn. Mai đành xa sông Thương thật thương Mắt nhớ một người, nước in một bóng Mây trôi một chiều, chim kêu một giọng Anh một mì

Cùng với buổi chiều nay

Thơ   •   26.10.2021
Em lên tàu cùng với buổi chiều nay Căn phòng nhỏ rộng ra thành nỗi nhớ Ừ em đứng ở đây, em ngồi góc đó Em vô tình hay em cố tình quên Hoa xoan rơi như bài hát của đêm Tiếng chim khía quanh đây từng nốt nhạc Gió thổi rối cánh hoa và tiếng hát Biết đoá

Nhớ mẹ Trường Sơn

Thơ   •   26.10.2021
Lửa những ngày qua loá loá Ngàn cây, ngàn lá giờ đây xa Bàn tay ngày ấy thơ dại quá Cụm khói ngủ quên giữa rừng già Tình yêu có khoảng cách Nỗi buồn đo cánh chim Con trai và quả tim Nhớ mẹ Trường Sơn trào nước mắt Phòng con, võng vẫn mắc Chưa có ngườ

Bức tranh dọc đường hành quân

Thơ   •   26.10.2021
Xa trung du nên tôi chửa thấy đồi Nhà đá ong âm thầm mang lời đất Cây xấu hổ giấu bao nhiêu cổ tích Mắc cỡ gì mà khép cánh ư em? Chim rất nhiều mà tôi chẳng biết tên Kêu chi mãi đến rối lòng lính trẻ Bằng lăng rụng nói điều mơ mộng quá Hoa bên đường

Tháng ba quay lại...

Thơ   •   26.10.2021
Anh bốn chục Mùa Xuân chưa kịp tới Lũ chim kêu óng ả trước hiên nhà Lời chim vàng quá, chắc tình không thể bạc Ta ngây thơ hát lại khúc ban đầu. Đây đất mẹ ngàn năm chưa mặc áo Cây tương tư khốn khổ trổ thêm cành Khi chạm xuống bờ vai em vừa nóng Anh

Thanh thản

Thơ   •   26.10.2021
(Lời của người gỡ mìn đã hy sinh) Mẹ ơi - tóc bạc và mây trắng Mặt đất bây giờ chắc đã xuân Đêm ấy con vào Khu Vườn Cấm Không hái táo - mà đi gỡ bom Tròn tuổi ba mươi con chỉ biết Đỏ mặt khi người ta nói hôn. Mẹ ơi! Trước lúc con vĩnh biệ

Tốt hơn, đừng chết!

Thơ   •   26.10.2021
Nếu tôi chết - Hãy tìm tôi nhé Trời xanh như tất cả còn xanh Xin đa tạ rất nhiều em gái Cho mấy lần tôi được làm anh. Nếu tôi chết - Hãy tìm tôi nhé Một trưa nào như trưa mùa Thu Chiến hào năm thằng lăn ra ngủ Tôi giật mình - tiếng đại bác ru. Nếu tô

Phương ấy

Thơ   •   26.10.2021
Đêm trong suốt áp ngực vào phương ấy Gặp lại mùi cỏ cháy suốt thời trai Ngôi sao rơi trên dãy kẽm gai dài Cái vùng đất không tiếng gà cất gáy Bao hăng nồng cỏ cháy rát hoàng hôn. Là cái phương sao quá bồn chồn Đón thư mẹ qua bảy vòng lửa khói Vết thư

Xuân ước hẹn

Thơ   •   26.10.2021
Một tiếng còi tàu thắp lửa trong đêm Không biết tàu vào ga hay tàu xa thành phố Anh chỉ biết mùa hoa đào đã nở Những cánh xuân thánh thiện bước lên thềm. Đúng giao thừa tàu anh sẽ tới ga em Mắt của em ẩn sau ngàn mắt lá Em gần thế mà đường ray dài q

Một con đom đóm

Thơ   •   26.10.2021
Chuyện tình lạ quá Tuấn ơi Con đom đóm ấy bay rồi còn đâu, Lập loè ngủ dưới mồ sâu Đất nâu đừng nhắc lại câu chuyện buồn Tình yêu chớp bể mưa nguồn Mai tôi chết tóc ai luồn ngang môi.

Nghe chim kể chuyện trên đồi chốt

Thơ   •   26.10.2021
Nguỵ trang công sự xong rồi Mới hay đồi chốt là đồi lắm chim Cứ ôm khẩu súng ngồi yên Lắp thêm băng đạn, còn đêm đấy mà. Thản nhiên cơn gió chạy qua Tiếng chim lách chách, gần xa chuyện gì? Ngây thơ là chuyện chim ri Khoác lác nhất nhì, chuyện sáo sậ

Trong căn nhà thật buồn

Thơ   •   26.10.2021
Người đã ngồi ở đó Trong căn nhà thật buồn Đốt trên đầu điếu thuốc Những tháng ngày buồn nôn. Người ngồi qua hoàng hôn Nắng chiều rơi tơi tả Người nằm xuống đời ta Tóc buông dài im ả. Cơn mưa đêm vật vã Cơn bão vừa đi qua Tuổi hai mươi con gái Em ném

Nhớ lại ngày đầu gặp Huế

Thơ   •   26.10.2021
Ngày ấy sông Hương đầy những gió Tôi nhìn thành phố thấy mênh mang. Ngựa hồng nào có trên thảm biếc Áo cưới em may chắc vội vàng. Ta pha mực tím thương yêu lại Vở trắng vô cùng chưa hết trang. Nón bài thơ giấu trăm trận bão Huế - xoáy lốc vào hai mắ

Cho phượng năm xưa

Thơ   •   26.10.2021
Một buổi chiều không có người để yêu Một buổi chiều không có người để ghét Một đám ma không biết ai vừa chết Nhiều buổi chiều ta đã mất tên nhau. Một đám mây trong suốt đến không màu Một đám cháy không thấy hình ngọn lửa Một ngôi nhà chưa bao giờ khé

Nhớ Vũ Đình Văn

Thơ   •   26.10.2021
Thôi cho mình thắp nhang này Khóc Văn nước mắt đã đầy quả tim Ngàn sao mình đã kiếm tìm Nhưng ngàn sao chỉ im lìm như nhau Văn ơi, nằm ở nơi đâu Người ta lại hát qua cầu gió bay Thôi cho mình thắp nhang này Khóc Văn nước mắt đã đầy cả đêm. Văn đi sa

Viết ngày mồng 7 tháng 2

Thơ   •   26.10.2021
Hôm nay sinh nhật của tôi Không ai gọi điện...                    ...buồn ơi là buồn... Lấy xe tôi phóng ra đường Mưa giăng giăng bụi...   &nbs

Xuất ngũ

Thơ   •   26.10.2021
Anh về Hà Nội, chưa hết nhớ Anh em văn nghệ đón Người Rừng Như đón một thằng cha hoá dại Đang ngồi uống rượu mắt rưng rưng. Ai biết vì sao anh đã khóc Lá rừng sốt rét xuống trang thơ Đâu những căn hầm, đâu nấm mộ Nhắc tên lên đã thấy bơ phờ.

Chào sao Mai

Thơ   •   26.10.2021
Trên vai ngút ngàn mắt mẹ mùa thu Sao Mai thắp giã từ ta với bạn Cơn mưa gõ ngang trời tiếng đạn Nỗi nhớ kêu tên trên vỏ đạn đồng. Thôi xin chào mười năm học phổ thông Cánh hoa phượng cuối cùng thương mến nhất Một chấm đỏ rung rung trên lòng đất Tuổ

Thơ không màu

Thơ   •   26.10.2021
Bao năm lăn lộn với đời Nàng Thơ đã chết trong tôi mất rồi. Ai ngờ đến phút tàn hơi Em còn trở lại cất lời xót xa. Lạc nhau giữa Cõi Người Ta Nợ em từ thuở lên ba khóc cười. Xin cho tôi được làm Người Như bao Người - Dưới mây trời cần lao.

Nến sắp tắt

Thơ   •   26.10.2021
Sáng nay như rất nhiều buổi sáng chuyến xe điện vắng teo lăn bánh qua bản nhạc cuối cùng. Thưa em mùa Thu toàn khoan dung tóc thả ngang vai thời trang năm 87 và chuyến tàu đầu tiên đã chạy góc đường Nguyễn Du, mẩu thuốc, dấu giầy. Có ai nhớ mình qua

Quán cà phê mặt trời

Thơ   •   26.10.2021
Với bàn tay còn lấm bụi than, Anh dắt em vào quán Mặt Trời, Có lẽ cà phê pha quá ngọt, Cốc thuỷ tinh trần tục nắng thiên đường. Hai chiếc thìa trong hai chiếc cốc con, Lặng lẽ khuấy lên một điều rât lớn Cuộc đuổi bắt không có ai chạy trốn Anh phập ph

Năm nốt bâng quơ trên một cây đàn

Thơ   •   26.10.2021
I Trời ơi! Âm nhạc Sao-giống em-anh ngước lên-Mẹ em Im ắng-nhớ lại khi... Lá trên thềm, Xuân còn đi Bàn chân-lê bước lên-thang gác em Đây đời anh-không còn riêng. II Một thoáng tình yêu Đã chạm môi-lời lời im ắng Cổng thành bỏ trống Ném bước chân qua

Thơ trở về nguồn

Thơ   •   26.10.2021
Thơ trở về nguồn        Gửi Sơn Bao giờ trở lại Điện Biên Viết câu lục bát đầu tiên trong đời Thắp hương hài cốt anh tôi Nhìn hoa ban trắng xoá đồi Him Lam. Trái cam ngày ấy còn vàng Mẹ đâu rồi giữa vo vàn lá xanh

Của Nguyên Xuân

Thơ   •   26.10.2021
Gửi Phạm Quân Kiếp sau vứt bút phê bình Làm tên thi sĩ thất tình mà chơi Trả trang giấy trắng cho Người Biết đâu Từ Thức vẫn ngồi đợi anh...

Đêm nay...

Thơ   •   26.10.2021
Áo anh bạc mùa thu pha rượu đắng Áo em sao cô độc đã in hình Trong trắng bỏ nhà đi năm mười sáu Đêm nay buồn ngồi cắn vỡ ô mai Và như thế mười năm bớt dại Nỗi khôn ngoan ám sát tuổi học trò Cà phê rót đầm đìa qua phượng đỏ Ngày cuối cùng ta vứt hế

Thơ phục sinh

Thơ   •   26.10.2021
Tặng Vân Ai trong chúng ta cũng có lúc buồn                                  muốn ch

Lời hát đêm ra trận

Thơ   •   26.10.2021
Lạo xạo hoàng hôn xẻng cuốc mở đường vào Gầu va thành giếng nói lời trong và mát Hoa xoan nói những lời trong bài hát, Chẳng bao giờ rõ tên. Hồi hộp là lời giọt sương đêm Khấp khểnh tiếng chân trâu lời ngõ nhỏ Lời lạ lắm hoa Bưởi nào vừa nở Đến dịu h

Mùa thu tôi yêu

Thơ   •   26.10.2021
Từ trong tục ngữ ca dao Mùa thu tôi tự khi nào đã yêu Từ trong tiếng khóc cô Kiều “Ba thu dồn lại...” bao nhiêu tháng ngày Từ trong lấm láp bàn tay Mẹ ru tôi ngủ giấc ngày còn thơ “Tháng bảy lác đác cành ngô Tiếng chày ai nện đêm thu ghẹo người” Mẹ

Diễn viên ơi

Thơ   •   26.10.2021
Bao nhiêu Diễn Viên đi qua nhà tôi Nét mặt nghiêm trang - không nói - không cười Và tôi cũng vờ nghiêm trang hơn họ Mắt không thèm nhìn chiếc lá vừa rơi. Bao nhiêu Diễn Viên đi qua hồn tôi Thành lá, thành hoa, thành khói hết rồi Mà sao Nàng Thơ vẫn c

Quả tim sân bay

Thơ   •   26.10.2021
Chiếc máy bay đã lẫn vào trong mây Bỏ lại một khoảng trời chờ đợi Anh cũng vậy sau mỗi lần cất cánh Lạc mất phi trường và lặng lẽ rơi. Lửa âm ỉ trên cánh đồng hoa huệ Tên phi công mất tích tự bao giờ Đây tháng tận, năm cùng - Đây điểm chết Hồn du hà

Mùa hoa bất tử

Thơ   •   26.10.2021
Em còn nhớ không mùa mưa Nở vô hình trên tóc Võng dù ta mắc giửa rừng Núi đồi trổ hoa bất tử. Nằm đếm đom đóm vào Thu Sông suối ngàn năm mất ngủ Trăng lên tuổi mười sáu em Tóc bay ngang đèo gió hú. Ơi đất xưa, đường rừng cũ Thức dậy chưa em Lộc Ninh

Chiếc lá đầu tiên

Thơ   •   26.10.2021
Em thấy không, tất cả đã xa rồi Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước Con ve tiên tri vô tâm báo trước Có lẽ m

Tái bút của người lính

Thơ   •   26.10.2021
Sau chiến tranh Gió thổi sáo Qua nòng đại bác. Con sáo Co một chân Đứng giữa chiến hào. Bờ ao Người thương binh Ngồi thổi sáo Chiếc nạng Cắm trên đất mẹ của mình.

Những thời vô tội

Thơ   •   26.10.2021
Xin chào nụ hôn tinh mơ Xin chào trái tim buổi sớm Trải qua khá nhiều đau đớn Bây giờ tôi ước bình yên Con tàu nằm như ngủ quên Song song hai hàng dĩ vãng Vùng chiến trường không khói đạn Mắt nhìn như súng nhìn ta Tình yêu nằm trong giàn hoa Giấc mơ

Viên xúc xắc mùa thu

Thơ   •   26.10.2021
Tình yêu đến trong đời không báo động Trái tim anh chưa lỗi hẹn bao giờ Viên xúc xắc mùa thu ru trong cỏ Mắt anh nhìn sáu mặt bão mưa giăng Anh đi qua những thành phố bọc vàng Những thị trấn mẹ ôm con trên cỏ Qua ánh nắng bẩy mầu, qua ngọn đèn hạt đỗ

Lời chúc hoa đào

Thơ   •   26.10.2021
Trong hơi thở Mùa Xuân Làm sao em đến hết Bao nhiêu nụ Hoa Đào Đã nở ra thắm thiết. Cầm Chiếc Vé Ngày Tết Dắt tay em lên tàu Đường ray hồng vô tận Nối vòng quanh Địa Cầu. Muốn ôm em thật lâu Giữa Nhà Ga Trái Đất Anh định nói một câu Bỗng tự dưng quê

Thêm một vì sao...

Thơ   •   26.10.2021
Nếu tôi chết - gia tài để lại Thơ mấy bài nào có gì đâu Bạn đến viếng mua hoa thật rẻ Cắm trên mồ cho được bền lâu Kẻo bạn về, tôi buồn phát khóc Còn có hoa thủ thỉ đôi lời Đừng đốt nhé nến hồng, nến trắng Khi chết rồi nào thích dạo chơi Nếu tôi chế

Di Linh cảm mến

Thơ   •   26.10.2021
Mai anh về thở gió Di Linh Em ngồi nhớ trong thành phố cổ Mưa làm dấu dọc đường quốc lộ Gốc cây me máu chảy tên mình Mai anh về ba lô nhẹ tênh Em gửi chi cho vùng đất đỏ Còn nốt một chuyến xe thổ lộ Anh sẽ về đúng lúc trăng lên Anh sẽ về giữa phố khô

Bảy khúc đàn thơ

Thơ   •   26.10.2021
Tình yêu trở lại bằng con đường nào Hun hút chân trời treo một vì sao. Tình yêu trở lại bằng con đường nào Góc bể xa xanh mọc lên hòn đảo. Con đường trở lại sao lắm gian lao Con đường trở lại thật nhiều giông bão. Nhưng vì lý gì đôi bàn chân đi Lạ