Đợi mùa

Thơ   •   Thứ ba, 09/11/2021, 15:04 PM

Mùa chưa về Tu hú gọi Em đi tìm Mẹ Dẫy tre xa giấu biệt giải khăn điều Khi gậy nắng kẻ ăn mày đã quăng sau núi Hàng tre nhả yếm Trả mẹ về Lều dột mưa đêm Thì Chị đi mấy lối chân chim Để Mẹ về bao phương bèo nổi Riêng Em nằm trơ đợi mai tu hú gọi Như

Nội dung bài thơ: Đợi mùa

Mùa chưa về

Tu hú gọi Em đi tìm Mẹ

Dẫy tre xa giấu biệt giải khăn điều

Khi gậy nắng kẻ ăn mày đã quăng sau núi

Hàng tre nhả yếm

Trả mẹ về

Lều dột mưa đêm

Thì Chị đi mấy lối chân chim

Để Mẹ về bao phương bèo nổi

Riêng Em nằm trơ đợi mai tu hú gọi

Như không có Mẹ từ năm biết gọi gà

Chiêm chiếp xó nhà mưa mọt

Xanh gì chỏm tóc lên ba

Khi cọc cầu ao dứ mắt chuồn chuồn

Buồn ngủ rã rời cánh mỏng

Em đi mãi những đường làng ngơ ngắt

Nhặt lá đa đan mũ Chiêu Quân

Hát vẩn vơ lời sẩm chợ

Gậy mù ngửi hơi đường lạ

Bóng cây rợp mát lưng gù

Chiều lá dứa tít mù chong chóng

Gió mát này Mẹ quạt

Từ chênh chếch nẻo tàn trăng

Có cô láng giềng trái đào vắt vẻo

Hỏi đằng ấy đi đâu

Em lên núi xa hái cỏ thiên đồng

Cài tóc Chị sênh tiền gõ nhịp

Đánh bồng trên mái đình cong

Em bước vào đình

Ôm cột mấy người ôm

Em rẽ sang chùa

Lay chân hộ pháp

Sau chùa tát đêm một chạp

Gầu giai ai vớt Chị ơi

Loà loà thân trăng

Chị lỡ xe hồng

Mẹ đi lấy chồng

Cỗ cưới chênh vênh khoai luộc

Mật vàng mọng rách vỏ nâu non

Cắm bốn que tăm

Khênh nhị hỉ đẫy lưng lợn béo

Phần Mẹ khúc đuôi tròn

Phần Chị nửa mình thon

Phần Em hai chân ngơ ngác

Tăm cắm chật bình hương

Em xuýt xoa tập khấn

Chắp tay nhìn nghẽn nghìn phương

Có hôm Em lần xuống bếp

Cậy cháy sành vỡ toác trôn niêu

Một con mèo mướp ruỗi chân chiều

Lưỡi gió liếm gio vờn tóc rụng

Tưởng như Mẹ về

Vai áo toạc ba vá chằng tơ dứa

Tưởng như Chị về

Tóc óng đêm xưa giờ tua túa rễ tre

Bao giờ Chị về

tóc phủ vai Em chiều hương nhu

Bao giờ Mẹ về

buộc yếm đào phai vỗ hát ru

Khấn thầm như gặp Chị

mắt nứa cứa tay Em

vẫy đón đầu làng

Khấn thầm như Mẹ lỡ đò ngang

miệng hé hạt na nhoà bến vắng

cổ tay tròn đẫn mía gie

Không

Bầu Mẹ không tròn

Bưởi Chị chưa hoa

Đã hết năm tu hú gọi rừng già

Đã sang mùa

Tu hú ngủ rừng xa


Bài thơ Đợi mùa của tác giả Nhà thơ Hoàng Cầm - Bùi Tằng Việt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Hoàng Cầm - Bùi Tằng Việt

Nghệ danh: Hoàng Cầm

Tên thật: Bùi Tằng Việt

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Hoàng Cầm - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Hoàng Cầm, Thơ Hoàng Cầm, Tập thơ Về Kinh Bắc

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Nhịp 7: Rồi lại đi (Bước sắp qua cầu nghẹn tiếng)

Luân hồi

Thơ   •   09.11.2021
Con đấy ư Con đã về Kinh Bắc Những cỏ Bồng Thi Với dế đầu si Những lá Diêu Bông Với đôi xe hồng Luân lưu thụ thai qua chín đời Đằng đẵng Đến khi con lọt lòng Cây đu đủ sau nhà vừa bấm ngọn Đội mũ niêu đen Đi trong đêm mưa dầm Mẹ đau trở dạ Sinh con r

Quà mẹ

Thơ   •   09.11.2021
Quà gửi con chùm nhãn Hưng Yên Đừng gặm hết ngày thơ trẻ Nửa đêm Thuyền thúng đồng chiêm đi tìm hướng làng xa Ngọn cây đa trang hoàng khúc múa đàn cá song lơ lửng tự tình ổ sáo đen mái chèo khua vỡ trứng Gà lên chuồng chuông động bình minh Đi tìm c

Nhớ

Thơ   •   09.11.2021
1- Lá Có nét buồn khôi nguyên Chìm sâu vào đằng đẵng Có tiếng ca ưu phiền Chìm sâu vào lẳng lặng Và dai dẳng em ơi Là cơn say khát lá Cứ thon mềm xanh lả Trong men quê bồi hồi 2- Ngõ Sao không thể khép cửa buồng thương nhớ Còn phong phanh manh áo D

Đợi mùa

Thơ   •   09.11.2021
Mùa chưa về Tu hú gọi Em đi tìm Mẹ Dẫy tre xa giấu biệt giải khăn điều Khi gậy nắng kẻ ăn mày đã quăng sau núi Hàng tre nhả yếm Trả mẹ về Lều dột mưa đêm Thì Chị đi mấy lối chân chim Để Mẹ về bao phương bèo nổi Riêng Em nằm trơ đợi mai tu hú gọi Như

Mưa Thuận Thành

Thơ   •   09.11.2021
Nhớ mưa Thuận Thành Long lanh mắt ướt Là mưa ái phi Tơ tằm óng chuốt Ngón tay trắng nuột Nâng bồng Thiên Thai Mưa chạm ngõ ngoài Chùm cau tóc xoã Miệng cười kẽ lá Mưa nhoà gương soi Phủ Chúa mưa lơi Cung Vua mưa chơi Lên ngôi hoàng hậu Cứ mưa Thuận T