Hai hình người gỗ

Thơ   •   Thứ tư, 27/10/2021, 23:09 PM

Tôi kể lại câu chuyện xưa một chút Chuyện trước đây tôi nghe ở miền Nam. Riêng lòng tôi tin chưa đến nỗi nhàm Nếu ta kể lại giữa đời câu chuyện Mang những ước mơ mong đời biến chuyển. Bạn nhà văn, người Nam bộ, năm xưa Đã kể tôi nghe câu chuyện, bây

Nội dung bài thơ: Hai hình người gỗ

Tôi kể lại câu chuyện xưa một chút

Chuyện trước đây tôi nghe ở miền Nam.

Riêng lòng tôi tin chưa đến nỗi nhàm

Nếu ta kể lại giữa đời câu chuyện

Mang những ước mơ mong đời biến chuyển.

Bạn nhà văn, người Nam bộ, năm xưa

Đã kể tôi nghe câu chuyện, bây giờ

Anh còn sống hay là anh đã mất?

Đau giận nỗi nước non chia cắt

Người quê hương phải nhắn hỏi mây mù,

Chuyện hàn huyên, tâm sự, văn thơ

Nghẹn giữa cổ đành gửi tờ giấy trắng.

Chuyện anh kể ngày xưa cay đắng

Tôi cố giữ nguyên cả vị đắng cay.

Khác một điều: lòng tôi viết hôm nay

Không cay đắng như lòng ta thuở trước,

Thuở nô lệ hai thằng dân mất nước

Kể nhau nghe câu chuyện rồi xót xa,

Đi giữa đời như người bị lột da,

Đau đớn mãi với hai hình người gỗ.

Thuở ấy trong một châu thành Nam Bộ

Hai em học sinh kết bạn tâm giao.

Vui cùng vui, giận cùng giận, đau cùng đau

Mọi chuyện ở trong đời và trong truyện.

Nước nô lệ, lòng trẻ con cũng nhuyễn

Nỗi đau thương man mác ở trong đời.

Đi học về hai em dạo phố chơi

Cứ gặp lại mãi hai hình người gỗ.

Trong ngôi nhà cao, ấy hai cái trụ

Gỗ lim đen tạc khắc hình người

Giơ vai ra, lấy hết gân hơi

Để gánh cả cái bao lơn đồ sộ.

Hai người gỗ dường như gần tắt thở

Sức bình sinh đem dồn đổ đôi vai

Giữ lấy bao lơn mái lợp, rộng dài

Mang sức nặng như mang trời đau khổ.

Bắp thịt nổi hai đầu vai, giữa cổ

Như bướu đau thương chẳng có ngày teo.

Đã thôi đâu! Bọn trẻ nghịch lại trèo

Vọc mặt mũi hai người đau khổ ấy.

Đôi bạn tâm giao hai học sinh lúc nãy

Lòng xót đau nỗi đau xót mênh mông

Cứ thấy hoài hai ngươi gỗ vai còng

Gánh đau khổ, trời! Làm sao chịu được!

Đây chẳng phải chuyện trong đời có thực,

Cũng chẳng là chuyện trong sách nhà trường,

Chuyện lưng chừng đời với sách, vấn vương

Đôi bạn nhỏ đau tận cùng lòng trẻ

Họ bí mật bàn cùng nhau, định kế

Xoá nỗi đau thương. Sao kể cho tường

Những điều tra, chuẩn bị, những con đường

Họ đi lại đã trăm lần, dò xét.

Phải cẩn mật! Người thứ ba không biết!

Phải công phu, xếp đặt rất chi ly!

Xoá đau thương đâu phải chuyện chơi bi

Trong sân với chuyện đọc bài trong lớp!

Hai hiệp sĩ trữ dồn rất nhiều hộp,

Trăm bao diêm xé cất lấy diêm sinh.

Mỗi buổi học về đôi bạn đến rình

Xem hai người gỗ còn sức chờ giải phóng?

Hai người gỗ vẫn căng gân chịu đựng,

Đôi bạn xót đau tận đáy tâm hồn.

Lòng đầy tin, họ an ủi nỗi buồn

Của hai người gỗ “chịu khó chờ ít nữa!”

Tiền mẹ cho, không ăn quà, ra chợ

Mua giấy làm ngòi, mua dây pháo nổ,

Định đến ngày gần Tết khởi công to.

Một chiều thứ năm đôi bạn lò dò

Mang hai hộp hy vọng đầy trong đó

Nép sau bụi, bên ngôi nhà đồ sộ,

Thuốc pháp rắc đen giấy cuốn làm ngòi.

Hai hộp mang đặt sát chân tường vôi,

Đầy pháo, vỏ diêm, và lòng hăng hái.

Ôi hồi hộp! Đôi lòng non bừng cháy:

Họ sắp xoá đau thương ám ảnh bấy lâu.

Thiêng liêng giờ khởi sự họ nhìn nhau.

Hai người gỗ đằng xa cũng nhìn về phía họ

Như chúng sinh đau nhìn vì cứu khổ.

Đâu đấy xong, đánh lửa châm ngòi:

“Chạy! Chạy mau lên! Chạy mày ơi!”

Đôi bạn nhỏ cầm tay nhau chạy thẳng

Để tránh sức đè của ngôi nhà nặng

Sắp sập rồi! Hai người gỗ sẽ ra!

Ôi thiêng liêng! Thuở trước Phật Thích Ca

Khi tìm ra phép cho người diệt khổ

Có sung sướng như lòng đôi bạn nhỏ?

Nhưng làm sao mãi không tiếng nổ ầm?

Sáng hôm sau đôi bạn âm thầm

Quay trở lại nhìn ngôi nhà đồ sộ,

Hai người gỗ vẫn còng vai đau khổ...

Đôi trẻ thơ lòng thấy nhói đau.

Thương hai em vỡ mộng lần đầu:

Tìm thuốc nổ, thấy hộp lăn dưới cống.

Hai em không thua, ngẩng nhìn trời rộng.

Nhặt ngòi lên, ngòi chưa cháy còn nguyên,

Đời hai em vải chưa cắt, vẹn tuyền,

Hai em hứa cùng mọi người đau khổ:

“Nay không cứu được hai hình người gỗ

Thì mai sau khi đến tuổi làm người

Ta sẽ cùng nhau cứu lấy cuộc đời”

Anh bạn miền Nam ơi! Tôi đã kể

Câu chuyện của anh. Bây giờ trời bể

Anh ở đâu? Biết mất hay còn?

Khi kể tôi nghe, anh vẫn đau buồn

Nên kết luận một lời cay đắng:

“Hai thằng bé chắc về sau quên bẵng

Lời hứa thiêng liêng cứu khổ, cứu đời”.

Anh bạn ơi! Hai em nó lớn rồi

Và đã giữ đúng lời nguyền trong chuyện.

Nghìn, vạn, triệu thanh niên kháng chiến

Ngày hôm qua, nghìn vạn triệu hôm nay

Đang đấu tranh giữ cuộc sống, ánh ngày

Là hai em đó, là lòng anh nữa đó.

Chuyện có khác ở nghĩa đời sáng tỏ

Hơn xưa kia, thật có khác nhiều bề,

Nhưng hề chi! Câu chuyện trẻ thơ kia

Vẫn nung nấu được nhiều em tuổi bé

Nên hôm nay nắng hồng tôi lại kể...

Và xa xôi xin nhắn vọng một lời:

Có lòng anh nằm trong chuyện thơ tôi.


Bài thơ Hai hình người gỗ của tác giả Nhà thơ Huy Cận - Cù Huy Cận, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Huy Cận - Cù Huy Cận

Nghệ danh: Huy Cận

Tên thật: Cù Huy Cận

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Huy Cận - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Hai hình người gỗ,Thơ Huy,Thơ Huy Cận

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Đất nở hoa (1960)

Xin nhớ, đừng quên!

Thơ   •   27.10.2021
Thay lời người hướng dẫn tại bảo tàng Bu-ken-van! Ai qua đây xin nhớ, đừng quên Chúng đã giết, triệu người chúng giết. Máu còn tanh, thịt người còn khét. Ai qua đây xin nhớ, đừng quên! Quên làm sao! Vạn thuở khôn quên Vết nhục lớn trong lòng dân Đức,

Trăng xuân

Thơ   •   27.10.2021
Đầu năm gió mát tựa hè Nứt bung hoa gạo bốn bề trăng xuân Sông là người đẹp khoả thân Núi xanh mơn mởn bước gần bước xa Lá ngôi lá mía rì rà Áo đêm xuân khéo mượt mà dải tơ.

Anh viết bài thơ...

Thơ   •   27.10.2021
Anh viết bài thơ giữa ánh khuya Cỏ cây yên ngủ. Gió xa về Anh nhìn em ngủ hồn hiu nhẹ Như bóng vườn trưa xanh tiếng ve. Biển lặng em nằm trong gió êm Anh là bóng thức của hồn em Ngoài kia sao cũng từng đôi sáng, Từng cặp nhân vàng trong trái đêm. Bá

Nghe đài nhắn tin vào Nam

Thơ   •   27.10.2021
Đêm đêm tin nhắn vào Nam đó, Sóng điện hay là tia máu ứa? Gọi con khắc khoải tiếng cha già, Tiếng nhỏ thơ ngây gào gọi bố. Mỗi tin nhắc lại đến ba lần Người gọi người, sao nghe lạnh tiếng? Đất nước chia hai, nửa sống thầm, Hàn huyên cũng hoá lời đa

Ga đầu vu trụ: Mạc Tư Khoa

Thơ   •   27.10.2021
Nghìn triệu đời qua trăng lạnh lẽo Vui lên trăng hỡi! Vui lên thôi! Không gian đâu phải khu vườn héo, Tới bạn cùng trăng đây chúng tôi. Vệ tình vui vút. Còn đêm nay, Mai đã gặp trăng, trăng có hay? Đêm cuối cùng trăng còn lẻ chiếc, Từ mai trăng có bạ

Con chú trong Nam nóng lòng nhìn mặt bố

Thơ   •   27.10.2021
Mỗi sáng dậy con tôi đùa mặt bố, Ngồi vai tôi như hoa nở trên cành. Bàn tay non phe phẩy khoát trời xanh Tay con quạt tâm hồn tôi mát quá. Mặt tôi mở địa dư kỳ lạ. Để cho con khám phá mỗi ngày. Có khi nào hoa nói chuyện cùng cây? Con tôi hỏi trăm lờ

Mấy vần tứ tuyệt: Chợp mắt chiêm bao

Thơ   •   27.10.2021
Chợp mắt chiêm bao em bị thương Cõng em qua suối lại băng rừng Đã trong giấc ngủ còn thêm cớ Để được gần nhau, đỡ nhớ thương.

Phú Lợi

Thơ   •   27.10.2021
Ẩy mái nhà lên gào tiếng gọi Một nghìn chiến sĩ đã hy sinh Tiếng kêu cấp cứu từ đêm tối Rách cả trời xanh, đau gió thổi. Thuốc độc chết dần từng mạch máu Tiếng kêu như nạo ruột gan ra. Đồng bào ba quận đều nghe thấu Chúng giết anh em đằng trại xa!

Nửa mùa xuân

Thơ   •   27.10.2021
Đêm nay, tôi nhìn bản đồ đất nước Treo trên tường. Rách xước nửa mùa xuân. Tiếng gà tan canh dường cũng phân vân Sáng một nửa và tối còn một nửa. Ngày sáng chói bay về từ vũ trụ Đậu xuống đây cũng ố nửa hào quang: Ánh sáng đau trong tia sáng ngợ ngà

Mưa xuân trên biển

Thơ   •   27.10.2021
Mưa xuân trên biển, thuyền yên chỗ, Tôm cá chắc đầy phiên chợ mai, Sắm tết, thuyền về dăm khóm đỗ; Đảo xa thâm thẩm vệt mưa dài. Thuyền đậu thuyền đi hạ kín mui, Lưa thưa mưa biển ấm chân trời Chiếc tàu chở đá về bến Cảng Khói lẩn màu mây tưởng đảo k

Ba lần về thăm Bát Tràng

Thơ   •   27.10.2021
Hai mươi năm về trước, Bát Tràng ơi! Ta cùng bạn về thăm làng cũ Nhà san sát như đàn chim đến đậu Bến sông quen, lánh gió chiều đông. Rét tê da, tím cả nước sông Hồng Men trên sứ cũng tưởng chừng tái lại. Làng sa sút. Chồng chơ chum vại Ế nằm lăn. Gạ

Hai hình người gỗ

Thơ   •   27.10.2021
Tôi kể lại câu chuyện xưa một chút Chuyện trước đây tôi nghe ở miền Nam. Riêng lòng tôi tin chưa đến nỗi nhàm Nếu ta kể lại giữa đời câu chuyện Mang những ước mơ mong đời biến chuyển. Bạn nhà văn, người Nam bộ, năm xưa Đã kể tôi nghe câu chuyện, bây

Gặp một chị điên

Thơ   •   27.10.2021
Chủ nhật qua tôi gặp một người điên Trên mặt ngây thơ nét nét dịu hiền Lấp loáng dọi hai mắt đà mờ ảo. Sự sống thọt, đời không còn tỉnh táo Chị cầm roi nhưng nào biết đánh ai. Các trẻ bu quanh chị, đùa dai, Chị vút gió rồi đứng cười rờn rợn. Người q

Mấy vần tứ tuyệt: Anh thương em...

Thơ   •   27.10.2021
Anh thương em anh giắt Gương trăng vào nón trời Bốn mùa nghiêng nét mặt Khi thương nhớ em soi.

Bài ca Bắc Hưng Hải

Thơ   •   27.10.2021
Ba năm diệt hạn Bắc Hưng Hải! Ta vai kề vai, tay nối tay Đào kênh trải đá mời sông chảy Hỡi nước Hồng ơi! Ghé phía đây Phía đây ruộng khát đã lâu rồi Đất khát phù sa, lúa khát tươi Nước chảy bốn bề hạn vẫn hạn, Bao phen lúa lép dẹp thân người. Sông H

Chặt tay lũ quỷ

Thơ   •   27.10.2021
Con tôi mới mười ba tháng rười, Vịn tay bà chấp chới tập đi, Đùa nô nào đã biết chị, Chứng ho con nhiễm, sốt mê chiều chiều. Cả nhà dồn tụ thương yêu Chăm con hôm sớm đủ điều thuốc thang. Đời con như trứng mẹ nâng, Vì con đêm cũng thâm quầng mắt vơi.

Mỏ than

Thơ   •   27.10.2021
Dậy trước mặt trời, dậy trước biển Bốn giờ xe tiến lên tầng cao. Cẩm Phả đèn chăng như lưới nhện, Xe ta lướt giữa hai trời cao. Ta đoàn thợ mỏ già cùng trẻ Lớp lớp chia nhau tầng núi xẻ. Than ơi! Nằm ngủ quá lâu rồi Hãy dậy mà xây đời mới mề. Trùng

Gặp đồng chí tập đoàn đánh cá miền Nam

Thơ   •   27.10.2021
Tôi gặp anh trên cửa Cầu Roòn Nắng sớm long lanh gió mặn. Đợi phà sang, câu chuyện hàn huyên; Mắt chớp, anh ngoảnh về phía nắng. Quê anh biển Phan Rang sóng lặng Cá tôm nhiều, muối trắng phau phau. Biển quê hương anh vùng vẫy, thuộc làu Từng lạch nướ

Chao Quy-ba, chào Ghi-len

Thơ   •   27.10.2021
Quy-ba Quy-ba xanh ngắt Xanh trời xanh biển xanh thơ Xanh cả chiều hôm tiếng hát Xôn xao lá mía ngọn dừa Mía ngọt, đời anh cay đắng Trăm năm nào khác quê tôi, Dừa mát, lưng anh cháy nắng Lưng anh máu đọng lằn roi Ghi-len Ghi-len thân thiết Quê hương

Về thăm chùa Keo

Thơ   •   27.10.2021
Chiều tháng chín nắng vàng thịnh vượng Ruộng bát ngát lúa xanh mầu cốm Hương lúa cũng xanh đọng ánh sương chiều. Đất mỡ màu ngọn gió cũng phì nhiêu Như thức gọi trăm nghìn mầm mộng. Sông Trà Lĩnh kề bên dợn sóng Như tà áo hồng hé mở dưới the xanh Của

Mấy vần thơ xuân: Sang xuân

Thơ   •   27.10.2021
Sáng nay gió loáng trên đường Cây phơi phới lá, dễ thường sang xuân. Nhà ai đào nở tươi sân? Trông vô: em bé tung tăng áo hồng. Gặt xong tạnh ráo cánh đồng, Gió se luống đất ủ vồng khoai lang. Được mùa to, mái rạ vàng, Đông rét muộn, tưởng xóm làng s

Xuân về trong bệnh viện

Thơ   •   27.10.2021
Gà gáy rạng ngày ngoài bệnh viện, Thể thao sân cạnh tiếng hô nhanh. Truyền tin báo sớm đông - xuân chuyển, Chim hót chuyền nhau hoa trổ cành. Chiều qua bác sĩ cùng y tá Đã cuốc vườn xong, đã ủ phân, Sửa sang lối dạo vòm hoa lá, Hồng cúc trồng thêm sử

Sập lò Cái Đá

Thơ   •   27.10.2021
Trước Cách mạng đã xảy ra tai nạn sập lò khủng khiếp ở lò than Cái Đá, thuộc mở Hồng Gai. Đáng lẽ cứu được những anh chị em bị nghẽn trong lò, nhưng bọn Tây mỏ không cho cứu, chúng sợ thiệt hại đến giá than. Lò chuyển rạo, lò sập rồi. Trời đất! Năm a

Đất đẻ thêm con cho mặt trời

Thơ   •   27.10.2021
Theo vệ tinh xuân mới đã lên đường, Tầm trí tưởng đã chạm vòm tình tú. Ta kiêu hãnh làm người trong hoàn vũ... HC. (1957) Mùa xuân cộng sản của loài người Thả bướm bay cao vòng nhật nguyệt Mênh mông huyền thoại thời Xô-viết Đất đẻ thêm con ch

Mấy vần thơ xuân: Hoa giữa nắng

Thơ   •   27.10.2021
Hoa chanh cánh tím mùi hương thoảng Nở góc vườn em anh nhớ dai. Thơ giữa cuộc đời, hoa giữa nắng Du xuân, con bướm quạt hương dài.

Trăng sao cũng hoá xứ người

Thơ   •   27.10.2021
Anh em ơi! Ta tới trăng rồi! Trăng sao cũng hoá xứ người từ đây. Trạm đầu vũ trụ xinh thay Nửa quen nửa lạ đặt ngay cờ hồng. Mẹ ơi! Mua cốm, mua hồng, Mua con cá chép lượn vòng con chơi. Trăng cao, trăng đẹp, trăng ngời Mua tàu vũ trụ con ngồi lên tr

Chiêm bao (II)

Thơ   •   27.10.2021
Đêm qua ta chiêm bao Một em bé dắt em mình đi bán. Thân hai em mỏng tờ, không bóng cản Nắng chiều xuyên; chân lảo đảo chập chờn Như lửa ma trơi trên cánh đồng hoang. Đến đầu phố hai em liền xỉu xuống Như lá héo, chị ôm em. Trời sáng. Ta xót đau dụi m

Mấy vần tứ tuyệt: Chiều xanh trứng sáo...

Thơ   •   27.10.2021
Chiều xanh trứng sáo Mạc Tư Khoa Những cặp tình nhân dạo dưới hoa. Nhà dựng chưa xong chim đã đến Làm quen hạnh phúc với người ta

Thơ tặng Béc-tôn Bờ-re-sơ

Thơ   •   27.10.2021
“Ôi cái thời tối tăm mà kẻ nào nói đến cây thì hầu như làm một điều lội lỗi” (B.B) Sóng gió dậy lao xao đám lá Đầu giêng Xuân ửng mặt hoa cười Gió đi xao động xuyên lòng đá Thức mọi niềm xuân mau trải phơi. Nhớ người anh sống trong đời cũ Khô

Một đêm thức trong mưa bão

Thơ   •   27.10.2021
Một đêm Cẩm Phả tôi thức trong mưa bão Trên biển đen nghe vạn đảo đi, về. Giữa ban ngày đảo là núi mây che Hay nắng choá nằm xoè đôi bãi cát. Nhưng đêm tới đảo trở về bí mật, Sóng tung xao trời đất lại sơ khai. Đảo dường đứng chưa yên, như bầy thú rộ

Tiếng sáo anh Điều mù

Thơ   •   27.10.2021
I Đất Hồng Gai sóng nước dồi vạn đảo Có anh Điều mù thổi sáo mê say Thanh âm nhịp nhàng nhảy múa đầu tay Như đảo đẹp dập dờn trên nước ngọc. Sáo anh thổi như nửa chừng tiếng khóc, Nưa chừng mây nửa chừng nước xôn xao. Nghe sáo anh Điều chẳng biết vì

Thức giấc ở Hồng Gai

Thơ   •   27.10.2021
Đêm trong đời nô lệ Thức giấc hồn tái tê Mỏ mắt trong khuya đau đớn mắt Ánh trăng cũng nặng bóng ma đè. Đêm nay cũng dậy giữa lòng đêm Nghe sóng xa về trải biển êm, Nghe bạn chài kêu nhau trẩy lộng, Buồng bên em bé ngủ êm đềm. Trăng mờ đã có đèn ch

Cháu bé tập ru

Thơ   •   27.10.2021
Cháu bé tập ru tập ru Búp bê vào lòng ôm ủ Sau mưa trời hạ như thu Ru mẹ cùng con thiu ngủ. Cháu bé vừa tròn ba tuổi Nghiêm trang làm mẹ làm người Và cả trời xanh gió thổi Rung rình hoa lá làm nôi. Ru hời ru hỡi ru hời Búp bê cựa mình tỉnh giấc Mấp m

Chuyện một cây đa

Thơ   •   27.10.2021
Có cây đa đầu làng cao ngất Cành cao cao trò chuyện với trăng Trái chín chẳng bao giờ xuống đất Có đàn chim hái nhặt trái vàng. Có cây đa đầu làng thọ lắm Những cụ già thọ nhất vùng quanh Cũng truyền lại khi còn để chỏm Đã thấy đa chẳng chịt trăm cà

Bóng trên phổi con

Thơ   •   27.10.2021
Yêu mến tặng các bạn thầy thuốc Bác chiếu phổi cho con Cha đứng nhìn con thở Ngực trong hai bóng tròn Bóng bệnh trùm con đó. Bóng đen trên phổi nhỏ Giếng vực hoáy lòng cha. Khoảng trời xanh con thở Quầng hai lỗ xót xa. Cha, bác lo cho con Sẽ xoá ha

Hoa sấu, bầy ong

Thơ   •   27.10.2021
Mấy hôm chiều lại cơn giông Có lùm hoa sấu trước song, quên nhìn. Chiều nay mây tạnh nắng bền Đàn ong quen lại đến tìm lùm hoa. Ôi hoa đậu trái bao giờ? Bầy ong ngơ ngẩn một bờ sấu xanh.

Tặng Na-dim Hích-met

Thơ   •   27.10.2021
Gần anh lòng ấm áp sao! Cây bên đường cũng bước vào ngày xuân Thơ Anh hay lắm trong ngần? Đất nghe xao xuyến vạn mầm xuân lên Quen anh tôi tưởng làm quen Nghìn năm nhân loại thành tên một người Tin Anh ấy cũng tin đời Như tia nắng dọi hoa cười long l

Anh ngã xuống trời vừa hửng sáng

Thơ   •   27.10.2021
Tưởng niệm đồng chí Hoàng Văn Thụ Sáng hôm ấy gà không gáy sáng Chúng dẫn anh đi lần cuối cùng Chúng quyết bắn anh là bắn Đảng, Xò tay mở ngục chúng còn run. Lưỡi máy chém chúng vừa mài lại; Nhưng chúng sợ anh, mang bắn ngoài. Anh bước lần cuối cùng

Trưa

Thơ   •   27.10.2021
Cây bên đường lực lưỡng Như một đoàn thanh niên. Trưa quê hương gió nắng Hoa bướm cũng ra thuyền. Sông, vẫn dòng sông trẻ Nước vẫn nước dạt dào Mây đùn từ đáy bể Đội ngày lên cao cao. Trưa đứng bóng bên đường Trái trên cành trái nặng Sóng nở chùm hoa

Lại thấy thần tiên đất nở hoa

Thơ   •   27.10.2021
Trên máy bay TU từ Bắc Kinh đến Mạc Tư Khoa Ta vươn trên mây, mây dưới ta Mây yên, tưởng núi tại quê nhà Nắng chiều, mây cũng in nghiêng bóng, Cũng một làn mây lững thững xa. Ngắm mãi bỗng nghe buồn xé ruột: Xứ mây không bóng một người qua. Cha ông x

Chị ngồi khâu lưới

Thơ   •   27.10.2021
Nắng ấm, lưới chài giăng Như dơi bay tới tấp Ruộng biển nở cánh vàng Đàn bướm thuyền tấp nập. Chị ngồi khâu lại lưới Kể câu chuyện tâm tình Nửa đời làm lại tuổi Sợi săn ánh bình mình. Nghèo, mười sáu tuổi thơ Bị lừa vào nhà thổ Đời cha mẹ sinh cho H

Tặng Đảng

Thơ   •   27.10.2021
Bốn nghìn năm nước mắt mồ hôi Máu đỏ trộn với phù sa dựng nước. Chân bấu đất, cha ông dần lấn bước Mô đời thêm như những bãi tân bồi... Đảng thân yêu, Đảng tiếp tục nghìn đời Sống dũng cảm của cha ông đau khổ. Đảng thức gọi những sông Hồng thắm đỏ Là

Mười hai năm, em lớn lên

Thơ   •   27.10.2021
Tặng em V.H. Kiên Mười hai năm về trước Kháng chiến lạc mẹ cha Em đi lên Việt Bắc Anh gặp em bến phà. Anh bế em lên ngựa Cùng vào an toàn khu Em giúp anh lên lạc Đồi suối chạy sớm trưa. Mỗi thu đông di chuyển Em lớn lên như vầu Đã thành người cán bộ

Chị tổ trưởng mới

Thơ   •   27.10.2021
Chị tổ trưởng mới Trên tầng cao cao Người người tin chị Từ anh máng cào Từ chị xe đẩy Bác già tay khao Cả hòn đá nổi Cả luồng than sâu Cả gió nóng ran Cả mây chạm đầu Đều bầu cho chị Cho người đồng chí Chân đi thoăn thoắt Dáng người hao hao Tay nhanh

Xem tranh Tề Bạch Thạch

Thơ   •   27.10.2021
Bạn xem tranh tôm của Tề Bạch Thạch Bầy tôm thông minh trăm cách đùa vui Chằng chịt chân đan ẩy tới giật lui Tưởng khoé mắt ông Tề nhấp nháy Lòng yêu sống cùng đàn tôm run rẩy Nét bút đi hay sự sống đang đi Những bước rất đời rất mộng rất si. Tiên s

Thành phố mới Stalinstat

Thơ   •   27.10.2021
Tôi ca bài ca Stalinstat Trước rừng ở đó, cây rừng ở đó; Rừng với cây, những con đầu vũ trụ. Người đến đây, cây vội lui chân; Cây ngã chào người. Người đến, chủ nhân. Người trộn vội với cát, Mồ hôi cùng tiếng hát. Rồi nhà mọc lên, rừng mới xôn xao; Ố

Mấy vần thơ xuân: Chiều xuân bên đường

Thơ   •   27.10.2021
Chiều xuân nắng mịn lá khoai lang Hoa bí bò leo nở cánh vàng Lô cốt bên đường rêu phủ khắp Bầy em thi chạy, tiếng cười vang

Quê muối, quê than

Thơ   •   27.10.2021
Lời của đồng chí miền Nam lập kết, nay làm cán bộ kỹ thuật ở mỏ than Nghe biển về đập bãi sú chiều hôm Tôi lại nhớ bưng biền, nhớ quá Tiếng sóng vỗ vào gan vào dạ Như cánh chim, như vây cá dập dìu Đưa tôi về giữa bờ bãi Bạc Liêu Quê xanh lúa, quê biể

Giao ước

Thơ   •   27.10.2021
Hiện nay trong các nhà máy của ta việc thợ già kèm cặp thợ học nghề đang thành một phong trào rộng lớn. Hai bên ký giao ước chung: người hứa tận tuỵ truyền nghề, kể hứa quyết tâm học tập. Bác thợ già ơi! Đồng chí dạy tôi Tay kìm tay búa Tay khoan tay