Hành quân giữa rừng xuân

Thơ   •   Thứ bảy, 20/11/2021, 00:30 AM

Rừng xa vọng tiếng chim gù, Ngân nga tiếng suối, vi vu gió ngàn. Mùa xuân đẫm lá nguỵ trang, Đường ra tiền tuyến nở vàng hoa mai. Ba lô nặng, súng cầm tay, Đường xa biết mấy dặm dài nhớ thương. Giờ này mẹ ở quê hương, Cũng chừng đang dõi theo đường

Nội dung bài thơ: Hành quân giữa rừng xuân

Rừng xa vọng tiếng chim gù,

Ngân nga tiếng suối, vi vu gió ngàn.

Mùa xuân đẫm lá nguỵ trang,

Đường ra tiền tuyến nở vàng hoa mai.

Ba lô nặng, súng cầm tay,

Đường xa biết mấy dặm dài nhớ thương.

Giờ này mẹ ở quê hương,

Cũng chừng đang dõi theo đường ta đi.

Đêm mưa, ngày nắng sá gì,

Quân thù còn đó, ta đi chưa về.

Chim rừng thánh thót bên khe,

Nhìn lên xanh biếc bốn bề rừng xuân.


Bài thơ Hành quân giữa rừng xuân của tác giả Nhà thơ Lê Anh Xuân - Ca Lê Hiến, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Lê Anh Xuân - Ca Lê Hiến

Nghệ danh: Lê Anh Xuân

Tên thật: Ca Lê Hiến

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Lê Anh Xuân - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Lê Anh Xuân, Thơ Lê Anh Xuân

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Lê Anh Xuân - Ca Lê Hiến

Về đi em

Thơ   •   20.11.2021
Tặng các bạn thanh niên miền Nam tập kết ra Bắc nhân ngày Mặt trận kêu gọi sẵn sàng trở về miền Nam chiến đấu. Về đi em! Hỡi em yêu quý Về với quê hương rợp bóng dừa xanh Chắc em đã sẵn sàng rồi nhỉ Em chờ ngày đi như khi đứng chờ anh Có phải em muố

Cấy đêm

Thơ   •   20.11.2021
Nhớ sao những buổi cấy đêm, Tiếng cười nho nhỏ, ánh đèn lung linh. Hỡi em tay cấy nhanh nhanh, Có anh cầm súng đứng canh xóm ngoài. Ca-nông em nhớ lắng tai, Bến Tre bắn xuống, Mỏ Cày bắn qua. Mẹ ơi tóc bạc tuổi già, Cấy đêm mẹ vẫn xông pha chẳng sờn.

Trường ca Nguyễn Văn Trỗi

Thơ   •   20.11.2021
Tàu đi chiều xuống não nề Tiếng kêu trên bến tái tê lòng người - “Trỗi ơi! Trở lại Trỗi ơi!” Tiếng kêu chới với nước trời mênh mang Tiếng kêu đau giọng Quảng Nam Tiếng kêu đứt nối theo hàng lệ nhanh - “Vì nghèo em phải xa anh Thôi anh ở lại, một mình

Dáng đứng Việt Nam

Thơ   •   20.11.2021
Anh ngã xuống đường băng Tân Sơn Nhứt Nhưng Anh gượng đứng lên tì súng trên xác trực thăng Và Anh chết trong khi đang đứng bắn Máu Anh phun theo lửa đạn cầu vồng. Chợt thấy anh, giặc hốt hoảng xin hàng Có thằng sụp xuống chân Anh tránh đạn Bở

Gửi miền Bắc

Thơ   •   20.11.2021
Quê tôi có những mái nhà lá nhỏ Bên bờ Cửu Long xa cách sông Hồng Nhưng tuổi thơ trong những giờ sử ký Theo Quang Trung tôi từng đến Thăng Long. Nhớ những chiều nhìn về phương Bắc Thấy xa xa đàn cò trắng bay về Tôi ngỡ trên lưng cò có chút bùn miền B

Qua Ấp Bắc

Thơ   •   20.11.2021
Tôi đi trên cánh đồng Ấp Bắc Đất dưới chân thơm mát, phì nhiêu Chiều Ấp Bắc trong veo Đồng Ấp Bắc một màu xanh ngắt Ôi Ấp Bắc thành đồng bất khuất Chiến công đã vang khắp địa cầu Mà mảnh đất này giản dị biết bao Bông súng dưới ao nở xoè cánh quạt Nhữ

Nguyễn Văn Trỗi

Thơ   •   20.11.2021
Khi Anh gọi Bác ba lần Lòng anh như thấy được gần Bác thêm Anh chưa được tận mắt nhìn Nhưng hình ảnh Bác trong tim vẫn ngời - Cháu yêu Bác lắm, Bác ơi! Những năm kháng chiến từ hồi còn thơ Trung thu gặp Bác trong mơ Kính yêu cháu hát: “Bác Hồ Chí M

Nhớ cơn mưa quê hương

Thơ   •   20.11.2021
Quê nội ơi Mấy năm trời xa cách Đêm nay, ta nằm nghe mưa rơi Nghe tiếng trời gầm xa lắc... Cớ sao lòng thấy nhớ thương. Ôi cơn mưa quê hương Đã ru hát hồn ta thuở bé, Đã thấm nặng lòng ta những tình yêu chớm hé. Nghe tiếng mưa rơi trên tàu chuối, bẹ

Trở về quê nội

Thơ   •   20.11.2021
Ôi quê hương xanh biếc bóng dừa Có ngờ đâu hôm nay ta trở lại Quê hương ta tất cả vẫn còn đây Dù người thân đã ngã xuống đất này Ta lại gặp những mặt người ta yêu biết mấy Ta nhìn ta, ta ngắm, ta say Ta run run nắm những bàn tay Thương nhó dồn trong

Hành quân giữa rừng xuân

Thơ   •   20.11.2021
Rừng xa vọng tiếng chim gù, Ngân nga tiếng suối, vi vu gió ngàn. Mùa xuân đẫm lá nguỵ trang, Đường ra tiền tuyến nở vàng hoa mai. Ba lô nặng, súng cầm tay, Đường xa biết mấy dặm dài nhớ thương. Giờ này mẹ ở quê hương, Cũng chừng đang dõi theo đường

Dừa ơi

Thơ   •   20.11.2021
Tôi lớn lên đã thấy dừa trước ngõ Dừa ru tôi giấc ngủ tuổi thơ Cứ mỗi chiều nghe dừa reo trước gió Tôi hỏi nội tôi: “Dừa có tự bao giờ?” Nội nói: “Lúc nội còn con gái Đã thấy bóng dừa mát rượi trước sân Đất này xưa đầm lầy chua mặn Đời đói nghèo cay