Hoàng Tử Nhỏ và Bông hồng bốn gai

Thơ   •   Thứ hai, 01/11/2021, 14:54 PM

(Dựa theo truyện của Xanh Êxupêry) I. Hồi nhỏ tôi ham vẽ Theo cách riêng của mình Nhưng người lớn xem tranh Họ lắc đầu, không hiểu. Người lớn ưa cụ thể Ví như tả cái nhà Thì phải nói toạc ra: “Cái nhà trăm nghìn bạc”. Thế là tôi chán ngắt Chẳ

Nội dung bài thơ: Hoàng Tử Nhỏ và Bông hồng bốn gai

(Dựa theo truyện của Xanh Êxupêry)

I.

Hồi nhỏ tôi ham vẽ

Theo cách riêng của mình

Nhưng người lớn xem tranh

Họ lắc đầu, không hiểu.

Người lớn ưa cụ thể

Ví như tả cái nhà

Thì phải nói toạc ra:

“Cái nhà trăm nghìn bạc”.

Thế là tôi chán ngắt

Chẳng còn ham vẽ vời

Lớn lên đành chọn việc

Lái máy bay, cũng vui.

Chiếc máy bay và tôi

Được đi đây đi đó

Từ trời thấy thành phố

Bé như là đồ chơi.

Những thảo nguyên không người

Những núi cao tuyết phủ

Châu Âu và châu Á

Dưới mắt tôi tuyệt vời!…

Một lần, không may mắn

Tôi bị hỏng máy bay

Giữa sa mạc hoang vắng

Bụi cát tung đêm ngày

Không chữa được máy bay

Có lẽ rồi chết khát

Tôi hì hục suốt ngày

Đêm về, ngủ mê mệt…

Mai sớm vừa tỉnh giấc

Nghe giọng nói lạ lùng:

- Ông làm ơn vẽ giúp

Cho tôi con cừu con!

Tôi kinh ngạc kêu lên:

- Một cậu Hoàng Tử Nhỏ

Sa mạc nghìn cây số

Em từ đâu rơi về?

Cậu Hoàng Tử thầm thì

Lặp lại lời đã nói

- Ông làm ơn vẽ giúp

Cho tôi con cừu con!…

Nghe giọng nói của em

Không dễ gì từ chối

Lấy mảnh giấy trong túi

Tôi vẽ cái hộp diêm.

- Đây, con cừu của em

Nó nằm trong chuồng nhỏ!

Cậu hoàng Tử mừng rỡ

Như nhìn rõ con cừu…

- Cừu ăn cỏ có nhiều?

- Vì sao em hỏi thế?

- Nhà của tôi bé tí

- Con cừu cũng bé thôi!…

Hoàng Tử Nhỏ mỉm cười

Kể tôi nghe chuyện lạ:

Trên hành tinh em ở

Có một bông Hoa Hồng…

II.

Cái hành tinh dị thường

Nửa giờ là đi khắp

Núi chẳng cao quá ngực

Cây chỉ toàn cỏ non

Những bông hoa cánh đơn

Sớm nở, chiều lụi tắt…

Bỗng có một cái hạt

Không biết tới từ đâu

Nảy lên một mầm cây

Lá gai và thân cứng.

Hoàng Tử năng chăm bón

Cây lớn nhanh từng giờ

Rồi một sớm tinh mơ

Mọc nụ hoa kỳ diệu

Ôi chao, hoa thật điệu

Trang điểm suốt đêm ngày

Quần áo xếp phẳng ngay

Từng cánh, từng cánh một…

Rồi mặt trời lại mọc

Hoa hiện ra rõ ràng

Cô ngáp và nói rằng:

- Ôi, em vừa thức dậy

Tóc tai còn rũ rượi

Xin anh thứ lỗi cho!…

Hoàng Tử ngắm nhìn hoa:

- Ôi, cô em đẹp thế!

Hoa dịu dàng, se sẽ:

- Em đẹp thật ư anh?

- Anh có biết ẹm sinh

với mặt trời, một lúc?

Anh ơi - Hoa nói tiếp -

Đã đến giờ điểm tâm!…

Hoàng Tử nghe, thẹn thùng

Nhưng không kìm lại được

Em chạy đi lấy nước

Dọn bữa tiệc cho hoa.

- Bốn gai nhọn ấy mà -

Cô ả kiêu kỳ nói -

Em chẳng sợ hổ sói

Chỉ sợ gió lạnh thôi

“Quê anh” rét kinh người

Mà tiện nghi lại thiếu

Có lẽ lúc chiều tối

Đặt bầu kính cho em…

Cô giả vờ ho lên

Nhắc nhở Hoàng Tử Nhỏ:

- Anh ơi, cái chắn gió!…

Và cô ả lại ho…

Đáng lẽ phải bỏ qua

Lời thường hoa nũng nịu

Đáng lẽ phải mềm lòng

Lại giận hờn, khó chịu…

Thế là cậu Hoàng Tử

Quyết một lòng ra đi!…

Như mọi sớm tinh mơ

Em tưới hoa, lần chót

Nghe trái tim se thắt:

- Từ biệt! Từ biệt hoa…

Hoa im lặng, sững sờ

Rồi ho lên húng hắng

Cuối cùng, cô run giọng:

- Anh tha lỗi cho em

Ai chẳng dại một lần

Xin chúc anh hạnh phúc!…

Hoàng Tử nghe thảng thốt

Lời hoa vẫn dịu dàng:

- Em yêu anh thật lòng

Nhưng chúng mình vụng dại

Thôi, đừng che kính lại

Em cũng chẳng ho nhiều

Đã là hoa giữa trời

Gió đêm càng thêm mát!…

- Nhưng còn bọn thú ác?

- Em có móng vuốt dài!

Cô chìa bốn cái gai

Và nói thêm, quả quyết:

- Xin chúc anh hạnh phúc

Thôi, anh hãy đi đi!

Cái giờ phút chia ly

Ôi đoá hoa kiêu hãnh!

III.

Con chim hoang đập cánh

Xuyên qua lớp mây trời

Mang Hoàng Tử của tôi

Tới một hành tinh khác.

Em đi trên sa mạc

Chợt gặp cánh hoa Xanh

- Chúc một ngày tốt lành!

Và hoa Xanh đáp lại.

Hoàng Tử lễ phép hỏi:

- Loài người ở đâu rồi?

Hoa Xanh vội trả lời:

- Có, có loài ấy đấy

Sáu bảy mống gì thôi

Cách đây mấy năm rồi

Em có nhìn thấy họ

Gió thổi đâu, đi đó

Biết phương nao mà tìm

Loài người không có rễ

Riêng điều ấy thật phiền!…

Chia tay bông hoa Xanh

Vượt qua vùng cát cháy

Hoàng Tử Nhỏ giật mình:

Một rừng hoa Hồng vẫy…

Những bông hoa hồng ấy

Giống bông Hồng đã xa

- Các bạn là ai vậy?

- Là hoa Hồng đây mà!

Hoàng Tử thấy đau nhói

Ở giữa trái tim mình

“Cô ấy” cũng bình thường

Như muôn bông Hồng khác!…

Rồi em nức nở khóc

Trên cỏ xanh non mềm…

Vừa lúc đó, bỗng nhiên

Hiện ra một con Cáo

- Chúc một ngày tốt lành!

Cáo cất lời, trong trẻo.

Hoàng Tử ngạc nhiên, hỏi:

- Cậu ơi, cậu là ai?

- Tớ là một con Cáo

Còn cậu? Hẳn con Trời?

- Tớ đi tìm con người!

- Ừ, thế thì hay đấy

Nhưng “quê hương” cậu ấy

Có kẻ đi săn không?

- Không có kẻ đi săn!

- Tớ cho là rất tuyệt

Chắc gà nhiều phải biết?

- “Quê tớ” không có gà!

Cáo buồn bã thở ra:

- Chẳng gì hoàn hảo thật!

Rồi giọng Cáo não ruột -

Đời tớ quá tẻ buồn

Gà thì bị tớ săn

Còn người thì săn tớ!…

Thế là Hoàng Tử Nhỏ

Cùng Cáo kết bạn thân.

“Nguồn gốc mọi hiểu nhầm

Lại chính là tiếng nói!”

Nghe Cáo thường giảng giải

Hoàng Tử bỗng thấy buồn

Em chạnh nhớ bông Hồng

Đành phải chia tay Cáo.

- Biết bao giờ gặp lại? -

Mắt Cáo nhìn rưng rưng -

Nhưng bạn còn bông Hồng

Tớ biết làm sao được!…

Cáo nói lời từ biệt

Rồi tiễn một quãng đường

Khi đi qua rừng Hồng

Hoàng Tử giơ tay vẫy:

- Chào các cô ở lại

Những bông Hồng không quen!…

IV.

Và tôi đã gặp em

Trước ngày rời Trái Đất

Làm sao em bay lên?

Ôi, giá mà biết trước!…

Một buổi chiều vàng rực

Vừa chữa máy bay xong

Tôi quay lại tìm em

Em ngồi trên thành cát.

Từ xa, tôi nghe được

Tiếng em nói dịu dàng:

- Đằng ấy có nhớ không?

- Đúng rồi, mình có nhớ!

- Nọc đằng ấy tốt chứ?

- Điều đó tất nhiên rồi!

Nghe giọng lạ đáp lời

Tôi giật mình, cảnh giác…

Chợt thấy con rắn độc

Bên em, ngỏng đầu lên

Tôi rút súng ra liền

Nhưng rắn vàng chuồn mất…

Hoàng Tử Nhỏ nhợt nhạt

Lả mềm trong tay tôi

Riêng cặp mắt sáng ngời

Hiện lên vì sao sáng.

- Nhà của tôi xa lắm

Tận ngôi sao kia kìa

Vừa tròn một năm chẵn

Hôm nay tôi trở về!…

Giọng Hoàng Tử thầm thì:

- Ông nhớ lời hứa chứ

Cho con cừu chiếc rọ

Để nó đừng ăn Hoa!

Tôi rút tờ giấy ra

Vẽ cho em chiếc rọ

Hoàng Tử nhìn, rạng rỡ

Em nở cười, cảm ơn.

- Bông hoa, ông biết không?

Tôi thương cô ấy lắm

Có bốn cái gai nhọn

Làm sao giữ nổi mình?

Nói rồi em đứng lên

Bước đi trên cát sáng

Đột nhiên em ngã xuống

Thoáng chớp vàng gót chân…

V.

Sớm dậy, chẳng thấy em

Chỉ thấy toàn sóng cát

Trời cao tôi ngước nhìn

Mấy ngôi sao chưa tắt…

Chợt ngẩn người kinh ngạc

Tôi nhớ mình đã quên

Không vẽ vào chiếc rọ

Một cái đai thật bền.

Biết đâu lúc nửa đêm

Cừu lẻn ra khỏi hộp…

Và ngôi sao, bỗng nhiên

Hoá đầm đìa nước mắt!

Nhưng biết đâu lại khác

Hoàng Tử thức canh chừng

Bông Hoa Hồng mãi đẹp

Cho ngôi sao sáng bừng!…

Từ đấy, tôi vui buồn

Lại ngước trời sao sáng

Mỗi ngôi sao lấp loáng

Một Bông Hồng tôi mong…


Bài thơ Hoàng Tử Nhỏ và Bông hồng bốn gai của tác giả Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo

Nghệ danh: Nguyễn Trọng Tạo

Tên thật: Nguyễn Trọng Tạo

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Trọng Tạo - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tập thơ Bé tập nói vần, Tác giả Nguyễn Trọng Tạo, Thơ Nguyễn Trọng Tạo

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Bé tập nói vần

Mưa rừng nghe được

Thơ   •   01.11.2021
Mưa rừng nghe được từ xa Rì rầm lá nứa, mượt mà lá ngâu Chim k'tia bay vút về đâu Lộp độp trên đầu - lá cọ chung chiêng Mưa trên lá chuối - mưa nghiêng Mưa như tắm cả đồi sim - mưa tròn… Bỗng mưa chạm tiếng cười giòn Mấy anh lính trẻ sáng tròn mắ

Chú mèo đi học

Thơ   •   01.11.2021
Mèo mẻo mèo meo Chú mèo đi học Áo quần trắng muốt Đôi giày xanh xanh Chân chú bước nhanh Bên dòng mương nhỏ. Gặp bông hoa đỏ Mèo mải ngắm nhìn Gặp chú chuồn kim Chơi trò đuổi bắt Gặp chim sắt sặt Gây chuyện cãi nhau Trèo tít cành cao Chim vù bay mất.

Bạn của bố

Thơ   •   01.11.2021
Cho bé Cẩm Ly Bạn của bố đông ghê Toàn là người lớn cả Chú Kha cao quá cỡ Đọc thơ lại đánh đàn Hôm nào có liên hoan Bác Hoa làm "đầu bếp". Có bộ râu thật khiếp Đó là bác "Khánh tây" Giọng đọc thơ say say Cười hiền như em bé. Khoẻ

Trên bãi biển

Thơ   •   01.11.2021
Tặng Nguyễn Quang Lập Gà Trống khoe khoang cùng ngọn gió: - Mặt trời lên nhờ tiếng gáy của ta. Ngọn gió cười hà hà: Ta xua mây cho mặt trời lên đấy chứ. Biển nghe vậy liền nổi cơn giận dữ: - Chính tay ta đã đẩy mặt trời lên!… Cứ như thế, trên bãi cá

Bống đi chợ hoa

Thơ   •   01.11.2021
Bống đi chợ hoa Áo hồng váy tím Chân diện dày xịn Tóc cài nơ xanh Chợ hoa như tranh Muôn màu rực rỡ Này cúc vạn thọ Hồng trắng, hồng vàng Thuỷ tiên, phong lan Lan dơn, thược dược Này hoa Đà Lạt Này hoa Ngọc Hà Vàng mai xứ Huế Hồng đào Sa Pa… Dạo từ

Cây trong vườn

Thơ   •   01.11.2021
Cây Tre như cái cần câu Mặt trời là cá, biển: bầu trời xanh Chua ngoa mang tiếng chị Chanh Với người đau ốm bỗng thành bạn thân Cau như cây tháp trăm tầng Thắp hương vào hạ, đèn lồng cuối thu. Cây Trầu leo dọc tường nhà Qua mùa để dấu như là chân ch

Cu Tốp đeo mặt nạ

Thơ   •   01.11.2021
Chiếc mặt nạ Doạ trẻ con Mắt gườm gườm Mồm rộng hoác Răng nhọn hoắt Má vểnh râu Không phải trâu Không phải lợn Rất dữ tợn Chúa Sơn Lâm… Gầm! Gầm! Gầm!… còn Hổ thét - Khiếp! Khiếp! Khiếp!… Lũ trẻ kêu Núp cột lều Bà hàng nước… Con Hổ bước Trông thật kỳ

Chuyện con cá Đối

Thơ   •   01.11.2021
Có một con cá Đối Sống ở dưới dòng sông Dòng sông xanh và trong Đối tha hồ bơi lội. Một hôm gặp Hoa Duối Diện quần áo lụa vàng Đối bèn hỏi "người sang" - Quê trên bờ có phải? Hoa Duối liền thưa lại: - Quê tôi ở trên bờ Trên bờ thích lắm cơ

Hoàng Tử Nhỏ và Bông hồng bốn gai

Thơ   •   01.11.2021
(Dựa theo truyện của Xanh Êxupêry) I. Hồi nhỏ tôi ham vẽ Theo cách riêng của mình Nhưng người lớn xem tranh Họ lắc đầu, không hiểu. Người lớn ưa cụ thể Ví như tả cái nhà Thì phải nói toạc ra: “Cái nhà trăm nghìn bạc”. Thế là tôi chán ngắt Chẳ

Trước tượng Lý Tự Trọng

Thơ   •   01.11.2021
Những con đường nhập lại Những con đường tỏa đi Mắt Anh nhìn vẫy gọi Mắt Anh nhìn tiễn đưa Gió Tây Hồ tháng ba Thổi xanh trời huyền thoại Anh vẫn còn trẻ mãi Dọc thời gian nắng mưa Những chàng trai đi qua Soi mình vào quá khứ Những cô gái đi qua Mã

Vòm trời quê Bác tháng năm

Thơ   •   01.11.2021
Đường về quê Bác tháng Năm Vòm trời sao bỗng nghiêm trang lạ lùng Màu xanh như thể nhớ nhung Mầu hồng độ lượng bao dung nét cười Trắng như cước vuốt được thôi Hoa cau thơm đến bồi hồi, hoa cau! Làng Sen tiếng võng ca dao Vòm trời giát ngọc lao xao ch

Đồng dao tặng mẹ tặng ba

Thơ   •   01.11.2021
Mẹ à mẹ ơi                                         

Kiến nâu và đoàn tàu

Thơ   •   01.11.2021
Bạn ởi bạn ơi Nghe tôi kể chyện Có hai chú Kiến Khiêng một đoàn tàu Kiến đi về đâu Thì tôi chưa rõ… Đi từ rừng cỏ Qua núi đá cao Gió thổi ào ào Nắng nung bốc khói Kiến không dừng lại Dưới bóng cây xanh Kiến chẳng nghỉ chân Đi tìm nước uống Qua chiếc

Tàu hoả

Thơ   •   01.11.2021
Xình xịch xình xinh Xình xịch xình xinh Tớ là tàu hoả Giọng tớ rất khoẻ Vang khắp núi ngàn Chân tớ săn gân Chạy nghìn cây số Lưng tớ vạm vỡ Cõng chục ngôi nhà Nhà của người già ắp đầy chuyện cổ Nhà của trẻ nhỏ Cửa sổ bi bô Sàn nhiều ba lô Nhà chú bộ

Trăng

Thơ   •   01.11.2021
Đêm rằm em gánh nước Đáy giếng vầng trăng bơi Trăng cười rung nước biếc Gật đầu như muốn mời Em gánh đôi thùng nước A! Gánh cả trăng trời Chỉ một vầng trăng mọc Sao trong thùng một đôi? Đổ nước vào đầy bể Trăng vàng lại hiện lên Ồ, lạ chưa, chỉ m

Bé tập nói vần

Thơ   •   01.11.2021
Mẹ ơi, nghe nhé Con sẽ nói vần… Chân trời mặc quần Cởi tràn hạt gạo Bố ngồi xem báo Chim sáo tha mồi. Núi đứng núi ngồi Rong chơi mây trắng. Gà con bới nắng Cu Thắng ở nhà. Cây hồng đơm hoa Cái loa hay nói. Mèo khoang kêu đói Cá đối đớp mồi. Tươi thắ

Cây đàn

Thơ   •   01.11.2021
Đêm trăng, bố gẩy đàn lên Bàn tay như múa ở trên phím đàn "Nhạc rừng" đau có rộn ràng Tiếng chim cu gáy, râm ran ve sầu Vườn cây nghiêng ngả mái đầu Lắc lư quả chín nhuộm màu trăng lên… Phải bàn tay có phép tiên Đã trồng nên cánh rừng riêng

Mùa thi của Cún con

Thơ   •   01.11.2021
Phượng choàng khăn đỏ bên đường Cún con chuẩn bị tới trường đi thi Đêm qua mẹ gọt bút chì Bố lo đóng vở, cô thì là khăn Sớm ra, Thỏ gọi đầu sân Con chim Sắt Sặt học vần trên cây. Bây giờ ngồi giữa bạn bầy Đề thi đã chép, giọng thầy hiền sao: "-

Lời ru của bờ

Thơ   •   01.11.2021
Ngủ đi sông ngủ sông ơi Đầu nguồn bờ hát ru lời trẻ trung Bởi sông bờ chắn bão bùng Mai sau sông lớn thủy chung với bờ Mai sau sông lớn đi xa Đừng ồn ào sóng mới là sông sâu Sông nuôi đồng lúa đồng mầu Lửa hồng xóm mạc buồm nâu thuyền chài Lớn lên rồ

Trưa rừng Hương Sơn

Thơ   •   01.11.2021
Chuối hương trĩu quả chín vàng Ngỡ chim say nắng tụ đàn ngủ quên Nương chè xanh một vùng im Mít như đàn lợn lim dim no tròn Xum xuê môn giọt nắng giòn Đậu đầy rừng quýt ai trồng nơi đây... Mặt trời treo giữa đỉnh ngày Dừng chân rừng quế võng quây mộ

Chi chi chành chành

Thơ   •   01.11.2021
Chi chi chành chành Ông Gianh thổi lửa… Quây quần quanh "mẹ" Chơi trò ú tim. Ai chậm đi tìm Ai nhanh đi trốn Trời đầy trăng sáng Đất đầy bóng cây Trăng núp vào mây Gió vào khe cửa Chân đèn sáng dạ ẩn dưới bóng mình… Trốn phải lặng thinh Tìm

Bài hát du xuân

Thơ   •   01.11.2021
Dung dăng dung dẻ Nắc nẻ du xuân Qua lối ngõ gần Gọi bầu gọi bạn Qua con đường lớn Gọi tàu gọi xe Ra khỏi luỹ tre Gọi phường gọi phố Bay lên vũ trụ Gọi trăng gọi sao Nhìn từ trên ca Nhớ nhà chóng mặt Trở về trái đất Hoa lá vẫy chào Hội hát đồng dao H

Dòng sông mặc áo

Thơ   •   01.11.2021
Dòng sông mới điệu làm sao Nắng lên mặc áo lụa đào thướt tha Trưa về trời rộng bao la Áo xanh sông mặc như là mới may Chiều trôi thơ thẩn áng mây Cài lên màu áo hây hây ráng vàng Đêm thêu trước ngực vầng trăng Trên nền nhung tím trăm ngàn sao lên Kh

Cuốn chiếu đi tìm bạn

Thơ   •   01.11.2021
Có một ban mai Mát lành, rực rỡ Mặt Trời gõ cửa Ngón tay nắng hồng. Cuốn Chiếu đang ngủ Thức dậy vội vàng Nhìn dọc ngó ngang Thấy nhà vắng vẻ Một mình buồn tẻ Căn nhà rộng rênh. "Không bạn thân tình Đời đơn độc quá!" Cuốn Chiếu than thở Mặ

Sao

Thơ   •   01.11.2021
Sao rắc kín mặt sông Thóc giống ai mới vãi Nước trôi sao đứng lại Sắp nẩy mầm phải không? Khi em chạy, sao chạy Khi em dừng, sao dừng Sao có chân không đấy Mà theo hoài sau lưng? Sao cùng mẹ ra đồng Làm đèn cho trâu sắt Bố hành quân đuổi giặc Sao vẫy

Niềm vui

Thơ   •   01.11.2021
Em nhặt chiếc gai Ném vào thùng rác Vừa đi vừa hát Con đường múa theo. Đôi mắt nheo nheo Trước bài toán khó Tìm ra đáp số Niềm vui theo về Lá thư anh Khuê Báo tin thắng giặc Cả nhà cùng đọc Cả nhà cùng vui. Bố về tàu xuôi Em ra ga đón Chuyến tàu đúng

Chợ Tết quê

Thơ   •   01.11.2021
Chợ Tết nhiều trẻ con Nhiều áo màu sặc sỡ Mai đào đua nhau nở Chợ dập dìu đua chen Chú gà đất thổi kèn Chú tiểu đồng thổi sáo Chim cò nhuộm phẩm màu Hát đồng dao huyên náo Có một bác nhà báo Về chụp ảnh chợ quê Bé đang thổi tò - he Bác “nháy” liền mấ

Bài hát tới trường

Thơ   •   01.11.2021
Bố mẹ đi làm Ta đi học nhé Áo quần sạch sẽ Bầu trời trong xanh. Giữ gìn bàn chân Đừng quên đôi dép. Giữ gương mặt đẹp Nhớ đừng giận nhau. - Thước kẻ bạn đâu? - Ở trong cặp sách! - Cây bút bạn đâu? - Ở trong cặp sách! - Lọ đầy mực viết? - Thì ở trê

Cây bàng

Thơ   •   01.11.2021
Cây bàng mùa đông Đứng trần Giữa gió Còn manh Lá đỏ Gió cũng giật luôn Em thương Cây đứng Một mình Rét run. Bỗng dưng Xuân đến Bẽn lẽn Nhú mầm Một trăm Lá nhỏ Lớn lên Lớn lên… Mặc cho gió thổi Lá bàng Xanh thêm. Mùa hè Nóng nực Bàng đội nắng trời Dà

Chân và cánh

Thơ   •   01.11.2021
Gió không có cánh Mà gió bay nhanh Xe không có chân Mà xe chạy miết Cái ghế buồn thiệt Bốn chân ngồi lì Cánh cửa mở khép Bao giờ bay đi?...