Kêu gọi

Thơ   •   Thứ tư, 10/11/2021, 23:37 PM

Bài thơ chưa thành mở ngỏ người nào đọc trộm rồi hôm qua là bóng tối hôm nay là ngày mai tôi ngồi trên bãi biển trời thì xanh mây bông bênh sóng dữ cũng thành hiền thuyền căng buồm lại bến cá ngon chật khoang anh bạn chài trần ngực tôi vẽ chữ Tự do m

Nội dung bài thơ: Kêu gọi

Bài thơ chưa thành mở ngỏ

người nào đọc trộm rồi

hôm qua là bóng tối

hôm nay là ngày mai

tôi ngồi trên bãi biển

trời thì xanh

mây bông bênh

sóng dữ cũng thành hiền

thuyền căng buồm lại bến

cá ngon chật khoang

anh bạn chài trần ngực

tôi vẽ chữ Tự do

mọi người cười ào ạt

tôi ngừng xe giữa lối

ném lời hát lên đầu

em bé trên đồi hoa

rỡn xong về vườn nhà

ông bà em thường kể

chúng nó lôi người hành hình giữa chợ

cướp hết đồng cỏ riêng

thân trâu ngựa kéo cày

ở đây còn ai không tự do

Tôi gặp người trại chủ Ðông Âu

được biếu ổ bánh mì

vàng bắp tay thân mật

màu rượu đỏ tấm lòng

ngày trước suối không đủ nước chảy vào làng

vựa thóc trống hoang

tôi gửi ông hình ảnh Tự do về các bạn

qua đêm ngủ giữa lúa đầy

tôi còn ghé Bình-Nhưỡng

thăm sức khoẻ Cao Ly

chúng nó nằm dưới nền nhà vừa dựng

trên cao tôi nhòm Hà Nội

những nét Tự do lồ lộ mặt đường

ấy chữ những người thân yêu tù tội

kêu gọi chúng tôi

làm lại nhà tranh thoáng ngang biệt thự

người giàu thân thiết kẻ nghèo

chia nhau từng tấm áo

tôi khắc Tự do vào mỗi tâm hồn

hôm qua là bóng tối

hôm nay là ngày mai

bài thơ chưa thành mở ngỏ

người nào đọc trộm rồi

hãy mời anh viết nối


Bài thơ Kêu gọi của tác giả Nhà thơ Thanh Tâm Tuyền - Dzư Văn Tâm, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Thanh Tâm Tuyền - Dzư Văn Tâm

Nghệ danh: Thanh Tâm Tuyền

Tên thật: Dzư Văn Tâm

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Thanh Tâm Tuyền - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Thanh Tâm Tuyền, Thơ Thanh Tâm Tuyền, Tập thơ Tôi không còn cô độc

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Tôi không còn cô độc (1956)

Phục sinh

Thơ   •   10.11.2021
tôi buồn khóc như buồn nôn ngoài phố nắng thủy tinh tôi gọi tên tôi cho đỡ nhớ thanh tâm tuyền buổi chiều sao vỡ vào chuông giáo đường tôi xin một chỗ quỳ thầm kín cho đứa nhỏ linh hồn sợ chó dữ con chó đói không màu tôi buồn chết như buồn ngủ dù tô

Tôi không còn cô độc

Thơ   •   10.11.2021
Hợp xướng Chúng tôi cúi chào những người đến đây mỗi bàn tay nằm một lòng tay trái tim hồi hộp chúng tôi cúi chào ngày họp mặt mùa xuân bình minh vừng trán mùa xuân tinh con ngươi mùa xuân mềm mái tóc làn môi móng tay bóng như lộc mới chúng tôi cúi c

Kiến trúc

Thơ   •   10.11.2021
Bằng đường nét nhịp nhàng cửa sổ xuôi mi mắt đẹp ngõ hẻm sáng trưng nhạc khúc dạo mở đầu bay bay hàng lửa điện đường mơ rộng mười lần xe khiêu vũ bóng người đổ ven tường bâng khuâng âu yếm giữa hồ nổ pháo bông rực tia dài quyến luyến bờ hè sao chứa

Liên những bài thơ tình thời chia cách

Thơ   •   10.11.2021
I. Sự em có mặt cần thiết như những sớm mai (nếu đời người không có những sớm mai) anh trở dậy đọc thơ Nguyễn Du những câu lục bát buồn rưng rưng cuối đường của một ngày chợt anh muốn viết tặng em không thể được em làm con tin ở một thế giớ

Lệ đá xanh

Thơ   •   10.11.2021
tôi biết những người khóc lẻ loi không nguôi một phút những người khóc lệ không rơi ngoài tim mình em biết không lệ là những viên đá xanh tim rũ rượi đôi khi anh muốn tin ngoài đời chỉ còn trời sao là đáng kể mà bên những vì sao lấp lánh đôi mắt em đ

Bằng hữu

Thơ   •   10.11.2021
Và như thế hiện lên ánh sáng và như thế hiện lên khí trời chúng chém vào giữa trán chúng bắn vào giữa ngực khi tuổi anh chưa tròn ba mươi khi môi anh còn khoe nụ cười khi tay anh níu tuyệt vọng cuộc đời đó là giữa trưa hay đêm khuya hình ảnh tự do đổ

Bài thơ chữ số

Thơ   •   10.11.2021
Tặng Mai Thảo Bát ti: 14-7 89 mùa thu tháng 8 19-45 phẫn nộ bừng bừng nắm tay khăng khít 19-12-46 con số những người đã chết hiện thành nhục nhã 20-7-54 và 17 như kia 38 khắc sâu tâm khảm những dãy số vô nghĩa đến đớn đau 80 13 17-6-30 2.000.000 cò

“Ở đây tôi là vị hoàng đế”

Thơ   •   10.11.2021
Ở đây tôi là vị hoàng đế đầy đủ quyền uy bởi vì người vào trong đất đai của tôi người hoàn toàn tự do để cai trị tôi có những luật lệ tinh thần mà người phải thần phục nếu người muốn nhập lãnh thổ người hoàn toàn tự do và có thể ném cuốn sách ra cửa

Kêu gọi

Thơ   •   10.11.2021
Bài thơ chưa thành mở ngỏ người nào đọc trộm rồi hôm qua là bóng tối hôm nay là ngày mai tôi ngồi trên bãi biển trời thì xanh mây bông bênh sóng dữ cũng thành hiền thuyền căng buồm lại bến cá ngon chật khoang anh bạn chài trần ngực tôi vẽ chữ Tự do m

Mưa ngủ

Thơ   •   10.11.2021
tặng Trần Thanh Hiệp Tôi đứng nhìn mưa bên sông, mưa nửa dòng nước. Ôi nếu được ngủ dưới mái tranh, mùi đất bốc mưa mới đầu mùa ấm phổi hơn một hơi thuốc lá. Tôi sẽ đưa em về bên ấy, nền nhà ẩm và em chân đất. Từ bỏ thành phố nhà máy xe điện xe buý

Chim

Thơ   •   10.11.2021
tặng Nguyễn Sỹ Tế Đêm giao thừa thế kỷ mưa rơi sao mái sáng đường nằm chiêm bao biển giận dỗi bàn tay mây mắt trăng môi nhiệt đới chiến tranh còn những khoảng đất hoang cửa sổ đập lên cao cánh chim én mùa xuân ôm vào lòng bãi cỏ vườn hoa bầy sao rụng

Nhịp ba

Thơ   •   10.11.2021
tặng Doãn Quốc Sỹ Ngực anh thủng lỗ đạn tròn lưỡi lê thấu phổi tim còn nhảy đập nhịp ba nhịp ba nhịp ba tình yêu tự do mãi mãi anh về ngã xuống vườn nhà cây liền kết trái hoa rụng tơi tơi ủ xác anh chạy nhịp hai qua cách trở mắt bừng thống nhất tự

Bến tàu

Thơ   •   10.11.2021
Chập chùng bờ hàng hoá người thủy thủ già xuống bến tàu sớm mai biển tím thổi gió mặn vào sông thành sắt đỏ hoen thuyền đi giữa dòng không cột buồm người nào ra khơi hôm nay người thủy thủ già ôm chặt đứa em trai hắn vừa xuống trên chuyến tàu đổ bế

Mắt biếc

Thơ   •   10.11.2021
Mắt biếc mắt biếc tròn như vòng chân trời thăm thẳm ngó vào lạc lối khi mùa thu gọi dậy tình viễn khơi anh định phiêu lưu chưa kịp phá toang từng ống máu thớ tim những tự do giải phóng những thống nhất quê hương những yên lành độc lập còn chần chừ gì

Thành phố (I)

Thơ   •   10.11.2021
Mưa giờ giới nghiêm tăm tối trên hè đường hắt hủi xưởng máy rầm rầm nghiến nát nước mắt thợ quánh dầu Vác-xô-vi Bá Linh Bình Nhưỡng Buy-đa-bét Mốt-cu Pra-gơ Bắc Kinh cửa nhà nào lỏng then nghe chừng bước đêm nặng nhọc bếp sưởi củi tàn áo manh tơi tả

Tình cờ

Thơ   •   10.11.2021
Hai người yêu nhau rất tình cờ như trên cùng một toa xe lửa tàu chạy qua cầu nghe tiếng sắt và tiếng nước trôi mau nhìn về đốm lửa yếu thành phố trên sông thành phố trẻ thơ tiêu điều ru dưới những bầu trời xấu của lòng tin phủ tro hãy yêu nhau rất tì

Vĩ tuyến

Thơ   •   10.11.2021
Nói thầm với nhau bằng bàn tay người nằm đường ngăn trên trán đau nói thầm với nhau bằng vuốt ve người nằm đường ngăn tim rách nát nói thầm với nhau bằng giận dữ người nằm đường ngăn chém thịt da nói thầm với nhau bằng thân thể nói thầm với nhau bằng

Gửi Quách Thoại

Thơ   •   10.11.2021
Mặt trời mọc! Mặt trời mọc! Rưng rưng mùa hoa gạo Q-T Mây đục đậu lên bờ cửa sổ người nằm ôm chăn mỏng nhớ đời bệnh viện thành công viên khuất nẻo người ngủ một mình đợi chúng tôi trời cao trời cao xin xanh biếc hơi thở rất tròn quanh vành môi không

Từ bao giờ

Thơ   •   10.11.2021
Tặng Ngọc Dũng Ðêm không là đêm trên một đường. Người nào đứng lên cho bóng mình to gấp tiếng nói. Tiếng nói gọi về phiá trước, bước sóng dài. Người sẽ gói vào lòng tay. Không chờ sự dao động. Trán bình yên. Gửi những hơi thở đã đốt lửa trái tim và

Hình ảnh

Thơ   •   10.11.2021
Mỗi bài thơ khi viết tôi đều nghĩ đến một người có thể là Liên là Ðĩnh có thể là Hiệp là Ðồng chưa bao giờ tôi viết bài thơ nào trống trơn tôi sống thường trực bằng hình ảnh cửa sổ mở ánh sáng bình minh ngoại ô nhà ngói đường xe điện sân ga đường da

Mặt trời

Thơ   •   10.11.2021
ngó đầu ra ngoài thở hơi mưa cảm giác ngủ một vùng yên tĩnh bao giờ ánh sáng cũng nhói thẳng con ngươi tâm hồn rực rỡ bàn tay vẫy tôi trở lại cùng những người thân yêu không giam tâm hồn trong nhà ngục tâm hồn thế giới nói thêm lời hoa cỏ thiên nhiê

Người yêu

Thơ   •   10.11.2021
Chúng tôi chạy trên mùa xuân ngoài căn phòng riêng dù cửa sổ chúng tôi chạy trên mùa xuân cỏ sương quyến rũ người yêu nắm cánh tay không cần những con đường có thể một lối mòn đã khuất có thể những đồng hoa đỏ ngút đầu có thể là bờ ruộng đất non để c

Hoa

Thơ   •   10.11.2021
Tại sao em thích gọi tên hoa nào ngày mai của chúng ta buông từng cánh xuống vai trần viền cỏ bồng tóc nâu em sẽ gọi tên anh mùa hoa hôm nay nhưng thời gian đã ngã vào lòng vô định chút sữa huệ ấm đời thiếu tiếng chim cánh hồng ngọt không gian tàn ph

Của em

Thơ   •   10.11.2021
tặng Mặc Đỗ Cửa sổ trời những mắt chưa quen trán hoang đồng cỏ run đường môi kỷ niệm đi qua những thành phố đầy tim cười đổ mưa một mình trái tim ngọn lửa xanh áo mùa đông ngón tay út ngây thơ nền vải buổi chiều quá lạnh những hàng chấn song đã yê

Phiên Khúc 20

Thơ   •   10.11.2021
tặng những người đã ngã cho Phiên Khúc 20 Ta vừa hai mươi tuổi nhân loại cũng hai mươi ôi nhân loại hai mươi thóc gặt dư ăn bột xay thừa nặn bánh ta kêu lên hờn căm khi quá thể chúng cắt tình ruột thịt hỡi mẹ hiền nhìn mẹ rưng rưng yêu chẳng được yê

Tình yêu giữa đám đông

Thơ   •   10.11.2021
Tà áo màu kết hoa mở hội hôm qua với hôm nay cầm tay trảy ngả công trường trùng điệp đẹp những bình minh mai mốt hi vọng xếp hàng giăng giăng mắt ai cười sao vỡ anh đi trong đoàn thể chênh vai bạn đường ngất ngây bặm môi nắm tay chào đón chào đón cuộ

Ôi anh em Cộng Hoà

Thơ   •   10.11.2021
Các anh Cộng Hoà đã chiến đấu cho Tây Ban Nha xứ sở Lope de Vega Garcia Lorca một Breton tình điên còn nức nở mà Hi vọng Malraux còn thổn thức và mãi Ernest còn tiếc thương Andalousie đói quên khiêu vũ Việt Nam ốm yếu quên ca dao chẳng bao giờ chẳng

Định nghĩa một bài thơ hay

Thơ   •   10.11.2021
hơn một loài quạ đen khủng khiếp cánh màn trắng ngón tay lo âu vuốt mắt hãy đánh rơi vào buổi chiều của trời một cuộc đời tròn như hạt cốm mùa thứ ba trong năm nhỏ sữa may mắn như bài thơ gồm những âm trắc đồng tình cần thêm vào tam đoạn luận người l

Một bài thơ

Thơ   •   10.11.2021
Người tài xế mặc áo đen chiếc xe hàng vắng mưa xứ nắng buồn dậy muộn tình nhân thở dĩ vãng vuốt ve không đa đa siêu thực thẳng thắn khởi từ ca dao sang tự

Của Duy Thanh

Thơ   •   10.11.2021
Những rừng gió kể chuyện bể khơi trời của mây của mùa thu những chuyến đi xa không hành lý hành trình tới Paris suốt đời người không muốn nhớ tiếng thì thào thăm hỏi móng tay níu chặt hơi sương khói ai thổi cơm chiều hay thiêu hủy tâm tình hồn tôi đứ