Mái tóc
Thơ
•
Thứ hai, 29/11/2021, 09:30 AM
Tà áo em bay khuất dặm trường Theo tìm như bướm dõi làn hương Tóc bay một thoáng chiều tao ngộ Em lợp hồn ta một mái hương
Nội dung bài thơ: Mái tóc
Tà áo em bay khuất dặm trường
Theo tìm như bướm dõi làn hương
Tóc bay một thoáng chiều tao ngộ
Em lợp hồn ta một mái hương
Bài thơ Mái tóc của tác giả Nhà thơ Phạm Thiên Thư - Phạm Kim Long, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Phạm Thiên Thư - Phạm Kim Long
Nghệ danh: Phạm Thiên Thư
Tên thật: Phạm Kim Long
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Phạm Thiên Thư - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Phạm Thiên Thư, Nhà thơ Phạm Thiên Thư, Thơ Phạm Thiên Thư, Tập thơ Những lời thược dược
Cùng tập thơ: Những lời thược dược (2007)
Thơ
•
29.11.2021
Ngồi nghiêng nghe gió phương nào Âm âm con sóng biển xao mặt chiều Thuyền ta ghé đảo cô liêu Phải chăng - một trái tim Kiều tinh khôi Ngồi nghiêng nghe lửa bồi hồi Tưởng như bếp sưởi lưng đồi trại hoa Con thuyền ta chở đầy ta Tay khoanh nhật nguyệ
Thơ
•
29.11.2021
Buổi chiều vàng như thóc Gạt xuống từng khe xanh Đôi mắt nàng long lanh Chất nồng nàn nắng quái Ta nghe hồn tê dại Những sợi tình vây quanh Nắng chiều như hoa chanh Lung linh từng sợi tóc Mắt em thuyền độc mộc Chèo lướt trong hồn ta Khung trời tím h
Thơ
•
29.11.2021
Gã ngồi trên nền chiều Xanh xanh màu lá mạ Mắt như hoa mùa hạ Lẫn trên hàng cây khô Vẳng chuỗi ca mơ hồ Tung mình con bươm bướm Từng cánh vờn chao lượn Quấn quít nhành tay đen Gã ngồi trên nền trời Hồng như hoa thược dược Một vài con sóng nước Gợn tr
Thơ
•
29.11.2021
Em như hạt mưa xanh Thoáng qua hồn mùa hạ Hạt nước màu lá mạ Tươi hồn ta long lanh Nằm thao thức năm canh Nghe em về lãng đãng Tóc em dài lảng vảng Gối tay dài đêm hương Tình ta dài sông Thương Đợi nước về tụ hội Như dáng con hạc lội Trăng nhiệm mà
Thơ
•
29.11.2021
Như một nhành bí xanh Con sông nằm vỗ sóng Mặt trời chiều chín rụng Vàng một trái bí ngô Xuôi theo sóng lô xô Nghiêng cánh bèo hoa biếc Hoa trong chiều đơn chiếc Trôi về đâu, về đâu Mây tím cong nhịp cầu Mòn mấy thanh gỗ bạc Túp lều tranh xao xác T
Thơ
•
29.11.2021
Trăng khoả thân trên đồi Trăng khoả thân đầu suối Trong nỗi niềm tiếc nuối Khoác hờ làn mây cam Trên sườn đồi sương lam Trăng uốn mình như ngọc Nấp sau chùm hoa mộc Trăng thẹn thùng miên man Con suối mắc tơ vàng Trăng đong đưa nhịp võng Mặt che là
Thơ
•
29.11.2021
Đêm đêm ta trở về Hồn ta còn ẩn lại Dưới chùm hoa man dại Là nụ cười lách lau Những giờ ta xa nhau Là tình thêm níu lại Mười ngón dài vụng dại Cầm mảnh ngày rơi mau Thời gian như con cá Quẫy khỏi lòng bàn tay Thời gian như chiếc lá Rụng xuống đau nhà
Thơ
•
29.11.2021
Quả dâu vàng trên tường cao Chùm đèn thao thức chờ bao đêm về Kèn đồng cắn hạt đê mê Tôi ngồi - một tách cà phê chợt buồn Chiếc quầy nâu gỗ thuôn thuôn Nghiêng hoa thược dược bên khuôn cửa hồng Qua đây vướng sợi tóc bồng Qua đây vướng sợi tơ đồng chư
Thơ
•
29.11.2021
Hạt cà phê nhỏ xuống Tiếng hát nàng bay cao Cuộn theo dòng khói tím Thăm hỏi một vì sao Vẳng con suối nao nao Rủ cái cò cái vạc Gọi bóng mây chiều lạc Họp chợ bờ sông Ngân Ta muốn xuống ngâm thân Trong dòng uyên ngữ đó Mái tóc nàng hóa gió Bay tím vù
Thơ
•
29.11.2021
tặng họa sĩ Phạm Cung Sau người tim tím khung sao Em về cởi áo chiêm bao mịn màng Ngồi đây đốt thuốc miên man Song song trắng muốt hai hàng quỳnh hoa Cánh chim vai tượng la đà Đem hai khoang mộng thuyền qua gò đào Sau người biêng biếc khung sao Bước
Thơ
•
29.11.2021
Gió ngồi nhờ trên lá Lá ôm tròn như tim Chiều nay ngôn ngữ lạ Đậu xuống hồn như chim Chiếc thuyền biêng biếc lá Đưa một con ngựa trời Liếc đôi dao lá mạ Nghinh mắt nhìn xa khơi Mũi thuyền mãi dâng cao Khi biển chiều xuống thấp Sóng gió lùa xôn xao Ng
Thơ
•
29.11.2021
Khuya nay tựa thành cầu Nhìn dòng sông tịch mịch Con nhái bầu lích chích Trong bè hoa muống xanh Những xóm nhà loanh quanh Thức vài ô cửa tím Làn gió đêm bịn rịn Quẩn chân như mèo con Trên đỉnh trời chon von Biếc chùm sao lam thạch Nhớ đêm ngồi viế
Thơ
•
29.11.2021
Nàng bắt đầu câu chuyện Khi vuốt dòng tóc bay Nàng bắt đầu câu chuyện Gõ gõ vài ngón tay Rằng: thế là tôi yêu Yêu quên trời quên đất Sánh thơm như giọt mật Ngọt tháng ngày bông lông Tôi yêu như dòng sông Nhận cả tình rác rưởi Tôi yêu như hoa bưởi Tì
Thơ
•
29.11.2021
Chẻ cây không kiếm được bông nào Như lúc bài thơ ý chửa trao Một sớm sắc hương đơm ngọn bút Cỗi nguồn như ở một chiêm ba
Thơ
•
29.11.2021
tặng Thúy Vinh Em nghiêng đầu ngâm thơ Tóc bay dòng sông mượt Những vần thơ bay lướt Ngang khung trời giăng tơ Em nghiêng mình ngâm thơ Buổi chiều không nhích bước Mảnh mặt trời say khướt Mặt hồng hào rượu nho Trên một nhành môi khô Ta hái hoài trá
Thơ
•
29.11.2021
Buổi chiều chàng ra đi Giang hồ như cánh gió Đạp xe qua cầu nhỏ Đứng nhìn dòng sông trôi Cánh gió trườn qua môi Cướp đi từng lọn khói Sông buông vài tiếng gọi Một cánh chim chài xanh Con nước vòng tay quanh Ôm xóm cù lao nhỏ Những túp nhà tím đỏ Dướ
Thơ
•
29.11.2021
Buổi tối ta nhìn em Long lanh ngoài cửa sổ Hạt lệ xanh thiên cổ Sáng giữa vầng đêm đen Ngôi sao hình như quen Mọc trong dòng thơ cũ Dường có chi ấp ủ Đậu thơm nhành hoa sen Mở mắt ta nhìn em Đâu phải nhờ khung cửa Mà trong niềm chất chứa Ơi! Hạt nước
Thơ
•
29.11.2021
Người yêu ta như bướm Chấp choáng rồi bay luôn Ta yêu như sóng cuộn Sự sống của đại dương Người yêu ta như sương Long lanh tàn quá lẹ Yêu người như nét vẽ Đặt xuống là không phai Yêu ta như quăng chài Qua vùng này vùng nọ Ta yêu người như gió Bám luô
Thơ
•
29.11.2021
Trên hè phố cỏ xanh Đan mấy hàng đá đỏ Vô tình con bướm nhỏ Đi về như hương bay Ngồi nắm đôi nhành tay Tựa bàn cà phê cóc Chiều qua nhảy tới mọc Trên hè rêu xanh xanh Cánh bướm vàng bay quanh Ta cũng vờn mắt ngó Hai cái ta lò mọ Tìm gì trong hư không
Thơ
•
29.11.2021
Chiếc máy cầy mầu son Trên sườn đồi ngọc bích Lảnh tiếng chim "thỏa thích" Ngát vòm trời sơn ca Luống đất tím hoa cà Cuộn lên từng đợt sóng Chiếc máy cầy đỏ bóng Như trái tim tình ca Em trên bờ tươi hoa Nghiêng nón cười rúc rích Có bầy gà l
Thơ
•
29.11.2021
Chiều reo trên ngọn tùng xanh Tưởng Nguyễn Trãi mái nhà tranh vẫn còn Viết bài thơ gọi núi non Bài thơ ấy vẫn xanh con Phượng Hoàng Ta ngồi lưng núi mơ màng Nghe như lá rụng suối mang hịch truyền Ta ngồi hỏi cỏ xanh lên Biết đâu chốn cũ là nền nhà th
Thơ
•
29.11.2021
Nơi đầu non đá dựng Hang ổ của mặt trời Sớm chiều mây vỗ cánh Chim hót mừng không ngơi Đêm đêm tiếng sói tru Vọng xuống thành huyền thoại Câu chuyện tình xanh mãi Cặp vợ chồng thú hoang Nơi ấy chốn địa đàng Hang mặt trời chân lý Có mối tình chung thủ
Thơ
•
29.11.2021
Chiều ngồi bên cửa sổ Ngó cội hoa ngày xưa Đóa bụt hồng thiên cổ Bay nắng vàng lưa thưa Bông hoa nở trong ta Thấy em về tịch mịch Nhớ ngày trao đóa hoa Em đi về cổ tích Chiều ngồi bên song cửa Ngó cội hoa ngày xưa Nhớ chiều đưa tóc rũ Áo bay nhòa bụ
Thơ
•
29.11.2021
Chẳng hạn như trời không mây Thì sao có vạt áo bay nền chiều Chẳng hạn như vắng tình yêu Thì sao đẹp áng thơ Kiều Nguyễn Du *** Chẳng hạn như thiếu mùa thu Thì sao có sợi sương mù mang mang Chẳng hạn ta không có nàng Thì sao có nụ hoa vàng trao tay *
Thơ
•
29.11.2021
Thủy bước về như một dáng sương Một bông hoa trên sóng vô thường Gặp đây - một bến bờ an định Lại trổ dâng đời - cội sắc hương
Thơ
•
29.11.2021
Khung cửa ta mở ra Một ngày như mọi thuở Trời vẫn xanh nương lúa Mây vẫn hồng nội hoa Có một tiếng chim ca Không cửa nào khép được Tiếng ca như bọt nước Bay lưng trời mong manh Tiếng ca đậu trên cành Làm sao mai buổi sáng Tiếng ca bay bảng lảng Th
Thơ
•
29.11.2021
tặng Đà Lạt Thung lũng trắng sương mù Thị trấn hồng mái cỏ Chiếc xe bò qua đó Cọc cạch từng nan hoa Có một gánh hàng hoa Quẩy hương vào phố chợ Đôi bướm vàng bỡ ngỡ Đập cánh vờn theo chân Có hơi thở muà xuân Nấp trong tà áo trắng Có mắt nhìn thầm lặ
Thơ
•
29.11.2021
Trong khung cửa nhà nào Khêu ngọn đèn dầu nhỏ Làn mây che mái cỏ Mái cỏ nép làn mây Buổi chiều nắng giăng dây Chia nửa vàng nửa tím Đồi lau như con nhím Xù lông bò đi ăn Dưới khung cửa nhà tranh Rang hạt đèn chín đỏ Đầu sông ngôi sao nhỏ Xanh nụ đè
Thơ
•
29.11.2021
Mắt em cong thuyền rồng Chở mặt trời trái mật Môi cười lành như đất Má ngọt hồng như khoai Tay như con chim chài Thoắt chụp chùm trái đỏ Nhìn dáng em nho nhỏ Tưởng đâu chim sơn ca Con thuyền rồng trong ta Chở đêm dài những mộng Môi anh căng làn võng
Thơ
•
29.11.2021
Buổi chiều như con sóng Lùa trên hàng cây cao Người tình ngồi bên nhau Lùa ngón tay vụng dại Gió vờn đưa tay hái Ném xuống vài cọng mưa Đôi mắt tình say sưa Đuổi nhau trên vòm lá Cọng mưa chiều là lạ Quấn đôi lời bâng khuâng Chút hương gì lâng lâng T
Thơ
•
29.11.2021
Như con người thái cổ Nhìn trăng ta rùng mình Ước chi là bến đỗ Ôm cánh thuyền thuỷ tinh Mây như bầy hải âu Bay quanh thuyền ánh sáng Chở khối tình quá vãng Xuôi về đâu, về đâu Ta không là sông sâu Mà sao hồn sóng vỗ Ta không là bến đỗ Mà sao tình vấ
Thơ
•
29.11.2021
Trong lòng đất thâm sâu Thốt một nhành thược dược Đoá hoa như giọt nước Lóng lánh hồn thiên thâu Từng cánh hồng đan nhau Xoè những lời bất tận Lòng đất già lận đận Ướp thơm những chùm hoa Hoa nhiệm mầu trong ta Đất nhiệm mầu trong nụ Cây dương cầm vũ
Thơ
•
29.11.2021
Ta gặp nhau làm gì Cuối nẻo đường hoa rụng Ta gặp nhau làm gì Đau lòng con chim di Thời gian cất cánh bay Qua rừng này rừng nọ Ta làm sao hóa gió Theo tóc người lênh đênh Ta ướm hoài dấu chân Chưa vừa lòng nỗi nhớ Tóc em hồng dây nhợ Chăng lối về xa
Thơ
•
29.11.2021
Những buổi chiều vàng ngậy Ngôn ngữ liệng như dơi Những hạt mực di động Không lấp kín vòm trời Vòm trời xanh vô cùng Cánh dôi đen hữu hạn Thân bọt bèo lãng mạn Không nói hết trùng dương Cả khu rừng yêu thương Người chớ đưa tay hái Một trái tình vĩ đạ
Thơ
•
29.11.2021
Cây đàn toát mồ hôi Ngân những dòng tơ lạnh Hạt sầu nào óng ánh Co rút từng thanh âm Chiếc phù du âm thầm Nương làn tơ vẫy cánh Những giọt tình lóng lánh Gói chất buồn mang mang Nói chi trong cây đàn Mười ngón tình bất hạnh Dưới đôi chùm sao lạnh Bướ
Thơ
•
29.11.2021
Đống lửa đốt trong đêm Vũ khúc hồng của lửa Vô tình chia một nửa Nồng cháy trong lòng ta Ta vùi cái nhìn ta Như rèn thanh kiếm quí Cho thêm lòng bền bỉ Xanh một dòng thi ca Ngọn lửa sáng trong đêm Gom nhiệt tình cây lá Ta như chim mùa hạ Hát trong rừ