Ngoài khơi trong lộng

Thơ   •   Thứ năm, 28/10/2021, 15:45 PM

Họ ba người Dương, Lâm và Cát cuộc đời cũ bơ vơ bèo giạt ba con người ba hòn đảo thương đau Cách mạng về                     Những mảnh ván rời nha

Nội dung bài thơ: Ngoài khơi trong lộng

Họ ba người

Dương, Lâm và Cát

cuộc đời cũ bơ vơ bèo giạt

ba con người ba hòn đảo thương đau

Cách mạng về

                    Những mảnh ván rời nhau

cùng ghép lại thành con thuyền cỡi gió

Tình bạn ghép ba người trong một tổ

mang một tên "tổ đánh cá anh Dương"

Những buổi mai khi biển cuốn màn sương

đầu ngọn sóng ửng hồng nắng sớm

Lá cờ đỏ sao vàng bay lượn

như nói lên mình làm chủ đời mình

thuyền ra khơi chạy tới bình minh

chiếc buồm trắng cánh chim câu nắng chói

nhìn vô bến một vệt dài: hòn Dọi

phía chân trời ghi dấu quê hương

Con thuyền ru giữa biển tình thương

những làn sóng nói bao lời âu yếm

ở trên biển hay trong lòng của biển

như đứa con nằm giữa vành nôi?

Dương cúi nhìn dưới nước thấy mây trôi

cánh buồm gió lưng trời vời vợi

những đàn cá rẽ mây lướt tới

như cánh chim bay giữa từng không

cá chuồn, cá thu, cá nục, cá hồng...

những con cá vây vàng đuôi bạc vẫy

mắc vào lưới còn đành đạch nhảy

nằm trong khoang mát rượi muốn ăn tươi

Ba anh em phấn khởi ngó nhau cười

nghĩ thương cho cuộc đời thuở ấy

cá đầy biển mà mình không cái vẩy!

đồng tiền trơn chẳng chịu dính tay chai

đời đánh cá thuê như tấm lưới rách dân chài

Tưng bừng quá những khi thuyền cập bến

rừng tay vẫy. Dương mơ màng nghĩ đến

ông ngày xưa hay kể chuyện thần tiên

có rồng bay phụng múa quanh thuyền

Dương thường mơ được làm hoàng tử

xuống thuỷ cung kết duyên cùng long nữ

trong lâu đài tráng lệ của long vương

những ngọc trai lấp lánh rải trên đường

Bây giờ không có rồng có phụng

nhưng Đảng đã đem về sự sống

cho nhân dân tay lưới tay mành

cả một vùng nước biếc trời xanh...

Khi chia cá Dương nhận phần ít nhất!

cá thu này cho con Lâm

cá sòng này cho bà Cát

trán dô thêm anh cất tiếng cười ròn:

mới ngày nào cá chẳng có một con

nay mình nắm trong bàn tay cả biển

***

Hai mùa gió nam qua

                                Quân giặc đến

bóng đen sầm trên biển sáng quê hương

những chiếc tàu ăn cướp chắn ngang đường

muốn vây riết xóm làng trong đói khổ

Lưới cháy. Thuyền chìm. Máu đổ

khắp bến yên vui, khắp bãi hiền lành

mối căm thù như biển lớn mông mênh

Dân chài lưới quyết không lìa cuộc sống

bám biển giữ làng

đổi khơi thành lộng

ngày thành đêm

Ta quyết ngẩng cao đầu

sóng điên cuồng không vật nổi ta đâu!

Mùa mưa gió, mùa ở nhà sửa lưới

có tổ vẫn đi làm

Một chiều đông giục tối

càng rõ thêm tiếng sóng dội quanh nhà

tổ anh Dương rẽ sóng đẩy thuyền ra

lưới mới đan, chiếc thuyền mới đóng

ngọn đèn nhỏ lung linh điểm sống

giữa biển trời thăm thẳm một màu đen

gió rít từng cơn muốn nuốt ngọn đèn

hơi lạnh cắn da cắn thịt

Những đợt sóng từ ngoài khơi xa tít

rầm rồ vào như núi chụp thuyền con

chiếc thuyền khi chót vót đầu non

khi tụt xuống tận cùng đáy vực

biển thét, biển gầm trăm ngàn bực tức

xé không gian ra trăm mảnh rùng mình...

Tổ ba anh trong sóng gió vẫn lặng thinh

người kéo lưới người xúc lên từng vợt cá

Bỗng sóng gió bốn bề im lặng cả

biển và trời như chết giữa không gian

chiếc thuyền im mảnh gỗ đóng trên sàn

Dương vội nói: "Coi chừng! bão tới!

hạ buồm xuống! tiến gần hòn Dọi!

nếu thuyền chìm, ôm ván bơi vào..."

Cắt lời anh những trận gió ào ào

như tất cả rừng cây đổ xuống

biển muốn vỡ, bốn phương trời sấm động

tia chớp loè rạch mặt đêm đen

và cơn mưa trận lụt thuỷ triều lên

những ngọn sóng như trăm ngàn thác đổ

nhận chìm thuyền...

Khi mặt trời vừa ló

cơn bão qua cùng bóng tối ban đêm

thuyền bà con lo lắng đổ đi tìm

chiếc buồm rách lênh bênh trên sóng nổi

Bỗng tiếng kêu từ hang sâu hòn Dọi

thuyền ghé vào

                      còn lại chỉ mình Dương

khắp thân mình rớm máu những vết thương

***

Trời lại xanh. Như một niềm mong đợi

ánh sáng nhảy trên mái nhà rạ mới

vết thương lành kéo một lớp da non

bạn mất đi nhưng tình bạn vẫn còn

Dương lại xin chi bộ

cho anh vào một tổ

chiếc thuyền thơm gỗ mới ánh mặt trời

chờ một ngày từ lộng lại ra khơi


Bài thơ Ngoài khơi trong lộng của tác giả Nhà thơ Tế Hanh - Trần Tế Hanh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Tế Hanh - Trần Tế Hanh

Nghệ danh: Tế Hanh

Tên thật: Trần Tế Hanh

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Tế Hanh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Ngoài khơi trong lộng,Nhà thơ Tế Hanh,Thơ Tế Hanh

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Tiếng sóng (1960)

Nói chuyện với sông Hiền Lương

Thơ   •   28.10.2021
I Hiền Lương ơi! Lần thứ hai tôi đến Bốn năm qua Như trải mấy cuốc đời Dương liễu vươn cao gió quạt Bạch đàn bóng mát nôi quanh Ruộng bờ Bắc sum vầy vào hợp tác Xưa cỗi cằn nay đất nở mùa xanh Ruộng tốt bên kia sông thành khoảng trống Ngọn lúa đau, c

Thăm đồi A1

Thơ   •   28.10.2021
Năm thứ năm Điện Biên chiến thắng Lần đầu tiên tôi đến đất anh hùng Hè mới về còn rực sắc trời xuân Tôi chiêm ngưỡng đứng trên đồi A1 Dưới chân tôi chiếc xe thù trơ xác Nằm bẹp bên mồ hai chiến sĩ đã hy sinh Sông Nậm Rôm lấp lánh giữa Mường Thanh Nhữ

Chung bến chung lòng

Thơ   •   28.10.2021
Có chàng trai vai ngang như bến rộng ngực cây xuân tràn trề nhựa sống Có cô gái mày thanh như lằn nước ven sông bước đi vui trong gió biển mặn nồng Họ gặp nhau lúc nào không nhớ rõ họ chỉ nhớ một ngày đầy nắng gió Cùng đứng nhìn mặt biển chiếc thuyề

Ngoài khơi trong lộng

Thơ   •   28.10.2021
Họ ba người Dương, Lâm và Cát cuộc đời cũ bơ vơ bèo giạt ba con người ba hòn đảo thương đau Cách mạng về                     Những mảnh ván rời nha

Cái chết của em Ái

Thơ   •   28.10.2021
Ái lớn lên giữa trời xanh cát trắng da ngăm ngăm như một làn nước mặn miệng cười vui mặt biển ánh trăng nghiêng Khi Ái vào tiểu đội thiếu niên cuộc kháng chiến cũng vào hồi quyết liệt Trong một trận chống càn cha giặc giết anh nhập đoàn thuỷ thủ. Vớ

Nông trường cà phê

Thơ   •   28.10.2021
Cà phê chạy tới chân mây Song song luống thẳng, lá đầy nắng mai Cà phê chạy tới tương lai Khói lam trại mới lượn dài khoảng xanh Đầu mùa hoa nở trắng cành Hương thơm bay dậy vòng quanh núi đồi Cuối mùa trái chín đỏ tươi Câu ca khúc hát hẹn nơi đi về

Tiếng sóng

Thơ   •   28.10.2021
Tôi nói đến một vùng duyên hải Ở miền Nam êm ái quê tôi Chiếc tổ ấm cánh chim thường trở lại Trên con đường vạn dặm xa khơi Một chấm đỏ trên bản đồ nước Việt Một chấm xanh trên bãi Thái Bình Dương Có cát trắng, có nắng vàng, trời biếc Có những tấm lò

Em trả lời

Thơ   •   28.10.2021
tặng một em thiếu niên miền Nam Chúng hỏi em thấy cộng sản ở đâu? Em trả lời:               Tôi chỉ thấy Chung quanh tôi những người thân ái Trong hoà bình lại phải xa nhau Chúng

Tên quê hương

Thơ   •   28.10.2021
Khi ta đi, đất đã hoá tâm hồn (Chế Lan Viên) Nghe tin Mỹ Diệm Đổi tên quê hương Hòng làm Nam Bắc Tin tức lạc đường Lòng ta đau nhói Như một vết thương Tên quê ta đó Giản dị bình thường Mà nay không có Bóng nhoà trong gương Như thuyền biển gió

Người thuỷ thủ và con chim én

Thơ   •   28.10.2021
Người thuỷ thủ Nhìn mặt trời sắp tắt thấy lòng mình biển cháy mênh mông ngày mai đây                   ngày chiến đấu sau cùng các anh sẽ về miền Nam yêu quý

Đến Mộc Châu

Thơ   •   28.10.2021
Hôm qua đánh giặc Hôm nay tăng gia Nông trường Châu Mộc như hoa nở Giữa núi rừng Tây Bắc hát ca Thảo nguyên trông ngút tầm con mắt Ngang dọc nhô lên những máy cày Đất mở lòng tươi như ngực trẻ Mầm non hạt mới ấm bàn tay Doanh trại gió lồng phơi ánh s

Có một con tàu mang tên anh

Thơ   •   28.10.2021
Trong đoàn tàu đánh cá trẻ nước mình Có chiếc Cua Pê-pên-nin Tên một đồng chí Đức Sang giúp ta đóng tàu Tàu đóng chưa xong đồng chí mất Chiếc tàu Cua Pê-pên-nin Mang tên đồng chí như thêm sức Mối tình quốc tế tăng mã lực Bọt trắng tung sườn, rẽ sóng

Đu đủ và cam

Thơ   •   28.10.2021
Năm trước bảo anh trồng đu đủ Anh rằng: "Trồng để lại cho ai? Tám tháng đu đủ mới có trái Tôi mong về Nam trong nay mai" Năm nay bên cạnh hàng đu đủ Anh lại trồng thêm mấy gốc cam Anh cười: "Mình có về trong ấy Cây sẽ nhiều thêm trái B

Qua công trường gỗ

Thơ   •   28.10.2021
Những đêm dài kháng chiến Ở rừng ngủ dưới cây Mùi gỗ thơm bay quyện Tưởng nhà cửa đâu đây Hoà bình ta kiến thiết Xây dựng thêm cửa nhà Từ rừng xanh núi biếc Cây lại về với ta Đường đi xa nhọc lắm Băng thác đến vượt ghềnh Bờ sâu liền vực thẳm Nắng ng

Chị Duyên anh Hải

Thơ   •   28.10.2021
Đêm khủng khiếp trong những đêm khủng khiếp Nếp bãi biển xóm nghèo thiêm thiếp bóng tối hãi hùng như lưới bủa âm u gió rung cây hay bước động quân thù Tiếng sóng thét, tiếng sóng gầm, bốn bề tiếng sóng Nhớ quê hương những ngày ấm nóng khi con chim