Sói con không nhà
Đi cho đến tàn chiều thì mỏi chân Em ngủ lại ở nơi nào có thể Cuối phố, đầu đường, góc chợ, công viên Còng queo ơi, em mồ côi lang bạt. Em đói lắm, người cho em một bát Nếu không cho, em tìm cách đánh lừa Hạnh phúc ư, không nơi nào thừa cả Con sói h
Nội dung bài thơ: Sói con không nhà
Đi cho đến tàn chiều thì mỏi chân
Em ngủ lại ở nơi nào có thể
Cuối phố, đầu đường, góc chợ, công viên
Còng queo ơi, em mồ côi lang bạt.
Em đói lắm, người cho em một bát
Nếu không cho, em tìm cách đánh lừa
Hạnh phúc ư, không nơi nào thừa cả
Con sói hoang vu, em có được chút gì
Hành lang không, hành trình có, em đi
Không điểm cuối, em chỉ như hành khất
Em không hiểu những thứ em còn mất
Hạnh phúc giống con đò, em định nghĩa được đâu.
Thời gian nhanh, thời gian bước qua cầu
Con sói không nhà, mắt màu u uẩn tối
Con sói hoang vu quên dần tiếng nói
Bởi trái tim em chai đá mất rồi.
Người ta nhìn em đau xót không thôi
Hạnh phúc đấy, em biết không, dù đắng
Con sói ngủ, giấc mơ hoang màu trắng
Không người mẹ nào mang thiên chức đón em.
Bài thơ Sói con không nhà của tác giả Nhà thơ Bình Nguyên Trang - Vũ Thị Quỳnh Trang, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Bình Nguyên Trang - Vũ Thị Quỳnh Trang
Nghệ danh: Bình Nguyên Trang
Tên thật: Vũ Thị Quỳnh Trang
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Bình Nguyên Trang - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác