Tác giả Bùi Xương Tự - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Thơ   •   Thứ năm, 30/06/2022, 00:24 AM

Tác giả Bùi Xương Tự - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Nghệ danh: Bùi Xương Tự

Tên thật: Bùi Xương Tự

Bùi Xương Tự 裴昌嗣 (1656-1728) tự Gia Lạc, hiệu Túc Trai, người làng Thịnh Liệt, huyện Thanh Trì, Hà Nội, là ông nội của nhà văn Bùi Huy Bích (tác giả Hoàng Việt thi văn tuyển). Thuở nhỏ ông học rất giỏi, năm 22 tuổi thi Hương đỗ tứ trường, song thi Hội ba lần đều không đỗ. Thời bấy giờ ông nổi tiếng về tài làm thơ, sáng tác cả Nôm lẫn Hán, nay còn lại một số bài ghi trong Hoàng Việt thi tuyển, Bùi thị gia phả. Riêng về thơ Nôm ông chỉ còn để lại 16 bài chép trong sách Bùi thị gia phả (Thư viện Hán Nôm, ký hiệu A640). Các bài thơ này dường như có chung chủ đề là cơ ngợi danh lam thắng tích, nơi ông đã từng sống và làm việc, trong đó, 9 bài sáng tác khoảng năm 1687-1689 khi ông làm Huấn đạo phủ Nam Sách; 4 bài sáng tác trong những năm 1699-1706, khi ông giữ chức Tri phủ Nghĩa Hưng; 1 bài viết năm 1707 khi ông được thăng chức Hiến sát phó trấn Thanh Hoa; 2 bài viết năm 1715 khi ông phụng mệnh đi công cán ở trấn Sơn Nam Hạ.

Thơ ông viết rất trong sáng, lời lẽ bình dị, ít dùng điển cố. Đọc lại thơ Nôm Bùi Xương Tự, chúng ta không chỉ được thưởng thức những câu thơ hay, những tứ thơ lạ, mà còn tìm được những cứ liệu quí giá để nghiên cứu lịch sử tiếng Việt. Chẳng hạn từ “song viết” đến cuối thế kỷ 17 còn thấy Bùi Xương Tự sử dụng. Điều đáng lưu ý hơn là tiếng “viết” trong từ “song viết” lại được dùng để hiệp vận trong bài thơ vần trắc “Cửa Đạt”, v.v...

Nguồn: Nguyễn Đăng, “Thơ Nôm Bùi Xương Tự”, Tạp chí Hán Nôm, số 1/1986

icon nhà thơ bùi xương tự,thơ bùi xương tự

Tổng hợp

Tác phẩm tiêu biểu của Bùi Xương Tự

Mưa giông

Thơ   •   21.11.2021
Ầm ầm sấm chớp Gió cuốn mây về Mưa rơi lộp độp Mưa trườn qua đê Đừng có sợ sệt Bình tĩnh lúa ơi! Trưa nay lúa mệt Vì nắng đó thôi Chiều nay giông về Đem mưa tắm mát Lúa cứ thoả thuê Reo vui ca hát Rồi mai lúa lớn Lúa sẽ trổ đòng Lúa sẽ đơm bông Cho m

Nghịch ơi là nghịch!

Thơ   •   21.11.2021
Không chịu thua nắng đâu! Mưa xuân đi trẩy hội Nhảy từ trên trời cao Xuống trần gian mừng tuổi Vì nóng lòng gặp bạn Mưa xuân hơi vội vàng Nên trượt chân xuống đất Vẫn lên giọng cười vang.

Ông trời cắc cớ

Thơ   •   21.11.2021
Ông trời cắc cớ Vừa nắng vừa mưa Làm em cứ ngỡ Như còn bé cơ! Thà như em bé Vừa khóc vừa cười Vì em có mẹ Em làm nũng thôi! Ông trời đã lớn Có ngoan đâu à? Khóc nhè xấu lắm! Cười lên mới là

Hối hận

Thơ   •   21.11.2021
Một buổi sớm đẹp trời Gió thổi về mát quá Có một giọt sương rơi Ngủ quên trên mắt lá Lá vươn vai khó chịu Bảo sương rằng: - Cút mau! Giọt sương buồn biết mấy Theo nắng hồng bay cao Giờ sau lá tái mặt Vì cơn nắng hạ nồng Lá nghĩ: - Có sương nhỉ? Thì đ

Giọt mưa

Thơ   •   21.11.2021
Giọt mưa giọt hát tí tách! rào rào! giọt trước giọt sau giọt cao giọt thấp giọt ngà giọt ngọc cứ nối đuôi nhau giọt xuống vực sâu giọt ra nương lúa giọt mưa giọt múa nhảy trên cánh đồng giọt lội qua sông giọt trèo qua núi giọt băng qua suố

Trăng con gái

Thơ   •   20.11.2021
Màn đêm như tấm thảm Trải trên nền trời cao Một vầng trăng vàng thắm Rụt rè trên ngọn cau Em nghe những vì sao Trằm trồ khen đẹp quá! Gió thu cũng xôn xao Ừ! vầng trăng đẹp lạ! Trăng dịu dàng bước xuống Soi mình dưới đáy sông Dòng sông vui quẫy só

Rồi cơn mưa sẽ tạnh

Thơ   •   21.11.2021
Rồi cơn mưa sẽ tạnh Bầu trời tươi sáng hơn Đàn chim non tung cánh Lượn bay trên cánh đồng Rồi cơn mưa sẽ tạnh Hoa xinh khoe sắc hồng Chú bướm chao cánh mỏng Giưã nắng vàng mênh mông Rồi cơn mưa sẽ tạnh Dòng sông xanh bình thường Qua tháng ngày lũ lụ

Mặt trời đi lạc

Thơ   •   21.11.2021
Mẹ xong công việc cơ quan Mẹ về trường học đón con về nhà Bạn con theo mẹ theo cha Cũng về sum họp với gia đình mình Đàn chim về ngủ trên cành Con đò về ngủ bồng bềnh bến quê Mẹ ơi! Con thấy tội ghê! Mặt trời đi lạc biết về ngủ đâu?

Trách mây

Thơ   •   20.11.2021
Nhọc nhằn trên đường xa Gánh hàng rong theo mẹ Mồ hôi cứ tuôn ra Tấm áo nâu ướt nhễ Mây đi đâu mất rồi Không về đây che nắng Mây gọi gió về thôi Cho mẹ vơi cơn nóng Mây đang ở trên rừng Lửng lơ cùng khe suối? Hay mây ra bờ sông Tung mình mà tắm gội?

Hạt nắng dễ thương

Thơ   •   21.11.2021
Dễ thương ơi! nắng tinh khôi Hồn nhiên bước giữa đất trời thẳm xanh Trong veo hạt nắng trên cành Lá biêng biếc những âm thanh gọi mời Gió về từ biển xa xôi Vì thương nắng quá đi thôi, nắng à! Đường xanh mọng tiếng chim ca Nắng hoà vui, cũng la đà mê

Bão

Thơ   •   21.11.2021
Không một bàn chân Mà đi rất gấp Như loài cá mập Quẫy sóng biển khơi Không một bàn tay Mà xô cây đổ Như nanh vuốt hổ Bấu toạt đồi xanh Bão đi rất nhanh Rủ theo thằng lũ Vừa chạy vừa hú Bão sắp vào làng Dậy tiếng loa vang: - Mau mau chống bão!

Mây trẻ con

Thơ   •   21.11.2021
Mây không bao giờ lớn được Suốt ngày làm nũng mẹ trời Sáng ra mặc đồ xanh biếc Trưa thay áo trắng tinh khôi Sang chiều áo nâu, áo xám... Cứ thay quần áo liên hồi Thế rồi hết năm hết tháng Mây mải mê hoài rong chơi Mây không bao giờ chịu học Lang tha

Ông trăng ơi!

Thơ   •   21.11.2021
Ông trăng ơi! Xuống đây chơi Cùng với bé Đừng lặng lẽ Trên trời cao Xuống đây nào! Cùng múa hát Ông trăng ơi! Xuống đây chơi Đêm sáng quá! Đừng vội vã Nấp vào mây Hãy xuống đây Cùng phá cỗ Ông trăng ơi! Ông trăng ơi!

Sóng ngoan

Thơ   •   21.11.2021
Vì sao con sóng Trườn lên tới bờ Rồi quay lại biển Không ngồi lâu cơ? Vì sóng rất ngoan Biết vâng lời mẹ Chỉ đi một chút Là về ngay thôi Sóng cũng như bé Vâng lời mẹ cha Mỗi khi tan học Đừng nên la cà.

Quả trăng tròn

Thơ   •   21.11.2021
Nào có thấy cành đâu? Mà lửng lơ một quả Quả dính vào nơi nào? Mà không rơi, mới lạ! Có lẽ quả chín rồi Lát nữa thôi sẽ rụng Trên trái đất bao người Đang chờ trăng rớt xuống Nhiều bàn tay đón mời Với bao niềm háo hức Trăng chỉ một quả thôi Chia đề

Gió

Thơ   •   21.11.2021
Gió cũng ngoan đáo để Biết vâng lời mẹ yêu Cứ sớm sớm chiều chiều Giúp mẹ bao nhiêu việc Mẹ làm đồng đã mệt Cơn nắng rát da người Gió lau khô mồ hôi Trên trán gầy của mẹ Mẹ ngồi ru em bé Chiếc võng nhẹ đong đưa Gió về dưới nắng trưa Lồng hương vào g

Giọt sương đêm

Thơ   •   21.11.2021
Đêm trăng sáng Có giọt sương Đi lạc đường Nằm trên lá Sáng ra sợ Ông mặt trời Làm bốc hơi Thì tan mất Lá khéo thật Cúi nhẹ nhàng Sương vội vàng Trốn vào đất.

Ông trăng đêm rằm

Thơ   •   21.11.2021
Ông Trăng đêm rằm Mặt tròn lừng lựng Từ nơi xa xăm Về đây ông đứng Ông đứng giữa trời Lơ lơ lửng lửng Dưới trăng em chơi Ông càng toả sáng Đường làng đầy trăng Chân em rối rít Góc sân đầy trăng Miệng em khúc khích Em cùng Ông bước Trên con đường làng

Cái nắng đi chơi

Thơ   •   21.11.2021
Cái nắng đi chơi Dắt trưa qua phố Dắt gió qua trời Dắt hương qua ngõ Cái nắng đi chơi Dắt mây qua núi Dắt tiếng chim rơi Về thăm khe suối Cái nắng đi chơi Bóng râm ở lại Và tiếng ru hời Rất êm của ngoại Cái nắng đi chơi Bé còn say ngủ Ru hỡi ru hờ