Sóng ngoan
Thơ
•
Chủ nhật, 21/11/2021, 16:26 PM
Vì sao con sóng Trườn lên tới bờ Rồi quay lại biển Không ngồi lâu cơ? Vì sóng rất ngoan Biết vâng lời mẹ Chỉ đi một chút Là về ngay thôi Sóng cũng như bé Vâng lời mẹ cha Mỗi khi tan học Đừng nên la cà.
Nội dung bài thơ: Sóng ngoan
Vì sao con sóng
Trườn lên tới bờ
Rồi quay lại biển
Không ngồi lâu cơ?
Vì sóng rất ngoan
Biết vâng lời mẹ
Chỉ đi một chút
Là về ngay thôi
Sóng cũng như bé
Vâng lời mẹ cha
Mỗi khi tan học
Đừng nên la cà.
Bài thơ Sóng ngoan của tác giả Bùi Xương Tự 裴昌嗣, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Bùi Xương Tự 裴昌嗣
Nghệ danh: Bùi Xương Tự
Tên thật: Bùi Xương Tự
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Bùi Xương Tự - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Cùng tác giả: Bùi Xương Tự 裴昌嗣
Thơ
•
21.11.2021
Không chịu thua nắng đâu! Mưa xuân đi trẩy hội Nhảy từ trên trời cao Xuống trần gian mừng tuổi Vì nóng lòng gặp bạn Mưa xuân hơi vội vàng Nên trượt chân xuống đất Vẫn lên giọng cười vang.
Thơ
•
21.11.2021
Ông trời cắc cớ Vừa nắng vừa mưa Làm em cứ ngỡ Như còn bé cơ! Thà như em bé Vừa khóc vừa cười Vì em có mẹ Em làm nũng thôi! Ông trời đã lớn Có ngoan đâu à? Khóc nhè xấu lắm! Cười lên mới là
Thơ
•
20.11.2021
Màn đêm như tấm thảm Trải trên nền trời cao Một vầng trăng vàng thắm Rụt rè trên ngọn cau Em nghe những vì sao Trằm trồ khen đẹp quá! Gió thu cũng xôn xao Ừ! vầng trăng đẹp lạ! Trăng dịu dàng bước xuống Soi mình dưới đáy sông Dòng sông vui quẫy só
Thơ
•
21.11.2021
Rồi cơn mưa sẽ tạnh Bầu trời tươi sáng hơn Đàn chim non tung cánh Lượn bay trên cánh đồng Rồi cơn mưa sẽ tạnh Hoa xinh khoe sắc hồng Chú bướm chao cánh mỏng Giưã nắng vàng mênh mông Rồi cơn mưa sẽ tạnh Dòng sông xanh bình thường Qua tháng ngày lũ lụ
Thơ
•
21.11.2021
Mẹ xong công việc cơ quan Mẹ về trường học đón con về nhà Bạn con theo mẹ theo cha Cũng về sum họp với gia đình mình Đàn chim về ngủ trên cành Con đò về ngủ bồng bềnh bến quê Mẹ ơi! Con thấy tội ghê! Mặt trời đi lạc biết về ngủ đâu?
Thơ
•
21.11.2021
Dễ thương ơi! nắng tinh khôi Hồn nhiên bước giữa đất trời thẳm xanh Trong veo hạt nắng trên cành Lá biêng biếc những âm thanh gọi mời Gió về từ biển xa xôi Vì thương nắng quá đi thôi, nắng à! Đường xanh mọng tiếng chim ca Nắng hoà vui, cũng la đà mê
Thơ
•
21.11.2021
Mây không bao giờ lớn được Suốt ngày làm nũng mẹ trời Sáng ra mặc đồ xanh biếc Trưa thay áo trắng tinh khôi Sang chiều áo nâu, áo xám... Cứ thay quần áo liên hồi Thế rồi hết năm hết tháng Mây mải mê hoài rong chơi Mây không bao giờ chịu học Lang tha
Thơ
•
21.11.2021
Ông trăng ơi! Xuống đây chơi Cùng với bé Đừng lặng lẽ Trên trời cao Xuống đây nào! Cùng múa hát Ông trăng ơi! Xuống đây chơi Đêm sáng quá! Đừng vội vã Nấp vào mây Hãy xuống đây Cùng phá cỗ Ông trăng ơi! Ông trăng ơi!
Thơ
•
21.11.2021
Vì sao con sóng Trườn lên tới bờ Rồi quay lại biển Không ngồi lâu cơ? Vì sóng rất ngoan Biết vâng lời mẹ Chỉ đi một chút Là về ngay thôi Sóng cũng như bé Vâng lời mẹ cha Mỗi khi tan học Đừng nên la cà.
Thơ
•
21.11.2021
Nào có thấy cành đâu? Mà lửng lơ một quả Quả dính vào nơi nào? Mà không rơi, mới lạ! Có lẽ quả chín rồi Lát nữa thôi sẽ rụng Trên trái đất bao người Đang chờ trăng rớt xuống Nhiều bàn tay đón mời Với bao niềm háo hức Trăng chỉ một quả thôi Chia đề
Thơ
•
21.11.2021
Đêm trăng sáng Có giọt sương Đi lạc đường Nằm trên lá Sáng ra sợ Ông mặt trời Làm bốc hơi Thì tan mất Lá khéo thật Cúi nhẹ nhàng Sương vội vàng Trốn vào đất.
Thơ
•
21.11.2021
Ông Trăng đêm rằm Mặt tròn lừng lựng Từ nơi xa xăm Về đây ông đứng Ông đứng giữa trời Lơ lơ lửng lửng Dưới trăng em chơi Ông càng toả sáng Đường làng đầy trăng Chân em rối rít Góc sân đầy trăng Miệng em khúc khích Em cùng Ông bước Trên con đường làng
Thơ
•
21.11.2021
Cái nắng đi chơi Dắt trưa qua phố Dắt gió qua trời Dắt hương qua ngõ Cái nắng đi chơi Dắt mây qua núi Dắt tiếng chim rơi Về thăm khe suối Cái nắng đi chơi Bóng râm ở lại Và tiếng ru hời Rất êm của ngoại Cái nắng đi chơi Bé còn say ngủ Ru hỡi ru hờ