Tác giả Bùi Giáng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Thơ   •   Thứ sáu, 22/10/2021, 17:36 PM

Tác giả Bùi Giáng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Nghệ danh: Bùi Giáng

Tên thật: Bùi Giáng

Tiểu sử thi sĩ Bùi Giáng

Bùi Giáng (1926-1998) sinh tại xã Thanh Châu, Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam, con thứ của ông bà Bùi Thuyên và Huỳnh Thị Kiều. Ông được văn giới, không phân biệt không gian thời gian, yêu mến trọng vọng. Những tác phẩm đầu của ông được in trong sách giáo khoa năm 1957, như Một vài nhận xét về Bà huyện Thanh Quan, Lục Vân Tiên, Chinh phụ ngâm,... nhưng tiếng tăm ông nổi bật từ tập thơ Lá hoa cồn (1963). Ông là một người tự học và học rất trễ, tuy nhiên khả năng tinh thông nhiều ngôn ngữ của ông, kể cả những ngôn ngữ khó như chữ Hán và tiếng Đức, làm kinh ngạc mọi người trong văn giới.

Những cuốn sách đầu của ông là sách giáo khoa in năm 1957, Bùi Giáng đã là một tên tuổi quá quen thuộc với đông đảo bạn đọc. Ông thường tự nhận là “trung niên thi sĩ” cùng hàng loạt biệt danh trào lộng: Thi sĩ đười ươi, Brigitte Giáng, Giáng Moroe, Bùi Bán Dùi, Bùi Bàn Dúi, Bùi Tồn Lưu, Bùi Tồn Lê, Bùi Bê Bối, Bùi Văn Chiêu Lỳ...

Ông được xem như một “ngôi sao” trên vòm trời Văn hoá Văn nghệ miền Nam trước đây, được không ít độc giả xưng tụng là “thiên tài”, là “bậc thượng trí”, là “đáng tiêu biểu hơn cả về thi ca bây giờ và có lẽ... vạn đại” và tôn ông làm “thần tượng”. Gần đây, một số tác phẩm, dịch phẩm của Bùi Giáng được tái bản rộng rãi. Ông đã dịch nhiều sách Pháp, Anh, Hán văn như Hamlet của Shakespeare, Hoàng tử bé của Saint Exupéry, Ngộ nhận của Albert Camus, Khung cửa hẹp, và Hoà âm điền dã của André Gide, Kim kiếm điêu linh của Ngoạ Long Sinh...

Ông đã biên soạn các tiểu luận triết học và văn học như Tư tưởng hiện đại, Thi ca tư tưởng, Lễ hội tháng ba, Con đường ngã ba, Con đường phản kháng, Đi vào cõi thơ... Đặc biệt, gây nhiều tranh luận sôi nổi nhất là những tập thơ của ông, từ Mưa nguồn, Lá hoa cồn... đến Trăng châu thổ, Sương bình nguyên, Bài ca quần đảo, Rong rêu... Ai đã từng tiếp xúc Bùi Giáng trong trang sách lẫn ngoài cuộc đời, hầu như chưa thể bình luận gì về ông...

Bùi Giáng qua đời lúc 2h chiều ngày thứ tư, 7-10-1998 tại bệnh viện Chợ Rẫy. Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, khi viếng linh cữu Bùi Giáng, đã viết lưu niệm trong sổ tang như sau:

Bùi Giáng Bàng Dúi Bùi Giàng

Ô hay trăm ngõ bàng hoàng lỗ không

Lỗ không trời đất ngỡ ngàng

Hoá ra thi thể là ngàn hư vô

Nhớ thương vô cùng là từ

Là từ vô tận ứ ừ viễn vông.

(Trịnh Công Sơn - 1998)

Chuyện tình 40 năm của Bùi Giáng

Cả đời thơ của mình, Bùi Giáng có khá nhiều 'người yêu ảo' và thật chiếm ngự trong tâm thức. “Ảo” là những Nam Phương hoàng hậu, Thích nữ Trí Hải, ca sĩ Hà Thanh, Marilyn Monroe, Brigitte Bardot… còn “thật” là kỳ nữ Kim Cương và một người ít ai biết: “Hoa hậu Lambretta”.

Hồi ức của kỳ nữ Kim Cương về ông như sau:

"Nhiều người không hiểu tại sao ông Bùi Giáng điên mà lại thương tôi gần 40 năm và cũng không hiểu sao ông ấy điên mà tôi lại tử tế với ông ấy suốt thời gian đó trong khi tôi không hề đáp lại. Đối với tôi, trên thế gian không có gì đẹp và thiêng liêng bằng tình yêu, miễn là yêu chân chính", NSND Kim Cương nói.

Thi sĩ Bùi Giáng gặp NSND Kim Cương tại đám cưới của một người bạn. Khi đó, bà mới 19 tuổi, đã nổi tiếng gần xa, được mệnh danh là bậc "kỳ nữ" trong làng sân khấu. Ngay lần đầu gặp gỡ, Bùi Giáng đã đem lòng si mê cô đào nức tiếng chỉ vì khi ấy, Kim Cương mặc cái áo dài lụa trắng mà Bùi Giáng như thấy phát ra hào quang.

Sau vài lần tiếp xúc, Bùi Giáng đã ngỏ lời cầu hôn Kim Cương nhưng bà tìm cách tránh né. Cho rằng "kỳ nữ" không "chịu" mình vì mình lớn tuổi hơn, ông bèn giới thiệu... cháu mình nhưng hóa ra đứa cháu của ông chỉ mới 7-8 tuổi!

Suốt ngần ấy năm sau đó, có rất nhiều giai nhân xuất hiện trong thơ Bùi Giáng nhưng Kim Cương vẫn luôn là người mà ông "chung tình" nhất. Trong thơ ông, "kỳ nữ" được gọi trìu mến là "tiên nữ", là "nương tử"... Tuy nhiên, suốt 40 năm, Bùi Giáng không bao giờ dám gọi Kim Cương là "em" mà chỉ xưng "tôi" với "cô", cũng chưa một lần dám nắm tay bà.

Suốt ngần ấy năm, Bùi Giáng điên điên, tỉnh tỉnh nhưng lúc nào cũng nhớ số điện thoại và số nhà Kim Cương. Bị cảnh sát "hỏi thăm" hay bị thương vào bệnh viện, ông cũng chỉ biết đọc số điện thoại và địa chỉ của người thương. Thậm chí, ông còn thường xuyên gọi cửa nhà bà, la hét, đập cửa náo động cả khu xóm đến khi bà chịu mở cửa mới thôi. Có lần, Kim Cương chưa kịp mở cửa, Bùi Giáng đã ném gạch, ném đá vào nhà.

"Lâu lâu, ông ấy lại đến xin cái quần. Tôi lấy quần của chồng hay con trai cho ổng thì ông đòi phải xin... quần của tôi mới chịu. Thiệt hết nói nổi", NSND Kim Cương nhớ lại. Bà đưa tay dụi mắt: "Đâu có dễ mà nuôi được một tình cảm như vậy, nhất là khi đó là tình yêu không được đáp lại. Tôi yêu ai, có chồng hay không, ổng cũng kệ, yêu vẫn yêu".

Bà nói: "Tôi không xiêu lòng trước ông Bùi Giáng nhưng cảm động. Vì lẽ đó tôi mới tiếp ông ấy mỗi khi ông ấy tới đập cửa đó chứ. Nhiều người nói Bùi Giáng mắc nợ tôi, tôi bảo chưa biết ai mắc nợ ai".

"Tình cảm làm cho con người khác với thú vật, cỏ cây. Với tôi, tình yêu là một trong những điều thiêng liêng của con người. Bởi thế, ông Bùi Giáng thương tôi thật là tôi quý vô cùng rồi. Nhiều người hỏi sao ông ấy có thể thương tôi lâu như thế, tôi cười bảo vì ông ấy điên nên mới thương tôi 40 năm đó. Gia đình cũng biết ổng thương tôi và tôi quý ổng nên có chuyện gì cũng cho tôi hay", NSND Kim Cương nói.

Lần Bùi Giáng bị té, chấn thương, phải vào bệnh viện nằm cũng là Kim Cương hay tin đầu tiên và vào bệnh viện lo cho ông tới khi lìa đời.

"Lúc hạ huyệt, mọi người bảo tôi nói vài câu mà thú thật tôi và ông ấy quen nhau 40 năm, nói sao cho hết. Tôi gút lại có 3 câu. Thứ nhất là cảm ơn ông ấy đã có quá nhiều tác phẩm hay cho đời. Ông ấy điên gì điên nhưng tác phẩm thì hay tuyệt vời. Đôi khi tôi phải học ở ông ấy rất nhiều. Thứ hai là cảm ơn mối tình đơn phương 40 năm mà ông ấy để lại cho tôi. Thứ ba là ông ấy cho tôi một bài học, là dù điên, dù tỉnh, dù nghèo, dù giàu thế nào thì mỗi người phải có một chân tình để sống với đời", NSND Kim Cương chia sẻ với báo Thanh Niên.

Các tập thơ Bùi Giáng đã xuất bản

- Mưa nguồn (1962)
- Lá hoa cồn (1963)
- Màu hoa trên ngàn (1963)
- Ngàn thu rớt hột (1963)
- Bài ca quần đảo (1963)
- Sa mạc trường ca (1963)
- Sa mạc phát tiết (1969)
- Mùi hương xuân sắc (1987)
- Rong rêu (1995)
- Đêm ngắm trăng (1997)
- Thơ Bùi Giáng (Montréal, 1994)
- Thơ Bùi Giáng (California, 1994)
- Mười hai con mắt (2001)
- Thơ vô tận vui (2005)
- Mùa màng tháng tư (2007)

icon Bùi Giáng,Nhà thơ Bùi Giáng,Thơ Bùi Giáng

Tổng hợp

Tác phẩm tiêu biểu của Bùi Giáng

Bên miền

Thơ   •   28.10.2021
Góp ánh sáng tơi tả vào ở trong lùa ra hai mắt. Cửa mơ màng khép mở bến chiều bước lạt nghe vọng một linh hồn từ buổi ngó trăng lu. Một bận nhìn nhau một lần. Em... Một trăm lần từ khước để đi vào. Ngó lại đằng sau xin vườn xanh ở lại giờ chào vội vã

Chiêm bao

Thơ   •   28.10.2021
Các em đến trong vòng quanh mi mắt Các em cười vầng ảo mộng trăng khuya Màu xuân trắng mơ màng pha in mặt Khắp môi hường nhắc lại chuyện hôm kia Vườn cây lá một lần về đây ở Một vài ngày xao xác hẹn bên nhau

Lệ vàng Penthésilée

Thơ   •   01.11.2021
Sương tàn cấm nguyệt cuồng mê lâm tuyền Bà về cỏ rậm oan khiên Âu lo ruộng thấp ưu phiền giậu thưa Mộng trường sớm nắng chiều mưa Trái vườn vãn thục mùa dưa giậy giàng Tam thu trì ngự giữa hàng Xanh um đậu khấu sen vàng nấu nung O bồng sương đục khuế

Kể từ đệ nhất

Thơ   •   01.11.2021
Mép bờ nước mọc nguyên tiêu Tờ điên hoa giậy Trăng Chiều Dã Man Màu hoa xưa ở trên ngàn Ngọn triều biển lục vì Lan nghiêng mình Hai bờ thể dựng âm thanh Hình dung tâm sự trong tình tự qua Mép bờ nước mọc hy nga Giai nhân bào háo nguyệt tà nghiễm nhiê

Đi tìm

Thơ   •   28.10.2021
Ngậm ngùi gió nội lang thang Theo nồng hơi thở miệng vàng chưa quen Trời xuân xanh xuống hẹn rằng Sớm sương đổi lục chiều trăng thay hồng Ngõ về em có nhớ không Bóng vang đầu nước hình lồng cuối hoa Từ ngao ngán hạc bay xa Lá ngang ngửa rụng cây già

Kính tặng thần chết

Thơ   •   01.11.2021
Đi vào đất một phen này đất đá Nham thạch ôi mày có giống tao không Vào giấc ngủ thiên thu sầu băng giá (Rét căm căm đau đớn chắc vô cùng Và có lẽ đoạn trường ghê ghớm lắm) Đất đen ôi tao chẳng muốn đi vào

Em Mọi là em

Thơ   •   01.11.2021
Em là em mọi một lần kia Rừng ở trong sương nắng buổi chiều Gió phất phơ xanh trong nhịp lá Sơn tuyền reo ngọc đá ngân theo Em ở trong rừng một buổi xưa Ngẫu nhiên tao ngộ gió sang mùa Hai bờ lãnh địa đau lòng gọi Sầu suốt giang san vọng tiếng thừa

Cỏ

Thơ   •   28.10.2021
Những đứa con mùa thu chết hết Lúc tôi ra đời ngó xung quanh Mở mắt bên người tôi chẳng biết Mùa sau lá có rộng bên mình Tôi giữ nơi nào những tiếng kia Người đi không để nụ môi chia Mùa xuân năm tới tôi không ngó Nước chảy dòng khe cỏ mép rìa.

Kỷ niệm thiên đường

Thơ   •   01.11.2021
Cà phê đầy phố Hủ tiếu khắp nơi Bún bò khắp chốn La de không lời

Đổ quán

Thơ   •   28.10.2021
Thưa em từ bữa lạc đàng Đầu hai thứ tóc gió ngàn thổi tung Nhớ em miệng đỏ vô cùng Hai môi khép mở một vùng cỏ hoa Nhớ ngang ngửa dưới trăng ngà Lối sương tố vọng canh gà sơ nguyên Nhớ em anh rất có quyền Ngồi trên bãi rộng quàng xiên vẽ hình

Bờ nước cũ

Thơ   •   28.10.2021
Nhìn em nhé bên bờ kia gió thổi Lá xanh vườn theo cỏ mượt ngân nga Tơ vi vút một đời thương nhớ tuổi Của trăng rằm xuống dọ dẫm bên hoa Khung cảnh ấy nằm sâu trong đáy mắt Có lệ buồn khóc với lệ hoà vui Để tràn ngập hương mùa lên ngan ngát

Em đi về giữa

Thơ   •   28.10.2021
Em đi về giữa nước non này Mắt lệ phai mờ tóc lạnh vai Thao thức nghe mùa tan dưới nguyệt Nỗi đời em xẻ bớt cho ai Dư vang ngày trước ở đâu rồi Bước hận chia lìa máu nhạt môi Tiếng khóc câu cười thôi thế đã Chiều đem mây trắng bủa xanh trời

Cô nương ký ức

Thơ   •   01.11.2021
Cô nương ký ức kinh người Linh hồn lão nộp nửa vui nửa buồn Chép tờ sa mạc sầu tuôn Muộn trồng ân lộc mưa nguồn éo le Đường sâu hun hút khôn dè Khe dồn làn giậy, mép hoe hoe vàng Cập bờ kỳ ảo thiên cang Vết hoen rỉ dấu rìa hoang sũng dầm

Chạy đi em

Thơ   •   01.11.2021
Chạy đi em bờ đất cỏ bên kia Vườn cây cối bốc tia mừng rỡ gọi Chim và chóc mấy xuân xanh về hỏi Em có nghe bờ cỏ gọi bên kia Chạy đi em sầu mộng sớm cho khuya Còn có thể trút sầu khuya cho sớm Em chạy nhé hai bàn chân nhẹ nhõm

Cỏ hoa hồn du mục

Thơ   •   28.10.2021
Nghe trời đổ lộn nguyên khê Tiếng vàng rụng rớt gieo về động xanh Gót chân khơi rộng bóng cành Nhịp vang đầu núi vọng thành lũy xiêu Thời gian chắn bước bên chiều Khóc sông bến lạ mưa nhiều sớm xuân Cỏ hoa từ bỏ ruộng đồng Hồn du mục cũ xa gần hử em

Gái buồn

Thơ   •   28.10.2021
Bờ sau hang núi Lá xanh lá đỏ chiều nay Chim trời vòi või Để rơi cánh mỏng theo ngày Mùa sau thu xế Hang rừng gió thổi giòng khe Em về đây để Rạc rời tiếng cũ còn nghe Ngày sau chỗ ấy Mây mù quyến rũ trăng sương Em về sẽ thấy

Bây giờ (I)

Thơ   •   28.10.2021
Gió rừng ngủ lại hiên xanh Trời Hy Lạp đã xưa đành quên tôi Bây giờ riêng hỏi em thôi Lời trong tiếng ấy là lời thế sao Bỏ đi em ghé Hội nào Có trăng thương hải mưa trào biển xanh Chở che dâu cỏ kết vành Chém cây ngàn dựng lũy thành chiêm bao

Chào thu Lục tỉnh

Thơ   •   28.10.2021
Trời thu dựng mây thu trời gió thổi Trời thu vang em đứng đó nghe không Con én liệng mùa xưa xuân nghẽn lối Tâm tình em bối rối lệ lên hồng Thu đô thị đã mây lần lừa phỉnh Em cùng ta về Lục Tỉnh nghe không Để nhớ lại lần xưa em đã định

Ca dao (I)

Thơ   •   28.10.2021
Viết thơ lạc dấu sai dòng Viết trong tức tưởi sợ đồng lúa mong Nước xanh lên đọt đòng đòng Ngày mai sẽ mất hạt lòng thơ ngây Bây giờ cá nhảy nghiêng cây Chim chuyền bụi ớt cỏ dày phân bua Nỗi niềm hè hạn thu mưa Là tâm sự của quê mùa nông dân

Kỷ niệm Biên Hoà bịnh viện

Thơ   •   01.11.2021
Nhe răng gấu mộng cập kỳ Beo phiêu hốt gọi nhu mỳ hùm thiêng Rằng nay ngôn ngữ vô duyên Mở ra vô cố lời điên cập kè Một thằng chập chững ngóng nghe Vành tai nhị hội ai đè thế ru Cô nương kiều diễm tạc thù Tồn sinh lẽo đẽo sa mù đi quanh

Lá hoa cồn

Thơ   •   01.11.2021
Một vùng xuôi ngược biển đông Tam thu chểnh mảng thần thông tựu trường Trình tâu hắc đế u vương

Bữa nay

Thơ   •   28.10.2021
Em về giữa hội chiêm bao Em về giữa bão giông nào đưa tay Nghiêng vai đầm lệ hai mày Miệng cười em gượng bụi dày mang mang Tấm thơ ngây lỗi muôn vàn Chàng quên ý thiếp trên đàng giao âm Nỗi riêng cuồng loạn đêm rằm

Em về

Thơ   •   28.10.2021
Em về trăng nước mai sau Gót dời phố thị lòng đau trong mình Nỗi niềm xưa đã ai quên Sầu gieo ngang ngửa đi ghềnh đá se Máu tim tù ngục mang về Với mong ước đã ê chề với thân Em về nhìn tháng theo năm Chân mòn duỗi rạc rời nằm dưới thông

Giã từ Đà Lạt

Thơ   •   28.10.2021
Nói nữa sao em? với lời lỡ dở Đường lây lất chiều bay sương lổ đổ Đứng bên trời em ở lại hôm qua Ngàn thông ơi ở đó đón bóng tà Và giữ lại chuyện đời ta đi mất Bước khúc khuỷu truông ngàn khe khóc lóc Dặm mơ màng tăm tắp mấy mù khơi

Bờ lúa

Thơ   •   28.10.2021
Em chết bên bờ lúa Để lại trên đường mòn Một dấu chân bước của Một bàn chân bé con Anh qua miền cao nguyên Nhìn mây trời bữa nọ Đêm cuồng mưa khóc điên Trăng cuồng khuya trốn gió Mười năm sau xuống ruộng Đếm lại lúa bờ liền Máu trong mình mòn ruỗng

Bờ xuân

Thơ   •   28.10.2021
Ánh sáng xa đâu gió cây mù mịt trăng trời vòng cửa khép tiếng sóng vỗ ngoài linh hồn lạc bước người em người chị người bạn người thù ngồi lại bên nhau Vào sâu không đợi nữa mong chờ từ buổi đó nhầm lẫn rách nát xương da.

Chiều

Thơ   •   28.10.2021
Em ngó buổi chiều buồn có phải Buồn cũng như buồn những buổi chiều xưa Tròng con mắt đã mỏi mòn có phải Sắc của trời hương của đất lưa thưa Những nhịp bước bên đường còn dội mãi Vang về đâu không vọng lại hồi âm Của réo rắt riêng một lần mãi mãi Gió

Bờ trần gian

Thơ   •   28.10.2021
Đường cong có cỏ mọc ven bờ Cây đứng trong vườn lá chuối tơ Chó sủa sớm chiều đi qua ngõ Gà con mất mẹ chạy bâng quơ Cá ở ngoài khe có ít nhiều Cồn lau cỏ lách có hoang liêu Em về có hỏi răng ri rứa

Áo xanh

Thơ   •   28.10.2021
Lên mù sương xuống mù sương Bước xa bờ cỏ xa đường thương yêu Tuổi thơ em có buồn nhiều Hãy xin cứ để bóng chiều bay qua Biển dâu sực tỉnh giang hà Còn sơ nguyên mộng sau tà áo xanh

Đêm Tô Châu trừng hiện Diotima

Thơ   •   01.11.2021
Trăng về say rượu cành hoang Ra đời một cuộc chân dàn giậy chân Chân đi mười bậc chín lần Lớp cong cầu nước nhịp cần mẫn soi Lên rừng rú vượn gầm voi Xuống rừng gạ gẫm về coi trâu bò Cườm tay phố thị nhỏ to Ghì trong châu quận còn so le hoài Cô Nương

Em quên

Thơ   •   28.10.2021
Đường sỏi bước đi trăng rừng đêm rụng liên miên bữa em về. Bữa em đi. Trời xanh không nói. Rằng em sẽ ở cuối chân mây chân trời chân đất chân cát chân anh. Em sẽ. Một ngày kia nhìn ra và ngó thấy rằng hai tay người có thể nắm cầm và giữ lại bên môi &

Biểu tượng

Thơ   •   28.10.2021
Tiếng nói xa vang trên đầu ngọn lúa Vì ngôn ngữ ngày kia em để úa Bỗng lên lời bên mép cỏ như sương Cũng xanh như giòng lệ khóc phai hường Đồng ruộng đó đương chờ em bước tới Bàn chân nhỏ gót buồn em hãy vội Hãy chần chờ anh soạn sửa theo chân

Hoắc nhiên ca

Thơ   •   01.11.2021
Tam thứ khuynh bôi tận Nhứt thứ đảo nhiên tà Lạn hồng tuyết trung hỏa Thương hồng kinh thước ca

Chào Nguyên Xuân

Thơ   •   27.10.2021
Xin chào nhau giữa con đường Mùa xuân phía trước miên trường phía sau Tóc xanh dù có phai màu Thì cây xanh vẫn cùng nhau hẹn rằng Xin chào nhau giữa lúc này Có ngàn năm đứng ngó cây cối và Có trời mây xuống lân la Bên bờ nước có bóng ta bên người.

Dặm nghìn nhớ một

Thơ   •   01.11.2021
Dặm nghìn nhớ một mà ra Nhớ sương bờ cỏ nhớ hoa mép rừng Đi về cổ tái nhìn thông Nhớ vân du cõi hư không xa vời Nhớ người hải ngoại xa khơi Nhớ em xa vắng chốn nơi quê người Lữ hành khách địa khôn nguôi Lưu cư cố quận nhớ người tha hương

Chỗ này

Thơ   •   28.10.2021
Người đứng đó ngày về tôi có thấy Hai bàn chân trên cỏ lá ngàn xuân Phong cảnh đã bốn bề cùng tôi nói Linh hồn người là thiếu nữ thanh tân Rồi tôi lớn đi vào đời chân bước Cỏ mùa xuân bị giẫm nát không hay Chợt có lúc hai chân dừng một lượt

Ly bôi

Thơ   •   01.11.2021
Ly bôi từ nhắp giữa giòng Quan hà mượn chén còn mong mượn lời Cảm phiền khúc nghiệt phanh phơi Giữa giòng từ nhắp ly bôi quan hà Không lời còn mượn nói qua Lời xuôi ý ngược ngoài ra  vẫn còn.

Buổi hội

Thơ   •   28.10.2021
Bến hồng ai giục nhau sang Triều lên giữa ngọn trăng ngàn xuống khe Bước chân chầm chậm đi về Nối quan ải nối biển thề dặn non Với trời xuân trắng thu mòn

Anh về Bình Dương

Thơ   •   28.10.2021
Anh về đất rộng Bình Dương Trái cây và lá con đường cỏ xanh Môi người nắng ngọt vây quanh Nụ cười Nam Việt yên lành bấy nay Em về đẩy mộng lên vai Chào xuân ngả nón bụi ngày gió ru Mừng vui con mắt ngây thơ Mây nghiêng như lệ pha mờ chiêm bao

Đứng lại

Thơ   •   28.10.2021
Nghe sông thênh thang đi một ngàn nhịp thở lá cây. Những gian nhà ngó nhau dựng ở mọi nơi trên khắp bờ cỏ gió đèo bay qua thổi lật mái tranh. Đời của em pha vào đời con gấu con thỏ con nai con gà rừng con dế nội - em bước vào rừng dáng dấp nguy nga

Bữa hôm nay

Thơ   •   28.10.2021
Bởi vì em ạ. Hôm mùng ba mùng bốn theo nhau đẩy lùi mồng một mồng hai của hôm nay Nguyên Đán. Ta đi về phố thị tìm em. Trang xanh đời em giữ. Một buổi chiều. Em hẹn giữ miên man. Một buổi mai. Em hẹn giữ muôn vàn. Một buổi tối.

Giêng

Thơ   •   01.11.2021
Láng giềng tư lự hoa môi Như lai sầu thảm vì tôi không về Lục bình tiểu dẫn tào khê Tiền căn chưởng thượng hội tề núi hoa Lên cây mười sáu một tòa Triều đình nam thạch bắc sa bao hàm Gông cùm thời tiết điêu mang

Bữa trước

Thơ   •   28.10.2021
Chợt hay tin đã lỡ làng Chân trời bên ấy mây vàng ra sao Rừng xanh núi đỏ nghiêng đầu Ngàn năm vĩnh biệt hội nào thiếu em Dấu bèo phong vận nín thinh Sóng phơi trường mộng nước im vô chừng

Hoàng hôn vẽ bóng

Thơ   •   01.11.2021
Hoàng hôn vẽ mộng bùa lên sắc lá Ôi Chiều Hôm, Ngươi vẽ lá hai hàng Bình minh mọc lớp phiêu du về cuối Gió quan hà tinh vũ tuyết quan san Ta chắp nhặt mùi hương về quá khứ Trả tương lai từ mật niệm khôn hàn Về hiện tại lập tồn tương vãn tứ

Đổ bộ ca

Thơ   •   01.11.2021
Hoa vàng lá lục đuôi mù Hàng hai dốc tuột hoạch trù máu me Sứ quân lai vãng hội hè Nhẫn hàn quý tiết kết bè vãn sinh Gà rừng chiếu cố kệ kinh Phùng di diệc hợp khánh trình lộ hoa Kệ kinh còn mất một tòa Mất còn chiếu cố chan hòa chỉ ưng

Chiều hôm phố thị

Thơ   •   28.10.2021
Chiều hôm phố thị Em ngồi đếm lá bay chơi Đèn khuya phố thị Sao xưa sáng ở trên đồi cây rung Những lời cũ kỹ Một trời thu để nhớ nhung Chuyện đời giản dị Chiêm bao tay nắm vô cùng ngón tay Chuyện đời có thế Nỗi đời em có nhớ không

Lá cây thu

Thơ   •   01.11.2021
Tặng mặc khách Vũ Khắc Khoan Đường thu lá dọc lá ngang Lá xanh Chợ Chị lá vàng Phố Em Lá thu đường dọc cỏ mềm Lá vèo ngõ trước lá thêm lục hồng Lá Chợ Lớn Lá Sài Gòn Lá về Thủ Đức lá cồn dặm xa Lá mơ màng cựu Trung Hoa

Gió bão Tây Nam

Thơ   •   28.10.2021
Giọng người đổ xuống bến xanh Đời vui đón hội sao đành sớm tan Bước chùng gió bão Tây Nam Rừng sâu giếng cạn bóng hoang liêu thành Hãi hùng bi kịch đồi tranh Trùng quan vó ngựa tế nhanh trong mù Thân người nát ở phía sau

Đá lạnh

Thơ   •   28.10.2021
Chạy dài đêm sầu đông tất tưởi bóng ma cuồng quay loạn hồn chia cây lá chẳng nghe nhau mặt đất chân mây mơ màng xưa xuân vũ thiết tha gối mỏi con về Người đóng cửa một lần xin hãy mở đèn khói kia hương thở mộng con tan. Người sẽ nhớ đời xưa giấc ngủ

Anh đi về giữa

Thơ   •   27.10.2021
Anh đi về giữa nước non này Nhìn ngó những gì giữa lá cây Có bóng chập chờn đôi cánh thoáng Có hình nguyên vẹn một bàn tay Làn môi anh có nở nụ cười? Đôi mắt anh còn dõi đâu nơi Những bận tôi nhìn anh cúi xuống Những lần tôi ngó anh ngước lên Bốn bề

Anh lùa bò vào đồi sim trái chín

Thơ   •   28.10.2021
Anh lùa bò vào đồi sim trái chín Cho bò ăn cỏ giữa rừng sim Anh nhìn lên trời xanh đỏ chín Anh ngó bốn bề cây lá gió rung rinh Anh nằm xuống để nhìn lên cho thỏa Anh thấy lòng mở rộng đón trời xanh Chim ngây ngất vào trong đôi mắt lả

Bờ mây

Thơ   •   28.10.2021
Bờ mây trắng dựng cuối trời bóng dáng Của ban sơ hoài vọng giữa nhân gian Lòng vạn vật mơ màng chiều qua sáng Em về nhanh cho mây trắng buông màn Nhịp chân bước bên vườn hoa ẻo lả Hồng hé môi là nụ của xuân xanh

Bà hiệu trưởng bước đi đệ nhất

Thơ   •   01.11.2021
Bà hiệu trưởng bước đi đệ nhất Cô giáo viên bản chất nữ sinh Chào xuân mật niệm u tình Biên thành bắc húc bình minh nam triều Bà đi bước hoang liêu ngờ vực Cô bước theo càng lúc càng nghi

Bỏ hai chân

Thơ   •   28.10.2021
Bỏ hai chân xuống một vùng Nước truông là lá thu rừng xuống khe Níu vai phố rộng xin về Với cây gió trút với hè nắng rung Lời sai tiếng lệch vô cùng Còn em đó mở lạnh lùng môi ra.

Chà và ca

Thơ   •   01.11.2021
Chà và rớt hột mưa mau Lạn hồng như hoả trời đau vô ngần Da đen dịch thể di thần Phố qua chợ lớn phường gần tiểu man Tạ từ lão hủ lầm than

Kỷ niệm Penthésilée

Thơ   •   01.11.2021
Hai bờ mép hai bờ miền Ruộng nương ký ức cuồng điên giậy thì Sa trường khoảng khắc lâm ly Sát na đột ngột điều quy điệp trùng Sinh bình trừng trị tử ngung Cho tồn hoạt lại làm chung lưu tồn Hai mép xóm hai miền thôn