Tác giả Vũ Hoàng Chương - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Thơ   •   Thứ ba, 09/11/2021, 22:08 PM

Tác giả Vũ Hoàng Chương - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Nghệ danh: Vũ Hoàng Chương

Tên thật: Vũ Hoàng Chương

Tiểu sử của nhà thơ Vũ Hoàng Chương

Vũ Hoàng Chương sinh ngày 5 tháng 5 năm 1916 tại Nam Định. Chánh quán của ông ở làng Phù Ủng, tỉnh Hưng Yên. Thuở nhỏ ông theo học Albert Sarrault ở Hà Nội, đỗ tú tài năm 1937. Năm 1938 ông vào trường Luật nhưng chỉ được một năm thì lại bỏ đi làm Phó kiểm soát Sở hoả xa Đông Dương. Năm 1941 ông bỏ Sở hoả xa đi học toán tại Hà Nội, rồi bỏ dở để đi dậy ở Hải Phòng. Trong suốt thời gian này, ông không ngừng viết thơ, viết kịch. Năm 1954, Vũ Hoàng Chương vào Sài Gòn, tiếp tục sáng tác không ngừng cho đến khi ông mất vào tháng 10 năm 1975.

Thơ ông hoài cổ, giàu chất nhạc, với nhiều sắc nét Đông Phương dù ông lớn lên giữa cao trào Thơ Mới. Thơ của ông được đánh giá là “tiếng thở dài của phương Đông trầm mặc”.

 Cuộc đời của Vũ Hoàng Chương

Chuyện đời Vũ Hoàng Chương cũng khá ly kỳ. Chả thế mà trong Thi nhân Việt Nam, Hoài Thanh - Hoài Chân đã từng viết: “Ý giả như Vũ Hoàng Chương định nối nghiệp những thi hào tựa của Đông Á: Lái nghiệp say. Người say đủ thứ: Say rượu, say ca, say tình đong đưa. Người lại còn hơn cổ nhân những thứ say mới nhập cảng: Say thuốc phiện, say nhảy đầm. Bấy nhiêu cái say sưa đều nuôi bằng một say sưa to hơn mọi say sưa khác: Say thơ…”. Mấy câu thơ có chữ “say” mà tôi nhớ của Vũ Hoàng Chương là ở bài “Say đi em” mà Hoài Thanh - Hoài Chân đưa vào tập “Thi nhân Việt Nam” cùng “Quên”, “Phương xa”, “Nghe hát”.

(...)

Năm 1937, ông đỗ tú tài Tây và theo học Khoa Luật Đại học Hà Nội. Hai năm sau, ông thôi học, làm phó thanh tra Sở Hỏa xa Đông Dương. Có lúc ông đã làm trưởng ga Bắc Ninh. Cũng thời ấy, ông bắt đầu có thơ in trên các báo và gây được sự chú ý. Năm 1940, tập thơ “Say” được ấn hành. Ông tâm sự với Bàng Bá Lân - người bạn thơ thân thiết đến cuối đời - rằng: “Thơ tôi làm khá nhiều nhưng chưa có ý định in. Tại Lưu Trọng Lư nợ tôi ít tiền, không trả được, đành gán cho tôi số giấy mà ông ấy trữ để in thơ. Thế là bỗng dưng tôi có giấy lại sẵn thơ.(...) 

Năm 1941, ông lại thôi làm Hỏa xa để vào trường đại học, học toán. Năm 1942 là năm Vũ Hoàng Chương có nhiều kỷ niệm với bạn văn chương, lúc ấy ông đã thôi học toán xuống Hải Phòng dạy tư. Dịp rằm tháng bảy, ông cùng nhà thơ Đỗ Huy Nhiệm, Lê Trọng Quỹ và Thế Lữ cùng lên nghe Quan họ ở Kinh Bắc. Chuyến say sưa ấy, Vũ Hoàng Chương đã ghi lại bằng một bài thơ trong đó có đoạn:

“…Hành trình thế đó rượu lang thang

Cạnh nách sẵn hai thằng bạn Kiết

Tôi và ông Quỹ gắng bước theo

Say cứ bừa say, miễn đừng chết...”.

Từ Cách mạng tháng Tám, Vũ Hoàng Chương vẫn gắn bó với kịch thơ và cùng Đoàn Văn Cừ ra tập “Thơ lửa” ở khu 3 khi dạy học ở Thái Bình. Trong hoạt động kịch thơ ở Hà Nội từ trước và sau Cách mạng tháng Tám, Vũ Hoàng Chương với Hoàng Cầm đã để lại giai thoại về cuộc tình tay ba với bà Tuyết Khanh (sau này là vợ Hoàng Cầm). Khi Tuyết Khanh cùng Hoàng Cầm hoạt động văn nghệ ở khu 10, ở khu 3, Vũ Hoàng Chương đã thốt lên thơ qua bài “Nhớ cố nhân”: 

“Khanh của Hoàng ơi! Lửa bốn phương

khói lên ngùn ngụt chén tha hương…”.

Khi Tuyết Khanh rời bỏ kháng chiến, ôm con về nuôi ở Hải Phòng, thì Vũ Hoàng Chương cũng hồi cư về Hà Nội. Mỗi khi Hà Nội diễn kịch thơ Vũ Hoàng Chương, Tuyết Khanh cũng đi lên xem. Họ vẫn coi nhau như cố nhân cả khi Tuyết Khanh và Vũ Hoàng Chương cùng di cư vào Sài Gòn.

Ở Sài Gòn từ năm 1954 đến 30.4.1975, Vũ Hoàng Chương vẫn được coi là một trong những bậc trưởng thượng về thơ. Khi phong trào Phật giáo lên cao với sự kiện tự thiêu của nhà sư Thích Quảng Đức, Vũ Hoàng Chương đã xúc động viết bài thơ “Lửa” khá dài. Đó cũng là cách chuộc lỗi, bởi ông đã từng viết tụng ca Ngô Đình Diệm, từng hô hào “Bắc tiến”... Để động viên bà con Phật giáo đấu tranh, Vũ Hoàng Chương đã nhờ con trai người bạn thơ Lam Giang nghe và học thuộc lòng bài thơ, rồi mang đi đọc lại cho những người lãnh đạo phong trào chép lại, phổ biến.

Theo laodong.vn

Nhận xét 

"...Ý giả Vũ Hoàng Chương định nối cái nghiệp những thi hào-xưa của Đông Á: cái nghiệp say. Người say đủ thứ: say rượu, say đàn, say ca, say tình đong đưa. Người lại còn "hơn" cổ nhân những thứ say mới nhập-cảng: say thuốc phiện, say nhảy đầm. Bấy nhiêu say sưa đều nuôi bằng một say sưa to hơn mọi say sưa khác: say thơ.... cái say sưa của Vũ Hoàng Chương là một thứ say sưa có chừng mực, say sưa mà không hẳn là trụy lạc, mặc dầu từ say sưa đến trụy lạc đường chẳng dài chi. Nhưng trụy lạc hay say sưa đều mang theo một niềm ngao ngán. Niềm ngao ngán ấy ta vốn đã gặp trong thơ xưa. Duy ở đây có cái vị chua chát, hằn học, và bi đát riêng... (Hoài Thanh - Hoài Chân, "Thi nhân Việt Nam")


Tác phẩm tiêu biểu


- Thơ say (1940)
- Mây (1943)
- Tâm sự kẻ sang Tần (1961)
- Lửa từ bi (1963)
- Ta đợi em từ ba mươi năm (1970)
- Chúng ta mất hết chỉ còn nhau (1973)
- Trương Chi (kịch thơ, 1944)

icon Vũ Hoàng Chương,Thơ Vũ Hoàng Chuo,Tác giả Vũ Hoàng Chương

Tổng hợp

Tác phẩm tiêu biểu của Vũ Hoàng Chương

Cái nhục làm người

Thơ   •   17.11.2021
Chỉ giống người trên mặt địa cầu Đang tâm hành hạ dập vùi nhau. Bỏ xa rắn, rết, hùm, beo, sói... Nhân loại: điều ô nhục đứng đầu!

Còn nhớ hay quên

Thơ   •   17.11.2021
Em ơi, còn nhớ năm xưa Đôi ta gỡ nắng guồng mưa dệt Tình? Buổi nắng Trấn-Ba Đình, em mệt Nghỉ bên hồ lau vết mồ hôi Trong khung tóc liễu rối bời Má đào hoen phấn thêm tươi lạ lùng. Mưa chia cách, khăn hồng vò võ Thấy tôi về em bỏ đường khâu T

Nữ thần hôm qua

Thơ   •   20.11.2021
Em là cô gái cấm cung Giữa đêm đóng hộp giữa nhung mở màn Tính từ phân khối hồng nhan Để lừa ngay cả thời gian vào chuồng Sá chi ngựa vía trâu cuồng Trở bàn tay bắt hay buông mặc tình Bao phen thử lại phương trình Không cho nghiệm số mang hình trá

Tâm sự một giòng lệ

Thơ   •   14.11.2021
Nước mắt chảy thành sông Về Ngôi Chùa Của Nước. Kìa ai giàn thế công Sắt thép ngăn đường trước! Phải người máy hay không Mà vô tình thế được? Ôi, Hòn ngọc Viễn Đông Lăn theo vàng Nữu-ước! Câu “Trợ Trụ vi ngược” Vang vang buồn mênh mông... Bên đường c

Đường xa nghĩ nỗi...

Thơ   •   15.11.2021
Long-thành đâu nhỉ?  Phượng-thành mô? Lê, Nguyễn: hai giòng lệ cố đô! Lệ chảy... chảy xuôi... tràn bến Nghé; Giật mình! Nam hải sóng lô xô...

Đá trông chồng

Thơ   •   18.11.2021
Quên hết lời em dặn cũng nên Chẳng ai lên chỉ núi sầu lên. Dài cơn mộng đá xuân không tuổi Nặng khối tình xuân đá có tên. Gươm Cửu Trùng bay tia chớp loáng Chùa Tam Thanh vọng tiếng chuông rền. Mưa tuôn lệ thấm sâu ba ngấn Cả một trời oan đội ở trên.

Trời cao Phật hiện

Thơ   •   14.11.2021
Trời lưu ly hiện Phật Kim Cương Mây bạc thân vàng nét tỏ gương Quạ lửa càng sôi cơn thịnh nộ Càng in bóng ngọc xuống mười phương.

Đâu mùa thơ mộng

Thơ   •   20.11.2021
Lối mòn xe nát hướng Tây Đông, Mũi đánh hơi chưa gặp cỏ đồng, Chú ngựa kéo lê đời giữa khoảng Mùi tanh Chợ Cá ngát Lăng Ông.

Bút nở hoa đàm

Thơ   •   14.11.2021
Ai sẽ là người trong tương lai Một sớm một chiều Vươn tay hái cành hoa Thương Yêu Làm bút viết, Nối vào trang sử loài người Vẫn chép Từ lâu Bằng gươm, bằng súng đạn Của Mông Cổ Thành-cát-tư Đại Hãn Của Nã-phá-luân Hoàng đế Âu châu? Bút sa nở trắng bồ

Người với người

Thơ   •   14.11.2021
(Thông-điệp của MỘT gửi cho TẤT CẢ) Chúng ta đều là NGƯỜI Đều thế đứng cao sang            đều sắc máu đỏ tươi Đều hãnh-diện trên muôn loài ngự trị, Nhưng buồn thay... một phút nào kia

Duyên mùa loạn

Thơ   •   15.11.2021
Người đi ta cũng lên đường Trông ra khói lửa mà thương phong trần. Biết bao giờ gặp cố nhân Cho ta lại được có lần cầm tay? Lời kia xin tạc dạ này Mong đừng quên, lúc đổi thay cuộc cờ. Một đi nắng đợi mưa chờ Bèo mây ai dám hững hờ lòng ai...

Tháp đoàn viên

Thơ   •   14.11.2021
kính dâng lên Bồ Tát QUẢNG-ĐỨC Tháp, Tháp Lửa chín tầng xây giữa muôn trùng sắt máu vô tâm      hiện tình thương vào gạch ngói. từng viên gạch chưa quên đã nung lò Hoả Đức, mạch đất tổ bỗng chứa chan Hùng lực theo lời kinh

Bức khăn mừng cưới

Thơ   •   10.11.2021
Lời thiếu nữ Giờ đây phu trạm vừa đem, Lá thư anh gởi mừng em lấy chồng. Lá thư phấn đượm hương nồng, Kèm theo một bức khăn hồng anh cho. Nên quen vì một chuyến đò, Anh ơi bèo nước hẹn hò chi đâu! Kẻ xuôi người ngược bấy lâu. Hằng năm một buổi thấy

Ai có qua cầu

Thơ   •   16.11.2021
Lời thiếu nữ ) Hôm nay mình là cô dâu; Của hồi môn: chiếc gối sầu mang theo. Các bạn chê điềm gở; Mình cười nghe trong veo, Mà lạ chưa, má phấn đỏ lên nhiều! Tiếng gì như ngọc vỡ? Hay là hạt sương? Hay là châu lệ      x

Chết nửa vời

Thơ   •   09.11.2021
Bước đã mỏi mà trông càng đã mỏi Ta dừng chân nhắm mắt một đêm nay Thả chiếc bách không chèo trên bể khói Mặc trôi về đâu đó nước non say Kìa một cõi trăm hình muôn vạn tiếng Đương dần phai dần hiện, tắt rồi vang Ta cố gọi những giác quan lười biếng

Bánh xe Diệu Pháp

Thơ   •   14.11.2021
Đàn chim kêu thương Cánh nặng chĩu một trời oan khuất. Ngóng về Nam, Về Bắc, Cả hai phương sừng sững dựng mây thành. Sân chùa cây bật gốc Triền miên tử khí vây quanh. Giờ cúng trái hãi hùng mưa gió Từng tiếng kêu bé nhỏ      

Trường ca Sát Thát

Thơ   •   15.11.2021
Ðoàn người ấy mọc lên trong sa mạc, Cả một rừng gươm trên lưng ngựa trưởng thành. Ðoàn quân ấy từ phương Ðông xuất phát, Lũ con nuông bất trị của Trời Xanh! Chỉ nhắp có hơi men “xung sát”, Chỉ say sưa bằng những miếng “giao tranh”. Nhằm hướng Phi châ

Xác đá hồn mai

Thơ   •   15.11.2021
Trắng mộng cành mai xót Bạch Vương Ai say ca quán?.. ngủ sa trường? Ngôi lầu Hưng Phế, rèm Hoa Đá Cạn máu rồi... trơ những lóng xương!

Trâu nước bão trời

Thơ   •   14.11.2021
Con ôm cổ mẹ biết về đâu? Đâu cỏ thơm hương ruộng tốt màu? Mẹ chẳng rời con trong nạn nước, Tha hồ sóng rẽ luống cày sâu!

Dư ba

Thơ   •   14.11.2021
Sống giữa chiêm bao vạn mối tình Trắng tay mình lại vẫn riêng mình Lưỡi gươm mài nguyệt còn vô dụng Ngòi bút xuyên mây cũng bất bình Dâu bể nghe đau lòng trái Đất Gối chăn đợi ngát tiếng hoa Quỳnh Nhắn ra muôn dặm về muôn thuở: Vì cái TÂM nên luỵ cá

Tình đẹp

Thơ   •   18.11.2021
Đôi ta một lớp một trường Từ năm ngoái năm kia thời gian trôi gấm vóc Bao nhiêu chữ viết hoa đều nở mến thương. Màu mực lá cây xanh tuổi ngọc Màu phấn trắng tinh ngờ phấn thông vàng. Anh nhắc em bài toán khó Em khoe anh bài văn hay Tình-yêu chỉ nói b

Trăng loạn đàn sầu

Thơ   •   16.11.2021
Con nước con trăng đôi mắt Nhạc Chiều Phi Uyên các Đêm gác Bay Uyên... Trăng nước... ôi thơ tạc rượu nguyền! Cớ sao lếch thếch gối hàn huyên? Thơ mang hận núi treo đầy bức Rượu ngấm hờn sông chở nặng thuyền Lửa đạn băm nhừ tới bóng Cầm tâm đành phó m

Mối tình đầu

Thơ   •   20.11.2021
Anh là một trong năm mươi Đứa con theo Mẹ ngược vời sông Thao Em xuôi dòng máu người Dao Đổ về đây... mấy tầng cao Ba Vì Đất lành có hợp không ly Mỗi xuân sang, một dậy thì ngát hương Vòng eo Thái, nước da Mường Sớm khuya lòng suối mở gương chứa đầy,

Hương mầu tri âm

Thơ   •   27.11.2021
Biết nhau từ nhuốm rừng phong, Trắng cành mai chẳng phai giòng thơ xưa. Mai còn giáng bút, hương đưa, Màu thăng hoa, tuyết còn thưa cuối trời.

Tình thuở thanh bình

Thơ   •   12.11.2021
Có một mùa thu đẹp chẳng ngờ Mây chiều rải lụa sớm dăng tơ Nắng thanh bình cũng vàng như bướm Hoa cũng vàng như nguyệt trẻ thơ Lòng đất bừng lên tiếp ý trời Tuổi em mười sáu, anh hai mươi Say duyên còn khép hương phong nhụy Mở một đào nguyên g

Mây suối về đâu

Thơ   •   14.11.2021
Trước đây mười chín năm Anh vừa hai mươi tuổi Em cũng vừa trăng rằm Tóc thơm còn bỏ suối Học tan chiều mỗi buổi Đón nhau tận cổng trường Hai xe cùng giong ruổi Hồn mơ về một phương Ôi đẹp nhất con đường Cửa Đông về Cầu-Gỗ Nắng đào cây lá vư

Bài ca dị hoả

Thơ   •   15.11.2021
Đêm hoả táng trần tâm, cõi đời nghiêng đổ Thịt xương ôi! nằm nhé đất oan khiên Trần cấu lâng lâng ngoài cửa mộ Ta thoát hình, nương khói bay lên Bắc đẩu ngang trời bạch lạp Mây chiều nghi ngút toà sen Khối kim ô bừng đỏ nén hương đền Tịch mịch! hỡi ơ

Bao năm hơi tiếng

Thơ   •   27.11.2021
Đã quen giọng nói thuở cầu thân, Quen khúc mê hồn, điệu giật gân. Quen cả vòng tay, quen nhịp bước. Hơi bom tiếng súng cũng quen dầ

Trời cao Phật hiện

Thơ   •   14.11.2021
Trời lưu ly hiện Phật Kim Cương Mây bạc thân vàng nét tỏ gương Quạ lửa càng sôi cơn thịnh nộ Càng in bóng ngọc xuống mười phương.

Sương gió bồng bềnh

Thơ   •   16.11.2021
xa gửi bạn N.B. Hỡi kẻ đúc gươm lò Chiến quốc Từng đem mạng sống đổi gươm linh Chỉ mong ánh thép xoay thời cuộc Trở lại mùa Thiên-hạ-thái-bình Nhớ Ngươi, ai nhớ bằng Ta nhớ! Ta tráng sĩ từng như mây bay Ghé bến Hoàng Sa, chân dẵm lửa Tìm gươm... Và

Trò vui thế kỷ

Thơ   •   27.11.2021
Trận đánh không người được kẻ thua. Biết ai là giặc, ai là vua! Chiều hôm Thế kỷ trò vui mới: Tiếp máu triền miên cuộc chạy đua

Nỗi lòng phương thảo

Thơ   •   16.11.2021
Con oanh đứt ruột làm chi Lửa phai màu áo, mơ gì Vương Tôn? Chừ nghe Xuân cũng vô hồn, Ngàn hoa tiếng nổi như cồn, sá đâu? Gió tanh rền rĩ Mê Lâu, Cỏ Tương Tư kết ngôi Sầu quê Say. Mênh mông xương trắng ai bày? Khói bên kia... sóng bên này... hỏi ai?

Buồn điều chi

Thơ   •   16.11.2021
Người buồn ư? Buồn điều chi Hỡi hỡi CON NGƯỜI viết bằng mẫu tự? Trong đó có anh, gã đàn ông biệt xứ Trong đó có em, bà công chúa hoài nghi Có cả anh, chàng trai từng đêm tự tử Có cả em, cô bé giữa mùa vu quy Và cả anh, tay hào kiệt đang làm lịch sử V

Nối giấc mơ tình

Thơ   •   12.11.2021
Trăng vườn Bách Thảo ngày xưa đẹp Như cái ngày xưa của chúng mình Thư viện lầu trang đôi ngả ấy Lòng thoa ý quạt ngát hương trinh Vườn rõi mây bay chàng đắm mộng Lầu mong gió tới thiếp mê tình Ai hay gang tấc mà non ải Bướm chiếc hoa đơn bóng

Nửa đêm trừ tịch

Thơ   •   13.11.2021
Bấy nay một mối tình cao quý Tưởng đã chìm sâu cát bụi đời Khoảnh khắc thiêu tàn duyên tục luỵ Nửa đêm trừ tịch gió lên khơi. Giai nhân danh sĩ mấy người Bốn phương tâm sự một trời Cố đô. Mười năm qua, đến bây giờ Nhìn nhau thấy cả giấc mơ thuở nào.

Lá thư ngày trước

Thơ   •   12.11.2021
Yêu một khắc để mang sầu trọn kiếp Tình mười năm còn lại mấy tờ thư! Mộng bâng quơ hò hẹn cũng là hư, Niềm son sắt ngậm ngùi duyên mỏng mảnh Rượu chẳng ấm, mưa hoài, chăn chiếu lạnh, Chút hơi tàn leo lắt ngọn đèn khuya Giấc cô miên rùng rợn nẻo hôn m

Nghinh hôn

Thơ   •   18.11.2021
Đường đi vào giấc mộng lành Những gai cùng lửa tung hoành đó đây. Lửa kia chàng bảo điềm may Thiếp xin được giữ gai này làm thoa. Dừng xe hoa mở tiệc hoa Đê mê nhịp vũ la đà tóc hương… Bỗng đâu sáng rực đêm trường Vòng sao đã kết thành vương miện rồ

Rằng thực rằng hư

Thơ   •   17.11.2021
Kiếp nào Mỵ-Nương Trương-Chi Kiếp này đôi lứa tình si đã liều Chén thề hoa ngát men yêu Tự ngàn xưa bỗng một chiều lại say. Kiếp xưa đèn tỏ chiều nay Môi đào kia, má nhung này: cố nhân! Sánh vai ngâm xuống cõi trần Muôn đời xa, phút giây gần,

Nhớ mai

Thơ   •   16.11.2021
Khói tỏa thơ ngâm dưới gốc này Hôm nào... để nhớ tới hôm nay, Tiếng tiêu thổn thức bên thành nổi Từng trận mưa hoa trắng vũng lầy. Rã cánh em hồng theo chị bạch Hồn thơm biết có gửi đâu đây? Phút vui những tiếc sao mà ngắn Nâng chén thanh mai giọt lệ

Đô thành hoa lệ

Thơ   •   14.11.2021
Trời mất bao giờ có biết đâu! Người đi sùng bái những ngôi lầu Văn minh từng phút lên cao mãi, Nhân phẩm càng chôn mãi xuống sâu.

Hương lúa

Thơ   •   12.11.2021
Hơi may xan xát Lúa đã vàng bông Tiếng cười thơm ngát Vang trên cánh đồng Bốn phương khúc nhạc thành công Nổi lên ròn rã Hoa sườn non, cỏ bờ sông Quên mình tàn tạ Như thời con gái xưa kia lưng mềm óng ả Lòng say nao nức tưng bừng Cây lúa giờ đây nặng

Trăng gió lầu thơ

Thơ   •   12.11.2021
Hoa đèn càng tỏ nét càng say Phổ ấy tay nào, hỡi ngón tay Chuyện cũ mình toan ngờ kiếp trước Tro tàn ai bỗng gợi chiều nay Niềm thương ý nhạc mùa xa tắp Bãi bể cồn dâu nỗi bấy chầy Thôi nhé! mười lăm năm xí xóa Lầu thơ trăng gió lại thơ ngây

Điệp khúc

Thơ   •   14.11.2021
Một tiếng hô lên Rừng người quỳ xuống Chầu quanh Bảo toạ Kim Liên. Cành cỗi mầm non đều hớn hở. Lá vàng xanh nín thở, từng cây giây phút nhập thiền. Sông trầm tư, bến sầu miên Vụt trở giấc, hồi sinh trong Quốc giáo. Đài chót vót nở hoa Tái tạo Uy ngh

Đào sâu trang sử

Thơ   •   18.11.2021
Khổ đau tràn bốn cửa Thành Dư ba chợ Bến, hồi thanh xóm Chùa. Ngựa Thời-gian phá trường đua Hí lên cho bước Giao-mùa nhịp theo. Đường Hai-mươi lắng chuông gieo Gối tay thế kỷ nằm theo hút buồn. Dưới kia thác lũ mưa nguồn Lệ hay mạch nước ào tuôn vỡ b

Hình bóng mất còn

Thơ   •   16.11.2021
Quảng-đảo bom thiêu ngọc đá tàn Bóng ai cầm súng vẫn chưa tan... Thiếu Lâm chùa cổ, nghe trên vách Bóng Đạt Ma ngồi bật tiếng than.

Dư ba

Thơ   •   14.11.2021
Sống giữa chiêm bao vạn mối tình Trắng tay mình lại vẫn riêng mình Lưỡi gươm mài nguyệt còn vô dụng Ngòi bút xuyên mây cũng bất bình Dâu bể nghe đau lòng trái Đất Gối chăn đợi ngát tiếng hoa Quỳnh Nhắn ra muôn dặm về muôn thuở: Vì cái TÂM nên luỵ cá

Bài ca tận tuý

Thơ   •   12.11.2021
Mặt khói chơi vơi hề ngọn đèn chênh vênh Kìa núi tà dương đỏ rậy Lam mờ bể nguyệt rung rinh Đã mở cánh huyền vi hề sau rèm hiển hiện Còn nguyên khối hỗn mang hề vũ trụ sơ sinh Hồn mê loạn, áo trần ai vụt biến Lộ đài thiêng trong một phút hoa quỳnh

Dâng tình

Thơ   •   12.11.2021
Bốn trời sương lạnh. Đường xanh bóng trăng, Lửa đào lung lay phấp phới. Thi nhân ơi! Xin dừng bước lại! Đây Hàng Châu thường mơ ước... đêm Hoa Đăng! Đêm Hoa Đăng đường xanh bóng trăng, Đêm Hoa Đăng đèn quanh lối xóm. Đây cầm ca người mộng, gái xưa K

Thiếu phụ soi gương

Thơ   •   18.11.2021
Đòi tập thư về em đốt đi Cho thành than nhé mảnh tình si... Lạ thay giòng chữ càng in đậm Mỗi lúc em tô lại nét chì.

Ảo ảnh sa mạc

Thơ   •   16.11.2021
Thành xây trên cát, lẽ nào ư! Hãn mã hoài công Thành Cát Tư... Sa mạc chỉ còn đây: ảo ảnh Ngai vàng lật ngược giữa không hư!

Dọc đường hoa nở

Thơ   •   17.11.2021
Lần đầu em bước lên xe Chơi xuân tỉnh Bắc nghỉ hè tỉnh Đông. Xe hơi đường cuốn bụi hồng Lắc lư xe lửa mây lồng khói xanh. Hay xe ngựa kéo vòng quanh... Xe nào em chẳng có anh ngồi kề! Đắm nhìn cỏ biếc ven đê - Hẳn em mơ ước: chuyến về xe hoa. Ý này đ

Thanh bình

Thơ   •   14.11.2021
Bế môn cao ngoạ Tầm Dương thành, Tuý đảo càn khôn liễu bán sinh. Khởi tích lạc hoa - tằng lạc phách, Hà phương vong thế - dĩ vong hình. Đăng tiền Quỷ Hoả tầm giai thoại, Mộng lý Đào Nguyên tục cựu minh. Hưu quái ngã môn chung nhật lạc, Tại phong yê

Trở về

Thơ   •   16.11.2021
Đã phá đứt tung Mọi dây trói, mọi rào đơn lưới kép. Đã xóa bỏ những vòng đai chật hẹp Những phù hoa lồng kính đóng khung. Và đã trở về. Đâu cần mở con-đường-không-biết-khép; Cảnh nơi đây còn nguyên vẻ đẹp Của hôm nào ra đi. Núi ngày cũ nghiêng đầu kh

Tiếng khóc giờ đây

Thơ   •   14.11.2021
Phật có bàn tay dẹp bất-bình Cả ngàn con mắt chiếu vô-minh Chỉ đôi tai Phật, sao nghe xiết Tiếng khóc giờ đây của chúng sinh!

Thảnh thơi

Thơ   •   12.11.2021
Ta nằm thanh thản trong Cây Bóng tỏa vô biên lồng lộng Sắc Rễ uốn tràng giang ngoài thôn khói vườn mây Thu gọn thời gian vào chớp mắt Nền Âm Dương ngự thuở bắt đầu xây Muôn vàn tinh tú thơ ngây Hoa nở đèn treo tám phương vằng vặc Ta đã vừa đây Chiếm

Trăng rằm

Thơ   •   14.11.2021
Sóng khóc Tơi bời Tới tấp Vàng rơi Rối loạn tan hoang cả một trời... Gió từng cơn sào sạc Mây từng bầy ngơ ngác Một vầng trăng bạc Trên hồ tan tác Hỡi ơi tan tác vầng trăng Nửa đêm qua vỡ hết một Cung-Hằng! Sóng điên quằn quại Gió cuồng dâng mãi Từ đ

Ý giao duyên

Thơ   •   13.11.2021
Sông núi từ lâu bặt tiếng quyên Đã nghe đồng vọng ý giao duyên Con Người phải tự đòi cho được Và nắm trong tay vẹn chủ quyền Gió nối vần mây giục đấu tranh Tâm tư lồng lộng kết nên thành Thành ngăn sóng Đỏ, mây sừng sững Nước Tổ về ngôi đẹp sử xanh T

Lý tưởng

Thơ   •   10.11.2021
Chàng hoạ sĩ hôm nay vừa ném bút Bởi vì Mơ và Thực chẳng đi đôi Nét hư huyền thấp thoáng ở hồn thôi Tài non kém chẳng đem vào lụa được Đâu hẳn tội tình chi sơn với thuốc Lụa trắng tinh, vải mượt kém gì tơ Bút trung thành ngoan ngoãn dưới tay đưa Lỗ

Đồng tâm

Thơ   •   20.11.2021
Nhìn sâu vào đáy mắt em Xuyên qua ngàn vạn bức rèm thuỷ tinh. Giấc yêu đương bỗng hiện hình… Giao thoa từng nét lung linh Địa-đàng. Nai tơ dệt bước hồng hoang Suối rung tay ngọc vòng loang tới trời. Cùng hoa chắp cánh giong chơi Bướm đưa vũ khúc về p

Khúc hát chào xuân

Thơ   •   13.11.2021
(Lời muôn hoa) Gió sương rìu búa Nay sắp thôi rồi Bóng mùa đông gió rìu sương búa Nay sắp như tiếng vang phai rồi Tan tành mây xám lưng trời Mai mốt lưng trời Mây xám tơi bời Vui mừng đi, chúng mình ơi! Múa làm duyên, hát mà chơi! Chúng mình

Chia tay (I)

Thơ   •   13.11.2021
Đò chiều sông lạ tiễn đưa nhau Gió nấc từng cơn, sóng vật đầu Hai ngả lênh đênh trời ngụt khói Người đi, ta biết trở về đâu Ta về lơ láo tình thiên hạ Chiếc bóng người đi tủi dãi dầu Mặt nước chân bèo nghe nức nở Duyên tan bèo nước bốn hàng ch

Thiên đường lại mở

Thơ   •   12.11.2021
Vườn tưởng trọn mùa hoang phế Còn thơm một nụ quỳnh hoa Lịch tưởng trọn dòng hoen lệ Còn tươi một ánh dương hòa Chừ đây xuân thắm lòng tang Dưới gót chân em bừng nở Từ nay đời ấm từng trang Dưới búp tay em lần giở Em ơi! một sớm trao tình Đã

Đục trong

Thơ   •   18.11.2021
Chợ Tết, mai lan cúc Đắm mình trong bụi đục Từng phiên nép mặt hoa Thẹn không bằng khóm trúc. Đời đời vẫn kết giao Nguyền lánh xa thế tục Thân sao nghiệp nặng nề Cõi trần mãi chen chúc Nhắn nhủ cùng danh hoa Chớ e hồng tủi lục Giờ đây bạn các em Ruộ

Trẩy hội

Thơ   •   14.11.2021
ba mươi năm trước hội CHÙA HƯƠNG ải Bắc thuyền xuôi vạt áo sương. bầu rượu nắm nem trời Xứ Lạng đôi giòng một ngả nước sông Thương. cỏ rơm chia ấm bao đêm trọ sắt đá chung vui mấy doạn đường. Chợ Tía, Đồng Văn, rồi Phủ Lý, phương này hợp lại đủ mườ

Bài ca dị sử

Thơ   •   12.11.2021
Hồn bỗng lên hương kỳ ảo Phút giây bừng ánh thần quang Ta sống nhập bầy hoa thảo Nghìn thu mộ vắng lầu hoang Cỏ mộ truyền đời giông bão Hoa lầu nối kiếp phong sương Ta mở từng trang di cảo Nằm sâu tận đáy anh hương Này bóng xiêm nghê tiếng gót vàng T

Làm chi cho phải?

Thơ   •   16.11.2021
Bốn phương trên ngựa làm anh hào, Trên gối mơ làm bướm được sao? Hỡi kẻ trên sông làm khói sóng, Làm mây trên núi mới là cao!

Đá ngủ bên thềm

Thơ   •   14.11.2021
Quán khách nằm xuông lắng tiếng mưa Cái xuân đời loạn não nùng chưa! Mặt e gió cợt đào không mở Thoi giục năm già én cứ đưa Thẹn nỗi mình thêm hờn nỗi nước Thương người sau lại nhớ người xưa Biết cùng ai nói câu tâm sự Đá ngủ bên thềm gọi chẳng thưa

Ai có qua cầu

Thơ   •   15.11.2021
Lời thiếu nữ ) Hôm nay mình là cô dâu; Của hồi môn: chiếc gối sầu mang theo. Các bạn chê điềm gở; Mình cười nghe trong veo, Mà lạ chưa, má phấn đỏ lên nhiều! Tiếng gì như ngọc vỡ? Hay là hạt sương? Hay là châu lệ      x

Chữ ký thẳng hàng

Thơ   •   27.11.2021
"Hậu phương mãy hãy đợi xem thư". Anh dặn tôi trong buổi tạ từ. Đâu biết tin anh về quá sớm; Đen ngòm nhật báo góc trang tư."

Nhớ hoa bậc chị

Thơ   •   12.11.2021
Khúc đâu như khúc sáo Giang-thành Đêm sáu canh dài cả sáu canh Đã vắng nòi say hoa lại vắng Con chim Thúy-vũ ngẩn ngơ cành Con chim Thúy-vũ ngẩn ngơ cành Tiếng hót chào xuân mặc cái oanh Chung mối tương tư người áo vải Tìm hoa, giận, đập chén mơ xanh

Công chúa mười lăm

Thơ   •   16.11.2021
Xa tặng YSA Công Chúa Mười Lăm, nàng ở đâu? Tìm nàng, thôi đã nát Âu châu Ba Lê, Nhã Điển hay La Mã Đâu cũng rêu in lệnh Miễn Chầu Sân chầu lẻ cặp, những vần thơ Giạt tới Sông Xanh lạnh ngắt bờ Nét vẽ bay lên sườn Núi Trắng Đâu rừng Thi Hoạ thuở ba

Kỷ niệm Đông Âu

Thơ   •   16.11.2021
Ôi hồ Bled! Chiều nay giòng Cảm-xúc Đổ về ngươi muôn ngòi Bút tương thân. Sóng hải đảo gió mây hai đại lục Trời Nam-tư hò hẹn đã bao lần! Đón thi hữu, sá chi phòng khách thính; Giữa lòng ngươi, kìa thấp thoáng non thần. Ngay đầu non, một lâu đài cổ k

Trong da ngựa

Thơ   •   18.11.2021
Bờm dựng lên, ngơ ngác Toàn thân con ngựa già… Có hồn ai ký thác Cho ngựa bọc trong da? Qua Chợ Cá – xưa là Mả Nguỵ - Hơi bùn tanh lửa quỷ mang mang, Ngựa say chở hồn đi hoang Kéo lê sầu giữa hai càng xe hư. Đường Cây Mai lở lói Những kim ốc rồi ư? S

Gọi lòng kiêu

Thơ   •   16.11.2021
Tự nhủ sống là quên, anh vẫn muốn Đem tháng ngày khâu kín vết chia ly Nhưng mỗi phút Thời-gian đưa thép nhọn Máu thầm rơi mỗi phút đáy tim si. Anh cũng muốn thiêu hồn trong lửa đỏ Lượm tàn tro vang bóng gửi xa đem Nhưng mỗi lúc buông tay liều m

Nói với em

Thơ   •   17.11.2021
Có ai giúp được gì đâu em! Cha mẹ chúng ta đã về nằm dưới mộ Còn lo rằng không yên; Cho dẫu lá vàng chưa vội rụng Thì sớm khuya sương nắng bồi hồi Cũng chỉ đến cành khô lay lứt thôi. Nước chẳng của ai – như từng đợt con rơi – Vẫn chảy qua cầu… Đâu p

Thiếu phụ soi gương

Thơ   •   20.11.2021
Đòi tập thư về em đốt đi Cho thành than nhé mảnh tình si... Lạ thay giòng chữ càng in đậm Mỗi lúc em tô lại nét chì.

Một kiếp phù dung

Thơ   •   27.11.2021
Vừa da trắng nõn, áo nâu non, Đã chuyển màu sang yếm đỏ son. Bóng xế, đời hoa ngăn ngắt tím Bay theo huyền hạc cánh chon von.

Loạn trung biệt hữu

Thơ   •   13.11.2021
Đối diện tằng xưng thiên lãi văn Kim chiêu biệt hỹ, bút ưng phần! Đông tây mộng quải tam canh nguyệt Nam bắc tình khiên vạn lý vân Trọc tửu cô đăng sầu bất ngữ Hoàng sam thanh nhãn ý hà vân? Thu phong sạ khởi tiêu hồn cực Hổ khiếu viên đề hoảng hốt v

Tiểu đăng khoa

Thơ   •   09.11.2021
Tặng Nguyễn Đình Thân Từ đi muôn dậm sầu chơ vơ, Phương Nan, chân bướm, bằng theo mơ Bá cổ, hôm nay mặt nhìn mặt, Ai xa, ta đợi cho nghe thơ. Đêm đêm hề gió lạnh, Nhớ nhung ai hề mong chắp cánh. Mưa khuya chén rượu say cô đơn, Lòng vấn vương hoài mưa

Dựng

Thơ   •   12.11.2021
Tay tiên gió táp mưa sa (Nguyễn Du) Đàn rưng rưng lệ phách dồn mưa Tiếng hát tàn rơi hận thuở xưa Bụi nhuốm Thiên Thai nhoà hứng rượu; Đời sau say giúp mấy cho vừa! Cô đơn, men đắng sầu trăng bến Đất trích Tầm Dương quạnh tiễn đưa, Nhịp đổ

Mộng chim liền cánh

Thơ   •   16.11.2021
Xa tặng YSA Cách nhau mười chín giờ bay Mà không liền cánh chim này được ư? Cây sầu trút mãi lá thư Nhớ thương nát cả danh từ, hỡi ơi! Đêm đêm nhìn ảnh mơ người Đến mòn da phấn môi cười nhoà hương Ảnh treo dần khắp bốn tường Siết vòng vây một góc giư

Cứ điểm cuối cùng

Thơ   •   16.11.2021
Sóng một cao dần, đất một xa... Mong gì gửi xác lại quê cha! Nhìn nhau chẳng dám cùng rơi lệ; E nước tràn lên ngập mái nhà.

Xuân thanh bình

Thơ   •   13.11.2021
Khói đưa trừ tịch trầm gây biếc Hương đón nguyên tiêu nụ mở đào Nhựa réo thanh bình vang trái đất Cho lòng dâu bể cũng xôn xao Thuyền thơ chở hứng lên cao Sông xuân lại có đêm nào nguyệt hoa Bạc trôi từng lớp sao sa Bẩy màu mây, cửa Tháp Ngà vấn vươ

Bia hùng lực

Thơ   •   14.11.2021
đất PHẬT trời THƠ, một phen bĩ cực. xót đạo thương đời, lòng đau rưng rức. bồ tát thiêu thân, đêm tan đáy vực. thế giới nghiêng mình, Việt-Nam bừng thức. kìa tháp ĐOÀN VIÊN, này bia HÙNG LỰC. đá hiện Thời Gian, khắc sâu ký ức. thông điệp TỪ BI: TRÁI

Hận rừng mai

Thơ   •   10.11.2021
Tặng Dương Tuệ Ngàn mai lối tuyết đêm đông lạnh Hai gã say sưa lạc nẻo về Đắm giấc mơ tình trên nệm tuyết Quanh người âu yếm lá mai che Phấn hương đàn sáo khi tàn mộng Dìu dặt như còn vướng gốc mai Gối tuyết lạnh lùng thêm cợt nhắc Màu da ngà nõn cá

Hồi sinh

Thơ   •   14.11.2021
Một tiếng tơ buông - điệp điệp trùng Âm ba truyền mãi ngấn vòng cung Nghe như mở tiếp vào da thịt Nguồn máu vi ti gợn tới cùng Giây khắc bầu băng tưởng vỡ tan Mũi tên kêu vút khỏi cung đàn - Chúng tôi có mặt đây Người ạ! Muôn mảnh tình phai nếp mộng

Còn đâu vọng các

Thơ   •   16.11.2021
Ôi chùa Phật Ngọc mái long lanh, Đất Phật từng gieo hạt ngọc lành! Du tử dâng hồn lên Vọng Các Gương soi chẳng chút úa màu xanh. Đê mê hài hán bước triều thiên Nhạc nữ, hoa thần, hay giáng tiên? Cong vút bàn tay ai mở nhịp: Cánh Thơ, giàn Nhạc

Còn đâu vọng các

Thơ   •   16.11.2021
Ôi chùa Phật Ngọc mái long lanh, Đất Phật từng gieo hạt ngọc lành! Du tử dâng hồn lên Vọng Các Gương soi chẳng chút úa màu xanh. Đê mê hài hán bước triều thiên Nhạc nữ, hoa thần, hay giáng tiên? Cong vút bàn tay ai mở nhịp: Cánh Thơ, giàn Nhạc

Còn đâu vọng các

Thơ   •   15.11.2021
Ôi chùa Phật Ngọc mái long lanh, Đất Phật từng gieo hạt ngọc lành! Du tử dâng hồn lên Vọng Các Gương soi chẳng chút úa màu xanh. Đê mê hài hán bước triều thiên Nhạc nữ, hoa thần, hay giáng tiên? Cong vút bàn tay ai mở nhịp: Cánh Thơ, giàn Nhạc

Hận tráng sĩ

Thơ   •   12.11.2021
Một đi, tráng sĩ thẹn quay về Lưu giản chưa phai nét mực đề Còn có xanh đâu đôi mái tóc Mà không chín quách một nồi kê? Ai chàng ai thiếp duyên Hồ Hán? Rằng lạ rằng quen giọng Sở Tề? Đọc lại bài thơ ai tống biệt Đìu hiu sông Dịch lạnh lùng ghê!

Vịnh Hai Bà Trưng

Thơ   •   13.11.2021
Đồng trụ tan tành lớp phế hưng Miếu Đồng Nhân vẫn khói hương lừng Thương chồng thương chị cùng đau đáu Lo nước lo đời há dửng dưng! Liệt nữ cả hai còn Sử chép Lĩnh Nam riêng một có Vương xưng Ngàn sau nhuệ khí con nòi Lạc Mũi kiếm đầu voi đủ tượng tr

Phố cũ

Thơ   •   13.11.2021
Ôi chốn này xưa ai sánh vai Trán cao hoài vọng tóc buông cài Tuổi thơm mười sáu tình thơm mới Duyên đượm hàng mi ngập nắng mai Hồ Gươm sóng lụa bờ tơ liễu Hàng Trống Hàng Khay rộn bước người Sách vở lên hương trầm ngát nẻo Hoa soan hoa phượng

Giữa mùa nắng gắt

Thơ   •   16.11.2021
Tận đáy mùi hương giấc cỏ chìm; Đỉnh cao tiếng hót đậu hồn chim. Lá thư tình đợi trời xa tắp, Dưới bóng nào đây ngủ trái tim?

Sứ mạng phi thuyền

Thơ   •   17.11.2021
Non trăm dặm cách mặt trăng già, Sao chịu về không, hỡi bộ ba? Nếu phải người thơ này, nhất định Mang về bến cũ gốc cây đa!

Quên

Thơ   •   10.11.2021
Đã hẹn với em rồi, không tưởng tiếc Quãng đời xưa, không than khóc gì đâu! Hãy buông lại gần đây làn tóc biếc, Sát gần đây, gần nữa, cặp môi nâu. Đêm nay lạnh tìm em trên gác tối, Trong tay em dâng cả tháng năm thừa, Có lẽ đâu tâm linh còn còn trọn l

Nhớ thu

Thơ   •   17.11.2021
Những đêm đông buồn trăng vắng từ nơi vô hình yên lặng Muôn tiếng than dài đưa vẳng tung bay rẽ đám mây mù Lướt qua hồ rộng mà bờ khuya đã chìm trong sương trắng Hay vờn rung bóng tối nơi rừng sâu hồn gió vi vu... Phải chăng anh phải chăng đ

Thoát hình

Thơ   •   12.11.2021
Rào rạt trong cây nhựa trắng ngần Đã nghe dồn cả tới đài xuân Đã nghe rào rạt từng cơn gió Về mách tin hương với cõi trần Vườn đây rừng đấy cùng xao xuyến Này phút hồn hoa sắp hiện thân Nụ đã trên cành đau đớn cựa Giờ thiêng hấp hối đã nghe gầ

Mộng đẹp

Thơ   •   12.11.2021
Tin mùa xô vỡ chiêm bao Liềm treo lệch bấc, trăng vào đầy song Mây Đằng vương, khói A Phòng Đê mê nửa gối hàn phong, giật mình Trai thơ gái nhạc đêm quỳnh Giữa chừng vui, sáo ly đình véo von Tiêu Tương nhòa nẻo phấn son Trắng tay, ngờ lại màu non nướ

Paris tái ngộ

Thơ   •   16.11.2021
Trường bay vàng rót hoạ mi, Chàng Say chẳng hẹn Paris vẫn chờ. Kim thời gian trỏ Không-giờ, Đường hoa sực tỉnh bất ngờ... dậy men. Tiếng chào vang đỉnh Eiffel, Mở vòng tay cũ, sông Seine trắng ngần. Rimbaud có phải tiền thân Từ Phi-châu khoác phong

Đăng trình

Thơ   •   12.11.2021
Bao nhiêu hạt cát bến sông này Đã bấy nhiêu ngàn thế kỷ nay Ta vượt ngàn năm đường ánh sáng Tự ngoài Vô Tận đến nơi đây Trái Đất mừng ta nhạc vút cao Băng sơn gầm thét, hỏa sơn gào Bóng ta in xuống chân trời mới Nhật Nguyệt hai phương ngửa mặt chà