Tác giả Vũ Quần Phương - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Thơ   •   Thứ năm, 04/11/2021, 16:55 PM

Tác giả Vũ Quần Phương - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Nghệ danh: Vũ Quần Phương

Tên thật: Vũ Quần Phương Vũ Ngọc Chúc, Ngọc Vũ, Phương Viết

Vài nét về cuộc đời và sự nghiệp của tác giả Vũ Quần Phương 

Vũ Quần Phương (sinh năm 1940) tên thật là Vũ Ngọc Chúc, là nhà thơ, nhà báo và nhà phê bình văn học. Bút danh khác của ông: Ngọc Vũ, Phương Viết. Quê cha của ông tại Hải Hậu, Nam Định trong khi ông sinh ra ở quê mẹ Từ Liêm, Hà Nội. Nhà toán học Vũ Hà Văn là con trai của ông.

Nhà thơ kể, không may mắn mồ côi bố khi mới 5 tuổi rưỡi, ông sống với mẹ và hai người em trai. Từ nhỏ, ông đã là một cậu bé rất ham học, có lẽ là nhờ mẹ – vốn là một cô giáo làng, ông giải thích. Chồng mất, bà phải ở góa nuôi ba con nhỏ, từ bỏ nghề giáo và dọn một sạp hàng nhỏ ở chợ Canh (nay thuộc Nam Từ Liêm) để nuôi con ăn học.

Vì trường làng không mở lớp nhì, lớp nhất (tương ứng lớp 4, lớp 5 ngày nay), năm 11 tuổi (1951), mẹ đưa ông lên phố để ở trọ, theo học ở nội thành Hà Nội… Làng chỉ cách Hồ Gươm có 12 cây số, nhưng với chú bé 11 tuổi là bao nhiêu nước mắt nhớ mẹ, nhớ hai em.

Cứ như vậy, ông tốt nghiệp cấp ba ở Hội đồng thi Chu Văn An, trên bằng vinh dự ghi ‘Trúng tuyển hạng xuất sắc được Hội đồng thi khen.’ Ông thi đỗ đại học y dược (tiền thân của Đại học Y Hà Nội ngày nay), theo mách bảo của bài ‘ca dao học trò’: “Nhất y nhì dược, tạm được bách khoa.” Nhưng tình yêu thơ văn vẫn còn đó, cứ học xong bài vở trên lớp, ông lại tìm mượn giáo trình văn hay để đọc.

Khi ra trường năm 1965, ông đỗ điểm cao và là người duy nhất trong khóa 350 bác sĩ được chọn về Bộ Y tế. Hào hứng lắm nhưng công việc của ông lại không trực tiếp liên quan tới giường bệnh. Được 5 năm ông giật mình nhận ra bản thân đã quên hết nửa chuyên môn.

Nhà thơ Chế Lan Viên khuyên ông về với ngành viết nhưng tiếc sáu năm bao nhiêu công phu với ngành y, ông đắn đo, cân nhắc tới hai năm. Cuối cùng, ông quyết định chuyển sang viết văn chuyên nghiệp rồi về làm trưởng ban biên tập cho buổi Tiếng Thơ của Đài Tiếng nói Việt Nam. Ông bắt đầu viết phê bình thơ và đi nói chuyện thơ là từ giai đoạn này.

Ông là bác sĩ y khoa đồng thời là nhà thơ, nhà phê bình văn học, trưởng ban biên tập văn học của NXB Văn học, chủ tịch Hội văn nghệ Hà Nội, tổng biên tập báo Người Hà Nội, chủ tịch Hội đồng thơ Hội nhà văn Việt Nam, phó tổng biên tập tạp chí Văn chương Việt Nam bằng tiếng Pháp. Ngoài làm thơ và viết phê bình văn học, Vũ Quần Phương còn dịch thơ đăng trên các sách, báo và tạp chí văn học.

“Những giá trị của thơ Vũ Quần Phương là không thể phủ nhận, thơ Vũ Quần Phương và cách bình thơ của ông hình như cùng gặp nhau ở một điểm đó là giản dị, sâu mà hóm, khoa học, suy tưởng mà ăm ắp chữ tình. Vũ Quần Phương là một nhà thơ lịch lãm, một nhà thơ khi bước qua nhịp cầu tâm lý học và chạm đến tâm hồn bạn đọc bằng tầm vóc của một nhà tư tưởng.” – Nhà văn Nguyễn Huy Thiệp nhận xét.

Các tác phẩm của nhà thơ Vũ Quần Phương

  • Cỏ mùa xuân (1966)
  • Hoa trong cây (1977)
  • Những điều cùng đến (1983)
  • Vầng trăng trong xe bò (1988)
  • Vết thời gian (1996)
  • Quên chữ... quên câu (2000)
  • Giấy mênh mông trắng (2003)
  • Chỗ ấy sóng (2008)

icon Nhà thơ Vũ Quần Phương,Thơ Vũ Quần Phương,Ngọc Vũ

Tổng hợp

Tác phẩm tiêu biểu của Vũ Quần Phương

Cuối năm

Thơ   •   04.11.2021
Nắng hanh cạn ruộng rau cần Dậu nhà hàng xóm cúc tần đang hoa Vườn sau cải bẹ đã già Đêm đêm tiếng sếu vọng qua vòm trời Đã bao thay đổi trong đời Cuối năm xao xuyến như thời ngày xưa Vụ chiêm chưa rửa cày bừa Đã lo đồng bãi cho vừa vụ xuân Quanh năm

Với thằng cu Tuệ

Thơ   •   04.11.2021
Thằng cu Tuệ cười không răng Nó sáu tháng tuổi, ông gần sáu mươi Ngẩng lên, cuối thế kỷ rồi Ông trầm ngâm nghĩ, nó cười vô tư. Sự đời nay thực mai hư Cháu ơi rồi nữa nắng mưa thế nào Mai người lên ở trăng sao Lòng người chắc vẫn còn xao nỗi niềm Bà

Người đi

Thơ   •   04.11.2021
Ừ nhỉ người đi thật Người đi trên đường như mây bay Gió hồng hoang, bụi lau gầy Kiếp xa về lại trăng đầu núi Nước trôi đi, nước lại đầy Chào bạn, dấu chân rồi gió thổi Cát bay chạm cát, cát còn bay Người đi, đi mãi, quay nhìn lại Ta đằng kia hay ta

Mùa thu trên đồng

Thơ   •   04.11.2021
Sông mùa thu cạn Nước mùa thu trong Chân ta vừa bước đến Hồn thành thu trên đồng Hồn thành thu như cây thì thầm tâm sự gió Hồn thành thu như mây âm thầm che xóm nhỏ Hồn thành thu như cỏ lặng im nâng dấu giày Con đường đi về đâu mà giục lòng ta thế T

Mùa nắng

Thơ   •   04.11.2021
Ta nâng mùa tóc em thơm nắng Thơm gió rừng xa thơm lá cây Em đi qua một trời sao lạ Sao sáng long lanh mỗi dấu giày Ta nâng mùa nắng trên tay ấy Nghe biển âm vang sóng đập bờ Búp dâng như lửa trên năm ngón Em nhóm trời xanh cho cõi mơ Ta ôm gương mặ

Người về

Thơ   •   04.11.2021
Tặng Thiền sư Thích Nhất Hạnh Gần rất gần mà xa rất xa Phật là trời xanh nghiêng xuống mái nhà Đồng đất quê hương mẹ cha dẫm bước Trên con đường này Phật đã đi qua Chuông thỉnh về đâu, mõ thỉnh về đâu Tiếng sóng trong đêm lạnh dưới chân cầu Chớp mắ

Đêm trăng nông trường bò sữa

Thơ   •   05.11.2021
Đàn bò ăn cỏ dưới trăng Trăng pha sắc cỏ, cỏ nằm chiêm bao Gió đêm đến tự khi nào Nửa ru mặt đất, nửa xào xạc cây Thảo nguyên tĩnh lặng, đêm nay Bò đi dưới đất, mây bay trên trời Cỏ cây quen thuộc xứ người Bỗng xa xót nhớ ngời ngời xứ trăng

Phật cười

Thơ   •   04.11.2021
Mái tam quan đứng phía ngoài tôi đâu biết Phật các ngài bên trong Trời nổi cơn dông đất nổi cơn dông bão dông không ướt chỗ ông Phật ngồi - Ô hay! Ông Phật bật cười - Đừng nhầm gỗ mít với tôi trong chùa

Nghe... lắng nghe

Thơ   •   04.11.2021
Lửa nói lời của lửa Nến nói cho ta nhìn Cây nói như triều lên Nghe cây mà biết gió Hạ nói lời chín đỏ Lưỡi ta nghe vị mùa Đông nói giọng trời khuya Nồng nồng hương hoa sữa Em nói lời của lửa Em nói lời cây xanh Trái chín trong ngực anh Nói thành lờ

Cát biển

Thơ   •   04.01.2022
Phải đâu bay mãi trong trời đất Cát mỏi, về đây nằm nghỉ ngơi Chỉ muốn lòng săn thêm vị muối Rồi lại cùng bay với gió khơ

Khó thế

Thơ   •   04.11.2021
Cơn mưa trưa ăn mất buổi chiều Và trời sập tối Chắc chi ngọn đèn khuya gánh nổi Chữ chữ câu câu Đêm đen vây đầu bạc Mà chưa chi phao đã cạn dầ

Căn nhà xưa mẹ ở

Thơ   •   04.11.2021
Căn nhà cũ mang hồn ta âm thầm đứng đợi Ta âm thầm trở lại lưng dựa tường nghe gọi xa xăm...

Đất làng năm ấy

Thơ   •   04.11.2021
(Ghi trong nạn lụt năm Kỷ Hợi 1971) Mặt đê Trên đê nhìn về làng Cbưa bao giờ tôi nhìn quê tôi như chiều nay Nước vỗ chấm ngọn cây Lờ lờ mái rạ Bốn phía trắng một màu trắng xoá Con đê dài hóa phố chon von Chưa bao giờ tôi hiểu hết bà con Như

Chào cờ

Thơ   •   04.11.2021
Nghe gió vuốt những nếp bay trên vải Người đi, người đi mãi Phần phật tiếng hồn bay Những miền đất xa xăm gần lại Những người tự muôn đời Về lại, đứng quanh đây. Ðừng trách tôi duy tâm Tôi không chào mảnh vải Hãy để tôi thì thầm Với hồn tôi mãi mãi H

Cảm ơn

Thơ   •   04.11.2021
Phải đi hết nỗi buồn mới đến được niềm vui Tôi chẳng dám ăn gian lấy cười làm mặt nạ Nước mắt núi âm thầm ủ thời gian trong đá Sẽ long lanh thạch nhũ lúc người soi Cảm ơn người đã cúi xuống thơ tô

Học cây

Thơ   •   04.11.2021
Trái chắt chút cháu con chín đỏ vùng Lục Ngạn Gốc vải tổ vẫn xanh trên đất cũ Thanh Hà Sao không biết học cây để bền cùng năm tháng Mặc mưa nắng vui buồn, đến cữ lại ra hoa

Tóc trắng

Thơ   •   04.11.2021
Mây trắng - hành trang của trời xanh Tóc trắng - chút hành trang của tuổi Chân đi chưa thấy mỏi Tay còn chờ nắm những bàn tay Tóc thích màu mây Thì cứ trắng Trắng - nó im lặng trắng Chính mình cũng không hay Một hôm tỉnh dậy nhìn gương. Lạ Rồi lặng

Cuộc đời kỳ ảo

Thơ   •   04.11.2021
Thân tặng Tạ Vũ Thơ viết báo không đăng thì đem chai ra đọc đọc thơ hay đọc mình rượu trong như nước mắt uống xong là ông khóc khóc đâu mà ông hát: nào ta đi hồng binh Hồng binh hay tùng rinh giữa đời hay giữa hội rước ai hoá rước mình trời mưa nê

Nghĩa địa hàng dương

Thơ   •   04.11.2021
Gió thổi dài trên những hàng dương Sóng đập miệt mài vào vách đá Mặt trời lặn, mặt trời lên thu đông xuân hạ Những nấm mộ như cát bồi như lá như triều khơi... Ở đây có những ai? Bao nhiêu cuộc đời chỉ còn nấm cỏ, Có tấm bia chỉ là mỏm đá Mộ năm ngư

Chuyện hồ Núi Cốc sông Công

Thơ   •   04.11.2021
Yêu nhau công cốc thế à Núi là đá rắn, sông là nước trôi Tưởng rằng đá nát thời thôi Tình người thuở ấy đến tôi lại nồng Sông ra đến biển mất dòng Nước ra đến biển lại vòng về non Người yêu thành giọt lệ buồn Chuyện yêu đã hoá thành hồn đất đai Không

Người chăn nói chuyện bò

Thơ   •   04.11.2021
Tặng anh hùng Hồ Giáo Con trước đã chạy vù lên đồi Con sau đủng đỉnh như thi sĩ Ngẫm nghĩ như người "thai nghén" thơ. Anh nựng tôi khi anh lại thét Gậy huơ chen với giọng tâm tình - Nhiều con tính nết "bò" ghê lắm Mình quát vang

Tiếng hát Trương Chi

Thơ   •   04.11.2021
Tặng bác sĩ Ngô Ngọc Liễn Người hát ấy quên mình đang hát Tiếng hát ngân vào khoảng rộng xa Run theo gió, lả trong lau lách Sâu hút trăng khuya quạnh tiếng gà Tiếng hát vào dinh quan thừa tướng Tường cao vây bủa hết trăng sao Tiếng hát mất hồn, trơ g

Bệnh nhân tim

Thơ   •   04.11.2021
Trái tim ăn đời anh Đến phút cuối nó còn nhay nhá mãi Cỏ ngoài vườn sau mưa lên xanh Cái trái tim anh tự hào về nó Nay lại thành nguy cơ đời anh Đã bao lần, những năm chiến tranh Cái chết đứng kề bên anh nghe hơi nó thở Nó nanh nọc mỉm cười, nó giơ

Lại học khôn

Thơ   •   04.11.2021
Gần mực thì đen Gần đèn thì rạng Mực để trước đèn Mực sáng? Hay đèn đen?

Tặng người trồng mía

Thơ   •   04.01.2022
Đất lắm đắng cay mà sao mía ngọt Uống đắng cay mà cứ ngọt trong lòng Mía ngọt thế mà người trồng cay đắng Cay đắng người, như mía, lặn vào trong

Con rồng đá bên lăng Lê Văn Thịnh

Thơ   •   04.11.2021
Một mắt thong manh tai bên lành bên điếc Nghe một bên thấy một bên giương vây cuộn khúc hai hàm răng nhọn hoắt cắn thân mình nhai nuốt hung hăng Không biết ai tạc rồng tạc rồi chôn vào đất Đất lặng yên Bức thư đá ghìm lời phán xét đã trồi lê

Lúa vụ mùa

Thơ   •   05.11.2021
Tháng mười chưa rét, lúa non Sữa đang kết bột, hạt còn bâng khuâng Lạ lùng gié lúa tay nâng Mà nghe hồi hộp bão giông cuối trờ

Mùa xuân 1973

Thơ   •   04.11.2021
Hoa đào tươi trong bài ấm mưa rơi Mùa xuân thứ bao nhiêu mà đời còn trẻ quá Cành nhú lộc non tơ, đồng xanh từng chân mạ Bức tranh chuột bao đời đám cưới vẫn chưa qua. Bốn xung quanh vườn tược cửa nhà Màu  xanh mát của cây, sắc nâu bền của đất Lấ

Thơ gửi cháu

Thơ   •   04.11.2021
Cu Tuệ ơi, ông nhớ Nhớ cái miệng không răng Nhớ cái cằm nghểnh nghểnh Cái dáng nghiêng cháu nằm Nhớ lăm dăm đôi mắt Cái lưỡi thè liếm mép Cái nụ cười trêu ông Cu Tuệ ơi, biết không? Bàn chân chưa lấm đất Đã cách ông bao rừng Bao đại dương xanh ngắt B

Gió thu

Thơ   •   04.11.2021
Mở cửa sáng nay gặp gió thu Sững sờ như gặp người quen cũ Lòng bỗng đầy lên bao nỗi xưa Nỗi gì không rõ Chỉ biết mình đã đi, đã qua Chỉ gặp gió thu, không gặp lại gương mặt từng đi với gió th

Cu Tuệ

Thơ   •   04.11.2021
Cu Tuệ bò khắp nhà Tay xem và mắt ngó Thám hiểm những góc bàn Dò tìm sang mép ghế Có lúc bị cộc đầu Thấy đau mà ngơ ngác Không biết mình đau đâu Không biết đầu bị cộc Đành đau mà chẳng khóc Ngơ ngác rồi lại chơi Khám phá những chân trời Từ bàn sang đ

Mưa dầm

Thơ   •   04.11.2021
Ngày mưa dầm, người già đi Câu thơ tươi xanh nuôi nó bằng gì Ta qua tuổi xanh mà chưa kịp trẻ Tuổi trẻ là gì những năm chiến tranh Vệt khói lam mờ bay trên mái gianh Xóm lá xác xơ, mẹ già lập cập Những mẹ thẫn thờ đợi con khắp nước Mưa bụi mịt mờ cỏ

Kể chuyện làng

Thơ   •   04.11.2021
Tặng bà con và các bạn thanh niên làng biển cửa Sông Hồng "Làng tớ ấy à..." Các cậu kể chuyện làng thích quá! Những  rặng tre ôm vùng làng Bắc Bộ Những đồi chè mở suốt đất Trung du Bóng cây đa, quán nước, mái đình chùa Nhịp cầu đá nhẵ

Thôi bây giờ

Thơ   •   05.11.2021
Thôi bây giờ sông lại chỉ là sông Núi là đá, cây là cây lấy gỗ Quay điện thoại chẳng run từng con số Thôi bây giờ Phú Thọ cũng như Vinh Nhưng làm sao anh trở lại là anh Như cái thuở chưa biết thương biết nhớ Sách đã khép, những cuộc đời trong đó Khóc

Tiếng gọi

Thơ   •   04.01.2022
Đời cứ mênh mông như thế thôi Càng đi càng khát những chân trời Mây bay trắng mãi bờ vô tận Ngắn ngủi bao nhiêu một kiếp người Muốn nối đời ra bằng câu thơ Lơ mơ dòng chữ đậu trên tờ Mỏng manh trang giấy bay trong gió Tiếng gọi muôn đời mong tiếng th

Vẽ

Thơ   •   05.11.2021
Nắng trên lá cọ Trời cong sau đồi Chiếc xe ngựa nhỏ Một dòng mương trôi Chiếc xe đi rồi Mây bay, trời khác Bút anh vẽ nước Nước trôi như đời Trời khác màu trời Cây khác màu cây Nhưng đây phút giây Nắng đầy lên chiều Một điều không khác Là lòng anh yê

Cửa bể

Thơ   •   05.11.2021
Đến đây gần biển xa nguồn Con sông chảy chậm nỗi buồn tan lâ

Nắng tươi

Thơ   •   04.11.2021
Nắng chiếu trên chồng gạch đỏ tươi Lá sáng long lanh ửng mặt người Sẽ một ngày nắng tươi như thế Mà ta không nữa ở trên đời Không có ta thì gạch vẫn tươi Biết đâu trong gạch có ta rồi Tiếng chim tu hú trong vườn vải Có giống khi ta tuổi chín mười?

Giữa mây bay

Thơ   •   04.11.2021
Mây kia xưa cũng là người Người từ mặt đất lên trời thành mây Nghìn đời bay, chỉ còn bay Xứ người đông đúc, xứ mây trập trùng Lên cao trông thức mây lồng Người ơi! Sao lại động lòng bi thương Không cây, không xóm, không đường Không hơi đất ấm vô thườ

Cầu và sông

Thơ   •   04.11.2021
Cầu ở lại còn sông trôi đi vẫn gần nhau mà luôn chia ly dẫu có vậy nhưng còn được vậy tôi là cầu, nhưng em là chi!

Viếng mộ ngày áp Tết

Thơ   •   04.11.2021
I Nghĩa địa ngay ven làng những ngôi mộ quay nhìn thôn xóm ngọn tre, bụi chuối, mái nhà tranh. Ông bà mẹ cha xa khuất nằm đây nghe tiếng gà nằm đây nhận từng tia khói bếp   tháng giêng hoa bưởi thơm tháng hạ nồng nàn hương mít chín những ngô

Nhớ anh Huy Cận

Thơ   •   04.11.2021
Nhớ xa, xót nỗi thương gần Ngọt cay chi, cũng khẩu phần thế gian Sợi dây căng đất với trời Bập bùng tiếng lửa nói lời xa xăm Dấu chân in giữa đường trần Những đêm gió trở vẫn thầm thĩ đau Gió rừng thổi trắng bờ lau Hồn sông rộng nhớ nhịp cầu ngày xưa

Đám tang hoa

Thơ   •   04.11.2021
Tết qua những ngày hoa đã tắt Hết phận hoa thì thành phận rác Xe tang hoa leng keng màu sắc Tươi tắn quá những bông hoa nở chót lần đầu nhìn ngơ ngác mưa bay Đám tang hoa tưng bừng hương sắc cành đào về bãi rác Sắc hoa ánh làm hồng gương mặt những ng

Viết về cây

Thơ   •   04.11.2021
Mùa xuân Tôi muốn viết về cây Cây trên núi. trên đồng. trên vỉa hè thành phố Người làm chứng lặng im Bùng cạnh mỗi cuộc đời Cái bóng mát độ đường như quán trọ. Mỗi vòm lá là một vùng quê nhỏ Cây giữ riêng năm tháng của từng người. Trưa, tuổi thơ khô

Một phía trời

Thơ   •   05.11.2021
Em hãy chờ anh nói hết câu Trời xanh còn có ở trên đầu Con đường trước mặt còn xa mãi Quay phía nào ta không thấy nhau Em hãy chờ anh nhìn lại đã Hỡi đôi mày nắng, tóc mưa ơi Gương trăng vầng trán đêm trăng ấy Ánh mắt xa như một phía trời...

Chùa trong núi

Thơ   •   04.11.2021
Núi đẹp, sư dựng chùa thờ Phật Phật lánh nơi đây người đến tìm Lễ vật xếp đầy chùa, tiền dắt vào tay bụt Cõi u huyền ồn ã tiếng cầu xin Cầu chức, cầu tiền, cầu cởi bỏ oan khiên Đời lắm cảnh vô vàn lời ước nguyện Phật lắng nghe chăm chú im lìm Thương

Nghe cháu hát

Thơ   •   04.11.2021
Cu Tuệ hát trong chăn Chẳng ra lời ra nhạc Loăng ca loăng quăng Ông thì ngồi im phắc Dọn lòng mình Lắng nghe Cái cuộc đời thường nhật Lại nghe ra diệu kỳ Thằng cu cháu suốt ngày nghịch, khóc Sáng mai này bỗng hát Hát một mình Lăng nhăng lít nhít Ng

Thăm con

Thơ   •   04.11.2021
Con ngủ trong căn phòng trọ học Tiếng thở đều như thế bao đêm Mẹ cha trong nước nào hay biết Khi gió ngoài kia lạnh xuống thềm Con tự làm nguôi nỗi nhớ nhà Tự mình bước kịp với người ta Tự lui cơn mệt, cơn đau bệnh Ở cạnh con rồi vẫn xót xa Bố ngoảnh

Tranh tết dân gian

Thơ   •   05.11.2021
Chuột thổi kèn, chuột làm chú rể Cô dâu ngồi kiệu, thẹn thò ghê Có cả chú mèo nhưng chẳng sợ Khi đã mùa xuân ở bốn bề Này trái dừa cao, anh trèo em đỡ Vạt váy, ô hay dám hứng trời Khuôn ngực để trần – mùa xuân mà lị Thầy đồ cóc nhỉ, thầy đồ cóc ơi! T

Quê người

Thơ   •   04.11.2021
Trên cao thì nắng cũng quê ta Cũng trắng màu mây bay phía xa Đồi cũng nhuộm vàng trên đỉnh ngọn Tôi ngỡ là tôi lúc ở nhà Nắng xuống vào cây, soi tận lá Cây lá không là cây lá quen Những dáng phố phường xa lạ kiểu Nhưng nếp nhà dân khác lạ thềm Nhớ q

Viết trong đêm nghỉ tại chùa

Thơ   •   05.11.2021
Bát Tràng 1973 Hương ngát về khuya thơm khắp am Trăng nghiêng trên mặt Phật thư nhàn Hai hàng tề chỉnh râu im phắc Mắt nghĩ trầm ngâm, lo thế gian Không biết từ đâu tiếng mọt lên Nghe như cưa nghiến xiến vào đêm Bao nhiêu xà cột tan thành bụi Phật vẫ

Những điều cùng đến

Thơ   •   04.11.2021
1 Các nước trong veo anh rồi đề trên bàn Em nói đến nhưng con chim mùa hạ Chiều rộng rãi một màu xanh phố xá Ngôi sao hôm biêng biếc như cười Hạnh phúc bất ngờ và cũng giản đơn thôi Em chợt đến và đời anh làm tổ Như một kẻ lang thang bỗng tìm về xứ s

Sinh vật

Thơ   •   04.11.2021
Có loài sinh vật sinh lúc bình minh chết vào chập tối suốt vòng đời ngán ngủi nó không hề biết đêm Lại có loài sinh lúc chiều hôm chết vừa rạng sáng nó không biết trên đời có nắng có ánh ngày, hoa thắm, chim kêu.

Nhà

Thơ   •   04.11.2021
Đôi khi nhà của người lại là những chân trời Nhà của sông là biển Nhà của hoa là ánh mắt nhìn hoa Đêm là nhà của giấc mơ Giấc mơ che cho đời thực con người Nhà của tình yêu là chính nó Tình yêu không có gì chở che Trái tim yêu đập ngoài lồng ngực V

Không đề

Thơ   •   04.11.2021
Cậy đêm, đêm đã sang ngày Gió khuya thì rộng, mà cây lại mềm Cậy sông, sông bận với thuyền Chấm com thì ngại, tên miền thì xa

Gạo quê

Thơ   •   04.11.2021
Gạo nuôi người Quê cũng nuôi người Gạo thành máu, quê thành hồn trong vắt Người gánh gạo trưa hè chân đất Trời xanh ngần, vai thẫm mồ hôi Gạo mồ hôi Quê cũng mồ hôi Mồ hôi gánh từ làng lên phố Trưa lạng phác hàng cây im gió Gạo quê đây-hồn tôi-ai mua

Trong cơn lụt

Thơ   •   04.11.2021
Bàn chân quen với đất làng Bây giờ đất ngạt dưới làn nước sâu Cánh đồng vàng lúa còn đâu Chùa chìm, Phật ngập dưới màu phù sa Giữa dòng ta cứu lấy ta Cây cau chới với nóc nhà chon von Tiếng ai gọi dưới mưa dồn Tiếng cha mẹ, tiếng bãi cồn quê hương Đã

Ở nghĩa trang liệt sĩ Ngọc Hồi

Thơ   •   04.11.2021
Làng nước nơi nào không nghĩa trang Một góc rừng đây đã bảo tàng Những Dốc Đầu Lâu, những Đồi Tử Sĩ Tên đất nghe còn đau tóc tang Chiến trận xa rồi, bom đạn tắt Mà sao nước mắt mẹ chưa khô Những người yên nghỉ chưa yên nghỉ Xương cốt run lên ở đáy mồ

Tháp Chàm

Thơ   •   04.01.2022
Biển ầm ầm sóng ngoài kia Lặng im viên gạch nói gì thời gian Sự đời tan hợp, hợp tan Còn thân còn một thi gan với trờ

Những con số

Thơ   •   04.11.2021
Quốc hội thông qua ngân sách Số liệu buồn, vui, mừng, lo âu Đôi khi một thoáng phân vân đến Trời xanh thăm thẳm ở trên đầu Trời xanh thay đổi theo mây gió Số liệu đừng thay như gió mây Bà con vất vả năm hai vụ Thu được bao nhiêu mỗi vụ cày Số liệu ch

Cây si trong bệnh viện

Thơ   •   04.11.2021
Bừng bừng cơn sốt hôm vào viện Cây cũng bừng bừng quả chín sây Triệu mặt trời con trong kẽ lá Quả đang nhập mộng, lá đang say Cây đang cơn đẹp mà ta sốt Hết sốt Nhìn ra Đã đổi thay: Mùa quả đã tàn, xơ xác lá Cây về bụi bậm kiếp làm cây Mừng qua cơn b

Học khôn

Thơ   •   04.11.2021
Đi một ngày đàng Học một sàng khôn Sàng thưa quá Mà khôn thì lại vụn Đi mấy ngày đàng Chân vẫn hoàn châ

Gửi các con

Thơ   •   04.11.2021
Mẹ con không làm thơ Nhưng sống thơ hơn bố Mẹ con tin cỏ cây, tin các thánh thần Cỏ cây cứu được người và thánh thần phù hộ Mẹ con tin nén hương nối với các bầu trời Mẹ con thích nấu ăn nhưng lại ngại cỗ bàn đông đúc Mẹ thích ngắm quanh bàn sì sụp bố

Lỡ

Thơ   •   04.11.2021
Bố hứa bắt cho con con Ve Ve chưa kịp bắt đã qua hè Mùa sau, con lớn, chơi trò khác Bố một mình, bên cây, lắng nghe.

Giấc ngủ ở nhà mình

Thơ   •   04.11.2021
Hai mươi mốt năm anh mới ngủ lại nhà mình Căn nhà gỗ nhỏ nhoi trong hẻm nhỏ Trên tường cũ tấm hình anh còn đó Anh là chú bé con mười bốn tuổi đầu Hai mươi mốt năm chú bé này ở với mẹ già anh Gương mặt chú vẫn cười, cả những khi mẹ khóc Thế mà mái đ

Nghe đàn bầu

Thơ   •   04.11.2021
Nghe đàn bầu là nghe tiếng ngân Lúc tay buông cần thì hồn réo rắt Tiếng của dây là tiếng bật bông Tiếng của bầu trong veo trong vắt Không có dây thì không có tiếng bầu Đôi tay bật lên cây đàn vật chất Hồn thanh âm nhập cõi nhiệm mầu Ta trong cõi, gặ

Đợi

Thơ   •   05.11.2021
Anh đứng trên cầu đợi em Dưới chân cầu nước chảy ngày đêm Ngày xưa đã chảy, sau còn chảy Nước chảy bên lòng, anh đợi em Anh đứng trên cầu nắng hạ Nắng soi bên ấy lại bên này Đợi em. Em đến? Em không đến? Nắng tắt, còn anh đứng mãi đây! Anh đứng trê

Cây thông

Thơ   •   05.11.2021
Ai mà chịu rét bằng thông Rễ xuyên mặt đất, ngọn trông vút trời Sấm rung, chớp giật không rời Một hơi gió lại bồi hồi khúc ngâm

Hoa Vị Khê

Thơ   •   05.11.2021
Tiến vua, hoa đến Thiên Trường Gốc hoa ở lại với vườn Vị Khê Điện đài vua chúa tàn đi Trên manh vườn nhỏ trông kìa, vẫn hoa!

Rức đầu

Thơ   •   04.11.2021
Tay ôm đầu bịt chặt hai tai không hẳn đau-có gì căng nứt như trái chín mà không chín được năng bên trong mà nhẹ bên ngoài Chiều thì vàng như cơn ngái ngủ bụi bay inh inh ai ở trong mình âm âm làn da mặt gãy ngang nắng chói đèn nhòa đường cưa nhức nhố

Với thơ

Thơ   •   04.11.2021
- Sự đời khó lắm người ơi Câu thơ đi ngược về xuôi làm gì - Mùa đông dù có tái tê Thì xuân cũng đến liền kề đó thôi Sông tìm về biển sông xuôi Mây tìm về núi mưa rơi xuống trần Gió bay không ngại xa gần Trăng cao thì cũng tầm chân của người Khó ư? Th

Những cái chân

Thơ   •   04.01.2022
Cái gậy có một chân, Biết giúp bà khỏi ngã. Chiếc com-pa bố vẽ, Có chân đứng, chân quay. Cái kiềng đun hằng ngày, Ba chân xoè trong lửa. Chẳng bao giờ đi cả, Là chiếc bàn bốn chân. Riêng cái võng Trường Sơn, Không chân đi khắp nước.

Ngã tư đường

Thơ   •   04.11.2021
Xe chạy không bao giờ dứt Vừa chạy vừa đổi thay Xe Nga thành xe Tây Xe Tàu thành xe Mỹ Căn nhà cũ kỹ hoá lầu gương Ngã tư đường Cái lần mưa bụi ấy Em đi bóng nhỏ xa dần... khuất Bây giờ mưa vẫn bay

Về thăm lớp cũ

Thơ   •   04.11.2021
Nhớ thì không biết nhớ ai Buồn thì gió lạnh sương mai có buồn Loanh quanh hư thực phố phường Về thăm lớp cũ nhớ trường ngày xưa Mái trường im bóng cây thưa Người trong lớp ấy bây giờ ở đâu? Liễu xanh soi tóc bên cầu Liễu xanh vẫn thế. Ta đầu bạc phơ.

Vầng trăng trong chiếc xe bò

Thơ   •   04.11.2021
Chú bé ngủ trong xe bò, mặt trăng nằm trong mây trắng xốp Mặt trăng đi trên trời, chiếc xe đi dưới đất Trăng vuốt ve trên da trên tóc Chú cưỡi mơ, mơ tay mẹ vuốt thầm Chú đang tuổi của trăng Gương mặt sáng như trăng - Giấc ngủ Cũng thanh trong như tr

Thôi bây giờ

Thơ   •   05.11.2021
Thôi bây giờ sông lại chỉ là sông Núi là đá, cây là cây lấy gỗ Quay điện thoại chẳng run từng con số Thôi bây giờ Phú Thọ cũng như Vinh Nhưng làm sao anh trở lại là anh Như cái thuở chưa biết thương biết nhớ Sách đã khép, những cuộc đời trong đó Khóc

Cỏ

Thơ   •   05.11.2021
Cỏ dại như tình anh Dài theo đường em bước Em không đi lối này Cỏ vẫn xanh như trước Cỏ dại quen nắng mưa Làm sao mà giết được

Ông cháu

Thơ   •   04.11.2021
Cháu chạy tung tăng trong nắng hanh Gió xuân ru mầm lá hiền lành Ông ngồi trông cháu trông trời đất Xao xuyến ngần xanh trên mạ xanh Cháu biến ông thành con ngựa cưỡi Ông thành tên lửa cháu giang bay Túm tóc ông reo bừng cả má Lại bắt ông làm ông rượ

Thơ tặng trường Monash

Thơ   •   04.11.2021
Xin cám ơn các thầy Cám ơn ngọn đèn khuya nước Úc đã soi trên trang sách của con tôi Xin cám ơn mặt trời Cám ơn biển bao la và rừng già nước Úc, Biển xanh biếc và mặt trời đánh thức Rừng thẳm sâu ký ức dạy con người. Nước Úc xa mờ, xa lắc với đời tô

Mùa xuân đi rất khẽ

Thơ   •   04.11.2021
Trái tim vốn điên rồ Mùa xuân thì độ lượng Cỏ may trên đường quê Bờ đê xao xuyến gió Cỏ may đi về đâu Đường trần xa thẳm thế Đời người đâu có lâu Sông nào không đến bể Hãy lắng nghe mùa xuân Đất ẩm dưới bàn chân Cây loang màu khói nhạt Chiếc tã trước

Lịch hoa

Thơ   •   04.11.2021
Hoa gạo tàn rồi, hoa phượng đỏ Thế rồi hoa phượng cũng tàn luôn Vàng tương hoa mướp dây dưa nhớ Đã trắng hoa mai một góc vườn Chỉ một loài hoa luôn tứ quý Là bông cứt lợn nở ngoài truông.

Phải chăng...

Thơ   •   04.01.2022
Phải chăng trước gương em thoáng nét buồn: tuổi trẻ xa rồi, nhan sắc đi đâu! Nhan sắc thành đời anh và các con khôn lớn Thành tháng ngày khuya sớm lo toan Thuở sinh đứa con đầu em tháo vội chiếc áo len duy nhất, chiếc áo hồi môn một thời con gái để đ

Xa...

Thơ   •   04.01.2022
Giá tiếng lóc bóc con suối chảy sau nhà là tiếng nước ruộng cao tràn ruộng thấp Giá cánh rừng huy hoàng trước mặt là cánh đồng lúa chiêm chín rực Chiếc cổng chống nhà mình nhìn về phía Sài Sơn Nắng đã chấm giọt gianh Tiếng gà giữa ngọ Tiếng cu gáy ch

Các cụ chép sách trong thư viện

Thơ   •   04.11.2021
Các cụ già ngồi chép chữ Nho Dáng trầm lắng trên pho sách cổ Trông phảng phất giống hòn non bộ Những sợi râu mờ như khói sương. Tiếng mực mài kiên nhẫn trong nghiên Phòng đọc rộng chìm trong lặng lẽ Giữa luận án, phương  trình, đồ thị Tiếng mực

Thực mơ Đà Lạt

Thơ   •   04.11.2021
Những dãy phố có thể bừng dưới nắng Có thể mờ trong lãng đãng sương bay Tiếng rì rào ta nghe có thể là tiếng thác Có thể là tiếng gió trên đầu cây Có thể hạ - giữa trời trưa nắng sáng Có thể thu - khi chiều lạnh heo may Mây có thể bay lạc vào tr

Nhật ký

Thơ   •   04.01.2022
Ngày trôi mau, mùa trôi mau Sao vết thời gian cứ nhói đau Mẹ xa thăm thẳm bao mùa hạ Vườn cũ ngời xanh tia lá cau Một đứa con xa, hai đứa con xa Trưa hạ chông chênh, nhà vắng nhà Lòng cứ mềm dần theo tuổi tác Tiếng còi xa lắc phía sân ga

Điền kinh

Thơ   •   04.01.2022
Các cụ chạy điền kinh thanh niên ngồi hút thuốc: Các bố ơi! chạy đâu cho thoát Chi bằng ngồi xuống đây, bia thuốc Phổi hun khói bền hơn tre gác bếp Anh chàng nói xong thì bạc tóc chần chừ, nhập đoàn người chạy tiếp Quanh hồ Gươm, hồ Tây xứ phù sa, xứ

Tơ nhện

Thơ   •   04.11.2021
Ai hay tơ nhện trong phòng cũ Lại trói mình im suốt buổi chiề

Gửi người về từ nơi xa nhất

Thơ   •   04.11.2021
Thuở bé chơi diều, diều bay với gió Nơi anh qua gió có còn đâu Căn nhà như xa xôi trắng màu mây thương nhớ Có mây đâu mà nỗi nhớ tìm theo Muốn hình dung một tia khói bếp Khói không bay mà toả mọi chiều Ngỡ chẳng còn gì gắn anh với đất Thân thể anh g

Cháu Tễu hát khoe

Thơ   •   04.11.2021
Cu Tễu bây giờ biết hát nhăng Gọi ông điện thoại hát lăng băng Bài voi bài ngựa đem khoe hết Lại đến bài chú Cuội ông trăng Giọng non hát vội nhiều câu ngọng Con cóc nghe thành “ton tóc” thôi Ông không hiểu nghĩa mà thương lắm Khoe ông là biết nhớ ô

Tình yêu - Dòng sông

Thơ   •   04.11.2021
1 Có bao giờ sông chảy thẳng đâu em Sông lượn khúc lượn dòng mà đến biển Bờ bãi loi thoi xóm làng ẩn hiện Đời sông như đời người trên sông Đời anh quen với lũ với dông Với gió chạy cát bay, đá ngầm vực xoáy Thuyền êm lướt khi sào va dưới đáy Anh thuộ

Khán giả

Thơ   •   04.11.2021
Áo như ngựa vằn Thân như ngựa bạch Hát thì ngựa ô Trái tim tôi - lục lạc Treo vào đâu bây giờ

Đọc thơ Xuân Diệu

Thơ   •   04.01.2022
Con sông ấy có bến thuyền Câu thơ ấy có một miền xót xa Thơ tình tặng khắp người ta Hại thay... trắng một vòng hoa trên mồ. Chân đi dăm núi nghìn hồ Gửi hương cho gió bao giờ mới xong Chữ trên mặt giấy phập phồng Trái tim im lặng dưới vồng cỏ m

Mây trắng

Thơ   •   04.11.2021
Có những trưa nhìn mây trắng bay Tuổi thơ trời cũng trắng mầu mây Bây giờ tóc bạc, nhìn xa tít Vẫn một khung trời chẳng đổi thay Mới biết cữ người không lớn lắm Trăm năm mây trắng bấy nhiêu ngày Kẻ lên ngôi báu, người về ruộng Mây trắng mơ hồ bay khỏ

Nhớ li ti

Thơ   •   04.11.2021
Đã nhiều năm Giao thừa xong tôi ngồi yên lặng Nghe nỗi nhớ cháu con thấm xuống đời người Tôi ra ga đón người thiên hạ Ăn tết mình bằng vui người ta Tết xa quê lại có cả nhà Con tất bật cháu lăng xăng Cô gái tuổi hai mươi nay thành bà nội Chén rượu nh

Tiếng cu gù

Thơ   •   04.11.2021
Tiếng cu gù Ta nghe Hồn bờ tre Mái rạ Sáng mai này Vào hạ Nước Úc nam bán cầu Những biệt thự quanh đồi xanh lá Có nhìn thấy chim đâu Chỉ tiếng gù thong thả Tiếng xe hơi chạy mau Hồn bờ tre mái rạ Tiếng chim gù mờ xa Tiếng chim gù rõ nhất Là tiếng tr

Sau giờ trực chiến

Thơ   •   04.01.2022
Trực chiến về, mẹ hát ru con Lối ngõ thôn thơm mùi ổi chín Sau cơn mưa khí trời ngọt lịm Đêm xanh ngời khi ngôi sao lên Hai đầu kèo võng lại ru êm Con lại ngủ yên trong vòng tay mẹ bế, Cánh cò trắng bay ra trận địa Nghe tiếng ru cò lại bay về. Cò lạ

Mặt trời lặn ở Ăng kor

Thơ   •   04.01.2022
Nụ cười gương mặt đá Trên bảy trăm năm vẫn tươi Nụ cười trên mặt người Chưa tươi đã héo Vầng trăng cổ xưa khi tròn khi méo Đêm đêm sáng với nụ cười này Ai đã ngồi đây Những chiều sương xuống Mặt trời đỏ như trái tim đứt cuống Rụng phía trời tây Tông

Chỗ ấy, sóng...

Thơ   •   04.11.2021
Chỗ ấy, sóng đập vào bờ bể Nguời đến rồi người lại ra đi Sóng vô tâm và đá vô tri Chỉ tiếng đập trong lòng ta ở lại Tiếng sóng đập xa vời xa ngái Ngỡ tan đi mà vẫn đang còn Sóng không đổi dẫu bờ thay đổi Ta nhìn ta mà lạ tâm hồn Cứ ngỡ lạc mà không

Thầy ơi!

Thơ   •   04.11.2021
Viếng nhà thơ Trần Lê Văn Cho em cúi lạy Thầy. Tiễn biệt Năm chục năm qua em đã học Thầy Em học nỗi gian lao mà Thầy đã trải Học câu nói vui lau giọt lệ buồn Chỗ chân cùng đường thì lòng bước tiếp Nghe tiếng vọng người mà nên câu thơ Thầy dạy một năm