Bơ vơ

Thơ   •   Thứ bảy, 30/10/2021, 14:40 PM

Phố cụt đâm vào phố cụt Tôi đâm ngang phố Hàng Đồng đâm bổ xuống Bờ Sông Ở đâu? ở đâu có ngụm đèn xanh Rèm che nhoè cửa sổ? Ở đâu còn một phố thề son sắt lá đưa thư? Gió may ơi đừng nổi lạnh! Để tôi phải chạy phố đèn vàng Chạy dọc phố đèn nâu Mưa bụ

Nội dung bài thơ: Bơ vơ

Phố cụt đâm vào phố cụt

Tôi đâm ngang phố Hàng Đồng đâm bổ xuống Bờ Sông

Ở đâu? ở đâu có ngụm đèn xanh

Rèm che nhoè cửa sổ?

Ở đâu còn một phố thề son sắt lá đưa thư?

Gió may ơi đừng nổi lạnh!

Để tôi phải chạy phố đèn vàng

Chạy dọc phố đèn nâu

Mưa bụi! Đừng rơi!

Tôi thò cổ ngã tư khuya

Hàng đèn cà thâm thâm quầng phố vắng

Bế mạc chợ phiên rồi - cổng gỗ khoá từ lâu

Thì đi thôi! Có phố nào xanh

Hoa lay hàng giậu tím?

Có phố nào chờ tha thiết nữa từ ngày xưa?

Để tôi khỏi bơ vơ

Bơ vơ?

Tôi?

Một người có triệu người thân dọc quanh nghìn bờ biển

Tôi có họ hàng nghìn bộ lạc châu Phi

Tôi có đủ tình yêu

Nghìn lẻ một đêm yêu chưa thoả sức

Tôi có thừa cay đắng

Nào đã kịp đắng cay đâu?

Sao đã cho tôi những phố xào xạc?

Sao đã ghi tôi vào mép sổ buồn rầu?

Tôi biết gọi về đâu?

Ai?

Ai có đôi lời an ủi?

Ai kẻ vỗ về trái đất bồ côi?

Để tôi đó? - Tôi cô đơn

Tôi cô đơn trời xanh cô đơn trời tía

Cô đơn nắng đào cô đơn mưa tái nhợt đầu ô

Cô đơn lang thang trong các đám đông

Trên quảng trường nham nhở gió

Cô đơn lòng ngõ rỗng trăng chênh

Cô đơn sân ga tầu chạy tốc hành

Không đỗ lại các cuộc đời xé lẻ

Cô đơn trống đổ trường chiều

ùa ra khỏi xà lim lớp học

Cô đơn pháo đánh trống lấp. Để mùa xuân

                                                          đổi tích hát ê a đào kép cũ

Cô đơn đoàn thợ mỏi còi tầm

Lê guốc gỗ cổng xăng-tan nhà máy

Cô đơn khi bị xúc phạm

Người đổ xiêu một cuộc động đất tâm hồn...

Cô đơn những mơ ước chết non

Nằm hiu hắt bụng quan tài sọ...

Cô đơn sực nghe canh ba tuyết đổ phũ phàng

Dù chỉ một mái nhà không củi lửa

Dù chỉ một ngã ba đen chết cóng hàng đèn

Cô đơn lá thư xanh xao

Chữ yêu dấu... tím run run mực đọng

Cô đơn phố bão tốc đầu bù

Ta cúi xuống đôi môi toác nẻ

Hôn mút lưỡi một hộp đêm nheo nhớt trần truồng

.............................................

.............................................

Ôi cô đơn! Cô đơn! Hãy lấy đêm nay làm đêm tận thế

Hãy quàn xác lá khô lòng thẳm quan tài!

Gió lốc! đừng lên đừng lên!

Tôi chạy rông vỉa hè đêm

Nhà nhà then lim khoá xích

Chao ôi tôi! Một kẻ vóc sắt mình đồng

Tôi chẳng có ai yêu!

Để tôi cứ phải ném đá hộc thia lia sông

Tôi phải một mình ghé vai kênh chân thành đổ

Thôi thôi! Không cuộc tôm-bô-la vui nào mở đúng tên tôi

Đi đi thôi! Hãy đến bến tầu đen

Dìm đầu lui cơn trán sốt

Tôi ơi! Tôi ơi!

Rồi hãy đứng phỗng ngã tư buồn

Man mát ruột đớp đèn sương...

.............................................

.............................................

.............................................


Bài thơ Bơ vơ của tác giả Nhà thơ Trần Dần - Trần Văn Dần, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Trần Dần - Trần Văn Dần

Nghệ danh: Trần Dần

Tên thật: Trần Văn Dần

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Trần Dần - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Bơ vơ,Thơ Trần Dần,Nhà thơ Trần Dần,Trần Dần,Cổng tỉnh

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Cổng tỉnh (1994)

Ngã bẩy

Thơ   •   30.10.2021
Ngã bẩy - các căn hàng nổi lửa Đám đông tụ hình chiều tắt... phố lao xao... Mái gác nhoè hơi lam đường thành bụi vấn Thoại thoải người đi bù dục quảng trường. Điện trắng thẫn thờ tiệm lính Tây Ta-la-la nhạc nổ. Dãy hàng vỉa hè ngơ ngác lửa vòng nia G

Xì... cút

Thơ   •   30.10.2021
Một cụ phán già rơi ba toong nhặt lên hầu cụ Đẩy chiếc xe bò ì ạch dốc đê Một em bé ngã - ngã tư Vực em lên phủi bụi Một thằng con Tây đá túi bụi bà lão ăn mày Khó xử làm sao!!! Đúng lại? Đi? Ê? Nhìn gì? Lủi lủi khôn xong mũi giầy đá sốc Hu! Hu! Hiệp

Con ngựa bạch ôn con

Thơ   •   30.10.2021
Ếp ếp! nhong! nhong! rung bờm ngựa bạch Trăng trắng lâu đài tôi nghé mắt nhìn ra Xế hên là chợ - xế bên là đầm He hé bình minh Hoa súng ngậm làn môi tím lịm Leng keng phố sớm cơ leng keng Tôi thò đầu dậu sắt Tôi? Hôm qua tôi chạy thi với lũ thuyền đ

Sớm biết

Thơ   •   30.10.2021
Đêm khách sạn Phòng 13 một nữ hai nam Phòng 17 một nam hai nữ Yếm nứt nụ tồng tênh Bố bồi săm con nhòm lỗ khoá Mi mắt đồng trinh màng xé lụa trần truồng Chưa 14... đã ma cô thành thạo.

Phùng Đình Bột

Thơ   •   30.10.2021
Moa là Bột Mũ Panamiêng nghiêng - Phùng Đình Bột Moa bẩm sinh ra đã bú vú vàng mười Một sẽ triệu phú như moa... làm gì nơi chợ sống? Ngốc! Cái thằng Hai gãi trán thấp pharma - chien! Ngu! Cái thằng Út, áp tàu xuôi bíu đuôi tàu ngược! Moa! Từ phố gá

Gái trai thành quách bàn cờ

Thơ   •   30.10.2021
Uống cả vành mày giếng thơi Phố buồn in đáy mắt Uống nón ba tầm lá nõn đội trời thâm Tóc bím đi đâu? Phố thắt cổ có ngọn đèn hoang Phố hoang có ngọn đèn thắt cổ Đi đâu? Chớ lạc thành quách bàn cờ Xoà xoã tóc hàng cây Đứng lại! Ai qua phố ngang Thâ

Côm pra đo

Thơ   •   30.10.2021
Tôi bị ung thu “thèm” từ hồi để chỏm Ô hô tôi! Tôi rãi chẩy ròng ròng Nhìn khung cửa rèm thêu Gác gấm... Lâu đài mơn mởn My Nương ơi! Bắc thang leo cần mấy đoạn? Để tôi sắm dây dài tôi thất nút tôi leo Tôi sẽ bắt cóc từ ô kính màn tuyn Từ nách thơm g

Thu

Thơ   •   30.10.2021
Chiều xuống lênh đên ngõ trống Tre già đuôi én bờ cong Mái trúc đọng hơi lam... Còi thu giật giọng Làm choàng tỉnh hàng cây run xác lá đầu cành... Bóp gác đừng khuya dùi Chòi canh xanh xao đừng kề cà mõ dạc Thà để thoi thóp phố chiều chìm Thoi thóp p

Khai từ!

Thơ   •   30.10.2021
Kỷ niệm! Đưa tôi về chốn cũ Đừng ngại mây che từng cây số buồn rầu! Đừng ngại mở trong lòng từng cây số nhớ thương! Tôi đã sống đã lỡ lầm chẳng nhỏ Trong đời tôi đã có thơ ngây Tôi đã có đôi ngày nhỏ dại Hãy châm man mác các dặng đèn từ kí ức vùi sâ

Bơ vơ

Thơ   •   30.10.2021
Phố cụt đâm vào phố cụt Tôi đâm ngang phố Hàng Đồng đâm bổ xuống Bờ Sông Ở đâu? ở đâu có ngụm đèn xanh Rèm che nhoè cửa sổ? Ở đâu còn một phố thề son sắt lá đưa thư? Gió may ơi đừng nổi lạnh! Để tôi phải chạy phố đèn vàng Chạy dọc phố đèn nâu Mưa bụ

Bạn cũ

Thơ   •   30.10.2021
Tôi biết ra nước đã mất rồi Tôi thì ở đầu ô bằng thẳng Tuổi thơ ấu đã qua như một người đi không để giấy lại Bạn cũ?... Một mùa lá vàng theo gió tung hê!... Thế giới xám bổ dụng thanh niên:           

Hy vọng

Thơ   •   30.10.2021
Dù bị vứt bên lề đường Dù bị tàn tật Ta vẫn khăng khăng yêu Tổ quốc thật lòng Dù manh tải đùm thân Bị gậy bơ vơ trời không che đất không chở Dù đêm nghe gió quét gậm cầu Chỉ vài ánh sao lu làm củi lửa Ta vẫn khăng khăng yêu Tổ quốc thật lòng Dù chỉ c

Một ngày như lệ thường

Thơ   •   30.10.2021
Điện cháy đầu ô đêm... phố dốc Chòi sương cánh vạc giật mình Trống đánh đoàn thợ lên tầm Gió thổi kèn ma mưa thui lòng ngõ hẹp ò... ò đêm đi như một cỗ quan tài Ngày về: đây mới thực là đau Thành quách heo heo mây cò bợ Bụi nổi chân thành lem luốc đá

16 tuổi

Thơ   •   30.10.2021
16 Chữ bướm đậu trang thư Nhuỵ ngực nữ sinh tơ che chẳng nổi Chập tối người yêu đầu lừa Nửa đêm mẹ lừa... buồng beo quan đầu tinh Thương ơi! Một cặp mắt xanh xanh rùng rợn nhà điên Đôi vú nhúm cau run run mảnh lụa xé mỏng Đâu! Đâu ngõ bé nhảy ô xưa?

Lộc

Thơ   •   30.10.2021
Sa mạc phố đêm 1-5 Bố xô ra đường mẹ khóc Thình lình xa kia tiếng chân Bóng tối đầy hàm răng cảnh sát Đầu phố ngoạm một người Trong nhà chuột rúc hòm gạo rỗng Chân xích va vào đêm Đoàn tàu nghển cổ đi... thành trì đen im ỉm cửa Cha ơi! Con biết Sơn L

Văn sĩ Hoài

Thơ   •   30.10.2021
(Kịch 3 màn) Màn 1 Đâu thuốc trường sinh hỡi khoa học già lão? Thôi để ta tìm bất tử ở văn chương Đánh vợ... bán đoạn 5 sào ruộng tổ Hoài đi. Màn 2 Tu viện lầu xanh tròng trành lá đổ Thánh đường tiệm hút xạc xào sương Tết tết tết ư? Sao lạ

Lâm què

Thơ   •   30.10.2021
Vỡ rạp! Buồn như vỡ rạp! Buồn như vai áo xé chẳng người khâu Đi nhé! Lâm ơi! Cũi sắt sư tử gầm... Uốn la thân tơ cô đào hung hung tóc sáng Cô gái dị kỳ! Cô đẹp làm gì? Để gánh xiếc lại tan đi? Rủ rạp... Chuồn đầu tiên Một phát đạn - đu bay qua bên k

Đào Đình Bế - “Báo ơ!”

Thơ   •   30.10.2021
Tôi biết địa dư vũ trụ Tôi mới hiểu nỗi lòng niềm si dại các vì sao Sao Chổi! Ma cà bông trời Tứ cố vô thân đi về vệt lửa Sao Mai! Cô thiếu nữ làm sao Qua rèm cửa nhìn anh Sao Vượt. Báo ơ! Tôi rao nghêu ngao sương mai Mặt trời đến ú tim thành quách c

Gái trai thành quách bàn cờ (tiếp)

Thơ   •   30.10.2021
Phố nịt vú - phố rơi voan Phố nào thơm dạ hợp Phố nào nưn nứt nụ đò lan? Phố nào xiên vào phố đông Chơm chớp đèn mi lam... tơ bòng mớ phố. Biết đâu phố nào đục Thành quách bàn cờ đâu biết phố nào trong?

14 tuổi

Thơ   •   30.10.2021
Đừng chém trẻ thơ Đừng chém đàng lưỡi Để búp tay mềm đuôi mắt quệt nhà ngang Bố mắng lần đầu tiên gãy hai răng cửa Bố mắng thêm vài lần giập hẳn ống xương chân Ba tháng cổng nhà thương Lá vàng rơi như những miếng tiết đỏ Một con mắt bông băng rách kẻ