Buồn
Thơ
•
Thứ hai, 25/10/2021, 00:15 AM
Đã chảy về đâu những suối xưa? Đâu cơn yêu mến đến không chờ? Tháng ngày vùn vụt phai màu áo Của những nàng tiên mộng trẻ thơ. Rụng những chùm tên mấy độ bông; Phai hàng nhật ký chép song song; Chàng trai gối mộng trên trang sách Tỉnh thức, mùa xuâ
Nội dung bài thơ: Buồn
Đã chảy về đâu những suối xưa?
Đâu cơn yêu mến đến không chờ?
Tháng ngày vùn vụt phai màu áo
Của những nàng tiên mộng trẻ thơ.
Rụng những chùm tên mấy độ bông;
Phai hàng nhật ký chép song song;
Chàng trai gối mộng trên trang sách
Tỉnh thức, mùa xuân rụng hết hồng.
Đời mất về đâu, hỡi tháng, năm?
Xuân không mọc nữa với trăng rằm!
Chẳng bao lâu ngủ sầu trong đất,
Vĩnh viễn mùa đông lạnh chỗ nằm.
Nay hẵng còn đây ấm mặt trời,
Mà sao lòng lạnh tuyết băng rơi?
- U sầu chắc hẳn đang nhanh bước,
Lưng khọm nghìn năm đến cửa tôi.
Bài thơ Buồn của tác giả Nhà thơ Huy Cận - Cù Huy Cận, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Huy Cận - Cù Huy Cận
Nghệ danh: Huy Cận
Tên thật: Cù Huy Cận
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Huy Cận - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Buồn,Thơ Huy Cận
Cùng tập thơ: Lửa thiêng (1940)
Thơ
•
25.10.2021
Tặng Khái Hưng Đêm mưa làm nhớ không gian, Lòng run thêm lạnh nỗi hàn bao la... Tai nương nước giọt mái nhà Nghe trời nằng nặng, nghe ta buồn buồn. Nghe đi rời rạc trong hồn Những chân xa vắng dặm mòn lẻ loi... Rơi rơi... dìu dịu rơi rơi... Trăm muô
Thơ
•
25.10.2021
Ai biết đường kia dậm mấy lần? Gió vừa thổi lạc dấu muôn chân. Làm sao góp lại nâng xem thử Những bước vu vơ xa lại gần. Thôi đã tan rồi vạn gót hương Của người đẹp tới tự trăm phương. Tan rồi những bước không hò hẹn Đã bước trùng nhau một ngả đường.
Thơ
•
25.10.2021
Xuân gội tràn đầy Giữa lòng hoan lạc, Trên mình hoa cây... Nắng vàng lạt lạt - Ngày đi chầy chầy... Hai hàng cây xanh Đâm chồi hy vọng... Ôi duyên tốt lành! Én ngàn đưa võng - Hương đồng lên hanh. Kề bên đường mòn - Mùa đông đã tạnh - Cỏ mọc bờ non..
Thơ
•
25.10.2021
Bâng khuâng trời rộng nhớ sông dài. H.C. Tặng Trần Khánh Giư Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp, Con thuyền xuôi mái nước song song. Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả; Củi một cành khô lạc mấy dòng. Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu, Đâu tiếng làng xa vãn c
Thơ
•
25.10.2021
I Chiều lại xuống ở trên lầu cô tịch; Chờ thi nhân đã chết tự ngàn xưa Nói chuyện cùng. - Chiều không nắng, không mưa, Không sương gió, chỉ có sầu vạn thuở. Đời hiu quạnh, thời gian nghiêng bóng nhớ, Phố không cây thôi sầu biết bao chừng! Chỉ mơ hồ
Thơ
•
25.10.2021
Tặng Thạch Lam Đường trong làng: hoa dại với mùi rơm... Người cùng tôi đi dạo giữa đường thơm, Lòng giắt sẵn ít hương hoa tưởng tượng. Đất thêu nắng, bóng tre, rồi bóng phượng Lần lượt buông màn nhẹ vướng chân lâu: Lên bề cao hay đi xuống bề sâu? Khô
Thơ
•
25.10.2021
Tặng Hoàng Đạo Thức giậy, nắng vàng ngang mái nhạt, Buồn gieo theo bóng lá đung đưa Bên thềm, - Ai nấn lòng tôi rộng, Cho trải mênh mông buồn xế trưa. Than ôi, trời đẹp nhưng trời buồn, Như cảnh tươi màu rạp cải lương. Tôi đội tang đen cùng mũ trắng,
Thơ
•
25.10.2021
Quanh quẩn mãi giữa vài ba dáng điệu Tới hay lui vẫn chừng ấy mặt người Vì quá thân nên quá đỗi buồn cười, Môi nhắc lại chỉ có ngần ấy chuyện. Đời nhạt tẻ như tàu không đổi chuyến! Đứng xem ngoài hay quay gót nhìn trong Cùng thuộc rồi bàn ghế ở trong
Thơ
•
25.10.2021
Tặng em Triệu Giờ náo nức của một thời trẻ dại! Hỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gương! Những chàng trai mười lăm tuổi vào trường, Rương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc. - Sắp hạnh phúc như chương trình lớp học, Buổi chiều đầu họ tìm bạn kết duyên;
Thơ
•
25.10.2021
Hoàng hôn mù xuống nặng, Gió sông buồn, em ơi! Nhà em đầu phố lặng, Ba ngõ, bốn bề trời. Gần gũi già mong nhau, Tấc gang càng tưởng nhớ. Phố trước với đường sau: Ấy mới lòng gặp gỡ. Anh đến ôi! chờ đợi. Em ra ồ! ngóng trông. Em nói và anh nói; Ðôi ta
Thơ
•
25.10.2021
Người ở bên trời ta ở đây; Chờ mong phương nọ, ngóng phương nầy. Tương tư đôi chốn, tình ngàn dặm, Vạn lý sầu lên núi tiếp mây. Nắng đã xế về bên xứ bạn; Chiều mưa trên bãi, nước sông đầy. Trông vời bốn phía không nguôi nhớ, Dơi động hoàng hôn thấp