Ê chề

Thơ   •   Thứ hai, 25/10/2021, 01:25 AM

Ta lại mỉa mai rồi, Sao lại buồn thế ấy! Xuôi đường mây nước trôi, Bỏ lại lòng ta vậy. Đôi tay không tín mộ Chỉ lạc hướng thiên đường. Linh hồn tôi goá bụa, Đơn chiếc giữa đau thương. Mong trốn tránh bơ vơ, Tôi đem tình bán rẻ Cho vạn khách thờ ơ - V

Nội dung bài thơ: Ê chề

Ta lại mỉa mai rồi,

Sao lại buồn thế ấy!

Xuôi đường mây nước trôi,

Bỏ lại lòng ta vậy.

Đôi tay không tín mộ

Chỉ lạc hướng thiên đường.

Linh hồn tôi goá bụa,

Đơn chiếc giữa đau thương.

Mong trốn tránh bơ vơ,

Tôi đem tình bán rẻ

Cho vạn khách thờ ơ -

Và lòng tôi đã ế.

Một chiếc linh hồn nhỏ:

Mang mang thiên cổ sầu.

- Những nàng tiên dần chết;

Mơ mộng thuở xưa đâu?


Bài thơ Ê chề của tác giả Nhà thơ Huy Cận - Cù Huy Cận, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Huy Cận - Cù Huy Cận

Nghệ danh: Huy Cận

Tên thật: Cù Huy Cận

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Huy Cận - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Ê chề,Thơ Huy Cận

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Lửa thiêng (1940)

Tình tự

Thơ   •   25.10.2021
Sáng hôm nay hồn em như tủ áo, Ý trong veo là lượt xếp từng đôi. Áo đẹp chưa anh! Hoa thắm thêu đời, Áo mơ ước anh bận giùm chiếc nhé. Vàng rạng cùng xanh, hồng cười với tía, Xin mời anh chọn hình sắc yêu đương. Hồn em đây đủ muôn ánh nghê thường, A

Tâm sự

Thơ   •   25.10.2021
Chiều ơi! Hãy xuống thăm ta với! Thiên hạ lìa xa, đời trống không. Nắng xế ngậm ngùi trên mái cũ; Đìu hiu bên phố, nhớ bên lòng. Ta biết quen chiều tự thuở xưa, Tim nghe xa vắng rộng không bờ Một ngày trời đẹp bâng khuâng quá: Ấy buổi đầu tiên bạn bú

Buồn đêm mưa

Thơ   •   25.10.2021
Tặng Khái Hưng Đêm mưa làm nhớ không gian, Lòng run thêm lạnh nỗi hàn bao la... Tai nương nước giọt mái nhà Nghe trời nằng nặng, nghe ta buồn buồn. Nghe đi rời rạc trong hồn Những chân xa vắng dặm mòn lẻ loi... Rơi rơi... dìu dịu rơi rơi... Trăm muô

Đẹp xưa

Thơ   •   25.10.2021
Tặng Tô Ngọc Vân Ngập ngừng mép núi quanh co, Lưng đèo quán dựng, mưa lò mái ngang... Vi vu gió hút nẻo vàng; Một trời thu rộng mấy hàng mây nao. Dừng cương nghỉ ngựa non cao Dặm xa lữ thứ kẻ nào héo hon... Đi rồi, khuất ngựa sau non; Nhỏ thưa tràng

Thu

Thơ   •   25.10.2021
Hôm qua thu mới về, Với một cành hoa gẫy. Sương nặng gieo đầu tre, Lạnh tràn theo gió đẩy. Thu tới trong vườn bên; Ngợ ngàng màu cúc mới. Đêm qua bên láng giềng, Êm tựa nhàn, thu tới. Cô gái nhỏ thung dung Qua miếng vườn hoa nhỏ. Đất nằm im dưới cỏ,

Nhạc sầu

Thơ   •   25.10.2021
Tặng Nguyễn Gia Trí Ai chết đó? Nhạc buồn chi lắm thế! Chiều mồ côi, đời rét mướt ngoài đường; Phố đìu hiu màu đá cũ lên sương. Sương hay chính bụi phai tàn lả tả? Từng tiếng lệ: ấy mộng sầu úa lá. Chim vui đâu? Cây đã gẫy vài cành. Ôi chiều buồn! Sa

Điệu buồn

Thơ   •   25.10.2021
Mưa rơi trên sân. Mái nhà nghiêng dần... Ôi buồn trời mưa! Nhìn trăm sao buồn Của mưa trên sân... Ôi lòng buồn chưa! Đêm xa xuống gần, Biết sao nói năng. Nhớ chi bâng khuâng. Cửa the gió rình; Vườn cau nước dâng. Mưa rơi đều đều Trên từng ngói kêu, T

Dấu chân trên đường

Thơ   •   25.10.2021
Ai biết đường kia dậm mấy lần? Gió vừa thổi lạc dấu muôn chân. Làm sao góp lại nâng xem thử Những bước vu vơ xa lại gần. Thôi đã tan rồi vạn gót hương Của người đẹp tới tự trăm phương. Tan rồi những bước không hò hẹn Đã bước trùng nhau một ngả đường.

Học sinh

Thơ   •   25.10.2021
Tặng Tú Mỡ Gió thổi sân trường chiều chủ nhật; - Ôi! Thời thơ bé tuổi mười lăm, Nắng hoe rải nhạt hoa trên đất, Đời dịu vừa như nguyệt trước rằm. Bốn vách nghiêm trang tiếng đọc bài, Đầu xanh dăm chục, nét văn khôi. Chiều xuân chim sẻ vô trong lớp, Ô

Thân thể

Thơ   •   25.10.2021
Hỡi Thượng đế! Người nhìn xem, Người đã cho thân thể, Bình thịt xương để đựng chứa linh hồn. Người đã cho những bàn tay hoa nở, Những cây chân, chồi mạnh búp tơ măng; Người thu góp gió mây trong miệng thở, Nơi mắt ngời, Người gửi ánh sao trăng; Mắ

Chiều xuân

Thơ   •   25.10.2021
Xuân gội tràn đầy Giữa lòng hoan lạc, Trên mình hoa cây... Nắng vàng lạt lạt - Ngày đi chầy chầy... Hai hàng cây xanh Đâm chồi hy vọng... Ôi duyên tốt lành! Én ngàn đưa võng - Hương đồng lên hanh. Kề bên đường mòn - Mùa đông đã tạnh - Cỏ mọc bờ non..

Em về nhà

Thơ   •   25.10.2021
Thôi sáng hung rồi; em hãy đi. Tự nhiên em nhé; chớ buồn chi.. Suốt ngày nhắc nhở em từng phút, Anh đoán thuyền em đến bến gì. Này lúc bên đường bóng đứng trưa, Thuyền em qua thác sóng xô lùa. Sông êm, bãi cát con cò đứng: Khỏi vực, lòng em hết sợ ch

Tràng giang

Thơ   •   25.10.2021
Bâng khuâng trời rộng nhớ sông dài. H.C. Tặng Trần Khánh Giư Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp, Con thuyền xuôi mái nước song song. Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả; Củi một cành khô lạc mấy dòng. Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu, Đâu tiếng làng xa vãn c

Lời dịu

Thơ   •   25.10.2021
Đi rất êm, bước êm nữa, người ôi! Tiếng động gần, dư thanh gợi xa xôi... Phòng yên tĩnh, chớ làm phòng vắng vẻ! Hồn mới lim dim, bước giùm nhè nhẹ. Hé cửa vừa, níu cành lả qua song Cho bóng xuống mi, cho bóng xuống lòng. Tai ê chề chỉ vừa nghe gió lá

Tiễn đưa

Thơ   •   25.10.2021
Chân rộn, lòng đau xé; Tay buông, dáng não nùng. Đứng dừng trông mắt lệ, Đi: bắc cầu nhớ nhung. Người xa, buồn lại gần, Tai nặng lời giao thân. Ngã ba tà áo lặn... Dặm trường thương cố nhân. Gió về, chiều sẽ kể... Bước chậm tưởng gần người... Cây dà

Nhớ hờ

Thơ   •   25.10.2021
Lâng lâng chiều nhẹ ghé muôn tai; Trong bóng chiều như mờ tiếng ai. Thổi lạc hương rừng cơn gió đến - Bâng khuâng trời rộng nhớ sông dài. Ôi! nắng vàng sao mà nhớ nhung! Có ai đàn lẻ để tơ chùng? Có ai tiễn biệt nơi xa ấy Xui bước chân đây cũng ngạ

Ngậm ngùi

Thơ   •   25.10.2021
Nắng chia nửa bãi; chiều rồi... Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu. Sợi buồn con nhện giăng mau; Em ơi! hãy ngủ... anh hầu quạt đây. Lòng anh mở với quạt này; Trăm con chim mộng về bay đầu giường. Ngủ đi em, mộng bình thường! Ru em sẵn tiếng thuỳ dươ

Xuân

Thơ   •   25.10.2021
Luống đất thơm hương mùa mới dậy, Bên đường chân rộn bước trai tơ. Cây xanh cành đẹp xui tay với; Sông mát tràn xuân nước đậm bờ. Ồ những người ta đi hóng xuân Cho tôi theo với, kéo tôi gần! Rộn ràng bước nhịp hương vương gót, Nhựa mạnh tuôn trào tưở

Hối hận

Thơ   •   25.10.2021
Hạnh phúc rất đơn sơ; Nhịp đời đi chậm rãi... Mái nhà yên bóng trưa; Ong hút chùm hoa cải. Lòng tôi sao chẳng đợi, Vội vã bước vào trong! Bốn mùa yên một lối Chân mỏi vạn đường cong. Tôi không đành nói xấu, Đời, đời rất hiền từ; Nhưng hoa xuân không

Ngủ chung

Thơ   •   25.10.2021
Ôi rét! đêm nay mấy học trò Ngủ chung giường hẹp, trốn bơ vơ. - Cô hồn vạn thuở buồn đơn chiếc Có lẽ đêm nay cũng ngủ nhờ. Lạnh lùng biết mấy tấm thân xương! Ân ái xưa kia kiếp ngủ giường. Đâu nữa tay choàng làm gối ấm; Còn đâu đôi lứa chuyện canh sư

Song song

Thơ   •   25.10.2021
Người có đôi môi rõ thắm hồng Để mà rằng “được” với rằng “không”. Đôi tay lưu luyến khi giao nối, Khi đắp thành cao chặn nẻo lòng. Và đôi mắt ấy biết nhìn xa; Khi ngoảnh mặt gần bên, biết đậm đà; Nhưng cũng biết gieo buồn khía cạnh; Lạnh đồng tê giá

Trò chuyện

Thơ   •   25.10.2021
I Chiều lại xuống ở trên lầu cô tịch; Chờ thi nhân đã chết tự ngàn xưa Nói chuyện cùng. - Chiều không nắng, không mưa, Không sương gió, chỉ có sầu vạn thuở. Đời hiu quạnh, thời gian nghiêng bóng nhớ, Phố không cây thôi sầu biết bao chừng! Chỉ mơ hồ

Đi giữa đường thơm

Thơ   •   25.10.2021
Tặng Thạch Lam Đường trong làng: hoa dại với mùi rơm... Người cùng tôi đi dạo giữa đường thơm, Lòng giắt sẵn ít hương hoa tưởng tượng. Đất thêu nắng, bóng tre, rồi bóng phượng Lần lượt buông màn nhẹ vướng chân lâu: Lên bề cao hay đi xuống bề sâu? Khô

Bi ca

Thơ   •   25.10.2021
Hỡi mây trắng phất phơ màu gió cũ! Nước buồn ôi! còn lại bến sơ xưa, Cho ta gởi vọng xuôi về quá khứ Đôi chút sầu tư nước đẩy, mây đưa. Buồn đã lại khi bắt đầu yêu mến; Lòng mê say ngay từ thuở mê tình. Vì ta đợi cho nên người chẳng đến; Người xa ta,

Mưa

Thơ   •   25.10.2021
Mưa giong buồn sợi xuống lơi lơi, Lạnh của không gian thấm xuống người. Rơi rớt về đây muôn hướng gió; Lòng sầu vạn dặm gió mưa phơi. Hiu hắt đày tôi giữa xứ hờ. Ý buồn tự kể mộng bâng quơ. Tương tư thấp thoáng sau khe cửa, Tuy chẳng mong ai cũng đợ

Tình mất

Thơ   •   25.10.2021
Ôi! những kẻ tôi chỉ chào một bận, Chân xa mau, lòng chưa kịp giao thân, Trên đường tôi nếu trở lại vài lần, Chắc ta đã yêu nhau rồi, - hẳn chứ... Một lời nói nếu có gan ướm thử; Một bàn tay đừng lưỡng lự trao thơ; Một lúc nhìn thêm, đôi lúc tình cờ,

Thuyền đi

Thơ   •   25.10.2021
Trăng lên trong lúc đang chiều, Gió về trong lúc ngọn triều mới lên. Thuyền đi, sông nước ưu phiền; Buồm treo ráng đỏ giong miền viễn khơi. Sang đêm thuyền đã xa vời; Người ra cửa biển, nghe hơi lạnh buồn. Canh khuya tạnh vắng bên cồn, Trăng phơi đầ

Giấc ngủ chiều

Thơ   •   25.10.2021
Tặng Hoàng Đạo Thức giậy, nắng vàng ngang mái nhạt, Buồn gieo theo bóng lá đung đưa Bên thềm, - Ai nấn lòng tôi rộng, Cho trải mênh mông buồn xế trưa. Than ôi, trời đẹp nhưng trời buồn, Như cảnh tươi màu rạp cải lương. Tôi đội tang đen cùng mũ trắng,

Trình bày

Thơ   •   25.10.2021
Tôi sẽ đến trước mặt Người, Thượng đế! Để kêu than, khi tôi đã lìa đời; Khi lá rụng, và hồn tôi đã xế, Sang bên kia thế giới của loài người. Trước Thượng đế hiền từ tôi sẽ đặt, Trái tim đau khổ héo thuở trần gian. Tôi sẽ nói:     

Buồn

Thơ   •   25.10.2021
Đã chảy về đâu những suối xưa? Đâu cơn yêu mến đến không chờ? Tháng ngày vùn vụt phai màu áo Của những nàng tiên mộng trẻ thơ. Rụng những chùm tên mấy độ bông; Phai hàng nhật ký chép song song; Chàng trai gối mộng trên trang sách Tỉnh thức, mùa xuâ

Quanh quẩn

Thơ   •   25.10.2021
Quanh quẩn mãi giữa vài ba dáng điệu Tới hay lui vẫn chừng ấy mặt người Vì quá thân nên quá đỗi buồn cười, Môi nhắc lại chỉ có ngần ấy chuyện. Đời nhạt tẻ như tàu không đổi chuyến! Đứng xem ngoài hay quay gót nhìn trong Cùng thuộc rồi bàn ghế ở trong

Ê chề

Thơ   •   25.10.2021
Ta lại mỉa mai rồi, Sao lại buồn thế ấy! Xuôi đường mây nước trôi, Bỏ lại lòng ta vậy. Đôi tay không tín mộ Chỉ lạc hướng thiên đường. Linh hồn tôi goá bụa, Đơn chiếc giữa đau thương. Mong trốn tránh bơ vơ, Tôi đem tình bán rẻ Cho vạn khách thờ ơ - V

Hồn xuân

Thơ   •   25.10.2021
Ai biết em tôi ở chốn nào? Má tròn đương nụ, trán vừa cao. Tiếng mùa về gọi lòng em dậy, Lơ đãng lòng tôi chẳng kịp rào. Ai biết người yêu nhỏ của tôi, Người yêu nho nhỏ trốn đâu rồi? Nhắn giùm với nhé, em tôi đó, Tròn trĩnh xinh như một quả đồi. Ngự

Vỗ về

Thơ   •   25.10.2021
Tỉnh dậy lòng ơi, ê chề hãy tỉnh! Gà gáy mai đem sức lại cho đời. Quên chua cay, hãy tỉnh dậy lòng ơi! Chớ áo não, chán chường không phải lẽ. Ngày về đó, đậm đà và mới mẻ; Sương buông thưa, hứa hẹn gió hiền lành. Nghe mạch đời đang thao thức âm thanh

Xuân ý

Thơ   •   25.10.2021
Đêm vừa nhẹ, gió vừa mơn, Cây chen ánh nguyệt trải vờn bóng xanh. Khuya nay, mùa đậu đầu cành; Đồng trăng lục nhạt; vàng thanh lối gần. Trăng êm cho gió thanh tân; Hương rừng tỉnh dậy ái ân xuống đồng. Đêm nay, không khí say nồng, Nghìn cây mở ngọn,

Trông lên

Thơ   •   25.10.2021
Nằm im dưới gốc cây tơ, Nhìn xuân trải lụa muôn tờ lá non. Gió se dòng mộng tuôn giòn, Đem theo hương vị đời ngon ngàn đời. Gió đưa hơi, gió đưa hơi, Lá thơm như thể da người: lá thơm... Da chiều mới tỏ sao hôm Màu thanh thiên đã và ôm giữa hồn. Giữa

Chết

Thơ   •   25.10.2021
Chân quấn quít rồi đến ngày nghỉ bước; Miệng trao lời rồi đến buổi làm thinh; Thân có đôi chờ lúc ngủ một mình, Không bạn lứa cũng không mền ấm nóng; Tai dưới đất để nghe chừng tiếng sống Ở trên đời; - đầu ấy ngửng lên cao Sẽ nằm im! Ôi đau đớn chừng

Chiều xưa

Thơ   •   25.10.2021
Buồn gieo theo gió veo hồ, Đèo cao quán chật, bến đò lau thưa. Đồn xa quằn quại bóng cờ, Phất phơ buồn tự thuở xưa thổi về. Ngàn năm sực tỉnh lê thê Trên thành son nhạt. - Chiều tê cuối đầu... Bờ tre rung động trống chầu, Tưởng chừng còn vọng trên lầ

Tựu trường (I)

Thơ   •   25.10.2021
Tặng em Triệu Giờ náo nức của một thời trẻ dại! Hỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gương! Những chàng trai mười lăm tuổi vào trường, Rương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc. - Sắp hạnh phúc như chương trình lớp học, Buổi chiều đầu họ tìm bạn kết duyên;

Khung tình

Thơ   •   25.10.2021
Hoàng hôn mù xuống nặng, Gió sông buồn, em ơi! Nhà em đầu phố lặng, Ba ngõ, bốn bề trời. Gần gũi già mong nhau, Tấc gang càng tưởng nhớ. Phố trước với đường sau: Ấy mới lòng gặp gỡ. Anh đến ôi! chờ đợi. Em ra ồ! ngóng trông. Em nói và anh nói; Ðôi ta

Áo trắng

Thơ   •   25.10.2021
Tặng Nhất Linh Áo trắng đơn sơ, mộng trắng trong, Hôm xưa em đến, mắt như lòng. Nở bừng ánh sáng. Em đi đến, Gót ngọc dồn hương, bước toả hồng. Em đẹp bàn tay ngón ngón thon; Em duyên đôi má nắng hoe tròn. Em lùa gió biếc vào trong tóc Thổi lại phòng

Cầu khẩn

Thơ   •   25.10.2021
Hồn bơ vơ, tôi đi dạo giữa đời; Chân theo lòng mà người chẳng theo tôi. Ngày đẹp thế, cũng có tay đang mở, Đuổi hạnh phúc giữa lòng tôi bợ ngợ. Tôi đi tìm người, tôi đi tìm thơ, Tính vẩn vơ có lành được bao giờ. Và tình ái không bao giờ lành được, Nâ

Thu rừng

Thơ   •   25.10.2021
Bỗng dưng buồn bã không gian, Mây bay lũng thấp giăng màn âm u. Nai cao gót lẫn trong mù Xuống rừng nẻo thuộc nhìn thu mới về. Sắc trời trôi nhạt dưới khe; Chim đi lá rụng, cành nghe lạnh lùng. Sầu thu lên vút, song song. Với cây hiu quạnh, với lòng

Hồn xa

Thơ   •   25.10.2021
Tặng Thế Lữ Thuở xưa, Chức Nữ buồn sông Ngân, Có kẻ ngồi thương ở dưới trần; Chạnh nỗi tương tư khôn giãi tỏ, Muôn sao bàng bạc sầu không gian. Từ buổi tiên đi, sầu cũng nhỏ, Nhân gian thôi nhớ chuyện trên trời; Đại bàng vỗ cánh muôn năm trước, Ai b

Bình yên

Thơ   •   25.10.2021
Thời khắc đang đi nhịp thái bình, Dịu dàng gió nhạt thổi mây xanh; Hàng cây mở ngọn kêu chim đến, Hạnh phúc xem như chuyện đã đành. Lẩn cụm hoa trời rơi dáng bướm, Nỡ chen hoa lá tiếng vành khuyên. Ngoài đường buổi sáng thơm hương mới, Thú sống thơm

Vạn lý tình

Thơ   •   25.10.2021
Người ở bên trời ta ở đây; Chờ mong phương nọ, ngóng phương nầy. Tương tư đôi chốn, tình ngàn dặm, Vạn lý sầu lên núi tiếp mây. Nắng đã xế về bên xứ bạn; Chiều mưa trên bãi, nước sông đầy. Trông vời bốn phía không nguôi nhớ, Dơi động hoàng hôn thấp

Hoạ điệu

Thơ   •   25.10.2021
Vàng đẹp quá, giăng tơ và xối chỉ; Trời mênh mông nên rất đỗi nhớ nhung; Chiều buồn buồn giữa hương sắc tưng bừng Như nắng xế nằm trên gương mờ thuỷ. Chiều nơi hồn, và nơi trời, ý nhị; Choáng tương tư, gió rộng vướng cành sây. Vườn hân hoan muôn vạ

Mai sau

Thơ   •   25.10.2021
Mai sau dù có bao giờ... Nguyễn Du “Chàng Huy Cận khi xưa hay sầu lắm, Gió trăng ơi! nay còn nhớ người chăng? Hơn một lần chàng đã gửi cho trăng Nỗi hiu quạnh của hồn buồn không cớ. Thuở chàng sống thì lòng chàng hay nhớ, Nỗi nhớ thương không biết đã

Cách xa

Thơ   •   25.10.2021
Lời chẳng giao lời, tay lạ tay, Tấc gang cách trở, nhớ muôn ngày. Cô sầu dựng núi lên cao ngất; Nhưng cặp chim hồn lạc hướng bay. Tôi đứng bên này cửa Khổ đau, Bên kia người dạo, biết chi sầu. Dọc đời rải rác muôn ga đón. Khó nỗi ngồi chung một chuyế

Gánh xiếc

Thơ   •   25.10.2021
Có chàng ngơ ngác tựa gà trống, E đến trăm năm còn trẻ thơ; Tám tuổi một chiều trong rạp xiếc Yêu nàng cưỡi ngựa uốn thân tơ. Điệu kèn rộn rịp nâng chân ngựa Nhịp với lòng trai mở cánh yêu, Nhạc buồn thu - chở hồn đường sá! Lẫn với hùm, voi, gái lệ k