Cửa nhà tôi

Thơ   •   Thứ năm, 30/12/2021, 15:46 PM

Cửa nhà tôi giản dị Một cánh phên khép hờ Tán bàng trùm âu yếm Mái nghèo nghe lá ru Cầm tay anh lần ấy Tôi xấu hổ cúi đầu Cửa đừng nghe trộm ấy Tôi chả bằng lòng đâ

Nội dung bài thơ: Cửa nhà tôi

Cửa nhà tôi giản dị

Một cánh phên khép hờ

Tán bàng trùm âu yếm

Mái nghèo nghe lá ru

Cầm tay anh lần ấy

Tôi xấu hổ cúi đầu

Cửa đừng nghe trộm ấy

Tôi chả bằng lòng đâu…


Bài thơ Cửa nhà tôi của tác giả Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn

Nghệ danh: Phan Thị Thanh Nhàn

Tên thật: Phan Thị Thanh Nhàn

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Phan Thị Thanh Nhàn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Phan Thị Thanh Nhàn, Thơ Phan Thị Thanh Nhàn, Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn

Lời con

Thơ   •   26.10.2021
(Cho con gái) Con bảo: - Chùm bàng thân nhau quá Chẳng ai chịu ở một mình. - Bố mặc quần dài nhanh lên Cô tivi sắp ra chào đấy. - Thấy mẹ về, gió reo, lá vẫy Đúng cái cây là con cô gió rồi. - Con muốn mặc áo đỏ đi chơi Như tờ lịch những ngày

Bông hoa không tặng

Thơ   •   01.11.2021
Hẹn gặp anh trước Tết Mang theo một đoá hồng Bao nhiêu lời chúc đẹp Định nhờ hoa nói giùm Chuyện trò bâng quơ mãi Mẹ già thêm tuổi trời Những hàng cây Hà Nội Việc đang làm nay mai... Biết đời anh từng trải Công với việc ngập đầu Vẫn tấm lòng ưu ái Đô

Tóc của mẹ tôi

Thơ   •   26.10.2021
Mẹ tôi hong tóc buổi chiều Quay quay bụi nước bay theo gió đồng Tóc dài mẹ xoã sau lưng Bao nhiêu sợi bạc chen cùng sợi đen Tóc sâu của mẹ, tôi tìm Ngón tay lần giữa ấm mềm yêu thương Bao nhiêu sợi bạc màu sương Bấy nhiêu lần mẹ lo buồn vì tôi Con ng

Thơ   •   26.10.2021
Ơi! Cổ Ngư quen thuộc Ngẩng lên: phượng đỏ tươi Cúi xuống: nước xanh thẳm Con đường như đang bơi Lòng vui như mở hội Phần phật bay khăn quàng Sóng lăn tăn sáng chói A! Xem kìa: Hè sang! Không còn lo bài vở Sắp được đi trại rồi! Cầm tay nhau hớn hở Hé

Nhớ

Thơ   •   30.12.2021
Ô kìa ai đến là quen Bộ quân phục cũ, mũ mềm, trán cao Dáng đi nhanh nhẹn làm sao Mắt nhìn xa, bước tự hào hiên ngang Mừng vui em gọi vội vàng Ai ngờ lúc đến gần hơn em nhầm Một ngày không biết mấy lần Bâng khuâng em tự cười thầm: vẩn vơ Rõ ràng anh

Tạ lỗi

Thơ   •   30.12.2021
Đêm thơ Vịnh Hạ Long Thuyền đung dưa trên sóng Các bạn thơ đọc thơ Tôi ngồi trong góc vắng. Bỗng một người đến gặp Cảm ơn tôi thật nhiều Thơ tôi anh vẫn đọc Và cứ thầm mến yêu. Biết chồng tôi đã mất Anh ngậm ngùi sẻ chia: “Tôi cũng đang cô độc Vợ chồ

Không đề (I)

Thơ   •   30.12.2021
Em ho... làm nũng đấy Việc gì mà anh lo Ánh mắt nhìn xa xót Em muốn đưa vào thơ Để mai sau nếu ốm Không thuốc gì chữa lành Trang giấy xưa giở lại Ánh mắt nhìn của anh.

Em tôi

Thơ   •   30.12.2021
Em tôi đi bộ đội Năm nó tròn hai mươi Chưa một lần gặp lại Em đã hy sinh rồi! Nó ngã xuống chiến trường Giữa những ngày ác liệt Đồng đội chưa tìm ra Nơi tạm chôn hài cốt Mẹ khóc khô nước mắt Tôi tìm hỏi nhiều nơi Nhưng vẫn chưa biết được Nấm mộ nà

Nếu anh trở lại

Thơ   •   30.12.2021
Nếu trở lại cùng em xin anh đừng để quên ánh mắt Nếu trở lại cùng em xin anh đừng để quên nụ cười Vì mùa xuân đã trở lại rồi Đất cằn khô đã xanh mướt cỏ tươi Vườn khô héo lá cành đã rợp trời hoa nở Có lẽ nào nét mặt anh ủ rũ Có lẽ nào trái tim anh b

Ngày cưới của em

Thơ   •   30.12.2021
Trăng trong màu áo trinh nguyên Hoa hồng gài tóc son mềm thoa môi Ồ cô dâu quá xinh tươi Hôm nay em gái út tôi lấy chồng Cả ngày em chẳng kịp ăn Chỉ mình chị biết, thương thầm chút thôi Nhìn hai em thật đẹp đôi Vu vơ lòng chị bỗng hơi hơi buồn Sợ rằ

Hà Nội mùa thu

Thơ   •   01.11.2021
Lâu lắm rồi mới ra đường buổi tối Hà Nội vào thu quá dịu êm Gió rất nhẹ làm ánh đèn xao động Và như xao động cả màn đêm Đường phố vẫn đông người qua lại Những đôi lứa nắm nhẹ tay nhau Từng tốp em trai và em gái Dạo trên đường ríu rít bên nhau Một và

Em trai

Thơ   •   26.10.2021
Tặng em Phan Hữu Tuấn Một chàng trai hiện đại cưỡi Dream Dùng tiếng Thái, tiếng Anh gần như tiếng mẹ Chỉ Tết đến mới một lần thăm chị Em bây giờ bận rộn quá đi thôi Chợt gặp nhau nơi nhà mẹ chỉ cười Con mệt, vợ đau không hề than thở Em lặng lẽ một mì

Nếu

Thơ   •   30.12.2021
Nếu anh đi lên rừng Em sẽ là ngọn gió Gió thổi mãi không ngừng Hôn lên tóc anh đó. Nếu anh đi xuống biển Em ước làm sóng xanh Sóng dạt dào thương nhớ Quyện mãi bàn chân anh. Nếu mai sau anh chết Em ước làm bông hoa Hoa nở trên mộ nhỏ Thắm mãi chẳng l

Không đề (IV)

Thơ   •   30.12.2021
Em cắm hoa cho nhà sáng đẹp Em tắm gội cho người thảnh thơi Em làm việc say mê Em học hành chăm chỉ Em muốn mình tốt hơn đẹp hơn Tất cả vì anh đấy Vì trên đời còn có một người đang yêu Nhưng mà anh sẽ chẳng biết đâu Bởi vì em sẽ chẳng bao giờ nói Em

Bàn tay

Thơ   •   30.12.2021
Bàn tay em để trần Ngón đan vào năm tháng Dẫu đêm đông buốt tê Hay trưa hè cháy nắng. Bàn tay như ánh mắt Nói chiều sâu tâm tư Cũng dịu dàng mở khép Đón nhận và đưa cho Bàn tay em âu lo Khi đắp đê mùa lũ Lại bàn tay cần cù Cơm nước rồi may vá Hè tay

Con đường

Thơ   •   26.10.2021
Nếu anh đi với người yêu Chỉ mong anh nhớ một điều nhỏ thôi Con đường ta đã dạo chơi Xin đừng đi với một người khác em Hàng cây nay đã lớn lên Vươn cành để lá êm đềm chạm nhau Hai ta không biết vì đâu Hai con đường rẽ ra xa nhau hoài Nếu cùng

Không chắc chắn

Thơ   •   26.10.2021
Vắng anh tôi không khóc không buồn gặp anh tôi không thấy choáng váng nhưng xa lâu tôi thấy mình thiếu thốn tôi thấy mình mong nhớ ai và lòng buồn tôi lại hỏi tôi tình yêu hay tình bạn? Anh đi xa tôi không nhớ ngay đâu nhưng thỉnh thoảng anh h

Biển lạ

Thơ   •   30.12.2021
Gặp biển trong sách đọc Lại gần trong mắt nhìn Đã từng nghe tiếng sóng Giục giã bờ không yên Mà hôm nay biển lạ Giấu bao nhiêu bất ngờ Biển gió vì cá gúng Biển êm vì cá thu Cá moi mầu đỏ đậm Cá trích – làn sóng thơm Cá kiếm ngời trong nắng Cá chuồ

Bảo Lộc

Thơ   •   30.12.2021
Con đường như dải lụa Đưa tôi về vùng dâu Lần đầu thăm Bảo Lộc Sợi tơ nào vương nhau… Đồi trải dài như áo Nhấp nhô màu cốm non Nõn dâu vừa hé nụ Hứa một mùa lá ngon Kén tằm như tuyết trắng Xinh xinh trứng chim câu Máy rào rào xe chỉ Mỏng manh mà bề

Mẹ

Thơ   •   30.12.2021
Mẹ ơi con nhớ mẹ Trong những lúc thế này Con thiếu một giọng nói Con thiếu một bàn tay Con một mình một bóng Một khoảng trời mưa bay Mẹ ở gần làm sao Dưới chân đê Yên Phụ Đi bộ nửa giờ thôi Là được nhìn thấy mẹ Thấy nụ cười hiền hậu Dõi theo con thá

Một người

Thơ   •   26.10.2021
Căn phòng vắng một người Bỗng trở nên trống vắng Không còn gì ấm cúng Không còn gì vui tươi Bữa ăn vắng một người Tìm đâu ra mùi vị Khói cơm cay mắt thế Bây giờ em mới hay Hun hút hai hàng cây Gió thổi dài ngơ ngác Thành phố vắng một ngườ

Mùa xuân

Thơ   •   30.12.2021
Lòng không thể xúc động Dẫu mùa thu heo may Lòng dửng dưng chai sạn Dẫu nắng hè đắm say Ăn qua loa xong bữa Đi làm cho gặp ngày Chẳng còn thân ai nữa Có chút gì đắng cay Bỗng sơm nay con gái Hớn hở rằng: Mẹ ơi! Hoa nhà mình nở hết Ô mùa xuân đến rồ

Nàng tiên ốc

Thơ   •   26.10.2021
Buổi tối như mọi bữa Bé làm nũng nghiêng đầu: - Chị ơi, chuyện cổ tích Kể cho em nghe nào! ... “Xưa có bà già nghèo Chuyên mò cua bắt ốc Một hôm bà bắt được Một con ốc xinh xinh Vỏ nó biêng biếc xanh Không giống như ốc khác Bà thương không muốn bán B

Chiếc kim khâu

Thơ   •   26.10.2021
Óng như tia nắng Thon như ngón tay Chỉ làm không nói Miệt mài vá may Bao mảnh vải rời Đã thành bền chắc Bước đi mải miết Làm nên đường dài Vóc dáng mảnh mai Che mùa giá rét Vải trăm màu sắc Kim may cho người Riêng mình áo trắng Trắng tinh suốt đờ

Thức khuya

Thơ   •   26.10.2021
Cả nhà đều đã ngủ Có tiếng thở đều đều Đồng hồ kêu tích tắc Ôi sao mà thân yêu Thầy dù hay mắng mỏ Mẹ dù hơi lắm điều Lòng mình xa xót lắm Thương hai người bao nhiêu Một bầy con nhỏ dại Mái dột, vách nhà xiêu Ăn như tằm ăn dỗi Nghịch như là quỷ yêu S

Với mùa thu

Thơ   •   30.12.2021
Bỗng dưng lạnh nhạt với đời Không còn rung động trước lời yêu thương Nhiều khi điện thoại rung chuông Giả vờ đi vắng không buồn cầm nghe Soi gương, mình ngán mình ghê Nếp nhăn đuôi mắt tràn về khoé môi. Họp hành chỉ lặng im thôi Hình như hết cả niềm

Ngày tháng không quên

Thơ   •   30.12.2021
Cứ ngỡ mình lại yêu Khi gặp người nồng nhiệt. Tay đã chạm tay rồi Chợt nghe lòng cách biệt. Cứ ngỡ lại sẽ yêu Khi gặp người uyên bác. Nhưng khi trò chuyện rồi Lại e người khinh bạc. Hay là yêu một chút Cho đỡ buồn rồi thôi. Hay cưới xin nghiêm túc Đỡ

Cảm tạ

Thơ   •   30.12.2021
Ai sẽ đọc thơ tôi Với tấm lòng trân trọng Ai có cảm thương tôi Suốt một đời lận đận Mà tôi chưa rõ mặt Mà tôi chưa thuộc tên Hay tôi từng quen biết Mối sơ giao êm đềm Lặng im trong lặng im Có nghe lời cảm tạ…?

Làm anh

Thơ   •   26.10.2021
Làm anh khó đấy Phải đâu chyện đùa Với em gái bé Phải “người lớn” cơ. Khi em bé khóc Anh phải dỗ dành Nếu em bé ngã Anh nâng dịu dàng Mẹ cho quà bánh Chia em phần hơn Có đồ chơi đẹp Cũng nhường em luôn Làm anh thật khó Nhưng mà thật vui Ai yêu em bé

Hoa và ngày 20-11

Thơ   •   30.12.2021
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy Còn rung rinh sắc thắm tươi 20-11 ngày năm ấy Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi Cô tôi mặc áo dài trắng Tóc xanh cài một nụ hồng Ngỡ mùa xuân sang quá Học trò ngơ ngẩn chờ trông... Nụ hoa hồng ngày xưa ấy... Xuân sang, thầy đã bốn mư

Truyền thuyết trên đảo Côn Sơn

Thơ   •   26.10.2021
Người con gái trẻ măng Giặc đem ra bãi bắn Đi giữa hai hàng lính Vẫn ung dung mỉm cười Ngắt một đoá hoa tươi Chị cài lên mái tóc Đầu ngẩng cao bất khuất Ngay trong phút hy sinh Bây giờ dưới gốc dương Chị nằm nghe biển hát Đó là câu chuyện thực Về ngư

Dạy học

Thơ   •   26.10.2021
Hè năm học lớp sáu Mới hơn mười tuổi thôi Vai còn đeo khăn đỏ Mình đã đi dạy rồi! Buổi sáng mình đi học Trưa về nhà ăn cơm Chiều đi bộ lóc cóc Đến nơi thành “cô” liền! Đây hiệu kem Hồng Vân Ở góc Bờ Hồ ấy Chiều chiều mình đến đấy Dạy cho bà chủ nhà Ố

Cửa nhà tôi

Thơ   •   30.12.2021
Cửa nhà tôi giản dị Một cánh phên khép hờ Tán bàng trùm âu yếm Mái nghèo nghe lá ru Cầm tay anh lần ấy Tôi xấu hổ cúi đầu Cửa đừng nghe trộm ấy Tôi chả bằng lòng đâ

Với nàng Tô Thị

Thơ   •   01.11.2021
Tôi trèo ba ngọn núi cao Qua ba cửa động mới vào tới đây Một mình đứng giữa trời mây Thương ai hoá đá chẳng quay đầu về Giọt sương vai áo đầm đìa Hay là nước mắt thảm thê hỡi nàng? Vời trông xa tít mênh mang Mòn con mắt đợi bóng chàng biệt tăm Quản b

Biển vắng

Thơ   •   30.12.2021
Em ra biển tìm quên Chẳng may trời mưa suốt Sóng không người tắm mát Cát không người dạo chơi Gió lạnh đến tê người Sóng như là chạy trốn Biển mịt mù vắng tanh Không cánh buồm không bến Em chìa tay hứng mưa Nghe lòng mình mặn chát Biết nhớ ai bây giờ

Không đề năm 2007

Thơ   •   30.12.2021
Anh - người tuyên bố dịu dàng sẽ yêu em mãi Mặc người này người nọ yêu em Lời nói ấy đã chôn cùng với đất Anh về trời để em sống lem nhem Em cặp với người này, lấy người kia - rồi bỏ Em đâu còn là em của anh xưa Vậy mà em cứ tin mình còn chỗ dựa T

Những bài thơ cũ

Thơ   •   30.12.2021
Bài thơ tôi viết ngày xưa Tình sao chân thật ngây thơ ngọt ngào Bây giờ tóc bạc tuổi cao Thơ mình mình đọc câu nào cũng thương Bóng ai như vẫn bên giường Hình ai như vẫn trên đường song đôi Nhưng còn đâu nữa thơ ơi Lời yêu tan giữa bụi đời lấm lem Vớ

Viết trong sân viện bảo tàng Nga

Thơ   •   01.11.2021
Thành phố Lênin. Tôi thăm viện bảo tàng Đi ngược thời g ian gặp nhiều phong cách Bao biến động đổi đời vẫn vẹn nguyên màu sắc Rung lòng người nét vẽ tài năng Tôi đứng rất lâu trước Lêvi tan Mùa thu nga-tả lại làm sao được Cây phong đứng lặng im bê

Trại hè

Thơ   •   26.10.2021
Chúng tôi Những đội viên Hà Nội Về đây cắm trại hè Các bạn Những người con của đồng quê Cùng nhau sống mấy ngày hè thật vui Đêm xuống Trăng soi Trăng dệt làn lụa mỏng Sáng trong ánh mắt cười Chúng mình cầm tay nhau hát Gió cũng cùng reo chơi Còn ngày

Và...

Thơ   •   30.12.2021
Trong phòng họp có một người tôi mến Tất cả bỗng lung linh dịu dàng Người ấy ngồi rất xa nhưng mà tôi biết Người ấy vẫn dõi theo mọi việc tôi làm Và lúng túng lo âu vui sướng Và bất ngờ ai ngó sang ai Và tơ nhện vương vương phòng họp lớn Lá cỏ mềm r

Yêu

Thơ   •   30.12.2021
Anh đã đi cùng một cô gái khác Xinh hơn tôi và trẻ hơn tôi Cũng đưa đón chiều thương săn sóc Y như ngày hai đứa chung đôi. Tôi nghĩ mãi mà không sao hiểu được Sự thuỷ chung vô lý của mình Sao tôi chẳng thể nào yêu nổi Một chàng trai nào khác ngoài a

Bài thơ cuộc đời

Thơ   •   30.12.2021
- Nếu anh thực yêu em Sao anh không tặng hoa? - Nếu anh thực yêu em Sao anh không giúp đỡ? - Nếu anh thực yêu em Sao anh không bỏ vợ? Nàng hỏi. Chàng lặng im Rồi rụt rè bào chữa: - Đến với nhau dã khó Anh thực lòng yêu thương... Nàng cúi đầu nức nở

Bé Hà

Thơ   •   26.10.2021
Tặng em gái út Phan Thanh Hà Bé là em út Nhỏ xinh nhất nhà Chị yêu em lắm Ơi cô bé Hà! Yêu đuôi tóc nhỏ Tung tăng trên vai Yêu chiếc răng sứt Lại hay nhoẻn cười Bé lên sáu tuổi Còn mải chơi ô Mải chơi chạy đuổi Nhảy dây, lò cò... Mẹ là thợ dệt Dệt nh

Không đề tháng 1-1989

Thơ   •   30.12.2021
Như chớp mắt như chiêm bao Vừa ngây thơ đã chớm vào già nua Mắt đeo kính, tóc rụng thưa Gặp người yêu cũ muốn vờ rằng quên Thôi rồi cái thưở anh - em Thôi rồi một thoáng êm đềm ngày xưa Thôi rồi bím tóc ngây thơ Thôi rồi nũng nịu câu đùa trẻ con X

Không đề (III)

Thơ   •   30.12.2021
Như chớp mắt như chiêm bao Vừa thơ ngây đã chớm vào già nua Mắt đeo kính, tóc rụng thưa Gặp người yêu cũ muốn vờ rằng quên Thôi rồi cái thuở anh em Thôi rồi một thoáng êm đềm ngày xưa Thôi rồi bím tóc đung đưa Thôi rồi nũng nịu câu đùa trẻ con Xin đừ

Vườn mặt trời, quả mặt trăng

Thơ   •   26.10.2021
Tôi đến nông trường Cù Bai Xe ghé nhà dân buổi tối Cửa mở thông thoáng gió trời Cây vườn lặng im nép đợi Sớm mai trong veo nắng dọi Nhìn cây tôi chợt bàng hoàng Bao nhiêu mặt trời chói lọi Chín mềm trong lá rất thơm Ngẩng lên vườn chôm chôm đỏ Trái x

Rồi có thể

Thơ   •   01.11.2021
Rồi có thể ta nhìn nhau ngượng ngập Anh đi cùng cô gái khác xinh tươi Tôi cố để không rơi nước mắt Còn ai đâu thương mến dỗ cho nguôi Rồi có thể vợ và con ríu rít Anh nhẹ nhàng quên hết chuyện đôi ta Anh hối hả đón cuộc đời hạnh phúc Tôi bàng hoàng m

Về với làng Sêu

Thơ   •   30.12.2021
Mùa xuân trở lại làng Sêu Một mình tôi với thương yêu thuở nào Bờ dâu sông Đáy nghiêng chào Vườn quê hoa cải vươn cao sắc vàng Nhà ai tiếng pháo râm ran Mừng xuân về với nong tằm đầy tơ Mấy năm rồi bạn đi xa Vẫn cùng tôi đón giao thừa hôm nay Mẹ già

Trời và đất

Thơ   •   26.10.2021
Chiều nay chắc giận em ghê lắm Anh bực mình triết lý lung tung Hai đứa ta như trời với đất Tính tình sao xung khắc vô cùng Vâng, trời đất chẳng hề thân thiết Và tính tình có giống nhau đâu Trời vui buồn ồn ào lộ liễu Đất trầm tư suy nghĩ trước sau A

Hoa bất tử

Thơ   •   30.12.2021
Thăm chợ hoa ngày Tết Hoa nào thu hút em? Cẩm tú cầu, cúc gấm Mi mô da, hồng đen... Kìa phong lan muôn sắc Hoa dơn hồng toả hương Bao loài hoa rực rỡ Dắt em vào vườn thơm. Có một bông hoa nhỏ Nở quên trong góc vườn Như một loài hoa dại Sao anh cầm tặ

Trước mỗi chuyến đi xa

Thơ   •   30.12.2021
Đã bao nhiêu chuyến đi Vẫn không sao quên được Đêm cứ ngủ chập chờn Mơ con đường phía trước Suốt chặng dài tưởng tượng Bao xúc động trào dâng Gương mặt nào chưa gặp Đã quá chừng quen thân Biết mặt trời vẫn thức Biết trái đất đang quay Vẫn cứ nằm na

Trở lại Sài Gòn

Thơ   •   01.11.2021
Bao ngày xa thành phố Tôi bỗng nhớ khôn cùng Những hàng me xanh mát Đường phố dài thung dung Ôi Sài Gòn xa lạ Chẳng một mái nhà riêng Chẳng một chiều hò hẹn Chẳng con đường thân quen Mà hôm nay trở lại Bây giờ như bao giờ Tôi cứ yêu đắm đuối Với mố

Mưa

Thơ   •   30.12.2021
Sau cuộc vui, còn lại một mình Chợt nhớ ai day dứt Người em quen đã lâu mà chưa hề thân thiết Chưa một lần xưng"anh" Thế mà sau vầng trán thông minh Sau cái nhìn tĩnh lặng Em nghe tiếng lòng anh sâu thẳm Luôn thì thầm gọi em Nếu chưa vợ, ch

Làng quê

Thơ   •   01.11.2021
Như chưa hề nghe bom rơi Làng quê vẫn tự bao đời bình yên Khói cơm chiều nhẹ bay lên Đường thôn vương vít mùi thơm ngọt ngào Hoa xoan thả tím mặt ao Hoa ngâu hoa bưởi lẫn vào hoa chanh Rơm phơi quấn quít bàn chân Lại mùi đất ải lẫn cùng cỏ tươi Cánh

Bất ngờ

Thơ   •   30.12.2021
Bất ngờ ai bỗng gọi “em’’ Cho tôi bối rối lặng im mỉm cười Bất ngờ ở tuổi bốn mươi Băn khoăn bỡ ngỡ như hồi mười lăm Bất ngờ từng bữa cơm ăn Tiếng cười đầm ấm nếp nhăn bỗng nhoà Bất ngờ bề bộn cửa nhà Áo đàn ông giặt sao mà thương thương Muốn quăng

Đàn ông

Thơ   •   30.12.2021
Lần đầu tiên dạo chơi cùng người ấy Tôi thấy sao trời lấp lánh như mơ. Lần đầu tiên cầm tay người ấy Tôi thấy tim run nhịp bất ngờ. Người ấy là tượng thần tôi ngưỡng mộ Đã cho tôi hạnh phúc vô bờ. Đàn ông cao quý thiêng liêng quá Mỗi ngày qua đẹp đế

“Đâu đây trong cuộc đời thường”

Thơ   •   01.11.2021
Đâu đây trong cuộc đời thường của em ngày tháng vui buồn có anh Như niềm hy vọng mong manh cầm tay rồi lại hoá thành giấc mơ Mặt trời đằm thắm thiết tha mà tia nắng ấm bên ta vô hình Nghĩ về anh, nghĩ về anh mơ hay thực cũng không đành trong em Chỉ k

Giếng nước Bác Hồ

Thơ   •   26.10.2021
Làng con nghèo, ở ngoại ô Một chiều vui được Bác Hồ tới thăm Bác xem chỗ ở chỗ ăn Đến bên giếng đất, ân cần Bác khuyên: Làng ta rồi phải sạch hơn Giữ cho đôi mắt như gương trong ngần Bác về, gửi gạch tặng dân Giếng đầu tiên ấy ở sân đình làng Tròn x

Căn phòng và anh

Thơ   •   01.11.2021
Sớm sớm anh dậy trước Lẹ làng như con ong Thổi cơm rồi đun nước Cho em nằm ngủ thêm Anh đong gạo mua dầu Việc nặng dành làm cả Mỗi chiều đi làm về Thương dáng anh tất tả Em pha trà cho anh Hai đứa mình cùng uống Em có bài thơ nào Anh là người đọc trư

Một chút với lục bình

Thơ   •   30.12.2021
Có một loài hoa Vừa đi Vừa nở Em có chồng rồi Anh ở vậy thôi Nửa mai Thương đứng Nhớ ngồi Biết loài hoa ấy Vừa trôi Vừa buồ

Hoa quỳnh

Thơ   •   26.10.2021
Chờ cho đêm thật yên Chờ cho đèn tắt Trăng thành phố dịu mướt Cây quỳnh nở hoa Trắng trong Tinh khiết Nồng nàn Mảnh mai e dè thơm mát Quỳnh nhè nhẹ thấm vào đêm Thấm vào đêm trong veo dào dạt Thấm vào đêm, nỗi buồn mang mang Hoa quỳnh nở cùng đêm bá

Gặp

Thơ   •   30.12.2021
Nhớ sao một tối mùa đông Cùng anh nói những chuyện…không đầu đề Mưa rơi ướt cả liếp tre Giữ chân anh chẳng cho về hộ em Thế rồi thành chuyện ngẫu nhiên Thơ riêng em bỗng hoá nên cuộc đời. Từ trong xa lạ cách vời Đã cùng chung những niềm vui nỗi buồ

Trong vườn

Thơ   •   30.12.2021
Tôi ngồi lây nỗi vui Thơ ngây và hớn hở Các em chơi trốn tìm Trong vườn hoa thành phố Chỗ nấp: gốc cây tròn Lùm ô-rô xén thấp Hòn non bộ con con Mấy khóm hồng thưa thoát Mà vô cùng hồi hộp Người trốn với người tìm Say mê và ngơ ngác Ôi cái trò ú tim

Tiếng mùa xuân

Thơ   •   30.12.2021
Tôi đi dọc bờ sông Nghe thầm thì tiếng đất Lá mía kêu xào xạc... Mầm ngô lên xanh non Bãi dâu vào mùa ngon Quả từng chùm chiu chít Cà chua hồng giấu mặt Sau chùm lá đung đưa Thuyền đón gió ngoài xa Lưới long lanh vảy cá Cát cựa mình lấp loá Muốn cùng

Trống mái

Thơ   •   01.11.2021
Trước tôi bao nhiêu năm Đôi tình nhân ở đó Sau tôi bao nhiêu năm Họ vẫn còn tình tự. Cô gái dỗi, quay đầu Chàng trai tha thiết dỗ: “Em, em nhìn đi đâu Thôi đừng xa cách nữa!” Rừng thông non xào xạc Và biển xa dạt dào Và con đường tít tắp Và bầu trờ

Những ngôi chùa Hà Nội

Thơ   •   30.12.2021
Mùa xuân đi cùng em Anh đưa về lối cũ Ôi những ngôi chùa cổ Hoa đại vàng trang nghiêm Đột ngột giữa phố quen Ta về thăm Bà Đá Một ngàn năm thành phố Bà kể bao thăng trầm Chào hoàng tử Linh Lang Đã phá tan giặc Tống Đàn voi trận hiên ngang Đến giờ cò

Với sông Hồng

Thơ   •   30.12.2021
Chiều chia tay ta tránh lối đông người Hai đứa dạo theo bờ đê thân thuộc Trời vừa mưa, vạt cỏ mềm đẫm nước Đất mịn màng tinh nghịch: vết chân đôi Lặng im thôi anh nhé, lặng im thôi Sông đang hát theo rất nhiều cung bậc Sóng dìu dịu ru bờ về xa tắp S

Dặn con

Thơ   •   26.10.2021
Con ơi! Con sẽ gặp trên đường nhiều người ăn xin Con sẽ thấy trên đường nhiều người khốn khó Mẹ con mình không hề giàu có Nhưng cũng là đủ ăn Con hãy theo thứ tự ưu tiên Trước hết là những người ruột thịt Hãy từ thiện ngay trong gia đình Cố gắng góp

Thơ   •   30.12.2021
Nhẹ nhàng anh nắm tay em Rì rào tiếng lá êm đềm hát ru Ánh trăng trải sáng mặt hồ Hai hàng cây cũng say sưa tâm tình Tin yêu em nắm tay anh Lặng nghe tiếng trái tim mình xốn xang. Giật mình tỉnh giấc mơ màng Hoá ra tay lại quờ ngang tay mình.

Tuyết

Thơ   •   26.10.2021
Ai như là mặt đất Với cồn cào biển sâu Với núi cao vực thẳm Và bùn lầy đớn đau Và ai như tuyết trắng Cứ dịu dàng rơi rơi Mặt đất thành thanh sạch Trắng một màu tinh khôi Anh có là tuyết ấy Chở che em một đờ

Bạn gái

Thơ   •   30.12.2021
Đâu những ngày xưa cũ Hai đứa mình thân nhau Bây giờ xa xôi quá Nhi ơi mày ra sao? "Vầng trăng như ô cửa" Câu thơ nào lung linh Ngày chồng ta mất sớm Nhi hôm nào cũng thăm. Đạp xe đi Văn Điển Nhiều bận Nhi đi cùng Có chuyện gì cũng nói Nhữ

Ngựa biên phòng

Thơ   •   26.10.2021
Chú công an biên phòng Rạp mình trên lưng ngựa Ngựa phi nhanh như bay Cả cánh rừng nổi gió Ngựa phăm phăm bốn vó Như băm xuống mặt đường Mặc sớm rừng mù sương Mặc đêm đông giá buốt Chân ngựa như sắt thép Luôn săn đuổi quân thù Vó ngựa như có mắt Chẳ

May sao

Thơ   •   26.10.2021
Nghe tin Hà Nội gió mùa Thương con gái nhỏ đội mưa đi làm Vũng Tàu biển nắng chói chang Ngàn con sóng vỗ mênh mang nói gì Dẫu là công việc bộn bề Dẫu đông vui giữa bạn bè yêu thương Vẫn nghe xa xót nỗi buồn Hình như mình vẫn cô đơn giữa đời May sao ở

Yêu đời

Thơ   •   26.10.2021
Có đôi lúc buồn Tôi đã định tự tử Sống làm chi khi bè bạn bon chen Cơ quan quanh năm đấu đá Sống làm chi khi người yêu thành người lạ ngày như đêm một mình Sống làm chi lương ba cọc ba đồng viết báo làm thơ kiếm từng xu vẫn loay hoay không đủ Số

Đám cưới ngày mùa

Thơ   •   30.12.2021
Lúa đồng đang gặt rộ Cau chín ngang mái nhà Gió heo may gọi rét Cây rơm vàng như hoa Chú rể là bộ đội Về phép rồi đi xa Cô dâu bằng lòng cưới Má ửng lên thẹn thò Thóc vun thành luống cao Máy tuốt lúa ngừng reo Loáng cái, sân hợp tác Ðã hoa dăng đè

Hương thầm

Thơ   •   26.10.2021
Cửa sổ hai nhà cuối phố Không hiểu vì sao không khép bao giờ. Đôi bạn ngày xưa học cùng một lớp Cây bưởi sau nhà ngan ngát hương đưa. Giấu một chùm hoa sau chiếc khăn tay, Cô gái ngập ngừng sang nhà hàng xóm, Bên ấy có người ngày mai ra trận Họ ngồ

Mặt trời ấu thơ

Thơ   •   26.10.2021
Một mình thong thả đạp xe Đường quen, con lại tìm về mẹ xa Trời trong trẻo quá - tháng Ba Hồ Tây sóng sánh như là ngày xưa Con tìm về tuổi bé thơ Đầu trần chân đất gió lùa mái xiêu Nhà ta thuở ấy rất nghèo Sao con chỉ nhớ bao nhiêu tiếng cười Lòng c