Đồng bằng, quê hương chiến đấu

Thơ   •   Thứ tư, 10/11/2021, 15:26 PM

Đêm nay chúng ta đi Đêm sau còn đi nữa. Băng qua vùng đạn lửa, Làng tiếp theo làng, Qua những bến đò ngang, Những nẻo đường khét mùi xe giặc chạy. Băng qua đồn, Đi rồi đi mãi, Vào sâu giữa ruột đồng bằng. Các anh các chị nhớ chăng? Đồng chiêm cuồ

Nội dung bài thơ: Đồng bằng, quê hương chiến đấu

Đêm nay chúng ta đi

Đêm sau còn đi nữa.

Băng qua vùng đạn lửa,

Làng tiếp theo làng,

Qua những bến đò ngang,

Những nẻo đường khét mùi xe giặc chạy.

Băng qua đồn,

Đi rồi đi mãi,

Vào sâu giữa ruột đồng bằng.

Các anh các chị nhớ chăng?

Đồng chiêm cuồn cuộn sóng.

Sông Hồng Hà như cánh tay mở rộng

Ôm hai miền đất ruộng phì nhiêu.

Bát ngát xanh màu lá mạ thân yêu,

Lòng xúc động, ứa trào nước mắt.

Ơi đồng bằng!

Quê hương chúng ta,

Lúa vàng rợp đất,

Đường làng lát gạch

Bờ tre sáng xanh.

Trăng dọi mái gianh

Mái nhà san sát.

Ngân nga điệu hát

Đò đưa, sa mạc, trống quân…

Những điệu hát quen thân

Như tự trong lòng bốc dậy.

Ơi đồng bằng!

Quê hương chúng ta,

Ruộng đất bao la

Dân cày vẫn khổ.

Bán máu, bán mồ hôi cho địa chủ,

Nhặt từng hạt lúa củ khoai,

Khổ kiếp kiếp đời đời.

Mỗi năm mùa nước lũ

Nước sông Hồng như máu đỏ chảy xuôi.

Vỡ đê! Vỡ đê!

Trống thúc đổ hồi.

Nhà cửa lúa khoai

Theo dòng nước cuốn.

Không nhà không ruộng

Dân cày còn biết đi đâu?

Người ở làng chết khổ bên nhau

Người lên phố, dãi dầu kiếp thợ.

Còn địa chủ, còn Tây,

Đời đời vẫn khổ,

Ngày lại như đêm

Nghèo lại nghèo thêm

Chết nhiều còn cứ chết.

Ôi! Mùa đông giá rét

Mùa đông 45

Hai triệu người chết đói giữa đồng bằng

Nhớ lại, lòng như dao cắt.

Ơi đồng bằng!

Quê hương chúng ta,

Căm thù vót sắc,

Căm thù khắc sâu,

Người trước ngã, có người sau

Chỉ một con đường: Cách mạng,

Đây đồng bằng

Quê hương tháng Tám.

Cờ đỏ sao vàng

Trên chợ, trên sông, trên phố, trên làng,

Như ánh mặt trời cháy đỏ.

Cả đồng bằng

Ngửng đầu lên hớn hở,

Hướng về tương lai.

Cách mạng là đây,

Hạnh phúc đây rồi,

Nắm chặt bàn tay giữ lấy.

Đêm nay chúng ta đi

Đêm sau còn đi mãi

Qua những vùng lửa cháy

Vào sâu giữa ruột đồng bằng,

Vào sâu trong những xóm làng

Mái rạ, lều tre đổ nát.

Đêm đêm từng tràng đại bác

Từ trong bốt giặc,

Dội về xóm thôn,

Những bà mẹ bế con

Chạy Tây càn cực nhọc.

Những bé em gào khóc

Trong quán lạnh bên đường.

Mỗi tấc ruộng bờ nương

Mỗi gốc cây hòn đá

Đều nói lên tất cả

Tội ác của quân thù.

Nói mãi đến nghìn thu

Vẫn còn chưa hả,

Bốt Đởm, Cầu Bo, Quỳnh Lang, Phương Xá

Nhắc tên lên, cũng đủ ghê người.

Nhắc tên! Máu bỗng trào sôi,

Gan ruột tím bầm căm giận.

Ôi đồng bằng!

Quê hương anh dũng.

Ngày đêm không ngớt súng

Bộ đội ta công đồn.

Vút tiếng mìn vút lại tiếng bom

Nổ trên đường cái.

Những con đường nát mình phá hoại

Những chiếc cầu mặt gác xuống lòng sông

Những hầm ngầm, những chiến lũy giao thông

Như hang chuột chạy dài dưới đất.

Mỗi mảnh ruộng

Mỗi góc hầm bí mật,

Những bóng người du kích hiện lên

Người dân cày địch hậu ngày đêm

Cầm giáo mác

Giữ gin xóm mạc.

Đây đồng bằng lúa vờn xanh bát ngát

Vùng căn cứ chúng ta

Hai bờ sông Hồng Hà

Như vành cung rộng mở.

Ta thọc sâu vào ruột gan chúng nó

Phá vỡ vòng đai.

Làng xóm lại phục hồi

Lúa mọc lên đồng chiêm ngập nước.

Dân cày ta

Bàn tay thay cuốc,

Vai người thay trâu,

Nắm chặt tay nhau

Giữ làng chiến đấu.

Đông bằng ta

Thịt da còn rớm máu.

Nhưng thép luyện tinh thần.

Giặc càn đi quét lại quanh năm

Vùng căn cứ vẫn như đồng như thép.

Chúng ta về đồng bằng

Giữa những đêm trăng

Mùa đông lạnh buốt

Từng đoàn dân công cuộn đi như nước

Vượt sông Hồng Hà

Từng đoàn bộ đội vào ra

Lá rung rinh đầu súng.

Ôi đồng bằng anh dũng

Đồng bằng quê hương mến yêu.

Trên mảnh đất phì nhiêu,

Bên những tấm lòng phơi phới,

Đều nghe rõ ngàn muôn tiếng nói:

Giải phóng quê hương!

Giải phóng đồng bằng!


Bài thơ Đồng bằng, quê hương chiến đấu của tác giả Nhà thơ Hoàng Trung Thông - Đặc Công, Bút Châm, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Hoàng Trung Thông - Đặc Công, Bút Châm

Nghệ danh: Hoàng Trung Thông

Tên thật: Đặc Công, Bút Châm

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Hoàng Trung Thông - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Hoàng Trung Thông, Thơ Hoàng Trung Thông, Nhà thơ Hoàng Trung Thông, Tập thơ Quê hương chiến đấu

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Quê hương chiến đấu (1955)

Sông Hồng Hà

Thơ   •   10.11.2021
Tôi đi trên bờ đê sông Hồng Một chiều mùa đông Cây vàng chưa trút lá, Ruộng vừa xanh sắc mạ, Dòng sông đầy, nước đỏ phù sa. Sông Hồng Hà, Máu thắm quê ta. Dòng sông rộng nối hai vùng địch hậu. Đồng bằng đấy, Tháng năm dài chiến đấu. Xóm làng ta xơ

Bài ca vỡ đất

Thơ   •   10.11.2021
Chúng ta đoàn áo vải Sống cuộc đời rừng núi bấy nay. Ðồng xanh ta thiếu đất cày. Nghe rừng lắm đất lên đây với rừng Tháng ngày ta góp sức chung. Vun từng luống đất cuốc từng gốc cây. Ðường xa ta tới đây Trên đồi cây khát nắng. Giữa hai dòng suối vắng

Mẹ con

Thơ   •   10.11.2021
Mẹ rằng: con lại về đây Nhìn con nhớ lại những ngày năm xưa Con về, buổi tối dầm mưa Mẹ vừa thức dậy, gà vừa gáy canh. Thương con quần áo mỏng manh, Vừa sôi ấm nước lại hành quân đi. Con đi không hạn không kỳ, Con đi buổi sáng con về buổi hôm. Con đ

Sống trong hầm bí mật

Thơ   •   10.11.2021
Đồng chí ta ngày đêm Sống trong hầm bí mật Bám làng bám đất Bám chặt lấy lòng dân. Ôi cuộc sống ở hầm Gian khổ không nói hết. Những ngày mưa giá rét Ngâm mình trong nước sâu. Nước gió buốt trên đầu, Hai hàm rằng tê cứng. Những trưa hè cháy nắng

Bao giờ trở lại

Thơ   •   10.11.2021
Các anh đi Ngày ấy đã lâu rồi Xóm làng tôi còn nhớ mãi Các anh đi Bao giờ trở lại Xóm làng tôi trai gái vẫn chờ mong Làng tôi nghèo Nho nhỏ bên sông Gió bấc lạnh lùng Thổi vào mái rạ Làng tôi nghèo Gió mưa tơi tả Trai gái trong làng vất vả ngược xuô

Đồng bằng, quê hương chiến đấu

Thơ   •   10.11.2021
Đêm nay chúng ta đi Đêm sau còn đi nữa. Băng qua vùng đạn lửa, Làng tiếp theo làng, Qua những bến đò ngang, Những nẻo đường khét mùi xe giặc chạy. Băng qua đồn, Đi rồi đi mãi, Vào sâu giữa ruột đồng bằng. Các anh các chị nhớ chăng? Đồng chiêm cuồ