Mẹ con

Thơ   •   Thứ tư, 10/11/2021, 15:27 PM

Mẹ rằng: con lại về đây Nhìn con nhớ lại những ngày năm xưa Con về, buổi tối dầm mưa Mẹ vừa thức dậy, gà vừa gáy canh. Thương con quần áo mỏng manh, Vừa sôi ấm nước lại hành quân đi. Con đi không hạn không kỳ, Con đi buổi sáng con về buổi hôm. Con đ

Nội dung bài thơ: Mẹ con

Mẹ rằng: con lại về đây

Nhìn con nhớ lại những ngày năm xưa

Con về, buổi tối dầm mưa

Mẹ vừa thức dậy, gà vừa gáy canh.

Thương con quần áo mỏng manh,

Vừa sôi ấm nước lại hành quân đi.

Con đi không hạn không kỳ,

Con đi buổi sáng con về buổi hôm.

Con đi đổ bốt tan đồn,

Ở đâu có giặc con còn cứ đi.

Đêm sương gió rét kể gì.

Giết thù, giữ nước lòng ghi một niềm.

Con về ríu rít như chim,

Chim tìm đến tổ, con tìm đến dân.

Này đây tấm bánh con ăn

Nước ngon con uống, con nằm nghỉ ngơi.

Đêm khuya con, mẹ cùng ngồi,

Mấy thanh cúi đỏ, một nồi nước reo.

Con nhìn dáng mẹ mến yêu,

Mái đầu tóc bạc, má nhiều nếp nhăn.

Tám năm cay đắng nhọc nhằn,

Trên đầu mẹ đã mấy lần khăn tang.

Giặc về cửa nát nhà tan,

Cháu con chết dập dưới làn đạn bom.

Mẹ già vò võ sớm hôm

Thương con, nhớ cháu căm hờn sục sôi.

Con cầm chiếc bánh lên môi,

Ngửng nhìn mắt mẹ lệ rơi ướt nhòa.

Rằng: con xa cửa xa nhà,

Mẹ đây cũng thể mẹ già của con.

Con đi diệt bối công đồn,

Cũng là cứu nước, rửa hờn mẹ đây.

Giặc còn chiếm đóng một ngày,

Mẹ còn phải chịu đắng cay muôn phần,

Tay cầm chiếc bánh con ăn,

Ghi sâu ơn mẹ ơn dân vào lòng.

Ngày mai ra trận lập công,

Căm thù còn cháy trong lòng của con.

Ùng oàng đạn nổ cuối thôn

Đêm khuya một mẹ một con vẫn ngồi.


Bài thơ Mẹ con của tác giả Nhà thơ Hoàng Trung Thông - Đặc Công, Bút Châm, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Hoàng Trung Thông - Đặc Công, Bút Châm

Nghệ danh: Hoàng Trung Thông

Tên thật: Đặc Công, Bút Châm

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Hoàng Trung Thông - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Hoàng Trung Thông, Thơ Hoàng Trung Thông, Nhà thơ Hoàng Trung Thông, Tập thơ Quê hương chiến đấu

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Quê hương chiến đấu (1955)

Sông Hồng Hà

Thơ   •   10.11.2021
Tôi đi trên bờ đê sông Hồng Một chiều mùa đông Cây vàng chưa trút lá, Ruộng vừa xanh sắc mạ, Dòng sông đầy, nước đỏ phù sa. Sông Hồng Hà, Máu thắm quê ta. Dòng sông rộng nối hai vùng địch hậu. Đồng bằng đấy, Tháng năm dài chiến đấu. Xóm làng ta xơ

Bài ca vỡ đất

Thơ   •   10.11.2021
Chúng ta đoàn áo vải Sống cuộc đời rừng núi bấy nay. Ðồng xanh ta thiếu đất cày. Nghe rừng lắm đất lên đây với rừng Tháng ngày ta góp sức chung. Vun từng luống đất cuốc từng gốc cây. Ðường xa ta tới đây Trên đồi cây khát nắng. Giữa hai dòng suối vắng

Mẹ con

Thơ   •   10.11.2021
Mẹ rằng: con lại về đây Nhìn con nhớ lại những ngày năm xưa Con về, buổi tối dầm mưa Mẹ vừa thức dậy, gà vừa gáy canh. Thương con quần áo mỏng manh, Vừa sôi ấm nước lại hành quân đi. Con đi không hạn không kỳ, Con đi buổi sáng con về buổi hôm. Con đ

Sống trong hầm bí mật

Thơ   •   10.11.2021
Đồng chí ta ngày đêm Sống trong hầm bí mật Bám làng bám đất Bám chặt lấy lòng dân. Ôi cuộc sống ở hầm Gian khổ không nói hết. Những ngày mưa giá rét Ngâm mình trong nước sâu. Nước gió buốt trên đầu, Hai hàm rằng tê cứng. Những trưa hè cháy nắng

Bao giờ trở lại

Thơ   •   10.11.2021
Các anh đi Ngày ấy đã lâu rồi Xóm làng tôi còn nhớ mãi Các anh đi Bao giờ trở lại Xóm làng tôi trai gái vẫn chờ mong Làng tôi nghèo Nho nhỏ bên sông Gió bấc lạnh lùng Thổi vào mái rạ Làng tôi nghèo Gió mưa tơi tả Trai gái trong làng vất vả ngược xuô

Đồng bằng, quê hương chiến đấu

Thơ   •   10.11.2021
Đêm nay chúng ta đi Đêm sau còn đi nữa. Băng qua vùng đạn lửa, Làng tiếp theo làng, Qua những bến đò ngang, Những nẻo đường khét mùi xe giặc chạy. Băng qua đồn, Đi rồi đi mãi, Vào sâu giữa ruột đồng bằng. Các anh các chị nhớ chăng? Đồng chiêm cuồ