Giấc mộng đầu

Thơ   •   Thứ tư, 17/11/2021, 10:58 AM

Có một ngày xuân cuối Anh đến ngỏ tình yêu Những bài thơ anh đọc Tha thiết là bao nhiêu! Em, anh, cùng cảm động Cùng bối rối như nhau Điên cuồng anh gạn hỏi Im lặng em cúi đầu... Hai ta cùng bẽn lẽn Nhưng từ đấy về sau Bao nhiêu là chuyệ

Nội dung bài thơ: Giấc mộng đầu

Có một ngày xuân cuối

Anh đến ngỏ tình yêu

Những bài thơ anh đọc

Tha thiết là bao nhiêu!

Em, anh, cùng cảm động

Cùng bối rối như nhau

Điên cuồng anh gạn hỏi

Im lặng em cúi đầu...

Hai ta cùng bẽn lẽn

Nhưng từ đấy về sau

Bao nhiêu là chuyện thần tiên quá

Nhẩy múa thi trong giấc mộng đầu.

Một hôm anh trêu tức

Em đuổi đánh vào vai

Vò đầu cho rối tóc

Và mím chặt môi cười.

Bao nhiêu cử chỉ làm duyên ấy

Đã mách tình em đủ lắm rồi!...

Em còn giấu sao được

Anh hiểu hết, em ơi

Em đừng chối vô ích

“Làm duyên” là “yêu” rồi.

Anh bảo: em cố học

Rồi mai chung một nghề

Đôi ta ngày bốn buổi

Dắt tay cùng đi về.

Bao giờ mùa hạ đến

Ta cùng được nghỉ ngơi

Chapa rừng núi đẹp

Là chỗ ta đi chơi.

Em reo: thích nhỉ!... như vừa được

Sống trước say sưa một quãng đời...

Em còn giấu chi nữa

Anh hiểu hết, em ơi

Cũng đừng chối, vô ích

“Thích nhỉ” là “yêu” rồi!

Một lá thư nhỏ nhắn

Chữ tươi màu mực xanh

Của cô nào không biết

Nhưng đề rõ tên anh

Anh cất trong túi áo

Ngồi bên em đánh rơi

Em vô tình bắt được

Hờn dỗi mấy hôm trời.

Nhưng đâu có phải anh lơ đãng,

Anh muốn thử lòng em đấy thôi...

Thôi em đừng giấu nữa

Em đã yêu anh rồi

Càng chối càng vô ích

“Hờn dỗi” là “yêu” rồi!

Bao nhiêu năm gần gũi

Bao nhiêu ngày bên nhau

Anh không phải là sắt

Em có là gỗ đâu!

Nụ cười đuôi mắt say sưa ấy

Đã hẹn yêu anh đến bạc đầu...

Nhưng em không chịu nói

Không thú nhận rằng yêu

Chỉ vì chưa bỏ được

Tính trẻ với lòng kiêu.

Vả lại em thường bảo:

Hương nhẹ vẫn thơm lâu

Tình yêu rõ rệt quá

Chỉ sợ không bền đâu.

Không cần phải hẹn hứa

Không cần nói yêu nhau

Không yêu mà vẫn là yêu đấy

Êm đẹp làm sao giấc mộng đầu!


Bài thơ Giấc mộng đầu của tác giả Nhà thơ Vũ Hoàng Chương, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Vũ Hoàng Chương

Nghệ danh: Vũ Hoàng Chương

Tên thật: Vũ Hoàng Chương

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Vũ Hoàng Chương - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Thơ Vũ Hoàng Chương,Tác giả Vũ Hoàng Chương,Vũ Hoàng Chương

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Tuổi học trò

Cũng vì em

Thơ   •   17.11.2021
Em cười bảo: “Sao anh nhớ mãi Từng chi tiết nhỏ quãng đời xưa? Vui chuyện sao anh thường nhắc lại Những lúc em còn tuổi ấu thơ? Em thì chuyện cũ em quên hết Vì em độ ấy mới mười hai, Ngoài sự nô đùa em chẳng biết Không buồn dĩ vãng mộng tương

Trời nước tỉnh đông

Thơ   •   17.11.2021
“Sang đò cò nhẩy...” em còn nhớ, Kiều-Thu ơi, những buổi “đánh chuyền”? Bây giờ mới thật sang đò chứ; Nhịp bước chim Ương và chim Uyên! Bên kia đò ngang là tỉnh lỵ Hảiđương rồi đấy, em biết không? Mà em cần biết làm chi nhỉ! Mau xuống đò thô

Màu say

Thơ   •   17.11.2021
Mợ bảo: “Cuối thu lạnh đấy, Hàng “len” về đã nhiều rồi; Con tiện đi cùng anh ấy, Xem màu cắt áo đi thôi! Em nhìn anh, cười bĩu môi; Giống hệt ba năm về trước Ngắm gương rẽ thử đường ngôi Chỉ sợ anh nhìn thấy được... Ai biết chiều nay sánh bướ

Bàn tay vần điệu

Thơ   •   17.11.2021
Nàng mong manh nhớ gã ôm sầu Rèm nhớ đìu hiu lẻ gối sầu Tình buộc mãi sầu khơi mãi nhớ Thư xem trong nhớ viết trong sầu Dâng sầu bủa kín đêm ngày nhớ Nghe nhớ lây sang gỗ đá sầu Vần điệu nở hoa xin hãy vuốt Cho nàng nguôi nhớ gã nguôi sầu.

Nhớ thu

Thơ   •   17.11.2021
Những đêm đông buồn trăng vắng từ nơi vô hình yên lặng Muôn tiếng than dài đưa vẳng tung bay rẽ đám mây mù Lướt qua hồ rộng mà bờ khuya đã chìm trong sương trắng Hay vờn rung bóng tối nơi rừng sâu hồn gió vi vu... Phải chăng anh phải chăng đ

Đến khúc quanh rồi

Thơ   •   17.11.2021
Biết em từ thuở mới mười hai Từ thuở em còn tóc xoã vai Son phấn chưa dùng gương lược biếng Nửa phần ham học nửa ham chơi. Khoe hồng thắm mặc người trang điểm Vẻ em xinh kiều diễm thiên nhiên Lòng không bận chút lo phiền Trò chơi “bịt mắt”...

Đi thi

Thơ   •   17.11.2021
Mùa thi rối gương lược Anh sửa soạn cho em Ngay từ nửa tháng trước Ngồi khuya đêm lại đêm. Hoa gạo nở tươi điềm tất thắng Sao em còn lo lắng vẩn vơ? Anh ơi, từ buổi tình sâu nặng Em thuộc gì đâu, chỉ thuộc thơ! Đủ các môn, em học Mỗi bài cả

Gọi lòng kiêu

Thơ   •   17.11.2021
Tự nhủ sống là quên, anh vẫn muốn Đem tháng ngày khâu kín vết chia ly Nhưng mỗi phút Thời-gian đưa thép nhọn Máu thầm rơi mỗi phút đáy tim si. Anh cũng muốn thiêu hồn trong lửa đỏ Lượm tàn tro vang bóng gửi xa đem Nhưng mỗi lúc buông tay liều m

Còn nhớ hay quên

Thơ   •   17.11.2021
Em ơi, còn nhớ năm xưa Đôi ta gỡ nắng guồng mưa dệt Tình? Buổi nắng Trấn-Ba Đình, em mệt Nghỉ bên hồ lau vết mồ hôi Trong khung tóc liễu rối bời Má đào hoen phấn thêm tươi lạ lùng. Mưa chia cách, khăn hồng vò võ Thấy tôi về em bỏ đường khâu T

Ba chữ mê hoặc

Thơ   •   17.11.2021
Kèm cho cả nhà học Đã có thày giáo riêng. Anh qua lại khuya sớm Chỉ vì: “Anh yêu em.” Nhà đông người vui nhộn Chẳng ai còn nhớ ra Nơi này anh có mặt Vì đâu? từ bao giờ? Em là gái lớn nhất Mà chưa lớn bao nhiêu Cậu mợ so đôi tuổi Thì anh hơn em nhiề

Giấc mộng đầu

Thơ   •   17.11.2021
Có một ngày xuân cuối Anh đến ngỏ tình yêu Những bài thơ anh đọc Tha thiết là bao nhiêu! Em, anh, cùng cảm động Cùng bối rối như nhau Điên cuồng anh gạn hỏi Im lặng em cúi đầu... Hai ta cùng bẽn lẽn Nhưng từ đấy về sau Bao nhiêu là chuyệ

Tình thứ nhất

Thơ   •   17.11.2021
Xuân đằm trong mơ... một buổi chiều Bên em anh thấy sóng lòng xiêu Mê man giải hết tình u ẩn Trong lúc điên rồ anh quá yêu. Vì anh vẫn ước: Chẳng bao giờ Em hiểu tình ta, nhắc chuyện xưa. Anh sợ đời anh đầy lệ tủi Không làm vui được em ngây th

Dọc đường hoa nở

Thơ   •   17.11.2021
Lần đầu em bước lên xe Chơi xuân tỉnh Bắc nghỉ hè tỉnh Đông. Xe hơi đường cuốn bụi hồng Lắc lư xe lửa mây lồng khói xanh. Hay xe ngựa kéo vòng quanh... Xe nào em chẳng có anh ngồi kề! Đắm nhìn cỏ biếc ven đê - Hẳn em mơ ước: chuyến về xe hoa. Ý này đ

Đỉnh chót vót

Thơ   •   17.11.2021
Theo gió xuân lên đường Ngọc-hà Nẻo về tươi nắng Trại Hàng-hoa Đến vườn Bách-thảo anh reo khẽ: “Thượng-Uyển này riêng của chúng ta!” Em bĩu môi xinh: “Làm như vua!” Rồi không dưng chợt buồn vu vơ. Hỏi, em ngoảnh mặt đi nơi khác Như giấu tâm tì

Im lặng

Thơ   •   17.11.2021
Em biết anh chờ em ngã ba Trường-Thi Ngõ-Huyện vắng người qua Đi chung một quãng, chiều tan học Chẳng nói “yêu” mà yêu thiết tha. Em biết anh chờ em ngã tư Hàng-Khay Hàng-Trống để trao thư Lời “yêu” chẳng viết nhưng trong ý Ta đã cùng chia mộ

Quay về

Thơ   •   17.11.2021
Đêm xe lửa ghé Na Sầm Lũng sâu chợt hiểu gõ lầm ải quan Núi vây lòng chảo mê man Khói sương đè nặng lá gan cây rừng. Lạc loài thôn bản rưng rưng Kiều Thu, Hà Nội... mấy từng xa xưa! Bấy lâu xuôi ngược đường Nam Bắc Đầu máy vô tình mặc đẩy đưa. Tuầ

Rằng thực rằng hư

Thơ   •   17.11.2021
Kiếp nào Mỵ-Nương Trương-Chi Kiếp này đôi lứa tình si đã liều Chén thề hoa ngát men yêu Tự ngàn xưa bỗng một chiều lại say. Kiếp xưa đèn tỏ chiều nay Môi đào kia, má nhung này: cố nhân! Sánh vai ngâm xuống cõi trần Muôn đời xa, phút giây gần,