Hốc núi
Người kể chuyện ngồi im như tạc vào vách đá Mười ba năm ròng trôi qua mắt anh Đôi mắt sâu thăm thẳm Tôi rét run lên trong hốc núi mùa mưa Cơn mưa dai dẳng lạ! (Ngỡ mưa suốt tuần suốt tháng suốt năm đi nữa Vẫn có bao người dầm mưa đi qua!) Ngư
Nội dung bài thơ: Hốc núi
Người kể chuyện ngồi im như tạc vào vách đá
Mười ba năm ròng trôi qua mắt anh
Đôi mắt sâu thăm thẳm
Tôi rét run lên trong hốc núi mùa mưa
Cơn mưa dai dẳng lạ!
(Ngỡ mưa suốt tuần suốt tháng suốt năm đi nữa
Vẫn có bao người dầm mưa đi qua!)
Người kể chuyện đã đi từ những bước đầu tiên
Khi ấy, nghìn cánh rừng còn kín mít
Cây lớn và dây leo chằng chịt
Suốt dọc rừng già dữ dội hoang sơ
“Những cơn mưa
Có thể bất thần bốc đi từng trốc núi
Con suối hôm nay còn lội
Có thể ngày mai đã đổi dòng...”
“Ai đã từng nằm hang, nghe đá đổ ầm ầm
“Ngỡ trời đất xung quanh sập xuống
“Tai điếc đặc. Đá lăn và lốc cuốn
“Sáng mai ra, không biết hướng nào đi!...”
“Kể bao giờ cho hết chuyện anh nghe!
“Mười mấy mùa rồi mở đường vất vả...”
Người kể chuyện ngồi im như tạc vào vách đá
Bài thơ Hốc núi của tác giả Nhà thơ Bằng Việt - Nguyễn Việt Bằng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Bằng Việt - Nguyễn Việt Bằng
Nghệ danh: Bằng Việt
Tên thật: Nguyễn Việt Bằng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Bằng Việt - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Bằng Việt, Thơ Bằng Việt, Nhà thơ Bằng Việt, Tập thơ Khoảng cách giữa lời
Hoa phượng, lăng vua, phố chợ...
Trò chuyện với thành phố của đời mình