Không tên 14
Thơ
•
Thứ ba, 16/11/2021, 14:18 PM
thu ơi đã chết chưa cho ta theo cùng với ta chẳng hề muốn đợi tuổi già mang ta theo ta muốn chết trong veo trong một ngày đen tối những linh hồn tội lỗi sẽ thôi hành hạ ta
Nội dung bài thơ: Không tên 14
thu ơi đã chết chưa
cho ta theo cùng với
ta chẳng hề muốn đợi
tuổi già mang ta theo
ta muốn chết trong veo
trong một ngày đen tối
những linh hồn tội lỗi
sẽ thôi hành hạ ta
Bài thơ Không tên 14 của tác giả Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh
Nghệ danh: Nguyễn Thế Hoàng Linh
Tên thật: Nguyễn Thế Hoàng Linh
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Thế Hoàng Linh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh, Thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh, Tập thơ Mầm sống
Cùng tập thơ: Mầm sống
Thơ
•
16.11.2021
ngồi lặng ngắm một bông hồng bạch sáng êm đềm như một bàn tay đang vươn lấy những mầm sương và nắng ướp đất trời bằng một hũ men say chất men ngấm ta thành tinh khiết ta nhẹ nhàng và thanh thản như mây và ta yêu cuộc đời này da diết "cuộc đời a
Thơ
•
16.11.2021
lại đói vì lòng đơn đớn vì chưa ăn sáng thôi mà không em ơi anh thấy thiếu một làn xanh lạnh nồng da em đã bỏ đi đâu đó để dần phai lạnh chỗ ngồi mắt anh tìm gì sót lại cồn cào như nuốt phải vôi em không giống như em nữa để tôi đau đớn mất rồi này nh
Thơ
•
16.11.2021
không thể nào diễn tả được nỗi đau chúng oằn oại trong từng thớ óc cho ta khóc trời ơi cho ta khóc cho ta khóc đi cho ta khóc đi mà tương lai? đừng ám ảnh ta về tương lai nữa để ta yên mặc kệ tương lai đừng bắt ta viết nốt bài thơ này chấm dứt ở đây
Thơ
•
16.11.2021
đã bao lần chôn thơ xuống để lần sau trót cào lên vắt những dòng thơ uể oải cho ra một chút rỉ rên ta biết thơ là người bạn bị ta lợi dụng quá nhiều chẳng ai ngoài thơ gần gũi mà hoài vẫn chẳng thể yêu ta ví thơ là dòng máu mà ta máu cũng chẳng cần đ
Thơ
•
16.11.2021
ta xé nỗi đau thành muôn lá sắc vung tứ tung cho trầy xước đất trời nuốt ừng ực từng bụm mờ ánh sáng rừng rực phun từng giọt sáng đỏ tươi cháy cháy cháy nữa đi nỗi nhớ cháy cho môi cho mắt lóa màu ta muốn bóp không gian cho ứa máu máu độc kia ta đố
Thơ
•
16.11.2021
thu ơi đã chết chưa cho ta theo cùng với ta chẳng hề muốn đợi tuổi già mang ta theo ta muốn chết trong veo trong một ngày đen tối những linh hồn tội lỗi sẽ thôi hành hạ ta
Thơ
•
16.11.2021
hoặc tôi chết hoặc là tôi bất tử tôi viết riêng một lời sấm cho mình khi đã bắt đầu là mầm sống mi có bị đê vồ không Linh? tôi muốn viết cho xong cho xong hết đau buồn đ
Thơ
•
16.11.2021
khung cửa mùa này năm ngoái giờ anh lại lặng lẽ ngồi thiếu em trong từng hơi thở trong từng nhịp lá là rơi em vẫn ngồi im nơi ấy đôi khi thả một nụ cười một nỗi trầm luân nhẹ nhẹ sao êm dịu thế em ơi! những dòng thông tin rải rác trôi qua bộ não chập
Thơ
•
16.11.2021
tôi không mượn rượu để nói rượu phai tình sẽ nhạt theo tôi không mượn gương để tập gương vỡ lời nói cũng nghèo tôi không mượn thơ để tán kẻo em yêu kẻ trong thơ thơ cạn là hồn gặp nạn yêu nhau hời hợt vật vờ chỉ xin mượn lòng dũng cảm của bố tôi và m
Thơ
•
16.11.2021
ơi mấy chú công nhân cho tôi lao động với tôi ngồi đây chới với trong cồn cào triền miên các chú tưởng tôi điên? đừng tưởng, tin là thế tôi biết điên là dễ nhưng chữa thì khó ghê xin các chú đừng chê thân xác này yếu đuối khuân gạch hay trộn vữa điê
Thơ
•
16.11.2021
"thuốc đắng giã tật sự thật mất lòng" kẻ nào không uống sự thật sống chả bằng con lật đật... những mầm thời gian đang nứt trong từng vết ố thời gian những hằn học và đau nhức đang tan và sẽ lịm tan... một hơi thở nhè nhẹ được đi rất xa rấ
Thơ
•
16.11.2021
nếu ta chết để yên cho ta chết đừng khóc thuê đừng thuê khóc làm gì nếu các người muốn khoe mình đau khổ thì các người cứ việc vãi ra đi đừng ai đến đừng ỉ ôi nhạc sến đừng đám tang đừng xe pháo hoa hòe xin các người rũ lòng thương lần cuối nhưng nế
Thơ
•
16.11.2021
cuộc đời này nhiều lúc sẽ dễ dàng nếu bớt đi một vài thể loại trong những người khó tính những người coi cuộc đời là trại lính còn mình là chỉ huy nếu vớ phải một ông bố vợ như vậy thì tôi biết làm sao đây có lẽ phải rủ vợ tôi “đào ngũ”? đâu là tình
Thơ
•
16.11.2021
rừng mặt trời ánh sáng ngấm vào máu lá con hổ vằn nứt ra từ trong đá màn đêm tụ lại thành con báo đen bay xuyên qua thác nước không mảy may gợn ướt thác nước là mái tóc nàng tiên rừng gối đầu lên đỉnh núi hở em? rừng mặt trời gió đưa về đám khỉ bụi đ
Thơ
•
16.11.2021
có cần phải đấu súng giữa thiện và ác không một khi cái ác khóc nếu được tặng hoa hồng có cần phải cắt tiết những kẻ còn máu không một khi máu biết sưởi những tâm hồn mùa đông có cần phải tranh đấu cho cuộc sống này không bạn ạ, cần, cần lắm một kh
Thơ
•
16.11.2021
trẻ con nhà ấy khóc thay cười chúng sợ sệt nhìn cuộc đời rúm ró chúng giật mình khi mưa rơi trên cỏ chúng hoảng hồn khi gió lỡ ùa qua người mẹ thì bỏ xứ đi xa anh trộm cắp bố đem đi tiêu thụ đêm uống rượu chửi nhau ho sù sụ máu trong tim đã chết cả b
Thơ
•
16.11.2021
tôi muốn trốn chạy vào thế giới thoát khỏi nỗi buồn đơn độc đầy tim không biết nữa khi bước ra tôi đã sợ run người tôi quay lại lặng im ừ thế giới cũng không ghê như thế nhưng cũng gần như thế đấy, phải không? tôi thấy cuộc đời hời hợt quá thờ ơ như
Thơ
•
16.11.2021
con cầu mong thế giới được bình yên bình yên nhé bình yên đi thế giới bình yên chứ cho ta bình yên với ta yêu em khi em bình yên bình yên đi em cho ta thôi cuồng điên cho ta sống một ngày không có máu một ngày nỗi đau buồn thôi nhai óc ta rau ráu mộ
Thơ
•
16.11.2021
biết định nghĩa gì về tự do một con chim được bay nhảy trong lồng? một con cá được vẫy vùng trên cạn? một con người được tha hồ buồn chán? tự do tự do hai tiếng ấy sao mà xa lạ như Đức Chúa bị đóng đinh trên cây thánh giá thoải mái đi lang thang vớ
Thơ
•
16.11.2021
không yêu sao em lại để trong tim thoảng một bông hồng không yêu sao em chẳng cản mùa xuân về lại mùa đông không yêu sao em cầm lược tìm nơ lau lại gương mờ không yêu sao em vùi tóc một mình len lén viết tình thơ không yêu sao em chẳng đập muỗi say k
Thơ
•
16.11.2021
Ê! 5 bia! Rượu! Rượu nữa đê! Lắc! Lắc nữa đê! những mặt mồ hôi chạy qua chạy lại tiếp chất cay cho những cái mặt tía tái …suồng sã-hoang dại… ở đây có một sức căng như sắp nổ tung trong hừng hực những sự di chuyển náo loạn làm mắt đau nhức tôi muốn g
Thơ
•
16.11.2021
ai cười mà xinh thế cho lá úa quên tàn trái sầu đương lơ lửng bay lên trời vỡ tan ai cười mà xinh thế mưa đứng sững lưng trời nắng từ đâu bước lại tựa vào mưa bồi hồi ai cười mà xinh thế cho trái đất yên bình đến Đường Tăng cũng gật ừ, xinh thật là x
Thơ
•
16.11.2021
ta đã mò xuống tận đáy tim nơi lũ buồn nhung nhúc như dòi bọ tình yêu có hay là không có hay lũ buồn hút cạn máu rồi ư? buồn như lũ rắn độc trườn khắp thịt da lè lưỡi liếm lạnh lùng hoang rợn chúng ùa đến giằng xé niềm vui còn sót hả hê phun lưỡi lê
Thơ
•
16.11.2021
những nỗi đau từ tốn lại qua không cãi vã không thù hận im lìm cho nhận trong tiếc quang quác của gà vịt những con vật định nghĩa: đau là phải rống lên ở đây người ta không nhận ra nhau bằng những cái tên khi nhớ khi thương người ta cầm tay nhau lâ
Thơ
•
16.11.2021
xâu chuỗi đớn đau thành tràng hạt xoáy vòng nỗi thống khổ nhân gian hương hoa ngạt mùi tanh máu tiếng chim sặc giọng đặc đờm làm sao tĩnh tâm được nữa mưa suông rơi cũng chết người ngoài phố co ro đêm bẩn khóc trong chăn thoang thoảng mộng đẹp cười l
Thơ
•
16.11.2021
ly cà phê dang dở một điếu thuốc chưa tàn ai bước qua bản ngã để đi vào nhân gian...
Thơ
•
16.11.2021
tôi ước mình hồn nhiên như đứa trẻ ba tuổi chín chắn như người còn ba năm cuối cuộc đời và ai cũng ước như tô
Thơ
•
16.11.2021
bao nhiêu mùa bấy nhiêu buồn nắng lá vàng mưa chuồn chuồn em vẫn đợi anh phía cuối nguồn cuối nguồn của yêu thương khi anh không có nơi nào để đến nhiều lúc em nghĩ mình là nến luẩn quẩn một vòng sáng cháy chẳng cho ai nếu chẳng bao giờ anh trở lại c
Thơ
•
16.11.2021
chiều những người bốc vác mồ hôi nhễ nhại những đứa trẻ nhìn đám đông ré lên sợ hãi những mẹt hàng rong da diết chào mời tiếng kêu la trong những tiếng nói cười những bộ mặt lấm la lấm lét những hình hài thờ ơ mỏi mệt những bóng dài hối hả bon chen p
Thơ
•
16.11.2021
áo đỏ em đi giữa quạnh hiu lũ chim ngái ngủ chẳng chiếp chiu cây cầu lạnh lẽo lưng oằn xuống hàng cây ngắm nước mắt thỉu thiu áo đỏ em in dưới mặt sông lờ lững trôi như con cá hồng lạnh tanh ông lão ngồi câu cá mắt còn bận mãi với hư không áo đỏ em đ
Thơ
•
16.11.2021
cô gái Tây ơi em rất Tây Tây trong tóc nắng trong mũi gầy Tây cả trong tôi trong trời đất vừa gặp em đà muốn hôn ngay cô gái Tây ơi em rất Ta nhìn tôi e ấp rất chi là và khi gặp mắt đầy "đen tối" em vội quay đầu muốn lánh xa
Thơ
•
16.11.2021
cảm hứng nào chẳng trở lại tay thơ vẫn vơi và nỗi nhớ vẫn đầy ta chẳng biết ta đang yêu ai cả im lìm như chiếc lá treo cây trời xanh vẫn ứ màu vô vọng chim vẫn bay cho cánh hao gầy mưa bóng tối nhân gian mờ mịt ta là sợi én trong mây dòng chớp lửa th
Thơ
•
16.11.2021
tôi vô tình quá tôi ơi người thân ghẻ lạnh đất trời không thương một mình lầm lũi một đường cơn mưa cũng hứng chẳng nhường đất khan tôi vô tình đến dã man hoa thơm chẳng ngửi hoa tàn hít chơi đôi chân để mặc rã rời cứ đi cho nhuốm bụi đời lại đi mộ
Những đứa trẻ ngồi trong quán bán đời
Thơ
•
16.11.2021
có những đứa trẻ ngồi trong quán half-life ghếch lên ghế phì phèo điếu thuốc những tấm thân xanh xao gầy guộc mờ dần nét ngây thơ... có những đứa trẻ ngồi trong quán half-life những ánh mắt loé lên tia độc ác những nụ cười hả hê khi tàn sát ừ thì vẫ
Thơ
•
16.11.2021
người phụ nữ trong anh bảo anh không được làm điều ác người phụ nữ trong anh đôi khi cho phép anh lười nhác người phụ nữ trong anh dạy anh đau vì nỗi đau người khác người phụ nữ trong anh đẽo trái tim thành hình mộc mạc nhưng người phụ nữ ấy chỉ đế
Thơ
•
16.11.2021
đời người là bông hồng héo chỉ còn xơ lá với gai mòn lặng dòng nhựa khô ri rỉ ứa đời người một nửa đã héo hon đời người là sông vùi lấp chỉ còn trơ cát với rêu đò rũ bóng khô vầng trăng mờ khuyết hư tàn tê ướt sướt sương so đời người là xuân nằm chế
Thơ
•
16.11.2021
em có tin không vào hạnh phúc cho một người tay trắng hồn trong em có tin không vào hạnh phúc nếu không tin em cứ nói thật lòng em có tin không vào hạnh phúc cho loài người trong giây phút quặn đau có một trái tim bung đỏ rực em có tin thắp nổi đêm
Thơ
•
16.11.2021
có người không dám viết về niềm vui vì coi đó là những câu chuyện kinh dị cũng như khi phân vân: cảm xúc và vô cảm ai nhạy cảm hơn? tôi đã tìm được câu trả lời cho một câu đố trên báo còn vấn đề này thì... chưa nó chẳng phải câu đố cũng không có giả
Thơ
•
16.11.2021
nhìn sân trường đầy sỏi đá xi măng thấy lòng cũng cỗi cằn như thế kìa lá rơi thì đã sao mặc kệ thích cứ rơi cứ tả cứ tơi có khác gì một bông hoa lả lơi với một ánh mắt khô trống rỗng chẳng liên quan gì đến nhau cả nhưng lúc này chỉ nghĩ được thế thô
Thơ
•
16.11.2021
tôi thấy mình may vì không có sự bình thản của một người từng trải nếm chán vị đời rồi bảo nó vô vị tôi thấy mình may ăn quả roi vẫn thấy chua ngọt nếm quả đấm vẫn thấy khôn dại nhai tí ớt vẫn thấy thú tôi thấy mình cay đâu cần phải như gừng già mớ
Thơ
•
16.11.2021
một ngày gió mùa thu tập làm mùa đông chỉ hơ lạnh những trái tim vốn lạnh không nhận được tiếng sữa hoa run rỉ nghĩ thoảng qua kí ức đã ngào thơm nụ cười em như hoa sữa vừa đơm tôi chẳng muốn giải thích thêm gì nữa nụ cười em như dòng sông hoa sữa nh
Thơ
•
16.11.2021
tự nhiên tôi chẳng muốn yêu em một chút nào tự nhiên là như thế xin đừng hỏi vì sao tự nhiên tôi chẳng muốn chẳng muốn một thứ gì tự nhiên tôi chỉ muốn nằm xuống và thiếp đ
Thơ
•
16.11.2021
tôi chán nản ừ tôi chán nản một nỗi buồn xâm lăng không gian ở trong đầu ứ lại chẳng tan ở trong mắt trên tay và hơi thở một nỗi buồn không hành tôi khổ sở chỉ toàn làm tôi yếu đuối buông xuôi tôi sợ nó rồi tôi quen với nó nhấm nháp hoài tôi ngán cá
Thơ
•
16.11.2021
những giọt lệ bay trong lòng vắng hoa sữa vỡ vương hương đăng đắng bụi phố phường li ti hạt cà phê hoàng hôn ứa máu loang lê thê con đường dài-sâu-rộng và xa đôi chân khụy trùng theo nỗi nhớ thất thểu tha trái tim tả tơi hoảng hốt hôn hoa hồng héo hụ
Thơ
•
16.11.2021
những bài thơ không dở không hay như cái cảnh hôm nay hoài vô kể trời nửa rạng nửa như oải uể thức dậy rồi lại kéo kén trùm chăn sắp ngủ rồi gió lại réo lăn tăn tìm người khác mà đùa đi ông bạn ngắc ngoải hoài như con thuyền mắc cạn mở chăn ra trời l
Thơ
•
16.11.2021
đằng xa tiếng nhạc như sự hân hoan của những con thiêu thân lao vào lửa đen ta cũng là một con thiêu thân nhưng mất đi đôi cánh đành ngồi đây dưới le lói mờ đèn ai mang cho ta chiếc xe lăn để ta bon khỏi bụi rậm ám khói để ta chui vào bụng những c
Thơ
•
16.11.2021
người la í ới còi tin tin giữa chợ một bà lão ăn xin thời đại ánh sáng bà thì chậm nhân gian lờ hoặc trơ mắt nhìn ngày xưa có phải kiếp trăng hoa má hồng giờ bạc mắt giờ nhòa hồn đã bỏ đi thân ở lại sống để mà ăn nốt tuổi già? hay là người mẹ sống vì
Thơ
•
16.11.2021
không yêu nghiêm túc được ư răng tôi hổng biết bao chừ là yêu yêu không nổi cũng phải liều yêu cho hơn kém ít nhiều anh em yêu cho nó bớt nhập nhèm có cơm ăn mãi chả thèm phở suông yêu cho bớt bớt quay cuồng yêu cho cái lũ thuồng luồng trốn ra yêu ch
Thơ
•
16.11.2021
trong khu vườn của đớn đau những bông bạch hồng rướm máu những con họa mi hót rock những con dế chơi ghi-ta điện với cái đầu chớp nháy làm ổ cắm trong khu vườn của đớn đau có những cây thất tình ra quả hình trái tim bị hồng đỏ xuyên qua có những cây
Thơ
•
16.11.2021
không tôi không hận tôi không hận nếu hận thì tôi đã chết rồi nhưng tôi chán lắm tôi buồn lắm đá trơ mình giữa nước đời trôi giá được khỏa thân tan thành giá bay về Bắc Cực trốn ánh trời nhưng tôi phải sống tôi phải sống cuộc đời đâu chỉ của mình tô
Thơ
•
16.11.2021
tôi yêu em lắm em nhỏ ạ giúp mẹ dọn hàng bày ra cả ban mai tôi yêu chị lắm người mẹ ạ gánh gia đình trên mềm mại đôi vai con yêu ông lắm ông cụ ạ dạo khắp phố phường cho dẻo lại đôi chân đôi mắt lấp lánh màu cuộc sống sao con thèm được như ông tôi yê