Không tên 4

Thơ   •   Thứ ba, 16/11/2021, 14:17 PM

tự nhiên tôi chẳng muốn yêu em một chút nào tự nhiên là như thế xin đừng hỏi vì sao tự nhiên tôi chẳng muốn chẳng muốn một thứ gì tự nhiên tôi chỉ muốn nằm xuống và thiếp đ

Nội dung bài thơ: Không tên 4

tự nhiên tôi chẳng muốn

yêu em một chút nào

tự nhiên là như thế

xin đừng hỏi vì sao

tự nhiên tôi chẳng muốn

chẳng muốn một thứ gì

tự nhiên tôi chỉ muốn

nằm xuống và thiếp đi


Bài thơ Không tên 4 của tác giả Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh

Nghệ danh: Nguyễn Thế Hoàng Linh

Tên thật: Nguyễn Thế Hoàng Linh

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Thế Hoàng Linh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh, Thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh, Tập thơ Mầm sống

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Mầm sống

Tim

Thơ   •   16.11.2021
những lời sâu sắc không còn rỉ thấm những con tim lì lợm những con tim sứt mẻ không tìm thấy chính mình trong một tội ác đang tham gia tán gẫu những con tim có một sự nung nấu và thèm khát được chà đạp những con tim để giải một bài toán thương mại ng

Với một loài hoa

Thơ   •   16.11.2021
ngồi lặng ngắm một bông hồng bạch sáng êm đềm như một bàn tay đang vươn lấy những mầm sương và nắng ướp đất trời bằng một hũ men say chất men ngấm ta thành tinh khiết ta nhẹ nhàng và thanh thản như mây và ta yêu cuộc đời này da diết "cuộc đời a

Hạnh phúc

Thơ   •   16.11.2021
hạnh phúc không hề thiếu lửng lơ như chùm nho chỉ thiếu người biết hái chỉ thiếu người biết cho...

Đau thì đau

Thơ   •   16.11.2021
lại đói vì lòng đơn đớn vì chưa ăn sáng thôi mà không em ơi anh thấy thiếu một làn xanh lạnh nồng da em đã bỏ đi đâu đó để dần phai lạnh chỗ ngồi mắt anh tìm gì sót lại cồn cào như nuốt phải vôi em không giống như em nữa để tôi đau đớn mất rồi này nh

Mùa thu

Thơ   •   16.11.2021
mùa thu về trên chiếc áo bạc màu của anh tôi mùi hoa sữa quyện mùi vôi nồng ấm trong những giọt mồ hôi lấm tấm những hạt mưa tung bụi mong manh tôi ngỡ ngàng khi mẹ vuốt tóc anh trong mắt mẹ cả mùa thu lặng khóc anh mỉm cười nụ cười không mệt nhọc tô

Không tên 13

Thơ   •   16.11.2021
không thể nào diễn tả được nỗi đau chúng oằn oại trong từng thớ óc cho ta khóc trời ơi cho ta khóc cho ta khóc đi cho ta khóc đi mà tương lai? đừng ám ảnh ta về tương lai nữa để ta yên mặc kệ tương lai đừng bắt ta viết nốt bài thơ này chấm dứt ở đây

Không tên 10

Thơ   •   16.11.2021
đã bao lần chôn thơ xuống để lần sau trót cào lên vắt những dòng thơ uể oải cho ra một chút rỉ rên ta biết thơ là người bạn bị ta lợi dụng quá nhiều chẳng ai ngoài thơ gần gũi mà hoài vẫn chẳng thể yêu ta ví thơ là dòng máu mà ta máu cũng chẳng cần đ

Ta xé nỗi đau

Thơ   •   16.11.2021
ta xé nỗi đau thành muôn lá sắc vung tứ tung cho trầy xước đất trời nuốt ừng ực từng bụm mờ ánh sáng rừng rực phun từng giọt sáng đỏ tươi cháy cháy cháy nữa đi nỗi nhớ cháy cho môi cho mắt lóa màu ta muốn bóp không gian cho ứa máu máu độc kia ta đố

Vô hồn

Thơ   •   16.11.2021
em mang hồn tôi đi đâu tôi đứng đứng đứng chân cầu nhìn mây bập bềnh trong nước nhìn nước dập dềnh trong mây em mang hồn tôi buông câu lũ cá dửng dưng lượn lờ ý chừng hồn tôi nhạt nhẽo mập mờ dưới đáy ất ơ em mang hồn tôi chôn sâu hy vọng hồn tôi nẩy

Hy sinh

Thơ   •   16.11.2021
đã từ lâu rồi đứa trẻ muốn khóc nó cảm thấy ngột ngạt muốn phá tan bầu không khí đặc quánh bằng nước mắt nhưng nó sợ mẹ sẽ khóc theo và chẳng bao giờ ngừng được nữa cũng từ lâu rồi đứa trẻ muốn được hát khi hiếm hoi có những cơn gió mát xoa nhẹ lê

Không tên 14

Thơ   •   16.11.2021
thu ơi đã chết chưa cho ta theo cùng với ta chẳng hề muốn đợi tuổi già mang ta theo ta muốn chết trong veo trong một ngày đen tối những linh hồn tội lỗi sẽ thôi hành hạ ta

Cho riêng tôi

Thơ   •   16.11.2021
hoặc tôi chết hoặc là tôi bất tử tôi viết riêng một lời sấm cho mình khi đã bắt đầu là mầm sống mi có bị đê vồ không Linh? tôi muốn viết cho xong cho xong hết đau buồn đ

Luẩn quẩn

Thơ   •   16.11.2021
một đêm trắng nằm dài đợi nắng gió hư vô thổi đến hư vô vỡ toang một xác lá khô dịu rơi rơi dịu dần khô khô dần màn đêm đó lạnh lùng đợi chết thét gào gầm rên trong lặng câm buốt ngân như phím dương cầm ngón tay nào đã âm thầm miết lên vì sao cứ nằm

Phép màu

Thơ   •   16.11.2021
bạn ạ hôm nay tôi rất vui thôi không tiếc bạn một nụ cười tôi biết bầu trời trong dịu lắm khi tôi lạc tới mắt một người tay thơm hơn nhánh lúa còn xuân giọng nói êm hơn mắt mưa ngần hơi thở mịn hơn mưa lắc rắc tóc nẫu nà hơn mưa lâm thâm tôi không ch

Mùa dịu

Thơ   •   16.11.2021
gió dịu cười òa trong vòm cây con ve xớn xác tấm thân gầy nỉ non khẽ cất lời ca cuối rớt như chiếc lá mùa thu bay thiu thiu nắng ngủ trong bàn tay tan tan theo những giấc mơ ngày nắng cũng dịu dàng như là gió gió cũng dịu dàng như là mây và mây dị

Ảo ảnh

Thơ   •   16.11.2021
ảo ảnh không đủ cho em sống chẳng đủ cho tôi dối lừa đời ảo ảnh như một con cá sấu chả biết nó khóc hay nó cười ảo ảnh người ta mua bán được cần sa, rượu đế, khói thuốc mù… ảo ảnh khiến người ta lạc mất những rung động thật trước mùa thu ảo ảnh vớ

Khung cửa mùa này

Thơ   •   16.11.2021
khung cửa mùa này năm ngoái giờ anh lại lặng lẽ ngồi thiếu em trong từng hơi thở trong từng nhịp lá là rơi em vẫn ngồi im nơi ấy đôi khi thả một nụ cười một nỗi trầm luân nhẹ nhẹ sao êm dịu thế em ơi! những dòng thông tin rải rác trôi qua bộ não chập

Lột xác

Thơ   •   16.11.2021
khi con ve lột xác nó không biết mình bắt đầu đến với cuộc sống khi con ong lột xác nó không biết mình bắt đầu sống có ích khi con rắn lột xác nó không biết mình bắt đầu thay đổi cuộc sống khi một con người muốn đến với cuộc sống muốn sống có ích muố

Hồi sinh

Thơ   •   16.11.2021
chiếc lá hạt mưa sợi gió tiếng chim dòng mắt mùa thu đừng cố nói lời an ủi với con tim tự cầm tù cho ta giật tung mạch máu xé toang từng sợi gân mòn giằng con tim ra khỏi ngực cho dòng nhựa tứa véo von hãy lấy nụ cười em là rượu cho ta nôn sạch u buồ

Không mượn

Thơ   •   16.11.2021
tôi không mượn rượu để nói rượu phai tình sẽ nhạt theo tôi không mượn gương để tập gương vỡ lời nói cũng nghèo tôi không mượn thơ để tán kẻo em yêu kẻ trong thơ thơ cạn là hồn gặp nạn yêu nhau hời hợt vật vờ chỉ xin mượn lòng dũng cảm của bố tôi và m

Không tên 11

Thơ   •   16.11.2021
ơi mấy chú công nhân cho tôi lao động với tôi ngồi đây chới với trong cồn cào triền miên các chú tưởng tôi điên? đừng tưởng, tin là thế tôi biết điên là dễ nhưng chữa thì khó ghê xin các chú đừng chê thân xác này yếu đuối khuân gạch hay trộn vữa điê

Ngày hôm nay

Thơ   •   16.11.2021
"thuốc đắng giã tật sự thật mất lòng" kẻ nào không uống sự thật sống chả bằng con lật đật... những mầm thời gian đang nứt trong từng vết ố thời gian những hằn học và đau nhức đang tan và sẽ lịm tan... một hơi thở nhè nhẹ được đi rất xa rấ

Một ngày

Thơ   •   16.11.2021
rồi một ngày ta rón rén lớn lên không ai biết ta cũng không hay biết cuộc sống nới chút chút vòng dây xiết ta cho mình tí xíu tự do ta tách mình giây lát khỏi âu lo mở toang cũi thả nỗi buồn cớm nắng khi ta nhìn vào đôi bàn tay trắng ta thấy mình mạ

Không tên 7

Thơ   •   16.11.2021
nếu ta chết để yên cho ta chết đừng khóc thuê đừng thuê khóc làm gì nếu các người muốn khoe mình đau khổ thì các người cứ việc vãi ra đi đừng ai đến đừng ỉ ôi nhạc sến đừng đám tang đừng xe pháo hoa hòe xin các người rũ lòng thương lần cuối nhưng nế

Nỗi đau không tên

Thơ   •   16.11.2021
cuộc đời này nhiều lúc sẽ dễ dàng nếu bớt đi một vài thể loại trong những người khó tính những người coi cuộc đời là trại lính còn mình là chỉ huy nếu vớ phải một ông bố vợ như vậy thì tôi biết làm sao đây có lẽ phải rủ vợ tôi “đào ngũ”? đâu là tình

Rừng mặt trời

Thơ   •   16.11.2021
rừng mặt trời ánh sáng ngấm vào máu lá con hổ vằn nứt ra từ trong đá màn đêm tụ lại thành con báo đen bay xuyên qua thác nước không mảy may gợn ướt thác nước là mái tóc nàng tiên rừng gối đầu lên đỉnh núi hở em? rừng mặt trời gió đưa về đám khỉ bụi đ

Súng và hoa

Thơ   •   16.11.2021
có cần phải đấu súng giữa thiện và ác không một khi cái ác khóc nếu được tặng hoa hồng có cần phải cắt tiết những kẻ còn máu không một khi máu biết sưởi những tâm hồn mùa đông có cần phải tranh đấu cho cuộc sống này không bạn ạ, cần, cần lắm một kh

Thiếu vắng

Thơ   •   16.11.2021
trẻ con nhà ấy khóc thay cười chúng sợ sệt nhìn cuộc đời rúm ró chúng giật mình khi mưa rơi trên cỏ chúng hoảng hồn khi gió lỡ ùa qua người mẹ thì bỏ xứ đi xa anh trộm cắp bố đem đi tiêu thụ đêm uống rượu chửi nhau ho sù sụ máu trong tim đã chết cả b

Quệt xe

Thơ   •   16.11.2021
xin chị đừng trừng mắt nhìn tôi chị yên tâm tôi không phải hạng người như thế chẳng cần đối phó với tôi đâu chị biết không những người phụ nữ mắt nâu khi vờ giận dữ trông rất ư tội nghiệp nhưng nếu chị lặng im và đi tiếp tôi lại buồn vì chị đã thờ ơ

Than

Thơ   •   16.11.2021
trời hỡi bao giờ cho tan hết những ngày phung phí ở trên đời đêm nay đêm trước tôi đều thấy những vì sao lóe lả tả rơi im hết! than làm gì cho đắng người xưa than vãn chán chê kìa… nhưng biết làm gì ngoài than vãn? chẳng nhẽ nốc rượu với nốc bia? ta

Vườn

Thơ   •   16.11.2021
tìm cho tôi một khu vườn nho nhỏ tôi trồng hoa và những luống rau xanh sớm dậy tưới chăm nghe chim hót xem bướm rập rờn bên những cánh mong manh tìm cho tôi một khu vườn nho nhỏ nắng mai phớt hồng hoàng hôn cũng thanh thanh tôi sẽ nằm ườn trên thảo c

Không tên 16

Thơ   •   16.11.2021
tôi muốn trốn chạy vào thế giới thoát khỏi nỗi buồn đơn độc đầy tim không biết nữa khi bước ra tôi đã sợ run người tôi quay lại lặng im ừ thế giới cũng không ghê như thế nhưng cũng gần như thế đấy, phải không? tôi thấy cuộc đời hời hợt quá thờ ơ như

Cho mình

Thơ   •   16.11.2021
sự già đời như khựng lại ở đây tôi cảm thấy mình không già thêm nữa sẽ có thêm cảm xúc và có thêm kinh nghiệm nhưng trí não tôi già thế đủ rồi tôi biết tôi không thành kẻ lõi đời tôi đang già hơn họ nhưng khi họ già đi tôi vẫn trẻ tôi tự giam mình để

Vô ích

Thơ   •   16.11.2021
mỗi ngày vô ích nhổ một sợi tóc chưa kịp bạc đầu đã trọc đầu một ngày vô ích nhỏ một giọt nước đắng cần gì tìm biển Chết ở đâu... mỗi ngày vô ích cấm được nhớ người ấy thế nhưng chẳng cấm được bao giờ đành chịu phạt đền thêm sợi tóc day môi rứt đầu x

Ai...

Thơ   •   16.11.2021
tôi đói những vần thơ ngọt tôi khát những niềm vui xinh tôi héo dần trong sa mạc ai mang cho tôi ái tình? tôi ngán những ngày lang bạt tôi ngấy những lời ca điên tôi nát nhòa trong hư ảo ai đến bên tôi dịu hiền? tôi bỗng thấy mình ngu dại tôi bỗng th

Không tên 9

Thơ   •   16.11.2021
con cầu mong thế giới được bình yên bình yên nhé bình yên đi thế giới bình yên chứ cho ta bình yên với ta yêu em khi em bình yên bình yên đi em cho ta thôi cuồng điên cho ta sống một ngày không có máu một ngày nỗi đau buồn thôi nhai óc ta rau ráu mộ

Không tên 15

Thơ   •   16.11.2021
biết định nghĩa gì về tự do một con chim được bay nhảy trong lồng? một con cá được vẫy vùng trên cạn? một con người được tha hồ buồn chán? tự do tự do hai tiếng ấy sao mà xa lạ như Đức Chúa bị đóng đinh trên cây thánh giá thoải mái đi lang thang vớ

Không yêu sao em lại...

Thơ   •   16.11.2021
không yêu sao em lại để trong tim thoảng một bông hồng không yêu sao em chẳng cản mùa xuân về lại mùa đông không yêu sao em cầm lược tìm nơ lau lại gương mờ không yêu sao em vùi tóc một mình len lén viết tình thơ không yêu sao em chẳng đập muỗi say k

Lồng

Thơ   •   16.11.2021
lồng lí trí vào trái tim lồng trái tim vào lí trí tôi chẳng biết để làm gì nhưng từ khi ấy cuộc đời tôi thôi vô vị và thôi thở than... bao giờ? bao giờ? bao giờ? lồng con người vừa khít nhân gian...

Những cái xác

Thơ   •   16.11.2021
Ê! 5 bia! Rượu! Rượu nữa đê! Lắc! Lắc nữa đê! những mặt mồ hôi chạy qua chạy lại tiếp chất cay cho những cái mặt tía tái …suồng sã-hoang dại… ở đây có một sức căng như sắp nổ tung trong hừng hực những sự di chuyển náo loạn làm mắt đau nhức tôi muốn g

Mãi mãi

Thơ   •   16.11.2021
mãi mãi sẽ là mãi mãi yêu yêu để được yêu dẫu ít nhiều mãi mãi sẽ là yêu mãi mãi dẫu mồ xanh cỏ đá xanh rêu trên những con đường nắng mới xây đi với tình yêu lá bay đầy tình yêu đánh thức tình yêu dậy bao giờ yêu mới hết yêu đây qua những vui buồn nh

Chìm

Thơ   •   16.11.2021
tôi chưa từng đi lạc nên chẳng ai tìm thấy tôi? có phải trong bóng tối tôi đã hóa đêm rồi?

Ai cười mà xinh thế

Thơ   •   16.11.2021
ai cười mà xinh thế cho lá úa quên tàn trái sầu đương lơ lửng bay lên trời vỡ tan ai cười mà xinh thế mưa đứng sững lưng trời nắng từ đâu bước lại tựa vào mưa bồi hồi ai cười mà xinh thế cho trái đất yên bình đến Đường Tăng cũng gật ừ, xinh thật là x

Không tên 17

Thơ   •   16.11.2021
ta đã mò xuống tận đáy tim nơi lũ buồn nhung nhúc như dòi bọ tình yêu có hay là không có hay lũ buồn hút cạn máu rồi ư? buồn như lũ rắn độc trườn khắp thịt da lè lưỡi liếm lạnh lùng hoang rợn chúng ùa đến giằng xé niềm vui còn sót hả hê phun lưỡi lê

Ám ảnh

Thơ   •   16.11.2021
ám ảnh bởi những dòng máu lạnh đổ điên cuồng lên thế gian trong một vẻ nhạt nhẽo và an nhàn ám ảnh bởi những dòng máu nóng ngưng lại như bị chết cóng đã có những nơi nào đó chỉ còn toàn bóng với bóng ám ảnh bởi một bóng dáng để chở che và được chở ch

Vô phương

Thơ   •   16.11.2021
ta đang đi về đâu xơ xác gió trên đầu đất kiệt cằn mỗi bước xa xa úa một màu... ta đang đi làm chi ngừng lại để làm gì ta đi như vô vọng ta đi ta lại đi... ta đang đi tìm ai sợi nhớ cứ kéo dài phải chăng tìm quá khứ trở về từ tương lai...

Chợ đớn đau

Thơ   •   16.11.2021
những nỗi đau từ tốn lại qua không cãi vã không thù hận im lìm cho nhận trong tiếc quang quác của gà vịt những con vật định nghĩa: đau là phải rống lên ở đây người ta không nhận ra nhau bằng những cái tên khi nhớ khi thương người ta cầm tay nhau lâ

Cầm dao ngược

Thơ   •   16.11.2021
xâu chuỗi đớn đau thành tràng hạt xoáy vòng nỗi thống khổ nhân gian hương hoa ngạt mùi tanh máu tiếng chim sặc giọng đặc đờm làm sao tĩnh tâm được nữa mưa suông rơi cũng chết người ngoài phố co ro đêm bẩn khóc trong chăn thoang thoảng mộng đẹp cười l

Hình như

Thơ   •   16.11.2021
đêm nay bầy ve uống lửa thở ran nứt nẻ khí trời đêm nay bầy gì uống điện mà mồ hôi cứ nổi trôi? đêm nay bầy chi uống nhớ mà mồ hôi mắt rục dôi? ngoài kia có ai chén rượu riết lên những câu tỉnh đời không khí bỗng dường xiêu vẹo thở ra bỗng thấy chơ

Xếp gốm

Thơ   •   16.11.2021
tôi không tài nào ngủ được không có cái mệt nhoài của người lao động không có sự vô lo của đứa trẻ được phép vô lo tôi ngồi khoanh chân xếp gốm vào hộp các-tông những hình thể tròn trịa hoặc méo mó một cách hoàn hảo với lớp men chau chuốt hoặc hoang

Mầm sống 3

Thơ   •   16.11.2021
ly cà phê dang dở một điếu thuốc chưa tàn ai bước qua bản ngã để đi vào nhân gian...

Ba điều ước

Thơ   •   16.11.2021
tôi ước mình hồn nhiên như đứa trẻ ba tuổi chín chắn như người còn ba năm cuối cuộc đời và ai cũng ước như tô

Vòm sáng

Thơ   •   16.11.2021
tôi muốn ngắm khuôn mặt em ô cửa sáng giữa kinh thành bóng tối tôi như kẻ tội đồ sám hối được chút nắng hồng ân xá của bình minh hạnh phúc và nỗi đau khuôn mặt em không tái hiện nhưng sự vẩn đục trong tôi tan biến chẳng hiểu vì sao giá lúc này tôi nằ

Mầm sống 2

Thơ   •   16.11.2021
bao nhiêu mùa bấy nhiêu buồn nắng lá vàng mưa chuồn chuồn em vẫn đợi anh phía cuối nguồn cuối nguồn của yêu thương khi anh không có nơi nào để đến nhiều lúc em nghĩ mình là nến luẩn quẩn một vòng sáng cháy chẳng cho ai nếu chẳng bao giờ anh trở lại c

Có lẽ thế

Thơ   •   16.11.2021
đau khổ làm gì cho khổ đau nỗi buồn như ánh sáng vò nhàu nỗi buồn là những niềm vui chết khóc thì cứ khóc nỡ chôn sâu? đem giết nỗi buồn có được đâu buồn sẽ dịu khi họ bạc đầu rồi hóa niềm vui? buồn không chết… buồn cho ta sống đậm sâ

Người đàn ông vô danh

Thơ   •   16.11.2021
chiều những người bốc vác mồ hôi nhễ nhại những đứa trẻ nhìn đám đông ré lên sợ hãi những mẹt hàng rong da diết chào mời tiếng kêu la trong những tiếng nói cười những bộ mặt lấm la lấm lét những hình hài thờ ơ mỏi mệt những bóng dài hối hả bon chen p

Áo đỏ em đi

Thơ   •   16.11.2021
áo đỏ em đi giữa quạnh hiu lũ chim ngái ngủ chẳng chiếp chiu cây cầu lạnh lẽo lưng oằn xuống hàng cây ngắm nước mắt thỉu thiu áo đỏ em in dưới mặt sông lờ lững trôi như con cá hồng lạnh tanh ông lão ngồi câu cá mắt còn bận mãi với hư không áo đỏ em đ

Đêm

Thơ   •   16.11.2021
đêm là ánh sáng của tâm linh thấp thoáng mờ phai những bóng hình chuyến choáng những mùi hương xa lạ la đà lấp lánh những chiêm bao đêm là nỗi nhớ của trăng sao thoắt êm êm sóng thoắt cồn cào mài mắt vào mây cho sớm khuyết thả bay lả tả xác nôn nao c

Cô gái Tây

Thơ   •   16.11.2021
cô gái Tây ơi em rất Tây Tây trong tóc nắng trong mũi gầy Tây cả trong tôi trong trời đất vừa gặp em đà muốn hôn ngay cô gái Tây ơi em rất Ta nhìn tôi e ấp rất chi là và khi gặp mắt đầy "đen tối" em vội quay đầu muốn lánh xa

Hoang mang

Thơ   •   16.11.2021
cảm hứng nào chẳng trở lại tay thơ vẫn vơi và nỗi nhớ vẫn đầy ta chẳng biết ta đang yêu ai cả im lìm như chiếc lá treo cây trời xanh vẫn ứ màu vô vọng chim vẫn bay cho cánh hao gầy mưa bóng tối nhân gian mờ mịt ta là sợi én trong mây dòng chớp lửa th

Tôi vô tình

Thơ   •   16.11.2021
tôi vô tình quá tôi ơi người thân ghẻ lạnh đất trời không thương một mình lầm lũi một đường cơn mưa cũng hứng chẳng nhường đất khan tôi vô tình đến dã man hoa thơm chẳng ngửi hoa tàn hít chơi đôi chân để mặc rã rời cứ đi cho nhuốm bụi đời lại đi mộ

Rơi

Thơ   •   16.11.2021
trong giấc ngủ trong đêm nào ai thấy có tiếng chuông thánh thót của linh hồn trên quầng mắt đã hiu hiu khép đã vô tình rực rỡ ánh hoàng hôn… tôi vẫn thấy anh nằm im ở đó không đớn đau mà cũng chẳng yên bình linh hồn anh chỉ một mình anh hiểu khi cườ

Những đứa trẻ ngồi trong quán bán đời

Thơ   •   16.11.2021
có những đứa trẻ ngồi trong quán half-life ghếch lên ghế phì phèo điếu thuốc những tấm thân xanh xao gầy guộc mờ dần nét ngây thơ... có những đứa trẻ ngồi trong quán half-life những ánh mắt loé lên tia độc ác những nụ cười hả hê khi tàn sát ừ thì vẫ

Người phụ nữ trong anh

Thơ   •   16.11.2021
người phụ nữ trong anh bảo anh không được làm điều ác người phụ nữ trong anh đôi khi cho phép anh lười nhác người phụ nữ trong anh dạy anh đau vì nỗi đau người khác người phụ nữ trong anh đẽo trái tim thành hình mộc mạc nhưng người phụ nữ ấy chỉ đế

Không tên 3

Thơ   •   16.11.2021
đời người là bông hồng héo chỉ còn xơ lá với gai mòn lặng dòng nhựa khô ri rỉ ứa đời người một nửa đã héo hon đời người là sông vùi lấp chỉ còn trơ cát với rêu đò rũ bóng khô vầng trăng mờ khuyết hư tàn tê ướt sướt sương so đời người là xuân nằm chế

Sống

Thơ   •   16.11.2021
nào đâu cứ phải ích kỷ viết thơ bản ngã mới hay trong một triệu thằng say rượu một người viết được thơ cay lương tâm một triệu tên cướp chẳng bằng một gã ăn mày một triệu lần ân và ái không bằng một cái chạm tay một triệu triệu năm giông tố chẳng bằ

Em có tin...

Thơ   •   16.11.2021
em có tin không vào hạnh phúc cho một người tay trắng hồn trong em có tin không vào hạnh phúc nếu không tin em cứ nói thật lòng em có tin không vào hạnh phúc cho loài người trong giây phút quặn đau có một trái tim bung đỏ rực em có tin thắp nổi đêm

Cô đơn

Thơ   •   16.11.2021
không gì kỳ lạ bằng cô đơn lúc căm căm ghét lúc giận hờn lúc như rồ dại như điên loạn lúc như tảng đá trống trơn lúc như ngạo nghễ lúc tủi thân lúc muốn lánh xa muốn lại gần lúc muốn xé toang thành muôn mảnh lúc muốn cuộn tròn như một giọt thủy ngâ

Chàm

Thơ   •   16.11.2021
khi tay đã nhúng chàm lửa cũng không gột sạch ám ảnh len vào mọi ngóc ngách của lương tâm khi tay đã nhúng chàm tình yêu thương chỉ có thể xoa dịu nụ cười trong trẻo vẫn vướng víu sự ăn năn khi tay đã nhúng chàm nghĩa là không bao giờ thanh thản chỉ

Viết về niềm vui

Thơ   •   16.11.2021
có người không dám viết về niềm vui vì coi đó là những câu chuyện kinh dị cũng như khi phân vân: cảm xúc và vô cảm ai nhạy cảm hơn? tôi đã tìm được câu trả lời cho một câu đố trên báo còn vấn đề này thì... chưa nó chẳng phải câu đố cũng không có giả

Không tên 5

Thơ   •   16.11.2021
nhìn sân trường đầy sỏi đá xi măng thấy lòng cũng cỗi cằn như thế kìa lá rơi thì đã sao mặc kệ thích cứ rơi cứ tả cứ tơi có khác gì một bông hoa lả lơi với một ánh mắt khô trống rỗng chẳng liên quan gì đến nhau cả nhưng lúc này chỉ nghĩ được thế thô

Thằng bé

Thơ   •   16.11.2021
Thằng bé mới chục tuổi đầu Đã lâu không khóc đã lâu không cười thằng bé ấy mới lên mười người ta đã gọi :kiếp người vậy ư? thằng bé ngoan thằng bé hư? chẳng ai biết nữa hình như là buồn Hình như thăng bé ấy luôn tìm trong đau khổ những nguồn thương y

Đa mang

Thơ   •   16.11.2021
nếu tách mùa xuân khỏi lá dường như lá sẽ ngả vàng mà biết đâu mầu lá đổ ấm lòng bao kẻ lang thang nếu tách mùa đông khỏi nắng nắng xơ chắc sẽ nuột mềm mà có khi dòng nắng tỏa nhạt phèo như gió cuối đêm nếu giấu tình yêu thật kín hẳn nhiên tôi chỉ th

Tôi thấy mình may

Thơ   •   16.11.2021
tôi thấy mình may vì không có sự bình thản của một người từng trải nếm chán vị đời rồi bảo nó vô vị tôi thấy mình may ăn quả roi vẫn thấy chua ngọt nếm quả đấm vẫn thấy khôn dại nhai tí ớt vẫn thấy thú tôi thấy mình cay đâu cần phải như gừng già mớ

Lạc

Thơ   •   16.11.2021
ơi cánh chim lạc bầy biết bay về nơi đâu sấm sét đang gào thét mưa gió trĩu lên đầu ơi cánh chim lạc đàn lao đao trong không gian chấp chới chờ rơi rụng như tâm hồn nát tan ơi cánh chim lạc loài chết rũ dưới nhành mai lả tả rơi lả tả tàn phai tàn pha

Khi ấy...

Thơ   •   16.11.2021
lang thang lang thang lang thang chàng dế hát bài ca phiêu lãng từng giờ từng ngày từng tháng những nốt nhạc cô đơn cứ úa về chàng dế mong manh một mái nhà không dám ước cỏ mật và sương đẫm chỉ mong sao tạo vật đừng lạ lẫm để trái tim chàng đập tiếp

Nụ cười thu

Thơ   •   16.11.2021
một ngày gió mùa thu tập làm mùa đông chỉ hơ lạnh những trái tim vốn lạnh không nhận được tiếng sữa hoa run rỉ nghĩ thoảng qua kí ức đã ngào thơm nụ cười em như hoa sữa vừa đơm tôi chẳng muốn giải thích thêm gì nữa nụ cười em như dòng sông hoa sữa nh

Không tên 4

Thơ   •   16.11.2021
tự nhiên tôi chẳng muốn yêu em một chút nào tự nhiên là như thế xin đừng hỏi vì sao tự nhiên tôi chẳng muốn chẳng muốn một thứ gì tự nhiên tôi chỉ muốn nằm xuống và thiếp đ

Luôn luôn

Thơ   •   16.11.2021
ai mặc cho mùa chiếc áo len để đông thon thả những hơi mềm se lạnh ngọt vào theo hơi thở hít hà nghe tim đập thật êm thong thả bên hồ những bước chân sương bay lơ lửng sáng thưa dần áo ấm ngả đầu bên áo ấm ước gì một chút mưa lâm thâm... yên ả nơi nà

Nỗi đau

Thơ   •   16.11.2021
ai vẽ Nỗi Đau oằn lên lá nhuốm màu diệp lục tứa men hồng Nỗi Đau là gì nhỉ? sao gợi lên chỉ thấy hư không? Nỗi Đau đi lang thang trong những bức tranh trong những nụ cười hồn nhiên nhất Nỗi Đau khi ta đặt chân lên mặt đất khi ta hít thở khí trời Nỗ

Không tên 2

Thơ   •   16.11.2021
tôi chán nản ừ tôi chán nản một nỗi buồn xâm lăng không gian ở trong đầu ứ lại chẳng tan ở trong mắt trên tay và hơi thở một nỗi buồn không hành tôi khổ sở chỉ toàn làm tôi yếu đuối buông xuôi tôi sợ nó rồi tôi quen với nó nhấm nháp hoài tôi ngán cá

Tuyệt vọng

Thơ   •   16.11.2021
những giọt lệ bay trong lòng vắng hoa sữa vỡ vương hương đăng đắng bụi phố phường li ti hạt cà phê hoàng hôn ứa máu loang lê thê con đường dài-sâu-rộng và xa đôi chân khụy trùng theo nỗi nhớ thất thểu tha trái tim tả tơi hoảng hốt hôn hoa hồng héo hụ

Ừ thì thu

Thơ   •   16.11.2021
ừ thì thu sang đấy có khác gì hỡi em nhưng linh hồn vẩn đục khư khư mình lấm lem

Không tên 1

Thơ   •   16.11.2021
những bài thơ không dở không hay như cái cảnh hôm nay hoài vô kể trời nửa rạng nửa như oải uể thức dậy rồi lại kéo kén trùm chăn sắp ngủ rồi gió lại réo lăn tăn tìm người khác mà đùa đi ông bạn ngắc ngoải hoài như con thuyền mắc cạn mở chăn ra trời l

Bình minh

Thơ   •   16.11.2021
bình minh lên sau dãy núi như mảng lưng của một người đàn ông bầm tím cháy lúc như đỏ lịm lúc như xanh xít vần vũ như nỗi đau thoát thai ban mai mảng lưng người đàn ông đổi máu một màu hồng tươi rau ráu ứa òa tất cả đớn đau nhạt nhòa tôi nhớ em nhớ l

Không tên 12

Thơ   •   16.11.2021
đằng xa tiếng nhạc như sự hân hoan của những con thiêu thân lao vào lửa đen ta cũng là một con thiêu thân nhưng mất đi đôi cánh đành ngồi đây dưới le lói mờ đèn ai mang cho ta chiếc xe lăn để ta bon khỏi bụi rậm ám khói để ta chui vào bụng những c

Kiếp hoa

Thơ   •   16.11.2021
xin làm bông hoa cho người ta ngắm cho người ta ngửi cho người ta thương xin làm bông hoa cho người ta hái những lúc điên dại người ta dày vò những lúc âu lo cho người ta bứt từng cánh từng cánh rồi người ta vứt xin làm bông hoa kiếp sau vẫn thế để m

Hoài nghi

Thơ   •   16.11.2021
nắng sớm em từ đâu tới sao em đẹp đến nghi ngờ? sao em dừng chân trước cửa ngôi nhà quen sáng lơ xơ? đừng cợt trái tim ta nữa đi đi về với dối lừa ta không còn tin ai cả đừng chờ ta đến đón đưa ta cũng xin em đừng trách đừng khinh ta sống vô hồn ta k

Với một con người

Thơ   •   16.11.2021
người la í ới còi tin tin giữa chợ một bà lão ăn xin thời đại ánh sáng bà thì chậm nhân gian lờ hoặc trơ mắt nhìn ngày xưa có phải kiếp trăng hoa má hồng giờ bạc mắt giờ nhòa hồn đã bỏ đi thân ở lại sống để mà ăn nốt tuổi già? hay là người mẹ sống vì

Thử

Thơ   •   16.11.2021
đã bao giờ bạn thử nghe “How many hours” đọc “Giời mưa ở Huế” xem cảnh hoang tàn Afghanixtan cùng lúc? khi ấy sẽ ra sao nhỉ? tôi chưa thử bao giờ vì tôi sợ phát hiện ra mình vô cảm nhưng tôi nghĩ bạn sẽ tìm thấy khoảng lặng trong hồn mình khi gặm nhấ

Dịu

Thơ   •   16.11.2021
giữa đêm và sáng mùa thu mặt trăng thiu thỉu ru ru mặt trời nhành hoa hôm trước tơi bời hôm nay trào thốt một nhời đắng cay rồi tan trong một bàn tay bàn tay một kẻ ăn chay cuộc đời thế gian bỗng chốc vô lời khi mùa thu cưới có mời tôi không hay là T

Yêu nghiêm túc

Thơ   •   16.11.2021
không yêu nghiêm túc được ư răng tôi hổng biết bao chừ là yêu yêu không nổi cũng phải liều yêu cho hơn kém ít nhiều anh em yêu cho nó bớt nhập nhèm có cơm ăn mãi chả thèm phở suông yêu cho bớt bớt quay cuồng yêu cho cái lũ thuồng luồng trốn ra yêu ch

Trằn trọc

Thơ   •   16.11.2021
khuya rồi sao không buồn ngủ nằm buồn cho cái sự ngủ cái đồng hồ trên nóc tủ ăn mãi thời gian vẫn không đủ tự nhiên nghe ngứa ngáy nơi tim vết rạn đêm qua đang lên da non mai lại rạn chẳng có ai là bạn để chuyện trò qua miền đêm chẳng có ai là vợ chẳ

Phải sống

Thơ   •   16.11.2021
những người hay tự tử thường sinh vào tháng Chín chọn cho mình những cái chết đớn đau: cười lành lạnh và nổ súng óc bắn tung lên giấy trắng phau hoặc lửng lơ trên sợi dây thòng lọng tiếng cười khùng khục ứ trong họng những người sinh vào tháng Chí

Trong khu vườn của đớn đau

Thơ   •   16.11.2021
trong khu vườn của đớn đau những bông bạch hồng rướm máu những con họa mi hót rock những con dế chơi ghi-ta điện với cái đầu chớp nháy làm ổ cắm trong khu vườn của đớn đau có những cây thất tình ra quả hình trái tim bị hồng đỏ xuyên qua có những cây

Tôi không hận

Thơ   •   16.11.2021
không tôi không hận tôi không hận nếu hận thì tôi đã chết rồi nhưng tôi chán lắm tôi buồn lắm đá trơ mình giữa nước đời trôi giá được khỏa thân tan thành giá bay về Bắc Cực trốn ánh trời nhưng tôi phải sống tôi phải sống cuộc đời đâu chỉ của mình tô

Tiền

Thơ   •   16.11.2021
tiền tiền lũ trẻ con thèm khát tình yêu thương nhàn nhạt trong thế giới chưa một phút giây thanh thản này những người thổ dân bị thương mại hóa những đôi mắt sáng trong phát hỏa con họa mi nhẫn nhục hót kiếm hạt kê u mê? chẳng còn ai u mê nữa không l

Thơ tình cho cuộc sống

Thơ   •   16.11.2021
tôi yêu em lắm em nhỏ ạ giúp mẹ dọn hàng bày ra cả ban mai tôi yêu chị lắm người mẹ ạ gánh gia đình trên mềm mại đôi vai con yêu ông lắm ông cụ ạ dạo khắp phố phường cho dẻo lại đôi chân đôi mắt lấp lánh màu cuộc sống sao con thèm được như ông tôi yê

Mặt nạ

Thơ   •   16.11.2021
trong góc khuất của nỗi đau tình yêu thút thít như bông hoa lạc loài nở cuối vườn sống hắt hiu trong lệ tim và não chảy song song trong nơi thầm kín của tình yêu nỗi nhớ rực lên trong đêm như tia mắt đại bàng thao thức buổi sáng nhìn mặt mình ráo hoả

Uất

Thơ   •   16.11.2021
sao tôi không được sống cống hiến sao mãi không ra khỏi chốn này tại tôi nhu nhược nên tôi lại đập đầu cho tóe máu bàn tay cuộc sống đang cần tôi lắm lắm cuộc sống đang cần được đổi thay bao giờ được sống cho và nhận bao giờ vứt hết sự trả-vay bay g