Lời ru trong bão

Thơ   •   Thứ hai, 01/11/2021, 15:18 PM

Tặng con trai đầu lòng Mòn đêm võng bạt chon von nhớ em đưa võng ru con ở nhà dữ dằn giông tố càn qua giữa cơn hồng thuỷ con ta ra đời Ai trong gió xoáy mưa trời có nghe tiếng một con người lách lên oa oa chớp giật sấm rền gào đời - âm hưởng thiêng l

Nội dung bài thơ: Lời ru trong bão

Tặng con trai đầu lòng

Mòn đêm võng bạt chon von

nhớ em đưa võng ru con ở nhà

dữ dằn giông tố càn qua

giữa cơn hồng thuỷ con ta ra đời

Ai trong gió xoáy mưa trời

có nghe tiếng một con người lách lên

oa oa chớp giật sấm rền

gào đời - âm hưởng thiêng liêng vô cùng

Lời ru cứ nhẹ nhàng không

nhịp ru có bão táp trong dịu dàng

ru rằng... cái ngủ con ngoan

trời tuôn toàn nước mắt tràn đồng chiêm

Lúa chìm xuống cỏ dềnh lên

rác bùn vạch ngấn ngang nhiên trên tường

bèo đi ngang ngửa giữa đường

lụt ăn theo bão lẽ thường xưa nay

Ru rằng... chồi vá lành cây

phù sa trả nợ hoa sây trái nhiều

bèo lui về chỗ của bèo

tường treo tranh cánh đồng treo lúa vàng

... Ngủ ngon con nhé con ngoan

con thuyền vỏ trấu đang sang giữa dòng

tay trắng vục nước suối trong

soi trong nước thấy nỗi lòng con thơ

Nghe mơ hồ tiếng bi bô

hình như con hỏi cha giờ ở đâu

ở nơi trời cao vực sâu

cha đang leo những cây cầu rủi may

Cái trò làm xiếc trên dây

rồi con sẽ hiểu một ngày không xa

lá cành lảo đảo ru cha

cha vêu vao hát câu à ơi ru

Nhạc khe suối khúc sương mù

giọng trầm vách núi ù ù thác mây

Ta hát bài hát của cây

này xanh cho đất nước này tốt tươi

Ta hát bài hát của trời

một lăn tăn nắng muôn đời sáng trong

Ta hát bài hát của sông

gom từ cát bụi thành dòng phù sa

Ta hát bài hát của ta

yêu thiên nhiên với thiết tha yêu người


Bài thơ Lời ru trong bão của tác giả Nhà thơ Nguyễn Duy - Nguyễn Duy Nhuệ, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Duy - Nguyễn Duy Nhuệ

Nghệ danh: Nguyễn Duy

Tên thật: Nguyễn Duy Nhuệ

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Duy - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Nguyễn Duy, Nhà thơ Nguyễn Duy, Thơ Nguyễn Duy, Tập thơ Cát trắng (1995)

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Cát trắng (1995)

Mưa

Thơ   •   01.11.2021
Mùa mưa gõ trống mái tăng lưới trời bủa trắng vây giăng cõi người Giọt nhớ cứ nhỏ nhẻ rơi giọt mong rả rích nhão lời tha hương Giọt vui lốp bốp ồ tuôn sau mưa bộp một giọt buồn vĩ thanh

Võng trăng

Thơ   •   01.11.2021
Cong cong võng bạt anh nằm Khuyên lên nền lá vành trăng lưỡi liềm Râm ran gió kể chuyện đêm Trăng non nghe nghé nhìn nghiêng xuống rừng Lập là sau lớp lá rung Thấy trăng mắc võng lưng chừng cành cây Tình cờ đó khéo giống đây Trăng kia cùng cánh võng

Tiếng chim bạn bè

Thơ   •   01.11.2021
Chưa thấy bóng chim đâu Mà thân thương nhau quá Không ngỡ ngàng rừng lạ Nhờ tiếng chim nghe quen Dài rộng là tiếng chim Lấp đi nhiều khoảng cách Dù trong khoảng trời nào Tiếng chim đều trong sạch Cánh màu vèo qua mắt Là con chim bay qua Tiếng hát ró

Đám mây dừng lại trên trời...

Thơ   •   01.11.2021
... Để cho dưới đất đám người chạy mưa Để cho có lúc nương nhờ mái hiên ai cứ như thừa vậy thôi Trắng trong từng hạt rơi rơi để cho em nép vào tôi thế này Trắng trong từng hạt bay bay để cho tay chạm vào tay, giật mình Sấm chi sấm động thình thình để

Ánh trăng

Thơ   •   01.11.2021
Hồi nhỏ sống với đồng với sông rồi với bể hồi chiến tranh ở rừng vầng trăng thành tri kỷ Trần trụi với thiên nhiên hồn nhiên như cây cỏ ngỡ không bao giờ quên cái vầng trăng tình nghĩa Từ hồi về thành phố quen ánh điện cửa gương vầng trăng đi qua ngõ

Nắng

Thơ   •   01.11.2021
Nắng se thành sợi dệt mành đười ươi ngửa mặt nắng xanh xuống đầu Hiệu kèn mùa hạ dồn mau vang sang sảng giọng ve sầu rền om Khói ngòm suốt dải Trường Sơn thép tuôn xuống đất đất tuôn lên trời Đất vụn tơi đá vụn tơi vực sâu đầy lại ngọn đồi thấp đi Tắ

Cầu Bố

Thơ   •   01.11.2021
Ai qua Thanh Hoá về Quảng Xá men rượu là hương vị của làng tôi nhắc cầu Bố chắc nhiều người còn nhớ đình nhà Lê rêu phủ đã bao đời Nhà tôi đó, không cổng và không cửa ai ghé qua cứ việc hút thuốc lào cha tôi trổ rất nhiều cửa sổ gió nồm nam thoải má

Bầu trời vuông

Thơ   •   01.11.2021
Thắng rồi - trận đánh thọc sâu Lại về với mái tăng - bầu trời vuông Sục sôi bom lửa chiến trường Tâm tư yên tĩnh vẫn vuông một vùng Khoái nào bằng phút ngả lưng Mở trang thư dưới bóng rừng đung đưa Trời tròn còn lúc rơi mưa Trời vuông vuông suốt bố

Áp-xa-ra - người múa và điệu múa

Thơ   •   01.11.2021
Kính tặng các vũ nữ Hoàng gia Cam-pu-chia còn sống sót qua thời diệt chủng Áp-xa-ra - nữ thần hoá thân thành tượng đá lại trở về người - mềm mại cánh tay trần sự trầm buồn chuyển động trên thân thể ngón tay cong, thực - ảo, ngón tay cong da thịt mà s

Âm thanh bàn tay

Thơ   •   01.11.2021
Khi chưa hiểu người con gái ấy tôi chưa biết tiếng đàn em hay như thế đâu Đôi bàn tay tài hoa biết làm ra âm thanh quyến rũ từ một cây vĩ cầm mà với tay tôi chỉ là cái hộp gỗ từ nốt trắng nốt đen trên khuông kẻ mà với mắt tôi là luống đỗ nảy mầm Tô

Lời ru đồng đội

Thơ   •   01.11.2021
Ngủ đi bạn, ngủ đi anh cánh tay mình ngả ra thành gối êm ngủ đi bạn, ngủ đi em ngủ ngon giấc ngủ gối lên tay mình Hiếm hoi cái giấc yên lành hành quân xa lại tiếp hành quân xa bao anh lính trẻ đã già chưa sang hết suối chưa qua hết rừng Ngủ hầm, ngủ

Chi Lăng

Thơ   •   01.11.2021
Ải Chi Lăng, ải Chi Lăng lưỡi gươm đẫm máu Liễu Thăng thuở nào gập ghềnh lũng thấp đồi cao vũng lầy thành ruộng đã bao nhiêu mùa Chập chờn trận mạc xa xưa quân reo, ngựa hí, gươm khua dậy trời thịt xương xưa hoá đất rồi nợ xưa còn để nặng đời sau ư?

Hơi ấm ổ rơm

Thơ   •   01.11.2021
Tôi gõ cửa ngôi nhà tranh nhỏ bé ven đồng chiêm Bà mẹ đón tôi trong gió đêm - Nhà mẹ hẹp nhưng còn mê chỗ ngủ Mẹ chỉ phàn nàn chiếu chăn chả đủ Rồi mẹ ôm rơm lót ổ tôi nằm Rơm vàng bọc tôi như kén bọc tằm Tôi thao thức trong hương mật ong của ruộng T

Đà Lạt một lần trăng

Thơ   •   01.11.2021
Trăng ảo ảnh lập lờ trong sương trắng ngọn gió nhà ai thấp thoáng ở bên đồi tiếng móng ngựa gõ ròn trên dốc vắng nghe mơ hồ một chiếc lá thông rơi Em nhóm bếp bằng củi ngo chẻ nhỏ ngọn lửa lấp đi khoảng vắng giữa hai người tôi lơ đãng nhìn em nhìn lơ

Xó bếp

Thơ   •   01.11.2021
Nơi ấy mẹ ta nhễ nhại mồ hôi đàn con lóc nhóc khóc cười buổi nhá nhem len lén mò cơm nguội bảy sắc cầu vồng trong xó xỉnh lọ lem Nơi ấy ta nướng khoai lùi sắn xoa xít hít hà... thơm bùi cháy họng lấm tấm đầy đầu bụi bồ hóng lép bép lửa tàu cau râu tô

Nghe tắc kè kêu trong thành phố

Thơ   •   01.11.2021
Tắc kè... tắc kè... tôi giật mình nghe trên cành me góc đường Công Lý cũ cái âm thanh của rừng lạc về thành phố con tắc kè sao mày ở đây? Sáng ra nhìn soi mói mỗi cành cây chả thấy con tắc kè đâu cả khi chùm đèn thuỷ ngân xanh lên trong vòm lá tắc kè

Sông Thao

Thơ   •   01.11.2021
Sông Thao thêm một lần tôi tắm thêm một lần tôi đến để rồi đi gió cứ thổi trống không ngoài bãi vắng tôi nhìn em để không nói năng gì Tôi gửi lại đây cái buồn vô cớ để mang về cái nhớ bâng quơ xin chớ hỏi tại làm sao như vậy tôi vốn không rành mạch b

Người con gái

Thơ   •   01.11.2021
Tuổi mười tám tuổi đôi mươi ngực tròn săn sức lực thời thanh niên tròn lay láy những mắt huyền buổi đầu ngơ ngác lặng nhìn Trường Sơn... Suối trơn lông lốc cuội tròn cành chen lá lốm đốm vòm bạc mây dây leo ngỡ rắn quấn cây bịt bùng gai góc rào vây b

Đàn bầu

Thơ   •   01.11.2021
Đàn bầu ai gảy thì nghe làm thân con gái chớ nghe đàn bầu (Ca dao) Đêm nằm ngảnh mặt về Nam nghe rơi thẳm một tiếng đàn trong khuya Tiếng thơ ai mở lời kìa đàn bầu ai gảy tôi nghe đàn bầu Võng chành như chiếc thuyền câu đưa tôi trôi giữa nông

Tuổi thơ

Thơ   •   01.11.2021
Tuổi thơ tôi bát ngát cánh đồng cỏ và lúa, và hoa hoang quả dại vỏ ốc trắng những luống cày phơi ải bờ ruộng bùn lấm tấm dấu chân cua Tuổi thơ tôi trắng muốt cánh cò con sáo mỏ vàng, con chào mào đỏ đít con chim trả bắn mũi tên xanh biếc con chích ch

Chiều khẩu đội

Thơ   •   01.11.2021
Có người nói oan cho chiều là buồn Tôi nghe chiều vui khi tôi vui, chiều nhớ khi tôi nhớ Ai say chiều vàng ngõ nhỏ Tôi say sắc chiều ươm chín đỏ cánh đồng Chiều bồn chồn chảy tím dòng sông Chiều dát bình minh theo đường viền đỉnh núi Ráng chiều nấ

Sao

Thơ   •   01.11.2021
Hết trăng rừng tối om om vòm sao cao khuất sau vòm lá cây thình lình một trận gió lay cây quờ quạng những cánh tay lòng thòng Bom rơi toác hoác một vùng mẹt xanh - khoảng trống của rừng hiện ra nở bung hoa cải hoa cà trời sao như chiếc bánh đa rắc vừ

Cát trắng

Thơ   •   01.11.2021
Bên tê Cửa Tùng mênh mông cát trắng Bên ni Cửa Tùng cũng cát trắng mênh mông Sao cát trắng bên ni trắng toát lạnh lùng Trắng đất, trắng tay, trắng một vùng đai trắng Ấp chiến lược như nấm mồ câm lặng Cát tím bầm - lở loét vết giày đinh Mồ hôi chảy th

Hương cau trong đất

Thơ   •   01.11.2021
Đêm rằm ngủ dưới gốc cau Gió mang hương xuống hầm sâu với người Ơ hay trong đất có trời Thơm man mác ánh trăng soi ngách hầm

Đò Lèn

Thơ   •   01.11.2021
Thuở nhỏ tôi ra cống Na câu cá níu váy bà đi chợ Bình Lâm bắt chim sẻ ở vành tai tượng Phật và đôi khi ăn trộm nhãn chùa Trần Thuở nhỏ tôi lên chơi đền Cây Thị chân đất đi đêm xem lễ đền Sòng mùi huệ trắng quyện khói trầm thơm lắm điệu hát văn lảo đả

Hầm chữ A

Thơ   •   01.11.2021
Đường Thanh Hoá... đường Nghệ An... tới đâu cũng gặp những gian hầm kèo hứng bom đỡ đạn đã nhiều vẫn lặng thinh với cỏ rêu bên đường Lặng thinh như một lẽ thường ai cần che máu che xương thì vào dễ cầm nước mắt được sao bao căn hầm ấy có bao cột kè

Nhớ

Thơ   •   01.11.2021
Nhớ em khi đang lên đèo Nghe em là gió vờn reo lá rừng Nhớ em khi đang sang sông Nghe em là sóng bập bùng đưa chân Nhớ em khi áp vách hầm Nghe em là tiếng thì thầm đất rung Nhớ là thế đấy em thương Em vui trăm vạn ngả đường trong anh

Gửi lại Long Hưng

Thơ   •   01.11.2021
Xã Long Hưng (tỉnh Đồng Tháp) có hai vạn dân mà có tới năm trăm liệt sĩ Tôi đưa em về Thủ Ô, Nước Xoáy chiều xuống chao trên sóng chông chênh cây bần ngơ ngẩn bên bờ rạch ngất nghểu vài ba dề lục bình Có gì cháy giữa hai hàng điên điển lập l

Trăng

Thơ   •   01.11.2021
Ban ngày chiếc lá màu xanh bóng đêm nhuộm chiếc lá thành màu đen ô kìa đột ngột trăng lên trăng, trời, trăng láng bạc trên lá rừng Tiếng gì lảnh lót ngân rung suối vàng suối bạc mông lung rót về càng khuya khoắt càng tràn trề bốn bề những gió bốn bề

Lời ru trong bão

Thơ   •   01.11.2021
Tặng con trai đầu lòng Mòn đêm võng bạt chon von nhớ em đưa võng ru con ở nhà dữ dằn giông tố càn qua giữa cơn hồng thuỷ con ta ra đời Ai trong gió xoáy mưa trời có nghe tiếng một con người lách lên oa oa chớp giật sấm rền gào đời - âm hưởng thiêng l

Dạ hương

Thơ   •   01.11.2021
Tặng Hoàng Tú Sẽ rất nhớ dáng người vừa thoáng gặp chiều Lạng Sơn súng nổ rụng hoa đào những giọt máu của vườn cây vung vãi Trường sơ tán rồi, cô giáo còn chốt lại khẩu súng thép chéo lưng con gái ôi tấm lưng kia ngỡ sinh ra để mà mềm mại Dáng điệu ấ

Tre Việt Nam

Thơ   •   01.11.2021
Tre xanh, Xanh tự bao giờ? Chuyện ngày xưa... đã có bờ tre xanh. Thân gầy guộc, lá mong manh, Mà sao nên luỹ nên thành tre ơi? Ở đâu tre cũng xanh tươi, Cho dù đất sỏi đất vôi bạc màu. Có gì đâu, có gì đâu, Mỡ màu ít chắt dồn lâu hoá nhiều. Rễ siêng

Người cha

Thơ   •   01.11.2021
Ở đây có những con người nửa đời Việt Bắc, nửa đời Trường Sơn đã từng măng củ thay cơm bây giờ rau dớn rau môn lại từng... ... Mộng du trắng xoá mái đầu làng quê vẫn ở đâu đâu mút mùa nửa đời dãi nắng dầm mưa bàn chân không nghỉ mà chưa tới nhà Vợ c

Lời ấm áp nói từ trong gió lạnh

Thơ   •   01.11.2021
Gửi những người bạn lính Rét xuống làm cho nhiều người nhớ nhau cái nhớ thấm sâu tôi chia cùng đồng đội chiếc võng đêm nay lay trên ngọn núi gió trăm chiều giấc ngủ làm sao yên Cơn gió từ thung lũng mang lên tiếng bạc xoá cánh đồng lăn nước giá giọ

Tìm thân nhân

Thơ   •   01.11.2021
“Con - Mai Thị Từ quê ở Bùi Chu di cư năm 1954 nay ở đâu tin cho cha biết...” “Cha - Huỳnh Đình Thà ở Phú Thọ Hoà năm 1954 tập kết nay ở đâu cho con được biết...” Và anh tìm em và vợ tìm chồng những dòng tin như vết cứa của lòng bao nhiêu vết cứa của

Bát nước ngô của mẹ Việt ở Cam Lộ

Thơ   •   01.11.2021
- Cửa nhà bom giội trắng tay Chỉ còn mấy bắp ngô này con ơi Con về giữa buổi nắng nôi Quà đồng chỉ có thế thôi, gọi là... Nghẹn ngào mẹ nói chẳng ra Nghẹn ngào chiến sĩ nhận quà ngô non *** Ít ngô mà lại nhiều con Mẹ cười móm mém: - hãy còn nước đây!

Một góc chiều Hà Nội

Thơ   •   01.11.2021
Hồ gươm xanh màu xanh cổ tích con rùa vàng gửi bóng ở trên mây cây si mọc chúc cành xuống nước Thê Húc cong cong một nét lông mày Tóc em dài cho ta nhìn thấy gió áo em bay cho mờ tỏ thân hình em sâu sắc như kinh thành cổ kính gốc si già da mốc ngói r

Bài hát người làm gạch

Thơ   •   01.11.2021
Tặng em Hạng - người làm gạch Đất im lặng dưới chân ta Mà nghe có tiếng phố nhà âm vang Xôn xao mái ngói, nhà tầng Lắng nghe có tiếng hát thầm... đất thôi Hòn đất là hòn đất rời Thành vuông gạch dẻo - tay người nhào nên Hòn đất là hòn đất mềm Qua ngh

Giọt nước mắt và nụ cười

Thơ   •   01.11.2021
Chính uỷ của tôi xa quê hương hai mươi sáu năm trời Nay trở lại làng mình đuổi giặc Bộ đội hạ đồn. Nhân dân phá ấp Vợ chồng chính uỷ gặp nhau Cả hai đều đã bạc đầu Họ trao cho nhau Giọt nước mắt và nụ cười hai mươi sáu năm xa dành dụm lại Giọt nước m

Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa...

Thơ   •   01.11.2021
Bần thần hương huệ thơm đêm khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn chân nhang lấm láp tro tàn xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào Mẹ ta không có yếm đào nón mê thay nón quai thao đội đầu rối ren tay bí tay bầu váy nhuộm bùn áo nhuộm nâu bốn mùa Cái cò..

Đứng lại

Thơ   •   01.11.2021
- Đứng lại!... Hắn vẫn chạy trước tôi vài buớc cái thằng lính bảo an non choẹt chính cái thằng bắn sượt thái dương tôi ngón tay tôi căng thẳng trên nấc cò băng đạn AK va vào tôi tấm tức chỉ cần nửa tích tắc không, một phần mười tích tắc thôi ngón tay

Gửi về Lam Sơn

Thơ   •   01.11.2021
Em thanh xuân như ngày xưa của anh duới sân trường có một viên sỏi xanh rất nhỏ anh cất dấu tuổi trẻ mình ở đó Có khi nào em xới cỏ vườn trường mảnh ốc xà cừ lóng lánh ánh lửa anh cất dấu tuổi trẻ mình ở đó Em còn đi ngang dòng nông giang hòn đá tảng

Buổi sáng sau chiến tranh

Thơ   •   01.11.2021
Mịn làm sao mát làm sao bụi sương thôi cũng ngọt ngào trên môi Sương giăng lụt cả đất trời giữa bồng bềnh trắng tôi bơi tôi trườn Con đường chìm nổi trong sương thực hư như thể con đường trong mơ Chờ em... lẳng lặng... tôi chờ lập loè hoa gạo lờ mờ b

Người con trai

Thơ   •   01.11.2021
Ở đây có những người con mang theo cái nõn nòn non lên rừng nhìn xanh xanh chập xanh trùng càng xanh càng nhớ quá chừng màu xanh Sóng xô lớp lớp lá cành nhớ thăm thẳm biển long lanh cá về nhớ trưa xanh như tiếng ve dòng sông lặng biếc cho tre gội đầ

Mưa trong nắng, nắng trong mưa

Thơ   •   01.11.2021
Bộn bề công việc bấy lâu hẹn nhau dành dụm cho nhau một chiều đường nào cũng lắm thương yêu lối nào cũng đẹp rất nhiều lứa đôi trong veo là nắng với trời ngổn ngang thân mến là người với nhau Chiều đang sâu thắm một màu tự dưng lộp độp ngang đầu - ồ