Mặc dù trong đêm, mặc dù trong tối

Thơ   •   Thứ năm, 04/11/2021, 16:59 PM

(Phỏng theo Guillen và điệu rồng rắn của ta) Mặc dù trong đêm Mặc đù trong tối Vẫn không nhầm ai Ta nhận ra Mặt người là mặt người Chó sói là chó sói - Ai đó? - Đồng bào đây! Cánh cửa mở ra - Ai đó? - Các quan đây! Cửa vẫn mở ra. Nhưng rút dâ

Nội dung bài thơ: Mặc dù trong đêm, mặc dù trong tối

(Phỏng theo Guillen và điệu rồng rắn của ta)

Mặc dù trong đêm

Mặc đù trong tối

Vẫn không nhầm ai

Ta nhận ra

Mặt người là mặt người

Chó sói là chó sói

- Ai đó?

- Đồng bào đây!

Cánh cửa mở ra

- Ai đó?

- Các quan đây!

Cửa vẫn mở ra. Nhưng rút dây thòng lọng lại

- Ai đó?

- Hòa bình thống nhất đây!

Cánh cửa mở ra

- Ai đó?

- Luật 10-59 đây!

Cho nó một dao

Bồi thêm cho một gậy

Không còn là đêm

Nhưng chưa phải là ngày

Chưa đốt hết

Vì chưa muốn cháy

Không còn là đêm

Nhưng chưa hẳnn là ngày

Phải đâu cứ vậy!

Đâu cần thẳng tay thì ta thẳng tay

Ngài Ngô, đợi nhé!

Ngô ra ngô và khoai ra khoai

Nhân dân đâu?

- Có ngay!

Toàn dân đứng dậy

- Quân thù đâu?

- Chúng đây!

- Tóm lại!

Các ngài thèm thức gì?

Côn Lôn hay Phú Lợi?

Máy chém kiểu cũ hay là kiểu mới?

Sẵn cả đấy rồi

Có ngay

Sạch bóng đêm

Chói lọi ban ngày

Sạch loài cướp nước và bán nước

USA và chân tay

Trơ cả những thằng

Lá mặt và lá trái

Phất cờ bên đông và bên tây

Những thằng

Bắt ba thứ cá Tây - Nhật - Mỹ

Bằng ba lòng

Và ba bàn tay

Chúng ta đắp lại mộ các anh hùng

Gạch nhà giam đem xây trường học mới

Nuôi thêm bò lợn dê gà

Nhổ hết răng bầy chó sói

Rồi còn đi dựng xây...

Tổ quốc hai miền làm một

Hòa bình

Thống nhất

Xã hội chủ nghĩa như vườn đào bất tận

Nuôi người

Cho đến suốt tương lai


Bài thơ Mặc dù trong đêm, mặc dù trong tối của tác giả Nhà thơ Chế Lan Viên - Phan Ngọc Hoan, Mai Lĩnh, Thạch Hãn, Thạch Mai, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Chế Lan Viên - Phan Ngọc Hoan, Mai Lĩnh, Thạch Hãn, Thạch Mai

Nghệ danh: Chế Lan Viên

Tên thật: Phan Ngọc Hoan, Mai Lĩnh, Thạch Hãn, Thạch Mai

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Chế Lan Viên - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Chế Lan Viên, Thơ Chế Lan Viên, Nhà thơ Chế Lan Viên, Tập thơ Ánh sáng và phù sa

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Ánh sáng và phù sa (1960)

Đêm tập kết

Thơ   •   04.11.2021
Gà ơi đừng gáy vội Tinh mơ là xuống tàu Ta đi thì địch tới Gà ơi, mày nỡ sao?

Tặng An-tô-kôn-sky

Thơ   •   04.11.2021
Bạn đến quê tôi trời bỗng thu Gió mây chiều đãi khách Liên Xô Năm sau tôi đến thăm quê bạn Trời chắc chiều tôi sẽ rét vừa

Trên dải Trường Sơn

Thơ   •   04.11.2021
1 Chuối nhà ai phất cười Xanh nụ cười xóm mạc Võng nhà ai ru hát Đời ở đây vẫn tươi Không hái được theo hành trang Vẫn bay phấn theo lòng người một buổi Ôi xóm nhà dân giữa núi Như chùm hoa, ta qua còn để lại Vẫn dõi theo người trên cuối dải Trường S

Xa Tổ quốc

Thơ   •   04.11.2021
Đất đổi màu hồng trời thay sắc biếc Lòng đau từng thớ thịt đường gân Ai đi qua biên thùy Tồ quốc Không thấy mình đang từ giã mặt mùa xuâ

...Cái vui bây giờ

Thơ   •   04.11.2021
Nắng đem chia mùa mới xuống trăm nhà Đã tắt tiếng than cuộc đời gió thổi Mẹ ru con bằng bài ca bộ đội Đời quá vui nên áo vải cũng cài hoa

Lạ nhà

Thơ   •   04.11.2021
Bạn sợ lạ nhà không ngủ được Quá khuya, còn đến đắp chăn thêm Từ buổi nhà đi kháng chiến Nhà nào nhà ngủ lại không q

Cành phong lan bể

Thơ   •   04.11.2021
Ngoảnh đầu chào Điện Biên Ngoảnh đàu chào Giơ-ne Ngoảnh đầu chào trăm nơi máu Đảng và dân ta đã đổ Cho sáng nay chân ta về dẫm lại đất nơi này Vâng, tôi yêu những nơi đá cộc cây cằn Tổ quốc như bà mẹ nghèo thì thào cùng tôi qua nước mắt Nhưng rừng và

Đêm ra trận

Thơ   •   04.11.2021
Ai khóc? Giật mình, đâu hậu phương? Tinh mơ là trận đánh công đồn Nhà xa, trận lớn, hành quân gấp Chợp mắt bay về hôn mặt c

Cỏ nghĩa trang

Thơ   •   04.11.2021
A Bãi tha ma. Đất ấm hơi người Cỏ mùa xuân lên tốt quá! Thấy cỏ mượt, dê vào gặm cỏ Có dê vào, đàn em bé đến đùa chơi Giữa hai hàng bia, em bé học Vôi trắng hàng bia dây vết mực Bài học đây chép ở sách bên ngoài "I-tờ... tờ-i-ti... sản xuất!&q

Ngủ rừng Lào 1952

Thơ   •   04.11.2021
Anh đi Lào Hạ Lào Trung Anh đi Lào Thượng trập trùng núi cao Cuộc đời "tình nguyện" gian lao Đêm nay lại cũng gối đầu cành thông

Điện và trăng

Thơ   •   04.11.2021
Năm ngoái mặt trăng gầm bóng hổ Năm nay tiếng máy dội vành trăng Rừng ơi, khép suối cho trăng ngủ Thủy điện Tà Sa dù sáng rừng

Trông thư

Thơ   •   04.11.2021
Quan hệ bình thường chưa lập được Khỏi đau, trông một mảnh tin nhà Tự lúc ăn đùm cơm mẹ tiễn Tính năm, nay đã chẵn mười ba!

Lương mới

Thơ   •   04.11.2021
Nghe nói miền Nam lâm nạn đói Quê nhà cha mẹ sống ra sao Ngoài này con được ăn lương mới Biết gửi làm sao ngân phiếu và

Vàng của lòng tin

Thơ   •   04.11.2021
Gánh vàng đi đổ sông Ngô Đêm nằm thơ thẩn đi mò sông Tương Dĩ vàng buồn thương mang lá cờ đen Đến làm giặc giữa lòng ta. Ta bắn chết Đời rực rỡ phù sa, ta kiến thiết Những phố phường da thịt ửng hồng lên Xưa ở sông Ngô ta đánh mất vàng Đánh mất tâm h

Toán

Thơ   •   04.11.2021
Nỗi vui mùa lúa chín Cộng với rừng chim ca Đã nhân lòng ta dậy Chia đều trăm trang thơ

Tiếng hát thằng điên trong dinh Độc Lập

Thơ   •   04.11.2021
Ngô thuốc độc nói:       Thuốc độc này tốt lắm!       Dân ăn vào là chết ngay!       Lương tâm Ngô, Ngô đã giết!       Hoan hô

Ôi chị Hằng Nga cô gái Nga

Thơ   •   04.11.2021
Hòa tiễn Liên Xô bay đến rồi Ta vui, hay ánh sáng trăng cười! Như cô gái mở bừng đôi mắt Trong buổi đầu, xuân ghé sát môi! Tuổi nhỏ tay nào không với trăng? Trái vàng ngon ngọt muốn tìm ăn! Hoa vàng muốn bẻ cài lên tóc Tháng đuổi năm xô, mộng nhỏ dầ

Giữa tết trồng cây

Thơ   •   04.11.2021
Anh yêu em nhưng chẳng gần em được Tình ái cũng cắt chia theo đất nước Anh yêu em trời Bắc cách trời Nam Nỗi đau lâu có thể hoá mưa dầm Làm ướt bước anh đi                &nb

Nghĩ về thơ (I)

Thơ   •   04.11.2021
Nhân đọc Eluard và Poèmes pour tous Sau câu thơ hồi hộp những tâm tình Những vui buồn đời ký thác cho anh Câu thơ đập như quả tim còn trẻ Mừng vui quá bỗng rưng rưng giọt lệ Nhưng sáng mai xuân mà sương ướt trên cành Tôi viết cho ai? cho cả mọi ngườ

Xóm cũ

Thơ   •   04.11.2021
Xóm cũ, em đi, anh chẳng lại Nơi yêu, ai dám đến hai lần Công tác nay về nơi xóm cũ Không em, nhưng đã có tình dân...

Nỗi đau ngày cũ...

Thơ   •   04.11.2021
Thuở nước mất, nằm mơ còn thấy khóc Nỗi đau đón đường cướp hết vàng ta Lúc tỉnh dậy, chỉ đói nghèo là thực Vàng mất rồi là vàng của trong mơ!

Xuất cảng trúc

Thơ   •   04.11.2021
Giữa rừng hoang, trúc chỉ mọc nên buồn Nay trúc vượt trùng dương đi đổi máy Hãy yên tâm! Rừng măng dù nhỏ dại Vắng trúc rồi, rừng sẽ mọc cao hơ

Từ xa rừng bản...

Thơ   •   04.11.2021
Từ xa rừng bản quê em Bữa ăn lắm muối lại thèm mùi măng Gần nhà nhớ mái tình dân Nhớ khi hạt muối giữa rừng cắn đô

Gắn huân chương

Thơ   •   04.11.2021
Nước cộng hòa gắn huân chương Lên áo chàm anh rách nát Dưới áo rách có trái tim đang hát Trong trái tim như có đính sao vàng

Cách chia

Thơ   •   04.11.2021
Mười năm chiến đấu ở miền Trung Tôi ngỡ như lòng đến phía Nam Đất nước cách chia, tình vậy đó Những miền chưa biết, vẫn về thăm

Tiếng chim (I)

Thơ   •   04.11.2021
Tiếng cu xa gáy đến phòng em Bóng nhãn theo vào với tiếng chim Bệnh yếu, em chưa về hái quả Thương em, mùa lại đến đây tìm

Qua Hạ Long

Thơ   •   04.11.2021
Vịnh Hạ Long... Không một bóng rồng lên Sóng vươn trăm dặm mình xanh biếc Trời tháng sáu cười từng bể bạc Từng bể hoa vỗ trắng thân thuyền Thuyền tôi qua những ngai vàng nắng trổ Những nàng vọng phu, đá cũng mong chồng Núi vắng hơi người, chim đế

Trăng

Thơ   •   04.11.2021
Giữa hai cây, lại đôi mắt em nhìn Anh đến suối, mặt em cười dưới suối Lòng anh chạy cho lòng em theo đuổi Đêm ái tình đâu cũng mặt trăng em

Hai câu hỏi

Thơ   •   04.11.2021
“Ta là ai?”, như ngọn gió siêu hình Câu hỏi hư vô thổi nghìn nến tắt “Ta vì ai?” khẽ xoay chiều ngọn bấc Bàn tay người thắp lại triệu chồi xanh

Ngô thuốc độc ngợi ca máy chém

Thơ   •   04.11.2021
Tiếng vọng trong gió:       Xứ "ông" Diệm cộng hoà       Việt gian thành chí sĩ       Chúng nó mua máy Mỹ       Về c

Nhớ Việt Bắc

Thơ   •   04.11.2021
Thôi nhớ hoa xong lại nhớ người Chiến khu phương ấy trắng mây trời Chửa về Tuyên Thái thăm tre trúc Hãy đến sông Hồng ngóng nứa xuô

Lá nguỵ trang

Thơ   •   04.11.2021
Hành quân giữa buổi giêng hai... Thương ta lá đã phủ dài đường quang Thay bao lần lá ngụy trang Con đường ra trận lá vàng lại tươi...

A và H

Thơ   •   04.11.2021
A tên em và H tên anh Chữ đầu tên, trăng non đầu tháng mới Chùm hoa lạ dấu lưng chừng mặt gối Tiếng yêu riêng, mình chỉ bẻ trao mình A ao xuân lặng sóng áo đầm hương An Tỉnh trời quê sao bạc rắc Hơi thở đôi ta dệt thành tiếng hát Nửa sông Hồng pha nử

Gốc nhãn cao

Thơ   •   04.11.2021
Gốc nhãn vườn xưa cao, khó hái Tám mươi, nay mẹ hẳn lưng còng Chắp đường Nam Bắc con thăm mẹ Hái một chùm ngon, dâng mẹ ă

Nhật ký một người chữa bệnh

Thơ   •   04.11.2021
1 Khóc chẳng ăn thua, anh hãy thử cười Cười đuợc rồi, bỗng rơi tan tiếng khóc Như một gói tiền cũ, không còn ai tiêu, phải vứt Khi trong lòng đã đúc triệu đồng vui Ta lấn từng nỗi đau như mùa chim lấn vành đai trắng Lấn bệnh tật mà đi, máu đỏ lấn da

Cờ đỏ mọc trên quê mẹ

Thơ   •   04.11.2021
Cờ đỏ về đây... địch khiếp hồn Mắt già riêng mẹ chói màu son Tưởng trong giây phút liền Nam Bắc Trong ánh sao vàng mẹ gặp c

Nay đã phù sa

Thơ   •   04.11.2021
Xưa phù du mà nay đã phù sa Xưa bay đi mà nay không trôi mất Cho đến được... lúa vàng đất mật Phải trên lòng bao trận gió mưa qua (Thư gửi Tế Hanh) Anh còn gì để tặng cho em? Còn, anh còn tất cả! Như đất nước sau mười năm tàn phá Như dòng sô

Nhớ Bế Văn Đàn

Thơ   •   04.11.2021
Ngã xuống ở Mường Pồn anh đâu biết có mùa cam Anh chỉ thấy dây thép gai đồn giặc Tôi yêu những người chửa hình dung ra hạnh phúc Lúc đồng đội cần, dẫu chết chẳng từ na

Hoa đào nở sớm

Thơ   •   04.11.2021
Rặng đào trước ngõ em qua Sáng nay bỗng ướm cành hoa vào mùa Đầy vườn lộc biếc cây tơ Năm đi chưa hết, đã ngờ xuân đâu Bỗng dưng một đóa hoa đầu Nghe như đất lạ năm nào gặp em Phải rằng xê xích thời gian Vầng dương bên ấy mọc sang bên này? Nắng hoe.

Tình ca ban mai

Thơ   •   04.11.2021
Em đi, như chiều đi Gọi chim vườn bay hết Em về, tựa mai về Rừng non xanh lộc biếc Em ở, trời trưa ở Nắng sáng màu xanh che Tình em như sao khuya Rải hạt vàng chi chít Sợ gì chim bay đi Mang bóng chiều bay hết Tình ta như lộc biếc Gọi ban mai lại về

Người đi tìm hình của nước

Thơ   •   04.11.2021
Đất nước đẹp vô cùng. Nhưng Bác phải ra đi Cho tôi làm sóng dưới con tàu đưa tiễn Bác Khi bờ bãi dần lui làng xóm khuất Bốn phía nhìn không một bóng hàng tre Đêm xa nước đầu tiên, ai nỡ ngủ Sóng vỗ dưới thân tàu đâu phải sóng quê hương Trời từ đây ch

Thư mùa nước lũ

Thơ   •   04.11.2021
Nhớ xuôi, trông mãi mảnh tin nhà Nay được phong thư nước suối nhòa Chẳng dám giận nhiều con thác lũ Thương tình chú ngựa khổ đường xa

Thăm bia liệt sĩ Nam Ninh

Thơ   •   04.11.2021
Trong đá hoa trắng ngời bia liệt sĩ Hồn anh nhìn thành phố hồng hồng nằm ngủ dưới chân Những vành hoa đến nghiêng mình trong đá Nhắn: sau anh, đời đã bắt đầu xuâ

Giữa ngày Phú Lợi

Thơ   •   04.11.2021
Đau thương trên lòng ta Đau thương trên lòng Tổ quốc Tiếng máu, đã nghe rồi Tự miền Nam xa khuất "Đồng bào ơi! Chúng giết tôi bằng thuốc độc!" "Đồng bào ơi!" Tiếng máu gọi kêu ai? Cả miền Bắc chúng ta lên tiếng khóc Tiếng máu đa

Ý nghĩ mùa xuân

Thơ   •   04.11.2021
Khách xa gặp lúc mùa xuân chín... (Hàn Mặc Tử) Đêm hôm qua xuân nói những gì? Mà sáng nay hoa hồng đều chớm nở Những cành đào mở môi trong gió Cúc ngả tròn bên lối nhỏ xuân đi Tháng giêng hai xanh mượt cỏ đồi Tháng giêng hai vút trời bay cánh

Chớ hái hoa trong bệnh viện

Thơ   •   04.11.2021
Em đến. Mùa xuân. Hoa viện đẹp Tiễn em, muốn tặng đoá hoa chơi Chớ hái, phòng bên anh bạn ốm Trông hoa hàng tháng để khuây ngườ

Mặc dù trong đêm, mặc dù trong tối

Thơ   •   04.11.2021
(Phỏng theo Guillen và điệu rồng rắn của ta) Mặc dù trong đêm Mặc đù trong tối Vẫn không nhầm ai Ta nhận ra Mặt người là mặt người Chó sói là chó sói - Ai đó? - Đồng bào đây! Cánh cửa mở ra - Ai đó? - Các quan đây! Cửa vẫn mở ra. Nhưng rút dâ

Xem ảnh

Thơ   •   04.11.2021
Giặc bắt thôn ta vào "tố cộng" Nửa đêm mẹ dậy ngắm hình con Mười năm ảnh dẫu phai màu thuốc Đôi mắt còn thiêu sạch trại đồ

Hoa hồng trong bệnh viện

Thơ   •   04.11.2021
Tôi ngỡ anh chẳng bao giờ khóc nữa Tự khóc con anh chết ở chiến trường Bài thơ chín trăm câu còn cháy dở! Đau khổ chừng đau khổ nào hơn? Ôi, sáng nay anh khóc oà như con trẻ Mái tóc bạc phau trắng giữa hoa hồng Cả bệnh viện dạt dào. Người bác sĩ Kh

Chim lượn trăm vòng

Thơ   •   04.11.2021
Đẹp vô cùng Tổ quốc ta ơi! (Tố Hữu) Tâm hồn tôi khi Tổ quốc soi vào Thấy ngàn núi trăm sông diễm lệ Con ngọc trai đêm hè đáy bể Uống thủy triều bỗng sáng hạt châu Chim đang bay dừng cánh giữa ngày đau Tôi vắng đến bên mình Tổ quốc Nhưng mỗ

Tết trung thu

Thơ   •   04.11.2021
Thuở ấu thơ cha chẳng có trung thu Ông bà chẳng chơi trăng đời đói khổ Tự có nước bác Hồ yêu cháu nhỏ Thấy trăng tròn cha mới nhớ trung th

Ngoảnh lại mùa đông

Thơ   •   04.11.2021
Ngoảnh lại mùa đông thương bạn cũ Bao người chưa thoát khỏi mùa đông Em đến về sau xuân dẫu chậm Đón em còn vạn đóa hoa hồng Kẻ thù của anh đi rồi Gió lạnh ngày đông đi khuất Hôm nay giã từ bệnh tật Em đưa anh trở ra ngoài Chiêm hay mùa đó, em ơi! Ng

Mây và hoa

Thơ   •   04.11.2021
Tặng Xuân Diệu Nơi hỏa tiễn ghé hôn vào mặt trăng Cháy bùng lên ngọn lửa       Sự sống khép nghìn năm       Bỗng cựa mình sinh nở       Một khoảng tuyết ta

Trưa

Thơ   •   04.11.2021
Trưa nay em đến ngủ phòng anh Thăm thẳm trời cao thăm thẳm xanh Anh trút tình thương trong sắc biếc Ru cho em ngủ giấc trưa lành

Đêm xuân sầu

Thơ   •   04.11.2021
Trời xuân vắng. Cỏ cây rên xào xạc Bóng đêm luôn hoảng hốt mãi không thôi Gió xuân lạnh, ngàn sâu thôi ca hát Trăng xuân sầu, sao héo, cũng thôi cười Trên đồi lạnh, tháp Chàm sao ủ rũ Hay hận xưa muôn thuở vẫn chưa nguôi? Hay lãnh đạm, Hời không về

Tàu đi

Thơ   •   04.11.2021
Cảm động thay những con tàu xưa ra đi nay lại rủ nhau về Chưa đến đây bao giờ, con tàu nay lại đến Khác đất, khác màu da, không quen trời và lạ bến Nhưng ăn một miếng than chốn này, xứ Mỏ hóa thành quê Vòng vây chiến lược của Mỹ bằng súng hay bằng và

Một ngày thống nhất, ngày mai

Thơ   •   04.11.2021
Chúng tra anh em đồng chí Chị không khai Tra chị Chị không khai Tra mẹ chị Chị nghĩ đến nghìn người Tra con chị Chị rú lên chị cười Chết ngất Máu tím bầm trên môi Giặc chưa hả Còn đem bắn chị Chị chết rồi Chết thực rồi Đêm đêm lũ quỷ Cơn mơ mướt mồ h

Cành hoa nhỏ

Thơ   •   04.11.2021
Chỉ một nhành hoa.                    Tôi sững sờ: Đất này xưa giặc chiếm, không hoa Tôi vui lòng đổi trăm người khác Lấy nhánh hồng đây, nở chậm mùa

Mẹ

Thơ   •   04.11.2021
Xa mẹ mười năm đi khắp nước Trăm quê chưa dễ thực quê nhà Sáng nay mới thực về quê nhỉ Bóng mẹ già ai giống mẹ ta?

Kết nạp Đảng trên quê mẹ

Thơ   •   04.11.2021
Giã mẹ ra đi kháng chiến bốn phương trời Kết nạp Đảng, bỗng quay về quê mẹ! Có phải quê hương gọi ta về đấy nhỉ? Dặn dò ta, khuyên nhủ ta thêm Trong buổi đầu, ta theo Đảng đi lên Ngày vào Đảng đất trời như đổi khác Những vật vô tri cũng làm rưng nước

Tiếng hát con tàu

Thơ   •   04.11.2021
Tây Bắc ư? Có riêng gì Tây Bắc Khi lòng ta đã hoá những con tàu Khi Tổ quốc bốn bề lên tiếng hát Tâm hồn ta là Tây Bắc, chứ còn đâu Con tàu này lên Tây Bắc, anh đi chăng? Bạn bè đi xa, anh giữ trời Hà Nội Anh có nghe gió ngàn đang rú gọi Ngoài cửa ô?

Đi ra ngoại ô

Thơ   •   04.11.2021
Mùa xuân đứng canh ta bốn phía Quay đi đâu đều thấy mặt anh em Thấy sông thôi lại thấy người Đi ra ngoại ô Trời xanh ra với Trời xanh theo ta Hai bên tàu điện Trời xanh quyến luyến Như bầy chim ca Đi chửa mấy đường "Thấy trời thấy đất" Ôi c

Theo tình nguyện quân qua biên giới năm 1952

Thơ   •   04.11.2021
Chỉ thấy núi thấy cây thấy suối Nào biết đâu biên giới là đâu Giật mình, nghe một tiếng chào Đất mình vừa vượt, đất Lào vừa sang

Bay ngang mặt trời

Thơ   •   04.11.2021
Đảng ta lớn lên rồi Ta bay ngang mặt trời Đẩy lùi muôn thần thánh Loài người vừa lên ngôi Nhớ buổi rừng sâu còn tuổi vượn Chửa biết Thơ, chưa được nên người Cửa động đã từng trông nhật nguyệt Hái quả rừng ăn ném dỡn chơi Nhớ lúc bé thơ nằm quấy khóc

Ngoảnh lại mười lăm năm

Thơ   •   04.11.2021
Tặng anh Lành mến yêu Giữa lúc tôi đi học Thì thân anh tội tù Nước buồn, chia tiếng khóc Hai đứa cùng làm thơ Anh thấy trước ngày mai Cờ hồng treo trước ngõ Đất mình, dân mình chủ Lũ chó dê chạy dài Viết câu thơ sáng trời Giữa nhà lao bóng phủ Tìm đư

Đi thực tế

Thơ   •   04.11.2021
Suốt một đời ăn hạt gạo nhân dân Lần thứ nhất nhà văn đi học cấy Bỗng hối tiếc nghìn câu thơ nước chảy Chửa "vì người" bằng một bữa cơm ă

Tàu đến

Thơ   •   04.11.2021
Kìa xem! Tàu Tiệp Khắc màu đen, Dân chủ Đức màu xanh, Ba Lan sắc trắng Tưởng đến đây, mỗi con cá kình kia ngàn vạn tấn Đã phải bơi qua những bể sắc màu riêng Ru-ma-ni, Bun-ga-ri kề nhau như chị như em Hắc hải gửi cho ta những con tàu đồng tuổi lứa Tà

Đọc Kiều (I)

Thơ   •   04.11.2021
Suốt mười năm tôi biếng đọc Nguyễn Du Quân thù ném bom xuống những làng quê ta đẹp nhất Kiều bó tròn trong những gói tản cư Bà ru cháu bằng ca dao sản xuất Thấy trăng lên tôi sợ ánh trăng ngời Tôi muốn luyện lòng tôi thành lửa sắt Không tiếc gì vừng

Khi đã có hướng rồi

Thơ   •   04.11.2021
Người dưới vực sâu vẫn cứu kẻ trên bờ Nếu dưới vực sâu còn dũng khí Tôi trong đau vẫn làm viên muối bể Để mặn lòng những kẻ muốn vô tư Khi đã có hướng rồi, gậy tầm vông trở thành giết giặc Các anh tôi xưa lấy răng cắn nát thịt quân thù Lá truyền đơ

Chị văn công

Thơ   •   04.11.2021
Hoa tặng cho em là hoa sim núi Canh nấu em ăn là bát canh rừng Lau mặt phấn, em nghiêng mình xuống suối Con suối rừng cũng mến chị văn công