Mãi mãi tuổi học trò

Thơ   •   Thứ hai, 07/03/2022, 15:41 PM

Ngoảnh lại sân trường xin bé dại Mây trắng còn đi học dưới hồ thu Hoa phượng chợt bừng bừng niềm bạn gái Tán bàng theo về tận ngõ che dù Tiếng ve gáy nôn nao hồn bút mực Tôi hoá thành chiếc cặp hoá phong thơ Gió nỡ phất vạt áo dài thổn thức Vô tình ơ

Nội dung bài thơ: Mãi mãi tuổi học trò

Ngoảnh lại sân trường xin bé dại

Mây trắng còn đi học dưới hồ thu

Hoa phượng chợt bừng bừng niềm bạn gái

Tán bàng theo về tận ngõ che dù

Tiếng ve gáy nôn nao hồn bút mực

Tôi hoá thành chiếc cặp hoá phong thơ

Gió nỡ phất vạt áo dài thổn thức

Vô tình ơi, vô tình đến bây giờ...

Bảng đen lặng mài mòn tình phấn trắng

Hờn giận vu vơ còn giấu hộc bàn

Mắt ai sắc hợp cả hồn mưa nắng

Gốc cây già chứng kiến nỗi trường tan

Áo dài xưa giờ hoá thành mây trắng

Gió bum bê bay hết tóc nhau rồi

Em còn nấp sau sương mù bụi phấn

Sao nụ cười răng khểnh vẫn chờ tôi

Vẫn níu kéo tình cỏ may vụng dại

Đứng chờ nhau còn giả bộ đến bây giờ

Pha mực tím cho hoa bìm trẻ mãi

Muốn ngỏ lời... nhút nhát mới làm thơ


Bài thơ Mãi mãi tuổi học trò của tác giả Nhà thơ Trần Mạnh Hảo, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Trần Mạnh Hảo

Nghệ danh: Trần Mạnh Hảo

Tên thật: Trần Mạnh Hảo

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Trần Mạnh Hảo - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Nhà thơ Trần Mạnh Hảo, Thơ Trần Mạnh Hảo, Trần Mạnh Hảo

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Trần Mạnh Hảo

Vịnh cái thớt

Thơ   •   29.10.2021
Số phận cho ta làm mặt thớt Kể gì thịt cá nát đời nhau Sinh ra là để người ta chặt Ta chỉ ăn toàn những vết da

Làm mình

Thơ   •   29.10.2021
Chuyện gì em cũng đều làm được Dù là hoàng hậu hoặc ngôi sao Em thử làm em trong chốc lát Mang mặt mình đi chẳng dễ đâ

Đi đến

Thơ   •   27.10.2021
Đi hết tháng cùng năm Tôi quay đầu đi lại Chỉ một phía em rằm Muôn năm còn xa mãi

Giấc mơ

Thơ   •   07.03.2022
- Bố ơi ! Đ êm qua con mằm mơ thấy mình được ăn thịt ! - Con ơi ! Bằng tuổi con bố mặc quần thủng đít Nhiều khi bố mơ thấy mình được ăn một bữa cơm no ! Bốn mươi năm đi qua Từ giấc mơ đến giấc mơ Từ miếng cơm đến miếng thịt Từ cuộc chiến tranh này đế

Đàn

Thơ   •   27.10.2021
Đừng sợ tai trâu đặc Nếu thật anh có đàn Đến khi trâu cần nhạc Mà đàn anh tiêu ta

Bút đào huyệt giấy mà chôn mình dần

Thơ   •   07.03.2022
Cái thời Nguyễn Bính nguồn cơn Vẫn đôi bướm ấy đến vờn mùng tơi Mượn mưa phùn xỉa tăm chơi Nửa đêm gió bấc rít hơi thuốc lào "Trăm hoa" dễ được hoa nào Về xem bướm hoá thi hào vườn dâu Về xem cái kén mọc đầu Ruột gan rút hết từng câu nhâ

Mùa hạ

Thơ   •   07.03.2022
Xuân qua để một giai điệu rè Cây sương bừng tỉnh tiếng chim hoe Tôi mười bốn tuổi mê như gió Run rẩy trời tôi sôi tiếng ve. Ai lợp trên đầu tôi xôi gấc ? Cái màu hoa phượng đến là ngon Mẹ ơi con vạc kêu như nấc Mây vá trời xanh nỗi rách còn... Tu hú

Thuốc tễ - dê

Thơ   •   29.10.2021
Thuốc tễ ai phơi đầy mặt đê Tuổi thơ hí hửng nhặt đem về Nhờ mẹ sau này con mới biết Một thời lầm thuốc với phân dê

Tổ quốc

Thơ   •   07.03.2022
(Lời Huyền Trân công chúa từ biệt Thăng Long đêm trước khi về làm vợ vua Chiêm Thành) Hòn đá ngoài vườn may mắn hơn ta Đá không phải đi làm hoàng hậu Chiêm Thành Hồn ta há chẳng bằng con ốc Bám cọc rêu ao nhà Trần ? Đêm cuối cùng trên Tổ Quốc

Mắt gió cung tên

Thơ   •   29.10.2021
Con én mà bay như mũi tên Nhành cây vừa bật cánh cung lên Có khi tại gió cong trời đất Hay mắt em nhìn đâu cũng xuyên?

Nhớ Nguyễn Trọng Oánh

Thơ   •   27.10.2021
Đất trắng vận vào thành mây trắng Nguyễn ơi đời đã hoá thành vân Hồn về rừng cũ làm khoai sắn Con tốt sang sông chỉ một lầ

Ngọn lửa

Thơ   •   29.10.2021
Ôi những đêm dài anh mất ngủ Thèm sao ngọn lửa để hình dung Em là lửa ấy anh về trú Làm cả đời anh cứ bập bùng

Con dã tràng, nhà thơ và biển cả

Thơ   •   07.03.2022
1. Biển hay là bán đảo của nhà thơ? Anh ngồi đó như một người bất lực Còn lại mình anh với con dã tràng Con vật bé hơn giọt nước Mà nhanh như cọng gió lang thang Cần kíp se từng viên cát Từng viên cát tròn xinh như một tinh cầu Biển chồm tới dã tràng

Hỏi Phật Di Lặc

Thơ   •   29.10.2021
Cuộc đời là bể khổ Sao Phật cười hết ga? Niết Bàn phải diệt dục Sao Phật trần thịt da?

Hỏi em

Thơ   •   29.10.2021
Có phải mọi nẻo đường trên mặt đất Cuốn vô thành những thước phim màu? Mà bao nhiêu chuyện buồn vui nhất Tái hiện cho mình đến với nha

Tuổi xuân

Thơ   •   29.10.2021
Tuổi thơ ngủ quên đón năm mới Sáng ra lo tuổi rớt vào đêm Nay giao thừa đến thời gian đuổi Chạy với mùa xuân tuổi cuối thềm

Vạc

Thơ   •   07.03.2022
Đừng trách con vạc Sao mày ăn đêm? Chao ôi đồng đất Ban ngày như nêm.

Mơ tóc tóc mơ

Thơ   •   29.10.2021
Đêm ngủ mơ hái được hoa mơ Thức dậy nhìn gương trắng sững sờ Thời gian bạc nở nhành trên tóc Đầu mình hoa đốm nỗi phơ phơ

Nhập vai

Thơ   •   29.10.2021
Anh làm người xem rơi nước mắt Hoá thân vai chiến sĩ quên mình Chiến trường xưa đó hay nhà hát? Đêm nào anh cũng phải hy sinh

Hoa thêu

Thơ   •   29.10.2021
Hoa thêu vạt áo em vàng rực Ong ngờ hoa thật cứ bay theo Mắt anh đói mật làm ong thợ Hoa trời không đậu, thích hoa thê

Theo chim đà điểu

Thơ   •   29.10.2021
Khi bầu trời thành sa mạc cháy Cánh chim là đôi chân khoẻ thông minh Tâm hồn anh suốt đời phải chạy Trên cát khô bỏng rát bản thân mình

Đồng loại

Thơ   •   27.10.2021
Hai con bê ở cạnh nhau Chém nhau lúc đến về sau bạn hiền Con người mới gặp như tiên Ở lâu chợt quỷ, người quên phận ngườ

Mọt lửa

Thơ   •   29.10.2021
Con mọt ăn thanh gỗ xác xơ Nào biết đâu lửa đã gần kề Tình yêu đâu phải như loài mọt Sao đời từng chút rỗng hư vô?

Vợ chồng diễn viên

Thơ   •   29.10.2021
Chồng chuyên đóng Lữ Bố Vợ nghề vai Điêu Thuyền Đêm ngủ mơ quát vợ: - Đổng Trác còn nằm bên?

Thơ   •   07.03.2022
Cứ ngỡ là cổ tích Mà chính đấy là bà Bao thần tiên thuở trước Nhờ bà lại hiện ra Cái cơi trầu biết nói Chiếc dao cau biết cười Bà ngồi bên cạnh cháu Mà ngỡ trăm năm rồi Bà vẫn ngồi như thế Tóc bạc cả bình vôi Cháu muốn làm cây gậy Để dắt bà đi chơi..

Con bổ củi

Thơ   •   27.10.2021
Lấy đầu mình làm búa Bổ suốt đời chưa thôi Vũ trụ này thân gỗ Bổ củi ơi trán người

Chuồn chuồn cắn rốn

Thơ   •   07.03.2022
Có một người đã lớn Xui bé bắt chuồn ngô - Cứ cho nó cắn rốn Xuống nước bơi tha hồ! Ôi chuồn chuồn cắn rốn Đau phát khóc bạn ơi Bé tìm ao nhảy xuống Tưởng mình là rái bơi Bé chìm uống no nước May có người vớt lên Từ nay au tin được Bùa phép răng chuồ

Vi mô và vĩ mô

Thơ   •   07.03.2022
Mặt trời quá vĩ đại Hạt sương quá nhỏ nhoi Mặt trời không mang nổi Dù một hạt sương rơi Nhưng trong giọt sương ấy Có bao nhiêu mặt trời?

Hình bóng

Thơ   •   27.10.2021
Trời xanh thẳm trên đầu Trời xanh dưới hồ sâu Hai vòm trời xanh ấy Đâu là bóng của nhau?

Song song

Thơ   •   29.10.2021
Sao hai đường thẳng song song Tự dưng lại nhập vào trong cuộc tình Trong nhau tự đánh đắm mình Để hai đường thẳng lại hình song song?

Gương mặt em rất thánh

Thơ   •   07.03.2022
Mặt em chẳng giống mặt trăng Cũng không mang dáng chói chang mặt trời Vậy mà sao lúc em cười Hai vầng nhật nguyệt trên môi em hồng Soi vào em mắt say nồng Vật vô tri cũng mang hồn thế nhân Em nhìn cái ác hóa thân Cái phần thánh thiện lấn phần loanh

Nhớ Hàn Mặc Tử

Thơ   •   27.10.2021
Hàn sỹ mặc nhiên cõi tử sinh Phong sương thôn Vĩ Dạ phong tình Hồn thơ nằm sóng xoài dương thế Đợi gái quê về thử tiết trinh

Giữa biển màu hoàng thảo

Thơ   •   27.10.2021
Giữa biển màu hoàng thảo Biết mùa thu chưa phai Trái tim nào độc đạo Mình với mình là hai

Nhai lại

Thơ   •   29.10.2021
Ngày trâu ăn thật nhiều Đêm về nằm nhai lại Ta chửa ăn bao nhiêu Sao ngồi nghiền ngẫm mãi?

Hỏi

Thơ   •   29.10.2021
Nhà thơ sao giống chim tu hú Cả đời không tổ cứ lang thang Em hỡi lòng em còn chỗ trú Để đổi thi ca lấy đá vàng?

Gương

Thơ   •   27.10.2021
Sáng ra nhìn gương thấy mình lạ Cứ tưởng là ai vội cúi chào Chợt nhận ra mình thân thiết quá Tên mình quên khuấy lúc chiêm bao

Mơ lạ

Thơ   •   29.10.2021
Đêm ngủ, chiêm bao ngờ thấy vợ Giật mình tay chạm tưởng tình nhân Ban ngày yêu chết còn chưa sợ Đêm về sao mộng nỡ cầm chân?

Đắc đạo

Thơ   •   27.10.2021
Em biết Phật thiền xưa lạ thật Nghìn năm ngài toạ một mình thôi Đôi ta trên cỏ hiền như Phật Đắc đạo nằm trong chỗ Phật ngồ

Chiều sinh ra

Thơ   •   07.03.2022
Có chiều nào như buổi chiều nay Cây ôm trời xuống để em đầy Mơ mơ lời cỏ chân mày phố Chiều nhớ thương chiều cây nhớ cây Nghiêng cả chiều nay bông hồng vàng Giọt chiều trên má lá chiều loang Em hoá cánh buồm trên mặt đất Xanh khoảng trời em mới chở s

Bút vẽ

Thơ   •   27.10.2021
Từ độ ta yêu mới biết mình Ta có gì đâu tự lúc sinh Mắt em vừa hoá thành cây bút Chợt vẽ ra ta một bóng hình

Nhớ Nguyễn Tuân

Thơ   •   29.10.2021
Một mắt lư đồng, một mắt cua Chém treo ngành ấy chém a dua Sông Đà chảy nát tờ hoa cũ Một đời ăn phở chẳng cần mua...

Trách

Thơ   •   29.10.2021
Gió máy chi hoài gió máy ơi Mùa đông giật cánh cửa quên cài Chỉ mình em giữ mùa thu nổi Mà chẳng bao giờ em đến chơ

Nhớ Nam Cao

Thơ   •   27.10.2021
Chí ở đâu rồi phèo ở đây Thị qua làm nở toét thời nay Người nam cao quá nên trời thấp Mòn chút tao thôi để sống mày

Bé nhìn biển

Thơ   •   07.03.2022
Nghỉ hè với bố Bé ra biển chơi Tưởng rằng biển nhỏ Mà to bằng trời. Như con sông lớn Chỉ có một bờ Bãi giằng với sóng Chơi trò kéo co. Phì phò như bễ Biển mệt thở rung Còng giơ gọng vó Định khiêng sóng lừng. Nghìn con sóng khoẻ Lon ta lon ton Biể

Con mèo

Thơ   •   27.10.2021
Khi mới sinh mèo con vồ đuôi mình như vồ nắng Tuổi trưởng thành mèo vồ chuột vồ chim Nó quên mất đuôi nhưng về già ngoài sân vắng Mèo lại giở đuôi mình ra vờn cho mắt được lim dim

Giật mình

Thơ   •   27.10.2021
Vẫn phố nhà xưa, mưa nắng xưa Không em trời đất có như thừa Đời anh biết ném vào đâu được Giật mình nào biết sống hay chưa?

Tết

Thơ   •   29.10.2021
Bốn mươi tuổi đời tôi nhìn lại Thấy minh như bánh cóc lon ton Chạy theo mưa bụi đi tìm tuổi Tết đến lòng tôi được trẻ c

Được chơi với kiến

Thơ   •   07.03.2022
Bạn ta bảy chục tuổi xuân Giờ ngồi xem kiến hành quân thay người May còn con kiến để chơi Có khi vạn sự ở đời con con Dễ từng lấp biển dời non Lưng còng mới được lon ton tuổi già Góc vườn đàn kiến bò ra Kéo đi hàng dọc như là Trường Sơn. Nhớ ơi đồng

Bức tranh

Thơ   •   27.10.2021
Có đôi chim bồ câu Nga đánh nhau xơ cánh Quạ đứng xem rồi mổ tuyết trên cành Khi ai đó ném ra vài mẩu bánh Nuôi hai biểu tượng của hoà bình đang mở cuộc chiến tranh

Những đồ chơi của con

Thơ   •   07.03.2022
Suy dinh dưỡng từ trong thai Con lớn từng ngày èo uột Cha đi làm nhà nước May mà mua được búp bê À ơi con bế con chơi Búp bê đầy đặn còn người còi xương Này chú gấu phốp pháp Con bồng toát mồ hôi Cô bé ni lông mập mạp Nằm bên con trông cọc cạch buồ

Nguyễn Trãi trước giờ tru di

Thơ   •   07.03.2022
Trên đường pháp trường con dâu ta trở dạ Tiếng cháu thét chào đời như tiếng nghìn chim lợn báo tang Đội ơn vua ban tã lót Để cháu khỏi bị chém trần truồng trên thớt! Ôi con đường ba họ ta đến nơi thọ hình Sao dài hơn đường mười năm Lam Sơn phò Thái T

Gió Ngàn Hống

Thơ   •   07.03.2022
Gió Ngàn Hống thổi vênh trời Hà Tĩnh Chín mươi chín cột kê làm núi đỡ trời Sông Lam vẫn ú tim cùng Hồng Lĩnh Bến Giang Đình cát bụi hú mù khơi Hỡi miền Trung những cồn mây tích bão Đất nằm nghe đá núi rúc tù và Câu ví dặm hoá xương rồng níu áo Nước đ

Một lần

Thơ   •   29.10.2021
Thà vắt lòng tôi như vắt chanh Yêu một lần thôi ném cũng đành Còn hơn để chín không ai hái Chua chát nào mong lọt mắt xanh

Đi tới

Thơ   •   27.10.2021
Đã đi là không tới Đã tới là không đi Ngồi giữa trời đất ấy Một mình mình chia ly

Tự ru

Thơ   •   29.10.2021
À ơi từng nỗi tai ương Ngủ đi nghìn vạn dặm đường chông gai Dường như biển rộng sông dài Dồn vào một sợi tóc mai trên đầu?

Cây hoa quỳ vườn em

Thơ   •   07.03.2022
Vườn em cây đứng suốt ngày Sao người lại gọi là cây hoa quỳ Dõi nhìn hướng mặt trời đi Mặt hoa như mặt người khi mai về Bao nhiêu ánh nắng mùa hè Đi từ hoa lại trở về cùng hoa Sắc vàng sáng cả gần xa Bướm ong tìm đến trú mưa tháng ngày Ngọn cây mập m

Đãi cát

Thơ   •   27.10.2021
Anh là cát biết đâu vàng Mắt em về đãi sau hàng mi cong Tâm hồn anh chợt vàng ròng Không em anh vẫn cát trong cuộc đờ

Quanh em cây cỏ

Thơ   •   29.10.2021
Quanh em cây cỏ bỗng nhiên kêu Trời rung như chợt có ai khều Em có hoá thân thành tạo vật Mà sao trời cũng dự phần yêu?

Tự tại

Thơ   •   29.10.2021
Ta tự tại như núi Ta tự tại như trời Không em dù tự mãi Tự nào là tự tôi?

Mao Trạch Đông

Thơ   •   07.03.2022
Trán Người cao hơn nghìn núi sọ Mặt Người mênh mông hơn niềm hư vô thần linh Tháng chạp Hồ Nam tuyết rắc đầy lông cáo Sông Dương Tử ám như ma dìm chết đuối Động Đình Người pha tư tưởng thành máu mực Loãng tâm hồn cháo huyết Trung Hoa Xã tắc đựng vừa

Không

Thơ   •   29.10.2021
Không có trời cao, không đất sâu Không không kết thúc, chỉ ban đầu Không trăng sao ấy, không người ấy Không biết đời tôi đặt ở đâu?

Tuổi

Thơ   •   29.10.2021
Tuổi ta bằng tuổi Adam ấy Mấy vạn năm rồi vẫn trẻ thơ Tuổi ta là tuổi toàn nhân loại Hàng vạn năm sau tuổi vẫn khờ

Nhớ Nguyễn Bính

Thơ   •   27.10.2021
Lỡ bước sang ngang thời gió mưa Trăm hoa đua nở mắc mưu lừa Hỏi nghìn nước giếng thơi miền Bắc Cứu nổi thiên tài chết khát chưa?

Gió và suối

Thơ   •   27.10.2021
Em là cơn gió qua rừng Anh là dòng suối trập trùng phóng theo Gió qua rừng, gió bay vèo Anh còn bị mấy con đèo vướng châ

Tiếng vạc

Thơ   •   29.10.2021
Tiếng gì xé rách trời cao Vạc kêu đêm tưởng người nào vừa kêu Nguyễn Du thuở ấy viết Kiều Tiền Đường vạc có báo điều tri âm?

Gửi Lai Châu

Thơ   •   07.03.2022
Trái tim đập không một ai nhìn thấy Ở ven trời Tây Bắc có Lai Châu Hoa ban nở thành người con gái Thái Đám mây bay trong thau nước gội đầu. Nơi sông Đà vặn mình rung núi "Lối Ma Ly Pho là sợi chỉ xuyên qua xống váy mèo" Thị xã nhỏ như chiếc

Mình

Thơ   •   29.10.2021
Lặng ngồi bên bàn viết Tay nọ nắm tay kia Đưa lên môi chợt biết Mình hôn mình trong khuya

Xin lỗi ngọn lửa

Thơ   •   07.03.2022
Khi chị vượt cạn thì anh hy sinh bên An Phú An Nhơn mình chỉ còn mươi gia đình bám trụ dưới hầm Căn hầm rộng nối cùng địa đạo Em và đồng đội dọn cho chị một chỗ nằm Rồi mẹ tròn con vuông chị sinh con trong đất Gần tháng trời chị ít được nhìn mặt c

Khi yêu

Thơ   •   29.10.2021
Em đi anh kéo thành đường Em nằm anh hoá chiếc giường độc thân Khi yêu trời cũng thất thần Dẫu làm chiếc áo bao lần em thay

Đỗ Phủ

Thơ   •   07.03.2022
Trong chiếc đò nát như thời cuộc Cơn đói làm ta say Sông Tương như một niềm Kinh Thi ròng ròng nhựa chuối Ngọn lửa trong đầu ta đang đóng băng thành sáp Nước Đại Đường không lớn hơn nắm cơm Trời không đủ cho ta manh chiếu rách Thơ gặt rồi ta xác lạ

Lời con hổ năm Mậu Dần

Thơ   •   07.03.2022
Xin tạm biệt nỗi “Nhớ rừng” Thế Lữ Sáng xuân nay người thả hổ về rừng Tôi từ bé được nuôi bằng sở thú Chợt gặp rừng hồi hộp quá rưng rưng Tự do hỡi! Người làm tôi muốn khóc Muốn gầm lên lay động núi rừng thiêng Tôi vồ trượt bóng mình không bắt được H

Thú buồn

Thơ   •   29.10.2021
Nỗi buồn đêm của lòng đêm Kéo ra thì ngắn, để nguyên thì dài Mà đem san sẻ cho ai Nỗi buồn càng nặng bằng hai nỗi buồ

Đỉnh núi

Thơ   •   27.10.2021
Chờ mãi trăng mới tròn Ngồi thưởng rằm lại tiếc Giá cứ còn trăng non Để mai đừng trăng khuyết

Đích thực

Thơ   •   27.10.2021
Đứng giữa đồng anh chợt phát ghen Trước em cỏ nội với hoa hèn Hoa vàng hoa bạc tìm đâu mãi Trinh bạch chồi lên tự đất đ

Ru người trăm năm

Thơ   •   07.03.2022
Ngủ đi người của anh ơi Xin nhờ ngọn gió ru nơi em nằm Anh ngồi thức với xa xăm Tới em phải vượt hàng trăm tinh cầu Lời ru nào sợ xa đâu À ơi vũ trụ chìm sau mi dài Bay bay hai cánh tơ ngài Ngủ đi cặp mắt thức hoài chờ trông Anh ru từng búp tay hồng

Hoa dại

Thơ   •   29.10.2021
Hoa cỏ đẹp bên đường Anh thờ ơ chẳng thấy Bởi suốt đời anh khôn Còn hoa này hoa dạ

Con ốc

Thơ   •   27.10.2021
Lấy cái lưỡi làm bàn chân Đi bằng đầu ốc chẳng cần ngược xuôi Đầu cắm xuống, đít ngó trời Một đời con ốc bao đời người ta?

Con cò

Thơ   •   27.10.2021
Khép trời trong cánh mỏng Con cò lội đồng sâu Trên trời không có tép Con cò bay đi đâu?

Nhại thơ con cóc

Thơ   •   29.10.2021
Trong hang cóc nhảy ra chơi Nhảy ra, ngồi đấy, coi trời, nhảy đi Nhảy đi con cóc làm gì Muôn năm thời thế cóc thì làm thơ

Mãi mãi tuổi học trò

Thơ   •   07.03.2022
Ngoảnh lại sân trường xin bé dại Mây trắng còn đi học dưới hồ thu Hoa phượng chợt bừng bừng niềm bạn gái Tán bàng theo về tận ngõ che dù Tiếng ve gáy nôn nao hồn bút mực Tôi hoá thành chiếc cặp hoá phong thơ Gió nỡ phất vạt áo dài thổn thức Vô tình ơ

Tập đi

Thơ   •   07.03.2022
Tập đi từ lúc bò nhoài Để con người thoát khỏi loài bốn chân Vịn vào mọi thứ xa gần Đứng lên vụt chạy qua thân phận người Tập đi tám chục tuổi rồi Đôi chân lại trở về thời chưa đi Lại bò như vật hài nhi Với tay cỏ đã xanh rì gậy ơi Tập đi suốt cả mộ

Bữa ăn của cây

Thơ   •   07.03.2022
Cây cà bát mang bát Luống cải thìa dọn thìa Dàn đậu đũa so đũa Cây vào bữa ăn, kìa! - Có đủ thìa đũa bát Mà sao cây không ăn? - Cây ăn thầm trong đất Bằng rễ mình siêng năng!

Vơ vẩn

Thơ   •   29.10.2021
Một giọt đèn khêu một nỗi ai Vòm đêm trôi khuất cửa song ngoài Chòm sao gió bật tung hàng cúc Ngực trời cài vội nút sao ma

Khi chưa có mùa thu

Thơ   •   07.03.2022
Khi chưa có mùa thu Hoa phượng còn dang dở Bạn nằm xuống lưng đồi Mùa thu dừng lại đó Đâu chỉ vì cô gái Tên trùng với tên mùa Đâu phải loài hoa ấy Nở ven rừng bâng quơ Chưa ai yêu mùa thu Như bạn mình mơ mộng Ai xui tiếng chim gù Kéo trời lên xanh th

Bị thương

Thơ   •   27.10.2021
Đêm say ngủ chợt lăn đùng xuống đất Bom lân tinh vừa ném trúng chiêm bao Đi suốt chiến tranh chua lần thương tật Hai mươi năm sau mới sứt trán u đầ

Buộc

Thơ   •   27.10.2021
Dòng đời - con nước vèo qua Trai tim mắc cạn trong tà áo bay Cỏn con một sợi lông mày Mà đem cột trái đất này vào anh

Tu hú thơ

Thơ   •   29.10.2021
Chim tu hú gọi mùa hè lưu lạc Tu hú sao không làm tổ bao giờ? Tâm hồn anh gởi trong hồn người khác Trứng đẻ nhờ đời ấp nở thành thơ

Nhớ Ngô Tất Tố

Thơ   •   27.10.2021
Việc làng văn nghệ tắt đèn anh Lều chõng mà chi lắm đoạn đành May còn cụ cố nghìn muôn tuổi Để làm nhà ngói hoá nhà tranh

Ngựa gỗ

Thơ   •   29.10.2021
Một ngày con phi nghìn vạn cây Mặt trăng con tới cũng là đây Tiếc bố lớn rồi không ngựa gỗ Để làm trời đất hoá đồ chơ

Hoàng hôn

Thơ   •   29.10.2021
Chiều vẫn không chịu đi Dùng dằng đêm chửa tới Vừa đón vừa chia ly Một lòng đành hai lố

Lọ mực trên bàn viết

Thơ   •   29.10.2021
Trang thơ của mọi thời sau đọc Có trong lọ mực ngủ trên bàn Máu xanh mà bật bao cười khóc Bụng lọ còn nguyên cả thế gia

Tôi mang Hồ Gươm đi

Thơ   •   07.03.2022
Sao Hồ Gươm biết tôi chia xa? Mà run cho mọi bóng cây nhòa Mà im im hết nghìn tăm cá Mà thở chiều lên khắp cỏ hoa? Gó níu hoàng hôn xuống đáy tranh Lá rụng, trời xao động cổ thành Đổi dòng, sông gửi hồn ngưng đọng Mượn hồ trả kiếm lại trời xanh Tôi m

Về sợi lông tơ

Thơ   •   29.10.2021
Soi mặt mà kinh ngạc Già rồi còn lông tơ Mượn má mình để mọc Sợi lông sao ỡm ờ

Cây trầu

Thơ   •   07.03.2022
Leo từ cổ tích về đây Là cây trầu mấy đời nay của bà Thương trầu chẳng biết nở hoa Quấn vào nhau mở màu ra lá mềm Dẫu leo trầu chỉ leo lên Chẳng như bầu bí tay quen vịn người Chẳng như mấy chị mồng tơi Leo trèo mà ngọn còn bơi rối giàn Chẳng như anh

Ôi trời xanh trời xanh

Thơ   •   29.10.2021
Ôi trời xanh trời xanh Anh không thể tranh giành Với vì sao nhỏ ấy Mọc trước và sau anh

Quả roi

Thơ   •   29.10.2021
Hoa thì già trước Mà quả trẻ sau Hoa làm râu bạc Quả làm tí nha

Con ong

Thơ   •   27.10.2021
Chỉ một lần yêu rồi ong chết Chính con ong ấy mới nhân tình Đôi mắt dao cau em vừa liếc Anh là ong mật sắp hồi sinh?

Mèo

Thơ   •   29.10.2021
Nếu "mèo già hoá cáo" Anh già xin hoá mèo Ngay từ trong bụng mẹ Đã có chòm râu đ

Áo xưa

Thơ   •   27.10.2021
Trời vẫn còn xanh áo cũ rồi Vải xưa em mặc cả đời tôi Mùa xuân đôi lứa nào qua chợ Đâu biết trời xanh níu áo người

Cây cau

Thơ   •   07.03.2022
Cau nhà em cao nhất làng Lá xoè như nón, chỏm bằng đọt xanh Gọi cây mà chẳng có cành Hoa rơi như gạo lừa anh gà dò Lá rơi thành chiếc quạt mo Cho thơm cơm nắm trước giờ ra quân Lạ đời râu mọc dưới chân Gốc già để ngọn trẻ dần lá loe Lá mời chim sẻ ch