Tiếng vạc
Thơ
•
Thứ sáu, 29/10/2021, 15:32 PM
Tiếng gì xé rách trời cao Vạc kêu đêm tưởng người nào vừa kêu Nguyễn Du thuở ấy viết Kiều Tiền Đường vạc có báo điều tri âm?
Nội dung bài thơ: Tiếng vạc
Tiếng gì xé rách trời cao
Vạc kêu đêm tưởng người nào vừa kêu
Nguyễn Du thuở ấy viết Kiều
Tiền Đường vạc có báo điều tri âm?
Bài thơ Tiếng vạc của tác giả Nhà thơ Trần Mạnh Hảo, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo
Nghệ danh: Trần Mạnh Hảo
Tên thật: Trần Mạnh Hảo
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Trần Mạnh Hảo - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo, Thơ Trần Mạnh Hảo, Tập thơ Tứ tuyệt
Cùng tập thơ: Tứ tuyệt (1995)
Thơ
•
29.10.2021
Con én mà bay như mũi tên Nhành cây vừa bật cánh cung lên Có khi tại gió cong trời đất Hay mắt em nhìn đâu cũng xuyên?
Thơ
•
27.10.2021
- Có phải ai đánh Mà thâm mặt mày? - Không mận tự chín Âm thầm trên cây
Thơ
•
27.10.2021
Mơ rượu nên dậy rót Nhớ gì sao xót xa Không có bạn chạm cốc Thì ta chạm vào ta
Thơ
•
29.10.2021
Kiến con đi đón trăng rằm Trăng chui vào mắt kiến nằm trăng chơi Trăng to giữa biển giữa trời Vẫn tìm mắt kiến làm nơi ẩn mình
Thơ
•
27.10.2021
Hàn sỹ mặc nhiên cõi tử sinh Phong sương thôn Vĩ Dạ phong tình Hồn thơ nằm sóng xoài dương thế Đợi gái quê về thử tiết trinh
Thơ
•
29.10.2021
Ôi trời xanh trời xanh Anh không thể tranh giành Với vì sao nhỏ ấy Mọc trước và sau anh
Thơ
•
29.10.2021
Trên tượng đài các nhà cách mạng đứng uy nghi lãng mạn Họ ngước tới mênh mông tay phác thảo các chân trời Còn các nhà thơ như Puskin chẳng hạn Lại cúi xuống mặt đất buồn đau tìm số phận mỗi con ngườ
Thơ
•
29.10.2021
Đêm ngủ mơ hái được hoa mơ Thức dậy nhìn gương trắng sững sờ Thời gian bạc nở nhành trên tóc Đầu mình hoa đốm nỗi phơ phơ
Thơ
•
29.10.2021
Số phận cho ta làm mặt thớt Kể gì thịt cá nát đời nhau Sinh ra là để người ta chặt Ta chỉ ăn toàn những vết da
Thơ
•
27.10.2021
Lấy đầu mình làm búa Bổ suốt đời chưa thôi Vũ trụ này thân gỗ Bổ củi ơi trán người
Thơ
•
27.10.2021
Em là thi ca còn nằm trong sách Câu thơ chưa bụi bặm nỗi đau đời Anh là trang thơ đời vừa xê rách Thơ bỗng là hai vệt máu trên mô
Thơ
•
27.10.2021
Suốt ngày sao lá không rơi Ngỡ anh đã ngủ khẽ rời cành êm Vì sao lá níu cây thêm? Sợ anh buồn, lá chọn đêm lìa cành
Thơ
•
29.10.2021
Một mắt lư đồng, một mắt cua Chém treo ngành ấy chém a dua Sông Đà chảy nát tờ hoa cũ Một đời ăn phở chẳng cần mua...
Thơ
•
29.10.2021
Trong hang cóc nhảy ra chơi Nhảy ra, ngồi đấy, coi trời, nhảy đi Nhảy đi con cóc làm gì Muôn năm thời thế cóc thì làm thơ
Thơ
•
29.10.2021
Quanh em cây cỏ bỗng nhiên kêu Trời rung như chợt có ai khều Em có hoá thân thành tạo vật Mà sao trời cũng dự phần yêu?
Thơ
•
29.10.2021
"Trước không thấy người trước Sau chẳng thấy người sau" Bởi em làm loá mắt Ta thấy gì nữa đâ
Thơ
•
29.10.2021
Ngồi im thì hơi căng Nhảy hoài e quá mệt Ta đã toan nghiến răng Lại sợ trời sấm sé
Thơ
•
27.10.2021
Đất trắng vận vào thành mây trắng Nguyễn ơi đời đã hoá thành vân Hồn về rừng cũ làm khoai sắn Con tốt sang sông chỉ một lầ
Thơ vui đề trên đuôi bác Tôn Ngộ Không
Thơ
•
29.10.2021
Tôn Ngộ Không diệt quỷ Bao nhiêu phép tàng hình Vì bác giấu đuôi khỉ Nên còn Bạch Cốt Tinh
Thơ
•
29.10.2021
Gấu xơi toàn mật ong Mà sinh ra mật gấu Lấy cái ngọt tận cùng Làm nên cái đắng nhấ
Thơ
•
27.10.2021
Việc làng văn nghệ tắt đèn anh Lều chõng mà chi lắm đoạn đành May còn cụ cố nghìn muôn tuổi Để làm nhà ngói hoá nhà tranh
Thơ
•
27.10.2021
Ta đã ngủ triệu năm Trước ngày oa oa khóc Ta còn cả triệu năm Để ngủ hoài trong đấ
Thơ
•
29.10.2021
Cuộc đời là bể khổ Sao Phật cười hết ga? Niết Bàn phải diệt dục Sao Phật trần thịt da?
Thơ
•
29.10.2021
Soi mặt mà kinh ngạc Già rồi còn lông tơ Mượn má mình để mọc Sợi lông sao ỡm ờ
Thơ
•
29.10.2021
Chồng chuyên đóng Lữ Bố Vợ nghề vai Điêu Thuyền Đêm ngủ mơ quát vợ: - Đổng Trác còn nằm bên?
Thơ
•
27.10.2021
Chí ở đâu rồi phèo ở đây Thị qua làm nở toét thời nay Người nam cao quá nên trời thấp Mòn chút tao thôi để sống mày
Thơ
•
29.10.2021
Khi bầu trời thành sa mạc cháy Cánh chim là đôi chân khoẻ thông minh Tâm hồn anh suốt đời phải chạy Trên cát khô bỏng rát bản thân mình
Thơ
•
27.10.2021
Em là cơn gió qua rừng Anh là dòng suối trập trùng phóng theo Gió qua rừng, gió bay vèo Anh còn bị mấy con đèo vướng châ
Thơ
•
29.10.2021
Thuốc tễ ai phơi đầy mặt đê Tuổi thơ hí hửng nhặt đem về Nhờ mẹ sau này con mới biết Một thời lầm thuốc với phân dê
Thơ
•
27.10.2021
Lỡ bước sang ngang thời gió mưa Trăm hoa đua nở mắc mưu lừa Hỏi nghìn nước giếng thơi miền Bắc Cứu nổi thiên tài chết khát chưa?
Thơ
•
29.10.2021
Trang thơ của mọi thời sau đọc Có trong lọ mực ngủ trên bàn Máu xanh mà bật bao cười khóc Bụng lọ còn nguyên cả thế gia