Khát xưa
Tay cầm một miếng hoàng hôn Anh ngu ngơ trót để buồn sang em Hết ngày rồi, bắt đầu đêm Vầng trăng đã nhú lên thêm chút rằm. Tựa đầu vào nỗi lặng câm Gió phiền muộn chẳng thèm cầm tóc em Bờ môi tuột xuống cõi tìm Sông xa xăm quá mấy miền khát khao. Yê
Nội dung bài thơ: Khát xưa
Tay cầm một miếng hoàng hôn
Anh ngu ngơ trót để buồn sang em
Hết ngày rồi, bắt đầu đêm
Vầng trăng đã nhú lên thêm chút rằm.
Tựa đầu vào nỗi lặng câm
Gió phiền muộn chẳng thèm cầm tóc em
Bờ môi tuột xuống cõi tìm
Sông xa xăm quá mấy miền khát khao.
Yêu em từ thủa say trầu
Xa em từ thủa biết đau nụ cười
Vòng tay khát đắng em ơi!
Bao nhiêu năm cháy tơi bời trong tim.
Anh ngồi với bụi và em
Giấc mơ trong vắt nỗi niềm cho nhau
Mười lăm năm, nỗi nhớ nhàu
Đêm nay sót lại phút đầu tiên xưa.
Bài thơ Khát xưa của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ
Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Tiếng bước chân lê không hở mặt đất
Lũ ve quần hội trên tán cây kêu từ sáng đến tối
Nửa đêm mưa nghe cái chân lạnh ngắt
Trưa mùng tám Tết nơi đó mùa đang rụng trứng [gà]
Con chim đen hót bên dòng sông đỏ