Người nữ quân y chiến khu

Thơ   •   Thứ tư, 10/11/2021, 13:41 PM

Một đôi dậu, một chiếc thuổng con. Bà Páo đi, giữa đoàn quân Giải phóng Váy áo chàm bay theo tóc trắng Từ đỉnh Khâu Nhi, xuống núi Nà Lừa. Bàn tay già hái lá sớm trưa. Đêm quân ngủ còn nghe chày giã thuốc. - Ba ơi, tối qua con lại sốt! Muỗi rừng là

Nội dung bài thơ: Người nữ quân y chiến khu

Một đôi dậu, một chiếc thuổng con.

Bà Páo đi, giữa đoàn quân Giải phóng

Váy áo chàm bay theo tóc trắng

Từ đỉnh Khâu Nhi, xuống núi Nà Lừa.

Bàn tay già hái lá sớm trưa.

Đêm quân ngủ còn nghe chày giã thuốc.

- Ba ơi, tối qua con lại sốt!

Muỗi rừng làm rét từng cơn.

- Bắn Nhật ve, tay cháu dứt gân.

- Chân con trẹo vì chiều nay vượt núi.

Mái nhà sàn tiếng cười sôi nổi.

Người nữ quân y móm mém nhai trầu

- Miếng lá này dịt chỗ tay đau.

- Phát thuốc này dưới con muỗi ác.

Anh em tặng bà cá, thịt

Bà biếu lại dân

     mắt ước mơ cười:

- Bà chỉ thèm cái ốc suối thôi

Bảo cháu dâu kiếm cho miếng ốc!

Bỗng một hôm núi, rừng xao xác

Dòng chí già trên lán không ra.

- Cái đồng chí già ốm chẳng nói qua!

Bà Páo lầm rầm gọi người lên núi.

Trong lán chỉ huy, trận sốt đang dữ dội

Quân cán vây quanh, nước mắt dầm dề.

Đồng chí già đang cố chống cơn mê.

Ôi bất hạnh nếu người trăng trối.

Từ đỉnh núi Hồng về, bàn tay vội vội...

Bà Páo gọi người vần gã bên khe.

Bắc nước đun sôi, nồi lá hái về.

Đưa đồng chí già xông tắm.

Ôi đồng chí già đi nhiều mưa nắng!

Phải làm cho đổ mồ hôi.

Không bệnh kết ông phù thũng, chết người.

Tiếc con người Cách mạng!

Khởi nghĩa về, bà Páo đi ngựa trắng.

Trở lại Khâu Nhi. Lên núi Nà lừa.

(Đồng chí già xông thuốc năm xưa

Giờ làm to đấy)!

Nhưng vẫn nghèo, vẫn gày ốm vậy!

Chỉ có cha ta cơm bữa, ngày ngày.

Đoàn thể cho ta ngựa cưỡi hôm nay.

Nhưng thật khổ đây!

Bác trai trách ta đi mãi!

Bảo ta già, bỏ núi thuốc trong quê.

Nhưng sao đồng chí già kia đi mãi cũng không về?

Bà Páo chào dân làng xuống núi

Ngựa trắng tung bờm, áo chàm phất phới.


Bài thơ Người nữ quân y chiến khu của tác giả Nhà thơ Anh Thơ - Vương Kiều Ân, Hồng Anh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Anh Thơ - Vương Kiều Ân, Hồng Anh

Nghệ danh: Anh Thơ

Tên thật: Vương Kiều Ân, Hồng Anh

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Anh Thơ - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Anh Thơ, Thơ Anh Thơ, Nhà thơ Anh Thơ, Tập thơ Mùa xuân màu xanh

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Mùa xuân màu xanh (1974)

Ghi anh lính nguỵ đánh ở Nam Lào

Thơ   •   10.11.2021
Xe bọc thép và phi cơ lên thẳng Hùng hổ đi muốn húc núi rừng... Hùng hổ đi không húc nổi làn sương trắng Như lưới trời vây kín nguỵ quân. Ôi giải sương kết tinh từ hơi nước Của triệu thông rừng từ đỉnh Na-cai Của sóng Sê-băng biên bay nghi ngút Đườ

Người chiến sĩ

Thơ   •   10.11.2021
Có gan mới làm Giám đốc Luôn luôn hàng triệu nợ, quanh đời Anh cười, tay chỉ lên đồ bản Khu vực trồng chè, khu chăn nuôi! Khí hậu bình quân hai tám độ Bảy mươi phần trăm mưa hàng năm Tháng mười đến tháng ba, khô hạn. Sương muối ba ngày trời tối tăm

Chợ vùng mới giải phóng

Thơ   •   10.11.2021
Cây trơ ngọn cụt nửa chừng. Gốc đa hay góc mít? từng bóng xanh. Mái nghiêng kèo sắt chênh vênh. Cỏ len bom đạn phủ xanh chiến trường. Chợ vào, chợ những người thương. Áo xanh bộ đội, áo hường dân quân. Bé em nhảy nóc xe tăng Đùa vui cho bõ ở hầm khá

Đường về quê anh

Thơ   •   10.11.2021
Qua cầu, em tiến về quê Một vùng cỏ lác, bốn bề thép gai. Xe lên, xe xuống dặm dài Đèo cao, dốc thẳm, suối khơi gập ghềnh. Nắng chang chang, nắng mông mênh Không vườn, không bóng một cành cây tươi Nhà ai, vườn tược của ai Chỉ đầy sắt thép cháy th

Trận đấu mới mẻ

Thơ   •   10.11.2021
Tặng liệt sĩ Nguyễn thị Du, Trang sĩ công an khu Ngô Quyền, Hải Phòng - "Máy bay địch đến rồi, bà con đâu ở đấy" Giữa tiếng bom hát ngã trước hầm Cô gái có kêu cho mọi người nghe thấy Có giữ vẹn toàn tính mệnh nhân dân. - "Khoan hãy

Anh lái xe và người thi sĩ

Thơ   •   10.11.2021
Anh lái xe đưa tôi đi Đến những đầm lầy xưa, nay thành vựa lúa. Đến những lều cỏ Nay thành nhà bốn mái, cửa sổ có đăng-ten. Nhà thơ đưa tôi đi Quá khứ xa xưa đào tận đáy bùn đen Những nhà hát, đâu trường và tượng quý. Anh lái xe đưa tôi đi Dấu thành

Mùa xuân màu xanh

Thơ   •   10.11.2021
Tặng 37 cô gái xã N. Khi tiếng pháo gầm dựng sóng lộn mây cao Khói trắng mênh mông bọc kín thân tầu giặc. Làng xóm hò reo, mẹ già rơi nước mắt - Con gái ơi! Con đã trả thù làng! Lều chỉ huy có Đảng yêu thương Cô gái chắc tay trận đầu vượt sức. Nòng

Xuân ra hoả tuyến

Thơ   •   10.11.2021
Xe nhảy từng hố bom Đến băng dài mưa bụi Thoáng cành lau sườn non Bừng trong tối. Đêm nay nằm trong xe Gập ghềnh đường khu Bốn Gió cũng gập ghềnh cuồn cuộn Trôi cùng dòng xe. Ngày mai tiếng súng ngừng Tiếng bom đêm nay vẫn nổ Phà đưa xe sang sông. Kh

Gửi em nơi tiền tuyến

Thơ   •   10.11.2021
Chị trở lại căn phòng xưa yêu dấu. Quét bụi ngập đầy sàn, kê lại chiếc bàn con. Cửa sổ hôm nay trời mới xanh hơn Mảng tường vỡ, vẫn đầy mướp vàng nắng nở Vần thơ đầu tiên gửi em nơi tuyến lửa. Hà Nội hôm nay chớm lạnh đầu mùa Những hoa cúc, Tây Hồ, đ

Hai nhăm năm

Thơ   •   10.11.2021
Gần năm mươi năm, tôi vẫn tuổi hai nhăm. Bởi chỉ mới hai nhăm năm là tôi được sống. Có nước mà yêu: núi cao, biển rộng. Có Đảng, Bác Hồ chỉ lối đi lên Ôi! cái ngày ta được em chính quyền Bụng đói lả, mà cuộc đời no hạnh phúc. Anh yêu ơi! khi đọc tra

Căn phòng ta

Thơ   •   10.11.2021
Buổi sáng dậy vén rèm cửa sổ Đón nắng thu vàng thếp căn phòng. Tưới lẵng phong lan lá mượt ánh hồng Nghe đài nổi âm thanh cuộc sống. Hôm nay sẽ mấy lần báo động? Và căn phòng yêu dấu của ta đây. Có còn không? Cùng dòng với hôm nay? Ôi cần phòng đã sẵ

Em lại ra đi

Thơ   •   10.11.2021
Em lại ra đi, dẫu phòng ta vừa ấm tiếng cười. Mâm cơm nóng lần đầu về sum họp Con thơ bé ngồi trong lòng ta, hạnh phúc Em lại ra đi, hành lý đợi góc phòng. Hỡi anh yêu từng thức những đêm ròng Bên giường bệnh, chăm em từng giấc ngủ Sức khoẻ vừa hồi,

Sao thu về quá vội vàng

Thơ   •   10.11.2021
Em về anh lại bay đi Nhớ nhau cả một mùa hè, nắng khơi Sáng nay, gió gọi cửa ngoài Se se lá mướp hoa cài  ánh sương Chân trời mây trắng ngổn ngang Mắt ai, mây có ngợp đường chia xa? Đường anh, em đã từng qua Bên dòng Đa-nuýp. nhìn hoa nhớ ngườ

Ngõ chợ Khâm Thiên

Thơ   •   10.11.2021
Hàng hoa ngồi sát hàng rau Chợ vào vôi vữa quét sâu lối ngoài. Óng đen lại guốc sơn mài Ni-lông vàng tím treo dài cửa nghiêng Biển căm thù, cắm bốn bên. Những vành khăn trắng thoáng lên bóng mành Tay người xếp gạch chia ngăn. Cửa không lại ghép, bếp

Cây đuối nước

Thơ   •   10.11.2021
Gầu guồng cùng với máy bơm lại lên trận tuyến Dòng nước cuối cùng chạy khỏi cánh đồng ta. Từ Đảng ủy, đảng viên, xã viên, chủ nhiệm Dồn sức người đấu thủy, chả thay ca. Đất đã phơi lớp phù sa đỏ mịn (Đất phù sa từ sông Đuống, sông Hồng) Thư

Phòng vắng

Thơ   •   10.11.2021
Tặng anh yêu Bụi phủ đầy sàn gỗ Phong lan rũ lá dài Nắng phai rèm cửa sổ Còn phàng phát tay ai. Màn vắt vội, trên giường Vẫn hàng ba chiếc gối Ba mái đầu yêu thương Đêm hòa bình rời rợi Đâu rồi tiếng con reo? Giang làn mây, lục quả Đâu rồi mắt a

Tôi đón tin vui Hà Bắc

Thơ   •   10.11.2021
Tôi đón tin vui Hà Bắc GIữa trời Hà Nội trăng tròn. Con số trăm linh hai biết mấy yêu thương. Tôi thầm để lòng tôi lắng đượm. Quê hương! Những đồng bằng sông Đuống Mùa về năm tấn cầm tay Nhrmg đồi sỏi Hiệp Hoà đã khoác xanh cây! Những mương máng Bạch

Con đã về nơi Bác ở ngày xưa

Thơ   •   10.11.2021
I Con đã về nơi Bác ở ngày xưa Đường biên giới rậm dài đá dốc. Nơi Bác hôn nắm đất giữa nương ngô. Ôi! năm đất về với tay "Người" dựng nước. Giữa rừng núi còn dấu chân giặc cướp. Lán ẩn cheo leo, rải rác hốc thông già. Cỏ bấu ngâm đầy ch

Cô gái Hải Châu

Thơ   •   10.11.2021
Biển tràn bãi cát giữa cơn trào Sông Yên quanh làng xanh phi lao Cô gái Hải Châu hay cánh gió Tìm cô, ai hay tìm phương nao. Phải đây ô nề đang đọng muối? Hay dọc lòng mương tràn thúc lợi? Giữa đồng lúa chín gió Lào khô? Trên đỉnh Bộc Sơn vừa há

Tiếng gọi đồng hương

Thơ   •   10.11.2021
Có ai Nam Hà? Ai Thanh Hoá? Có ai Hà Bắc-Lạng Sơn? Hà Nội, Vĩnh Phú có đây không? Tiếng náo nức từ Trường Sơn vang vọng Từ giữa phá trăm cánh buồm mở rộng. Từ đêm giao thừa xe ngược, xe xuôi Cả hậu tuyến ra đi Tiếng gọi bồi hồi... Hà Nội dâu? Đâu Thá

Tiếng đất

Thơ   •   10.11.2021
Có ai nghe tiếng đất âm thầm? Đã một trăm năm từ ngày mất nước Giữa đồi sỏi sim mua thưa thớt Giữa bụi, bờ xao xác tre gai Giữa cánh đồng chó chạy hở đuôi Cấy đứng, gặt ngồi đất không lấm cẳng Có ai nghe tiếng than miền đất trắng? Từ năm mươi vạ

Ở vườn thực vật Clouj tôi muốn nói...

Thơ   •   10.11.2021
Tôi đến Clouj Những ngọn đồi bao quanh thành phố Những nhà thờ cò Tháp chuông nhọn hoắt trời xanh. Từng từng cửa nắng long lanh... Những mắt người xinh gặp gỡ. Tất cả... và tất cả...: Đều làm tôi yêu mến thân tình. Nhưng làm cho lòng tôi xao xuyến.

Mái tóc mẹ bay

Thơ   •   10.11.2021
Tặng mẹ bị bom Mỹ sát hại, chỉ còn một mái tóc trắng bay lên mái nhà Khói bom tan rạng ánh ngày Nóc không treo mái tóc bay, mẹ già. Đất nhào tung cả thịt da Mẹ ơi cuộc sống đã hòa nước non! Nhớ sao những buổi chiều sương Phơ phơ mái tóc trên đường

Vòng xe tỉnh uỷ

Thơ   •   10.11.2021
Tặng đ/c Đức và các đồng chí Tỉnh uỷ Lạng Sơn Cuộc họp vừa xong, xe tỉnh ủy Chia nhau tới tấp về địa phương Lúa chiêm teo, quắt dầm sương muối Mưa đã cày sâu những chặng đường Ôi! cài gió mùa đông bắc rét. Kéo dài dằng đặc cả đông xuân. Tầng tầng

Một vòng tay

Thơ   •   10.11.2021
Xe đưa chủ tịch vượt cầu Chiếc cầu giặc vừa phá hoại. Một bóng người đang bò ngược lại Vụt đứng nghiêm - Báo cáo cầu cong... Một phút lặng im, tay chủ tịch ôm vòng Người chiến sĩ áo còn lấy máu, đất Hơi bom giặc đánh anh vừa ngát. Tỉnh ra lửa cháy

Anh đã khóc

Thơ   •   10.11.2021
Em biết anh bờ-lu chưa cài kịp cúc Cấp cứu từng trái tim đau. Từ năm tang Bác đưa vào. Anh chưa được khóc. Đêm nay vào viếng sắc Được khóc hết phần mình. Nhưng em biết rằng không khóc được thay anh. Vì nỗi đau lớn quá. Suốt đêm nay anh phải nghe từng

Chuyện vợ chồng người sĩ quan tên lửa quê Uy-nổ

Thơ   •   10.11.2021
Cưới nhau đêm mười bảy Mươi tám giặc gieo bom Từ phòng hạnh phúc dậy Chồng vợ hai tuyến đường Chồng chạy cứu vác người Vợ băng, tiêm, lau, rửa. Giữa hố bom xém lửa. Hai nơi mà một nơi Ngày phép còn chưa hết Hoa cưới phòng đang tươi Nhưng xóm làng hủ

Phòng hạnh phúc

Thơ   •   10.11.2021
Thân mến tặng vợ đồng chí Quân. Chị đi từ nơi công tác Với chiếc khăn sô thắt trắng ngang đầu Bọn Mỹ mới giết anh Bao nhiêu đêm thâm quầng đôi mắt Phải tìm đến nơi chồng Nơi còn lại nỗi đau! Nhưng anh vẫn đứng kia, giữa hoang tàn đổ nát Cùng với nhâ

Người nữ quân y chiến khu

Thơ   •   10.11.2021
Một đôi dậu, một chiếc thuổng con. Bà Páo đi, giữa đoàn quân Giải phóng Váy áo chàm bay theo tóc trắng Từ đỉnh Khâu Nhi, xuống núi Nà Lừa. Bàn tay già hái lá sớm trưa. Đêm quân ngủ còn nghe chày giã thuốc. - Ba ơi, tối qua con lại sốt! Muỗi rừng là

Nỗi nhớ chúng con manh xanh theo thời gian

Thơ   •   10.11.2021
Mang nỗi đau vắng Bác, một năm ròng Con đã đi cùng khắp núi sông. Từ những con đường đầu tiên đón Bác. Gai cỏ còn ôm vết đi chưa nhạt. Một buổi chiều biên giới rưng rưng... Nhìn dãy núi cao, lên khắp đỉnh rừng. Con nhớ đến những đồng bào Pắc-Pó Bỏ b

Hàng cây Bác Hồ

Thơ   •   10.11.2021
I Những hàng cây chạy suốt xóm thôn Những hàng cây dọc đường quốc lộ. Những hàng cây đi biếc dòng mương Những hàng cây xanh đồi, rợp chợ. Bạch dàn lá liễu, phi lao thanh thanh... Xà cừ lên thẳng, xoan nhãn vươn cành. Những hàng cây từ vườn ươm phụ lã

Bé yêu ơi, hãy đợi...

Thơ   •   10.11.2021
Sao chiều nay mẹ nhớ con day dứt Chắc giờ này, con ở trường ra. Túi cà chua, xách sau cặp vở. Bước nhanh nhanh, chào bạn về nhà. Bế bé Loan đang ra đón chị (Chỉ có bé Loan, mẹ ở nước ngoài) Con thay mẹ lo làm nội trợ. Cất sách học lên bàn, l

Bữa liên hoan tỉnh uỷ khu giải phóng

Thơ   •   10.11.2021
Căn hầm điện sáng vừa tan họp Pháo hoa sông Hiếu đỏ ngang trời Liên hoan tỉnh ủy mời tân khách Súng mũ đầy sân chen tiếng cười... Cà rốt điểm tươi, giò hộp rán Cá thu kho lại có tiêu, hành Xu hào xào với ba-tê nhỏ Nộm mít non thơm xanh lá chanh. Bữ

Ngày hội bắn

Thơ   •   10.11.2021
Sông Lô. cả đêm qua thức những mái chèo Sông nước năm xưa từng nhuộm hồng máu giặc Nay trải tấm gương dài in bao màu sắc Những thắt lưng vàng, váy gấm, yếm thêu. Hội bắn mở giữa ngày đánh Mỹ Có tay săn con gấu, con chồn Tay phát nương ngô, tay tra l

Bên gốc mai vàng

Thơ   •   10.11.2021
Cự li bẩy bước đi đều Sương khuya buông thẫm sóng triền miên man Xa xa trên đỉnh đèo Ngang Dòng xe sáng rực xuyên ngang mây đèo. Cự li bây bước đi đều Súng tê vai lạnh, mưa vèo rừng thưa Nhớ đêm Hà Nội giao thừa Hoa đào, hoa cúc, hoa mơ, quát hồng. H

Từ quê xưa ánh điện sáng quê này

Thơ   •   10.11.2021
Kính tặng đồng chí, đồng bào xã Yên Thạch, huyện Yên Bình tỉnh Yên Bái đã nhường quê cũ làm hồ thuỷ điện Thác Bà lên Bảo Ái xây dựng quê mới, Kỷ niệm ngày đoàn nhà văn Trung ương lên thăm đã nói chuyện với bà con qua điện đài của đồng chí đội trưởng.

Dưới bóng ô-liu

Thơ   •   10.11.2021
Tôi đã nghe... Tiếng vó ngựa của Scăng-đéc-béc còn vang từng mây ở Cơ-rui-da. Vang trên thung lũng Ti-ra-na. Vang trên ngọn rừng ô-liu lá bạc. Vang trên những đồi nho bát ngát. Tiếng vó ngựa đi đạp xác quân thù Từ năm thế kỷ xa xưa Trong lòng bạn tự

Ngày sinh Bác

Thơ   •   10.11.2021
Con suối hôm nay ngoan ngoãn rẽ dòng Nhớ lũ đêm nào, ới tấp mưa dông Một chủ tch ba đêm không ngủ Tiếng loa lên thôi thúc giữa mùa rừng Một tia nắng cũng tươi vầng trán trẻ Anh kỹ sư bên đồng chí chuyên gia Bước lặn lội đón từng tia nắng loé Ngày th

Tiếng hát ai chè

Thơ   •   10.11.2021
Tặng những nàng dâu Nam Bộ Tôi đứng ngắm nương đồi thoai thoải Xanh xanh, tít tắp màu xanh trải. Những búp tơ non óng mượt mà Những búp chè xuân chát ngọt, thơm hoa. Tiếng hát đã  lên nương, nhịp nhàng ngân vút Bàn tay ai đang nảy phím dương cầm