Những người tóc đã trắng
Thơ
•
Thứ bảy, 30/10/2021, 09:37 AM
Anh chửa dừng chân, dầu trắng tóc Vẫn không trang sách đợi hiên nhàn Anh vẫn đêm đêm đường pháo sáng Hiểm nghèo từng bước vượt gian nan Những dốc, lại khe, và những dốc Đường mòn võng mắc mấu cây thừa Lại ăn cơm vắt và rau dại Hốc núi nhom tra nước ố
Nội dung bài thơ: Những người tóc đã trắng
Anh chửa dừng chân, dầu trắng tóc
Vẫn không trang sách đợi hiên nhàn
Anh vẫn đêm đêm đường pháo sáng
Hiểm nghèo từng bước vượt gian nan
Những dốc, lại khe, và những dốc
Đường mòn võng mắc mấu cây thừa
Lại ăn cơm vắt và rau dại
Hốc núi nhom tra nước ống bơ
Giữa lá rừng xanh càng trắng tóc
Khúc hành quân từ bước hoa niên
Chen lẫn tiếng cười khinh nỗi nhọc
Bước trên sấm đất dậy bom rền
Bóng anh trắng vách Trường Sơn dựng
Nhấp nhô hết xuống lại trườn lên.
Bài thơ Những người tóc đã trắng của tác giả Nhà thơ Quang Dũng - Bùi Đình Diệm, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Quang Dũng - Bùi Đình Diệm
Nghệ danh: Quang Dũng
Tên thật: Bùi Đình Diệm
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Quang Dũng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Nhà thơ Quang Dũng, Thơ Quang Dũng, Tập thơ Mây đầu ô
Cùng tác giả: Nhà thơ Quang Dũng - Bùi Đình Diệm
Thơ
•
30.10.2021
Anh nhỉ một mùa thu sắp tới Đường mai Hà Nội gió thênh thang Chúng mình chen bước vào thư viện Chân nhẹ xôn xao động lá vàng Những mái nhà tươi cờ chiến thắng Phố phường thu đến nắng xôn xang. Đồng quê sẽ mãi thơm mùi lúa Phương phức hương mùa thoảng
Thơ
•
30.10.2021
Kỳ Sơn mây kéo nặng Hoa trẩu rụng đầy đường Sấm đầu mùa đã động Sao động lòng tha hương Đồi sắn ướt sũng lá Gà ướt cánh nép hiên Chim xào xạc trốn biệt Mưa giăng màn triền miên Nằm đợi ven sông Đà Thuyền mờ trong sóng vỗ Mưa bao giờ cho yên Một chặng
Thơ
•
30.10.2021
Anh chửa dừng chân, dầu trắng tóc Vẫn không trang sách đợi hiên nhàn Anh vẫn đêm đêm đường pháo sáng Hiểm nghèo từng bước vượt gian nan Những dốc, lại khe, và những dốc Đường mòn võng mắc mấu cây thừa Lại ăn cơm vắt và rau dại Hốc núi nhom tra nước ố
Thơ
•
30.10.2021
"Bao giờ trở lại đồng Bương Cấn Về núi Sài Sơn ngó lúa vàng Sông Đáy chậm nguồn qua phủ Quốc Sáo diều khuya khoắt thổi đêm trăng" Ngày ấy ra đi người hẹn núi Bây giờ Đất Nước đã hồi xuân Ba mươi năm chẵn bao mùa lúa Vẫn ngọt ngào thơm nắng