Thơ tặng cố nhân
Thơ
•
Thứ hai, 01/11/2021, 00:38 AM
Đôi mắt thơ ngước lên khoảng trời hạnh thắm Bập bẹ đầu đời lời ngỏ tuổi mười lăm Em đâu biết những năm dài lửa đạn Một khoảng trời hạnh thắm vẫn đăm đăm Bao hụt hẫng nguôi rồi, anh cảm ơn số phận Đã không cuốn em vào sóng gió đời anh Anh vui gánh mọ
Nội dung bài thơ: Thơ tặng cố nhân
Đôi mắt thơ ngước lên khoảng trời hạnh thắm
Bập bẹ đầu đời lời ngỏ tuổi mười lăm
Em đâu biết những năm dài lửa đạn
Một khoảng trời hạnh thắm vẫn đăm đăm
Bao hụt hẫng nguôi rồi, anh cảm ơn số phận
Đã không cuốn em vào sóng gió đời anh
Anh vui gánh mọi gieo neo quốc vận
Cho em xa một cõi an bình
Xin cảm ơn, xin cảm ơn số phận
Đã cho anh lành lặn trở về
Được soi mắt vào khoảng trời hạnh thắm
Được mở lòng muôn dặm tới em xưa
Bài thơ Thơ tặng cố nhân của tác giả Nhà thơ Bùi Minh Quốc - Dương Hương Ly, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Bùi Minh Quốc - Dương Hương Ly
Nghệ danh: Bùi Minh Quốc
Tên thật: Bùi Minh Quốc Dương Hương Ly
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Bùi Minh Quốc - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Nhà thơ Bùi Minh Quốc, Thơ Bùi Minh Quốc, Tập thơ Ru xa
Cùng tập thơ: Ru xa (2002)
Thơ
•
01.11.2021
Hồng dại bên rào lặng nở Con đường vô tận một mình đi Chợt bước phong trần bỡ ngỡ Hồng dại bên rào ngào ngạt niềm chi Mải mê con đường vô tận Hồng dại bên rào thoắt đã xa xăm Day dứt hương nồng số phận Cho hồn mình giăng mắc với nghìn năm
Thơ
•
01.11.2021
Em khơi nguồn thơ anh Mà em đâu biết thế Em dồi dập thác gành Cho hồn anh trời bể Em tái tạo đời anh Mà em đâu biết thế Hồn xanh đầu bạc nhanh Xin mình anh rơi lệ
Thơ
•
01.11.2021
Đôi mắt thơ ngước lên khoảng trời hạnh thắm Bập bẹ đầu đời lời ngỏ tuổi mười lăm Em đâu biết những năm dài lửa đạn Một khoảng trời hạnh thắm vẫn đăm đăm Bao hụt hẫng nguôi rồi, anh cảm ơn số phận Đã không cuốn em vào sóng gió đời anh Anh vui gánh mọ
Thơ
•
01.11.2021
Bỗng sợ thấy lòng vương vấn nhau Vấn vương chi để ngẩn ngơ sầu Nỗi riêng canh cánh thầm riêng nửa Trời hỡi làm sao quên được nhau Ta cúi xin trời bắt phải quên Ừ quên có lẽ đỡ ưu phiền Thôi anh thu lại bao niềm nhớ Vào những đêm dài mưa nhức đêm Thô