Tác giả Bùi Minh Quốc - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Thơ   •   Thứ sáu, 22/10/2021, 17:48 PM

Tác giả Bùi Minh Quốc - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

Nghệ danh: Bùi Minh Quốc

Tên thật: Bùi Minh Quốc Dương Hương Ly

Thông tin vắt tắt về Nhà thơ Bùi Minh Quốc

Bùi Minh Quốc (3/10/1940) quê ở Mỹ Ðức, tỉnh Hà Tây nay là Hà Nội. Ngay từ khi còn là học sinh trung học, ông đã sớm nổi tiếng ở miền Bắc với bài thơ Lên miền Tây. Bài thơ này đã được phổ biến rộng rãi và đưa vào chương trình giáo khoa phổ thông thời bấy giờ.

Ông còn có bút danh là Dương Hương Ly.

Cuộc đời của ông đã từng gắn liền với huyền thoại về sự hy sinh của văn nghệ sĩ cho cuộc kháng chiến chống Mỹ. Thời ấy, Ông đã cùng với vợ là nhà thơ Dương Thị Xuân Quý gửi con gái đầu lòng mới 16 tháng để vào Nam chiến đấu và vợ ông đã hy sinh tại chiến trường miền Nam.

Sau năm 1975, ông từng giữ các trách nhiệm Phó chủ tịch hội Văn nghệ và Tổng biên tập Tạp chí Ðất Quảng tại Quảng Nam - Ðà Nẵng, rồi chủ tịch hội Văn nghệ tỉnh Lâm Ðồng (1987)...

Chuyện tình với Nhà văn Dương Thị Xuân Quý

Năm 1961, nhà thơ Bùi Minh Quốc và nhà văn - nhà báo Dương Thị Xuân Quý quen nhau và yêu nhau. Năm 1966, hai người cưới nhau. Năm 1967, nhà thơ Bùi Minh Quốc xung phong vào chiến trường miền Nam, công tác tại Ban Văn nghệ Khu V, nổi tiếng với tập thơ "Mảnh đất nuôi ta thành dũng sĩ" với bút danh Dương Hương Ly (tên con gái ông bà). Khi đó, con của ông và bà Xuân Quý mới 6 tháng tuổi.

Năm 1968, nhà văn Dương Thị Xuân Quý cũng lên đường vào chiến trường miền Nam. Bà gửi lại con gái đầu lòng và cũng là duy nhất là Bùi Dương Hương Ly cho mẹ là bà Hoàng Thị Tín trông nom. Hai vợ chồng Bùi Minh Quốc công tác cùng cơ quan (một tờ báo tuyên truyền được đặt ở trên núi), họ gom góp lại một số bài thơ và truyện ngắn của mình đã được đăng rải rác trên các báo hay các tuyển tập, đem in thành một tuyển tập riêng của hai người, và đặt tên là Chỗ đứng.

Tập Chỗ đứng (1968) được Nhà xuất bản Hội Nhà văn Việt Nam in, nhưng khi sách in xong, gửi vào trong chiến trường miền Nam thì bà Dương Thị Xuân Quý đã hy sinh. Lúc đó Bùi Minh Quốc đang bận làm dở một bài báo nên để vợ đi công tác xuống vùng đồng bằng trong vùng Quảng Đà, còn bản thân dự định sẽ xuống sau đó một tháng. Ngày 8 tháng 3 năm 1969, Dương Thị Xuân Quý bị lính Đại Hàn dân quốc bắn chết ở Duy Xuyên trong một trận càn khi tuổi đời bà mới vừa 28.

Sau năm 1975, Bùi Minh Quốc ở Đà Nẵng, làm Phó Chủ tịch hội Văn Nghệ tỉnh Quảng Nam - Đà Nẵng, Tổng biên tập Tạp chí Ðất Quảng. Mùa thu năm 1985 ông vào thăm Đà Lạt, được đưa lên gặp Bí thư Tỉnh ủy Lâm Đồng, và được ông này đề nghị về giúp lập Hội Văn nghệ Lâm Đồng - Đà Lạt. Trong kỳ đại hội thành lập hội Văn nghệ, ông được bầu vào chức vụ Chủ tịch.

Tại Đà Lạt, ông cùng đồng nghiệp thành lập báo Lang Biang, lấy tên theo một câu chuyện thần thoại của vùng này. Để có thể mang cái tên này họ đã phải giải trình cho ông Bí thư Tỉnh ủy, nhưng ông này cũng không dám quyết, mà phải mở một cuộc họp để ban Thường vụ Tỉnh quyết định, và họ đã phải nhờ đến một nhà chuyên nghiên cứu văn hóa sắc tộc để thuyết phục.

Tờ báo này sau đó bị đóng cửa, phải ngưng xuất bản chỉ sau 03 số báo. Nguyên nhân theo lời Bùi Minh Quốc là do họ đã "đăng tải những bài viết mà các vị lãnh đạo địa phương cũng như vĩ mô không hài lòng".

Bùi Minh Quốc đã nhiều lần đi tìm mộ liệt sĩ Dương Thị Xuân Quý vào các năm 1983, 1995, 2000, nhưng mãi đến chiều ngày 3 tháng 8 năm 2006, tức là 37 năm sau ngày bà hy sinh, ông mới tìm được mộ vợ mình. Nơi bà Xuân Quý nằm xuống chỉ cách bia tưởng niệm bà do chính ông dựng vào năm 1996 có 30m.

Đúng với câu thơ mở đầu của "Bài thơ về hạnh phúc": "Thôi em nằm lại với đất lành Duy Xuyên / Trên mồ em có mùa xuân ở mãi/ Trời chiến trường không một sắc xanh nguyên..", gia đình đã để bà yên nghỉ lại đất Duy Xuyên.

Bùi Minh Quốc bị khai trừ ra khỏi Đảng năm 1989 (cùng với Tiêu Dao Bảo Cự) và bị Nhà nước Việt Nam quản chế hai lần.

Tác phẩm

Trong chiến tranh Việt Nam, với bút danh Dương Hương Ly, Bùi Minh Quốc nổi tiếng với tập thơ "Mảnh đất nuôi ta thành dũng sĩ" khi ông công tác tại Ban Văn nghệ Khu V. Năm 1968, vợ chồng Bùi Minh Quốc và Dương Thị Xuân Quý có tập thơ - truyện Chỗ đứng được Nhà xuất bản Hội Nhà văn in, vốn là tuyển tập các bài thơ và truyện ngắn của hai người đã được đăng rải rác trên các báo.

Bài thơ nổi tiếng nhất của Bùi Minh QuốcBài thơ về hạnh phúc, ông viết năm 1969 để tưởng nhớ người bạn đời Xuân Quý.

Đặc biệt, thi phẩm Bài thơ về tình yêu của ông đã được nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu phổ nhạc thành bài hát nổi tiếng Cuộc đời vẫn đẹp sao.

Thơ của Bùi Minh Quốc thường viết về "người mẹ già" Việt Nam nhiều năm cuốc đất đào hầm nuôi giấu cán bộ, như các bài "Đất quê ta mênh mông", "Mẹ ngẩn ngơ đi…", "Mẹ đi chọn mặt gửi vàng", "Không, mẹ ơi", "Một thoáng phố phường".

Sau năm 1975, Bùi Minh Quốc có nhiều bài thơ mang tư tưởng phê phán, điển hình như bài "Cay đắng thay".

Vài đoạn nhật ký của Nhà văn Dương Thị Xuân Quý

"...Lấy xe của Chánh, mình về sửa soạn, ăn cơm xong tới gần 12g mình mới đạp về quê. Khoảng 2g30 chiều đến nhà. Bọn trẻ con reo lên và mình thấy Ly trên tay Thơ. Ly nhìn thấy mẹ, Ly cười, rồi Ly vừa cười vừa mếu. Mình dắt xe vào nhà và bế Ly. Ly bóc kẹo ăn ngon lành. Ly không gọi mẹ như những lần trước. Bảo mãi Ly cũng chẳng gọi, rồi Ly tụt xuống, Ly chỉ nhìn mẹ.

Đôi mắt của Ly vừa linh hoạt, sinh động nhưng sao nó vẫn có vẻ gì như trầm lắng. Mình tắm cho Ly. Ly không khóc một chút nào. Thích quá. Buổi chiều Ly chỉ gọi mẹ khi nào mẹ bảo: “Gọi mẹ đi” thì Ly nũng nịu: “Mi…ẹ…ẹ”. Ôi, mình không sao quên được cái giọng thương yêu ấy của con. Lần này có một cái khác là Ly không xoắn xuýt mẹ như trước. Ly không khóc đòi theo mẹ mà Ly cứ tụt khỏi lòng mẹ để xăm xăm đi. Ly đã đi được như thường, đi rất nhanh. May mắn cho mình là mình được thấy con đi mạnh bạo như thế. Mặc Ly, Ly đi ra đường và lên đê.

Mình dắt Ly, hai mẹ con vượt dốc và lên đê. Vừa lên tới đê Ly đã bảo: “Bò, bò…”. Tuy lúc ấy không có bò, nhưng vì Ly cứ nhớ lên đê là thấy bò mà. Gió lộng, mình thủng thẳng dắt Ly đi dạo trên đê. Những phút ấy sao êm đềm và hạnh phúc thế. Rồi sợ gió nhiều mình vội đưa Ly về và hai mẹ con đã chơi một tối trăng tuyệt diệu.

- Ông trăng đâu Ly?

Ly ngửa mặt lên và cười:

- Đầy! ...

Mình bỗng khám phá ra một điều kỳ lạ: trong mắt Ly, giữa hai con ngươi lóng lánh, có hai chấm vàng nhỏ xíu bằng đầu kim lay động. Ông trăng đã in trong mắt Ly. Mình nghĩ ngay đến những chặng đường hành quân sắp tới. Mỗi khi nhìn trăng, mình sẽ nhớ rằng ông trăng ấy chính là ở trong mắt Ly. Mẹ hát ông trăng cho Ly nghe. Còn Ly thì thỉnh thoảng lại đòi: “Xuống… xuống”. Ly chỉ muốn chạy đi băng băng.

Rồi mình cho Ly vào giường đùa một lúc. Bỗng dưng Ly nằm xuống. Mẹ đắp chăn và vỗ vỗ cho Ly. Ly thiu thiu ngủ. Suốt cho tới sáng, Ly không hề dậy. Chỉ có một lần Ly đạp chăn và mình sờ chân Ly thấy lạnh toát mình vội đắp lại cho Ly. Tối uống nước nhiều nhưng Ly không hề đái đêm. Bà bảo độ này Ly không đái đêm nữa. Gần về sáng thỉnh thoảng Ly lại thò tay ôm lấy cổ mẹ. Một tay trên, một tay dưới.

Ly dậy muộn hơn mọi khi vì có mẹ bên cạnh. Khi mở mắt ra, câu đầu tiên của Ly là: “Chừa! Chừa! ”. Hai mẹ con nằm mãi. Chính Ly cũng thích nằm chơi như thế, rất lâu con mới bảo: “Dậy! Dậy! ”. Thương Ly ghê, chính cái niềm vui nho nhỏ ấy con cũng phải hy sinh. Bà dậy từ 5 giờ sáng để quấy bột, Ly nằm một mình không có ai để quàng tay vào cổ, thế là Ly dậy, chả có ai vuốt ve và kể chuyện “Con mèo” cho Ly nghe. Ly rất thích nghe chuyện.

Hễ mẹ nói: Nằm im mẹ kể chuyện Con mèo nhé! Thế là Ly nằm yên lặng, chăm chú nghe mẹ kể. Chỗ nào mẹ cười, Ly cũng cười theo".

 

icon Nhà thơ Bùi Minh Quốc,Bùi Minh Quốc,Dương Hương Ly

Tổng hợp

Tác phẩm tiêu biểu của Bùi Minh Quốc

Mẹ đâu ngờ

Thơ   •   10.02.2022
Mẹ đã bao phen đưa ngực gầy Lẳng lặng trước những trận đòn chí mạng Sau lưng mẹ - là Tổ quốc mình trong khổ nạn Là những đứa con nằm vùng mẹ nuôi giấu ngày đêm Có những lúc mẹ chưa kịp nhìn rõ mặt biết tên Chỉ biết nó là cách mạng. Mẹ đâu ngờ Sau lư

Mẹ ngẩn ngơ đi...

Thơ   •   10.02.2022
Những đứa con xưa mẹ nuôi giấu dưới hầm Nay đua nhau xây nhà bạc tỉ Và tuyên bố xanh dờn: gia tài xin của mẹ Mẹ ngẩn ngơ đi đầu trời cuối bể: - Có ai tầm chiếc cuốc mòn? - Có ai tầm chiếc cuốc mòn? - Có ai? Có ai? Này chiếc cuốc mòn Ta đổi ngàn vàng

Kính báo cụ Đồ Chiểu

Thơ   •   10.02.2022
(Gửi Nguyễn Trọng Tạo, tác giả bài thơ “Trong quán Lý Thông”) Bao nghẹn uất Nguyệt Nga xé trời kêu chẳng thấu Giữa chợ đời biệt dạng Lục Vân Tiên Hảo hớn bận giang hồ quán nhậu Thi nhau bốc phét để quên hèn.

Quỉ dữ bảo nhau

Thơ   •   10.02.2022
(Cẩm nang tối mật) Chủ nghĩa này chủ nghĩa kia Chẳng qua cũng thế đôi hia ta xài Rách mòn cứ vá lai rai Xài chắc dài dài là món nhân dân Tay đè miệng tụng cho nhuần Thì yên chí lớn vững chân ngai mình.

Em trở dậy

Thơ   •   10.02.2022
Kính Hiền ngày 8.3 Em trở dậy cùng tiếng chuông chùa sớm Khẽ khàng Dón dén Cho anh vài phút biếng lười Nằm nghe nhạc bếp Rồi một ngày lại tiếp Ta chường mặt bụi đời.

Thơ ơi thơ!

Thơ   •   10.02.2022
Tuổi thơ ta: chiến tranh Tuổi trẻ ta: chiến tranh Tuổi già ta: áp bức Thơ ơi thơ! giông bão dồn trong ngực!

Hí trường

Thơ   •   10.02.2022
Lũ thây sống trên hí trường hí hố Diễn văn và tuyên bố Ðêm vui còn dài dài Ngon mắt và mùi tai Hậu trường có gì xôm không nhỉ ? Cuộc sát phạt vào màn hay ho Ðồng chí ăn thịt đồng chí Nhạc hùng càng nổi to.

Bi kịch hót

Thơ   •   10.02.2022
Tưởng bay ngàn dặm thơ Hoá vòng vo nhảy nhót Giữa cái lồng rất to Tự đan bằng tiếng hót.

Có khi nào

Thơ   •   10.02.2022
Có khi nào trên đường đời tấp nập Ta vô tình đi lướt qua nhau Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu...

Thơ tặng vợ hiền

Thơ   •   10.02.2022
Em ngồi đó, quên cả ngày tàn quên đêm khuya khoắt Mười ngón tay, lau một thế giới dịu hiền Những con búp bê kia muôn màu lung linh ánh mắt Em lẳng lặng đẩy lùi cơn bão dập đời anh. Gầm rít quanh ta cơn bão phũ phàng Cuộc vây hãm dằng dai của mắt cú m

Tôi gởi thơ tôi vào ngọn gió cao nguyên

Thơ   •   10.02.2022
Tôi gửi thơ tôi vào ngọn gió cao nguyên Mặc bao kẻ bầm gan vì một lời ngay thật Gió cứ thổi điệu vần này chân chất Bọn giả hình lừa đảo chớ hòng yên Tôi gửi thơ tôi vào ngọn gió cao nguyên Thong dong thơ bay khắp mọi miền Ðến với muôn lòng yêu lẽ phả

Ơi thiên thai

Thơ   •   10.02.2022
Thiên thai của anh đây chăng Những tháng năm Những tháng năm Ngắc ngoải Hồn tắc nhạc Thân tàn Mắt dại Cái huân chương Báo hiệu liệt giường Cái nấm mồ Cao sang Muốn sánh cùng kiệt tác Có bù đắp nổi chăng Những tháng năm Hồn anh tắc nhạc ? Ơi thiên tha

Có một phép màu tên gọi là thơ

Thơ   •   10.02.2022
Có những phút ngã lòng Tôi vịn câu thơ mà đứng dậy (Phùng Quán) Bị dồn sát chân tường Thi sĩ Tưởng chừng ngã quị Tứ bề hùm sói khuyển ưng Điêu luyện mọi ngón rừng Thay nhau bủa nện Dai dẳng đòn hèn hiểm Thi sĩ ơi Một đời Chỉ có thơ th

Ta có nhau

Thơ   •   10.02.2022
Ta có nhau ơn trời xui đất khiến Tất cả mịt mùng trước phút lạ lùng kia Ta có nhau chẳng mưu cầu tìm kiếm Mà nẻo tình biến hiện bỗng giao thoa Phút ấy hương hoa ngọc ngà toả quyện Ôi hồng hoang hiền hậu hiến dâng nhau Ôi réo thác ôi dậy ngàn động biể

Xuân mơ

Thơ   •   01.11.2021
Chợt một nguồn hương lạ Thoảng đến tự ngàn trùng Chắc xuân vừa dậy đó Em hiện từ mông lung Mơ mơ qua ngàn trùng Anh thấy Em ngà ngọc Anh nâng niu muốn khóc Nâng Em vào nhạc hương Hương ngàn trùng ngan ngát Nhạc ngàn trùng ngàn thương Ngọc ngà Em anh

Kỷ niệm về một bạn thơ đã mất

Thơ   •   10.02.2022
Viên đạn cuối cùng trái lựu đạn cuối cùng đã nổ và anh yên nằm bên bờ sông Thu Bồn một buổi sáng tháng năm. Tôi nhớ nôn nao một buổi trưa nắng rát tháng ba phát rẫy rừng già trước ngày đi công tác Anh xoay trần bước lên giàn hạ cây bụng đói thắt vung

Thơ dâng

Thơ   •   10.02.2022
Kính dâng anh linh các liệt sĩ vì Tổ Quốc đã bỏ mình trong lòng đất lòng biển Hoàng Sa Trường Sa Tôi ngước mắt vọng trời Trời rựng máu Hoàng Sa Trường Sa Tôi cúi đầu tìm đất Đất ứa lệ Hoàng Sa Trường Sa Tôi vây giữa ngàn thông ngàn hoa Gốc

Cay đắng thay...

Thơ   •   10.02.2022
Cái guồng máy nhục mạ con người Mang bộ mặt hiền lành của người cuốc đất Ù lì quay Quay Thao thao bài đạo đức Liệu mấy ai còn ngây ? Cay đắng thay Mỉa mai thay Trọn tuổi xuân ta hiến dâng cuồng nhiệt Lại đúc nên chính cỗ máy này.

Thơ tặng cố nhân

Thơ   •   01.11.2021
Đôi mắt thơ ngước lên khoảng trời hạnh thắm Bập bẹ đầu đời lời ngỏ tuổi mười lăm Em đâu biết những năm dài lửa đạn Một khoảng trời hạnh thắm vẫn đăm đăm Bao hụt hẫng nguôi rồi, anh cảm ơn số phận Đã không cuốn em vào sóng gió đời anh Anh vui gánh mọ

Em khơi nguồn...

Thơ   •   01.11.2021
Em khơi nguồn thơ anh Mà em đâu biết thế Em dồi dập thác gành Cho hồn anh trời bể Em tái tạo đời anh Mà em đâu biết thế Hồn xanh đầu bạc nhanh Xin mình anh rơi lệ

Đừng quên em

Thơ   •   10.02.2022
(Học theo Paul Eluard) Dù đi đâu về đâu Dù chân trời góc bể Dù đứng đâu ngồi đâu Dù vui vẻ âu sầu Ðừng quên em anh nhé ! Ðừng quên em, đừng quên Dù ai ngăn ai dỗ Dù bữa ăn giấc ngủ Dù ngổn ngang nổi niềm Ðừng quên một niềm Em: Tự Do Anh có th

Mẹ đi chọn mặt gửi vàng

Thơ   •   10.02.2022
Suốt một đời bạc tóc dưới mưa bom, Mẹ lầm lũi đào hầm nuôi cách mạng. Đào cho thủng đêm đen, cho đến ngày hực sáng, Mẹ chống gậy đi chọn mặt gởi vàng. Mẹ đâu còn vàng! Còn một chút lòng tin, Chọn mặt nào mà gửi? Này có phải mặt này từ hầm mẹ trồi lê

Mừng

Thơ   •   10.02.2022
Thơ anh hồi giờ vẫn thế mà thơ Sao chúng rọi tìm như tìm chất nổ Chợt mừng thầm bởi biết rằng chúng sợ Khi chạm vào thấy lửa trong thơ Và nếu lòng dân là biển cỏ Khô xác rợn mình réo tự do...

Ôi bãi bờ tìm kiếm suốt đời ta...

Thơ   •   10.02.2022
Những tưởng mình có thể nghỉ ngơi Với biển xanh kia nắng gió tuyệt vời Tôi lại sống những đêm hè trăn trở Sóng nói gì trước cửa, Vũng Tàu ơi? Bạn tôi chết dưới chân cầu Cỏ May Mũi vu hồi phía đông năm ấy Phút khốc liệt cuối cùng Khuôn ngực anh bất th

Không đề (III)

Thơ   •   10.02.2022
Em nói sao? Đời trễ muộn rồi sao? Nhưng mắt em... những gì chan chứa vậy Như em vẫn là em của ngày xưa ấy Của bao nhiêu xao xuyến thủa ban đầu Như hai tâm hồn sinh ra cho nhau Bàn chân cứ vô tình trên dấu chân đặt bước Sau nỗi truân chuyên cùng cực

Đất quê ta mênh mông

Thơ   •   10.02.2022
Mẹ đào hầm từ thuở tóc còn xanh nay mẹ đã phơ phơ bạc đầu mẹ vẫn đào hầm dưới tầm đại bác bao đêm rồi tiếng cuốc vọng năm canh. Đất nước mình hai mươi năm chiến tranh tiếng cuốc năm canh nặng tình đất nước hầm mẹ giăng như luỹ như thành che chở mỗi b

Oan hồn dâng trĩu cả mây trời

Thơ   •   10.02.2022
Sớm thu này trời đất dễ thương sao Hẵn muốn lượn với ngàn hương Ðà Lạt Ai đó vậy mắt rưng nhìn ngan ngát Quyến ta vào muôn nẻo tiêu dao Nhưng không thể, không thể nào thế được Cơn cớ gì u uẩn dựng hồn ta Nghe tất thẩy cõi đời nung nấu uất Trước ba

SOS! Những bãi mìn gài vào tương lai!

Thơ   •   10.02.2022
Em đem tuổi ngọc học trò mua chữ mua điểm thầy cô vô tư bán chữ bán điểm bao khoá bao niên mua bán dài dài bao bãi mìn gài vào tương lai! Những đứa trẻ lớn lên đi mua luận án mua thầy hướng dẫn mua thầy phản biện các hội đồng vô tư bán mua tiến sĩ m

Thơ vụt hiện trong phòng thẩm vấn

Thơ   •   10.02.2022
(Tặng Vũ Thư Hiên, Hà Sĩ Phu, Tiêu Dao Bảo Cự) Xuân hổn hển ngực đồi cỏ thắm Ðà Lạt dậy mùa hoa Anh nghiến răng trong phòng thẩm vấn Giữa ban ngày mà ngập đêm đen. Những câu hỏi làm anh lộn mửa - Bài thơ này anh gửi cho ai ? - Ai gửi cho anh

Bài thơ của người qua tuổi 30

Thơ   •   10.02.2022
Dù không phải đứng đợi dưới gốc me già Tóc và râu hài hoà như bài thơ Đường luật Quần và áo phẳng phiu như tình yêu thứ nhất Anh vẫn giữ nguyên vẹn những ý nghĩ tốt lành. Cảm ơn những vòm me trên đường phố Sài Gòn Nhắc nhở hoài mối tình đầu đắm đuố

Không, mẹ ơi...

Thơ   •   10.02.2022
Dẫu biết rằng đành phải quen mà sống Quen những mặt trơ lì những miệng trơn lu Quen đừng tin yêu quen đừng mơ mộng Quen giả ngu giả điếc giả mù Quen cả bùn nhớp tận sắc trời thu Đêm ngào ngạt nẻo tường vi bỗng ầm ầm chó sủa Và bạn bè văn chương mộ

Đà Lạt xuân

Thơ   •   10.02.2022
Cho Hiền Em đấy ư, lưng trời hương sắc quyện Ươm trọn đời anh nào vực nào đồi Muôn ngón tay mơ trên vùng cỏ mịn Mimoza thảng thốt nở hoa rồi Chú ngựa non trưa hoang choàng nệm tía Cất vó vờn thoang thoảng nước non thơm Ơi thiếu nữ ôm bờm tung chín ví

Chôn

Thơ   •   10.02.2022
Từng chữ từng chữ bút mài lên núi thét sông gầm nhọn sắc đến từng dấu phẩy đêm đêm đào huyệt giấy ngày ngày chôn lũ phản dân.

Óc tim này chẳng ai cho

Thơ   •   10.02.2022
"Ðảng cho ta trái tim giàu Thẳng lưng mà bước ngẩng đầu mà bay" -Tố Hữu- Óc tim này chẳng ai cho Tự mình chiêm nghiệm mà lo phận mình Một đời, một cõi nhân sinh Thẳng lưng dẫu chạm thiên đình chẳng sao Bùn nhơ tự chín tầng cao Ngẩng đầu là

Hoạ bài “Vịnh bức đồ địa rách” của cụ Tản Đà

Thơ   •   10.02.2022
Tái thế nay ngồi núi Tản coi Nước non thành cỗ chúng say cười Quốc doanh đầy tớ chen nhau cuốc Sưu dịch chủ làm chủ áo tơi Ải Bắc lìa đau hồn tổ phụ Biển Đông cắt nhẹm cháu con chơi Ứa gan mà ngó bao hèn sĩ Nhắm mắt đang đua múa bút bồi.

Bài thơ tình ở Thái Nguyên

Thơ   •   01.11.2021
Bỗng sợ thấy lòng vương vấn nhau Vấn vương chi để ngẩn ngơ sầu Nỗi riêng canh cánh thầm riêng nửa Trời hỡi làm sao quên được nhau Ta cúi xin trời bắt phải quên Ừ quên có lẽ đỡ ưu phiền Thôi anh thu lại bao niềm nhớ Vào những đêm dài mưa nhức đêm Thô

Chồng chất...

Thơ   •   10.02.2022
Chồng chất nỗi đời giăng mắc mãi Tự nhiên mình thế biết làm sao Mệnh thơ hồn nước hồn đương đại Động bút là đau lệ muốn trào!

Một thoáng phố phường

Thơ   •   10.02.2022
(Dùi cui vung dọc phố) Mẹ già táo tác gánh rau Chân run té nhào giữa lộ Còi hú, mẹ ơi dậy mau Cho rộng đường xe "đầy tớ". * (Gửi một nhà thơ đàn anh) Tưởng bạn nghìn dặm thơ Hóa vòng vo nhảy nhót Trong cái lồng rất to Tự đa

Đao phủ ngồi thiền

Thơ   •   10.02.2022
Ðao phủ giọng thật mềm: Chuyện đã qua rồi, thôi cho qua mãi mãi Xới lại làm chi những điều oan trái Người chết cũng chết rồi, hãy để họ nằm yên Mắt lim dim, đao phủ ngồi thiền...

Nhưng dù sao, chẳng lẽ...

Thơ   •   10.02.2022
Tôi biết lắm tôi biết lắm bổng lộc cấp hàm nhà cửa vợ con dễ chi ai chắp cánh được tâm hồn Tôi biết lắm tôi biết lắm mỗi bước đi muôn dây nhợ bùng nhùng níu khom xuống khom xuống khom xuống dù đáy lòng ai chẳng muốn thẳng lưng Tôi biết lắm tôi biết l

Vì nhân dân quên mình

Thơ   •   10.02.2022
(Tặng anh Nam Khánh và các đồng đội cựu kháng chiến) Vì Nhân Dân quên mình Lời nguyện ấy trọn tâm thành ta hát Tận tụy một đời mấy cuộc trường chinh Vì Nhân Dân quên mình Có thằng chỉ hót trên đầu lưỡi Mượn tử thi đồng đội Len lén lộn sòng l

Vào, ra

Thơ   •   10.02.2022
(Tặng một người ra đảng) Thủa ấy vào đây là chuốc mọi hiểm nguy Cho mọi người thực sống Và chính mình thực sống. Giờ anh ra, chẳng chút vấn vương gì Chốn nghiêm xưa, nay sặc mùi xôi thịt Xì xụp tín đồ thờ chỗ ngồi trên hết. Chỉ xót bao đời dâ

Cõi hiền

Thơ   •   01.11.2021
Cho Hiền Hoa gì nay mới gặp Gọi thầm hoa không tên Sắc riêng trời thanh sắc Hương thấm lòng hương nguyên Chiều nghiêng sầu quanh quất Nỗi gì vây bủa ta Hỏi người, người đã khuất Hỏi ngày, ngày thẳm xa Hỏi tình, tình đã mất Hỏi đời, lần lữa qua Chiề

Tình khúc ngàn dâu

Thơ   •   10.02.2022
Ta đưa nhau về ngàn dâu xanh Về thuở ấu thơ xưa ngọt lành Lăn lóc trong dâu như tằm vậy Những chiều ong óng nắng tơ hanh Tằm dâu quấn quít nhả tơ vương Ta quyến vào ta thoát bụi đường Ta cũng nhả tơ vờn gió xoáy Cho đời vương mãi một nguồn thương Anh

Hồng dại của muôn đời

Thơ   •   01.11.2021
Hồng dại bên rào lặng nở Con đường vô tận một mình đi Chợt bước phong trần bỡ ngỡ Hồng dại bên rào ngào ngạt niềm chi Mải mê con đường vô tận Hồng dại bên rào thoắt đã xa xăm Day dứt hương nồng số phận Cho hồn mình giăng mắc với nghìn năm

Tổ quốc rùng mình trong cơn nhậu nhẹt

Thơ   •   10.02.2022
Còn ai kêu cho những cây thông không biết nói Khi nhà thơ bị bóp cổ nghẹn lời Rừng nguyên sinh vung lưỡi rìu quỉ đói Rắc rắc cây xô cốc chạm quỉ vang cười Chúng nó nhậu từng cánh rừng dải núi Từng khoảng trời miệt đất lòng khơi Nhậu tất cả từ Vua Hù

Về một tên đào ngũ

Thơ   •   10.02.2022
Ðói, lại đói, cũng thường Cũng thường bom pháo quét Chỉ thằng chuyên dẻo mép Len lén đánh bài chuồn Bao người trụ tới chết Nó mút mùa mạch lươn Rồi một ngày trời đẹp Giữa nhộn nhạo phố phường Bỗng chạm cái mặt nhờn - Mày chuồn đâu kỹ thiệt ? Nó nhếch

Những ngày thường đã cháy lên

Thơ   •   10.02.2022
"Cái ác, nếu được ý thức không phải với một thái độ ghê tởm, sẽ chỉ đẻ ra cái ác lớn hơn" - Dostoievski Không có ai Không có ai Có thể ngẩng nhìn trời Bình tâm mỗi sáng Khi những thằng đểu còn trong Đảng Không có ai Không có ai Yên nghỉ đờ

Núi

Thơ   •   10.02.2022
Núi núi dâng dâng niềm vạn kỷ Muôn đỉnh như muôn vọng hải đài Muôn chiều sương khói muôn chiều lệ Núi hiểu lòng ta mong ngóng ai.

Mặt nạ

Thơ   •   10.02.2022
Ngoác mồm hô cởi trói Thò tay chẹn họng thơ Cái mặt nạ lở lói Rơi nhớp cả bùn nhơ.

Giấc xuân

Thơ   •   10.02.2022
Tặng các bạn cùng thế hệ của tôi Anh ru em và em ru con Vườn khuya lộp bộp tiếng sương buồn Anh ru xua bớt buồn đêm thẳm Hai mẹ con dần êm giấc ngon Lặng ngắm thiên thần êm giấc ngon Đang bay vào mộng tắm hương nguồn Anh xin riêng thức che ngày cũ Vẫ

Tiếng máy

Thơ   •   10.02.2022
Nhớ một sớm nao Tôi vừa trở dậy, Bõng nghe tiếng máy Ngoài xa vọng vào. Máy cày sình sịch Đang đi về làng, Chao ôi là thích! Tiếng máy vang vang... Máy tiến ra đồng, Đường cày thẳng tắp Đỏ dài luống đất Vạch đến chân trời. Bây giờ có ai Hỏi: “Thích g

Vòng hoa đao phủ

Thơ   •   10.02.2022
Nhớ các thiên tài bị đày đọa Ðang hát bị chẹn cổ Tắt nhạc đến hết đời Giết xong một thiên tài Hắn dâng hoa trước mộ Hoa đao phủ ngạo cười Giết anh thêm lần nữa.

Phản chiến

Thơ   •   10.02.2022
(Gửi các binh sỹ Irak và liên quân Mỹ–Anh) Tổ quốc trong anh máu thắm tận nguồn Tổ quốc chúng gào đầu lưỡi Hãy cảnh giác! Khi anh đầm mình máu mê trận mạc Chúng đưa con du học nước ngoài rúc kín lâu đài du hý trên ngai Hãy cảnh giác! Bọn mặ

Đường thơ này...

Thơ   •   10.02.2022
- Ðường thơ này lắm truân chuyên Mà đeo đẳng mãi tới niên kiếp nào ? - Lắm truân chuyên lắm ngọt ngào Một dòng lật tẩy, Thiên tào đủ vui.

Lại ngẫm về hạnh phúc

Thơ   •   10.02.2022
Anh đang sống đây những năm tháng đọa đày Ðâu giữa ban ngày bốn bề cửa chờn vờn cú quạ Ngọn lửa thơ anh thắp giữa miền băng giá Chỉ mắt em nhìn cho biển lặng trời yên Chỉ mắt em nhìn cho biển lặng trời yên Ðôi mắt thủa nào hỏi anh về hạnh phúc Câu hỏ

Cảm tác trong đêm Đà Lạt nhân đọc di cảo thơ “Bánh vẽ” của Chế Lan Viên

Thơ   •   10.02.2022
Mấy thi sĩ thế kỷ này nhồm nhoàm nhai bánh vẽ Mà thương vay những thế kỷ vắng anh hùng Họ thầm biết trên đầu mình có kẻ Tay vẽ bánh cho người, mồm nhai thứ thiệt ung dung Anh ngồi nhấm lai rai, dẫu biết thừa bánh vẽ Bởi sợ bị đưa ra khỏi bữa tiệc l

Lưỡi

Thơ   •   10.02.2022
Cái lưỡi độc giết người giờ uốn lời ưu ái nạn nhân xưa ngọt đến nghi ngờ Uốn uốn... Liếm liếm... Cố liếm sạch bàn tay nhầy máu nhầy "thơ": chơi vớt cú lừa con cháu.

Nhưng chính phút này

Thơ   •   10.02.2022
Chúng muốn chặn ta từ trong lồng ngực Những câu thơ còn bập bẹ ầu ơ Nhưng chính phút này thơ ta vụt hát Tung trời bài Tự Do!

Bài thơ về hạnh phúc

Thơ   •   10.02.2022
(Tưởng nhớ XQ thân yêu) I Thôi em nằm lại Với đất lành Duy Xuyên Trên mồ em có mùa xuân ở mãi Trời chiến trường vẫn một sắc xanh nguyên. Trời chiến trường không một phút bình yên Súng nổ gấp. Anh lên đường đuổi giặc Lấy nỗi đau vô cùng làm sứ

Em đến...em đến

Thơ   •   10.02.2022
Cả vũ trụ hoá thành hơi thở cả vũ trụ say bừng men lửa từ em ôm trùm anh rạo rực nỗi yêu rền em đến...em đến Anh ngập đắm nguồn suối nhuyền em đến giấc mơ liền ngập đắm miên... miên...

Đêm nay tôi không ngủ

Thơ   •   10.02.2022
Tặng các nhà sử học Ðêm nay tớ không ngủ Gã công an hỏi dồn Tớ chỉ nhìn ảnh Cụ Gã lừ mắt liệu hồn Gã sục vào văn chương Hạnh hoẹ chuyện bài vở Tớ chỉ nhìn ảnh Cụ Cụ nhìn tớ lặng im Cụ ơi sao lặng im? Nhớ xưa hầm bí mật Mạng con không sợ mất Nhờ thơ

Báo động

Thơ   •   10.02.2022
Tiếng thơ ai hiu hắt Suốt đêm ngày sầu than Nhiễm hồn ai èo oặt Tuổi xuân sớm lụi tàn Nghe âm âm trời đất Thơ ngũ liên đổ dồn Căn bệnh AIDS tâm hồn Ðang giết mòn dân tộc!

Chiều mưa thịt chó

Thơ   •   10.02.2022
Rưng rức mưa rây chiều thịt chó Chén rượu tri âm lạc túy hồn Nhìn nhau râu tóc ngầu sương gió Ly choang cười ngạo những khờ khôn.

Hương tường vi

Thơ   •   10.02.2022
Tôi bước ra khỏi nhà Hương tường vi ngào ngạt Hai cớm rà theo sát Hương tường vi lan xa Hai cớm gằm mặt lạnh Kèm hai bên lối mòn Hương tường vi ương ngạnh Vẫn thơm cùng núi non Cám ơn tường vi nhé Em nuôi nấng hồn ta Giữa thời quân đồ tể Ðang dằn cổ

Thơ tặng anh Năm Hộ

Thơ   •   10.02.2022
Vòng tay đồng chí giang ra thành còng sắt Lưỡi đồng chí nỉ non thành lưỡi rắn phun người Ngoài bảy mươi mới chợt bừng mở mắt Trước đảo điên sự đời.

Em ru anh...

Thơ   •   10.02.2022
Em ru anh mà anh nào ngủ được Nghe nỗi gì đay nghiến đất trời ta Đêm bẳn hẳn réo khàn con cuốc cuốc Bé rao hàng đứt họng giữa phồn hoa.

Ru xa

Thơ   •   01.11.2021
Cho bé xa Bé xa, Bé xa Giờ Bé ngủ nha Choàng Bé đêm hoa Anh ru, ru vọng Anh ru, ru xa Tay anh lóng ngóng Lòng anh dịu mềm Anh ru thật êm Ngoan ngoan Bé ngủ Anh ru, anh ru Qua trời bão tố Anh ru, anh ru Qua đồi mượt cỏ À ơi bão tố Lùi xa lùi xa À ơi đ

Câu vè chợt lượm

Thơ   •   10.02.2022
Gậy ông này đập lưng ông Mồm thì giảng đạo tay lòng thòng vơ Mặt lì nên chẳng biết dơ Lời lời đanh thép gậy giờ đập lưng Nào ai khảo nào ai xưng Nào ai xới đất mà tung cả đời.

Bên cột mốc

Thơ   •   10.02.2022
Tim thắt lại trong buổi chiều lúa non Bản Nùng xa khói bếp Hoa phượng đỏ đầy trời xứ Lạng Đỏ lên từng tấc đất tôi thương Máu đồng đội đỏ cho màu hoa ấy Ôi màu khói màu hoa tự bao giờ cứ vậy Dù ai để ý hay không Sao lòng ta run rẩy Tiếng xe ngựa qua c

Thơ viết từ xó bếp

Thơ   •   10.02.2022
Anh ghi vội trên tờ giấy gói thịt Những câu thơ vừa đến bất ngờ Miếng đậu phụ đang xào trên bếp Mắt ngó chừng hồn vẫn đòi thơ. Em từng biết Vì độc lập anh đâu nề sống chết Và bây giờ vào bếp chẳng xoàng chi Vì tự do anh lại ra đi Dẫu chỉ bằng đôi cá

Ta và chúng

Thơ   •   10.02.2022
("Người ta lớn bởi vì ngươi cúi xuống Hõi nhân dân hãy đứng cả lên" -Marat, Tố Hữu dịch-) Vì ta cúi nên ta nhìn chúng lớn Ta thẳng lưng thấy chúng cũng thường thôi Và chính lúc chúng mang phồng mắt trợn Lại là khi chúng sợ sắp tiê

Chiến tranh và hoà bình

Thơ   •   10.02.2022
I. - Các đồng chí đêm nay ta xuất kích - Chúng tôi đã sẵn sàng Họ lao về phía địch Cả đại đội ra đi Không một ai trở về II. - Các đồng chí, đêm nay ta dzui dzẻ - Hé hé! - Mau các em đang chờ - Hơ hơ! Loáng thoáng phố phường đoàn xe "đầy tớ"

Những dòng ghi tản mạn cho bé Ly trong sổ tay ngày 6/10/1969

Thơ   •   10.02.2022
Bé Ly con yêu của cha con ở lại với bà mẹ cha ra mặt trận cha đi ngày con chưa đầy sáu tháng mẹ đi ngày con vừa đầy năm Cha mới tính thầm nay con đã gần ba tuổi giặc Mỹ dẹp chưa xong cha chưa thề về con ạ mẹ thì… mẹ không bao giờ về nữa mẹ không ba

Chào sông Trà

Thơ   •   10.02.2022
Tặng Thanh Thảo Chào sông Trà Cao Bá Quát tái sinh tuốt gươm thơ vua chúa giật mình Sông Trà sông Trà sôi sục tự nguồn thấu tận Hoàng Sa xanh cuộn ngang trời sóng dậy hồn ta

Phép lạ

Thơ   •   01.11.2021
Chỉ một thoáng gợn buồn Trong mắt em trong trẻo Là trời anh mù sương Là xuân anh vụt héo Anh bối rối tìm thơ Tặng em niềm khuây khoả Nhưng thơ anh buồn quá Tơ giăng nhện ơ hờ Phép lạ đến không ngờ Buồn thơ dồn gió mạnh Cho hồn em vươn cánh Vượt bay q

Không có gì quý hơn độc lập tự do

Thơ   •   10.02.2022
Bao nhiêu năm ta ngỡ mình tự do Những giáo điều đã thành tín điều từ khi nào vậy? Chất độc ngấm ngọt ngào không ai nhận thấy Đất sét nhào nên thần tượng để tôn thờ Không có gì quý hơn độc lập tự do Chân lý ngỡ thấm rồi ngờ đâu chưa hiểu hết Sau bao p

Lịch sử

Thơ   •   10.02.2022
Có mồm mép lu loa thành lịch sử Có máu thiêng lặng thấm hóa sa bồi Máu cuộn xoáy mạch ngầm xói lên thời phán xử Mọi tấn tuồng tráo trở sẽ phanh phơi.

Bài thơ tháng tám

Thơ   •   10.02.2022
Các anh - những người Tháng Tám Các anh đâu rồi ? thấm mệt rồi chăng ? Các anh nghĩ gì sau nếp nhăn vầng trán "Thế sự du du..." thật giả nhập nhằng!... Có lẽ nào ? Có lẽ nào ? lịch sử Lại như con thò lò trong ván bài quỉ dữ Máu nhân dân tuô

Ôi đoá tường vi

Thơ   •   10.02.2022
Ôi đoá tường vi ngan ngát hương Lẫn trong bờ bụi giữa vô thường Anh đi không mỏi đường muôn dặm Em nở lặng thầm tan gió sương.

Từ phút ấy

Thơ   •   10.02.2022
Anh đến với đời tôi từ phút ấy Khi mười viên đạn Mỹ bắn trúng anh Bắn vào tôi - tôi hình dung và chợi thấy Lần đầu tiên trong đời hiểu nghĩa tuổi thanh xuân Tôi là kẻ cùng anh cất tiếng chào đời giữa năm bốn mươi đen tối Tổ quốc ta giặc giày xéo điê