Thử nói về hạnh phúc

Thơ   •   Thứ sáu, 12/11/2021, 18:10 PM

I Nửa đêm tôi choàng dậy tiếng bom hú rất gần ba đợt B52 Căn hầm của tôi ngày không nắng mặt trời đêm không ánh sao những mùa trăng lướt qua - xa cách tôi thắp đèn - bốn bên là đất mỗi lúc bom rung đất rơi đầy mặt đất rơi đầy giấc mơ những giấc mơ ch

Nội dung bài thơ: Thử nói về hạnh phúc

I

Nửa đêm tôi choàng dậy

tiếng bom hú rất gần

ba đợt B52

Căn hầm của tôi ngày không nắng mặt trời

đêm không ánh sao

những mùa trăng lướt qua - xa cách

tôi thắp đèn - bốn bên là đất

mỗi lúc bom rung

đất rơi đầy mặt

đất rơi đầy giấc mơ

những giấc mơ chập chờn

bao giờ cũng có khoảng trời xanh vòi vọi

lung linh gương mặt của người thương

II

Những tình yêu thật thường không ồn ào

chúng tôi hiểu đất nước đang hồi khốc liệt

chúng tôi hiểu điều ấy bằng mọi giác quan

bằng chén cơm ăn mắm ruốc

bằng giấc ngủ bị cắt ngang cắt dọc

bằng những nắm đất mọc theo đường hành quân

có những thằng con trai mười tám tuổi

chưa từng biết nụ hôn người con gái

chưa từng biết những lo toan phức tạp của đời

câu nói đượm nhiều hơi sách vở

khi nằm xuống

trong đáy mắt vô tư còn đọng một khoảng trời

hạnh phúc nào cho tôi

hạnh phúc nào cho anh

hạnh phúc nào cho chúng ta

hạnh phúc nào cho đất nước

có những thằng con trai mười tám tuổi

nhiều khi cực quá, khóc ào

nhiều lúc tức mình chửi bâng quơ

phanh ngực áo và mở trần bản chất

mỉm cười trước những lời lẽ quá to

nhưng nhất định không bao giờ bỏ cuộc

với những thằng con trai mười tám tuổi

đất nước là nhịp tim có thể khác thường

là một làn mây mỏng đến bâng khuâng

là mùi mồ hôi thật thà của lính

đôi khi là một giọng nữ cao nghe từ Hà Nội

hay một bữa cơm rau rừng

chúng tôi không muốn chết vì hư danh

không thể chết vì tiền bạc

chúng tôi lạ xa với những tin tưởng điên cuồng

những liều thân vô ích

đất nước đẹp mênh mang

đất nước thấm tự nhiên đến tận cùng máu thịt

chỉ riêng cho Người, chúng tôi dám chết

III

Đêm nay ai cầm tay nhau vào tiệc cưới

ai thức trắng lội sinh

ai trầm ngâm viết những câu thơ thông minh

ai trả nghĩa đời mình bằng máu

máu đỏ thật không ồn ào

máu lặng lẽ ướt đầm ngực áo

hạnh phúc nào cho tôi

hạnh phúc nào cho anh

hạnh phúc nào cho chúng ta

hạnh phúc nào cho đất nước

những câu hỏi chưa bao giờ nguôi được

mảnh đất hôm nay bè bạn chúng tôi nằm

nơi máu đổ phải sống bằng thực chất

không ai nỡ lo vun vén riêng mình

khi mộ bạn chính bàn tay anh đắp

nơi cao nhất thử lòng ta yêu đất nước

thử lòng ta chung thuỷ vô tư

nơi vỡ vụn dưới chân bao mảng đêm hèn nhát

những gương mặt ngẩng lên lấp lánh chất người

IV

Cuộc chiến tranh đã đi qua một phần tư thế kỉ

tôi nhớ người con gái xưa tìm chồng

như cơn gió lang thang giữa trời đất mênh mông

nỗi tuyệt vọng khiến tình yêu hoá đá

tôi đã gặp những người con gái

mở đường cho chúng tôi ra trận

qua bóng hòn Vọng Phu

có nhiều em chưa tìm được người yêu

đã giáp mặt hàng trăm lần cái chết

hòn núi cô đơn đứng ngàn năm chất ngất

mà hạnh phúc bình thường vẫn quá tầm tay

các em mấy năm bám trụ nơi đây

gánh đá phá bom tải hàng dựng lán

đào sẵn huyệt cho mình khi ngã xuống

mà tình yêu không hoá đá bao giờ

xe chúng tôi qua các em mừng vẫy tay

chắc sau ròn rã tiếng cười

nước mắt sẽ thầm rơi

trên những gương mặt lành màu nắng gió

V

Cuộc chiến tranh đã đi qua một phần tư thế kỉ

từ tiếng oa oa chào đời của anh

đến phút đầu mình thương nhau, em khóc

đến một ngày chia li

đến nhiều tháng năm xa cách

anh sẽ nói với em thế nào về hạnh phúc

mùi thuốc súng bay qua số phận chúng mình

em nói sẽ chờ anh năm năm mười năm

sẽ chờ anh hết cuộc chiến tranh này

dù ngày trở về không nguyên vẹn

buổi chiều dâng vàng rực ngọn cây

những cánh chim mãi bay về một hướng

góc duy nhất trong đời anh - yên tĩnh là em

giữa chúng mình

nỗi nhớ nhau chưa đủ thành hạnh phúc

cái khoảng cách bao giờ cũng thực

nhưng anh tin em sẽ đợi anh về

dù biết đây là những tháng năm dài nhất

nghe gió cồn xao đảo nóc rừng khuya

nghĩ đến em - đất trời lắng lại

mình sẽ thương nhau như chưa bao giờ thương vậy

nếu bước cuối cùng này - ta bước qua

và em ơi, ngày sum họp ngày mai

giữa chúng mình

còn tên những bạn bè ngã xuống

những người hay mơ mộng

tha thiết yêu và muốn làm được chút gì

cho em, cho anh

cho đất nước

đôi tay họ

đôi bàn tay trong sạch

đã vùi sâu trong đất

sẽ vươn giữa hai ta như những nhành cây

những nhành cây ôm chặt cuộc đời này

giữ cho những người yêu tròn hạnh phúc.


Bài thơ Thử nói về hạnh phúc của tác giả Nhà thơ Thanh Thảo - Hồ Thành Công, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Thanh Thảo - Hồ Thành Công

Nghệ danh: Thanh Thảo

Tên thật: Hồ Thành Công

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Thanh Thảo - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Nhà thơ Thanh Thảo, Thơ Thanh Thảo, Tập thơ Từ một đến trăm

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Từ một đến trăm (1988)

“Nếu tôi là quả dừa”

Thơ   •   12.11.2021
nếu tôi là quả dừa không lừa dối miệng người đang khát đập tôi ra anh sẽ thấy nước ngọt giấu trong hai lần vỏ khác nha

Thử nói về hạnh phúc

Thơ   •   12.11.2021
I Nửa đêm tôi choàng dậy tiếng bom hú rất gần ba đợt B52 Căn hầm của tôi ngày không nắng mặt trời đêm không ánh sao những mùa trăng lướt qua - xa cách tôi thắp đèn - bốn bên là đất mỗi lúc bom rung đất rơi đầy mặt đất rơi đầy giấc mơ những giấc mơ ch

Tu viện

Thơ   •   12.11.2021
chúng tôi ngượng ngùng trước cô tu sĩ trẻ măng không dám khoe niềm vui dù thực tình đang vui thực trong thành phố không khí như rượu vang rạo rực chúng tôi bỗng ngại ngần trước vẻ trầm lặng của em dù chúng ta chỉ là hai con tàu trôi trên biển hãy bá

“Bạn ơi tôi làm sao tới được”

Thơ   •   12.11.2021
bạn ơi tôi làm sao tới được những khoảng rừng nguyên sinh trong tâm hồn bạn nơi cành lá um tùm dây leo chằng chịt lớp lớp rễ ngầm ứa những giọt nước đầu tiê

“Những quả mướp dài ra từng phút giây”

Thơ   •   12.11.2021
Những quả mướp dài ra từng phút giây Khi anh cầm trên tay mùi hương còn thấm lại Nghe như mùi dòng sông xa ngái Nhàn nhạt thơm thơm nước chảy giữa vòm cây

Hoà âm

Thơ   •   12.11.2021
nam nữ thanh niên xếp hàng mua giày mode chim câu nhẩn nha trên hè phố cùng người những vòm cây lipa bùng ngọn lửa xanh ngời thành phố vừa quay vừa trôi lãng đãng cụ già bước một mình trên phố vắng dấu gậy rơi chầm chậm giữa cỏ chiều cháu nhỏ nằm ôm

“Một cành sấu mất dấu trong anh”

Thơ   •   12.11.2021
một cành sấu mất dấu trong anh khi những rừng cây ồn ào chiếm chỗ anh có cả rừng cây anh ngỡ đủ nào biết đâu anh thiếu mãi suốt đờ

“Anh đã xây em bằng cát”

Thơ   •   12.11.2021
anh đã xây em bằng cát dù thế nào, anh xin chịu những con còng không hối tiếc đã mở những con đường bí mật giữa mênh mông

“Nhưng thế kỷ nào”

Thơ   •   12.11.2021
Nhưng thế kỷ nào chỉ tuyền niềm vui? Người than thở bỗng dưng im lặng Tay anh chạm sợi dây lèo thô cứng Căng buồm lên! Qua thế kỷ hai mươ

Nghịch âm

Thơ   •   12.11.2021
những bếp điện bếp ga tiện nghi sạch sẽ đã nuốt mất của ta ngọn lửa hồng và mùi thơm nồng đượm gỗ rừng và làn khói xanh lam trên ống khói cuối thế kỷ này ta được hưởng bao nhiêu cái mới nhưng mất mát quá nhiều không thể nghĩ đến một ngày nào đó những

“Một lần tôi đột nhiên nổi giận”

Thơ   •   12.11.2021
một lần tôi đột nhiên nổi giận rồi nguôi quên... bao năm tháng dần qua có tí cặn nào thỉnh thoảng vẩn trong cốc nước đã toan uống bỗng dừng không biết vì sa

“Bóng nắng trên miệng giếng”

Thơ   •   12.11.2021
Bóng nắng trên miệng giếng Mùa xuân đi qua như tiếng thốt khẽ của cô gái Chưa kịp gọi tên Ngạc nhiên vô tình hay trong sáng

“Một người không khôn ngoan lầm lũi trên đường”

Thơ   •   12.11.2021
một người không khôn ngoan lầm lũi trên đường con đường người không khôn ngoan gập ghềnh lầy thụt sao anh không đi con đường đã dọn sạch hành hạ thân mình như thế để làm chi?

Tôi chào đất nước tôi

Thơ   •   12.11.2021
có những lúc ra về lòng rỗng không vì phải gặp trong cơ quan một thằng cặn bã tôi chào đất nước tôi.Buồn quá đất nước cùng tôi lặng lẽ trên đường có những lúc vui bạn bè mến thương nhìn mắt ai cũng sáng tôi chào đất nước tôi. Mưa nắng bao năm rồi q

“Hình như ai đã viết”

Thơ   •   12.11.2021
Hình như ai đã viết “những con chuột trên tàu...” Thì sao! Những con chuột trên tàu sẽ cùng đến thế kỷ hai mốt Chúng sẽ mang cả mầm dịch hạch Để không ngừng cảnh tỉnh chúng ta

“Em bé cởi trần dưới mặt trời”

Thơ   •   12.11.2021
em bé cởi trần dưới mặt trời mặt trời cởi trần trên nền mây xanh ngắt chỉ người lớn chúng mình là kỳ quặc che chắn tấm thân bằng đủ thứ áo quầ

“Mặc áo khác anh sẽ thành người khác”

Thơ   •   12.11.2021
mặc áo khác anh sẽ thành người khác tự bao giờ cứ thế mưa rơi với anh mưa đêm ấy là vô nghĩa suốt đời anh là vô nghĩa đối với em

“Xanh rất xanh một ngày tất cả cả cây bừng trên mặt đất”

Thơ   •   12.11.2021
Xanh rất xanh một ngày tất cả cả cây bừng trên mặt đất những tìm tòi không mỏi mệt suốt đời anh là vươn tới màu xanh này rất thật báo trước cơn mưa từ một thoáng rung cành

“Có cách gì kể lại những giấc mơ”

Thơ   •   12.11.2021
có cách gì kể lại những giấc mơ nỗi sợ hãi khát khao xấu hổ ban ngày mà vô ích. Những giấc mơ nhào lộn lấp liếm bao che hé mở tình cờ

“Ta khắc khoải tìm trước cánh cửa đóng im”

Thơ   •   12.11.2021
ta khắc khoải tìm trước cánh cửa đóng im khi cửa mở lại càng khó hiểu lúc không cánh cửa nào ta hoàn toàn bối rối cắm cúi đi ra mà cứ tưởng bước và

“Dòng sông đã tưới tắm chúng ta”

Thơ   •   12.11.2021
dòng sông đã tưới tắm chúng ta chưa từ biệt thượng nguồn dòng sông đã mang mạng đẻ đau chúng ta chưa nói lời gặp biể

“Chúng ta sống bên cạnh niềm vui”

Thơ   •   12.11.2021
Chúng ta sống bên cạnh niềm vui Bên cạnh nỗi khổ đau người khác Chúng ta biết gì mà hát Ngay bài hát này cũng bên cạnh chúng ta

“Một dân tộc dựng lên Ăngco”

Thơ   •   12.11.2021
Một dân tộc dựng lên Ăngco còn đẻ ra Pônpốt Một thế kỷ có Anxtanh còn có bom khinh khí Có vua hề Sáclô còn hàng lũ lĩ độc tài Ai đó thở than “cái thế kỷ đáng buồn này...”