Tỉnh tục phú

Thơ   •   Thứ hai, 08/11/2021, 23:01 PM

Đường đất nghe ầm; Thông trời cho bảo. Thế sự đã chồn; Nhân tình phải cáo. Ai có biết thời nghe; Ta nên xem nhật báo. Việc ấy chưa rồi trồi việc khác, sức dân gánh mãi cũng mòn; Tiền nọ vừa nộp độp tiền kia, của nước vắt lâu cũng ráo. Gánh giang sa

Nội dung bài thơ: Tỉnh tục phú

Đường đất nghe ầm;

Thông trời cho bảo.

Thế sự đã chồn;

Nhân tình phải cáo.

Ai có biết thời nghe;

Ta nên xem nhật báo.

Việc ấy chưa rồi trồi việc khác, sức dân gánh mãi cũng mòn;

Tiền nọ vừa nộp độp tiền kia, của nước vắt lâu cũng ráo.

Gánh giang san nghe cũng nặng nề;

Cơ trời đất có khi hạn lạo.

Gẫm nhà nước, nước non mãi thế, ai đó thưa với các thầy các quan;

Lấy nhân tình, tình trạng kể ra, ta xin nhau cho kẻ đồng kẻ lão.

Thánh nhân kinh thế, chữ tổn ích lấy làm tri công;

Quân tử tuỳ thời, nên thông biến mới là trí não.

Thấp chân chạy trước, đương dại thì phải học khôn;

To đầu khó chui, chưa lớn hãy khoan làm báo.

Tế tự tinh thành trong bụng, không kỳ to thịt to xôi;

Phụng thờ kinh uý trên đầu, chẳng phải lắm vàng lắm áo.

Thánh ngài ở chi trong miếu, mà tô gạch tô vôi;

Thần người ở chi ngoài đền, mà sắm gươm sắm giáo.

Lên chùa lạy Phật, Phật nam vô Phật, chữ chân tâm là ngâm kệ ngâm kinh;

Lắm thầy rầy ma, ma sợ chi ma, có chính khí đừng vọng cầu vọng đảo.

Sống ta cứ ở phải, trời sinh trời dưỡng, chớ chọn chi quy khảm quy khôn;

Chết ai nấy vực sâu, đất nhỏ đất to, biết đâu là long thìn long mão.

Việc tống táng xin đừng sắm sửa, nợ ở đời mà đời ai không nợ, hiếu chi đồ lắm trống lắm cờ;

Đường hôn nhân ăn ở lâu dài, con có họ mà họ ai không con, lễ đâu bảo xách tiền xách gạo.

Tuỳ lương tinh mời anh mời chị, bụng tính tiền mà miệng giả lua khua;

Nghĩa bách niên điếu cố điếu ông, mắt liếc thịt mà mồm vờ mếu máo.

Coi miếng ăn như nghễ, nghe to đùm thời nói ngọt nói ngon;

So điều ở hơn vôi, không có miếng thời hết thơm hết thảo.

Đất có quê, lề có thói, quý sao sự thực, ai lại pha cho vừa mạng vừa cò;

Giàu làm kép, hẹp làm đơn, chi đồ phù hoa, ai có bảo mà làm trơ làm tráo.

Giỗ chẳng biết truy tư tổ khảo, lo ăn đi ăn lại, mời mời rước rước, bạc bạc vàng vàng;

Tết vui thay di dưỡng tinh thần, cũng chạy ngược chạy xuôi, hương hương hoa hoa, tranh tranh pháo pháo.

Như nói điều tôn ty thượng hạ, thời ta đã ăn trên ngồi trước, chăm chi nơi thịt sống cỗ bàn;

Dù sao rằng thù tạc vãng lai, thời ta cứ rày viếng mai thăm, sá chi đồ chả nem cơm cháo.

Bà con muốn làm sao mặc, sẽ náu lặng mà nghe;

Anh em đừng kể miếng ăn, nghe đích đừng bàn náo;

Dù ai chê thức nghe cũng sướng, khôn ra thời nằm ngủ nghe kèn;

Cầu người khen nín hơn không còn, dại chi mà đưa hơi thồi sáo.

Học chi mà học, văn thơ phú lục, được bài gì mà nhọn mỏ chuột chù;

Thi chi cũng thi, tu tề trị bình, được chữ gì mà vênh môi cá ngạo.

Trò chi đồ quái đồ quỷ, tổn nhân ích kỷ một gà mà hai mề;

Độ về đừng cậy thế cậy thần, trí chúa trạch bá voi không một xáo.

Lấy bụi nứa giá bụi pheo, xin đừng ba bè bẩy mảng, thượng hư văn chỉ bác tân thư;

Mượn cái cột chốt cái kèo, trông cho hai mái một nhà, vu thực học nên theo cửu sáo.

Học đạo vi sĩ, miệng ngâm dạ nghĩ, theo chi đồ rày bạc mai cờ;

Đại bản giả nông, chân lấm tay bùn, cứ chi bọn sớm cù trưa đáo.

Thợ cho ra thợ cả, chờ rìu làm quếch làm quàng;

Buồn thời phải buồn chung, chờ xỏ lá nói vênh nói váo.

Có tiền mua tiên cũng được, lo sao cho phú cho cường;

Không thầy đố mày làm nên, học sao cho trí cho xảo.

Khéo ăn thời no, khéo co thời ấm, cho dân được bất cơ bất hàn;

Khi giận thời đánh, khi quạnh thời thương, cho dân được tương thân tương bảo.

Chó thời treo, mèo thời đậy, ta có của phải lo;

Cá trong chậu, chim trong lồng, ai có biết mới tháo.

Đứng trương gân chi nữa, nước đến chân cùng da cùng thịt, gót muốn sạch nên phải sắm giày;

Ngồi mó ót mà coi, việc đến đâu có mắt có tai, tóc làm rầy để chi không cạo.

Mặc áo phải lo áo chỉ, đủ cánh mới hòng bay;

Che ô phải nghĩ ô danh, mở cung kính tiếng chào.

Trít tai voi xuống đó, nghe chẳng đến đầu đến đuôi;

Trương mắt ếch làm chi, nói thời trừng trộ trừng trạo.

Sắm sửa uốn câu miệng cá, việc chi có việc cò kè;

Quản bao vạch lá tìm sâu, phường ấy cũng phường ốc sáo.

Việc Âu Á thế tuỳ thời, thời tuỳ thế, tiểu nhân an dụng khu khu;

Đạo Khổng Mạnh ngôn cố hành, hành cố ngôn, quân tử hồ bất tháo tháo.

Trai bốn mẫu, anh em là tri thức, cất dân quyền cho rõ mặt trùng tân;

Người một họ, con cháu cũng anh hào, nhờ tổ ấm cũng ra tay tái tạo.

Ơ ai ôi! Hữu tri hữu tri.

Nay tôi xin. Cập tảo cập tảo.


Bài thơ Tỉnh tục phú của tác giả Nhà thơ Phan Bội Châu - 潘佩珠, Phan Văn San, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Phan Bội Châu - 潘佩珠, Phan Văn San

Nghệ danh: Phan Bội Châu

Tên thật: Phan Bội Châu 潘佩珠, Phan Văn San

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Phan Bội Châu - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Phan Bội Châu, Thơ Phan Bội Châu, Tập thơ tiếng Việt

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Thơ tiếng Việt

Đọc tập thơ Cao Bá Quát bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Cười ngất ông xanh quá thiệt thà, Sinh ta nhưng cố bắt làm ta. Ngoài năm châu lớn gì gì huậy? Trong bốn nghìn năm thế thế a? Trót chẳng hay ư, nhưng chẳng dở, Đành không trẻ nữa, ngán không già. Mò tìm quên quách chòm râu bạc, Bảy chục còn nghi tuổ

Thế nào là ái quốc

Thơ   •   08.11.2021
Nòi giống tiên rồng, Máu da hoàng hán. Chôn nhau cắt rốn, Ở đất nước nhà. Nước là mẹ ta, Ta là con nước. Thân con có phúc, Thờ mẹ lâu dài. Mẹ mất con côi, Còn gì thân thể. Cuộc đời dâu bể, Trời cướp mẹ mình. Hồn mẹ lênh đênh, Nỗi con chua xót. Nào ng

Thuyền đêm trời lụt tứ tuyệt bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Dưới đèn bên gối gió thu vào, Chào bạn lâu nay ở chốn nào? Một tiếng hát chài kinh thột dậy, Té ra trời biển cách xa nhau!

Thuyền đêm trời lụt tứ tuyệt bài 5

Thơ   •   08.11.2021
Ma lụt gù nhau nuốt núi sông, Lại toan cướp tuốt chiếc thuyền ông. Liều gan chống thử cùng mưa gió. Thua được chờ xem lúc cuối cùng.

Tạ ơn người cho lịch năm mới bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Năm mới đâu nào mới ở đây, Thiên nhiên bức giấy đến kỳ thay. Đất đành vô cố tròn xoay xáo, Trời quá dư ông khéo đặt bày. Gắng đuổi đua nhau từ nửa phút, Sao hờ hững thế trót bằng ngày? Tài hay quên, thiệt thằng này tột, Cảm tạ ơn người nhắc tới tay.

Tết nhà văn

Thơ   •   08.11.2021
Tết mới qua đi, Tết lại về, Nghe người (nói?) Tết, khiến mình ghê. Bếp không, pháo láo ngoài sân nổ, Bụng trống, thơ điên trước cửa đề. Say gượng chén chè mua thú mướn, Nhồi mềm đầu óc bán bài thuê. Tết như thế hử? Âu đừng Tết, Bốn bể năm châ

Tặng thanh niên

Thơ   •   08.11.2021
Duyên nợ mặn mà non nước cũ, Tình cờ gặp gỡ tháng ngày xuân... Còn trời, còn đất, còn đây đấy, Ai nấy chia nhau gánh một phần.

Nghĩa vụ với xã hội

Thơ   •   08.11.2021
Tứ bề xã hội, Bao bọc mình ta. Từ gần đến xa, Một giây vấn vít. Vải nhờ gái dệt, Ruộng nhờ trai cày. No ấm hàng ngày, Là ơn người đó. Buôn nhờ chợ búa, Nghề có thợ thuyền. Ăn tiêu quanh niên, Nợ người sao khỏi. Nếu không xã hội, Còn có mình đâu? Ta p

Gửi bạn bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Con đường Vinh - Huế chẳng bao xa, Bảy tám năm trời vắng chẳng ta. Duy có mộng hồn mau chóng tuyệt: Chỉ trong nửa phút lại liền qua.

Mừng Tết

Thơ   •   08.11.2021
Mừng lúc gặp tam đương thai thái, Cờ gió đông phấp phới trước thềm hoa. Đàn chim oanh cất tiếng nhặt khoan. Xui giục khách mở màn ngồi dậy nói. À Tết, Tết rày đà tới đó, Tết những gì xin hỏi họ nhà ta? Kìa nhà pháo nổ, kìa cửa treo hoa; Kìa xôi thị

Thất bại là mẹ thành công

Thơ   •   08.11.2021
Tay ba lần gãy, Mới biết thuốc tiên. Đánh trăm trận quen, Mới hay tướng giỏi. Nếu không thất bại, Sao có thành công. Xưa nay anh hùng, Từng thua mới được. Cờ vì lỡ bước, Bàn trước chịu thua. Tính kỹ toan sâu, Bàn sau chắc được. Chông gai ngan ngác, S

Đêm thu cảm tác

Thơ   •   08.11.2021
Khen ai khéo vẽ nét trời thu, Nước biếc non xanh một bức đồ, Bên vách rỉ reo đờn cánh dế, Ngoài sân lác đác mõ nhành ngô. Mây năm tầng bủa, rồng phun nước, Trống bốn bể vang, ếch được mưa. Đêm vắng cùng ai trò chuyện nhỉ? Chuông chùa xen với tiếng na

Đêm mưa vịnh chơi bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Mưa sao mưa mãi mãi hoài, Thần nắng đi đâu chẳng tới nơi? Bốn vách rêu đầy liền trét đất, Năm canh ếch gáy, sấm vang trời. Cha xanh e muốn tù con chứ? Thầy nước hay toan chọc lão chơi? Xung quá quyết nhào luôn bốn bể, Ngập thời ngập nốt kể gì ai!

Nhớ nhà

Thơ   •   08.11.2021
Bỏ nhà trót đã bấy nhiêu năm, Lửng cả non Hồng với nước Lam. Thiệt có quên chăng, trời mới biết, Nếu còn về nữa, đất e lầm. Gửi tình thăm viếng, mây ra Bắc, Nặng ước đoàn viên, nguyệt ghé rằm. Muốn kháp mặt nhau trong giấc mộng, Canh khuya chưa ngủ,

Sau trận bão Quy Nhơn

Thơ   •   08.11.2021
Dưới trăng bày rõ cảnh tang thương Ghê gớm thua chi bãi chiến trường! Bãi rộng, bùn bôi, thưa bóng lửa, Chùa hiu, gió thoảng vắng mùi hương. Cây đưa mấy dặm phơi xương trắng, Ngói đổ đầy nơi nhuộm máu hường. Hoạ kiếp dân lành đâu đến nỗi? Thường năm

Tuyệt cú bài 3

Thơ   •   08.11.2021
Gạo hút[2] nhờ trời cho giá rẻ Nước trong cậy tới sẵn vai khiêng Chó khôn bìu ríu ông nhà chủ, Mèo đói lăm le chuột láng giềng.

Thuyền đêm trời lụt tứ tuyệt bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Gió đêm cuốn bể dựng non triều, Thoát mới nghe ra tưởng đất reo, Đau đớn những ai say giấc quá, Bên tai sấm sét cố nằm liều.

Tính tự động

Thơ   •   08.11.2021
Trời cha đất mẹ, Mới giáng sinh ta. Một tiếng khóc oà, Ta ra đời đó. Nhơn nhơn con đỏ, Tự nhiên nhi nhiên. Chẳng cậy ai khuyên, Chẳng phiền ai giục. Chưa rờ đùm bọc, Đã sẵn cơ quan. Hay lật hay trườn, Hay bò hay chựng. Chốc đà hay đứng, Chốc lại hay

Ái quần

Thơ   •   08.11.2021
Trời sinh ra một giống ta, Non sông riêng một nước nhà Việt Nam. Kể năm hơn bốn nghìn năm, Ông cha một họ, anh em một nhà. Giống vàng riêng một mầu da, Đen răng, dài tóc ai mà khác ai? Chỉ vì tan tác từng người, Phen này đến nỗi lạc loài xót xa. Ai ơ

Tự trào

Thơ   •   08.11.2021
Râu mày trơ trẽn với non sông, Thiệt phải mình chăng? Lòng hỏi lòng. Sấm điếc gió câm trời đất trọi, Muông qua chim lại tháng ngày chung. Có đôi (ném) xác thịt, đôi không đặng, Toan vớt đồng bào, vớt chẳng xong. Biết nói cùng ai, cười với bó

Trách trời hạn bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Hạn bắc rồi nam hạn hạn hoài, Hạn sao ngông thế hỡi ông trời! Đồng phơi xương trắng no đàn chó, Giếng thấy bùn đen vắng tiếng người. Già trẻ xôn xao trơ mắt khóc, Trâu bò đủng đỉnh ngó nhau cười. Dân e chết ráo ôi trời hỡi! Trơ trọi mình ông sướng vớ

Bài thơ tặng một cô gánh nước

Thơ   •   08.11.2021
Vì nỗi thương người, phải nhọc mình, Hai vai một gánh nặng đôi bình. Sóng vơi giếng cạn, lòng đầy mãi, Nắng dãi mưa dầm, gót chạy lanh. Rưới cỏ thêm màu cho đất trắng, Làm mưa chia sức với trời xanh. Nhà nhà có nước là vui vẻ, Chẳng quản công trình,

Chơi xuân

Thơ   •   08.11.2021
Quân bất kiến Nam, Xuân tự cổ đa danh sĩ Đã chơi xuân đừng quản nghĩ chi chi Khi ngâm nga xáo lộn cổ kim đi Tùa tám cõi ném về trong một túi Thơ rằng: Nước non Hồng Lạc còn đây mãi Mặt mũi anh hùng há chịu ri Giang sơn còn tô vẽ mặt nam nhi Sinh thờ

Than thở một mình tính không ngủ được bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Không ăn không nói cũng không làm, Khóc ngấm cười thầm trước gió nam. Còn dính mùi đời nên nuốt gắng, Chưa xong mở miệng phải phô thàm. Ba chung rượu cạn tiên pha quỷ, Một cuộc cờ xoay thánh lẫn phàm. Mua nước không tiền đành chịu khát, Khát xong toa

Tết thợ thuyền

Thơ   •   08.11.2021
Biết bao máy móc cướp trơn nghề, Tết lấy gì đây? Sợ Tết về. Tiền bạc bòn trong mười ngón ép, Tháng ngày qua trọn một đời thuê. Mua vui những tưởng ma trêu chọc, Bán dại còn e nợ bốn bề. Cặm cụi lo co xong mấy bữa, Tết gì cực quá hỡi xanh tê!

Ngồi dưới cây tùng tức cảnh bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Hỏi trời, ông có hiểu chăng ông? Lão ấy là ai? Bạn với tùng. Lạnh chẳng sờn gan, sương hết phép, Nóng càng tươi lá, nắng ghê lòng. Bao phen gió sấm từng nuôi hạc, Chờ dịp mây mưa sẽ hoá rồng. Trời cũng cười cho đời tẻ nhỉ? Một cây cổ thụ, một thằng

Hỡi con chim cu kia ơi

Thơ   •   08.11.2021
Hỡi con chim cu kia ơi! Khi xưa mày ở trên trời, Mày bay mày nhảy theo bầu bạn. Nước, trời sinh ra cho mày uống, Ruộng, người cày có lúa cho mày ăn, Cớ làm sao mày quên bản quên căn? Chốn rừng xanh mày nỡ phụ, Nơi đồng bằng mày cũng lánh xa! Mày tham

Ngồi dưới cây tùng tức cảnh bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Say nhìn lơ lửng bóng cây tùng, Dì gió tình cờ lại bỡn ông. Đưa tới mùi hoa, hương thấu não, Thổi tan hơi nắng, mát đầy hông. Mây khoe tuồng mới đàn lá gấm, Chim nhớ duyên xưa hót núi sông. Thoạt nghĩ ba mươi năm trở ngược, Dốc hồ, gọi bể, với trời k

Lòng người

Thơ   •   08.11.2021
Tính vẫn không hình, Vì tâm mới có. Có tâm làm chủ Gọi, là lòng người. Thông suốt mọi loài, Như quân có tướng. Tướng mà hùng tráng, Quân mới phục tòng. Tướng phải ra công, Cầm quân cản giặc. Nào là loài giặc, Phải biết đích danh? Những món tư tình, N

Thơ viết trong tù bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Xuống sáu mươi năm ở cõi đời, Hôm nay duyên nợ thế là thôi! Bình sinh chí khí ra sao nhỉ? Trăng dưới dòng sông mây giữa trời.

Phan Bội Châu khóc cháu

Thơ   •   08.11.2021
Thoát nghe đến tiếng cụ nghè Ôn, Dầu cháu cũng thương, chẳng lọ con. Chín suối bao giờ quên lịch sử, Nghìn thu chưa dễ thác linh hồn. Bác còn nhớ cháu khi trò chuyện, Nay đã hồn xưa nợ nước non! Khóc chẳng làm gì, thôi phải hát, Sống như thác vậy, ch

Nghĩa vụ làm người

Thơ   •   08.11.2021
Tằm siêng kéo tơ, Ong chăm gây mật. Mèo lo bắt chuột, Gà cần gáy đêm. Chức phận phải làm, Vật gì cũng có. Huống người ta đó, Nghĩa vụ rất to. Trời đã phó cho, Mình nên gánh vác. Nếu mình lười nhác, Chớ nể ăn suông. Vá áo túi cơm, Biết bao xấu hổ. Đầ

Xem gương trong lúc bệnh bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Tủm tỉm xem gương quá nực cười, Mặt mình mình ngỡ mặt nhà ai! Mắt xanh dường biển thêm sâu hoáy, Râu bạc hơn sương lại khí dài. Cồn má đen thui trồi núi sắt, Lông mày trắng toát vạch đường vôi. Gan vàng một khối nghe sôi mãi, Biết đã sờn chưa, sẽ hỏ

Giang hồ mãn địa nhất ngư ông bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Núi đó ai đây bể đó ai? Giang hồ đầy đất một cha chài. Mênh mông nước bạc trời mù tít, Đủng đỉnh thuyền câu lão sống dai. Trước mắt đã làm cơ tạo hoá Trong tay chi sót ngón cò trai? Từng phen ghềnh thác, từng giông tố, Nhắm cuộc năm châu tủm tỉm cườ

Cười mình

Thơ   •   08.11.2021
Không ngồi, không đứng, cũng không đi, Cũng giống điên, mà cũng giống si. Bịt cả đôi tai nghe bể rống, Nhắm liền hai mắt, thấy trời xoay. Đương quên mặc áo toan ra chạy, Trót mới xâu giày, chốc cởi ngay. Lũ bé thấy ông, nghi bệnh rượu, Hoá ra nghiệ

Mừng Đông Dương tạp chí

Thơ   •   08.11.2021
“Kê kí minh hĩ! Đông phương minh hĩ!“ Đọc hai câu thơ ấy, vội mừng ngâm. Đêm năm canh ảm đạm âm thầm Gáy một tiếng vang ầm ba bốn mặt! Thôi giục vừng hồng trên quả đất, Sau tiếng gà gáy bỗng thấy mặt trời lên. Màn mây mù quét sạch, hiện thanh thiên,

Ngâm trong khi ốm

Thơ   •   08.11.2021
Vóc hạc xương mai tuyết nặng nề, Hồn thơ như tỉnh lại như mê. Trong đau dòng giống, mây tan tác, Ngoài cảm non sông, bụi bốn bề. Thần thánh mơ màng trời giấc mớ, Ma tà lồng loạt nguyệt canh khuya. Đông qua có lẽ xuân về chóng, Ai chớ lòng chồn để xác

Tượng vôi đứng trước cửa đền sập

Thơ   •   08.11.2021
Khéo khéo làm chi đứng mãi đây? Râu mày, áo mão lại cân đai. Thành xiên đất lở đành trương mắt, Kẻ vái người van cứ điếc tai! Xôi thịt quanh năm gào lễ cúng, Cửa nhà trăm vạ mặc thây ai! Thần quyền mạt vận, hay chăng nhỉ? Mưa gió tan tành một đống vô

Tính người

Thơ   •   08.11.2021
Bề ngoài hình thức, Ai khác gì ai. Vì có tính người, Khác hơn mọi giống. Dạ hùm lòng phụng, Nó cũng vẻ vang. Bởi không thiêng liêng, Mới ra cầm thú. Tính ta trời phú, Có trí có nhân. Nhân biết yêu người, Trí hay học thánh. Lại thêm dũng mãnh, Chẳng r

Trận mưa thình lình

Thơ   •   08.11.2021
Ông mưa ônng chẳng bảo cho hay, Bỗng chốc mê man bốn bể đầy, Nhà dột ba gian thành nước ngập, Rèm thưa mấy lớp thấy rồng vây. Căng dù ngồi giữ vài chồng sách, Đội nón ra xem mấy khóm cây. Khô hạn bấy lâu khao khát vũ, Phen này ông Vũ mới ra tay.

Văn tế cụ Thai Xuyên Trần Quý Cáp

Thơ   •   08.11.2021
Chúng ta có sinh ra làm người dân mất nước mới biết rằng: Hiền nhân quân tử là phạm vào cấm vật của nhà cầm quyền, Triết học chân lý là can vào tội điều của nhà pháp luật. Nếu chúng ta không là dân vong quốc, làm gì mà biết được việc như thế! Đau đớ

Nghĩa hai chữ tự do

Thơ   •   08.11.2021
Cá trong bể rộng, Mặc sức vẫy vùng. Chim trên trời cao, Tha hồ bay liệng. Đạo trời đặt định, Mình được tự do. Song le tự do, Có hai đường lối. Có thực có dối, Có thị có phi. Nếu sai một ly, Thời đi một dặm. Thánh hiền mô phạm, Cốt chính thân mình. Vứ

Văn tế cô Giang

Thơ   •   08.11.2021
Than ôi! Sóng nhân đạo ở hai mươi thế kỷ, bạn má hồng toan cướp gái làm trai; Gương nữ hùng treo một khoé trời Nam, lũ da trắng phải ghê dòng nước Việt. Trên quốc sử mực chàm giấy phấn, “ông” cả đoàn nhan nhản bầy nô; Dưới Long Thành máu biếc cỏ xanh

Can anh

Thơ   •   08.11.2021
I Anh chớ đi! Anh chớ đi! Em cố can anh, anh cứ đi! Anh ơi anh, phải nghĩ suy, Sau lưng anh đã có những gì? II Anh chớ chạy! Anh chớ chạy! Em cố can anh, anh cứ chạy! Anh ơi anh, anh phải nghĩ, Trước mắt những gì anh từng thấy? III Anh chớ nóng! Anh

Thuyền đêm trời lụt tứ tuyệt bài 6

Thơ   •   08.11.2021
Bạn gió cùng trăng trải bấy nay, Chào ông thần sóng lại phen này. Biển non chìm ngấm về tay Cổn, Hạ Võ nào đâu xuất hiện ngay.

Vịnh cái trống

Thơ   •   08.11.2021
Khen khéo cho ai chế tạo mầy Có danh mà thực chẳng ra gì Mặt lì thây kệ hai đầu đánh Bụng rỗng không trơn một tý giày Ra lịnh ba hồi vang tiếng ác Kẻ rồng năm sắc phỉnh người ngây Da trâu tang nứt thôi đừng láo Chờ sấm trời kêu sẽ biết tay.

Đêm ngồi một mình bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Khuya khoắt mình riêng nghĩ vắn dài, Ngó xuôi ngó ngược bóng theo người. Nhét năm ba chữ thêm đầy bụng, Kể ức ngàn thu, quá ngán đời. Ếch réo tư bề mừng được nước, Dế ngâm bốn vách khóc không trời. Thôi thì mình biết mình là đủ, Cũng chẳng chiều ai c

Nghĩa vụ đối với gia đình

Thơ   •   08.11.2021
Nhóm muôn ức nhà, Mới nên một nước. Gia đình hoà lạc, Là nước tiểu khang. Ta phải lo lường, Gia đình cho tốt. Dưới thời em út, Trên thời ông bà. Giữa thời mẹ cha, Với anh với chị. Giữa theo đạo lý, Ta hết lòng ta. Hiếu với người già, Ơn cùng người tr

Cảm tác nhân ngày đệ bát chu niên cụ Phan Tây Hồ

Thơ   •   08.11.2021
Tám chín năm vắng khách hào hùng Ngàn bốn mặt non sông chiều tịch mịch Nếu lúc nọ mang em đi nốt quách Chốn suối vàng thần tịch chuyện trong ngoài Anh khuây buồn, anh cũng chung vui Bao mưa gió thây trời và kệ đất Phan còn đó, anh đâu sao vắng ngắt N

Mười bài thơ Tết - Nhà giàu

Thơ   •   08.11.2021
Than trách thây ai trẻ với già Ta vui cái thú sống riêng ta Xe hơi chen chúc dừng đầy ngõ Áo gấm vào ra rộn cả nhà Tiếng chúc tiếng mừng xen tiếng pháo Câu cười, câu tán lẫn câu ca Tết như thế mãi vui đâu hết Sông biển mây rừng chán ngó xa

Đậu thuyền dưới chùa Thiên Mụ, đụng trời mưa

Thơ   •   08.11.2021
Một ông già một chiếc thuyền con, Đầu chẳng vui gì cũng chẳng buồn. Bầu bạn với trời trên mặt nước, Láng giềng cùng Phật dưới sườn non. Gió năm ba trận ngang rồi dọc, Trăng một vài hôm khuyết lại tròn. Đụng nhịp thình lình, mừng đáo để: Sau cơn can h

Ngồi dưới cây tùng tức cảnh bài 3

Thơ   •   08.11.2021
Một ông đầu bạc cạnh tùng xanh, Ngắm cũng vô tình, cũng hữu tình. Trước mặt non cao trơ trọi lá, Sau cơn gió dữ lẻ loi mình, Lòng mười phần đỏ gương trời dọi, Sóng bốn mùa reo phách quỷ kinh. Thế giới nắng nồng, riêng mát mẻ, Mây râm màn phủ khắp x

Điếu Phan Văn Trường

Thơ   •   08.11.2021
Tự tùng phân thủ, lục tải dư tương ức đán tương văn, vọng Ba Lê, vọng Tây Cống, chuyển vọng Đông Kinh, thiên hải thương mang, thuỳ lão lệ; Tổng cá thương tâm, bách niên trung đồng sinh nghi đồng tử, khốc Tây Hồ, khốc Tập Xuyên hựu khốc phu tử, giang

Thơ viết trong tù bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Nếu chết xong đi cái cũng hay, Còn ta ta lại tính cho mày. Trời đâu có ngục chôn thần thánh? Đất há không đường ruổi gió mây? Tát cạn bể Đông chèo tấc lưỡi, Mở quang ngàn Bắc vẫy đôi tay. Anh em ai nấy xin thêm gắng, Công nghiệp ngàn thu há một ngày!

Một mình ngồi thuyền

Thơ   •   08.11.2021
Trên nước tiêu dao một chiếc tròng, Chẳng chi là rắn chẳng chi rồng. Ông tù đặc biệt lòng trời đất, Lão ngốc vô danh bóng núi sông. Ba chục năm xưa chim mặt biển, Bảy mươi tuổi mới cọp trong lồng. Sầu vài ly rượu gì gì nữa, Đôi nắm xương tàn vạn sự x

Vào thành

Thơ   •   08.11.2021
Vào thành ra cửa Ðông Xe ngựa chạy tứ tung Vào thành ra cửa Tây Sa gấm rực như mây Vào thành ra cửa Nam Áo mũ đỏ pha chàm Vào thành ra cửa Bắc Mưa gió đen hơn mực Dạo khắp trong với ngoài Ðàn địch vang tai trời Ðau lòng có một người! Hỏi ai? Ai biế

Khát nước

Thơ   •   08.11.2021
Vì cớ sao mà khát nước hoài? Trà đâu? Ta hãy uống mầy chơi Không Tàu thì Huế tha thồ thú Pha tục và tiên đặc bỏ đời Ám lạnh tình đời năm bảy chén Lạt nồng mùi thế một vài hơi Trà ơi, còn nước là vinh hạnh Cháy lưỡi khô môi thảm những mùi!

Văn tế đồng bào Nghệ Tĩnh chết vì nạn lụt

Thơ   •   08.11.2021
Than ôi! Hoạ hồng thuỷ vì đâu đưa tới, gớm ghê con tạo quá già tay; Trận cuồng phong mấy ngọn xông qua, đau đớn thằng bần nên vỗ ngực. Cõi cực lạc trông chê trông chán, trông đã hết no; Dân vô cố chết ngược chết xuôi, nghĩ càng thêm tức. Sóng bất bì

Con đò trên sông

Thơ   •   08.11.2021
Cái kiếp sinh ra ở giữa vời Quản bao vào lộng lại ra khơi Tha hồ giông tố liều theo nước Nào kể công lao cốt vớt người Hào hiệp giang hồ đều bạn cả Kiên trinh tiết tháo có trời soi Thế gian ai kể tri âm đó Không nước thôi thời hết ngược xuôi!

Ái chủng

Thơ   •   08.11.2021
Lòng ta ta phải yêu nhau, Đem lời ái chủng mấy câu dặn lòng. Năm ngàn vạn, họ đồng tông, Da vàng máu đỏ con dòng Hùng Vương, Bốn ngàn năm, cõi Viêm phương, Đua khôn Hoa Hán, mở đường văn minh Tài anh kiệt, nối đời sinh, Phá Nguyên mấy lớp, đánh Minh

Thuyền đêm trời lụt tứ tuyệt bài 4

Thơ   •   08.11.2021
Khát nước lâu ngày nước lại no, Cua bơi cá nhảy, bấy tha hồ! Rồng thiêng đủng đỉnh trên mây bạc, Ngó xuống nhân hoàn biển chửa to.

Tuyệt cú bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Ông lão ngồi trơ say trót tháng, Đứa con ngủ gật mớ luôn năm. Lòng quê muôn dặm sườn mây Bắc, Tin bạn ba hàng cánh nhạn Nam.

Lòng tự ố

Thơ   •   08.11.2021
Cũng tai cũng mắt, Cũng chân cũng tay. Ta so với người, Vẫn không gì khác. Cớ sao người được, Mà ta lại thua? Chỉ vì ta ngu, Mà người thì trí. Người sao mạnh mẽ, Mà ta hư hèn? Người sao thánh hiền, Mà ta dung tục? Ơn trời nung đúc, Ta vẫn con trai. M

Thác lời Nguyễn Thái Học cùng chị em cô Giang, Bắc bài 3 - Hồn cậu trả lời 2

Thơ   •   08.11.2021
Dắt nhau ta tới tận thiên đình Quyết dẹp cho yên sóng bất bình Mặt nước em còn hồng giọt máu Nợ đời anh chửa trắng tay tanh Trăm năm thề với trời riêng đội Bảy thước âu là mẹ chẳng sinh Mình hỡi! Mình đừng buồn bã quá Hồn còn mạnh khoẻ, phách

Nhàn ngâm bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Như mình thong thả có ai đâu, Thong thả càng thêm tức nỗi đau. Hồn Thục kêu hoài khan giọng cuốc, Cung cầm, đàn mãi lãng tai trâu. Khúc cầu duyên cũ hoa rơi lụy, Kể chuyện đời nay, đá lắc đầu. Muốn kéo nường trăng xuôi cạnh gối, Nường trăng gai tởm đ

Vô đề (I)

Thơ   •   08.11.2021
Chán khóc ai rồi lại khóc mình, Dở cười dở nói, dở làm thinh. Lung tung sóng bể, à đa sự, Lấp ló trăng đêm, ủa hữu tình! Cương ngựa, ách trâu, cười một giống, Tiếng gà, máu quốc, khách năm canh. Ngán cho kìa chiếc thuyền con cỏn, Chở nổi bao nhiêu kh

Nghĩa vụ đối với mình

Thơ   •   08.11.2021
Trong vùng trời đất, Rất quý là người. Đã đứng ra đời, Lấy thân làm gốc. Tay chân tai mắt, Là thân một mình. Xã hội gia đình, Là thân đoàn thể. Muốn cho vẹn vẻ, Trước sửa lấy mình. Tâm chính ý thành, Vun trồng cỗi gốc. Lại thêm tài học, Đua đuổi đông

Bài ca chúc Tết thanh niên

Thơ   •   08.11.2021
Dậy! Dậy! Dậy! Bên án một tiếng gà vừa gáy Chim trên cây liền ngỏ ý chào mừng Xuân ơi xuân, xuân có biết hay chăng? Buồn cùng sông, thẹn cùng núi, tủi cùng trăng Hai mươi năm lẻ đã từng chua với xót Trời đất may còn thân sống sót Tháng ngày khuây kh

Tết cu li

Thơ   •   08.11.2021
Nghĩ tới anh em phải choáng đầu, Tết ai nào phải Tết mình đâu? Kiếm cơm năm suốt mười hai tháng. Bán sức, ngày vừa ít chục xu. Con đói vì khô hai vú sữa, Thân còn thêm cực mấy phen xâu, Tết hoài Tết huỷ, vui chi tá? Pháo láng giềng kêu tởm điếc mù!

Đề cây hoàng mai ở trước bia cô Ấu Triệu

Thơ   •   08.11.2021
May sao hoàng chủng trổ ra mày. Muôn tía nghìn hồng nhượng bậc thầy Sẵn chất vàng mười chi lọ nhuộm, Thấy ai trắng nhất chẳng hề say. Trước mồ liệt nữ chung hồn phách, Trên bảng khôi nguyên trổ mặt mày. Ai hỡi! Tìm xuân này sẽ bảo: Xuân thay, bản sắc

Thiên vấn phú

Thơ   •   08.11.2021
Trời cao mênh mông Này tôi hỏi ông? Nước Việt Nam tôi, Một góc Á Đông. Dân Việt vẫn con trời thảy, cỏ cây vẫn đội trời chung; Ai vắt nên hình chữ S, ai ban cho hiệu con Rồng? Chẳng Mường Mọi, sao kêu bằng Lạc? Chẳng cánh lông, sao gọi bằng Hồng? Sa

Vô đề (III) bài 5

Thơ   •   08.11.2021
Ai biết trời Nam hãy có người, Sịch nghe tưởng ngỡ sấm bên tai. Lông hồng coi nhẹ vàng muôn lượng, Ngôi quý xem nhường dép nửa đôi. Phơi tỏ cùng trời gan đỏ chói, Nhá nhem thây kệ mắt đen thui. Ví chăng kịp lúc làm vai vế, Sau ngựa Châu xin quất ngọ

Từ biệt bạn lần cuối

Thơ   •   08.11.2021
Mạc sầu tiền lộ vô tri kỷ, Thiên hạ thuỳ nhân bất thức quân. Bẩy mươi tư tuổi trót phong trần, Nay gặp bạn mới tinh thần hoạt hiện. Những ước anh em đầy bốn biển, Ai ngờ trăng gió nhốt ba gian. Sống xác thừa mà chết cũng xương tan, Câu tâm sự gởi ch

Lấy anh thì lấy, nằm chung không nằm

Thơ   •   08.11.2021
Thời thế xui nên giá vợ chồng, Lấy anh chưa dễ đã nằm chung. Ừ chơi cho nó toi đồng bạc, Thiệt chẳng cho ai nếm má hồng. Cười gượng lắm khi che nửa mặt, Khóc thầm một nỗi khác hai lòng. Bao giờ duyên cũ thay duyên mới, Thoả thuận cùng nhau tát biển Đ

Đêm mưa thương người bán bánh rao bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Sao ông ăn hiếp mãi thằng bần, Gió táp mưa sa chọc tấm thân, "Ai ăn bánh mì không?"... rao rát miệng, Đường bùn lầy quá bước chồn chân, Trương liều tấc bụng cho trời thấy, Bấm chặt đôi giò kẻo đất lăn, Đành tủi cho em nhưng chẳng tủi, Xưa

Đêm mưa vịnh chơi bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Trông ngoài mấy tháng khát khao mưa, Mưa chết chòm này chẳng ngán thơ? Nước sẵn oai quyền lên đáo để, Trời dư giọt mắt khóc bơ vơ! Phu xe luống sợ đi trơn té, Cụ lớn thêm mừng giấc dậy trưa! Ai chớ tưởng nhầm minh gió sấm, Tiếng trùng tiếng ếch tiếng

Than thở một mình tính không ngủ được bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Bạn với ai đây, với một mình, Ngoài ba chén rượu chợt vô tình. Cu li, phú lít, nghề chưa thạo, Cụ bếp, ông bồi nghiệp chửa rành. Toan học đĩ giai, đà quá nhảm, Muốn theo làng hát miệng không lanh. Chỉ hay một việc là ông cách, Chợ ế hàng thừa phải ng

Nói chuyện với muỗi

Thơ   •   08.11.2021
Giữa đêm thu trời yên gió lặng, Một mình nằm cố lắng tai nghe... Lắng nghe dì muỗi vo ve, Bên màn dậy hỏi tí te mấy lời: Hỏi dì muỗi sao lười biếng thế? Thiếu chi nghề kiếm kế nuôi thân, Mà đi hút máu nhân dân, Hại người đang buổi mê man cho đành? Sa

Tính tự vệ

Thơ   •   08.11.2021
Hễ là một vật, Có một cách khôn. Muốn cho sinh tồn, Phải cần tự vệ. Dù loài nhỏ bé, Cũng biết mọi đường. Đàn kiến xoi hang, Bầy ong gây tổ. Én ngừa mưa gió, Ngậm bùn qua sông. Nhạn sợ lạnh lùng, Dời nam tránh bắc. Người hơn muôn vật, Tài trí thông m

Thác lời Nguyễn Thái Học cùng chị em cô Giang, Bắc bài 2 - Hồn cậu trả lời 1

Thơ   •   08.11.2021
Gặp mình, mình lại thẹn cùng mình, Ai khiến em mà vội gặp anh? Vẫn nghĩ hữu chung ví hữu thuỷ, Thôi thề đồng tử chẳng đồng sinh. Trăm năm cuộc bụi, dâu hay bể, Một tấm lòng son, sắt với đinh. Gió dữ mưa cuồng thây kệ nó, Dắt nhau ta tới tận thiên đì

Không đề

Thơ   •   08.11.2021
Muốn nói nhưng mà nói với ai? Nín câm, chẳng lẽ nín câm hoài? Giữa đường gặp mãi người gai mắt, Ngoài cửa đưa vào chuyện choáng tai. Tiếng súng Mãn Châu xoay cả đất, Con tàu Hồng Hải cháy luôn trời. Dưới đèn ngẫm nghĩ gương kim cổ, Mình nói mình ngh

Tuyệt cú bài 4

Thơ   •   08.11.2021
Ba mươi năm trước đành như vậy, Bảy chục xuân gần đã chắc chi. Trước một quyển kinh kêu Phật hỏi, Sau vài cốc rượu kéo trời say.

Than nhà quê

Thơ   •   08.11.2021
Nghe nói "nhà quê" mấy kẻ ưa, Chẳng quê thì có lịch bao giờ? Lầu cao, máu mủ anh vôi cát, Áo tốt, chân tay chị vải tơ. Tiền cậy mớ dầu ông đóng góp, Cơm nhờ vải vóc cụ cày bừa. Chẳng quên thì cứ trau giồi lịch, Nói rõ người hèn đã biết chưa

Buổi rạng đông

Thơ   •   08.11.2021
Vui vẻ gì hơn buổi rạng đông, Chim kêu gà gáy giục vừng hồng. Mây khoe sắc đẹp trên đầu núi, Nguyệt chiếu gương bờ dưới đáy sông. Đánh thức bà con còi mục tử, Rủ ranh phường bạn tiếng ngư ông. Người đời hăm hở lo công việc, Mê ngủ còn ai tỉnh dậy trô

Tặng cô gái bé bơi xuồng

Thơ   •   08.11.2021
Gởi thân vào áng dinh hoàn, Khác gì một lá giữa ngàn rừng xanh? Thuyền con lơ lửng một mình, Lại còn trống troảng như hình không ta. Thình lình thấy chiếc xuồng qua, Có cô gái bé mười ba tuổi đầu. Vóc cô non yếu mặc dầu, Nhưng tài chèo chống lại già

Ngày mồng 5 tháng 5

Thơ   •   08.11.2021
Còn lại nhân gian hãy bấy lâu, Sáu phen Đoan Ngọ ở Thần Châu, Sông yêu khách lạ đưa trăng biếu, Non nhớ người xưa khiến gió hầu. Vắng bạn say liều khuyên bóng múa, Ngạo đời, hát bướng bảo trời chầu. Thiên Thai nghe nói gần đâu tá, Thăm hỏi Lưu đâu vớ

Trông mưa

Thơ   •   08.11.2021
Ông nhác ông mưa, lại giả mưa, Vừa mừng vừa sợ bị ông lừa. Đồng điền ba tháng thiêu như lửa, Chày cối liền năm lặng tựa tờ. Thở ngốt hơi trâu phường chợ búa. Kêu khan giọng cuốc bạn cày bừa. Bắc thang lên tột xanh xanh hỏi: Keo nước làm chi mãi bây g

Chết

Thơ   •   08.11.2021
Chết mà vì nước, chết vì dân, Chết đấng nam nhi trả nợ trần. Chết bởi Đông Chu hồi thất quốc, Chết vì Tây Hán lúc tam phân. Chết như Hưng Đạo, hồn thành thánh, Chết tựa Trưng Vương, phách hoá thần. Chết cụ Tây Hồ danh chẳng chết, Chết mà vì nước, chế

Từ giã bạn bè lần cuối cùng

Thơ   •   08.11.2021
Mạc sầu tiền lộ vô tri kỷ, Thiên hạ hà nhân bất thức quân? Bảy mươi tư tuổi trót phong trần, Nay được bạn mới tinh thần hoạt hiện. Những ước anh em đầy bốn biển, Nào ngờ trăng gió nhốt ba gian. Sống xác thừa, mà chết cũng xương tàn, Câu tâm sự gởi ch

Vô đề (II) bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Dân khổ bao nhiêu đau bấy nhiêu, Nước kia ai đắm, lửa ai thiêu? Trơ trơ thế mãi, trơ trơ mãi, Hạn lụt còn lưa, lại cái nghèo!

Hoa sen

Thơ   •   08.11.2021
Một vùng kim bích giữa hồ đầm, Thần múa, tiên cười trước gió nam. Tròn lửng bóng in trăng đáy nước, Hồng tươi sắc khiếp ráng chiều hôm. Trên tay Phật Thích càng thêm thánh, Dưới gót Phan Thi chẳng kể phàm. Quân tử hay hoa ai biết chẳng, Ngàn thu ruộ

Giang hồ mãn địa nhất ngư ông bài 2

Thơ   •   08.11.2021
Tơi nón kia kìa đố biết ai? Giang hồ đầy đất một cha chài. Nhà trên mặt nước mênh mông biển, Chài giữa lòng sông ngất ngưởng trời. Đã kiếp trong đời mong gánh vạn, Phải gan đầu gió vững phân mười. Rày mai kiếm cách câu cho thú, Bắt lũ kình nghê nhố

Bệnh hạ huyết lại phát, có bạn gái cho tiền uống thuốc

Thơ   •   08.11.2021
Thân này đáng chết sống là thừa, Bệnh có người thương, thiệt chẳng ngờ! Bạc giấy mấy tờ, ơn đáng vạn, Lòng son một tấm, nghĩa từ xưa. Còn trời ắt hẳn nòi chưa diệt, Không nước, thôi đành của cũng lưa. Sẽ mướn nường trăng soi thấu dạ, Nghìn thu vàng đ

Mười bài thơ Tết - Lao động

Thơ   •   08.11.2021
Nghĩ tới anh em phải choáng đầu Tết ai, nào phải Tết mình đâu ? Kiếm cơm năm suốt mười hai tháng Bán sức ngày vừa ít chục xu Con đói vì khô hai vú sữa Thân còm than cực mấy phen xâu Tết hoài, Tết huỷ vui gì há ? Pháo láng giềng kêu tởm điếc mù

Gửi bạn bài 3

Thơ   •   08.11.2021
Ước ao gió thổi Bác vào kinh, Gió thổi Nam hoài, quá bực minh Nếu có tàu bay lên vặn miết, Trong ba mươi phút tới thành Vinh.

Phu xe than trời mưa bài 1

Thơ   •   08.11.2021
Gió dập mưa dồn dợn tứ tung, Trời ôi sao nỡ hiếp thằng cùng? Bùn lầy choán cả trăm đường ngả, Tơi nón đành riêng một núi sông. Nuôi xác kìa ai thêm nặng thịt, Gò lưng khiến tớ quá đau lòng. Cha trời con cũng con chung cả, Tuồng bất bình kia có chán k

Cần kiệm là nguồn bể nhân ái

Thơ   •   08.11.2021
Nhân nghĩa là ái, Ái nghĩa là yêu. Người biết yêu nhau, Mình yêu người trước. Thấy người đói rách, Mình phải âu lo. Một mình ấm no, Dám đâu vui vẻ. Ở trong bốn bể, Ai cũng anh em. Chia áo sẻ cơm, Lòng ta mới thoả. Người no ấm cả, Là hạnh phúc chung.

Sống

Thơ   •   08.11.2021
Sống tủi làm chi đứng chật trời Sống nhìn thế giới hổ chăng ai? Sống làm nô lệ cho người khiến Sống chịu ngu si để chúng cười Sống tưởng công danh, không tưởng nước Sống lo phú quý, chẳng lo đời Sống mà như thế đừng nên sống Sống tủi làm chi đứng chậ

Than thở một mình tính không ngủ được bài 3

Thơ   •   08.11.2021
Chẳng trách gì ai chỉ trách mình, Vì mình nhầm lỗi uổng tài tình. Miệng cười ghê gớm đen pha bạc, Đống cát lô nhô sỏi với sành. Toan, dạ ấy phơi, lòng ấy tỏ, Nhưng chân chưa vững bước chưa lanh. Hỏi trời, trời biết say hay tỉnh, Muốn hét to lên, lạ

Thuyền đêm tức cảnh

Thơ   •   08.11.2021
Một lá thuyền lơ lửng, Năm canh nguyệt ủ ê. Mưa lùa xe ngựa chạy, Gió thổi nón tơi về. Gà gáy mơ hồ sáng, Quyên kêu sắp sửa hè. Ông này quá vô sự: Ba chén ngáy khè khè!