Trăng xưa
Em lang thang một mình bên biển vắng Chiều hoàng hôn tim tím cả đất trời Sóng nhè nhẹ ru cát vàng lặng lẽ Giữa mây hồng thấp thoáng hải âu bay Lặng phút giây rồi hoàng hôn dần tắt Nhường ánh trăng vằng vặc của đêm về Gió êm ả, dịu dàng trăng la
Nội dung bài thơ: Trăng xưa
Em lang thang một mình bên biển vắng
Chiều hoàng hôn tim tím cả đất trời
Sóng nhè nhẹ ru cát vàng lặng lẽ
Giữa mây hồng thấp thoáng hải âu bay
Lặng phút giây rồi hoàng hôn dần tắt
Nhường ánh trăng vằng vặc của đêm về
Gió êm ả, dịu dàng trăng lan toả
Rắc nỗi buồn trong từng cánh hoa rơi
Trăng vẫn thế, biển ngày xưa vẫn thế
Góc phố quen, con đường nhỏ bồi hồi
Cà phê đắng rơi giọt rơi nhè nhẹ
Kỷ niệm về còn in dấu hôn môi
Trăng vẫn thế, cả đất trời vẫn thế
Vũ trụ thênh thang, nhân loại bộn bề
Giữa hoang phế, những mầm cây vẫn hát
Chỉ chúng mình là đã khác ngày xưa...
Bài thơ Trăng xưa của tác giả Nhà thơ Vũ Thanh Hoa, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Vũ Thanh Hoa
Nghệ danh: Vũ Thanh Hoa
Tên thật: Vũ Thanh Hoa
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Vũ Thanh Hoa - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Nhà thơ Vũ Thanh Hoa, Thơ Vũ Thanh Hoa, Tập thơ Ru con một mình
Em mặc thật xinh trong đám cưới của anh