Tuyên bố của mỗi lòng người, khẩu súng, cành hoa

Thơ   •   Thứ sáu, 05/11/2021, 15:58 PM

I Thế gian đang vang lên bản Tuyên bố của Chính phủ         nước Việt Nam dân chủ cộng hoà Còn một bản tuyên ngôn nữa của mỗi tấm lòng, khẩu súng, cành hoa Tuyên bố: Giặc Mỹ không muốn hòa bình ư ? Ta sẽ tiế

Nội dung bài thơ: Tuyên bố của mỗi lòng người, khẩu súng, cành hoa

I

Thế gian đang vang lên bản Tuyên bố của Chính phủ

        nước Việt Nam dân chủ cộng hoà

Còn một bản tuyên ngôn nữa của mỗi tấm lòng, khẩu súng, cành hoa

Tuyên bố:

Giặc Mỹ không muốn hòa bình ư ? Ta sẽ tiến hành

chiến tranh mà diệt nó

Cha trở lại tìm, con đã đi xa

Con đi nhé, đừng quay đầu lại nữa.

Cả đất nước đang giờ phẫn nộ

Con đi đúng lúc rồi, Tổ quốc chờ ta!

Đân tộc ta đi kiếm hoà bình hai mươi năm trời nay,

        con đường khá đỗi chon von

Đâu chỉ người tiếp theo người, thế hệ thay vào thế hệ.

Đánh Pháp lúc đầu, chưa đẻ ra con,

Nay con đi đánh Mỹ lần thứ hai rồi, sao chóng thế!

Khi căm giận, ta tính gì tháng ngày, phút giây hay thế kỉ

Tiếng tíc tắc đồng hồ bị giết rồi trong tiếng máu của bom.

Gì quý bằng hạnh phúc, hòa bình, độc lập, tự do

Ai đâu thích lấy mãi máu xương mình làm thực tại

Hòa bình, mơ ước đêm đêm của chính Bác Hồ

Giấc mơ bị cắt nửa chừng ngang sông Bến Hải

Giấc mơ ấy, Bác ra đi còn dặn lại.

Hòa bình, đổi lấy chiến công mình đâu phải của trời cho.

Hòa bình ư ? Đâu phải một tấm màn the giấu che lửa đạn,

Chợp một cơn mơ, khi trời sắp sáng!

Cha muốn cùng con định nghĩa lại hòa bình

Đây không phải phút nắng chập chờn giữa trời mây xám

Giữa dông bão điên cuồng, một ảo tưởng màu xanh

Ai lại ghét hoà bình! Ai thích chiến tranh!

Nhưng con xem, chỉ còn hai thước đến hòa bình thì gặp máu.

Ta muốn đi gần. Đế quốc Mỹ đi quanh

Chúng ta chỉ còn một đường thôi: chiến đấu

Máu đang xuống thang rồi, chúng bắt máu leo nhanh

Nó thuyết: "Hòa bình đây! Hãy hái đi! Quả đã chín vừa tầm...."

Vừa ném bom xuống Thánh đường, vừa rao giảng Phúc âm.

Ta đang sống với những siêu lửa, siêu bom, siêu lọc lừa, siêu tội ác!

Người ta chụp ảnh phía đằng sau mặt trăng chưa, ta đã

        chụp ảnh phía đằng sau đế quốc,

Chúng muốn sử dụng xương máu xứ này cho một cuộc bỏ thăm

Ừ, Lin-côn có sống lại chăng thì chúng cũng cách chức

        Tổng thống ông đi nếu ông không bỏ thăm cho

Đảng Cộng hòa.

Chúng sẽ móc tim không cho Whitman viết Lá cỏ

        bằng những lời chân thật!

Hỡi nước Mỹ hai trăm năm, Người trả bằng giá đắt

Khi dùng những cái lưỡi thuyết khách lật lọng này mà cử quốc ca!

Hỡi thần Tự do đêm đêm nghe sóng vỗ vào bờ đau nước Mỹ

Không có chiếc mũ rộng vành nào đâu, đám mây

        nào đâu che khuất nỗi đau trên mặt nữ thần.

Để đốt nhà, chúng cướp cả ngọn lửa trên tay của Thần đấy nhé!

Chúng muốn ngọn đuốc công lý hòa bình cũng đẫm hơi xăng.

Ta có biết lúc bọn chúng cùng say cánh trắng những

        nàng tiên trong vũ khúc Hồ Thiên Nga

Nhưng khi gặp chính những nàng tiên thì chúng giết!

Máu người cô đọng thành hồ, chúng chẳng xót xa

Chúng biểu diễn hòa bình như trò chơi diễn xiếc

Bọn giết người cũng tỏ tình và hát khúc tình ca.

Có bọn giết người, lại có kẻ giặt áo, chùi dao cho bọn giết người

Nó hát: Muốn giết chiến tranh, thì lấy tay mình che mặt lại.

Đi nhẹ, đi êm cho đế quốc nó ngủ muồi

Còn máu ư ? Đấy là chuyện quá quen không có gì để nói!

II

Con ơi! Cha từng yêu trời xanh như tôn giáo của trời

Và nước biếc như ái tình của nước

Mà không biết được nữa đâu, không yêu được nữa rồi!

Bởi lắm lúc tình yêu thành tội ác

Chả lẽ trời đồng lõa với bom thù và sống với thủy lôi

Nơi rải thảm B.52, ai không thích kẽo kẹt đưa ru tiếng võng của bà

Bốc nắm đất lên, ai không thích chẳng thấy mảnh bom, chỉ còn hạt giống

Lửa đạn chết rồi, nhãn vải ra hoa.

Nhưng muốn thế. lại nghìn ngày nổ súng!

Ai không biết những năm chiến tranh mắt chúa cũng sầu thương

Mặt Phật trên chùa không cười cùng hoa sen nữa!

Một tiếng trẻ râm ran ấy chính thiên đường

Vắng một ngày bom, vạn đoá sen hồng sẽ nở.

Nhưng chỉ cầm lấy súng thôi mới là tín mộ

Bởi đế quốc đang còn, còn những Qui Vương

Ai thích chi những quãng không góa bụa hồn thu goá

bụa hồn thơ góa bụa chim trời

Chỉ gầm rít bay đuổi theo ta nghìn cỗ máy giết người

Ấy thế mà hòa binh là ngắm vào quãng không kia phất cờ, nổ súng

Hạnh phúc mỗi ngày là đếm xác máy bay rơi.

Cha mẹ nào đâu không thích các con đi xơ tán xa về ngủ lại phòng mình

Nhưng cho đến ngựa gỗ, thỏ cao su cũng ở trong tầm hủy diệt

Cửa ta mở ra phía trời xanh, quân thù đã khép

Một năm ta lại sáu mươi ngày đoàn viên ba trăm ngày ly biệt

Bom phòng em và bom ở phòng anh.

Ai thích chi hoa quả trong vườn ta chia cho lửa cho

        tro một nửa, chia cho người một nửa.

Ai thích chi những người năm 62 định về quê,

đến 72 vẫn còn phải xa quê.

Ai thích chi những tượng Vọng Phu khi khổ hóa người, khi vui hóa đá

Ai thich chi sông núi rách phải lấy máu xương ra để vá.

Chỉ diệt Mỹ thôi, chỉ diệt Mỹ thôi, thì tất cả mới hoà nguyên, tất cả.

Chỉ đạp lên xác giặc thôi, thì ta mới mở được đường về.

III

Một dân tộc chứ có phải một người đâu để chắp tay vào

        mà lên tòa sen hư ảo hay giang

        tay ra mà chịu đóng đinh.

Một trái tim thôi, cũng Nguỵễn Thái Bình

Con đi nhé! Cho kịp giờ lịch sử

Giờ là lúc ta nổ súng vào quân thù tính sổ!

Bọn đế quốc thich lửa thì cho chúng nếm mùi của lửa!

Việt Nam không để cho ai đùa với núi sông, xương máu của mình.

Thằng Thiệu, thằng Thiệu mày nói gì mười bảy triệu nhân dân ?

Nhân dân ta đang nói với mày bằng đại bác

Ngày mai mày không còn cả chủ để ôm chân

Lịch sử sẽ quét cả tớ thầy mày như quét rác

Cả miền Nam đã dội vang Di chúc Bác Hồ

Tiếng súng diệt thù nổ ở ven đô

Hoà bình sẽ xanh tựa trời xanh vậy

Lòng ta vui như sao và đỏ tựa sắc cờ.

Bốn nghìn máy bay đủ để thành kỳ đài cho ta đứng

        chót vót cao trên đầu quân giặc

Nghìn chiến công mới đắp vào cho núi ấy thêm cao

Ôi đêm nay con ở chiến trường nào ?

Đất nước nhìn tự nơi này trông ngút mắt

Rực rỡ non sông oai hùng Tổ quốc

Con nhớ đo núi sông mình là đo tận mũi Cà Mau.


Bài thơ Tuyên bố của mỗi lòng người, khẩu súng, cành hoa của tác giả Nhà thơ Chế Lan Viên - Phan Ngọc Hoan, Mai Lĩnh, Thạch Hãn, Thạch Mai, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Chế Lan Viên - Phan Ngọc Hoan, Mai Lĩnh, Thạch Hãn, Thạch Mai

Nghệ danh: Chế Lan Viên

Tên thật: Phan Ngọc Hoan, Mai Lĩnh, Thạch Hãn, Thạch Mai

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Chế Lan Viên - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Chế Lan Viên, Thơ Chế Lan Viên, Nhà thơ Chế Lan Viên, Tập thơ Đối thoại mới

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Đối thoại mới (1973)

Xuân vĩnh viễn

Thơ   •   05.11.2021
Chỉ một ngày mai, hoa sẽ đi Cành khô đem vứt dọc bờ đê Mùa xuân bất tử, em hoa nhỉ Kìa cuối vườn xa, đã hiện về.

Hoa tháng ba

Thơ   •   05.11.2021
Tháng ba nở trắng hoa xoan Sáng ra, mặt đất lan tràn mùi hương Không em anh chẳng qua vườn Sợ mùi hương... sợ mùi hương nhắc mình!

Chim bao gặp mẹ

Thơ   •   05.11.2021
Hai mươi năm mẹ khóc Sao gặp con mẹ cười ? Bay vượt nghìn sông núi Cho phút ấy mà thôi!

Chuỗi thơ anh Trỗi

Thơ   •   05.11.2021
(Tặng Ca Lê Hiến, Lê Anh Xuân) 1 Chiếc nhẫn trên tay anh Trỗi Không sống đời bình yên những chiếc nhẫn thường Không ở lâu cùng anh được in một dấu hằn Một ngấn hạnh phúc trên tay, dù ngắn vội Ra đi đổi lấy một dây bom ở dưới chân cầu Chiếc nh

Trận tuyến này cao hơn cả màu da

Thơ   •   05.11.2021
Điệp khúc Chúng ta không bắn màu da vàng hay trắng Mà bắn bọn súc sinh trong cả các màu Đế quốc Mỹ là kẻ thù ta nhắm Đánh rắn ư? Cần phải đánh giập đầu Khúc một. Vị trí Cái bọn tư bản trắng từng giết người da trắng Lại muốn bày ra tôn ti đẳng cấp các

Chim biếc Vĩnh Linh

Thơ   •   05.11.2021
Bốn năm đạn lửa chim bay hết Nay tiếng bom im cánh biếc về Tiếng hót đàu tiên, ơ, lạ lắm! Cả làng rưng lệ đứng im nghe.

Bác

Thơ   •   05.11.2021
Là chân lý, Bác chẳng nói nhiều hơn chân lý Cả nước nghe khi, im lặng, Bác cười Chẳng phải lật sách nào ra tìm hiểu Bác Bác sống trong ta, Bác ở giữa đờ

Búp lộc vừng

Thơ   •   05.11.2021
Đền cũ vua xưa, đỏ lộc vừng Chồi non lá nhỏ sáng đầu sân Ngựa xưa voi cũ hai hàng đá, Uy thế còn thua búp lá xuân.

Tuỳ bút một mùa xuân đánh giặc

Thơ   •   05.11.2021
I Tin vui chiến trường tới tấp về đây Lòng anh như say Anh cùng em qua các đường Hà Nội Niềm vui không giấu nổi Nên cầm hoa trên tay Cành đào năm chiến thắng Lấp lánh màu hoa tươi Mùa xuân xao xuyến đất Mùa xuân xao xuyến người. Anh đi Hồ Kiếm A

Chim con trong liễu

Thơ   •   05.11.2021
I Chiều rộng. Mưa thưa. Mây trắng Cành tơ, liễu nhú, chim chuyền Không thể bay trời muôn dặm Nhảy trong cành nhỏ, nguôi quên. II Mùa xuân sắp qua mau Chim con chừng cũng hiểu Nhảy chuyền trong rặng liễu Suốt chiều vui tìm sâu.

Vừa thấy môi hoa

Thơ   •   05.11.2021
Lên đến Hoa Yên vắng bóng người Thông cao nghìn gốc tiếp mây trời. Lòng ta không thể tham thiền được Vừa thấy môi hoa đã nhớ đời.

Cầu vồng

Thơ   •   05.11.2021
Trời xanh sau lúc khóc Nước mắt treo cầu vồng Cái mống cầu hi vọng Cho tấm lòng đau xong.

Tuyên bố của mỗi lòng người, khẩu súng, cành hoa

Thơ   •   05.11.2021
I Thế gian đang vang lên bản Tuyên bố của Chính phủ         nước Việt Nam dân chủ cộng hoà Còn một bản tuyên ngôn nữa của mỗi tấm lòng, khẩu súng, cành hoa Tuyên bố: Giặc Mỹ không muốn hòa bình ư ? Ta sẽ tiế

Chơi chữ về ngõ Tạm Thương (tức Tạm Sương)

Thơ   •   05.11.2021
Sương giăng mờ trên ngõ Tạm sương Ngõ rất cụt mà lòng xa thẳm Ngõ bảy thước mà lòng muôn dặm Thương một đời đâu phải tạm thương.

Sơn Mỹ

Thơ   •   05.11.2021
Một tiếng trẻ gọi bà Máu một làng đáp lại Một sắc máu im lìm Mà chuyển rung thế giới.

Liễu cũng chờ em

Thơ   •   05.11.2021
Năm rét đi rồi liễu nhú tơ Khắp cành lộc nhỏ sáng mau thưa Tưởng ngày em lại buông cành rậm Che khuất mình ta trong gió đùa.

Hoa mộc trong vườn Bác

Thơ   •   05.11.2021
Nhớ Bác, hiểu mùi hoa mộc Làn hương đạm ấy sao nồng Ngỡ khuất sau làn gió biếc Trong hồn thơm mãi vào trong.

Hoàng thảo hoa vàng

Thơ   •   05.11.2021
Hoàng thảo hoa vàng... Chợt nhớ ra Ơ xuân! lơ đãng bấy lòng ta Câu thơ tháng chạp mình chưa viết Mà đó hoa vàng, xuân tháng ba.

Dương liễu thôn

Thơ   •   05.11.2021
Đào không gây thương nhớ Mà liễu xui bồn chồn Có gì đâu em nhỉ Em về Dương liễu thôn.

Tặng một chiến sĩ Pathét Lào

Thơ   •   05.11.2021
Ngôi sao em thương nhớ Mọc về phía nước Lào Anh đi về phía ấy Nơi chiến trường lắm sao.

Đạp tuyết

Thơ   •   05.11.2021
Những ngày không em, anh xuống các sân bay Tuyết trắng lặng im kêu dưới gót giày Mái nhà tuyết không có em trong đó Những hình thông đứng lặng im cây Tuyết bên ngoài nghĩ suy trong im lặng Nghĩ sâu thêm rơi mỗi lúc mỗi dày Tuyết trắng tinh, trắng

Trở về Quảng Bá

Thơ   •   05.11.2021
Vườn cũ trồng ngô. Cỏ lấp sân Đậu chen che khuất dầy hồng không Hồn hoa năm ngoái tan chưa dứt Trở lại phòng em, hương vẫn nồng.

Đợi thư con

Thơ   •   05.11.2021
Tặng con, Triều Sáu tháng bặt thư con Chiến trường ngày đánh lớn Chẳng muốn hỏi gì hơn Chỉ mừng tin thắng trận.

Tu hú

Thơ   •   05.11.2021
Thành phố không chim tu hú Bỗng đâu vải chín đầy đường Mười mấy năm trời đấy nhĩ Chưa về thăm lại quê hương.

Cây giữa chu kỳ

Thơ   •   05.11.2021
Những cây bàng đỏ lá cuối năm Những cây bàng cuối đời rơi lá Những khối đá thời gian tàn phá Rơi rơi rơi từng vết đỏ bằm Cây bàng chẳng buồn đâu lá úa Ai sang thay nó đã biết rồi Mỗi cây chết giấu đằng sau nó Một cây em đợi phía chân trời Còn lâ

Rễ... hoa

Thơ   •   05.11.2021
Rễ sâu ai biết là hoa Xoắn đau núm ruột làm ra nụ cười. Im trong lòng đất rối bời Chắt chiu từng giọt, từng lời lặng im. Uống từng giọt nước đời quên Ăn từng thớ đá dựng nên sắc hồng Nở rồi, trông dễ như không Một vùng sáng đọng, một vùng hương bay.

Nhánh đào yêu

Thơ   •   05.11.2021
Đêm sắp tan rồi. Sương trĩu cây Tình yêu, anh đỡ ở trên tay Kìa nhánh đào in ngoài bực cửa Sắp dậy cùng ta đón một ngày.

Cành đào tiểu đội Y

Thơ   •   05.11.2021
Thiếu gạo, giao thừa ăn cháo Đón xuân, nổ súng chào xuân Dọc ngang một nhánh hoa rừng Cắm vỏ đạn đồng cao pháo.

Lặng im thì mới nghe

Thơ   •   05.11.2021
Lặng im Lặng im thì mới nghe Nhựa đong đầy các nhánh Như hồn anh đầy em Lặng im Lặng im thì mới tỏ Nhánh đang hút từ sâu Cái làm nên nụ đỏ. Nghe, mùa xuân, nghe nghe Lặng im mà mọi chỗ Cái im giữa lòng ta Cũng là mùa xuân đó Nếu lòng ta thiế

Sổ tay thơ

Thơ   •   05.11.2021
Chớ lấy cớ thơ mà viết những chữ thùng thình như áo rộng, rộng hơn đời. Chỗ này sâu ư ? - Không chỉ là nước đục ngầu Chỗ này cạn ư ? - Không, chính nhờ nước cạn nên ta nhìn thấy đáy. Cái sâu cạn trong thơ là thế đấy. Trái đất rộng thêm ra một phầ

Hoa quê mình

Thơ   •   05.11.2021
Năm trước đến quê mình Thấy một mùa hoa bỏ Năm nay về quê mình Trân trọng từng hoa nở.

Hoa gạo son (I)

Thơ   •   05.11.2021
Thời gian trôi lặng thinh Mà tháng ngày chảy hết Xuân qua mình chẳng biết Hoa gạo đỏ thình lình.

Nghĩ suy 68

Thơ   •   05.11.2021
Chúng ta hành quân suốt bốn nghìn năm để đánh trận hôm nay... Phá cái thế giặc Huê kỳ ba nghìn chiếc máy bay Đánh những trận đánh tuyệt vời các vị tướng cầm quân xưa thèm đánh lại Người cắm cọc gỗ ở Bạch Đằng, người bắn hoá hổ ở Thăng Long hẳn muố

Xuân 68 gửi miền Nam Tổ quốc

Thơ   •   05.11.2021
I Anh Trỗi đây rồi, đập nát hết xiềng gông Anh Trỗi đây rồi, trong thế chiến công Chiếm mỗi phố lại hô tên của Bác Việt Nam! Việt Nam! Tên Tổ quốc đã thành ra tiếng hát Là lệnh truyền, là hịch thét hãy xung phong! Anh Trỗi đây rồi, ức triệu vạn ngà

Hoa lau trắng

Thơ   •   05.11.2021
Man mác hoa lau trắng Đường về thăm Nguyễn Du Ngàn lau từ Nguyễn thấy Bạc xóa đến bây giờ.

Súng bên bàn

Thơ   •   05.11.2021
Chiếc bàn ngồi học năm xưa Con về ngồi đấy, trước giờ xuất quân Vở xưa soạn lại tần ngần Sách xưa tay sẽ lật dần từng chương Cây A.K dựng bên tường Lặng im như nhắc: chiến trường chờ con Một đêm bàn ghế có hồn Cái trao đèn toả bóng tròn lung linh T

Vườn mẹ không hoa

Thơ   •   05.11.2021
Quái lạ sắc mai vườn ấy Mỗi lần gợi nhớ quê nhà Quê mẹ đất toàn sỏi đá Làm gì có một màu hoa!

Nich-xơn chơi hoa

Thơ   •   05.11.2021
Ném mười triệu tấn bom Rồi đi ngắm hoa đào Cái mùa xuân của quỷ Che được máu người sao!

Bác vẫn còn đây

Thơ   •   05.11.2021
Chớ để quân thù nghe ta khóc, ơi em Vết thương phải thành sẹo ngay đi mà đánh giặc Đã đau rồi đừng khóc để đau thêm Ta còn cả đời ta mà khóc Bác Bom Mỹ nguỵ tranh thủ phút này để tấn công ta Pháo đài máu với những bom bảy tấn Nguyện thương đau khô

Đào

Thơ   •   05.11.2021
Ai tạc trống đồng năm đánh Mỹ Trong hoa văn xin hãy nhớ cánh đào Năm chiến trận hoa cũng là vũ khí Theo pháo này chiếm những non cao.

Chim ấy, rau này

Thơ   •   05.11.2021
Con chim "bắt cột", lá "tàu bay" Đánh Pháp mười năm hóa bạn bày Nay vượt Trường Sơn đi diệt Mỹ Lại nghe chim ấy, hái rau này.

Mây của hoa

Thơ   •   05.11.2021
Màu trắng là màu mây của em Trắng trời anh lại nhớ em thêm Em đi muôn dặm như về chậm Chỉ lấy màu mây trắng nhắn tin.

Trung thu 69

Thơ   •   05.11.2021
Mùa thu đầu thiếu Bác Đau một sắc trăng ngời Bác để vầng trăng sáng Vui triệu cháu mồ côi.

Nghĩ về nghề, nghĩ về thơ, nghĩ...

Thơ   •   05.11.2021
Thơ, đong từng ngao nhưng tát bể Là cái cân nhỏ xíu lại cân đời. Thơ không phải chỉ đưa ru mà còn thức- tỉnh Không phải chỉ "ơ hời" mà còn đập bàn, quát tháo lo toan. Đóng bài thơ như cái cọc vào đời để chống nước trôi xuôi Làm cho mọ

Đọc “Bất khuất”

Thơ   •   05.11.2021
Giật mình thấy một sắc không xanh Cửa tối phòng giam mở rộng rinh Trời biếc vốn quen từ thuở bế Bây giờ vào ngục, xót lòng Anh. Đối thoại mới về câu chuyện cổ - Anh ơi, mụ yêu tinh đã làm cho suối thương yêu trở       

Thăm sư cụ ngày mùa

Thơ   •   05.11.2021
Sân chùa thơm mùi rơm Lúa chín phơi khắp ngõ Phòng trai sao rộng rinh? - Sư cụ đi gặt tổ Cho đàn con thương binh Bông trang đỏ giữa mùa Tiếp khách thay sư cụ.

Hoa chùa Hương

Thơ   •   05.11.2021
Gạo son thấp thoáng cành sương Chùa cao chùa thấp mùi hương động lòng Ra về không thể mang cùng Hái nhành hoa nhỏ ven rừng cầm tay.

Lòng anh làm bến thu

Thơ   •   05.11.2021
Buổi sáng em xa chi Cho chiều, mùa thu đến Để lòng anh hóa bến Cho thuyền em ra đi!

Chim về

Thơ   •   05.11.2021
Trời xanh ngoài cửa sổ Như em xa mới về Chim chíp chim chim chíp Tình ái hót ta nghe.

Im bớt màu hoa

Thơ   •   05.11.2021
Giữa Tết đoàn quân biệt thủ đô Trường Sơn chờ họ cuối đường xa Hãy im nước biếc, im màu liễu Im bới màu hoa đỏ cạnh hồ!

Hồng trận địa

Thơ   •   05.11.2021
Thị trấn tan hoang. Một khóm hồng Còa đây, bên trận địa phòng không Ba nghìn trận lửa xuân đâu sợ Hoa lại cười trong đợt phản công.

Đặt tên con

Thơ   •   05.11.2021
Các chị mong em trai Mẹ sinh con là gái, Con nhoẻn miệng con cười Cả nhà vui trở lại Đặt tên con Vàng Anh Giữa mùa mưa bão lớn Bột mì trôi vạn tấn Đê vỡ quê Thái Bình Cuộc đời đang nặng gánh Mà tên con nhẹ tênh Đặt tên con Vàng Anh Nào mẹ cha chẳ

Từ đất đến bình

Thơ   •   05.11.2021
Người mẹ già Nắm đất Chiếc bàn quay Ở bên ngoài Nắng sáng Hoa lay. Theo tay Mẹ già Nắm đất Xoay xoay Đất ngủ nghìn năm Tỉnh dậy Sáng mai này Mê theo một dáng hình Đất đuổi như bay. Ôi quá trình Đến chiếc bình Từ nắm đất Xa thay! Dưới vẫn còn đêm Mà

Nội dung và hình thức

Thơ   •   05.11.2021
Những lá thơm hái lúc về già Hái những lá có hương tư tưởng Khi cây đã hóa trầm trong ruột Lá đủ rồi, phải đợi gì hoa ?

Thời gian không đợi

Thơ   •   05.11.2021
Lòng rất là vô lý Mừng hoa sữa vào thu Lại tiếc hè quá vội Chưa kịp hái sen hồ.

Cây mai vườn Thống Nhất

Thơ   •   05.11.2021
Cuối giêng đào rụng hết Đột ngột sắc mai vàng Một cành mai phương Bắc Làm nhớ mẹ quê Nam.

Thời gian và nỗ lực

Thơ   •   05.11.2021
Đời tuổi bốn, năm mươi Mong gì hương sắc lạ Mọc chùm hoa trên đá Mùa xuân không chịu lùi.

Tranh ngựa

Thơ   •   05.11.2021
Tranh ngựa góc tường treo một bức Phòng con nghe có gió lưng đèo Nghe như bát ngát trời mây mở Tiếng hí. Cho lòng ta ruổi theo.

Nghìn rưởi ngày đêm

Thơ   •   05.11.2021
Nghìn rưởi ngày đêm chiến trận gian lao Trời xanh lại về ta trên nửa nước Tiếng bom dừng, Sắc biến hóa thêm cao Như trời của cha ông ngày dựng nước Nghìn rưởi đêm ngày cái chết đến tìm ta Chính từ phía trời xanh từ phía ấy Trời, xanh tuổi thơ, trờ

Chơi Yên Tử, nhớ Hoa Yên

Thơ   •   05.11.2021
I Giữa chiều náo nhiệt phố phường Vụt nhớ ngàn cao Yên Tử Vắng tanh vạn gốc tùng im Thiếu bóng mình đi dưới đó. II Giữa chiều Hà Nội nhớ Hoa Yên Nghìn chiều tùng xanh đứng lặng yên Mình đã về đây vui phố xá Non cao còn hướng mắt trông nhìn.

Trăng hoả tuyến

Thơ   •   05.11.2021
Tháng trước trăng vùng Yên Tử Tháng sau giới tuyến vầng trăng Nay đã vầng trăng trận mạc Vẫn trong vành vạnh khuôn rằm.

Rét đầu mùa nhớ người đi phía bể

Thơ   •   05.11.2021
Cái rét đầu mùa anh rét xa em Đêm dài lạnh, chăn chia làm hai nửa Một đắp cho em ở vùng sóng bể Một đắp cho mình ở phía không em

Tặng thơ

Thơ   •   05.11.2021
Mực mới còn nguyên. Anh gửi em Từng câu thơ lạ quấn hương quen Mùi hoa huệ gắt trưa hôm ấy Nay thoảng từng câu dưới ánh đèn.

Mai

Thơ   •   05.11.2021
Nhất Chi Mai tự thiêu Cho rừng mai tồn tại Lửa đốt mình chị cháy Nở cành hoa muôn đời.