Văn xuôi một người lính

Thơ   •   Thứ tư, 03/11/2021, 15:21 PM

Chúng tôi có những kỷ niệm riêng, những bài học, những điều để nghĩ Chúng tôi đầy rừng, tắm giặt, hái rau, đào hầm, mơ mộng, sống đời thường suốt cuộc chiến tranh, yêu đời lính yêu luôn gian khổ. Lính Sáu chín, lính Bảy hai, lính tái ngũ còn giữ nguy

Nội dung bài thơ: Văn xuôi một người lính

Chúng tôi có những kỷ niệm riêng, những bài học, những điều để nghĩ

Chúng tôi đầy rừng, tắm giặt, hái rau, đào hầm, mơ mộng, sống đời thường suốt cuộc chiến tranh, yêu đời lính yêu luôn gian khổ.

Lính Sáu chín, lính Bảy hai, lính tái ngũ còn giữ nguyên chức vụ quân hàm, ríu rít giọng Nam, giọng Bắc; lính xe tăng đột phá, lính pháo binh cõng lửa qua sông, làm sao anh quen, làm sao anh nhớ hết;

Làm sao có thể gọi tên hàng vạn người trong một chữ nôm na như cây rìu cây rựa khi chúng tôi cắm chân giữa ba mặt kẻ thù; điện thoại chôn ngầm dưới đất, chằng chịt rễ cây chiến dịch, mệnh lệnh truyền qua suối, qua nương

Dù hăm hở đến đâu, bước chân anh cũng không sao đến được các trung đoàn. Trung đoàn hành quân, trung đoàn tăng gia, trung đoàn vây lấn, trung đoàn luồn sâu vu hồi đánh úp, xé kẻ thù trong thế cài răng lược khắp Tây Nguyên.

Chẳng cần phép gì đâu, anh vẫn đến được từng người, làm quen và trò chuyện, chỉ cần anh có mặt đúng giây phút chẳng bao giờ lặp lại, đến đúng nơi những người quyết đoán không ngờ

Nhưng đừng viết về chúng tôi như cốc chén đứng trên bàn; xin hãy viết như dòng sông chảy xiết.

Và chúng tôi với chiếc bi đông bẹp dúm kia là một, cả những hòn đá kê nồi cũng có bao điều ấm lạnh liên quan

Cứ như thế dần dà từng giọt, âm thầm như thạch nhũ trong hang (phải có gan mới có thể âm thầm), chính kiên nhẫn sẽ cho anh đến sớm

Tư lệnh nói: Nếu phải vứt thì phải vứt quần áo chứ cấm ai vứt chỉ

Tư lệnh nói: Một nắm cỏ ngụy trang có thể làm người đào hầm bị chết

Tư lệnh nói: Một đại đội thám báo dò đường không tinh bằng viên thuốc đánh rơi

Nếu anh bắt đầu từ đó

Chẳng còn dòng sông nào ngăn anh gặp chúng tôi.


Bài thơ Văn xuôi một người lính của tác giả Nhà thơ Hữu Thỉnh - Nguyễn Hữu Thỉnh, Vũ Hữu, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Hữu Thỉnh - Nguyễn Hữu Thỉnh, Vũ Hữu

Nghệ danh: Hữu Thỉnh

Tên thật: Nguyễn Hữu Thỉnh, Vũ Hữu

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Hữu Thỉnh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon

Tổng hợp

Cùng tập thơ: Chương 2: Tư lệnh

Thứ hoa đẹp nhất

Thơ   •   03.11.2021
Anh trao thầm bàn tay anh cho tôi Bàn tay nóng tôi nhận vào cơn sốt Tôi vét mãi mới tìm ra hạt thóc Hạt thóc gầy ram ráp cứa vào đêm Chúng tôi đi mót cuối bìa rừng Giặc vừa rút sau một ngày rình rập Gió ầm ào qua nương Những bông lúa chỉ còn là bã g

Văn xuôi một người lính

Thơ   •   03.11.2021
Chúng tôi có những kỷ niệm riêng, những bài học, những điều để nghĩ Chúng tôi đầy rừng, tắm giặt, hái rau, đào hầm, mơ mộng, sống đời thường suốt cuộc chiến tranh, yêu đời lính yêu luôn gian khổ. Lính Sáu chín, lính Bảy hai, lính tái ngũ còn giữ nguy

Thơ của Chính uỷ sư đoàn

Thơ   •   03.11.2021
Sư đoàn mở đường sau Hiệp định Pa-ri Bộc phá nổ cuối khu đồi tranh chấp Vách núi sạt, nặng nề xe ủi đất Máy bay rà u u trên không Những bụi chuối cành le héo quắt Căng mình ra ôm lấy con đường Hầm thì sâu nhưng lán buộc tuềnh toàng Lán để nhớ, ngườ

Một lần lỡ hẹn

Thơ   •   03.11.2021
Anh giở bức hình chụp những năm còn trẻ Anh ngó ngơ như một kẻ lạ xa Ai trong đó? Sao mà cười hỉ hả Sao vô tư, sao mập ú vậy à? Hắn khao khát những gì? Ai đang chờ đợi hắn? Chỉ tình yêu là đáng kể thôi chăng? Hai mươi năm anh khó nhận ra mình Ngườ

Câu chuyện trong hầm

Thơ   •   03.11.2021
- Nắng mưa làm ảnh mờ đi Hình như anh chụp trước khi xuống tàu? Hình như ở xóm Vườn Trầu Có người chị, mối tình đầu của anh? - Mình đang làm sử chiến tranh Có cần nghe một mối tình dở dang? - Quân ta áp với đồng bằng Tim ta đập với bâng khuâng ngày v